K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

11 tháng 8

Đội tuyển bóng đá quốc gia Việt Nam, được biết đến với biệt danh “Những chiến binh sao vàng,” là niềm tự hào của người hâm mộ bóng đá Việt Nam. Đội tuyển này đại diện cho Việt Nam thi đấu tại các giải đấu quốc tế và được quản lý bởi Liên đoàn bóng đá Việt Nam (VFF).
Lịch sử của đội tuyển bóng đá Việt Nam bắt đầu từ thế kỷ 19 khi bóng đá được người Pháp du nhập vào Việt Nam. Tuy nhiên, do nhiều xung đột xảy ra trong nước suốt thế kỷ 20, sự phát triển của bóng đá Việt Nam đã bị cản trở đáng kể. Sau khi hai miền Nam Bắc thống nhất vào năm 1976, đội tuyển quốc gia Việt Nam chính thức được công nhận và tham gia các giải đấu quốc tế.
Trong những năm gần đây, đội tuyển Việt Nam đã có những bước tiến vượt bậc. Dưới sự dẫn dắt của các huấn luyện viên tài năng, đội tuyển đã đạt được nhiều thành tích ấn tượng. Đặc biệt, tại AFF Cup 2018, đội tuyển Việt Nam đã xuất sắc giành chức vô địch, mang lại niềm vui và tự hào cho người hâm mộ cả nước.
Đội tuyển Việt Nam không chỉ nổi bật với lối chơi kỹ thuật, tinh thần chiến đấu kiên cường mà còn với sự đoàn kết và quyết tâm cao độ. Các cầu thủ như Quang Hải, Công Phượng, và Đỗ Hùng Dũng đã trở thành những ngôi sao sáng, góp phần quan trọng vào thành công của đội tuyển.
Sân vận động Quốc gia Mỹ Đình là sân nhà của đội tuyển, nơi diễn ra nhiều trận đấu quan trọng và là nơi người hâm mộ tụ họp để cổ vũ cho đội nhà1. Cổ động viên Việt Nam được biết đến với sự cuồng nhiệt và lòng đam mê bóng đá mãnh liệt, luôn đồng hành và ủng hộ đội tuyển trong mọi hoàn cảnh.
Đội tuyển bóng đá quốc gia Việt Nam không chỉ là biểu tượng của thể thao mà còn là niềm tự hào dân tộc, thể hiện tinh thần đoàn kết và khát vọng vươn lên của người Việt Nam. Những chiến thắng và thành tích của đội tuyển không chỉ mang lại niềm vui mà còn là nguồn động lực lớn lao cho thế hệ trẻ yêu bóng đá.

18 tháng 2 2018

Thằng nào ra đề vậy. Chắc bạn tự ra đề chứ gì

18 tháng 2 2018

Côra cho mình đấy .Các bạn giúp mình đi mà!

17 tháng 5 2023

Tôi rất yêu thích đội tuyển quốc gia bóng đá của Brazil. Từ những ngày đầu tiên theo dõi bóng đá, tôi đã bị cuốn hút bởi sự tài năng và phong cách đặc trưng của các cầu thủ Brazil. Họ chơi bóng với sự tự tin, sáng tạo và đầy cảm xúc. Mỗi khi xem đội tuyển Brazil thi đấu, tôi luôn cảm thấy hồi hộp và phấn khích. Tôi tin rằng đội tuyển Brazil sẽ luôn là một trong những đội bóng hàng đầu thế giới và tôi sẽ luôn ủng hộ họ mãi mãi.

22 tháng 2 2018

lên mạng mà chép đe

22 tháng 2 2018

- Aaaaaa! Thắng rồi! Thằng A lớp em hét lên - Lớp ta thắng rồi,được giải nhất!
Em liền bao bọn nó đi ăn KFC,mất 5 triệu lận

P/s : Tự làm

21 tháng 12 2020

I am living in a apartment with my parents in Hanoi. It is located in the center of Hanoi which you can easily find. The streets are crowded with people but is has a convenient traffic. My apartment looks quite spacious and fresh. To describe my house regarding the design, it is simple as possible as because my parents doesn’t like sophisticated decoration. There is a living room, one kitchen, a bathroom and two bedrooms in my house.

The living room should be the biggest one where my family welcomes friends or entertains together after a long day. In each room, there is an own unique design with a bathroom is always very clean. I like my kitchen where my family gathers in the evening. To me, my house is a place where I feel the best in the world.

#Tham khảo!

21 tháng 12 2020

bài viết về ngôi nhà:

I live in a big house in the countryside and it is very beautiful. It has a living room, a kitchen, three bedrooms and two bathrooms. In the living room, there is a table, four chairs, a television and an air conditioner. My bedroom is very nice. There is a computer, a bed, a lamp and two pictures on the wall. And a bookshelf above the table, some teddy bears on the bed and a wardrobe next to my bed. The kitchen has a refrigerator, a stove and a sink. Next to the kitchen is the bathroom. It has a shower, a washing machine and a tub. I love my house very much.

dịch:

Tôi sống trong một ngôi nhà rộng lớn ở nông thôn và nó rất đẹp. Nó có một phòng khách, một nhà bếp, ba phòng ngủ và hai phòng tắm. Trong phòng khách, có một cái bàn, bốn cái ghế, một cái tivi và một cái điều hòa. Phòng ngủ của tôi rất đẹp. Có một máy tính, một cái giường, một cái đèn và hai bức tranh trên tường. Và một kệ sách phía trên bàn, vài con gấu bông trên giường và tủ quần áo bên cạnh giường của tôi. Nhà bếp có tủ lạnh, bếp và bồn rửa. Bên cạnh bếp là phòng tắm. Nó có vòi sen, máy giặt và bồn tắm. Tôi yêu ngôi nhà của tôi rất nhiều.

Bài viết về gia đình:

Hello, everyone! I’m glad to introduce my family. There are four people, including Mom, Dad, one brother and me. My mother’s name is Mai, and she is 50 years old. She is a beautiful woman with long black hair. My father’s name is Truong, and he is 55 years old. And my brother is Duy. He is 17 years old, and now he is a student of Minh Khai High School. I always love my family, even in my dream.

dịch:

Xin chào mọi người! Tôi rất vui khi được giới thiệu về gia đình mình, gồm có 4 thành viên, bao gồm bố, mẹ, 1 em trai và tôi. Mẹ tôi tên Mai,và mẹ 50 tuổi. Bà ấy là một người phụ nữ rất xinh đẹp với mái tóc đen dài. Bố tôi tên là Trường, bố tôi 55 tuổi. Và em trai tôi tên Duy. Cậu ấy 17 tuổi, hiện đang là học sinh trường trung học Minh Khai. Tôi luôn luôn yêu thương gia đình mình, ngay cả trong giấc mơ.

Bài về sở thích:

Cooking is my favorite hobby. My grandmother taught me how to cook my first dish when I was 8. My family enjoyed it so much so that is when I started this hobby. Some people say cooking is a waste of time but I find this hobby very interesting and meaningful. I really love trying new food and cooking for my family. The feeling of making my family happy with my food is amazing. I often collect recipes from my mother and my grandmother. Sometimes I also get recipes from the internet. Then I write them in a notebook. I hope I will become a good chef and have my own cookery book in the future.

dịch:

Nấu ăn là sở thích yêu thích của tôi. Bà tôi đã dạy tôi cách nấu món ăn đầu tiên khi tôi lên 8 tuổi. Gia đình tôi rất thích món ăn này, đó là khi tôi bắt đầu sở thích này. Có người nói nấu ăn mất thời gian nhưng tôi thấy sở thích này rất thú vị và ý nghĩa. Tôi thực sự thích thử những món ăn mới và nấu ăn cho gia đình mình. Cảm giác làm cho gia đình hạnh phúc với món ăn của tôi thật tuyệt vời. Tôi thường thu thập các công thức nấu ăn từ mẹ tôi và bà tôi. Đôi khi tôi cũng nhận được các công thức nấu ăn từ internet. Sau đó, tôi viết chúng vào một cuốn sổ. Tôi hy vọng mình sẽ trở thành một đầu bếp giỏi và có cuốn sách dạy nấu ăn của riêng mình trong tương lai.

6 tháng 3 2018

Có những cảm xúc như thế…hồi hộp, thổn thức khi dõi theo trận đấu của các cầu thủ; lo sợ, hoảng hốt khi chứng kiến những con người can trường ấy bị chấn thương hay chèn ép, xử phạt bất công trên sân cỏ; rồi sau bao tâm trạng hỗn độn vẫn là một cái kết có hậu của một câu chuyện cổ tích ngoài đời thực: chiến thắng vang dội làm nên kì tích của bóng đá Việt Nam khiến hàng triệu con tim cùng hòa chung một nhịp để hô vang: VIỆT NAM VÔ ĐỊCH… Mừng đến rơi lệ, khóc đến sưng mắt, vui quá nên xúc động đến khó tả, ấy là niềm vui mà chỉ có bóng đá mới mang lại được. Có lẽ, chỉ những khoảnh khắc đáng nhớ này mới khiến ta quên đi mọi bộn bề ngoài cuộc sống để một lòng hướng đến cổ vũ nhiệt tình cho bóng đá nước nhà, tự dưng cảm thấy cuộc sống là một màu hồng và mỗi con người đều dễ thương đến kì lạ!

10 năm, ấy là khoảng thời gian mà chúng ta phải đánh đổi để lập nên kì tích trong những ngày vừa qua. U23 đã vắt kiệt sức lực để đem về chiến thắng khó tin cho toàn dân tộc Việt Nam, đánh bại những đội bóng với thể lực nhỉnh hơn như Irap, Quatar để giành vé vào chung kết U23 Châu Á. Giờ đây, tâm điểm mà người ta hướng đến không phải những câu chuyện ngoài lề bon chen khác, mà trên các trang báo, bản tin hay mạng xã hội cả trong và ngoài nước đều nhắc đến kì tích của những người hùng U23 mà báo Quatar gọi họ với cái tên “Kẻ hạ sát những gã khổng lồ”. Để có được ngày hôm nay, những ngày mà chúng ta ăn mừng với chiến thắng chung cả nước, ngày mà các cầu thủ  U23 có thể tự tin chạy thật nhanh, chạy mãi, chạy mãi trên sân để sẵn sàng lao đến phá lưới khung thành đối thủ, tất cả đã đợi chờ trong suốt 10 năm rồi- khoảng thời gian dài ta phải chịu không ít thiệt thòi, bóng đá Việt Nam cứ ra sân nhưng rồi lại ngậm ngùi trong thất bại. Nhưng ta có hối hận không khi phải trải qua từng ấy năm, mới giành lại vẻ vang cho bóng đá nước nhà? Không, chắc chắn không hoặc nếu có thì hình như mọi thứ đều chẳng quan trọng bằng thứ cảm xúc hỗn độn có được khi chứng kiến lá cờ đỏ sao vàng lại tung bay phấp phới qua từng trận thi đấu. Điều đáng nhớ hơn cả, chúng ta đã trải qua cảm xúc ây cùng nhau, cùng nhau thắp lên niềm tin, cùng nhau làm nên chiến công dữ dội khiến bao bạn bè ngoại quốc phải trầm trồ bàn tán, phải xuýt xoa và kiêng nể. Mọi thứ thật khó tin, nhưng đó là sự thật.

Từ trước đến nay, tôi không phải một fan ruột của bóng đá nên những trận đấu của Việt Nam thường chỉ dõi theo qua các bài báo để xem tỉ số chung cuộc. Và có vài lần tôi cũng từng thở dài mà thất vọng khi chứng kiến bao câu chuyện liên quan đến việc bán độ của cầu thủ Việt Nam. Ấy vậy mà sau tất cả, tôi lại thấy ái ngại khi đọc những lời chửi bới, chê bai của bao con người chung một dòng máu hồng nói về nhau bằng thứ lời lẽ chẳng nghe lọt lỗ tai. Nhìn những cầu thủ nước mình, ra sân rồi lại thua cuộc, chấn thương bao lần nhưng không đánh đổi nổi một bàn thắng, tôi buồn và đau thay các chàng trai ấy. Khi đã khoác trên mình chiếc áo lá cờ đỏ sao vàng, các anh chấp nhận bước vào một trận chiến, có thắng ắt có thua. Có điều nếu thắng sẽ được tung hô khen ngợi hết lời, còn nếu thua thì nhận lại không ít đắng cay. Thời gian trôi qua, những cầu thủ của ta luôn chủ động rèn luyện cả về thể chất lẫn tinh thần, dù khó khăn hay mệt mỏi, dù chấn thương hay áp lực vẫn chỉ tiếp tục kiên trì, giữ vững niềm tin mà thi đấu. Phải chăng chính niềm tin sắt đá ấy đã thổi lên ngọn lửa rừng rực sẵn sàng làm nên kì tích, để rồi hôm nay người dân cả nước nức lòng, thổn thức khôn nguôi trước những bàn thắng lịch sử “một đi không trở lại” của những người hùng trong truyền thuyết khoác áo Việt Nam?  Cảm ơn các anh bởi đã giữ lời hứa của mình, rằng một ngày sẽ làm nên điều kì diệu cho bóng đá nước nhà…  Các anh là người chịu nhiều thiệt thòi nhất nhưng cũng là những người mạnh mẽ và kiên trì nhất. Cảm ơn cả huấn luyện viên Park Hang Seo- người thầy đã dẫn dắt các cầu thủ chúng ta hết chiến thắng này đến chiến thắng khác- một người đáng để nhân dân Việt Nam và các nước khác trên thế giới ca tụng, nể phục. Cảm ơn Quang Hải, Văn Thanh, Tiến Dũng, Hà Đức Chinh đã tỏ ra bản lĩnh khi bước vào loạt sút luân lưu; cảm ơn đội trưởng Xuân Trường đã thúc đẩy tinh thần cả đội để chúng ta chiên đấu đến hồi còi cuối cùng; cảm ơn thủ môn soái ca Bùi Tiến Dũng đã đốt cháy bao trái tim người dân bằng những cú bắt pelanty đỉnh của đỉnh, kì tích của kì tích;…và từng cái tên khác đứng trong hàng ngũ của đội tuyển Việt Nam- tất cả đều xứng đáng được tung hô. Cảm ơn những mảnh ghép làm nên bức tranh U23 Việt Nam không thể hoàn hảo hơn, sức mạnh tập thể và tinh thần quyết tâm của các chàng trai đã khiến chúng ta không hề nuối tiếc khi đặt niềm tin ở họ!

6 tháng 3 2018

Trên tài khoản chính thức mạng xã hội Twitter của Liên đoàn bóng đá Châu Á đã viết: Không thể nào tin nổi, còn hơn cả sự kịch tính của một bộ phim hành động Hollywood. Đã có một trận tứ kết nào của giải Châu Á nào kịch tính như thế này chưa?

Không chỉ riêng tôi mà hơn 90 triệu người Việt Nam cũng đang sống trong cảm xúc lâng lâng sau chiến thắng không tưởng của đội tuyển U23 Việt Nam trước U23 Iraq ngày 20/1. Chiến thắng trên cũng đã khơi gợi trong tôi những suy ngĩ về tinh thần thi đấu và tình yêu Tổ quốc.

Đã nhiều năm trôi qua, người hâm mộ Việt Nam mới lại được sống trong cảm xúc hạnh phúc đến tột cùng này. Nhưng lần này lại ở một vị thế khác, Việt Nam trở thành 1 trong 4 đội xuất sắc nhất Châu Á”, học sinh này viết.

“Sau 90 phút mọi chuyện tưởng như đã kết thúc khi đội bạn vươn lên dẫn trước 2-1 trong hiệp phụ đầu tiên. Nhưng điều mà không ai nghĩ đến đã xảy ra khi Việt Nam lội ngược dòng vươn lên với tỷ số 3-2 và kết thúc hai hiệp phụ với tỷ số 3-3 để đưa trận đấu đến loạt sút luân lưu.

Cuối cùng những trái tim quả cảm, những chiến binh U23 Việt Nam đã làm nên lịch sử với chiến thắng 5-3 trên loạt đấu súng. Từ giây phút đó trên các trang mạng xã hội, truyền thông ngập tràn màu đỏ. Những nỗi lo thường nhật biến mất chỉ còn niềm tự hào dân tộc.

Đã một ngày trôi qua trong tôi vẫn lâng lâng những niềm vui khó tả. Tôi cảm thấy thật may mắn khi có thể theo dõi trọn vẹn trận đấu. Là một học sinh lại là con gái, nên dường như tôi chẳng có hứng thú gì với bóng đá, nhưng không hiểu sao trận đấu này lại mang đến cho tôi một sức hút đến kỳ lạ. Nó khiến tôi ngồi gần 3 tiếng đồng hồ để xem trận bóng, điều mà tôi chưa từng nghĩ mình có thể làm”, học sinh nữ này cảm nhận.

Với một học sinh nữ, để ngồi trước tivi xem bóng đá tới tận 3 giờ đồng hồ quả là một tinh “thần thép”, niềm đam mê bóng đá phải nói là mạnh liệt, luôn đốt cháy suy nghĩ về "môn thể thao vua" này.

Nữ sinh này viết tiếp: “Ba giờ đồng hồ ấy cũng đã đưa tôi khám phá hành trình đỉnh cao của bóng đá với biết bao cảm xúc, từ vui mừng, hụt hẫng, tiếc nuối, hi vọng và hồi hộp để rồi vỡ òa trong niềm vui chiến thắng. Những chàng trai U23 Việt Nam, những chiến binh quả cảm, các anh đã quên đi mệt mỏi của bản thân để chiến đấu vì màu cờ sắc áo.

Vì niềm tin của người hâm mộ và vì chính các anh. Sau khi trận đấu kết thúc, tôi đã tự hỏi mình rằng, phải chăng tôi đã yêu bóng đá? Chiến thắng này không chỉ đem lại niềm tự hào cho người Việt Nam mà còn khẳng định vị thế của bóng đá Việt Nam dẫn chứng rằng họ có thể thi đấu với những đội bóng hàng đầu châu lục.

Chiến thắng của chúng ta tựa như một câu chuyện cổ tích giữa đời thường, thực sự đã làm nức lòng hơn 90 triệu người dân ở quê nhà. Nếu có ai hỏi rằng chiến thắng của U23 Việt Nam là nhờ đâu? Tôi có thể khẳng định rằng là chính tinh thần thi đấu quả cảm của những chiến binh áo đỏ.

Chiến thắng này có ý nghĩa to lớn trong việc khơi gợi giáo dục về tinh thần thi đấu luôn tiến lên về phía trước. Nếu ai không tiến lên sẽ tụt lại và ngày càng lạc hậu. Vì thế con người luôn phải có tinh thần thi đấu, tinh thần vượt khó tiến lên phía trước. Trước khi trận đấu tứ kết này diễn ra, so sánh lực lượng giữa hai đội bóng ai cũng nghĩ U23 Iraq sẽ giành chiến thắng với lợi thế áp đảo hoàn toàn”.

Nữ sinh này cũng bày tỏ: “Nhưng chính tinh thần thép của U23 Việt Nam những chiến binh với cái đầu lạnh, tinh thần quyết thắng đã làm nên điều kỳ diệu với chiến thắng lịch sử. Đặc biệt với thế hệ trẻ ngày hôm nay, chúng ta phải luôn cố gắng nỗ lực để vượt qua khó khăn. Hãy sống và cống hiến hết mình. Sau chiến thắng của đội nhà, rất đông người dân đã đổ ra đường để cùng nhau chia sẻ niềm vui chiến thắng và cổ vũ cho đội nhà từ xa.

Chính những hình ảnh đẹp này đã gây những ấn tượng tốt trong mắt bạn bè quốc tế mà còng khơi gợi giáo dục về tình yêu Tổ quốc. Mỗi chúng ta là một phần của Tổ quốc, một nhịp đập trái tim giàu lòng nhiệt huyết và yêu nước nồng nàn.

Tinh thần yêu nước sẽ làm nên sức mạnh to lớn để làm nên lịch sử. Một trận đấu lịch sử với những cảm xúc tuyệt vời và những bài học sau sắc. Chiến thắng này sẽ là động lực để đội tuyển Việt Nam bước vào trận đấu tiếp theo

9 tháng 5 2022

Tham khảo

Năm nay chú Đạt ba mươi tuổi. Thân hình chú nở nang. Ngực nở vòng cung. Da đỏ lịm, bắp tay, bắp chân rắn chắc, lúc nào cũng nổi cuộn lên. Vóc dáng chú cao lớn, chú mặc bộ quân phục màu xanh lá mạ trông rất oai vệ.

Chiếc mũ vải mềm ôm sát lấy đầu. ở giữa có đính một ngôi sao vàng năm cánh, lúc nào cũng lấp lánh. Quân hàm đại úy đỏ tươi trên vai áo với bốn ngôi sao nhỏ và một gạch vàng. Chú đi lại nhanh nhẹn, hoạt bát.

Những ngày nghỉ, sáng nào chú cũng cởi trần, đeo cái cày to, nặng màu đen vòng cánh cung, cùng con trâu ra đồng cày ruộng.

Trông chú hùng dũng như một chàng hiệp sĩ cổ đeo cùng ra trận. Chỉ có ba ngày thôi, chú đã cày xong ba thửa ruộng.

Tính tình chú rất vui, niềm nở. Tối nào chúng tôi cũng sang nhà chú để nghe chú kể chuyện chiến đấu, chuyện luyện tập, chuyện huấn luyện cho tân binh. Chú kể chuyện rất có duyên nên chúng tôi nghe mãi mà không thấy chán.

Chú Đạt cũng rất khéo tay, chú đã làm cho tôi một con diều sáo rất đẹp. Mỗi khi diều bay lên cao, tiếng sáo diều vi vu vang vọng khắp thôn xóm. Chú làm việc gì cũng rất nhanh nhẹn, gọn gàng. Thấy vậy, tôi ngạc nhiên hỏi chú:

– Sao việc gì chú cũng làm được thế?

Chú bảo:

– Là bộ đội phải biết làm tất cả mọi việc. Khi có chiến tranh, cầm súng giết giặc. Còn khi đất nước hòa bình, tự mình phải biết tăng gia sản xuất, giúp dân khai hoang, làm nhà, dạy học…

Tôi lại hỏi:

- Thế bộ đội có nhiều tiền không chú?

Chú cười và xoa tay lên đầu tôi:

– Bộ đội không có tiền mà chỉ có tình thôi cháu ạ!

Hôm chú lên đường, chú còn dặn tôi:

– Phải cố gắng học giỏi cháu nhé!

Hiện nay chú vẫn còn công tác trong quân đội, thỉnh thoảng chú mới về thăm gia đình. Tôi rất nhớ chú và thầm ước: "Sau này lớn lên, tôi sẽ vào học ở trường sĩ quan quân đội để được giống như chú Đạt."

17 tháng 3 2018

Chú đội viên mơ màng trong khoảnh khắc hạnh phúc thần tiên. Chất thơ vừa thực vừa mơ đầy ân tượng:

Anh đội viên mơ màng Như nằm trong giấc mộng.

Ngoài trời thì mưa lâm thâm lạnh lẽo. Trong mái lều xơ xác, suốt đêm Lặng yèn bên bếp lửa - vẻ mặt Bác trầm ngâm. Bác vẫn ngồi... Bác vẫn không ngủ, Chí lo muôn mối như lòng mẹ... (Tố Hữu). Bác vĩ đại và ấm áp biết bao! Một so sánh rất đẹp, rất thơ đã ca ngợi tình nhàn ái Hồ Chí Minh:

Bóng Bác cao lồng lộng

 Ấm hơn ngọn lửa hồng.

Tình huống thơ được đẩy tới cao trào. Chế Lan Viên trong Người đi tìm hình của nước từng viết: Hiểu sao hết tấm lòng lãnh tụ. . Anh đội viên cũng vậy, anh chưa hiểu vi sao đêm nay Bác trầm ngâm thao thức. Nghe Bác nói, anh đội viên vui sướng mênh mông. Tình nhân ái của lãnh tụ đã soi sáng tâm hồn người lính trẻ:

 

22 tháng 11 2021

Tham khảo!

 

Chú Quân của em là bộ đội xe tăng, thuộc binh chủng Thiết giáp. Chú là tay pháo thủ cừ khôi của tổ xe tăng năm người. Mỗi kì nghỉ phép chú đều ghé thăm gia đình em.

Chú Quân hai mươi bốn tuổi, cái tuổi tươi tắn sung sức của một người lính. Chú nhập ngũ từ khi mười tám tuổi và vì yêu binh chủng Thiết giáp, chú tình nguyện gắn bó suốt đời với màu áo lính chiến xa. Chú Quân cao hơn bố em cả cái đầu, người chú vạm vỡ, cân đối, thể hình đẹp. Da chú rám nắng, một màu da nâu hồng khoẻ mạnh. Tóc chú đen nhánh, xoăn xoăn úp sát vào gáy như một chàng công tử quý tộc. Mái tóc bồng gợn sóng làm cho chú có vẻ lãng tử của một người lính: trái tim nhiệt huyết và nét phong trần nay đây, mai đó. Chú Quân có khuôn mặt chữ điền, trán cao, rộng. Đôi lông mày to, lan nhẹ đến cuối mắt làm cho đôi mắt sắc sảo của chú dịu dàng hẳn đi.

Chú Quân thường mặc quân phục màu xanh rêu, đội mũ cối bọc vải cùng màu, trước mũ có gắn ngôi sao vàng trên nền đỏ. Trông bộ quân phục, lồng ngực rộng của chú căng phồng dưới lớp áo lính. Tay chân chú to, rắn chắc, bắp thịt nổi cuồn cuộn.

Mỗi kì nghỉ, chú chỉ ở nhà em một ngày. Bố và chú vui vẻ hàn huyên đủ chuyện rồi chú khoác ba lô về thăm nội. Quê nội với dòng sông rộng, cánh đồng lộng gió giữ chú hết thời gian nghỉ còn lại. Ngày trả phép chú tạt qua nhà em, tay xách lỉnh kỉnh quà nội gửi ra cho gia đình em và cho đồng đội của chú. Làm xong nhiệm vụ chuyển quà, chú Quân hát vui vẻ: “Năm anh em trên một chiếc xe tăng...” rồi chào bố mẹ, xoa đầu em dặn: “Học ngoan nhá!”. Chú trở về đơn vị để đọng lại trong tâm hồn em câu chuyện lính tăng đậm đà tình cảm. Chú em hiền, vui tính và rất yêu nghiệp lính của mình.

Em rất yêu chú Quân. Có chú về, căn nhà nhỏ của gia đình em bận rộn và đầy ắp tiếng cười. Những câu chuyện chú kể rất hấp dẫn, lí thú, nghe hoài không chán. Em được mở mang thêm kiến thức và tình cảm chú cháu khăng khít, thân mật hơn. Chú Quân gieo vào lòng em tình yêu thương những người lính xe tăng nói riêng và bộ đội Bác Hồ nói chung.

a : về cây ăn quả mà em biết

Vườn nhà em có rất nhiều loại cây nhưng em thích nhất là cây ổi trồng ở đầu vườn.

Nhìn từ xa cây ổi như một chiếc ô khổng lồ. Thân cây to, chắc khoẻ mọc thẳng. Cái gốc của cây to hơn thân, sần sùi. Cái rễ của cây như những con giun cắm sâu xuống đất để hút chất dinh dưỡng, vận chuyển ngược lên nuôi cây. Cái lá của cây to, mượt, những đường gân nổi rõ nét. Lá ổi mùa xuân có màu tươi dịu, khi sang mùa đông thì có màu xanh đậm. Khi có gió thổi qua, tiếng lá xào xạc như muốn nói với em điều gì đó. 

Quả ổi tròn, to mọc ra từng chùm. Hạt của nó bé và tập trung vào giữa quả. Quả ổi có mùi thơm, khi ăn vào có vị ngọt, rất nhiều vitamin. Thỉnh thoảng, có vài chú chim sơn ca hay đến để bắt những con sâu và cất tiếng hót líu lo. Cây ổi chẳng những cho chúng em bóng mát để vui chơi mà còn cho chúng em quả để ăn. 

Em rất thích cây ổi, hằng ngày em sẽ chăm sóc nó cẩn thận. Cây ổi là người bạn thân thiết nhất của em

b : về con vật nuôi trong gia đình em

Gia đình em có nuôi một con cún rất khôn, và nó đã trở thành một "cảnh sát viên nhỏ tuổi" coi nhà rất giỏi. Hôm ấy cả nhà em đi ngủ. Trời tối đen như mực. Cún con nằm bên ngoài cửa để canh gác. Bỗng cả nhà choàng tỉnh giấc vì tiếng sủa liên hồi. Em lắng tai nghe, hình như lẫn trong tiếng chó sủa là tiếng vịt kêu. Bố em liền cầm đèn pin mở cửa ra ngoài xem sao. Em ở trong nhà hơi sợ nhưng vì tò mò nên cũng đứng ở cửa căng mắt nhìn ra. Nhưng chuồng vịt ở tít gần bờ ao nên em không nhìn thấy gì. Bỗng em nghe tiếng mẹ kêu lớn: "Trộm! Trộm!". Rồi tiếng chân thình thịch, tiếng người xôn xao, ồn ào. Nhưng tên trộm đã tẩu thoát. Bố em bảo may có con chó báo động, nếu không thì mất hết ba chục con vịt.

Qua "chiến công" này, em càng yêu quý cún con vì sự thông minh, ngoan ngoãn, dễ thương của nó.

k minh

12 tháng 5 2019

cảm ơn bạn

9 tháng 5 2022

Tham khảo

Năm nay chú Đạt ba mươi tuổi. Thân hình chú nở nang. Ngực nở vòng cung. Da đỏ lịm, bắp tay, bắp chân rắn chắc, lúc nào cũng nổi cuộn lên. Vóc dáng chú cao lớn, chú mặc bộ quân phục màu xanh lá mạ trông rất oai vệ.

Chiếc mũ vải mềm ôm sát lấy đầu. ở giữa có đính một ngôi sao vàng năm cánh, lúc nào cũng lấp lánh. Quân hàm đại úy đỏ tươi trên vai áo với bốn ngôi sao nhỏ và một gạch vàng. Chú đi lại nhanh nhẹn, hoạt bát.

Những ngày nghỉ, sáng nào chú cũng cởi trần, đeo cái cày to, nặng màu đen vòng cánh cung, cùng con trâu ra đồng cày ruộng.

Trông chú hùng dũng như một chàng hiệp sĩ cổ đeo cùng ra trận. Chỉ có ba ngày thôi, chú đã cày xong ba thửa ruộng.

Tính tình chú rất vui, niềm nở. Tối nào chúng tôi cũng sang nhà chú để nghe chú kể chuyện chiến đấu, chuyện luyện tập, chuyện huấn luyện cho tân binh. Chú kể chuyện rất có duyên nên chúng tôi nghe mãi mà không thấy chán.

Chú Đạt cũng rất khéo tay, chú đã làm cho tôi một con diều sáo rất đẹp. Mỗi khi diều bay lên cao, tiếng sáo diều vi vu vang vọng khắp thôn xóm. Chú làm việc gì cũng rất nhanh nhẹn, gọn gàng. Thấy vậy, tôi ngạc nhiên hỏi chú:

– Sao việc gì chú cũng làm được thế?

Chú bảo:

– Là bộ đội phải biết làm tất cả mọi việc. Khi có chiến tranh, cầm súng giết giặc. Còn khi đất nước hòa bình, tự mình phải biết tăng gia sản xuất, giúp dân khai hoang, làm nhà, dạy học…

Tôi lại hỏi:

- Thế bộ đội có nhiều tiền không chú?

Chú cười và xoa tay lên đầu tôi:

– Bộ đội không có tiền mà chỉ có tình thôi cháu ạ!

Hôm chú lên đường, chú còn dặn tôi:

– Phải cố gắng học giỏi cháu nhé!

Hiện nay chú vẫn còn công tác trong quân đội, thỉnh thoảng chú mới về thăm gia đình. Tôi rất nhớ chú và thầm ước: "Sau này lớn lên, tôi sẽ vào học ở trường sĩ quan quân đội để được giống như chú Đạt."

9 tháng 5 2022

ngắn hưn: em rất thích chú bộ đội:D