viet doan van ve hang xom
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Cạnh nhà em là gia đình một bác hàng xóm đã nghỉ hưu. Bác tên là Hậu, bác tuy năm nay đã gần 60 tuổi nhưng bác vẫn còn nhanh nhẹn và tinh tường mọi thứ. Sáng nào em đi học cũng thấy bác đã dậy sớm đi chợ về trên tay bác là cái làn với đầy đủ thức ăn hoa quả cho một ngày. Hôm nào em chào bác bác cũng cười thật tươi với mẹ con em.Nụ cười ấy thật hiền từ và phúc hậu. Bác có mái tóc dài nhưng đã điểm những sợi tóc bạc lốm đốm, bác thường búi tóc đằng sau rất gọn gàng. Người bác hơi đậm và cao, bác bước đi chậm rãi nhưng chắc chắn. Da bác đã điểm những nốt đồi mồi màu nâu nhưng vẫn để lộ ra đôi mắt hiền từ. Mỗi khi bác cười là đôi mắt ấy lại nheo lại và hiền từ phúc hậu làm sao.
Điều em yêu quý nhất ở bác là bác rất hiền lành và không bao giờ quát mắng trẻ con. Bác rất quý chúng em, lần nào bác đi chợ hay đi lễ về bác đều gọi chúng em lại cho quà cho lộc. Cầm như cái kẹo những gói bánh bác cho em cảm thấy rất vui và cảm động vì bác đã già rồi nhưng vẫn rất quan tâm đến chúng em. Bác rất thích trồng cây cảnh, sáng nào em cũng thấy tưới nước trên mỗi chậu cây hay dùng kéo để tỉa cành lá rụng. Nhìn những chậu cây cảnh xanh tốt của bác em biết bác là người rất yêu cây và rất cẩn thận chu đáo. Có lần chúng em đá bóng chẳng may vào chậu cây cảnh của bác làm một cành cây bị gãy và hoa rụng xuống đất khi đó chúng em nghĩ bác sẽ giận và mắng chúng em tuy nhiên khi chúng em lí nhí xin lỗi bác chỉ mỉm cười nhẹ nhàng và bảo “không sao các cháu lần sau chú ý hơn nhá”.
Có một lần em bị điểm kém, trên đường về nhà em vừa đi vừa khóc vì sợ buổi tối về nhà mẹ sẽ mắng quát em, vậy là em ngồi ngoài công viên gần nhà không dám về nhà. Khi đó bác Hậu đi đâu về và nhìn thấy em, sau khi hỏi rõ đầu đuôi và bác bảo em về nhà bác đã. Em ngoan ngoãn đi theo bác, rồi bác nhẹ nhàng ân cần vỗ về em và phân tích cho em hiểu rằng đó không phải là điều xấu rằng ai cũng có những lỗi lầm và động viên em về nhận lỗi với bố mẹ và hứa sẽ ngoan hơn sẽ học chăm hơn để không bị điểm kém. Hôm đó em nghe lời bác em về nhà làm theo lời bác dặn, hôm đó bố mẹ em cũng không quát mắng em như mọi lần nữa.
Em rất yêu quý bác hàng xóm bởi vì bác rất tốt bụng không chỉ với em mà còn với mọi người xung quanh. Bố mẹ em dặn em luôn phải ngoan ngoãn với bác Hậu để không phụ lòng tốt của bác.
Bạn tham khảo nhé :
Bài văn mẫu số 1 :
Ở cách nhà tôi hai căn hộ là nhà bác Khánh. Bác là bạn của ba tôi, cùng công tác với nhau trên tỉnh. Nhà tôi và nhà bác thân nhau lắm. Ba tôi coi bác như người anh ruột của mình. Còn bác thì lại coi ba tôi như người em trai của bác. Tết nhất cúng giỗ hai nhà đều có nhau. Ba tôi thường nói: “Bác Khánh là một người rất tốt, ai cũng quý trọng bác ấy, thương bác ngần ấy tuổi đời rồi mà không có được một mụn con. Nhiều lần ngồi uống cà phê với bác ấy, thấy bác ấy cứ thẫn thờ nhìn những đôi vợ chồng vui vẻ dẫn những đứa con đi dạo chơi mà thương bác đến vô cùng”. Bác coi hai chị em tôi như những đứa con của bác vậy. Đi đâu xa về, bao giờ bác cũng có quà cho chị em tôi. Lúc thì hộp bánh sô cô la, lúc thì con búp bê tóc văng, mắt xanh, lúc thì con gấu nhồi bông mập ú… Bác thường gọi hai chị em tôi bằng một tên gọi thật dễ thương: “Con gái!”. Mỗi lần như thế, tôi thường chạy đến bên bác. Bác ôm tôi vào lòng, rồi đặt lên trán tôi, má tôi những cái hôn ấm áp. Tôi có cảm giác giống hệt như ba tôi thường ôm tôi vào lòng vậy. Cả hai chị em tôi là tôi nhớ như nhớ ba của mình. Nhớ đến da diết.
Bài văn mẫu số 2 :
Cô Thanh là người hàng xóm thân thiết của nhà em. Cô hai mươi bảy tuổi. Cô là giáo viên dạy lớp một trường Tiểu học Kim Đồng. Vì cô nổi tiếng là một giáo viên dạy giỏi cấp thành phố nên rất nhiều bố mẹ học sinh tin tưởng và gửi con mình vào học lớp cô. Cô Thanh rất hiền và dịu dàng, cô thường sang dạy em Ngọc học bài và cho hai chị em bánh kẹo, đôi lúc cô cũng giúp mẹ em nấu ăn và các việc khác. Gia đình em coi cô như một thành viên trong gia đình mình.
Bài văn mẫu số 3 :
Bà Long ở gần là hàng xóm của nhà em bà tầm khoảng hơn 70 tuổi. Bà Long thường sang nhà em và cho em quà. Bà ở một mình nên rất cô đơn vì vậy những lúc rảnh rỗi gia đình em lại đến thăm bà, em rất thích chơi với bà. Bà thường kể cho em nghe những câu chuyện cổ tích. Bà còn nhắc em đi học sớm và ngoan ngoãn nghe cô giảng bài. Bà Long như người thân trong gia đình em. Mỗi khi, trung thu ngôi nhà của bà Long lại đầy tiếng cười. Em rất yêu bà Long.
Bài văn mẫu số 4 :
Mùa hè năm nay gia đình em chuyển đến nơi ở mới. Người hàng xóm đầu tiên mà em quen là chị Diệp. Chị có dáng người cao cao. Mái tóc của chị dài và luôn được tết gọn gàng. Chị rất vui tính. Mỗi khi chị cười để lộ chiếc răng khểnh trông thật duyên. Buổi chiều nào chị cũng sang nhà em chơi. Lúc đầu em còn rất bỡ ngỡ nhưng nhờ có chị nên em đã làm quen được với rất nhiều bạn mới. Rồi chị dẫn em ra nhà văn hóa, sân chơi, vườn hoa. Em rất vui được làm bạn với chị Diệp. Em mong chị Diệp mãi mãi ở gần nhà em
Bài văn mẫu số 5 :
Trong xóm, em quý mến nhất là bác Hà, tổ trưởng của khu phố em, bác Hà năm nay đã ngoài 50 tuổi rồi, bác mở tiệm tạp hóa gần nhà em. Bác ấy có dáng cao gầy, mắt sáng, tính tình lại vui vẻ Bác rất hài hòa, quan tâm đến mọi người, nhất là đối với gia đình của em. Khi rảnh rỗi, bác lại sang nhà em hỏi han chuyện trò và còn kể cho em nghe chuyện cổ tích hay thật là hay. Cả xóm em ai cũng yêu mến bác Hà vì bác ấy hiền lành và tốt bụng.
Bài văn mẫu số 6 :
Cách nhà tôi không xa là nhà anh Hoàng. Anh Hoàng học lớp 12 với anh trai tôi. Tối nào, hai anh cũng học chung, khi thi ở nhà tôi, khi thì ở nhà anh. Ba mẹ anh chỉ có mỗi mình anh là con trai độc nhất. Nhiều người cho rằng những đứa con độc nhất thường nghịch ngợm khó bảo. Không biết lời nói đó đúng hay sai, riêng tôi thì tôi thấy không đúng. Anh Hoàng là một người mà tôi rất quý trọng. Cả mẹ tôi và ba tôi đều khen anh Hoàng ngoan, hiền, dễ thương. Nhiều lúc ba tôi thường nói với anh Trung tôi rằng: "Con làm bạn với Hoàng là ba yên tâm rồi. Gia đình nó cũng là một gia đình khá giả, vậy mà nó sống rất bình thường, không đua đòi lêu lổng, lại chăm học nữa. Con nên học ở Hoàng những đức tính ấy!". Những gì ba tôi nói về anh Hoàng, tôi đều khẳng định được cả. Chưa bao giờ tôi thấy anh cầm một điếu thuốc hay uống một li rượu. Anh đến nhà tôi thường là cầm những cuốn sách, tập vở để học, thinh thoảng mới rủ anh tôi đi dạo mát quanh vườn một lát, rồi cả hai anh lại ngồi vào bàn, cắm cúi học bài. Tuần nào, anh cũng mua cho tôi một cuốn "Khăn quàng đỏ" và dặn tôi đọc những mẩu chuyện trong đó để kể cho anh nghe. Tôi quý mến anh Hoàng như anh Trung của tôi vậy.
Bài văn mẫu số 7:
Phía bên kia khu vườn nhà tôi là nhà bà Hợi. Bà là "Bà mẹ Việt Nam anh hùng". Bà có năm người con: bốn trai, một gái. Hai anh con trai và ông cụ đã hi sinh trong cuộc kháng chiến chống Mĩ. Hai người còn còn lại của cụ đều đã có gia đình và đều ở trên tỉnh. Mấy lần anh con trai về rước bà lên ở chung, nhưng bà không đi. Bà nói ở dưới quê quen rồi, bà không đi đâu cả. Năm nay, bà đã ngoài sáu mươi rồi nhưng vẫn còn khỏe mạnh, hoạt bát. Trong xóm, ai cũng quý mến, kính trọng bà. Bà thường hay sang nhà chơi với nội tôi. Hai bà rất quý nhau. Lần nào gặp tôi, bà cũng ôm tôi vào lòng, vuốt mái tóc dài quá vai của tôi mà nói: "Tối nay, sang ngủ với bà cho vui. Bà sẽ kể chuyện cổ tích cho cháu nghe và cả chuyện đánh Mĩ nữa. Cháu thích chuyện gì, bà kể chuyện đó!" Bà rất thương tôi. Có quà gì ngon mà chú Hòa, cô Hạnh gửi biếu bà, bà đều dành phần cho nội tôi và tôi. Trong xóm tôi, hễ có chuyện khúc mắc gì giữa xóm giềng với nhau, người ta thường nhờ bà đến hòa giải. Nội tôi thường nói: "Ở xóm này, bà Hợi là trung tâm của sự đoàn kết, là chất kết dính mọi người lại với nhau trong tình làng nghĩa xóm". Bà Hợi của tôi là thế đó. Không chỉ riêng tôi, kính trọng quý mến mà xóm làng ai cũng nể trọng bà.
em sinh ra và lớn lên ở nông thôn ở đây có một bác hàng xóm vô cùng thân thiện khiến em rất quí tên là bác tư bác ở đây từ lúc em sinh ra trong lòng em luôn coi bác là công dân gương mẫu đáng để em noi theo mỗi khi trong xóm có chuyện gì bất bình bác đều ra tay giải quyết mọi sự tình hôm nọ nhà em bị mất trộm nhờ bác điều tra và giải quyết nên nhà em được trả lại món đồ đã mất và người lấy cắp đó được bác tư cho một bài học nhớ đời. từ đó xóm em rất an ninh và bác tư được bầu làm tổ trưởng tổ an ninh
Bác Khách là tổ trưởng dân phố khu phố gia đình mình ở. Năm nay, bác khoảng 50 tuổi. Mình cũng không biết nên bắt đầu từ đâu khi kể về bác cho các bạn nghe. Thôi thì mình thấy sao, nghĩ sao thì kể cho các bạn nghe như vậy nhé.
Khi mình học lớp Một, mình đã thấy bác làm tổ trưởng dân phố rồi. Bởi vì mình thường thấy bác đi đến các nhà trong khu phố, khi thì thu tiền đóng góp cho những hoạt động công cộng. Khi thì bác mời bà con khu phố ra tổng vệ sinh. Thấy bác lúc nào cũng bận rộn với công việc của khu phố, mẹ mình thường nói làm tổ trưởng dân phố công việc thì nhiều mà chẳng có quyền lợi gì đâu. Những người làm tổ tưởng dân phố là phải nhiệt tình lắm, có trách nhiệm với bà con lối xóm lắm mới làm được lâu như bác ấy. Quả thực, cứ thứ 7 hàng tuần, bác đến từng nhắc nhở mọi nhà ra làm vệ sinh nên lúc nào đường phố cũng sạch đẹp. Một số người không có ý thức đổ nước ra đường làm ảnh hưởng đến bà con khu phố, bác đến nhắc nhở rất nhiều lần. Một bóng điện đường hỏng, bác thay ngay để đảm bảo ánh sáng cho mọi người đi đường. Có mấy nhà bán vật liệu xây dựng đổ bừa bãi ra đường, bác đến yêu cầu họ dọn dẹp lại ngay. Trong khu phố còn một vài nhà gặp khó khăn, bác đã vận động bà con trong khu phố đóng góp ít nhiều tùy khả năng để giúp họ có thể vượt qua những khó khăn ấy. Bà con khu phố rất quý trọng bác. Ba mẹ mình rất kính trọng và cảm phục bác. Ba mẹ mình nói bác là người có nhiều đóng góp trong việc đưa khu phố mình trở thành khu phố Văn hóa. Mình quý bác lắm. Thỉnh thoảng mình giúp bác đi mời bà con khu phố ra làm tổng vệ sinh hoặc giúp bác mời bà con đi họp.Mình rất quý bác.
Monday, in the morning, i go to school by electric motorcycles. At school is fun and exciting, i am happy! On Tuesday, i go fishing with my brother. We catch a lot of fish. At wednesday, i am playing foodball with many friend in the stadium. On Thursday, Friday, Saturday and Sunday, i join OCEAN English Club in the city. I have a good weed!!!
~~~Chúc bạn học giỏi!~~~
viet 1 doan van ta ve hoat dong hang ngay cua em
Hello, this year I am twelve years old. I live with my family in a small lovely house on the outskirts of the city. Every day, my mother wakes me up at five thirty. The atmosphere is fresh then. At this time, some other families also wake up, they go to the market, do exercises, prepare the energy for a new day. I always water vegetables and feed chickens in the garden with my father. Then I back to my room, do personal hygiene and get dress, prepare books to go to school. When I get downstairs, my mother is busy with preparing breakfast for the whole family in the kitchen. After eating, my father takes me to school by motorbike because my school is quite far away from my house. At school, I have many friends, they are all very cute and docile. At the breaks, we often play some folk games such as horse jumping, blindfolded goats, box office, ... In addition, I also paripate in some clubs such as book, piano and english club. After school, I and some of my friends often clean the class and study in the group. At night, I help my mother with cooking and then family members gather in the living room to watch the favorite TV channels, share the story of the day. Before going to bed, my father always brings me a glass of milk and check my study. Every day is a great and invaluable gift, the work even seems small but brings me joy and happiness.
Dịch
Xin chào, năm nay mình mười hai tuổi. Mình sống cùng với gia đình trong ngôi nhà nhỏ xinh ở vùng ngoại ô thành phố. Mỗi ngày, mẹ gọi mình dậy từ lúc năm giờ ba mươi. Không khí buổi sớm thì thật trong lành. Lúc này, một số gia đình cũng đã thức dậy, họ đi chợ, tập thể dục, chuẩn bị năng lượng cho một ngày mới. Mình thường cùng bố tưới rau và cho lũ gà trong vườn ăn. Sau đó mình về phòng, làm vệ sinh cá nhân rồi thay quần áo chuẩn bị sách vở đi học. Khi xuống tầng, mẹ đang hì hục dưới bếp chuẩn bị bữa cơm cho cả nhà. Sau khi ăn xong mình được ba chở đến trường bằng xe máy bởi trường khá xa chỗ mình ở. Ở trường, mình có biết bao nhiêu là bạn bè, họ rất đáng yêu và ngoan ngoãn. Vào các giờ ra chơi, chúng mình thường chơi 1 số trò dân gian như nhảy ngựa, bịt mắt bắt dê, ô ăn quan,... Ngoài ra, mình còn tham gia một số câu lạc bộ như câu lạc bộ sách, piano và tiếng anh. Sau giờ học, mình cùng một số bạn thường ở lại để vệ sinh lớp học và học nhóm. Đến tối, mình giúp mẹ nấu cơm rồi cả gia đình mình tập trung ở phòng khách để xem những kênh truyền hình yêu thích, chia sẻ với nhau những mẩu chuyện trong ngày. Trước khi đi ngủ, bố sẽ mang cho mình một cốc sữa và kiểm tra tình hình học tập của mình. Mỗi ngày trôi qua đều là món quà tuyệt vời, vô giá, những công việc dù lớn dù nhỏ nhưng đều mang lại cho mình niềm vui và hạnh phúc.
viết đoạn văn kể về mik và gia đình
My name is Mai, I am now a student in a high school in District 5 of Ho Chi Minh city. My family has 3 people, and they are my parents and I. I have one special thing which makes me different from my friends is that I have not lived with my parents since I was 12 years old, but I live with my grandmother. My grandmother takes a very good care of me although she is quite old now. Every day, she cooks, does the laundries, and irons my clothes. As for my parents, I only meet them on the weekends. My father has a severe look on his face, but his personality is complete opposite. He loves me and always treats me with kindness and consideration. He has never scolded me, but he only gave me good advices whenever I have done something wrong. My mother is a very understanding person, so I can share my girlish things with her. Both of them work far from home in order to support our family. I know all of their hard work, so I try my best to become a good child. I feel that I am a very happy and lucky person, and I always thanks God for giving me the best family.
Dịch:
Tôi tên là Mai, hiện tại tôi là học sinh của một trường cấp ba tại quận 5 thành phố Hồ Chí Minh. Gia đình tôi có ba người, đó là bố mẹ tôi và tôi. Tôi có một điều đặc biệt khác với khác bạn là tôi không sống cùng với bố mẹ kể từ khi tôi 12 tuổi mà tôi sống cùng với bà ngoại. Ngoại chăm sóc tôi rất tốt mặc dù bây giờ tuổi bà cùng đã cao. Mỗi ngày, bà nấu ăn, giặt giũ và là phẳng quần áo cho tôi. Còn về bố mẹ tôi thì tôi chỉ được gặp họ vào những dịp cuối tuần. Bố tôi có một cái nhìn nghiêm khắc trên khuôn mặt, nhưng tính cách của ông ấy thì lại trái ngược với vẻ bề ngoài. Ông rất yêu thương tôi và luôn chiều chuộng cũng như thấu hiểu cho tôi. Bố không bao giờ la mắng tôi, mà ông chỉ đưa ra những lời khuyên tốt nhất cho tôi mỗi khi tôi làm một điều gì đó sai. Mẹ tôi thì là một người rất biết thấu hiểu, vậy nên tôi có thể chia sẻ với mẹ những điều bí mật của con gái. Cả bố và mẹ tôi phải làm việc xa nhà để có thể lo đầy đủ cho gia đình. Tôi biết bố mẹ rất vất vả, cho nên tôi cố gắng hết sức để trở thành một đứa con ngoan. Tôi cảm thấy mình là một người vô cùng hạnh phúc và may mắn, tôi luôn cảm ơn Thượng đế vì đã cho tôi một gia đình tuyệt vời nhất.
Từ nhiều năm nay, các tuyến đường trên địa bàn thị trấn Liên Quan - trung tâm của huyện Thạch Thất luôn được quan tâm quét dọn vệ sinh, cắt tỉa cây xanh tạo cảnh quan xanh - sạch - đẹp. Tại các xã, nhiều tuyến đường làng, ngõ xóm cũng được đảm bảo sạch đẹp nhờ ý thức của người dân về giữ gìn vệ sinh chung đã được nâng lên đáng kể. Ông Nguyễn Trần Vượng - Chủ tịch UBND xã Hương Ngải chia sẻ, thực hiện "Năm trật tự và văn minh đô thị - 2014", xã đã xây dựng kế hoạch triển khai, tập trung vào các nội dung: Xây dựng nếp sống văn minh, giữ gìn an ninh trật tự, tăng cường quản lý trật tự xây dựng, quản lý đất đai, an toàn giao thông... Trong đó tập trung thực hiện tốt phong trào vệ sinh đường làng, ngõ xóm sạch đẹp. Qua hơn một tháng phát động thi đua (từ tháng 3/2014), đến nay, các thôn, cụm dân cư thường xuyên tiến hành tổng vệ sinh môi trường, tập trung vào các địa bàn trọng điểm như khu vực chợ, Quán làng, bia Văn chỉ...
Theo UBND huyện Thạch Thất, đến nay, công tác bảo vệ môi trường trên địa bàn huyện đã có nhiều tiến bộ. Tỷ lệ rác thải được thu gom và vận chuyển trong ngày đạt 80%. Trong năm 2013, UBND huyện chỉ đạo kiểm tra 47 đơn vị cơ sở sản xuất kinh doanh dịch vụ, trang trại chăn nuôi trên địa bàn huyện. Qua đó, bên cạnh một số xã làm tốt công tác thu gom, vận chuyển rác thải, vệ sinh môi trường như Hương Ngải, Thạch Xá, Đại Đồng, Dị Nậu, vẫn còn một số xã chưa thực hiện tốt như xã Lại Thượng, Canh Nậu… Đặc biệt, huyện đã đầu tư trang bị xe goòng để chứa rác thay vì làm các bãi rác tập trung. Đây là giải pháp hữu hiệu với các địa phương không bố trí được diện tích xây dựng bãi rác tập trung và góp phần giảm ô nhiễm môi trường.Ông Phí Đình Phùng - Trưởng phòng Quản lý đô thị huyện Thạch Thất cho biết, trong kế hoạch đã xây dựng, một trong những nội dung quan trọng triển khai "Năm trật tự và văn minh đô thị - 2014" là thực hiện tốt phong trào thi đua vệ sinh đường làng, ngõ xóm tại các xã, thị trấn hàng tuần, hàng tháng. Qua đó, tạo thành nếp sống, thói quen tốt trong cộng đồng dân cư. Bên cạnh đó, thực hiện tốt phong trào tổng vệ sinh hàng tuần tại các cơ quan, đơn vị, doanh nghiệp, trường học...
Hôm ấy là ngày chủ nhật, xóm em phát động phong trào: “Làm sạch đường làng, ngõ xóm”.
Mới sáng sớm tinh mơ, nhà nào nhà nấy đã ra trước cổng nhà mình để làm vệ sinh. Em và mẹ được bác trưởng thôn phân công vệ sinh một đoạn đường. Em quét rất cẩn thận, moi từng cọng rác ở hai bên đường. Quét đến đâu em thu gom rác và hốt rác vào sọt. Chẳng mấy chốc con đường đã trở nên sạch sẽ. Bác trưởng thôn đi kiểm tra lại một lần. Bác dừng trước cửa nhà em và khen em ngoan, chăm chỉ lao động.Em rất vui vì đã làm được một việc tốt dù đó là một việc rất nhỏ góp phần làm sạch, đẹp môi trường.
hok tốt#
Lòng yêu nước được hình thành trên cơ sở những biểu hiện hết sức cụ thể, từ những việc làm nhỏ nhặt nhất.
Hình ảnh so sánh: “Dòng suối đổ vào sông, sông đổ vào dải trường giang Von-ga, con sông Von-ga đi ra biển” cũng giống như “lòng yêu nhà, yêu làng xóm, yêu miền quê trở nên lòng yêu tổ quốc”.
Con người sinh ra, lớn lên trong môi trường rất cụ thể (gia đình, làng xóm, khu phố,...). Đó là những con người những cảnh vật gần gũi nhất, thân thuộc nhất. Không có tình yêu đối với những con người đã có công sinh đẻ và nuôi dưỡng mình khôn lớn thì không thể có tình yêu nhân dân rộng lớn. Không có tình yêu đối với những cảnh vật gắn bó với mình suốt tuổi ấu thơ và trong cả cuộc đời thì không thể có tình yêu đất nước (Dẫn chứng một vài biểu hiện cụ thể của con người thực hoặc các nhân vật trong tác phẩm văn chương).
Nói yêu nhà, yêu làng xóm, yêu miền quê là yêu tổ quốc còn ý nghĩa đả phá một thứ “lòng yêu nước” mơ hồ, trừu tượng, chỉ nói “yêu nước” chung chung, rỗng tuếch mà không thấy cần biểu hiện bằng những tình cảm, những việc làm hết sức cụ thể, gần gũi (Nêu một vài dẫn chứng phản diện mà em có thể biết)
Đất nước ta còn nghèo, gặp muôn vàn khó khăn trên bước đường xây dựng chủ nghĩa xã hội. Chiến tranh kéo dài gây bao tổn thất về người và của. Nhiều mặt tiêu cực chưa được khắc phục đã hạn chế thành quả chung. Xác định trách nhiệm của bản thân.
Rất tự hào về truyền thống anh hùng của dân tộc. Tin tưởng ở sự quvết tâm đổi mới của Đảng hiện nay đểđưa đất nước tiến lên.
Yêu thương những con người gần gũi nhất: ông, bà, cha mẹ, anh chị em, chú bác, thầy giáo, cô giáo, bạn bè... Yêu thương phải biểu hiện cụ thể bằng thái độ chăm sóc, giúp đỡ, vâng lời, lễ độ... Tóm lại phải biết sống vì mọi người, không thể chỉ đòi hỏi mọi người phải quan tâm chăm sóc đến mình. (Liên hệ với những sai sót đã mắc, nêu suy nghĩ mới).
Yêu quý và có ý thức giữ gìn những vật bình thường nhất, gần gũi nhất trong đời sống: Đồ dùng trong nhà, tài sản nơi công cộng, khu phố, làng xóm mình sống... (Liên hệ cụ thểnhững sai sót trước đây, nêu phương hướng sửa chữa).
Khi còn ngồi trên ghếnhà trường phải biểu hiện cụ thể bằng những việc làm thiết thực như chăm học, chăm lao động rèn luyện mình trở thành người công dân tốt, tham gia tích cực vào mọi hoạt động công ích do nhà trường và địa phương tổ chức...
Trên cơ sở đó, mở rộng ra tình yêu nhân dân, đất nước nói chung, nhận thức rõ lòng yêu nước ngày nay không thể tách rời với tình yêu chủ nghĩa xã hội, ý thức góp phần xây dựng chủ nghĩa xã hội. Cao hơn nữa: tình yêu quốc tế vô sản
lam nhanh nha mai minh nop roi con may tieng thoi cau xin cac ban do
Trong câu chuyện "Sơn Tinh, Thủy Tinh", nhân vật Sơn Tinh để lại trong em ấn tượng sâu sắc. Sơn Tinh sống ở núi Tản Viên, có tài năng rất kì lạ: vẫy tay về phía đông, phía đông nổi cồn bãi, vẫy tay về phía tây thì liền mọc lên từng dãy núi đồi. Chàng thật tài giỏi, đã nhanh chóng tìm được lễ vật quý báu mà nhà vua chọn làm sính lễ. Chàng đã chiến đấu kiên cường, bất khuất với Thủy Tinh có tính hung hăng. Dù Thủy Tinh hô mưa, gọi gió, dâng nước ngập lên đến thành Phong Châu thì Sơn Tinh cũng không hề nao núng mà kiên trì bốc núi, dời đồi suốt mấy tháng trời để ngăn dòng nước lũ. Sơn Tinh đã cứu nhân nhân ta thoát khỏi bão lũ, em rất khâm phục. Em mong Sơn Tinh luôn vững vàng để người dân không rơi và cảnh mưa gió, lũ lụt hằng năm.
ủa, dễ mà chị, em biết tả
đoạn văn kể về 2 nhân vaạt cổ tích thì chị tả truyện cổ tích: đẽo cày giữa đường, còn cái truyền thuyết gì mà aayys ấy em chỉ biết truyền thuyết về hồ ly tinh thui, cái còn lại em xin chuồn ạ
1.
My best friend is my classmate at school. She and I have been studying together since we entered school in kindergarten. We have studied together all these years. We also travel by the school bus together because we stay close to each other. Her home is only a ten minute walk from my place.
My friend is kindly and sweet-natured. We are always happy to be with each other. We enjoy studying, playing and eating together. If I am sad she will do all she can to make me smile and feel happy.
She has always been kind and helpful to me. When I miss school because I am unwell she comes to my place to share with me all that has been done at school. When she misses school I too help her with all that has been covered at school. We also play badminton together in the evenings.
2.
My bedroom is the most comfortable place in my house. It becomes my favorite room since I lived in this house five years ago. Actually it is not too large, the width is just 4 x 4 meters, but it is clean enough. It looks like a small cottage with a bed placed in the corner of this room. The color of the bed cover is pink, so soft and calm. On this bed, there are a pillow, a bolster, and 15 cute dolls that always accompany me when I am sleeping. If you enter to my bedroom, you can see a table and a chair next to the bed as my place for study. You can feel the wind blowing from a big window that always make my room cosy and bright near the bed. You can also see a beautiful garden that is full of wonderful flowers from this window. It can change your bad mood to become more cheerful. At the opposite of the window, there is a large cupboard with Bali’s carving. The carving is so smooth and gorgeous. It looks like a carving in the great temple. If you see around my bedroom, you will find a colorful wall. It is combination of attractive colors like pink, violet and blue. The colors are mixed perfectly and it shows the girlie room. It is also completed with some artificial flowers near the window that decorate my room beautifully. I like to spend my time in this room. For me my bedroom is my little palace.1.my room is my favorite room.it is a pretty little pink room.the room is quite small.there is a study table near the window .a wardrobe and bookshelf are close to my pretty little bed.because i really teddy bears,i de finitely won't be missing them on the bed.because in the room there are many memories with me so i really love it(mik viết đơn giản ngắn gọn cho zễ nhé,viết phức tạp thì khá khó hiểu)
My hometown in Nha Trang. My house is not far from the sea. Beautiful moon nights, I often get to see the sea by my parents. The sea in my home is beautiful in the moonlit nights. The sea surface is a giant gold-plated carpet. Far away, the lights on the fishing boats when hidden at the light stars in the night. On the beach, visitors are stepping peacefully. They to enjoy the magic beauty of the moon night. A few friends are playing in the moonlight with games such as quail catch, hide and seek. Play the whole night, but I did not want to return because of the nostalgia of its beauty.
Nhà anh Toàn cách nhà tôi không xa lắm, chỉ độ khoảng một trăm mét. Anh học lớp mười hai với anh trai tôi. Tối nào, hai anh cũng học chung, khi thì ở nhà tôi, khi thì ở nhà anh. Bố mẹ anh chỉ có mỗi mình anh là con trai độc nhất. Nhiều người nghĩ rằng: những đứa con độc nhất thường hay nghịch ngợm, khó bảo. Không biết lời nói đó có đúng hay sai. Riêng tôi thì tôi thấy không đúng. Anh Toàn là một người mà tôi rất quý trọng. Cả mẹ tôi, bố tôi đều khen anh Toàn ngoan hiền dễ thương. Bố tôi thường nói với anh Đông tôi rằng: “Con làm bạn với Toàn, bố mẹ rất yên tâm. Gia đình nó là một gia đình khá giả. Vậy mà nó sống bình thường, giản dị, không đua đòi kiểu cách, không lêu lông chơi bời, ngược lại rất chăm học, lễ phép. Con nên học ở Toàn những đức tính ấy”. Những gì bố tôi nhận xét về anh Toàn, tôi đều thấy đúng cả. Chưa bao giờ tôi thấy anh cầm một điếu thuốc hay uống một li bia, li rượu. Anh đến nhà tôi thường là những quyển tập, quyển sách hay tài liệu tham khảo trên tay phục vụ cho việc học. Thỉnh thoảng anh mới rủ anh Đông tôi đi dạo mát quanh vườn một lát, rồi lại ngồi vào bàn học. Tuần nào, anh cũng mua cho tôi một cuôn “Khăn quàng đỏ” và dặn tôi đọc những mẩu chuyện trong đó để kể cho anh nghe. Tôi quý mến anh Toàn như anh Đông của tôi vậy.
Bài làm.
Bài 1:
Ngay sát nhà em là nhà bác Hoà . Bác Hoà là hàng xóm thân thiết nhất của gia đình em.Năm nay, bác bốn mươi tuổi.Bác là giáo viên trường trung học cơ sở Cát Linh. Có lần đi xa về, bác cho em quyển truyện. Tuy món quà nhỏ nhưng đó là quyển truyện hay nhất mà em từng đọc.Bác có dáng người cân đối, da ngăm đen,khuôn mặt đôn hậu.Bác rất yêu quý trẻ em trong xóm.Thỉnh thoảng, bác kể chuyện cho chúng em nghe.Có lần, sang nhà bác chơi chẳng may em làm vỡ lọ hoa.Em xin lỗi bác nhưng bác không trách em mà căn dặn : “ Lần sau cháu phải cẩn thận hơn nhé ! . Bác quả là người nhân hậu. Em coi bác như người thân trong gia đình.
Nguồn: Hãy kể về người hàng xóm của em