Viết một đoạn văn ngắn về tình hình dịch bệnh Covid-19 ở địa phương em hiện nay (đoạn văn có sử dụng Đại từ, QHT, từ ghép Hán Việt)
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Em tham khảo:
Tình mẫu tử(Từ Hán Việt) là tình cảm vô cùng thiêng liêng và cao quý, bởi nó xuất phát từ chính trái tim của mỗi người, không chút vụ lợi, toan tính. Em yêu mẹ của em, hơn bất kì điều gì trên thế gian này, được ở bên mẹ mỗi ngày là niềm hạnh phúc lớn nhất của em. Mẹ của em là người phụ nữ tảo tần và giàu đức hi sinh. Mẹ dành tất cả để chăm lo cho mái ấm nhỏ của mình. Ngoài giờ làm ở công ty, mẹ lo lắng cho bữa cơm, giấc ngủ của cả nhà. Mỗi khi em cảm thấy lo lắng hay mệt mỏi, mẹ sẽ xuất hiện ngay và giúp đỡ em như một bà tiên. Em thật không tưởng tượng được, nếu một ngày không có mẹ cạnh bên thì sẽ như thế nào. Chỉ nghĩ thôi cũng đã thấy thật đáng sợ. Em luôn cố gắng chăm ngoan và giúp mẹ những công việc nhà, để mẹ có thể vui vẻ, đỡ vất vả hơn một chút. Tất cả đều bởi vì em yêu quý mẹ rất nhiều.
Tình bạn của con người là thứ tình cảm thật trong sáng và cao cả. Tình bạn đồng hành với chúng ta ngay từ khi chúng ta mới bước chân vào ngôi trường mầm non, rồi nó lại đồng hành với chúng ta trong suốt cả cuộc đời. Tình bạn luôn là tình cảm vững chắc, nơi ta có thể tin tưởng chia sẻ những niềm vui hay nỗi buồn trong cuộc sống. Tuy đôi lúc gặp phải cảnh ngộ đắng cay nhưng những người bạn thực sự sẽ không bao giờ bỏ rơi chúng ta. Có những lúc ta cảm thấy buồn vì tình bạn không suôn sẻ, rồi có giận hờn nhau nhưng đó là những thử thách giúp tình bạn của chúng ta trở nên vững chắc hơn.Một tình bạn thực sự đẹp khi nó được xuất phát từ tận trái tim mỗi người.Xin hãy trân trọng những tình bạn trong sáng mà mỗi người đag giữ, hãy biết quan tâm, chia sẻ với nhau và hãy làm những điều chưa làm được cho bạn bè ngay bây giờ để có được những kỉ niệm đẹp trong tuổi học trò của mình.
con bn toi lm ...
Uyên Phương là người bạn thân nhất của tôi. Cô bạn đã đồng hành cùng tôi suốt 4 năm qua. Từ ngày mà chúng tôi gặp nhau lần đầu vào năm lớp 2 thì đã trở thành bạn thân. Uyên Phương là một lớp trưởng gương mẫu, tôi là lớp phó. Hai đứa luôn giúp đỡ nhau trong học tập. Sau giờ học, tôi và Phương thường cùng nhau đi học tiếng Anh. Và khi chúng tôi ra về thì đứa nào cũng đều moi bánh kẹo trong cặp ra ăn. Nhớ lại lúc ấy, tôi vui lắm, nhưng bây giờ tôi và Phương đã vào cấp 2, học khác trường và rất ít khi gặp nhau nhiều khi cả năm chỉ tình cờ gặp khi đi ra ngoài nhưng 2 đứa đều vân giữ tính cách vui vẻ, nhí nhảnh, dễ thương như ngày nào mà chúng tôi còn học chung với nhau. Tôi rất yêu quý Uyên Phương.