Viết câu văn tả hình dáng của một con vật trong đó có sử dụng từ ngữ gợi tả và biện pháp so sánh.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tham khảo :
Những giọt sương sớm long lanh còn đang đọng lại trên lá trông như những hạt pha lê thủy tinh.
Đầu làng em là một đầm sen rộng lớn có từ rất lâu rồi. Sen mọc xum xuê, lá to tròn, xanh biếc tỏa ra, che kín mặt hồ. Nhìn từ xa, hồ nước như một vườn hoa tươi tốt, bởi chẳng thấy được mặt nước đâu cả. Phải đến gần, mới nhìn thấy lấp ló gợn nước qua những tấm lá, nhờ cơn gió thổi ngang qua. Vào mùa hạ, sen nở rực rỡ, hương thơm ngọt ngào, vẫy gọi người đi đường dừng chân thưởng thức.
→ Hình ảnh so sánh: hồ nước như một vườn hoa tươi tốt
→ Hình ảnh nhân hóa: sen nở rực rỡ, hương thơm ngọt ngào, vẫy gọi người đi đường dừng chân thưởng thức
cho chị 1 tick nha
chị chúc em hc tốt.
- Viết thành câu theo yêu cầu (có sử dụng từ ngữ gợi tả và hình ảnh so sánh): 1,0 điểm
- Viết thành câu nhưng việc dùng từ chưa chính xác, các từ ngữ gợi tả và hình ảnh so sánh chưa hay: 0,5 điểm
- Viết câu trả lời chưa thành câu: 0 điểm
Gợi ý: Cánh đồng lúa đang vào mẩy, từng bông trĩu xuống, căng đầy sức
sống như người con gái đang độ xuân thì.
- Viết thành câu theo yêu cầu (có sử dụng từ ngữ gợi tả và hình ảnh so sánh): 1,0 điểm
- Viết thành câu nhưng việc dùng từ chưa chính xác, các từ ngữ gợi tả và hình ảnh so sánh chưa hay: 0,5 điểm
- Viết câu trả lời chưa thành câu: 0 điểm
Gợi ý: Cánh đồng lúa đang vào mẩy, từng bông trĩu xuống, căng đầy sức
sống như người con gái đang độ xuân thì.
Đối với em có lẽ con đường mà ngày nào em cũng đi nhiều nhất đó chính là con đường đến trường. Con đường này đã trở nên gắn bó và gần gũi với em biết bao. Dường như mọi cảnh vật trên con đường này em đều nhớ như in. Con đường nhựa thẳng tắp mới được đổ, đi rất là êm không giống như trước đây đường làm bằng đất ngày trời mưa lún và ngập không sao đi nổi. Hai bên đường là những rặng phi lao rù rì trong gió thổi. Mỗi buổi sáng đi học con đường rất nhộn nhịp và tấp nập người qua kẻ lại. Bởi để đến được trường em phải đi thông qua một cái chợ. Mà buổi sáng các bà các mẹ đi chợ rất đông có hôm còn xảy ra tình trạng tắc đường . Sáng sáng, khi ông mặt trời từ từ nhô lên khỏi rặng tre, con đường làng lại sáng bừng lên và nhộn nhịp bước chân. Hình như tất cả lũ học trò trong xóm em đều đổ ra đường. Chúng em đi thành từng nhóm, tiếng nói cười vui vẻ làm con đường càng thêm nhộn nhịp. Những ngôi nhà cao tầng ở hai bên đường nguy nga, tráng lệ. Các cửa hàng, cửa hiệu mở cửa chuẩn bị đón khách.Em rất yêu con đường. Hằng ngày, em đi trên con đường này. Có lẽ vì vậy mà em và nó trở thành đôi bạn thân thiết. Dù đi xa, được đi trên con đường đẹp hơn nhưng hình ảnh con đường làng quê vẫn in đậm mãi mãi trong kí ức của em, bởi vì nó đã nâng từng bước đi lẫm chẫm đầu tiên của đời em.
# hok tốt
TK
Cánh đồng lúa đang vào mẩy, từng bông trĩu xuống, căng đầy sức sống như người con gái đang độ xuân thì.
Con đường là người bạn đồng hành thân thiết với lứa tuổi học sinh , nó không dài lắm , 2 bên đường lúc nào cũng nở rộ những bông hoa tươi tắn cùng những hàng cây xanh mát. Bác cột điện to sừng sững, đứng nghiêm trang 1 hàng dài tít tắp . Vào những hôm mùa hè oi bức , cây đa che mát cho chúng em dịu hiền như 1 người mẹ . Em rất yêu quý con đường .
Con đường mà tôi đi học hằng ngày là một con đường nhỏ băng qua cánh đồng lúa trĩu hạt quê tôi. con đường như một cô gái dịu dàng vào buổi sớm mai. Nó óng ánh dưới tia nắng của bầu trời xuân đang nhuốm hồng đất trời. tôi yêu nó lắm vì nó đã đưa tôi tới trường vào mỗi buổi sớm mai
Gia đình em có nuôi một con cún rất khôn, và nó đã trở thành một "cảnh sát viên nhỏ tuổi" coi nhà rất giỏi. Hôm ấy cả nhà em đi ngủ. Trời tối đen như mực. Cún con nằm bên ngoài cửa để canh gác. Bỗng cả nhà choàng tỉnh giấc vì tiếng sủa liên hồi. Em lắng tai nghe, hình như lẫn trong tiếng chó sủa là tiếng vịt kêu. Bố em liền cầm đèn pin mở cửa ra ngoài xem sao. Em ở trong nhà hơi sợ nhưng vì tò mò nên cũng đứng ở cửa căng mắt nhìn ra. Nhưng chuồng vịt ở tít gần bờ ao nên em không nhìn thấy gì. Bỗng em nghe tiếng mẹ kêu lớn: "Trộm! Trộm!". Rồi tiếng chân thình thịch, tiếng người xôn xao, ồn ào. Nhưng tên trộm đã tẩu thoát. Bố em bảo may có con chó báo động, nếu không thì mất hết ba chục con vịt.
Qua "chiến công" này, em càng yêu quý cún con vì sự thông minh, ngoan ngoãn, dễ thương của nó.