kể về bộ phim mình yêu thích(kiểm tra miệng)
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Thám tử lừng danh Conan
Cũng chuyển thể từ truyện tranh Manga, Thám tử lừng danh Conan chuyển thể từ bộ truyện tranh của tác giả Aoyama Ghoso. Bộ phim mở đầu bằng việc một thám tử 17 tuổi là Shinichi Kudo phát hiện việc làm mờ ám của những người mặc đồ đen, sau đó cậu bị đánh ngất và cho uống một thứ thuốc thử nghiệm tên Apotoxin 4689. Thứ thuốc này đã khiến cậu bị teo nhỏ như đứa trẻ lớp một. Với cái tên mới Conan Edogawa, cậu bé được Tiến sĩ Hiroshi Asaga gửi nhà Ran, bạn gái của Shinichi. Cha của Ran là Kogori Mori, một thám tử bất tài nhưng lại được nhiều người thuê phá án. Bằng tài trí của mình, Conan đã tham gia phá nhiều vụ án, bằng cách bắn thuốc mê vào Kogori, sau đó giả dạng ông.
Thám tử lừng danh Conan mang nhiều tình tiết hấp dẫn, logic, khiến khán giả bị “mê hoặc” theo những câu chuyện không hề bị lặp lại và kết quả luôn bất ngờ.
Tham khảo:
My favorite movie is Tom and Jerry This is a comedy. The film is about Tom and Jerry, they often get angry with each other, but sometimes they get along very well and help each other. I like this movie because it's about when you are angry with someone you shouldn't be angry you should make peace with them because when you are angry there will be no fun.
Bộ phim Mẹ vắng nhà là bộ phim để lại trong em nhiều ấn tượng nhất. Phim được mở đầu bằng hình ảnh chị em Bé trên chiếc xuồng chở lúa. Chiếc xuồng nhỏ ngả nghiêng trên dòng nước. Bé cầm chèo cho xuồng rẽ vào một con rạch nhỏ rồi dừng lại. Mẹ Bé đã vắng nhà mấy hôm rồi. Mẹ đi đánh giặc. Bé hiểu điều đó. Bé vác bao lúa lên bờ thở phì phì. Lát sau, một nồi khoai bốc khói, chị em Bé tranh nhau rổkhoai còn nóng hổi. Thằng Hiển tham ăn cầm ngay củ khoai to nhất. Cái mặt nó phè phè nhe răng cười hãnh diện. Nhưng niềm vui ấy cho cu Hiển chẳng được bao lâu, nó bỗng chuyện vui thành buồn, vì củ khoai nó chọn bị sùng. Quả thật, cái hay của cu Hiển ở đây là diễn xuất rất đạt. Cu cậu hiếu động, loắt choắt, lại còn thêm giọng nói ngọng líu. Nhân vật Hiển đã gây cho em nhiều thiện cảm. Còn Bé, sau khi công việc xong xuôi lại dỗ cho em út ngủ. Bỗng trên đầu máy bay phản lực gầm rú. Bé vừa lo cho mẹ vừa đưa các em xuống hầm trú ẩn. Bé đứng dậy, một tay bế em út, một tay kéo cu Hiển chạy nhanh xuống hầm. Bé thật can đảm và bình tĩnh. Khi máy bay giặc bay sát ngọn dừa, thì cũng là lúc Bé và các em đã ngồi an toàn trong hầm. Bé thật bình tĩnh. Hành động của Bé khiến em hết sức khâm phục. Bé không chỉ bình tĩnh trước nguy hiểm mà Bé còn rất thông minh, dí dỏm. Bé tập cho các em biết tư thế ngồi để tránh sức ép của bom. Sau tiếng bom đạn, Bé lại nhanh nhẹn đưa các em ra khỏi hầm và bày trò dạy học. Bé làm cô giáo, còn mấy đứa em làm học trò. Thằng cu Hiển giọng ngọng líu đọc thơ làm cho người xem cười chảy nước mắt. Còn Bé thì như một cô giáo thực thụ... Phải chăng hình ảnh này thể hiện ước mơ thanh bình của tuổi thơ Việt Nam? Rồi ngày hôm sau một ngày rực nắng Bé leo lên cây nhìn về phía súng nổ, khói bùng lên một góc trời. Bé kể lại trận đánh cho các em nghe còn cu Hiển và út chơi trò lấy bẹ chuối làm súng bắn giống mẹ. Rồi chúng còn lấy những cục đất to làm lựu đạn ném xuống rạch. Bộ phim kết thúc trong tiếng cười giòn tan của chị em Bé khi mẹ về. Mẹ của Bé là chị út Tịch. Chị từ mặt trận trở về, một tay ẵm con, một taycầm súng, nét mặt vui tươi, vắng chị, các con chị vẫn bình yên vì đã có Bé đứa con lớn thay chị lo mọi việc khi mẹ vắng nhà. Với cách diễn xuất hồn nhiên, chân thực và cảm động của các diễn viên, bộ phim Mẹ vắng nhà đã để lại cho em những ấn tượng sâu sắc, đặc biệt là nhân vật Bé. Cùng tuổi với em mà Bé thật đảm đang, tháo vát, dũng cảm và thông minh. Trong cuộc chiến tranh chống đế quốc Mĩ xâm lược ở miền Nam nước ta trước đây, có lẽ có không ít những bạn như Bé. Và các bạn ấy không chỉ góp phần làm nên chiến thắng của dân tộc ta, mà còn cho thế giới nhận ra chiều sâu sức mạnh của chiến thắng ấy
Bộ phim yêu thích của tôi từ trước đến giờ là Titanic. Đó là câu chuyện tình yêu hay nhất mà tôi từng xem. Tôi đã xem bộ phim này nhiều lần nhưng tôi không bao giờ cảm thấy chán. Bất cứ khi nào tôi xem nó, tôi luôn khóc.
Những lý do khiến tôi rất thích nó là bối cảnh hoành tráng và nội dung lãng mạn. Bộ phim nói về câu chuyện tình yêu của Rose Dewitt Bukater và Jack Dawson. Jack là một thanh niên nghèo và tự do tinh thần, nhưng anh ta có vé lên một con tàu sang trọng, Titanic. Rose đến từ tầng lớp thượng lưu Mỹ và đã đính hôn với một người đàn ông. Cô miễn cưỡng kết hôn với hắn. Cô đã gặp Jack trên tàu Titanic và họ rơi vào lưới tình cho dù có một khoảng cách rất lớn giữa họ.
Titanic đang trên đường đến Mỹ từ Anh. Tuy nhiên, con tàu đã đâm vào một tảng băng trôi trên đường. Mặt bên của nó bị phá và con tàu bị nước tràn vào. Không phải ai cũng có thể thoát ra một cách an toàn. Có nhiều người chết bao gồm cả Jack. Rose đã sống sót vì Jack đã giúp cô leo lên trên một chiếc thuyền. Jack đã hy sinh bản thân mình cho Rose. Mặc dù nó chỉ là một chuyện tình buồn mang tính kinh điển, nhưng nó bao gồm một phạm vi rộng lớn của những cảm xúc, tiếng cười, giận dữ, sợ hãi và cảm giác của một tình yêu sâu đậm. Tôi đã xúc động và đặc biệt đề cao tình cảm giữa họ. Cả hai đều cố gắng để cứu người kia. Nó cho thấy sức mạnh tình yêu có thể làm mọi chuyện. Tôi đã rất xúc động bởi sự can đảm tình yêu của mình cho cô ấy để làm cho một cuộc sống mới cho bản thân một mình, ngay cả sau khi ông chết.
Tôi nghĩ rằng bộ phim có nội dung xuất sắc được dựa trên một câu chuyện có thật. Hai diễn viên chính Kate và Leonardo đã có một màn trình diễn xuất sắc. Bên cạnh đó, các bối cảnh và dàn dựng hiện trường thực sự làm tôi ngạc nhiên. Từ con tàu lớn đến những chiếc đệm nhỏ ở phòng của Rose, tất cả đều tinh tế. Cuối cùng nhưng không thể không nhắc, bài hát chủ đề tuyêt vời “My heart will go on” của Celine Dion ở cuối câu chuyện. Ngay cả Jack đã rời bỏ Rose mãi mãi, trái tim của cô sẽ tiếp tục yêu.
Đây là bộ phim hay nhất mà tôi từng xem. Không ngạc nhiên tại sao Titanic đã giành đến 11 giải Oscar. Tôi khuyên mọi người nên xem bộ phim này ít nhất một lần
Avengers: Hồi kết (tên gốc tiếng Anh: Avengers: Endgame) là phim điện ảnh siêu anh hùng Mỹ ra mắt năm 2019, do Marvel Studios sản xuất và Walt Disney Studios Motion Pictures phân phối. Phim là phần thứ tư của loạt phim Avengers, sau Biệt đội siêu anh hùng (2012), Avengers: Đế chế Ultron (2015) và Avengers: Cuộc chiến vô cực (2018). Đây là phim thứ 22 của Vũ trụ Điện ảnh Marvel (MCU), đồng thời là phim áp chót của giai đoạn 3 trong vũ trụ điện ảnh này. Đạo diễn là anh em Russo, biên kịch là Christopher Markus và Stephen McFeely. Các nhân vật trong phim được dựa theo Biệt đội Avengers của truyện tranh Marvel. Tựa đề Avengers: Endgame chính thức được công bố và trailer đầu tiên của phim chính thức được đăng tải lên mạng vào ngày 7 tháng 12 năm 2018.[4][5] Trong phim, các thành viên còn sống sót của nhóm Avengers và các đồng minh của họ hợp tác với nhau để đảo ngược thiệt hại do Thanos gây ra trong Avengers: Cuộc chiến vô cực
~ Hok tốt ~
#Smash
Chuyện tình thanh xuân bi hài của tôi quả nhiên là sai lầm (Nhật: やはり俺の青春ラブコメはまちがっている。 Hepburn: Yahari Ore no Seishun Rabukome wa Machigatteiru.?) còn được biết đến với cái tên OreGairu (俺ガイル?) .Câu chuyện xoay quanh một học sinh cấp ba với tâm lý chống đối xã hội tên là Hikigaya Hachiman. Cậu ta có một cái nhìn đầy méo mó về cuộc sống, do đó cậu không có bất kì người bạn cũng như một cô bạn gái nào. Khi Hikigaya thấy những người khác hào hứng nói chuyện về tuổi trẻ, cậu lẩm bẩm: "Một lũ dối trá". Khi Hikigaya được hỏi về ước mơ cho tương lai của mình, cậu trả lời: "Không phải làm việc". Giáo viên môn Văn Học cổ điển của cậu- Hiratsuka Shizuka bắt Hikigaya phải tham gia vào "Câu lạc bộ tình nguyện" (Service Club), nơi vô tình lại có cô gái xinh đẹp nhất trường, Yukinoshita Yukino. Sau khi cả hai người nhận được yêu cầu giúp Yuigahama Yui tự làm bánh bích quy handmade, Yuigahama chính thức gia nhập CLB. Sinh hoạt CLB cùng với hai cô gái xinh đẹp, "Đúng rồi, chuyện tình thanh xuân phải là như thế này chứ!"- cậu tự nhủ vậy. Tuy rằng không có tươi đẹp đến mức ấy, nhưng Hikigaya đã trải qua rất nhiều chuyện ở trong lẫn ngoài CLB, dần dần có nhiều kỷ niệm đẹp với Yukinoshita và Yuigahama. Cũng vì vậy, quan niệm sống của cậu đã thay đổi
học tốt nhé :D
1)
Tuổi thơ của ai cũng gắn bó với một loài vật nuôi đáng yêu, đó có thể là chú rùa, chú chim hay chú mèo... Riêng với tôi, tuổi thơ của tôi gắn với chú chó Phi Phi dũng cảm.
Phi Phi là chú chó lai béc-giê mà tôi đã.. nhặt được trong công viên! Chuyện là thế này: cách đây chừng một năm, vào buổi chiều tôi đi tập thể dục trong công viên. Đang chạy bộ, tôi chợt nghe tiếng rên yếu ớt trong lùm cây. Tò mò, tôi rẽ đám lá nhìn vào thì thấy một chú chó nhỏ yếu ớt đang nằm rên trong chiếc hộp giấy. Thương chú quá, tôi mang về nuôi. Tôi không ngờ, lúc mang Phi Phi về bố mẹ không những không trách tôi mà còn giục tôi đi lấy sữa cho chú uống nữa!
Bây giờ thì Phi Phi đã lớn lắm. Lông chú màu đen mượt, bốn chân cao và chắc. Hai tai lúc nào cũng dựng lên lắng nghe mọi âm thanh xung quanh. Cái mũi thì lúc nào cũng có vẻ khịt khịt như đánh hơi mọi thứ. Phi Phi rất ngoan và can đảm. Khi tối trời, chú luôn ra ngoài hiên nằm canh. Có Phi Phi ở ngoài, cả nhà tôi rất yên tâm đi ngủ. Thế rồi, đến một ngày, có chuyện xảy ra, gia đình tôi đã cảm nhận được sâu sắc sự dũng cảm và lòng trung thành của Phi Phi.
Đó là một đêm mùa đông gió rét. Như mọi hôm, Phi Phi vẫn nằm canh ở ngoài hiên. Cả nhà tôi đang ngủ thì chợt nghe tiếng Phi Phi sủa dữ dội, tiếng chú giằng dây xích loảng xoảng. Bố vội vàng bật dậy rồi nnẹ nhàng cầm gậy lách ra ngoài. Cuối góc vườn, một bóng đen khả nghi đang di chuyển. Thấy động, hắn vội vàng trèo tường hòng thoát ra ngoài. Bố vừa hô hoán hàng xóm vừa lao theo tên trộm. Phi Phi cũng lồng lộn chồm lên, dây xích bị giằng co hết mức. Bố đuổi theo tên trộm, bất ngờ, hắn quay lại đạp mạnh vào bố. Bị lỡ đà, bố ngã xuống. Hắn lợi dụng lúc ấy đè lên người bố, tay phải rút mạnh con dao ra rồi vung lên. Chính lúc ấy, Phi Phi từ đâu lao đến ngoạm vào tay cầm dao của hắn rồi mặc cho gã gian phi đẩy, đạp đánh như thế nào cũng kiên quyết không nhả tay hắn ra. Cuộc vật lộn dừng lại khi các cô bác hàng xóm ùa đến trói gô tên trộm lại. Mẹ tôi vừa xuýt xoa dìu bố vào nhà vừa nhắc chị em tôi lấy sữa cho Phi Phi và đưa chú vào nhà.
Sau hôm ấy, Phi Phi nổi tiếng cả khu phố với câu chuyện “cứu chủ”. Kẻ gian bị bắt sau đó đã khai ra rất nhiều vụ trộm mà hắn nhúng tay vào. Gia đinh tôi và Phi Phi còn được tuyên dương nữa!
Phi Phi vẫn sống cùng gia đình tôi cho đến bây giờ. Chú luôn được cả nhà cưng chiều và yêu quý, đặc biệt là tôi. Phi Phi tuy là một chú chó nhưng có nhiều điều đáng để chúng ta học tập đúng không các bạn!
2)
Trong tuổi thơ của mỗi người, ai cũng có những kỉ niệm đáng nhớ về thầy, cô giáo cũ của mình, những kĩ niệm đẹp xen lẫn nỗi buồn đều được khắc sâu trong trí nhớ của chúng ta. Riêng tôi có một kỉ niệm mà tôi không bao giờ quên, kỉ niệm sâu sắc về một người thầy đáng kính của tôi.
Năm ấy, khi tôi còn học lớp một, tôi có những kỉ niệm đẹp về thầy giáo chủ nghiệm của mình. Tôi đã bước sang lớp một, ngưỡng cửa của bậc tiểu học, có nhiều bạn mới, thầy cô mới.
Ngày trọng đại ấy, ngày tôi không bao giờ quên. Sau buổi lễ khai giảng, tất cả các học sinh đều bước vào lớp học của mình để học buổi học đầu tiên và gặp gỡ thầy cô giáo chủ nhiệm của mình và cũng là người sẽ gắn bó với tôi trong suốt thời gian học tiểu học.
Khi thầy bước vào, dáng người thầy thật nhanh nhẹn và thầy chào chúng tôi. Tôi trông thầy cũng đã đứng tuổi, tóc thầy cũng đã điểm bạc, khuôn mặt thầy gầy, bàn tay thầy có nhiều vết nhăn, chắc thầy đã có mấy chục năm "lận đận" với học sinh. Thầy bước lên bục giảng, thầy ra hiệu cho chúng tôi im lặng và thầy nói: "Chào các con, thầy tên là Hồ Viết Cảnh, thầy sẽ chủ nhiệm lớp các con trong suốt bậc tiểu học". Giọng thầy thật ấm áp, nhẹ nhàng, làm cho những suy nghĩ trong đầu tôi về một người thầy giáo chủ nhiệm thật dữ dằn và nghiêm khắc đều tan biến.
Sau khi ra mắt chúng tôi, thầy bắt đầu dạy cho chúng tôi những bài học đầu tiên mà cũng là những bài học đầu đời dạy tôi nên người. Thầy viết lên bảng những dòng chữ đầu tiên, tôi trông thấy bàn tay thầy run run khi viết, sau này tôi mới biết, thầy phải chịu đựng những cơn đau do tham gia cuộc chiến tranh kháng chiến chống Mĩ để viết nên dòng chữ đẹp đó. Sau khi viết xong đề bài, thầy hỏi chúng tôi có thấy rõ không, một và bạn ngồi phía dưới do mắt kém nên không thấy liền được thầy chỗ khác cho phù hợp. Trong buổi học thầy đến tận chỗ của từng người để chỉ cho chúng tôi những chỗ không hiểu. Cuối giờ, thầy cho chúng tôi xếp hàng ra về, mọi người đi về rất thẳng hàng, tiếng cười đùa của một vài bạn đã làm xôn xao khắp sân trường. Buổi học đầu tiên đã kết thúc như vậy đó, thầy đã để lại cho tôi những suy nghĩ về một người thầy mẫu mực.
Những buổi học sau, thầy nghiêm khắc với những bạn lười học, khen thưởng những bạn ngoan. Giờ ra chơi, thầy đều ra chơi cùng chúng tôi, thầy chơi những rò chơi dân gian cùng với chúng tôi, nhìn khuôn mặt thầy lúc đấy thật đáng yêu, nhìn kĩ thầy, tôi có cảm giác khuôn mặt thầy rất giống khuôn mặt ông nội tôi. Ông tôi đã mất từ khi tôi còn nhỏ, những kỉ niệm đẹp của ông và tôi đều được tôi khắc ghi. Nhìn thầy, tôi cảm thấy nhớ đến ông, nhớ đến cảnh chơi đùa của hai ông cháu, tôi liền chạy vào phòng học, ngồi trong góc khóc. Lúc đó có một bàn tay đặt lên vai tôi khẽ vỗ về, hình ảnh ông nội vỗ về tôi mỗi khi buồn hiện về, tôi bỗng khóc to lên, không sao có thể kiềm chế được. Thì ra đó chính là thầy, thầy khẽ nói với tôi: "Thành, sao con khóc, nói ra để thầy chia sẻ với con". Rồi thầy ôm tôi vào lòng, nhận được sự an ủi của thầy, tôi càng khóc to hơn. Sau hôm đó tôi cảm thấy được thầy quan tâm nhiều hơn.
Vào một hôm, do tôi không học bài nên bị điểm kém, thầy liền mắng tôi, tôi liền chạy về chỗ ngồi, trong lòng tôi cảm thấy rất tức thầy. Vào giờ ra chơi thầy không ra chơi với các bạn như mọi khi, thầy xuống chỗ tôi. Thầy nói: "Thầy xin lỗi em vì đã quá nặng lời, nhưng em là lớp trưởng nên phải gương mẫu cho các bạn noi theo....". Thầy giảng lại cho tôi bài tôi chưa hiểu. Tôi nhìn thầy lúc đó mà trong lòng cảm thấy hối hận vô cùng, ân hận vì đã làm thầy buồn. Tôi tự hứa sẽ cố gắng phấn đấu tốt hơn.
Vậy đấy, thầy đã để lại cho tôi những kỉ niệm không bao giờ phai mờ về một người thầy giản dị mà thân thương. Tôi hứa sẽ cố gắng học tập để trở thành công dân tốt, có ích cho đất nước và xã hội. Công ơn thầy sẽ mãi được khắc ghi như câu danh ngôn:
"Ngọc không mài không sáng, người không học không tài."
"Meo…meo…meo" hôm nào cũng vậy, cứ khi em ngồi vào bàn học là chú mèo lại đến nằm dụi đầu vào chân em. Đó là chú mèo bà ngoại đã tặng em hồi năm ngoái.
Con mèo vừa tròn một tuổi tên là MiMi. Nó là giống mèo cái. MiMi khoác lên mình bộ áo màu vàng điểm thêm vài vết trắng làm cho chiếc áo của cô càng thêm xinh đẹp. Cô rất thích chơi với trái banh ten-nit của em. Cái đầu tròn như trái vú sữa. Đôi mắt long lanh như hai hòn bi ve và sáng như đèn pha. Cái mũi nhỏ xinh màu hồng lúc nào cũng ươn ướt. Miệng cô chúm chím dễ thương.
Tuy vẻ bề ngoài là vậy nhưng bên trong có hàm răng nhọn hoắt, lúc nhe răng trông thật đáng sợ. Đôi tai hình tam giác luôn vểnh lên để nghe ngóng. Tai cô mới thính làm sao! Chỉ một tiếng động nhỏ cô đều phát hiện được. Hai bên má có bộ ria mép trắng muốt, trông MiMi thật oai phong. Bốn cái chân thon thon giúp cô đi lại nhẹ nhàng như người mẫu đang trình diễn thời trang. Nhưng lúc cần MiMi chạy rất nhanh. Dưới bàn chân là tấm nệm êm nhỏ, trong tấm nệm nhỏ ấy cất giấu một bộ vuốt sắt bén, và đó là vũ khí lợi hại nhất của cô ta. Đã có lần những chiếc vuốt ấy đã để lại dấu vết trên tay em khi em nghịch với cô. Ôi! cái đuôi mới dẻo làm sao! Chiếc đuôi như một dấu ngã chẳng giấu vào đâu được.
Những ngày mùa hè, buổi sáng thức dậy MiMi thường ra ngoài sân tắm nắng. Lấy chiếc lưỡi của mình liếm bộ lông vàng mượt và chơi đùa giởn với bóng của mình. Còn mùa đông MiMi thường nhảy phóc lên bộ sa lông đánh một giấc ngủ no say. Đặt biệt lúc ngủ MiMi luôn nhịp cái đuôi trông ngộ nghĩnh làm sao!
Xinh đẹp là thế nhưng những lúc rình và bắt chuột trông cô như một chiến binh. Một hôm em thấy MiMi nằm sau thùng gạo để rình bắt chuột. Một con chuột nhắt mon men đến bên nồi cơm đang để hớ hênh. Bất chợt, phóc một cái, MiMi đã vồ chú chuột nhắt nằm cứng ngắt trong đôi móng vuốt sắc của cô. Vậy là MiMi có một bửa ăn ngon lành và đầy tự đắc.
Em rất yêu quý MiMi và xem cô như người bạn thân thiết. Sau những lúc học hành căng thẳng em hay chơi với cô. Em luôn chia sẻ những buồn vui của mình với MiMi. Nó không chỉ là con vật kỉ niệm của bà ngoại tặng cho em mà còn được em phong là "Dũng sĩ diệt chuột" giỏi nhất mà em từng nuôi.
Bạn tham khảo bài viết này nhé!
Refer:
Harry Potter is one of my favourite movies. I have loved it since it was held in the theatre years ago. Based on the best seller fiction written by JK.Rowling, the movie makes it real. This movie was about Harry Potter, he is a wizard born in the dark days of the wizardry world. His parents died in the hand of Voldemort, the dark lord. During his journey, he experienced a lot: happiness, sadness, live and death moments, etc. At last, he finally beat Voldermort and became a great auror like his parents. This movie taught me many things. The most important thing for me is that love and friendship will always be there for those who deserve it and fight for it. I’d recommend this movie for everyone.
Cartoon is favorite subject of all kids around the world. Especially, Tom and Jerry film impresses me with its funny detail and interesting action. The film is about a cat and a mice, they hate each other and always find many pranks to play. The two main characters seem to live in a house with different owner. Tom is much bigger than Jerry but he is quite stupid and aggressive. On the contrary, Jerry is smart and flexible as he always knows how to get away with Tom’s making trouble. Beside, there are other actors such as: a dog, a yellow bird, a seal or even a cute baby. Finally, after many tricks, they come back to love and forgive other’s mistake for a better life. The movie is famous for its various incidents, attractive appearance as well as meaning suitable for children. When I was a child, I watch Tom and Jerry everyday; therefore, it becomes a vivid memory about my childhood. Although there are hundreds of episodes, the cartoon is not boring or repetitive. One episode tells us one different story and teaches children many lessons in life. The movie teaches people how to get on well with others, love and freely share inside thought to another. Since cartoon plays a crucial role in kid’s soul and their process to grow up, it is necessary to maintain and develop the film making industry
My favorite film is Titanic. It is a roman film. It was directed by James Cameron and it stars Leonardo Dicaprio and Kate Winslet . The film about a disaster of the ship called. Titanic that sank in the middle of the Atlan Ocean. Two characters Jack and Rose were from different worlds. He was poor and she was very rich . She was also engaged witha man that she didn't love. Jack met Rose on the ship and the fell in love. The love story ended with death of Jack and a thousand people of the ship. I think Titanic is a moving film. I cried a lot of the end of the film. I was so moved by their love. I Titanic very much
Chúc bạn học tốt nhé !
1.Mở bài: Giới thiệu về phim mà em thích và kể sơ qua về nó
2.Thân bài: +Nói về nội dung chính của bộ phim.
+Kể về nhân vật em thích nhất trong phim.
+Nói về phân cảnh mà em thích nhất
+Tác giả là ai
+........
3. Kết bài: Nêu cảm nghĩ của em về bộ phim đó.
Đây là dàn ý ví dụ cho đề bài trên.