"Sao dạo này có nhiều người hách điểm thế nhi?"
Trình bày suy nghĩ của em về câu NÓI trên
những đứa tao ám chỉ thì đừng SPAM nhé
Ko phải đăng linh tinh đâu mà đưa nội quy lên
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trước đây rất ghét bọn nó vì thấy đó là một hành động giống như là đạo đức giả, chủ yếu là để câu li k.e. Nhưng bây giờ cảm thấy rất cần bởi vì có một bầy Pain ảo tưởng đang phá hoại diễn đàn.
tao không đăng nhưng tao bảo mày đọc lại nội quy đi (thách mày chửi )
Trong nội quy có câu:ko trả lời vào câu hỏi linh tinh
mak những ng` đó vẫn tl vào câu hỏi
Điều đó cho thấy rằng:
Chính họ cx tl linh tinh
Châu chấu: Hô hấp nhờ hệ ống khí
Bắt đầu bằng lỗ thở
Sau đó: Ống khí phân nhiều nhánh đến tận các tế bào.
Bạn nói rất đúng cho 10 điểm
và đoạn văn Tiếng Anh ưa thích của mk:
FAMILY
I cannot imagine living my life without my family by my side. Family is very important and valuable to me and is something that should never be taken for granted. Without my family, a large part of my life and culture would be missing.
Whether it’s my grandparent, my two sisters, my mom, or my dad, I know I can always count on someone to help me feel better. In fact, I think that this is probably the most important thing that my family has taught me; a family is made up of people who you can trust and who you can count on.
Too many times today, we read in the papers about families where parents abuse their children, verbally and physically. What these parents don’t realize is that they are either beginning or involving themselves in a vicious circle of hate in families. When parents abuse their children, they are telling their children that that is the way to raise children, and this is what their children learn. I was lucky, I have learned differently, because my family cares about me, and I care about them.
In this world of doubt, insecurity, and fear, my family is always there for me, holding their arms open to me with love. On the first day of first grade, I didn’t want to go to school, I had butterflies in my stomach and I found it difficult to walk because I was so nervous. The only reason that I finally went into the classroom is because my mom walked in with me, and promised me that as soon as school was out, she’d be there waiting for me, ready to bring me back to where I felt most comfortable, my family.
Luckily, I’m a little more grown up now; I can go into school by myself, and in a couple of years, when I go away to college, I’ll really have to go to school by myself. There will be no one who I will know at college. Of course I know I’ll make friends, but none of them will mean as much to me as my family does.
tk cho mk nhá
Bạn nói rất đúng.Mình cũng cảm thấy như bạn nhưng ko dám nói vì sợ báo cáo và cảm ơn bạn đã nói hộ tiếng lòng của mình
Mày tự ám chỉ mình đấy à!!!
tôi cảm tháy ghét những người hách điểm vì nó ko tốt toi nghĩ họ phải tự lm ms thàh người tốt tôi mong họ sẽ sớm nhận ra và ko đi đánh ng khác khi bị ng khác ns như vậy