Hãy viết một bài văn tả cây phượng ( mở bài gián tiếp)
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
a) Sân trường em rất rộng, lát xi măng bằng phẳng, là một sân chơi lí tưởng cho chúng em. Trong sân còn có những bồn hoa lúc nào cũng xanh tốt, ong bướm đua nhau rập rờn bên những bông hoa rực rỡ sắc màu. Đặc biệt là cây phượng vĩ trồng giữa sân trường, ngày ngày tỏa bóng mát cho chúng em vui đùa. Bạn nào cũng yêu quý cây phượng.
b) Trước sân nhà em có một khoảng đất nhỏ. Đó cũng chính là một vườn hoa nhỏ do mẹ chăm sóc từng ngày. Mẹ trồng rất nhiều hoa, nào hồng, nào cúc, nào hướng dương. Em cũng góp vào vài cụm mười giờ. Riêng ba em thì luôn chăm chút cây hoa mai. Mỗi độ tết đến trước sân, trong nhà em lại rực rỡ với những khóm mai vàng chen nhau khoe sắc.
c) Đường vào xóm nơi em ở rất khó tìm bởi nó ngoằn ngèo, bên cạnh đó lại có những vườn rau trái khiến người lạ rất dễ lạc lối. Có lẽ vì thế mà một bác nào đó đã trồng lên một cây dừa ngay đầu xóm. Cây dừa như ngọn hải đăng, dẫn lối, chỉ đường cho khách lạ và như một người bạn thân quen đối với người trong xóm.
a) Cây phượng: Sân trường em trồng rất nhiều các loại cây bóng mát. Chúng đứng thành từng hàng thẳng tắp, xòe tán rộng che bóng mát khắp cả sân trường. Nhưng có lẽ chỗ gốc cây cổ thụ thu hút nhiều lũ trẻ chúng tôi nhất vẫn là cây phượng già. Hoặc: "Cầm những con bướm ép màu huyết dụ, đẹp như những con bướm trong tranh vẽ mà chị Hai đưa cho. Lật qua, lật lại, bỗng em reo lên: - A! Em biết rồi! Chị ép bằng những cánh phượng vĩ phải không? - Giỏi lắm! Em biết chị nhặt những cánh phượng ở đâu không? Ngay sân trường em hôm đi đón em đây. Thấy cánh phượng rơi, sực nhớ đến cách đây mấy năm, trước lúc từ biệt mái trường lớp chị trồng cây phượng này để kỉ niệm một thời đã học ở đây. Nhặt những cánh phượng rơi mà lòng chị bồi hồi xao xuyến... Mới đó mà đã tám năm rồi". Cây phượng ở sân trường em có lai lịch vậy đó.
b) Cây hoa mai: "Vườn kiểng nhà em có nhiều loài cây quí lắm: nào là thiên tuế, chiếu thủy, cây si, bồ đề, nguyệt quế... Loài nào cũng có. Nhưng mọi người đều khen cây mai có giá trị nhất. Thú thật nhìn cây mai, em cũng chẳng biết nó có giá trị đến cỡ nào. Hôm trước Tết, độ vài tháng, ba thuê người đào lên đặt mào cái chậu kiểng để ngay trước sân nhà. Đó là cây mai nội em trồng đã hơn năm mươi năm nay".
c) Tả cây dừa: Chiều chiều, em thường cùng bố mẹ đi dạo mát ở bờ biển, ở đây có nhiều cảnh đẹp mà em yêu, thích nhất là được ngồi dưới gốc những cây dừa nhìn ra .biển cả, tận hưởng những ngọn gió từ đại dương thổi vào. Những cây dừa trở thành người bạn thân thiết của em từ lúc nào không biết nữa.
a) Cây phượng: Sân trường em trồng rất nhiều các loại cây bóng mát. Chúng đứng thành từng hàng thẳng tắp, xòe tán rộng che bóng mát khắp cả sân trường. Nhưng có lẽ chỗ gốc cây cổ thụ thu hút nhiều lũ trẻ chúng tôi nhất vẫn là cây phượng già. Hoặc: "Cầm những con bướm ép màu huyết dụ, đẹp như những con bướm trong tranh vẽ mà chị Hai đưa cho. Lật qua, lật lại, bỗng em reo lên: - A! Em biết rồi! Chị ép bằng những cánh phượng vĩ phải không? - Giỏi lắm! Em biết chị nhặt những cánh phượng ở đâu không? Ngay sân trường em hôm đi đón em đây. Thấy cánh phượng rơi, sực nhớ đến cách đây mấy năm, trước lúc từ biệt mái trường lớp chị trồng cây phượng này để kỉ niệm một thời đã học ở đây. Nhặt những cánh phượng rơi mà lòng chị bồi hồi xao xuyến... Mới đó mà đã tám năm rồi". Cây phượng ở sân trường em có lai lịch vậy đó.
b) Cây hoa mai: "Vườn kiểng nhà em có nhiều loài cây quí lắm: nào là thiên tuế, chiếu thủy, cây si, bồ đề, nguyệt quế... Loài nào cũng có. Nhưng mọi người đều khen cây mai có giá trị nhất. Thú thật nhìn cây mai, em cũng chẳng biết nó có giá trị đến cỡ nào. Hôm trước Tết, độ vài tháng, ba thuê người đào lên đặt mào cái chậu kiểng để ngay trước sân nhà. Đó là cây mai nội em trồng đã hơn năm mươi năm nay".
c) Tả cây dừa: Chiều chiều, em thường cùng bố mẹ đi dạo mát ở bờ biển, ở đây có nhiều cảnh đẹp mà em yêu, thích nhất là được ngồi dưới gốc những cây dừa nhìn ra .biển cả, tận hưởng những ngọn gió từ đại dương thổi vào. Những cây dừa trở thành người bạn thân thiết của em từ lúc nào không biết nữa.
Trên sân trường em trồng rất nhiều cây cao lớn. Nhà trường trồng cây xanh vừa để tạo bóng mát cho chúng em vui chơi, sinh hoạt ngoài trời, vừa để làm tăng vẻ đẹp của sân trường. Đó là bàng, bằng lăng, sấu, thậm chí còn có cả ổi, xoài… Nhưng được các bạn học sinh yêu thích nhất vẫn là cây phượng vĩ. Bởi vào mùa hạ, cây nở hoa đẹp vô cùng.
K nha^-^
Quê em đang từng ngày thực hiện công cuộc hiện đại hóa. Những con đường đất đỏ đã được đổ bê tông chắc chắn, bằng phẳng. Những bụi cỏ dại ven đường cũng được dọn sạch để xây vỉa hè. Trên vỉa hè, được trồng những cây phượng vĩ cao lớn để tạo bóng mát. Em thích những cây phượng vĩ ấy lắm, lúc nào đi ngang qua cũng tranh thủ ngắm nhìn.
Khi tiếng " tùng tùng " phát lên thì các em học sinh lại thi nhau chạy ra sân khi các em chạy ra sân thì tiếng " bác " phượng lại khẽ cất lên : " các cháu ra chơi rồi à . "
Ở trước sân nhà em trồng bao nhiêu loại hoa như : hoa hồng, hoa giấy ,,.... Nhưng em thích nhất là cây hoa mai mà bố em trồng vào năm ngoái
Đầu xóm em có cây tre , chuối , đa nhưng cây dừa là cây em thích nhất vì chính bà em đã trồng lên cây lên
tự viết nên ngắn lắm
Trong đầm gì đẹp bằng sen
Lá xanh bông trắng lại chen nhị vàng
Nhị vàng, bông trắng, lá xanh
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn
Là người Việt Nam, hẳn ai cũng biết về bài ca dao trên và loài hoa quen thuộc được nói tới trong bài, một loài hoa đồng nội mộc mạc, giản dị, sống trong bùn lầy hôi tanh mà vẫn toả hương khoe sắc. Đó là hoa sen.
Nói đến hoa sen, ai cũng nhớ tới một loài hoa mộc mạc trong đầm, lá to, tròn nổi trên mặt nước. Thân và cuống của hoa đềụ có màu xanh. Búp sen có màu xanh lục, hình bầu dục. Khi nở, hoa sen màu hồng thắm, xen chút màu trắng. Nhị và nhuỵ sen màu vàng được gói kín bên trong toả hương thơm ngát. Đài sen nở to khi lá và nhị rụng còn trơ lại và phát triển thành bát sen.
Vào mùa hạt, chưa đi đến đầu làng, còn bước chân trên con đường cát sỏi bỏng rát, ta đã ngửi thấy hương thơm ngào ngạt của hoa sen bay trong gió quyện trong mùi lúa nếp thơm nồng như giục giã bước chân ai nhanh về quê mẹ. Những ngày rằm, mồng một hàng tháng, mùa hè sen được bán đắt hàng nhất trong các hàng hoa vì ai cũng hiểu sen tượng trựng cho tấm lòng thơm thảo, bình dị, mộc mạc của con cháu kính dâng lên tổ tiên, ông bà. Hương trầm quện trong hương sen gợi nhớ về cõi linh thiêng, đẹp nhất. Cuối hạ những bông sen tàn trơ lại bát sen xanh to bằng bát cơm với những hạt sen già mẩy căng tròn. Mỗi bộ phận của sen đều có những công dụng hữu ích giúp cho con người. Hoa sen rất thơm dùng để ướp trà. Nếu bạn là người thích uống trà thì bạn không thể bỏ qua món chè sen (chè được ướp hương sen bằng cách cho chè vào hoa sen và buộc lại để qua đêm, hay cho nhị sen pha lẫn với chè). Nó vừa thơm vừa đậm đà uống xong rất sảng khoái. Chè tâm sen (phần phôi xanh trong hạt sen) còn có tác dụng chữa bệnh mất ngủ rất tốt.
Hạt sen có thể ăn lúc non vừa ngọt vừa thơm, là món quà vặt của trẻ con thôn quê. Hạt sen già được các bà mẹ khéo tay nội trợ chế biến thành những món đặc sản nổi tiếng: chè sen (nấu nhừ hạt sen rồi thả vào nồi bột sắn trong suốt) ăn vừa mát vừa bổ. Món mọc trong cỗ bàn chính là cách ninh nhừ hạt sen trong nồi xương lợn, thả những viên mọc nấm hương vào lẫn tạo nên hương vị béo thơm thật hấp dẫn. Trước đây món này chỉ dành cho vua chúa, quý tộc... mới được dùng.
Nếu bạn đi qua cánh đồng chỉ ngửi thấy mùi thơm của hoa sen thì với tôi hương thơm ấy lại gợi về những kỷ niệm bên gia đình bè bạn với hương vị của cốm làng Vòng dẻo thơm bọc trong những lá sen to mát dịu. Những ngày hè nóng bức lá sen đội đầu thay thế cho những chiếc nón, mũ quả là tuyệt diệu. Bọn trẻ chăn trâu coi đây là thú vui nhất khi đua nhau ngụp lận dưới đầm để mò ngó sen (phần thân và củ sen nằm sâu dưới bùn nước).
Có thể nói hoa sen từ lâu đã gắn với văn hoá tinh thần của người Việt. Hoa sen được ví đẹp như những người thiếu nữ Việt Nam, tượng trưng cho sự thanh cao giàu sức sống, biểu tượng của vẻ đẹp chân thực, giản dị, mộc mạc: Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn
Hình tượng đó đã đi vào ca dao thơ ca, lấy sen làm vẻ đẹp để tôn vinh so sánh với Bác Hồ.
Tháp Mười đẹp nhất bông sen
Việt Nam đẹp nhất có tên Bác Hồ
Sen còn là hoạ tiết chính trong các đồ vật trang trí trong các công trình văn hoá cổ, trong các bức tranh dân gian, các đồ vật trang nghiêm ở thủ đô Hà Nội. Chùa Một Cột nằm giữa hồ sen đã minh chứng cho sự quan trọng của hoa sen với đời sống của dân tộc ta. Và đặc biệt có cuộc thi đã lấy giải mang tên biểu tượng Bông sen vàng.
Có thể nói hoa sen là loài hoa đẹp, có nhiều lợi ích gắn bó với dân tộc Việt Nam từ bao đời nay. Vì vậy cứ nghĩ đến làng quê Việt Nam chúng ta lại nhớ đến hình ảnh bông sen nổi lên trên mặt nước, toả mùi hương thơm ngát... Một loài hoa đẹp, cao quý của đất nước Việt Nam.
Cầm những con bướm ép màu huyết dụ, đẹp như những con bướm trong tranh vẽ mà chị Hương đưa cho, lật qua lật lại bỗng tôi reo lên: "A ! Em biết rồi ! Chị ép bằng những cánh phượng vĩ phải không?" Chị tôi cười nói: "Giỏi lắm! Em biết chị nhặt những cánh phượng này ở đâu không? Ngay trong sân trường em hôm đi đón em đấy! Cây phượng này do chính lớp chị trồng đấy. Nhặt những cánh phượng rơi mà lòng chị bồi hồi. Mới đó mà đã tám năm rồi!". Cây phượng ở sân trường em có lai lịch như vậy đó.
Chiều chiều, em thường cùng bố mẹ đi dạo mát ở bờ biển. Ở đây có nhiều cảnh vật mà em thích. Còn gì thú vị bằng được ngồi dưới những gốc dừa nhìn ra biển cả, tận hưởng những làn gió từ đại dương thổi vào. Những cây dừa đã trở thành những người bạn thân thiết của em từ lúc nào cũng không biết nữa.
Hok tốt !!
Xào xạc, xào xạc, lá phượng rơi xuống nền đất của trường tôi vào mùa thu như thể những nỗi buồn mà phượng phải chịu đang rơi cùng với những chiếc lá vàng ươm xuống nền đất. Phượng xinh đẹp tuyệt trần, dịu dàng cùng với các cu cậu học sinh vượt qua những kì thi khó khăn và đi qua một kì nghỉ hè dài đằng đẵng. Phượng cũng chính là người bạn của tôi khi tôi còn ngồi trên chiếc ghế nhà trường tiểu học.
Chẳng biết cây phượng vĩ trường tôi có từ bao giờ, hỏi ra mới biết là cây được trồng từ tay những học sinh khóa đầu.Về sau, các bác lao công đã chăm bón hàng ngày để cây hoa học trò này luôn xanh tươi. Hồi nào mới là một em mầm cây bé nhỏ mà giờ đã cao lớn tới tầng hai của trường rồi. Từng cành, từng lá xum xuê, bao phủ rồi tạo nên một bóng râm mát cho các cậu học trò bắn bi dưới cây phượng vào giờ chơi. Thân người phượng to lắm ai ơi,khi chúng tôi chơi rồng rắn lên mây,phải 5,6 đứa mới ôm hết thân phượng.Lớp áo bên ngoài thân phượng vừa xù xì vừa nhiều những đốm li ti nổi lên. Hoa càng đỏ, lá lại càng xanh.Lá xanh mơn mởn, mát rượi, ngon lành như lá me non và những dãy lá tô điểm thêm những cánh hoa đo đỏ trông thật hung vĩ. Ở dưới gốc cây có những cái rễ to nổi lên mặt đất nên đôi khi tôi còn tưởng rằng đó là mấy con rắn dài đang nằm ngủ một cách ngon lành. Cậu học trò mải học hành rồi lâu dần cũng quên mất màu hoa phượng. Đến giờ chơi, cậu mới ngạc nhiên : Mùa hoa phượng nở từ lúc nào mà bất ngờ thế? Bình minh của hoa phượng là màu đỏ còn non, nếu có mưa, lại càng tươi dịu. Lá rụng xuống nền đất lát gạch tạo thành một lối đi vàng óng xung quang cây vào lúc mùa thu đến. Cây trơ trụi, chẳng còn lá khi phải chịu những con gió lạnh lẽo và trận mưa bão của mùa đông. Nhưng bên cạnh cây phượng vẫn còn những người bạn động viên cây phượng có thể vượt qua mùa đông giá rét.Rồi khi mùa xuân đến, cây phượng đâm chồi nảy lộc. Hoa phượng nở đỏ cả một góc trời báo hiệu mùa hè đang vẫy tay đón chào. Cành cây phát ra tin nhắn: Hè đến rồi! Học sinh vui vẻ, tưng bừng hẳn lên. Đứa nào đứa nấy cũng tươi cười đón một mùa hè và chăm chỉ học tập để hoàn thành tốt những kì thi cuối năm học.
Hằng ngày, khi đi chơi, chúng tôi thường hay chạy đến chỗ cây phượng để đùa nghịch. Nhóm tôi còn hay tưới cây nhặt lá khô. Chúng tôi ép một con bướm nhỏ nhắn, xinh xắn để chơi.
Cây phượng vĩ trường tôi đã trải qua những năm tháng cùng các cậu học sinh dưới mái trường thân yêu. Những kỉ niệm đặc biệt ấy vẫn được cất giữ sâu vào trong cây và ai nấy cũng không thể quên đi những thứ tốt đẹp của tuổi học trò. Cây hoa học trò này cùng chúng tôi trải qua những niềm vui, buồn và chắc chắn những kỉ niệm ấy sẽ đi theo chúng tôi tới sau này. Cây phượng có lẽ là bảo vật linh thiêng của trường tôi từ lúc nào không ai hay biết.
ví dụ nha:
Tuổi học trò có bao nhiêu kỉ niệm đẹp. Vui, buồn, bạn bè, thầy cô. Tuổi học trò là khăn quàng phấp phới, là chiếc áo trường đẹp xinh. Tuổi học trò của em/tôi còn gắn bó với cả màu hoa học trò đỏ thắm của cây phượng ở ....
EM NHỚ K CJ NHA