K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Có những người thầy, người cô mà ta không thể quên, không chỉ vì họ dạy ta kiến thức mà vì những bài học cuộc đời họ trao tặng. Họ là những người lái đò thầm lặng, nhưng cũng chính là những người thêu dệt những ước mơ. Trong bóng tối của những đêm khuya, khi cả thế giới đã chìm vào giấc ngủ, thầy cô vẫn lặng lẽ ngồi bên ánh đèn le lói, soạn bài giảng, sửa giáo án, với...
Đọc tiếp

Có những người thầy, người cô mà ta không thể quên, không chỉ vì họ dạy ta kiến thức mà vì những bài học cuộc đời họ trao tặng. Họ là những người lái đò thầm lặng, nhưng cũng chính là những người thêu dệt những ước mơ. Trong bóng tối của những đêm khuya, khi cả thế giới đã chìm vào giấc ngủ, thầy cô vẫn lặng lẽ ngồi bên ánh đèn le lói, soạn bài giảng, sửa giáo án, với tấm lòng đầy ắp yêu thương và trách nhiệm. Mỗi trang giáo án không chỉ là những con chữ, mà là một phần tâm huyết, một phần ước mơ mà thầy cô đã dành cả đời để vun đắp, để gửi gắm cho chúng ta – những học trò yêu dấu.

Không ai biết rằng, trong những đêm dài không ngủ, khi ngoài cửa sổ chỉ có tiếng gió thổi xào xạc, thầy cô vẫn thức trắng, nhìn từng con chữ trôi qua trước mắt, sửa đi sửa lại từng bài giảng, tìm cách để bài học của mình có thể đi vào trái tim học trò một cách nhẹ nhàng, sâu sắc nhất. Những ngọn đèn học yếu ớt chiếu sáng khuôn mặt thầy cô, nhưng cũng đủ để soi sáng con đường của học trò, để mỗi bài giảng, mỗi lời nói đều thấm vào từng tấm lòng học sinh, giúp chúng ta trưởng thành, mở ra những cánh cửa mới trong cuộc đời.

Trong sự tĩnh lặng của đêm khuya ấy, thầy cô không chỉ soạn bài giảng mà còn thầm lặng cầu nguyện cho học trò của mình. Họ không chỉ lo lắng cho những kiến thức mà học trò cần tiếp thu, mà còn lo lắng cho cuộc sống, cho tương lai của chúng ta. Thầy cô biết, mỗi học sinh là một mảnh ghép trong bức tranh lớn của xã hội, và họ là những người thầm lặng đứng bên, dẫn dắt chúng ta vững bước. Họ không chỉ dạy chúng ta những công thức toán học hay lý thuyết lịch sử mà còn dạy chúng ta cách sống, cách yêu thương, cách đối diện với khó khăn và đứng lên sau mỗi lần vấp ngã.

Chúng ta, những học trò, không phải lúc nào cũng nhận ra được sự vất vả của thầy cô. Những đêm thầy cô thức khuya soạn bài, những buổi sáng sớm thầy cô đã có mặt ở lớp trước khi học trò đến, và những giờ phút âm thầm chờ đợi chúng ta vượt qua chính mình, tất cả đều là những hy sinh không lời mà thầy cô dành cho chúng ta. Họ không tìm kiếm sự công nhận, không cần những lời khen ngợi. Mỗi niềm vui của thầy cô là khi nhìn thấy học trò thành công, khi thấy những hạt giống tri thức mà thầy cô gieo mầm đã nở hoa.

Đã bao lần, trong những giờ học đầy hứng khởi, chúng ta không biết rằng, phía sau đó là những đêm dài vất vả của thầy cô. Ánh đèn le lói không chỉ là hình ảnh của một người soạn giáo án, mà là hình ảnh của sự hy sinh, của tình yêu thương vô bờ bến mà thầy cô dành cho chúng ta. Mỗi buổi sáng đến lớp, mỗi bài giảng được truyền tải, là kết quả của bao đêm thức trắng của thầy cô. Những câu hỏi khó, những kiến thức chưa thể hoàn thiện, thầy cô luôn không ngừng tìm tòi, học hỏi, thay đổi phương pháp giảng dạy để có thể mang đến cho chúng ta những bài học tốt nhất, để mỗi ngày đến trường đều là một ngày vui, một ngày học hỏi thêm điều mới mẻ.

Có lẽ trong cuộc sống, không có nghề nào có thể so sánh với nghề dạy học – một nghề đòi hỏi sự hy sinh, sự cống hiến không mệt mỏi, và một tình yêu lớn lao với học trò. Thầy cô là những người lái đò thầm lặng, nhưng họ cũng chính là những người thêu dệt những ước mơ. Họ không chỉ giúp chúng ta tiếp thu kiến thức mà còn giúp chúng ta tìm thấy chính mình. Mỗi học trò là một mảnh ghép trong bức tranh cuộc đời, và thầy cô là người giúp chúng ta nhận ra giá trị của bản thân, giúp chúng ta xây dựng ước mơ và dám theo đuổi nó, dù con đường phía trước có bao nhiêu khó khăn.

Và khi những đứa học trò trưởng thành, khi chúng ta đã đứng vững trên đôi chân của mình, nhìn lại, chúng ta sẽ nhận ra rằng chính thầy cô là những người đã giúp chúng ta có được ngày hôm nay. Chính nhờ vào những lời dạy dỗ của thầy cô, những bài học mà thầy cô truyền đạt, chúng ta mới biết ước mơ của mình là gì, và cách để biến ước mơ ấy thành hiện thực. Chúng ta sẽ không thể nào quên được ánh mắt động viên của thầy cô, những lời khuyên chân thành, những bài giảng đầy tâm huyết, và những đêm thầy cô thức khuya, chắp cánh cho ước mơ của mỗi học trò bay xa.

Hãy nhớ rằng, dù thời gian có trôi qua, dù chúng ta có đi xa đến đâu, thầy cô sẽ mãi là những người thắp sáng con đường của chúng ta. Những đêm ánh đèn le lói ấy không chỉ là những đêm làm việc của thầy cô, mà là những đêm đầy ắp yêu thương và hi vọng. Họ chính là những người thêu dệt những ước mơ, giúp chúng ta nhìn thấy được tương lai, và cho chúng ta niềm tin vào chính mình.

Với tất cả lòng kính trọng và biết ơn, chúng ta – những học trò, xin gửi tới thầy cô lời cảm ơn chân thành nhất. Cảm ơn thầy cô vì đã luôn là người thêu dệt những ước mơ cho chúng ta, đã giúp chúng ta xây dựng những niềm tin vững chắc vào bản thân, và đã không ngừng cống hiến cho chúng ta, những thế hệ học trò. Mãi mãi, thầy cô là những người lái đò thầm lặng, những người thêu dệt những ước mơ cho chúng ta, chở chúng ta qua biển cả của cuộc đời.

=> nhân dịp 20/ 11 này em kính chúc các thầy cô giáo sẽ có một ngày thật vui vẻ , hạnh phúc , dẫu cuộc đời gian khó vẫn sẽ luôn chỉ dạy chúng em lên người . Bởi thầy cô là những ngọn nến sáng vẫn sẽ mãi khắc sâu trong trái tim chúng em dù cho dòng thời gian mải miết trôi hay lớp bụi thời gian qua năm tháng xóa mờ thì chúng em sẽ mãi ko quên ơn thầy cô ( chúc trước ạ , tại tuần sau em bận rồi ạ :> )

 
5
17 tháng 11

ý nghĩa quá

đọc mà thấy hay

17 tháng 11

Chà bạn viết dài  quá

cảm ơn nhé

Với tôi thầy đã chắp cánh tuổi thơ sớm chiều, dù năm tháng dần trôi qua, thầy cô như những người cha mẹ hiền..”.Một chút bồi hồi,bâng khuâng,xao xuyến trong tôi dâng trào khi lời ca ấy được cất lên dịu dàng du dương trong tiết trời hơi se lạnh cuối thu. Đó là những lời ca quen thuộc, trong sáng, đầm ấm và cũng là những lời từ tận đáy lòng của học sinh chúng tôi viết lên nhân...
Đọc tiếp

Với tôi thầy đã chắp cánh tuổi thơ sớm chiều, dù năm tháng dần trôi qua, thầy cô như những người cha mẹ hiền..”.Một chút bồi hồi,bâng khuâng,xao xuyến trong tôi dâng trào khi lời ca ấy được cất lên dịu dàng du dương trong tiết trời hơi se lạnh cuối thu. Đó là những lời ca quen thuộc, trong sáng, đầm ấm và cũng là những lời từ tận đáy lòng của học sinh chúng tôi viết lên nhân ngày “ Nhà Giáo Việt Nam 20/11” Thầy cô – Tiếng gọi thiêng liêng cao quý đối với mỗi người học sinh.Những người thầy, người cô – những con người tần tảo sớm khuya đưa những chuyến đò chở những “ hành khách” đặc biệt tới bến bờ tương lai tươi sáng. “ Thầy cô là những chuyến đò Chở em đến những bến bờ tương lai” Thầy cô là những người cha,người mẹ thứ hai đang dạy cho những đứa con yêu quý của mình bài học làm người,cho chúng những hành trang vững vàng,chắp cánh cho chúng để một ngày chúng có thể tự tung bay trên bầy trời trong xanh rộng lớn.Thầy cô là ngọn đuốc khai sáng con đường tri thức và thầy cô nắm chặt bàn tay bé nhỏ của những đứa con yêu của mình dịu dàng,ân cần dìu dắt chúng tới tận cuối con đường.Nhà thơ Bùi Đăng Sinh đã từng viết: “Đồi cao thắm sắc ti gôn Trồng hoa thầy đã trồng luôn cả người” Đúng vậy, thầy cô không chỉ cho ta kiến thức mà thầy cô còn dạy cho ta cách làm người,dạy ta cách sống,cách đối xử tốt đẹp với tất cả mọi người.Thầy cô đã trồng và ươm mầm những nhân cách tốt đẹp của con người và chăm sóc, nuôi nấng nó lớn lên từng ngày,từng tháng và rồi mai sau nó sẽ lớn,trở nên đẹp đẽ vô cùng. Công ơn thầy cô đối với chúng ta bao la như trời bể. Cái nghề giáo đâu phải ai cũng làm được.Có mấy ai có thể kiên nhẫn cầm tay một đứa trẻ kiên trì dạy chúng viết những con chữ đầu tiên trong đời.Có mấy ai có thể ngồi hàng giờ để hướng dẫn một đứa trẻ đọc tròn câu chữ.Có mấy ai có thể thức trắng khuya để hoàn thành giáo án cho buổi dạy hôm sau.Có mấy ai trên đời này có thể làm được những điều cao cả đó nếu không có tình yêu nghề tha thiết.Thầy cô đã dạy chúng ta bằng cả tấm lòng và tình yêu thương vô bờ,cả những tri thức cả đời của mình. Những đứa học sinh ngây thơ chúng em làm sao biết được mỗi lần thầy cô nghiêm khắc trách phạt là mỗi con dao cứa vào tim,đau xót biết chừng nào,làm sao biết được ẩn sau nụ cười khi thấy chúng em được thành tích tốt là niềm hạnh phúc khôn cùng. Ngày 20-11 – ngày tri ân các nhà giáo Việt Nam đã sắp đến, chúng em- những người học trò,những người mang ơn cô thầy chỉ biết dành những lời cảm ơn nho nhỏ để cảm ơn nhữn gì mà thầy cô đã dành cho chúng em bao năm học qua. Cảm ơn thầy cô – những con người tuyệt vời, những tấm gương mẫu mực và chu đáo để chúng em noi theo. Cảm ơn thầy cô –những người đã cho chúng em những kiến thức vững vàng để tiên bước vào đời. Cảm ơn thầy cô – những người cha, người mẹ thứ hai luôn chăm sóc, lo nghĩ cho những đứa con của mình. Cảm ơn thầy cô- những người luôn đứng sau cổ vũ, động viên chúng em bước tới ước mơ của mình. Cảm ơn thầy cô- những người luôn quan tâm, lo lắng,giúp chúng em kiên cường đứng dậy sau những vấp ngã của cuộc đời. Cảm ơn thầy cô- những người đã cống hiến cả cuộc đời mình cho nền giáo dục nước nhà. Và cuối cùng,cám ơn thầy cô vì đã chọn trở thành … một người thầy!

0
3 tháng 3 2016

day a muc giai toan ma

Tri ân người lái đò Tri thức ngày xưa trở lại đây,Ân tình sâu nặng của cô thầy!Người mang ánh sáng soi đời trẻ,Lái chuyến đò chiều sang bến đây?Đò đến vinh quang nơi đất lạ,Cám ơn người đã lái đò hay!Ơn này trò mãi ghi trong dạ…Người đã giúp con vượt đắng cay!                                           (Nguyễn Trung Dũng)Câu 1 (0.5 điểm): Chỉ ra thể thơ...
Đọc tiếp

Tri ân người lái đò

 

Tri thức ngày xưa trở lại đây,
Ân tình sâu nặng của cô thầy!
Người mang ánh sáng soi đời trẻ,
Lái chuyến đò chiều sang bến đây?
Đò đến vinh quang nơi đất lạ,
Cám ơn người đã lái đò hay!
Ơn này trò mãi ghi trong dạ…
Người đã giúp con vượt đắng cay!

                                           (Nguyễn Trung Dũng)

Câu 1 (0.5 điểm): Chỉ ra thể thơ của bài thơ trên?

Câu 2(0.5 điểm): Em hiểu như thế nào về hai câu thơ sau

“Đò đến vinh quang nơi đất lạ,

Cám ơn người đã lái đò hay!”

 

Câu 3(1 điểm): Chỉ ra và phân tích tác dụng của biện pháp tu từ ẩn dụ trong hai câu thơ sau

Người mang ánh sáng soi đời trẻ,
Lái chuyến đò chiều sang bến đây?”

Câu 4(1 điểm): Thông điệp tâm đắc nhất em nhận được từ đoạn văn bản trên là gì?

Câu 5(1 điểm): Bài học em rút ra từ đoạn ngữ liệu trên là gì?

0
16 tháng 12 2021

SGK =)))))

18 tháng 12 2021

1A 2C 3B

18 tháng 12 2021

Câu 1: Hiện tượng bóng tối và bóng nửa tối là do ánh sáng ..............và bị vật cản chắn lại :

A. truyền thẳng
B. truyền cong
C. tán xạ
D. phản xạ

Câu 2: Khi nhật thực xảy ra, (1) ................... là vật cản, người trên trái đất (trong vùng bóng tối hoặc bóng nửa tối) không nhìn thấy được (2) .......................

A.(1)mặt trăng – (2)mặt trăng
B. (1) mặt trời – (2) mặt trăng
C.(1)mặt trăng – (2) mặt trời
D. (1) mặt trời – (2) mặt trời

Câu 3: Chiếu một tia sáng tới gương.Tia sáng bị gương hắt trở lại gọi là:

A.tia tới
B.tia phản xạ
C.góc tới
D.pháp tuyến

17 tháng 11 2021

A. Ánh sáng truyền từ con cá dưới bể tới mắt người ở trong không khí.

Nhờ các bạn xem hộ đc ko:Có lẽ trong cuộc đời của mỗi con người, ngoài cha mẹ là những bậc sinh thành , thầy cô giáo cũng có công lao rất lớn . Còn đối với những học sinh đang thời cắp sách tới trường như chúng em thì thầy cô giáo chính là những người cha , người mẹ thứ hai.Thầy cô - hai chữ thiêng liêng mà chỉ có những học sinh đủ tư cách mới được phép gọi. Họ là những...
Đọc tiếp

Nhờ các bạn xem hộ đc ko:

Có lẽ trong cuộc đời của mỗi con người, ngoài cha mẹ là những bậc sinh thành , thầy cô giáo cũng có công lao rất lớn . Còn đối với những học sinh đang thời cắp sách tới trường như chúng em thì thầy cô giáo chính là những người cha , người mẹ thứ hai.
Thầy cô - hai chữ thiêng liêng mà chỉ có những học sinh đủ tư cách mới được phép gọi. Họ là những người đã dẫn dắt chúng em đi trên con đường đời của riêng mình, người chắp cánh ước mơ cho chúng em . Mọi người vẫn thường nói thầy cô là người lái đò cho học sinh . Khi một năm học kết thúc là chuyến đò cập bến .Có lẽ trong chuyến đò đó đã có biết bao điều thú vị . Thầy cô dạy cho chúng em biết rằng trong cuộc sống có rất nhiều khó khăn , thử thách nhưng cũng có vô vàn niềm vui và sự bất ngờ . Nhờ thầy, nhờ cô luôn tận tình điều khiển,lèo lái chuyến đò đó nên chúng em đã vượt qua tất cả những khó khăn , để rồi theo chuyến đò cập bến cảng kiến thức trong niềm vui ,niềm không chỉ riêng của chúng em , mà còn của thầy cô nữa.Những gì thầy cô làm cho chúng em thiêng liêng ,cao quí đâu kém những gì cha mẹ làm cho chúng em.
Con người chắc hẳn ai cũng có thời cắp sách tới trường.Đó là khoảng thời gian đẹp nhất ,thời của tuổi mộng mơ,của những ý tưởng vụt đến rồi vụt đi,của cả sự ngỗ nghịch. Chính thầy cô là những người thay đổi cuộc đời chúng em ,uốn nắn chúng em từng chút một trên con đường học vấn .Từ khi chúng ta còn bi bô tập nói đã đã được đưa tới trường mẫu giáo để tập làm quen với trường lớp. Cũng chính tại đó , thầy cô đã dạy cho chúng ta biết thế nào là lễ nghĩa , là biết cách cư xử cho phải phép . Rồi từng ngày ,chúng ta bướclên những bậc cao hơn của nấc thang kiến thức .Thầy cô luôn dõi theo chúng ta . Từ một con điểm tốt, một ý tưởng hay cho đến một sai phạm nhỏ , một lần không thuộc bài ,thầy cô đều chú ý khen ngợi hoặc nhắc nhở .Thầy cô là những người thầm lặng đưa chúng em đến đỉnh cao của kiến thức ,cho chúng em một tương lai tươi đẹp .
Chúng em luôn tự hào vì là học sinh của trường Nguyễn Huệ, tự hào không chỉ vì được học tập trong một môi trường tốt ,mà còn vì chúng em đã được những thầy cô giáo giỏi tận tình dạy dỗ.Ở đây,thầy cô giáo không chỉ đơn thuần là một người thầy,người cô mà còn là người cha người mẹ .Thầy cô sẵn sàng dành thời gian lắng nghe những thắc mắc ,những tâm sự của chúng em .Thầy cô có thể tạo cho chúng em những trận cười sảng khoái trong giờ học khi chúng em cảm thấy căng thẳng.Thầy cô có thể kiên nhẫn lắng nghe và thông cảm với chúng em .Thầy cô khẽ cười và gật đàu khi chúng em cúi chào lễ phép .Nhưng thầy cô buồn khi chứng kiến chúng em hỗn láo.Phải chăng thầy cô đã luôn không cho phép mình được khóc mỗi khi học trò hư,để giữ lòng mãi cứng rắn dạy bảo chúng em.Vâng,tất cả ,tất cả ,từ những gì nhỏ nhặt nhất đến những điều cao cả nhất chúng em đều coi trọng,vì đó là tình thương mênh mông như trời biển của thầy cô dành cho chúng em.
Trên cuộc đời này, có biết bao tình cảm vô cùng thiêng liêng và sâu sắc.Tình mẫu tử ,tình phụ tử ,tình anh em và cả tình thầy trò .Mọi tình cảm đều có ý nghĩa khác nhau .Thầy cô đã cho chúng em hiểu thế nào là tình thầy trò ,một tình thầy trò thực thụ.Chúng em sẽ mãi biết ơn thầy cô.Chúng em sẽ cố gắng dành tặng cho thầy cô những đóa hoa điểm mười chứa đựng sự biết ơn sâu sắc nhất của chúng em vào những ngày 20-11.Chúng em biết rằng tình cảm đó sẽ không bằng những gì thầy cô dành cho chúng em.Nhưng chúng em sẽ cố gắng làm cho thầy cô cảm thấy tự hào về chúng em,để thầy cô có thể mỉm cười mãn nguyện .Thầy cô ơi ,thầy cô sẽ mãi là người dìu dắt chúng em trên đường đời.Chúng em sẽ luôn chăm chỉ học hành để không phụ lòng thầy cô.Xin hãy tin vào chúng em

7

Mình nhận xét nè : 

+ Bạn viết văn hay . 

+ Tả lời hoạt bát . 

+ Nhưng có một vài chỗ hơi bị dài dòng . 

+ Bạn cần phát huy thêm . 

Mình chỉ có nhận xét vậy thôi , mong bạn không chê .

21 tháng 5 2018

bạn làm hay quá nhưng mik hơi nghi nghi là bạn chép mạng đó . Mik nghĩ cô sẽ chấm bạn điểm tuyệt đối !

4 tháng 9 2016

theo mình thì ánh sáng mặt trời chíu vào nhà cửa cây cối những vật xung quanh lúc này một phần ánh sáng từ những vật đó bị hắt lại nên ta có thể nhìn thấy những vat trong bóng râm

9 tháng 8 2018

Ai ai trong cuộc đời học sinh cũng có một người thầy hay một người cô giáo mà mình yêu mến, kính trọng. Em cũng vậy. Trong năm năm học tiểu học, có nhiều cô dạy em và cô nào em cùng yêu mến, kính trọng nhưng người khiến em yêu mến nhất chính là cô Mai.

Cô Mai là giáo viên chủ nhiệm của em khi học lớp năm dưới mái trường tiểu học. Lương Thị Tuyết Mai là tên cô. Ôi! Cái tên mới đẹp làm sao! Cô có vóc dáng hơi mập nhưng khá cao. Em được biết cô năm nay bốn mươi tuổi nhưng em thấy cô như trẻ hơn cái tuổi của mình. Khuôn mặt cô hình trái xoan rất đẹp. Mái tóc cô dài, óng ả, có màu đen nhánh thường được cô buộc lên cao cho gọn. Trông cô thật trẻ trung khi buộc cao tóc lên bởi vì mái tóc đó rất hợp với khuôn mặt hình trái xoan của cô. Cô có một đôi mắt rất đẹp, nổi bật trên khuôn mặt. Dưới đôi mắt tinh anh kia là một cái mũi dọc dừa, thanh tú làm sao! Cô rất hay cười và mỗi lần cười cô lại để lộ hàm răng trắng tinh, đều tăm tẳp đằng sau đôi môi đỏ tươi. Nước da cô trắng ngần, tuyệt đẹp. Mỗi khi cô bước đi trên bục giảng là tà áo dài tím lại phấp phới bay. Trong lớp em, ai cũng bảo là cô đẹp nhất trường. Đứa nào cũng ước được đẹp giống cô một chút thôi cũng được.

Cô Mai là một giáo viên nhiều kinh nghiệm, tâm huyết với nghề; đi dạy đã gần hai mươi năm. Cô Mai rất thương yêu học sinh và lúc nào cũng muốn giúp đỡ học trò học giỏi, đạt kết quả tốt. Trong lớp em năm đó có khoảng chừng bảy bạn học không tốt. Cô liền dạy phụ đạo thêm cho các bạn đến khi nào các bạn tiến bộ hẳn và cô không nhận một đồng nào từ phụ huynh. Cô còn cố gắng đến trường sớm để cùng truy bài với chúng em. Không những vậy, cô còn quan tâm giúp đỡ các bạn nghèo, khó khăn. Bằng chứng là cô Mai đã đến tận nhà các bạn nghèo để tặng quà, làm ba mẹ các bạn rất cảm động. Có lần bạn Tú Anh bị bệnh nặng phải nghỉ học cả tuần, cô liền đến thăm và nhờ chúng em chép bài hộ bạn. Các phụ huynh và chúng em rất cảm động trước tấm lòng yêu thương rộng lớn của cô đối với học sinh. Mẹ em bảo rằng: “Cô Mai đúng là một giáo viên giỏi, tận tâm với học sinh. Mẹ rất mừng vì con được cô dạy học.”. Em thầm nghĩ rằng mẹ nói thật đúng vì cô Mai là giáo viên giỏi, tận tâm khi mà chúng em không hiểu chỗ nào là cô sãn sàng giảng lại kĩ hơn cho chúng em hiểu. Em thấy mình may mắn khi được vào học lớp cô.

Đối với đồng nghiệp, cô Mai luôn vui vẽ, cởi mở và cô luôn dìu dắt các đồng nghiệp trẻ. kính trọng các thầy cô lớn tuổi hơn mình. Em được biết rằng, gia đình cô chẳng khá giả gì. Chồng cô là thương binh luôn yếu ớt và bệnh tật. Cô còn có hai con nhỏ nên gia đình luôn gặp khó khăn nhưng cô lại bỏ tiền túi ra để mua quà thưởng cho các bạn học giỏi, chăm ngoan. Em thấy cô thật đáng khâm phục. Hôm có kết quả thi cuối kì hai, cô đã thưởng cho các bạn cao điểm nhất một cây bút máy màu xanh rất đẹp mà đến giờ em vẫn còn giữ.

Bây giờ em đã trở thành một học sinh lớp Tám, nhưng em vẫn nhớ đến người giáo viên dạy mình năm lớp Năm. Em thật sự yêu mến, kính trọng và rất khâm phục cô Mai. Đến giờ em vẫn chưa thể về trường cũ thăm cô được. Em cảm thấy mình thật có lỗi khi ngày 20/11 không về thăm cô. Cô Mai là người em yêu mến, kính trọng vì cô là giáo viên hết sức thương yêu học sinh. Em luôn mong cô được khoẻ mạnh, hạnh phúc, được học sinh yêu mến. Cô Mai ơi, một ngày nào đó em sẽ về thăm cô!