Trong truyện Truyền thuyết "Thánh Gióng" có chi tiết:
"[...] từ sau hôm gặp sứ giả, chú bé lớn nhanh như thổi. Cơm ăn mấy cũng không no, áo vừa mặc xong đã căng đứt chỉ. Hai vợ chồng làm ra bao nhiêu cũng không đủ nuôi con, đành phải chạy nhờ bà con, làng xóm. Bà con đều vui lòng gom góp gạo nuôi chú bé..."
Trong truyện Cổ tích "Thạch Sanh" lại có sự việc:
"Thạch Sanh sai dọn một bữa cơm thết đãi những kẻ thua trận. Cả mấy vạn tướng lĩnh, quân sĩ thấy Thạch Sanh chỉ dọn ra vẻn vẹn có một niêu cơm tí xíu, bĩu môi, không muốn cầm đũa. Biết ý, Thạch Sanh đố họ ăn hết được niêu cơm và hứa sẽ trọng thưởng cho những ai ăn hết. Quân sĩ mười tám nước ăn mãi, ăn mãi nhưng niêu cơm bé xíu cứ ăn hết lại đầy"
a) Hai chi tiết trên có điềm gì giống nhau và khác nhau về nghệ thuật và nội dung?
b) Cảm nhận của em về hai chi tiết trên?
Nội dung đoạn 1: Nhân dân Việt Nam sao mà đoàn kết và hùng mạnh đến thế. Trên tinh thần yêu nước nồng nàn và mãnh liệt. Mọi người cũng như các vị anh hùng đã chiến đấu hết mình. Họ cố gắng giữ bình yên và độc lập cho dân tộc. Một tình yêu Tổ quốc phi thường đã giúp họ vượt qua khó khăn và dẹp tan lũ giặc ngoại xâm. Mỗi cá nhân đều cống hiến hết mình cho một tập thể, vì thế mà đội quân ta mạnh mẽ và thông minh.
Nội dung đoạn 2: Đoạn văn trên cho thấy Thách Sanh là một người tài giỏi và rộng lượng. Chàng đã dùng tiếng đàn để chiến đấu và dùng niêu cơm để giảng hòa một cách khôn khéo. Qua nhân vật Thạch Sanh, em học được rằng: sống phải biết yêu thương nhau, nhường nhịn nhau, phải tôn trọng nhau, đã hứa việc gì thì phải làm cho bằng được, đừng nên tham lam của người khác vì sẽ nhận hậu quả khôn lường.