Nói với người thân về khu vườn ước mơ của em.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bình Đại, ngày...tháng...năm
Thúy Hiền thân mến!
Mình có rất nhiều điều tâm sự mà không muốn giãi bày cùng ai. Chỉ có Thúy Hiền – cô bạn gái thân yêu của mình, mới hiểu mình tất cả. Đó là lí do mà cánh thư này đến cùng bạn vào thời gian này đây. Hãy bớt chút thời gian ôn bài giữa kì tâm sự với mình nhé!
Thúy Hiền ơi! Cậu là người hiểu mình hơn cả. Bố mẹ mình mỗi người một ngả. Đó là chuyện của người lớn. Mình sống với bà ngoại từ lúc ba tuổi đến giờ. Trong cuộc đời mình bà là người mình kính trọng nhất. Bà nuôi nấng dạy dỗ mình từ bé và ngay đến bây giờ, bà vẫn còn là chỗ dựa duy nhất của mình trong cuộc đời. Vậy mà Hiền ơi! Một năm nay, bà mình lại bị liệt mất một chân, đi lại vô cùng khó khăn. Mình thương bà lắm. Ước mơ của mình là làm sao chữa khỏi bệnh cho bà, để bà khỏe lại. Mình có ý định lớn lên, mình sẽ thi vào trường Y, trở thành một bác sĩ giỏi. Trước hết là chữa khỏi bệnh cho bà mình và sau nữa là cho bà con lối xóm và mọi người ở mảnh đất này. Đây là ước mơ duy nhất trong đời của mình, mình muốn giãi bày cùng cậu. Rất mong những lời góp ý thành tâm của cậu. Vậy nghe Thúy Hiền. Chúc cậu khỏe, học giỏi. Có dự định gì hay cho mình biết với!
Bạn gái
Nguyễn Thị Dụ Hương
Đề 1:
Ngôi trường ước mơ của tôi sẽ là ở trong nước của tôi .. tôi biết có rất nhiều trường học ở đây nhưng nó không thích theo ý tôi ... Tôi sẽ làm cho một tòa nhà lớn được bao quanh bởi thảm cỏ, cây và hoa ..Tôi sẽ làm một tùy chọn trong ngôitrường này mà mỗi học sinh chọn các ngôn ngữ mà họ yêu thích tìm hiểu như ngôn ngữ Tây Ban Nha, Anh, Đức ... v v vàđiều này sẽ bắt đầu sau lớp 5 sau khi chúng tôi cung cấp chohọ tất cả các ngôn ngữ mà chúng ta có ... và các trường ít nhất phải có không ít hơn 5 ngôn ngữ ... và tôi sẽ làm cho mọi ngôn ngữ là một giáo viên chuyên nghiệp, cho những học sinh ...
..Họ nên nói tiếng Anh mọi lúc trong lớp học cho đến khi họ đạt đến lớp 5 của họ sau đó họ nên nói chuyện bằng ngôn ngữ đã được họ lựa chọn ... và nếu tôi có rất nhiều tiền tôi sẽlàm cho một lớp học hiện đại với một tủ quần áo nhỏ trong mỗi lớp học để cho các học sinh cất áo khoác của họ hoặc bất cứ thứ gì... và đặt máy uống nước cho ..Ở đó sẽ là một phòng lớn để mỗi giáo viên .. như giáo viên tiếng Anh ngồi lạivới nhau trong một căn phòng thật hiện đại và lớn ... và các giáo viên khác đều như vậy.. Về khu vườn tôi muốn nó phải là khu vườn thật lớn để làm cho học sinh cảm thấy tự do di chuyển và chơi và làm tất cả mọi thứ họ muốn ..và chắc chắn sẽ đặt bảo vệ trong vườn nếu có ai bị thương hay một cái gì đó như thế
Thời gian sẽ bắt đầu từ 9h sáng đến 3h chiều, sẽ chỉ có 6 bàihọc trong ngày và về chương trình giảng dạy tôi sẽ không muốn nó sẽ được giống như bất kỳ chương trình giảng dạy khác, tôi muốn để phù hợp với thế hệ chúng ta và mỗi năm phải được thay đổi và nó nên phụ thuộc về đổi mới và thách thức ..Tôi sẽ làm cho tất cả các học sinh của tôi chăm chỉ và tôi sẽ khuyến khích họ bằng cách tặng quà cho những học sinh đã chăm chỉ và sẽ có một ngày thể thao trong mỗi tháng ..Tôi sẽ đặt một bài học thêm 3 ngày trong một tuần gọi là đổi mới và điều này sẽ dạy cho học sinh cách sáng tạo bất cứ điều gì họ có thể để được hưởng lợi từ nó với chi phí tối thiểu ..Tôi muốn xây dựng một thư viện khổng lồ và nó sẽcó tất cả những cuốn sách trong mọi lĩnh vực để mọi sinh viên có thể sử dụng hữu ích... và chắc chắn sẽ có trong giờ nghỉ của họ một bữa ăn cho mỗi học sinh..
Mỗi người đều có một ước mơ của mình, người thì ước làm chú bộ đội, người ước làm cô giáo, người ước làm phi công. Và em cũng có ước mơ của mình. Ước mơ của em chính là trở thành nhà văn.
Khi em kể cho mọi người về ước mơ này, nhiều người cho rằng em là người thật lãng mạn. Làm nhà văn thì sẽ phải có tâm hồn lãng mạn, biết quan sát, sống tình cảm, chan hòa với mọi người. Từ bé em đã đọc sách của chú Nguyễn Nhật Ánh, chú ấy viết rất hay, em bị lôi cuốn bởi cách viết giản dị nhưng tình cảm của chú ấy.
Kể về ước mơ của em cho các bạn nghe-Văn lớp 4
Sau này em cũng muốn trở thành một nhà văn, có thể được đi đến rất nhiều nơi, gặp gỡ nhiều người, thăm quan nhiều nơi và có thể bắt đầu viết. Có lẽ khi đó cảm xúc sẽ rất nhiều và em sẽ có tác phẩm hay. Nếu được làm nhà văn thì em sẽ thành người nổi tiếng, được nhiều người biết đến, em sẽ có những cuốn sách của riêng mình, có thể mang đi khoe mọi người về sản phẩm của em.
Vì ước mơ muốn làm nhà văn nên từ bây giờ em phải đọc thật nhiều, viết thật nhiều thì sau này mới có thể viết tốt được. Em rất ngưỡng mộ những nhà văn, nhà thơ vì họ có một đời sống tinh thần rất phong phú. Họ làm đẹp cho đời bằng những trang viết, và em cũng muốn trở thành những người như vậy.
Em thích tự do, thích bay nhảy nên em không thích những việc phải ngồi một chỗ. Em nghĩ làm nhà văn phải đi nhiều, sống nhiều thì mới có những tác phẩm hay và ý nghĩa. Em sẽ cố gắng thật nhiều để có thể đạt được ước mơ của mình.
Dù con đường mà em đi còn rất dài nhưng em nghĩ nếu mỗi người có ước mơ, biết cố gắng và phấn đấu thì chắc chắn sẽ làm được.Em muốn viết những cuốn sách về gia đình, tình bạn, tình yêu, cuộc sống. Em sẽ giành tặng ba, tặng mẹ vì họ là những người sẽ luôn bên cạnh em, động viên cố gắng em học tập thật tốt.
Em sẽ cố gắng để đạt được ước mơ ấy.
ad thân mến!
Kể từ khi cậu chuyển trường, cũng đã một năm trời chúng mình không gặp nhau.
Ad ơi! Dạo này cậu và gia đình vẫn khỏe cả chứ? Cậu học hành như thế nào rồi? Tớ ngoài này vẫn bình thường, tớ vẫn học đều các môn và giỏi nhất môn thể dục đó Ad à! Mới đây, cô giáo ra đề văn về ước mơ của em, tớ đã viết về ước mơ làm một đòi nợ thuê đấy. Cậu biết không, tớ rất thích đọc truyện đấm nhau, có thể ngồi cả ngày để đọc. Điểm môn thể dục của tớ cao nhất lớp lại càng thúc đẩy đam mê của tớ để trở thành người đòi nợ thuê. Vậy còn ước mơ của cậu là gì? Cậu có thể chia sẻ cùng tớ được không?
Tớ rất mong sớm nhận được thư phản hồi của cậu. Tớ chúc cậu luôn mạnh khỏe và học tập tốt.
Bạn thân
Long dú bi :))
Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 6 tháng 9 năm 2017
Nam thân mến!
Đã lâu lắm rồi từ ngày mình theo gia đình chuyển về sống ở thành phố, mình chưa gặp lại bạn. Mình rất nhớ thị xã quê mình, nhớ bạn bè, và nhất là nhớ bạn.
Dạo này bạn và gia đình bạn thế nào rồi ? Ba mẹ bạn vẫn khỏe cả chứ ? Cho mình gửi lời hỏi thăm hai bác nhé !
Nam thân!
Mình và gia đình mình vẫn khỏe. Việc học của mình vẫn bình thường. Ở thành phố tuy đông vui, hiện đại và tiện nghi hơn ở quê mình nhưng ở đây không khí ô nhiễm quá. Mình ước gì khi lớn lên có thể chế tạo ra một loại máy thanh lọc không khí, làm sạch môi trường. Bạn có ủng hộ mình không ?
Thư đã dài, mình dừng bút nhé ! Hãy hồi âm cho mình thật sớm.
Chào bạn
Bài làm
Tuổi thơ của chúng ta, ai cũng có những ước mơ, những dự định sau này, lớn lên sẽ làm gì phải không các bạn? Hôm nay, mình sẽ nói về những dự định, công việc mà mình mơ ước để các bạn cùng biết nhé!
Ngày nào đi học, mình cũng đi ngang qua ngã năm gần nhà. Nơi ấy, xe cộ tấp nập suốt ngày đêm, mình thường thấy một chú công an đứng ngay ở giao lộ không ngừng điều khiển cho xe cộ lưu thông. Đó là một thanh niên có dáng người to lớn, vạm vỡ, nước da bánh mật, mặt vuông đầy đặn, đôi mắt trong sáng nhanh nhẹn. Chú đứng đó, ngày nào cũng như ngày nào tại vòng xoay ngã năm như một vị chỉ huy oai vệ. Miệng cầm còi, hai cánh tay thay mệnh lệnh, đưa lên hạ xuống, sang trái sang phải, dòng người và xe cộ cứ như thế dừng lại, tuôn đi một cách trật tự nề nếp. Thỉnh thoảng có một vài chiếc honda đậu chớm quá vạch sơn trắng, nhô lên làn đường, chú thổi còi ra hiệu lùi lại. Tức thì những chiếc xe ấy vội lùi ra sau vạch trắng ngoan ngoãn như các cậu học sinh vâng lời thầy dạy. Chú làm việc một cách cần mẫn và nghiêm túc, không thiên vị một người nào.
Có một lần, ba cô gái ngồi trên một chiếc honda vù tới ngã năm nhấn ga, bấm còi inh ỏi, làm cho một số người đi đường yếu bóng vía vội dạt vào hai bên lề. Chú công an liền giơ tay ra hiệu, miệng tuýt còi, ra lệnh dừng lại. Chiếc xe tạt vào lề. Cả ba cô ngượng ngùng nói lời xin lỗi. Chú công an mỉm cười rồi từ từ rút biên lai thu phạt. Đưa tờ biên lai cho các cô, chú còn dặn thêm: "Lần sau các cô cẩn thận thực hiện đúng luật giao thông. Một cô gái nhảy xuống đón ô-tô buýt, không được chở ba". Lời nói nhẹ nhàng nhưng rất dứt khoát. Cô gái cầm tay lái thật bất đắc dĩ ngoái lại nói với cô bạn ngồi sau cùng: "Cậu đứng đợi mình ở đây, mình sẽ quay lại đón cậu", rồi chu cái miệng về phía chú công an đang quay lưng về phía ngã năm lẩm bẩm điều gì đó không biết, nhấn ga cho xe vù đi. Cứ thế chú điều khiển dòng người và xe cộ lưu thông được thuận lợi, không một tai nạn nào xảy ra ở giao lộ này.
Các bạn ạ! Mình rất cảm phục phong cách làm việc của chú vừa có tình lại vừa có lí. Mình mơ ước sau này lớn lên mình sẽ đi làm cảnh sát giao thông giữ gìn an ninh trật tự cho đường phố. Một công việc vất vả nhưng vô cùng thú vị, oai vệ như một người chỉ huy.
Minh Thư thân!
Mùa xuân đã thay áo, rồi mùa hạ qua đi… và cứ thế thời gian cứ lẳng lặng trôi đi. Một năm rồi phải không Như? Vậy mà chúng mình vẫn xa nhau biền biệt, chưa một lần gặp lại. Mình ao ước có một ngày nào đó Thư sẽ có mặt ở Thành phố Thái Nguyên này, lúc ấy sẽ vui biết chừng nào! Còn bây giờ chúng mình đành gặp nhau trên cánh thư ngắn ngủi này vậy.
Thư ơi! Cậu có khỏe không? Thành phố của cậu có gì vui kể cho mình nghe với nhé! Thư này! Mình muốn trao đổi với cậu một chuyện vô cùng quan trọng. Nghe xong, cậu mong hãy góp ý cho mình. Tuần vừa rồi, trường mình tổ chức một chuyên xe đưa những học sinh đạt thành tích học tập xuất sắc đến thăm một trại thương binh cách thành phố Mỹ Tho chừng hai mươi cây số. Sau chuyên đi ấy trở về, trong mình xuất hiện ước mơ trở thành bác sĩ và sẽ xin về ngay trại thương bịnh này công tác. Thư biết không? Mình đã phải rơi nước mắt trước, tình cảnh của các bệnh nhân – các chú ấy cũng bằng tuổi bố mình ấy – bị nhiễm chất độc màu da cam. Sức khỏe các chú ấy mỗi ngày mỗi yếu đi. Nhìn cảnh ấy, mình không cầm được nước mắt. Các chú ấy đã hy sinh quá nhiều rồi, hy sinh cho tương lai đất nước, cho chính chúng ta hôm nay đấy, phải không Thư? Bởi vậy mà sau chuyên đi ấy, mình quyết tâm sẽ đi vào ngành y, góp một phần công sức và tình cảm nhỏ bé của mình xoa dịu nỗi đau cho các chú ấy. Ước mơ của mình thê đấy. Thư hãy góp ý cho mình nhé!
Mình tạm dừng bút đây. Chúc Thư và gia đình vui khỏe. Nhớ hồi âm cho mình nhé.
Bạn gái thân Phương Thảo.
Minh thân mến!
Lâu lắm rồi chúng mình không gặp nhau. Cậu vẫn khỏe và học tốt chứ? Còn tớ vẫn khỏe và duy trì lực học giỏi. Tớ vẫn nhớ như in ngày nào chúng mình ngồi bên nhau nói về ước mơ của mình và đều có chung một ước mơ về sau làm bác sĩ để chữa bệnh cho người thân và những người không may bị mắc bệnh. Thế cậu vẫn theo đuổi ước mơ đó chứ, còn tớ thì vẫn học tập tốt để về sau có thể biến ước mơ trở thành hiện thực. Nhưng theo tớ làm bác sĩ rất khó nên chúng ta phải thi đua nhau học thật tốt thì mới làm bác sĩ được.
Thôi muộn rồi, tớ phải đi ngủ sớm sáng mai còn đi học. Cuối thư, tớ chúc cậu khỏe và luôn theo đuổi ước mơ làm nghề cao quý đó. Tớ mong hè sau chúng mình sẽ gặp nhau.
............. thân mến!
Sáng nay chủ nhật, mình được ba má cho đi dạo chợ hoa ở công viên 23 tháng 9 trước cửa chợ Bến Thành. Giữa bát ngát một rừng hoa muôn sắc, muôn hình, mình say mê ngắm nhìn, thưởng thức những vẻ đẹp kì diệu của thiên nhiên và ao ước giá như có Hà bên cạnh thì thú vị biết chừng nào!
Cho đến lúc này, những cảm xúc rạo rực khó tả ấy vẫn còn nguyên vẹn trong tâm hồn mình. Mình muốn chia sẻ nên viết thư cho bạn đây, Hà ạ!
Trước hết, Hà cho mình gửi lời thăm hỏi tới ông bà nội, hai bác và bé Hồng Minh nhé ! Còn mình và gia đình vẫn khoẻ. Việc học tập, sinh hoạt của mình vẫn bình thường như trước.
.......... thân!
Dấu ''...'' cậu tự ghi tên vô nhé
.
Hà Nội , ngày 26/10/2017
Thành nhớ nhiều,
Thành ơi, kể từ khi em vào Nam đến nay thấm thoát đã được gần một năm rồi nhỉ? Hôm nay anh học bài xong, anh viết mấy dòng để hỏi thăm và kể cho em nghe về ước mơ của anh.
Thành ơi, em có khỏe không? Bố Thành vẫn đi chữa bệnh chứ? Em vẫn học giỏi như ngày nào chứ? Mẹ em vẫn làm khu công nghiệp hả? Cu Thái đã đi mẫu giáo chưa? Trường em ở đấy đi có xa không?
Còn anh gia đình ở đây vẫn ổn như ngày nào. Năm nay anh học thầy Lập. Anh phải học 8 buổi đấy. Vất vả lắm Thành ạ vì học lớp 4 kiến thức nhiều cơ mà. Thầy giáo luôn bào rằng: “ có công mài sắt có ngày nên kim” . Thành biết không? anh có một ước mơ sau này anh sẽ trở thành một bác sĩ đa khoa chữa được mọi bệnh hiểm nghèo cho mọi người dân. Anh hình dung ra, anh sẽ làm trong một bện viện lớn. Anh sẽ mặc những chiếc áo trăng đầu đội mũ chữ thập. Anh sẽ mổ những ca mổ với thiết bị hiện đại, cứu sống rất nhiều người.
Thành ơi, ước mơ của anh là như vậy đấy. Còn em ước mơ sau này sẽ làm gì? Em kể cho anh nghe đi? Anh chờ thư Thành nhé. Thôi thư anmh viết đã dài, Anh dừng bút tại đây Am\nh chúc Thành học giỏi và gặp nhiều may mắn. Chúc ước của em sớm thành hiện thực
Anh họ của em
Đức
Lê Minh Đức
tham khảo
Em hãy suy nghĩ, dựa vào các gợi ý dưới đây để nói về khu vườn mơ ước của mình cho người thân.
- Khu vườn đó như thế nào?
- Trong khu vườn có những loài cây gì?
- Em cảm thấy như thế nào khi có một khu vườn như thế?
Ví dụ: Nếu có một khu vườn rộng, em sẽ trồng rất nhiều các loài cây, loài hoa ở đó. Em sẽ trồng cây nhãn, cây bưởi vừa tỏa bóng râm mát, vừa cho trái ngọt. Em sẽ trồng cây phượng, để mỗi độ hè về, cây phượng nở những bông hoa làm đỏ rực cả một khoảng khu vương. Em sẽ dành một khoảng nhỏ để trồng những khóm hoa hồng, hoa cúc, hoa sẽ nở rộ, tỏa mùi hương thơm ngát. Nếu em có một khu vườn như thế em sẽ cảm thấy rất vui