viết một đoạn văn ngắn kể những việc em thường làn hằng ngày để phòng dịch cúm do virus corona gây ra, trong đó có sử dụng câu kể ai làm gì?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tham khảo:
Khi bọn em quay trở lại trường học thì vui lắm, nhưng vẫn phải giãn cách nên bọn em vẫn phải đề phòng, nên bọn em đã làm những việc như sau: đeo khẩu trang, ko tụ tập nói chuyện, sát khuẩn tay trước khi vô lớp, đo thân nhiệt đầy đủ,... Để bảo vệ bản thân cũng như cả lớp.
Tick nha
bài làm
Hiện nay mọi người luôn lo sợ trước tình trạng dịch bệnh corona tăng nhanh và phức tạp.Virus này vẫn chưa có thuốc điều trị .Virus này lây từ người qua người theo đường hô hấp.Nếu chúng ta không biết cách phòng bệnh thì rất nguy hiểm.Sau đây là cách phòng bệnh trong mùa dịch mà gia đình em đang áp dụng :
-Luôn rửa tay sạch sẽ trước khi ăn và sau ki đi đại tiện .
-Đeo khẩu trang y tế khi đi ra ngoài đường
- Tránh tiếp xúc với người bệnh,giữ khoảng cách 2 mét
-Nếu có biểu hiện ho, sốt ,đau đầu,khó thở ,..... phải báo ngay cho sở y tế
tham khảo thôi nha. học tốt
Mặt trời đã lên em bắt đầu thức dậy ,em đánh răng rữa mặt ăn sáng . Ăn xong , em rữa chén giúp mẹ .Và em liền cầm chổi quét nhà và thềm thật sạch . Sau đó em đi giặt đồ và phơi đồ.Rồi em đi nhổ cỏ sau vườn thật sạch . Đã làm xong việc nhà , em liền đi trông em, em pha sữa cho em uống và ru em ngủ . Trong lúc em ngủ thì em đi nấu cơm cho cả nhà . Một ngày thật bận rộn nhưng thật là vui vẻ . +
Một ngày chủ nhật mới bắt đầu. Đây cũng là ngày mà tôi có thể phụ giúp mẹ làm những công việc nhà mà hàng ngày mẹ một mình phải gánh chịu.
Khi trời vừa ló dạng thì tôi đã trở dậy. Chao! Ánh nắng hôm nay đẹp quá. Tôi vui vẻ làm vệ sinh mặt mũi, tập thể dục cho khỏe khoắn rồi bắt đầu một ngày mới.
Tôi lấy thức ăn ra cho gà ăn, chú lợn trong chuồng thấy thế nhảy chồm lên thành như ganh tỵ với lũ gà. Tôi bảo:
- Đợi tí thì cũng tới phiên chú mà!
Cho gà ăn xong thì tôi lấy tấm cám cho lợn ăn. Khi no căng nó không kêu nữa mà nằm phịch xuống chuồng trông đến là sướng. Mấy chị gà mái tục tục gọi con ra vườn kiếm thêm thức ăn. Cho gia súc ăn xong tôi lấy chổi quét nhà. Mẹ tôi đã làm cơm sẵn và lên ruộng với bố tôi từ lâu. Tôi vào buồng giục bé Hà em tôi dậy. Dẫn nó đi rửa mặt nhưng nó không chịu vì hằng ngày mẹ làm công việc này chứ không phải tôi. Tôi dỗ dành nó mãi nó mới chịu. Rửa mặt xong, tôi lấy đồ chơi ra cho nó chơi rồi tôi học bài. Chỉ vừa học được một tí là nó đã khóc thét lên than đói bụng. Tôi lấy cơm ra đút cho nó ăn nhưng nó không chịu cho tôi đút mà đòi tự nó ăn. Thấy vậy, tôi nói:
- Để chị đút cho rồi chị kể chuyện cho cưng nghe!
Nó rất thích nghe kể chuyện nên ăn liền hai bát cơm, ăn xong nó đòi tôi kể chuyện, tôi bảo:
- Lên võng nằm rồi chị kể chuyện cho.
Nó lên võng nằm, tôi cất giọng kể. Câu chuyện vòng vo chưa hết thì nó đã ngủ từ lúc nào. Thấy vậy, tôi dọn dẹp nhà cửa và học bài. Học bài xong tôi đem cơm ra đồng cho bố mẹ. Cánh đồng vào vụ đông xuân thật đẹp. Bố mẹ tôi đang gặt lúa. Người cúi xuốg với từng động tác nhẹ nhàng. Tôi đến bên mẹ, nói khẽ:
- Mẹ, ăn cơm!
Mẹ ngước lên âu yếm nhìn rồi bảo tôi để cơm trên bờ mẫu. Tôi để đó rồi ra về. Về đến nhà tôi rủ mấy đứa bạn ở xóm đến chơi. Chiều xế, ánh nắng nhạt dần, tôi lấy nồi ra nấu cơm, hâm lại đồ ăn. Rồi pha nước tắm cho bé Hà. Tắm xong, tôi dẫn nó ra cổng đón mẹ. Mẹ đã về, nó chạy ra sà vào lòng mẹ. Mẹ thơm lên đầu nói hỏi:
- Ở nhà ai tắm cho con vậy?
Nó ngọng ngịu trả lời:
- Ị... ai...
Mẹ dắt nó vào nhà, tôi hỏi:
- Bố đâu rồi mẹ?
Mẹ bảo:
- Bố đang đi đằng sau ấy!
Thấp thoáng ngoài cổng bố đang về. Tôi nói với mẹ đi tắm cho khỏe rồi ăn cơm.
- Ớ ...ị...ai...ể... uyện ay ó ẹ.
- Cái Hà ngọng nghịu trong bữa cơm như vậy.
Mẹ nói:
- Hôm nay con nấu cơm ngon quá!
Tôi biết mẹ nói thế là để thưởng công sức của tôi. Cơm xong, trời chập choạng, gia đình sum họp vui vẻ xung quanh ngọn đèn lớn đặt giữa bàn.
Thế là một ngày chủ nhật trôi qua, ngày chủ nhật ấy sao tôi thấy ngắn ngủi quá. Tôi chỉ có ngày này để giúp đỡ bố mẹ thôi. Và hôm nay, tôi đã hoàn thành nhiệm vụ của mình. Tôi tự hứa là mình sẽ giúp đỡ bố mẹ những lúc nào bài vở đã xong bất kể là ngày nào chứ không phải chờ ngày chủ nhật như hôm nay nữa.
Tham khảo:
Sáng chủ nhật, em thức dậy từ sớm, nhưng không phải để đến trường, mà là để cùng bố và mẹ đi tập thể dục ở công viên. Sau khi chạy một vòng hồ, em dừng lại để ngắm nghía vườn hoa hồng đang nở rộ hết sức xinh đẹp ở đó. Khi trời sáng rõ, em và bố mẹ đi ăn sáng ở quán phở gần nhà. Xong xuôi, mọi người trở về nhà và bắt đầu công tác dọn dẹp. Khi bố mẹ lau bàn tủ, nhà cửa, thì em dọn dẹp góc học tập và phòng ngủ của mình. Cứ thế, loáng cái buổi sáng chủ nhật đã trôi qua và chúng em
[ HT ]
tham khảo bài này nha
Hằng ngày, em dậy rất sớm. Em ra sân, tập thể dục. Sau đó, em làm vệ sinh cá nhân, kiểm tra lại tập bút để chuẩn bị đến trường. Mẹ em đã chuẩn bị cho em bữa sáng ngon lành. Em cùng ba mẹ ăn sáng. Ba dắt xe ra rồi đưa em đến trường.
Bài làm :
Sáng ra, em thức dậy khoảng năm giờ. Em bước ra sân tập mấy động tác thể dục. Sau đó, em đánh răng, rửa mặt. Cũng vừa lúc mẹ dọn bữa điểm tâm lên. Em cùng mọi người ngồi vào bàn ăn sáng. Chị em lấy xe đưa em đến trường.
#Hoa_2008
Hiện nay việc khiến mọi người quan tâm và bàn tán, được báo chí trong và ngoài nước nhắc đến nhiều nhất chính là bệnh viêm phổi do "Virus Corona" gây ra. Và vấn đề đáng được nhắm đến nhất chính là chúng ta phải làm sao để có thể phòng chống và bảo vệ sức khoẻ của mình và cả của cộng đồng trước cơn đại dịch Corona này...
Không nên có thái độ cư xử xa lánh kì thị với người bị nhiễm bệnh, nếu như sợ có thể bị nhiễm bệnh thì ta nên tránh tiếp xúc với họ nhưng vẫn phải tôn trọng người bệnh vì họ đã kém may mắm lắm rồi ta nên động viên khuyên nhủ để người bệnh có tinh thần cố gắng vượt qua cơn đại dịch.
Ngoài những biện pháp trên ta cũng có thể giúp những người lớn tuổi, trẻ em, những người ít tiếp xúc với công nghệ thông tin hoặc những người hiểu sai về bệnh dịch này hiểu rõ hơn và giúp họ tìm cách phòng chống. Mặt khác nên phê phán tố cáo những người có hành vi lợi dụng dịch bệnh để trục lợi hay những người có hành vi tung tin nói sai sự thật khiến người dân hoang mang lo lắng.
Hiện nay vẫn chưa có thuốc chữa , nên người dân rất lo lắng về tình hình của vius corona , không chỉ có sự lo lắng tuyệt vọng mà còn là niềm hy vọng,niềm tin mãnh liệt là lúc mà thế giới sẽ tìm thấy những nhân tài mới những người trong tương lai sẽ chế tạo (tìm) ra được thuốc chữa cho căn bệnh này. Hãy luôn vững tin vào một ngày mai tươi sáng cho những nạn nhân của bệnh dịch virus Corona".
Rửa tay trước khi ăn
Luôn mở cửa sổ để thoang nhà
Ăn chín uống sôi
K ra ngoài khi k có việc cần thiết
Luôn đeo khẩu trang khi tiếp xúc hoặc ra ngoài đường