K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Truyện 1  viết lại :) : Dạo này thấy nói về sán lợn nên Nam chuyển sang ăn thịt heo :)

23 tháng 3 2019

câu này mà câu đố vui

Mấy chuyện này của em có thật và em chỉ nói kiểu giao lưu thôi nên là không dám nói tên người hay tên tổ chức.. nếu ai là người trong câu chuyện hoặc biết đến mà đọc được thì mong tha thứ cho em. Theo em được nghe cô giáo kể lại.. hồi cô vừa làm chủ nhiệm có một chị rất xinh Nhưng là người bị ám bởi ma gà thấy đồn vậy. Vì trường em có học sinh trên toàn miền bắc mà nên là...
Đọc tiếp

Mấy chuyện này của em có thật và em chỉ nói kiểu giao lưu thôi nên là không dám nói tên người hay tên tổ chức.. nếu ai là người trong câu chuyện hoặc biết đến mà đọc được thì mong tha thứ cho em. Theo em được nghe cô giáo kể lại.. hồi cô vừa làm chủ nhiệm có một chị rất xinh Nhưng là người bị ám bởi ma gà thấy đồn vậy. Vì trường em có học sinh trên toàn miền bắc mà nên là chuyện gì cũng thấy có nghe cô nói chị đấy ban ngày thì bình thường nhưng ban đêm thì cực kì xinh đẹp trời tối là mắt sáng long lanh da trắng hồng tóc đen các kiểu nhìn chung là xinh nhưng chả anh nào dám yêu .Có lần có đám ma đi qua cạnh trường tự nhiên chị đấy bị kiểu gì đấy nhưng tự nhiên khỏe mạnh nhảy phát qua cái tường hơn 2m Có cả thép gai .

📷

Bao nhiêu anh khỏe mạnh vào giữ mà ko được cô đi tìm cả buổi không thấy đâu cuối cùng lại gặp chị đấy đứng canhj nhà đám ma nghe tiếng kèn. nhưng bà cô sợ quá không dám vào hỏi luôn . Rồi tới hôm sau chị đấy về. thầy cô hỏi xem đi đâu thì chị ấy chỉ bảo là đi nghe kèn đám ma rồi đoạn trước đấy ko nhớ gì cả… sau thì chị đấy bị cho chuyển về nhà vì gây hoang mang cho bạn bè ..À mà chị đấy chỉ cần khen con gì đẹp là con đấy chết thẳng cẳng luôn máu còn phụt ra mồm với đít nữa nghe người ta nói là bị ma gà nhập vào và ăn hết nội tạng. Nếu khi biết con gì bị ma gà nhập thì dùng súng bắn vào đầu con đấy cho nó chết luôn .con ma không kịp thoát ra thì tiêu diệt được con ma.. còn con ma nhập vào người thì thường là không ăn nội tạng nhưng vẫn có trường hợp bị ăn.. bình thường nó chỉ đòi các thứ thôi. Sau khi bị nhập thì đổi luôn giọng với cử chỉ sức khỏe các thứ luôn…Nhưng cái chị đấy không đáng sợ chị đấy cũng chả muốn như thế đâu… chị đấy chỉ là con trong nhà có truyền thống nuôi con ma nên nó ko hại chị đấy nghe nói là truyền từ đời này qua đời khác không nuôi thì cả nhà chết có chuyện kể lại là nhà nuôi ma gà có một cái chum trong nhà. Mỗi tháng ném vào đấy một con gà sống cho con ma ăn không hiểu kiểu gì tháng sau con gà bốc hơi luôn chả còn cả lông. Nếu quên cho nó ăn nó sẽ đi phá làng xóm. Đấy là truyện ở trường..

Còn ở làng em cũng có nhà như vậy cũng nuôi ma gà. Vào nhà đấy có đặc điểm là nhà không có mạng nhện một tí nào cả..Và không có chổi quét nhà ai. để ý thì nhìn cái biết luôn.. nghe nói mấy ông thầy có cách làm kiểu gì đấy.. hình như là chôn than trước cửa nhà làm con ma ko ra được là cả nhà đấy chết sạch..Việc ma gà nhập thì xảy ra cơm bữa nên em cũng thấy quen rồi..Nó thường đi theo người nhà nuôi nó rồi nhập vào người khác đòi này nọ…Không được thì người đấy bị ăn hết nội tạng nghe nói vậy .. nghĩ cũng ghê .Trước có bà tầm 50 tuổi bị nhập vào người .. mọi người xung quanh vào hỏi thì bà kia bảo đói muốn ăn cơm.. thế là người ta gói cho gói cơm rồi bà đấy ôm gói cơm cười rồi nhảy phát qua cái hàng rào cao mà không sao rồi ngất luôn .Sau bà đấy tỉnh thì bảo không nhớ gì hết và rất mệt.. liệt giường mấy ngày luôn. Cái lạ là sau đấy con ma đấy nhập vào người khác rồi chửi ầm ý cả là cho cơm ko cho thịt 📷 .

Nói đúng cái giọng lúc nhập bà kia luôn. Rồi sau đấy mọi người phát hiện ra con ma này đi theo một cái cô xinh xinh…. và nhà đấy có ma gà. Cô đấy mặc dù xinh nhưng không ai dám lấy làm vợ hết cả. Hình như là có con với một anh nhưng gia đình anh đấy không cho lấy sau phải vác cái bụng bầu đến lấy một anh xấu nhất làng… xấu quá cũng ko ai chịu lấy luôn ..Rồi cô đấy sợ con ma kia nhập vào người trong làng nên là đi vào trong rừng sâu làm một cái nhà sống cùng anh đấy cách khá xa làng em . Nhưng lâu lâu chị đấy ra chợ mua rau lại có người bị nhập. À mà theo lời mấy anh chị kể thì ai bị ma gà bám theo trước khi bị nhập thường mơ thấy rắn hoặc là con vắt

Những người bị nhập phải chạy mà bị ngã úp mặt xuống đất thì con ma mới ra được

hoặc là có ông thầy làm phép.. nghe có vẻ buồn cười nhưng là truyện thật. Có bà bị ma nhập người ta đi gọi thầy về đang khóc đòi các kiểu ông thầy vừa bước chân đến cửa nhà… chỗ người bị nhập ngồi ko nhìn thấy cửa nhà đâu nhưng không hiểu sao vẫn sợ chạy toán loạn ở trên nhà sàn tầng trên mà nhảy phát xuống. Chạy biến luôn :)) Còn nhiều nữa nhưng mà em lười kể quá .cái chuyện đầu là em được nghe từ bà cô dạy sinh học bà cũng khá là già rồi và trường cấp 3 em học cũng có tuổi đời 60 năm rồi nên truyện ma nhiều lắm có mấy chuyện nữa này..Mọi chuyện bắt đầu khi có một chị có khả năng nhìn thấy ma. chắc có căn cửa gì đó vào trường em học cách đây cũng tầm lâu rồi chắc khoảng 8-10 năm gì đó . Có lần chị đấy lên phòng cô hiệu trưởng thì hốt hoảng chạy ra rồi bảo với cô là sao trên vai cô lại có đứa trẻ con thế cô nhưng lúc đấy làm gì có ai đâu làm bà cô sợ hãi tột độ . Trường em cũng có truyền thống giáo dục nên không thể mê tín dị đoan kiểu đó được nhưng bà hiệu trưởng vẫn quyết định gọi thầy về trừ tà… sau thì mọi người mới biết lí do là

Ngày xửa ngày xưa có một chị mang bầu ở nhà rồi rồi mới xuống trường em nhâp học nhưng ko ai biết là có bầu cả … đến khi bụng to thì là mùa đông nên là mặc nhiều áo khoác.. người ta nhìn cũng ko biết.. tưởng là béo thôi..Và sau đấy có đợt tiêm phòng sởi. chị kia không có biết và đi tiêm thế là sảy thai. Nhưng cũng cũng chả ai biết . Chị đấy trốn ở phòng. một mình chị đấy khác đẻ và khác mang đứa con đi vứt vào thùng rác OMG. Sau thì có người qua đấy mới phát hiện ra.. và truy ra là chị đấy.. Nhưng trong trường mà.. chả ai làm lễ gì đâu. À mà em quên nói trường em là nội trú :)) . Tiếp theo đến khi ông thầy pháp kia đến trường và làm lễ trong bí mật mới tòi ra thêm nhiều con ma nữa.. và nhiều câu truyện đáng buồn nữa.. sau em sẽ kể tiếp

0
Xin chào mọi người, đã lâu rồi mình biết tới truyenmacothat khoảng 2-3 năm và đọc truyện ở đây. Hôm nay mạo muội gửi tới các bạn một vài truyện ma cũng không có gì kinh dị lắm, mong các bạn nhận xét bên dưới để mình rút kinh nghiệm.Mình sinh ra và lớn lên ở mảnh đất nhỏ ở huyện Hoa Lư tỉnh Ninh Bình.( Chắc các bạn cũng biết rồi nhỉ , ai có nhu cầu tham quan cảnh đẹp thì về đây...
Đọc tiếp

Xin chào mọi người, đã lâu rồi mình biết tới truyenmacothat khoảng 2-3 năm và đọc truyện ở đây. Hôm nay mạo muội gửi tới các bạn một vài truyện ma cũng không có gì kinh dị lắm, mong các bạn nhận xét bên dưới để mình rút kinh nghiệm.
Mình sinh ra và lớn lên ở mảnh đất nhỏ ở huyện Hoa Lư tỉnh Ninh Bình.( Chắc các bạn cũng biết rồi nhỉ , ai có nhu cầu tham quan cảnh đẹp thì về đây nhé ) từ nhỏ đến giờ mình chỉ được nghe các cụ kể lại truyện ma , mình chỉ nhớ được một vài truyện…Mình vào truyện luôn nhé
*I : Đàn lợn.
Cách đây cũng lâu rồi vào buổi đêm trời mưa khoảng năm 1998-1999 gì đấy , Bác L ( Chị dâu của mẹ mình) đang ngồi may áo thì nghe thấy rất nhiều tiếng bước chân chạy lại phía nhà mình . Bác liền hé cửa sổ ra xem ( hé chỉ đủ nhìn ) thì thấy 1 con lợn mẹ và khoảng 8 con lợn con đang chạy, Bác tưởng là lợn nhà ai sổng chuồng nên bác lùa theo đến ngã 3 đường để đến xóm khác thì chả thấy đâu nữa( mà bác bảo nhìn mấy con lợn cứ sáng sáng như kiểu bôi sơn dạ lên ấy . ) Bác cũng biết là gặp thứ gì rồi nên tiểu ra rồi vuốt lên mặt, hớt hải chạy về và từ đó không ai ra ngoài cửa sau 9h tối nữa…….
*II : Cây tre xóm trong .
Ở xã mình thì nổi tiếng truyện ma đều bắt nguồn từ đây.Tầm khoảng năm 03-04 gì đó, Bác T đi nhậu về khoảng 11 – 12h khuya đi tới gần cổng bác thấy một người phụ nữ mặc đồ trắng tóc để qua mặt ngồi ngay dưới gốc cây tre . Bác nhìn nhầm là mấy đứa trẻ trong xóm nên ra hỏi thăm, Bác vừa hỏi là con nhà ai thì người phụ nữ ấy ngước mặt lên nhìn thì Bác T miêu tả là nhớ sơ qua là mặt trắng bệch không có mắt lưỡi lè ra xuống tận mép cằm.Rồi cười , Bác T sợ quá ngất đi khi tỉnh lại thì đang thấy trong nhà ông Q rồi . Bác nghe mọi người kể lại là vợ bác đi tìm thì thấy Bác T nằm ở giữa đường, rìu bác vào nhà cạo gió cho tỉnh ngủ rồi hỏi làm sao mà ngủ ở giữa đường thế kia . Khi bác T tỉnh dậy , vợ bác hỏi thì giọng Bác T cứ the thé như giọng phụ nữ ” trả nhà cho tao, trả nhà cho tao ” Rồi nhìn mắt không thấy lòng đen đâu. Vợ bác T sợ quá liền sang gọi thầy Q ,thầy Q sang xem thì biết bác T bị ma nhập liền gọi mấy người nữa sang kéo bác T về nhà . 4 người đàn ông lực lưỡng như thế không lôi nổi một người đang say rượu , bất lực rồi thầy Q quay về nhà khoảng 2 phút sau bác đem theo cái lọ nhỏ nhỏ rồi nói ‘ quân bay đâu lôi con kia về nhà’ rồi bác T như kiểu có người xách vai bay như không vậy . Về nhà thầy Q thì thầy hỏi ‘ mày là ai ‘ thì nó bảo rằng ‘ xưa chết đói , gia đình đem vất bên vệ đường ,đói không có gì ăn ‘ Thầy Q đi vào trong nhà đem một bịch nở ra bảo nó ăn . Bịch nở to vậy mà khoảng 5 giây đã teo khô hết . Rồi thầy Q làm phép siêu độ và bảo gia đình cúng rằm mỗi tháng cho nó , nó mới chịu yên………..
*III: Con sông.
Hồi Việt Nam mình được giải phóng, cuộc sống cũng được cải thiện nhiều . Bác đằng ngoại của bố mình thường ngày đi thuyền sang chợ để mua hàng về bán ở chợ mình , mỗi tuần mở vào sáng 3 ngày lẻ . Khoảng 2 h là bắt đầu đi vì sợ đến nơi là chả còn gì mà mua cả, mọi ngày đi thì không sao nhưng tuần 2 tuần nay đi thuyền cứ có một thuyền khác đi đằng trước . Người đó đội mũ, mặc quần áo lính ngày xưa . Bác mình tưởng rằng người quê cũng đi liền bắt chuyện nhưng người ấy không trả lời cứ đi thẳng rồi đến đoạn rẽ con sông là không thấy đâu . Mấy lần như thế rồi bác về nhà hỏi thì biết đoạn sông đấy lúc chiến tranh lính hi sinh nhiều lắm . Bác rất sợ và không đi một vài hôm. Nhưng vì cuộc sống Bác phải cứng rắn lên mới được, mỗi lần đi Bác thường treo 1 dây tỏi trước và sau mũi thuyền , từ lúc ấy mới không thấy gì nữa
*IIII: Cái cống ở đường lớn.
Cái cống mình sắp kể đây thực ra là ở con kênh giữa các thửa ruộng, sau này người ta làm đường lên trên luôn nên mình gọi là ở đường lớn . Mọi chuyện bắt đầu là … Chú A đêm hôm đi kích cá kiếm sống qua ngày, đến đoạn cái cống đó thì chú thấy một con bê nhỏ nhỏ màu trắng , chú tưởng nhà ai chăn rồi bỏ quên gì đó liền vồ đem về làm thịt. Bỗng nhiên nó nhảy như ếch xuống nước rồi mất hút . Chú A sợ quá vất cả đồ nghề ở lại ba chân bốn cẳng chạy về, chú bị sốt li bì 4 hôm liền và không đi kích nữa. Chuyện đó trong làng ai cũng biết, ai cũng sợ phải đi qua chỗ đó vào ban đêm một mình . Cũng có lái xe đêm đi qua đoạn đường đó cũng thấy con bê liền xuống bắt cũng gặp trường hợp tương tự như chú A. Nơi này ai cũng sợ, xóm gần đây không ai dám ra ngoài khi mặt trời lặn . Đi vệ sinh cũng thấy tiếng nhảy xuống nước ùm ùm đoạn đó, người ta bảo chắc là ma đói, lính chết trận nằm xuống ở đó( cũng có người chết đuối ở đây rồi mình sẽ kể sau) . Hình như họ cũng lập một cái miếu nhỏ và mọi chuyện cũng xảy ra ít đi. Mình cũng hay lượn qua lúc biết đến thì đi qua cứ có cảm giác ai nhìn ở đằng sau.

1

đây không phải nơi để kể truyện bn nhé

-Cách làm của Dũng là chưa đúng

-Vì:

-Không ăn sáng gây ảnh hưởng rất lớn tới sức khoẻ, có thể bị đau đầu, choáng váng, ngất xỉu,...Thâm chí dẫn đến đau ruột thừa, viêm loét,...

-Vì số tiền mà mẹ bạn cho khá nhiều nên bạn có thể ăn 10k và để dành 10k còn lại để mua sách. Như vậy vừa đảm bảo được sức khoẻ, vừa mua thêm được sách để nâng cao thêm kiến thức

..............

6 tháng 3 2022

Em thấy cách học của Dũng không đúng vì : nếu như Dũng không ăn sáng sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe . Sức khỏe là thứ vô cùng quan trọng . Để so sánh với việc học và việc ăn sáng thì việc ăn sáng được đặt lên trên việc học . Nếu muốn mua sách dạy học toán thì bạn Dũng nên về xin tiền mẹ , mẹ của bạn cũng ủng hộ bạn , chắc chắn sẽ đưa bạn tiền

=> Vậy , ăn sáng quan trọng hơn tất cả các việc khác. Nhiều  bạn đã không không sáng mà để dành tiền mua những thứ khác , việc này đã khiến sức khỏe của các bạn  sẽ yếu .

1. VĂN BẢN                                       Câu chuyện vị thiền sư và chú tiểu"Truyện xưa kể lại rằng, một buổi tối, một vị thiền sư già đi dạo trong thiền viện, chợt trông thấy một chiếc ghế dựng sát chân tường nơi góc khuất .Đoán ngay ra đã có một chú tiểu nghịch ngợm nào đó làm trái quy định: vượt tường trốn ra ngoài chơi, nhưng vị thiền sư không nói với ai, mà lặng lẽ đi đến, bỏ chiếc...
Đọc tiếp

1. VĂN BẢN
                                       Câu chuyện vị thiền sư và chú tiểu
"Truyện xưa kể lại rằng, một buổi tối, một vị thiền sư già đi dạo trong thiền viện, chợt trông thấy một chiếc ghế dựng sát chân tường nơi góc khuất .Đoán ngay ra đã có một chú tiểu nghịch ngợm nào đó làm trái quy định: vượt tường trốn ra ngoài chơi, nhưng vị thiền sư không nói với ai, mà lặng lẽ đi đến, bỏ chiếc ghế ra rồi quỳ xuống đúng chỗ đó.

Một lúc sau, quả đúng có một chú tiểu trèo tường vào. Đặt chân xuống, chú tiểu mới kinh ngạc phát hiện ra dưới đó không  phải là chiếc ghế mà là vai thầy mình, vì quá hoảng sợ nên không nói được gì, đứng im chờ nhận được những lời trách cứ và cả hình phạt nặng nề. Không ngờ vị thiền sư lại chỉ ôn tồn nói: "đêm khuya sương lạnh, con mau về thay áo đi".Suốt cuộc đời chú tiểu không bao giờ quên được bài học từ buổi tối hôm đó." 
-Câu 1: văn bản trên sử dụng phương thức biểu đạt chính nào? (0,5 điểm) 
-Câu 2: tìm và gọi tên thành phần biệt lập trong câu: "có lẽ suốt đời chú tiểu không bao giờ quên được bài học từ buổi tối hôm đó"(1 điểm) 
-Câu 3: chỉ ra hai cách xử sự của vị thiền sư trong văn bản. Ý nghĩa của cách xử sự đó? (1,5 điểm) 
-Câu 4: em rút ra bài học gì cho bản thân? (1 điểm) 
*mình được cho làm bài lại nên rất cần sự giúp đỡ của các bạn đó!! ^^

1
6 tháng 4 2022

1. PTBĐ: tự sự

2. TPBL: Có lẽ => TP tình thái.

3. Vị thiền sư có cách cư xử ôn tồn, nhẹ nhàng nhưng sâu sắc, ông không trách mắng chú tiểu, ông bỏ chiếc ghế ra và quỳ đúng chỗ đó. Ý nghĩa của cách xử sự đó: làm cho chú tiểu có 1 bài học sâu sắc, nhớ mãi, chú biết nhận ra lỗi của mình và sửa lỗi.

4. Bài học: chúng ta nên đối xử khoan dung, làm cho người khác tự nhận ra lỗi lầm của mình để thay đổi nó.

1. VĂN BẢN                                  Câu chuyện vị thiền sư và chú tiểu"Truyện xưa kể lại rằng, một buổi tối, một vị thiền sư già đi dạo trong thiền viện, chợt trông thấy một chiếc ghế dựng sát chân tường nơi góc khuất .Đoán ngay ra đã có một chú tiểu nghịch ngợm nào đó làm trái quy định: vượt tường trốn ra ngoài chơi, nhưng vị thiền sư không nói với ai, mà lặng lẽ đi đến, bỏ chiếc ghế...
Đọc tiếp

1. VĂN BẢN
                                  Câu chuyện vị thiền sư và chú tiểu
"Truyện xưa kể lại rằng, một buổi tối, một vị thiền sư già đi dạo trong thiền viện, chợt trông thấy một chiếc ghế dựng sát chân tường nơi góc khuất .Đoán ngay ra đã có một chú tiểu nghịch ngợm nào đó làm trái quy định: vượt tường trốn ra ngoài chơi, nhưng vị thiền sư không nói với ai, mà lặng lẽ đi đến, bỏ chiếc ghế ra rồi quỳ xuống đúng chỗ đó.

Một lúc sau, quả đúng có một chú tiểu trèo tường vào. Đặt chân xuống, chú tiểu mới kinh ngạc phát hiện ra dưới đó không  phải là chiếc ghế mà là vai thầy mình, vì quá hoảng sợ nên không nói được gì, đứng im chờ nhận được những lời trách cứ và cả hình phạt nặng nề. Không ngờ vị thiền sư lại chỉ ôn tồn nói: "đêm khuya sương lạnh, con mau về thay áo đi".Suốt cuộc đời chú tiểu không bao giờ quên được bài học từ buổi tối hôm đó." 
-Câu 1: văn bản trên sử dụng phương thức biểu đạt chính nào? (0,5 điểm) 
-Câu 2: tìm và gọi tên thành phần biệt lập trong câu: "có lẽ suốt đời chú tiểu không bao giờ quên được bài học từ buổi tối hôm đó"? (1 điểm) 
-Câu 3: chỉ ra hai cách xử sự của vị thiền sư trong văn bản. Ý nghĩa của cách xử sự đó? (1,5 điểm) 
-Câu 4: em rút ra bài học gì cho bản thân? (1 điểm) 
*mình được cho làm bài lại nên rất cần sự giúp đỡ của các bạn đó!! ^^

0
19 tháng 10 2021

1. Mở bài

- Giới thiệu về câu tục ngữ: Có công mài sắt có ngày nên kim.

2. Thân bài

- Câu tục ngữ khuyên con người: phải có lòng kiên trì trong cuộc sống.

- Lời khuyên ấy được nhân dân ta thể hiện trong cuộc sống:

+ Từ xưa: Những lời khuyên dạy xuất hiện nhiều trong các câu ca dao, tục ngữ “Có chí thì nên”, “Chớ thấy sóng cả mà ngã tay chèo”...

+ Hiện tại:

Không có việc gì khó
Chỉ sợ lòng không bền
Đào núi và lấp biển
Quyết chí ắt làm nên

(Hồ Chí Minh)

- Những dẫn chứng cụ thể về lòng kiên trì:

+ Quá khứ: Mạc Đĩnh Chí, Cao Bá Quát…

+ Hiện tại: Hồ Chí Minh Nguyễn Ngọc Ký…

=> Họ đều trở thành những con người thành công, được mọi người yêu quý và ngưỡng mộ.

- Suy nghĩ về đạo lí đó trong tương lai: có giá trị răn dạy thế hệ trẻ phải biết rèn luyện lòng kiên trì…

3. Kết bài

- Liên hệ bản thân người viết.

- Khẳng định lại câu tục ngữ đem đến một lời khuyên đúng đắn, sâu sắc cho con người.

THẾ NÀY ĐC CHX BN 

19 tháng 10 2021

I. Mở bài

Kho tàng ca dao, tục ngữ của Việt Nam vô cùng phong phú và đa dạng. Đó là những kinh nghiệm đúc kết từ thời xa xưa của ông bà ta về những kinh nghiệm trong cuộc sống thường ngày. Ca dao, tục ngữ không những phản ánh những kinh nghiệm trong cuộc sống mà còn những hàm ý chúng ta ít ai biết được. Trong đó có câu tục ngữ “Có công mài sắt có ngày nên kim”. Không phải ai cũng hiểu rõ về câu tục ngữ này, sau đây chúng ta sẽ đi tìm hiểu về câu tục ngữ này.

II. Thân bài

1. Giải thích

* Nghĩa đen:

- Một mảnh sắt to mài lâu ngày cũng sẽ thành kim nhỏ xíu.

- Một hình ảnh ít ai tin được.

* Nghĩa bóng:

- Lòng kiên trì của con người.

- Lòng kiên nhẫn chờ đợi của con người.

- Lòng kiên trì sẽ giúp con người vượt qua thử thách.

- Không có kiên trì thì không làm được gì hết.

2. Bàn luận vấn đề

- Câu tục ngữ là một lời dạy bổ ích cho mỗi con người chúng ta.

- Câu tục ngữ thể hiện truyền thống kiên trì, đoàn kết của dân tộc ta.

- Cần phê phán những người lười biếng, thiếu kiên nhẫn.

- Cần phê phán những người không có lòng kiên trì.

3. Ý nghĩa câu tục ngữ

- Khuyên chúng ta nên có lòng kiên trì.

- Có kiên trì thì việc gì cũng sẽ làm được.

III. Kết bài

Câu tục ngữ là một là dạy bổ ích cho mỗi con người chúng ta. Ta cần học tập và phát huy những giá trị truyền thống của dân tộc ta từ xưa đến nay. Nếu có lòng kiên trì và kiên định thì mọi việc của chúng ta sẽ có thành công. Bạn sẽ không bao giờ thất bại nếu có lòng kiên trì.

 

Xin chào quý vị và các bạn… tôi biết đến page truyện ma này từ lâu . Chắc cũng khoảng từ năm 2010 . Tuy đọc nhiều truyện trên này và tôi cũng có vài truyện muốn kể cho quý vị cùng nge nhưng ngặt nỗi là tôi không biết cách đăng truyện . Sau khi hỏi 1 bạn cũng hay đọc truyện trên trang này thì được bạn ý mách cho nên hôm nay tôi cũng xin làm phiền giấc ngủ của quý vị tí… câu truyện...
Đọc tiếp

Xin chào quý vị và các bạn… tôi biết đến page truyện ma này từ lâu . Chắc cũng khoảng từ năm 2010 . Tuy đọc nhiều truyện trên này và tôi cũng có vài truyện muốn kể cho quý vị cùng nge nhưng ngặt nỗi là tôi không biết cách đăng truyện . Sau khi hỏi 1 bạn cũng hay đọc truyện trên trang này thì được bạn ý mách cho nên hôm nay tôi cũng xin làm phiền giấc ngủ của quý vị tí… câu truyện như sau…

Bản thân tôi là người gốc bắc nhưng lại được ra lò và lớn lên trong nam ( daklak ) cái từ daklak giờ tôi cũng không nhớ phải viết thế nào cho đúng nữa vì gia đình tôi chuyển về bắc từ năm 2007 . Đến giờ cũng ngót chục năm rồi nên không nhớ là điều dễ hiểu…khi về đây trong lúc đang loay hoay kiếm miếng đất để mua thì được mấy ông bác giới thiệu đến nhà 1 ông cũng khá là già. Đúng lúc ông này có miếng đất muốn bán mà nge nói miếng đất này nằm trên 1 ngọn đồi và điều đặc biệt hơn đó là mảnh đất này không bằng phẳng như những mảnh đất khác mà lại bị trũng ở giữa , cứ đến mùa mưa bão hằng măm là nước lại tràn ngập mảnh đất đó nhìn như 1 hồ nước lớn… mảnh đất khoảng 3 mẫu nha
Sau khi mua đất xong thì ông bà già cũng tính đến chuyện xây nhà còn về phần tôi thì cũng rất nôn nóng được ở nhà mới ;)) và cái ngày tôi chờ đợi cũng đến . Nhưng lúc làm nhà đổ móng quá thấp nên vào ở được năm đầu tiên . Mình nhớ năm đó là khoảng tháng 7 hay tháng 8 gì đó . Năm đó lũ lụt nhiều nơi và nhà mình cũng không ngoại lệ . Nước dâng lên cao và ngập cả vào nhà . Mình đứng trong nhà mà nước ngập lên tận đầu gối là các bạn biết rồi đấy. Cá còn bơi cả vào nhà cơ mà. Nhà mình nuôi cá

Mà lũ lụt không làm cho mình sợ bằng câu chuyện bác mình kể cho những người trong nhà mình nge… câu truyện như sau

Cách đây gần chục năm ở miếng đất này có 1 bà đi làm đồng mà trời nắng quá bà bị mệt vì say nắng nên bà lên chỗ cái cống nước phía sau nhà sinh nhà cô chú bà ngồi ngỉ ở đó nhưng đến chiều muộn khi mọi người đi làm về thì phát hiện bà này đã chết ngồi ở ngay dưới miệng cống . Mình nge kể là hôm đó trời nắng rất to mà lúc còn xớm mặt trời đang ngả bóng mà ngồi chỗ cống đó thì mát lắm nhưng đến trưa muộn lúc mặt trời lên cao thì không còn bóng mát nữa và vì nà này bị chết mà phơi ngoài nắng nguyên 1 ngày nên da thịt bà này bị nứt hết ra nhìn thấy nước và máu chảy ra từ những vết nứt đó và kinh dị hơn nữa là khi họ kéo xác bà này lên thì da thịt ở cánh tay bà này bị ông kia kéo tuột ra luôn vì thịt bị chín

Lúc đó mình không còn sợ câu chuyện nữa mà mình lo sợ 1 chuyện khác… đó là cái cống bà đó chết nằm ngay sau wc nhà mình chỉ cách nhau 1 bức tường . Bác mình còn kể là bà đó hay hiện về chỗ cái cống đó lắm và chính bác mình cũng đã gặp bà đó 2 lần khi đi ngang qua đó vào ban đêm… nhà bác mình cũng có mảnh đất gần đó nhé

Tuy thế nhưng mình chưa gặp lần nào… nói thật thời đó mình rất hay đi chơi game về muộn đêm nào cũng 12h đem mới vác mặt về như kiểu ăn trộm… mình cày game crossfire… có bạn nào muốn solo thì pm mình ;))

Mọi chuyện bình yên cho đến khi gia đình mình chuyển lên chô đất cao hơn và xây nhà khác để ở và sự bình yên kết thúc từ đó . Năm nhà mình xây nhà khác là khoảng năm 2011 gì dó ngôi nhà mới cách nhà cũ khoảng 50 mét thôi . Ngôi nhà cũ gần như là bỏ hoang . Chỉ dùng nhà tắm và wc thôi…

Sau khi vào nhà mới được 1 thời gian thì mình gặp chuyên này… mình không chắc chắn đâu nhé . Tối hôm đó sau khi đọc truyện ma xong mình chạy qua wc nhà cũ để ỉa thì trong lúc mình ngồi ỉa bên trong thì nge tiếng sột soạt phía sau bức tường ngay sau lưng mình phía cái cống vì sáu đó có 1 bụi cây dọc mùng tốt lắm . Mình chỉ ngĩ là con chó nó rình con mèo nhà ai nên cũng không quan tâm 1 lúc sau tiếng sột soạt kết thúc thì thay vào đó là tiếng ném đá lên mái wc bằng bờ lô… mình bắt đầu nhớ đến câu truyện bác kể và suy nghĩ lung tung . Mình không dám ngồi thêm nữa chùi khu nhanh và xả nước xong đi nhanh ra ngoài nhưng khi mình vừa thò đầu nhìn ra phía góc sân thì mình thấy có cái lưng của ai đang lấp ló sau cái bể nước . Vì không có điện nên mình nhìn không rõ nhé chỉ soi bằng con cục ghặch mờ mờ thôi . Mình chỉ thấy cái lưng đó trong giây lát và cái lưng đó liền biến mất . Mình ngĩ là mẹ nên chạy ra xem nhưng đến lúc ra thì lại không thấy ai … mà trong khi đó cái cổng nằm ngay đó nhưng bị xây bịt lại rồi vậy người đó đi đâu ? Mình chẳng ngĩ gì nữa liền chạy nhanh về nhà… đó là hiện tượng đầu tiên . Lần thứ 2 cách đó khoảng. 1 tuần . Lần này là buổi trưa . Trưa hôm đó thời tiết oi bức nên mình đem võng qua ngôi nhà cũ mắc để ngủ trưa . Vì nhà cũ làm lợp bằng ngói nên rất mát và lại lâu không có người ở lại càng mát… mình ngĩ thế

Lúc mở cửa ra thì bên trong bụi bặm và mạng nhện khá nhiều và đương nhiên là cảm giác mát lạnh như điều hòa bao phủ xung quanh . Bên trong chỉ có 1 cái tủ lốm đốn vết gỉ sét . Loại tủ lâu đời lắm rồi tủ bằng tôn và có gương soi .

Vì cổ quá nên không dùng nữa bỏ bên này . Chô mình mắc võng là ngay cái tủ nhé cái tủ nằm bên tay trái của mình… vì mát nên mình vào giấc ngủ chỉ sau 1 bài hát . Nhưng mình nhớ là lúc mình đang lim dim mát nge ngạc thì mình quay phắt lại phía cái tủ . Hình như mình vừa thấy ai đó vừa đi ngang qua trong tấm gương đó là phụ nữ… mình nhìn vào đó 1 lũc không thấy gì ngĩ hoa mắt nên quay mặt lại nhìn lên trần nhà… đang suy ngĩ mông lung thì nình đảo mắt qua tấm gương thì mình cứng người khi thấy có 1 người phụ nữ tuổi khá cao đứng trong gương nhìn mình bằnh ánh mắt vô tri… không hiểu sao mình cũng nhìn lại và cứ như thế cho đến lúc khuôn mặt người đó từ từ biến dạng . Mặt người đó từ màu trắng bệch chuyển sang màu nâu xẫm và da thịt trên mặt từ từ nứt ra mau chảy ra từ những khe nứt… xong bà đó nói…đi…điiiii… vì tấm gương chỉ cách mình chừng 1 mét . vừa nói bà đó vừa thò cái đầu ra ngoài tấm gương dí sát mặt mình và ngiến răng ken két trong khi thịt trên mặt bả cứ nứt dần và rơi ra từng mảng

Mình muốn hét lên và vùng dậy để chạy ra ngoài ngay nhưng không nhúc nhích được . Bà đó cứ rít lên ngày càng lớn như kiểu hận thù dồn nén lâu ngày vậy… bà gầm lên lúc 1 to cho đến lúc tấm gương vỡ toang và cánh cửa của cái tủ rớt xuống cái rầm thì mình mình bật dậy được. Mình thở dốc mồ hôi ướt hết cái áo ba lỗ … thì ra là mơ . Nhưng sao giấc mơ lại chân thật đến vậy ? Lúc đó mình khổng để ý xung quanh nữa mà chạy 1 mạnh qua nhà bên luôn . Bà già mình hỏi làm gì mà rầm rầm bên đó rứa ? Nhìn bộ mặt ngu xi của mình có lẽ bả cũng hiểu nên nói . Đừng quá đó ngủ nữa có ngày bóng đè

Và sau đây là lần mình gặp trực tiếp nè

Hôm đó khoảng gần 1 giờ sáng mình đi chơi game về vì quán nét gần nhà nên mình đi bộ nha lúc mình về ngang qua chỗ cái cống thì bắt đầu nhớ chuyện cũ . Mình vừa đi vừa hát cho đỡ sợ và cố đi thật nhanh nhưng… vừa đến chỗ cái cống thì không biết ở đâu có con mèo đen công 1 cái gì đó chạy nhanh xuống cống lúc đó không hiểu sao mình lại tò mò muốn xem nên bật đèn pin của con cục ghặch tiến đến xem thử thì thấy con mèo đang ngấu ngiến 1 miếng thịt đỏ hỏn . Thấy mình con mèo khò khè vài tiếng xong công miếng thịt chạy sâu vào cái cống và mình nge tiếng con mèo kêu ngéo 1 cái xong mình nhảy xuống soi vào cống xem thì 1 lần nữa gặp người đàn bà đó . Đang bò đến phía mình trong miệng bà đó đang ngậm con mèo đen… chỉ đến đó thì mình không biết gì nữa. Lúc tỉnh đậy thì đang nằm trong nhà rồi . Mọi người hỏi sao nằm ngoài đó thì mình kể lại mọi chuyện . Ngay hôm sau mẹ mình đi mời thầy về cúng luôn mình cũng ốm li bì mấy ngày trời và bỏ luôn cái kiểu đi chơi về lúc nửa đêm luôn ;))

Câu truyện đến đây là hết… xin thành thật cảm ơn quý vị đã bớt chút thời gian vàng ngọc của mình để đến đây theo giõi câu truyện của tôi . Lần đầu kể truyện không biết kể thế nào cho hay mà chỉ biết kể sự thật nên mong được sự thông cảm của quý vị và 1 lần nữa xin chân thành cảm ơn quý vị và xin chúc mọi người có 1 giấc ngủ ngon…

0
Xin chào những người đang đọc truyện của mình, nói thật thì mình đọc truyện ma ở web này mới được 3-4 tháng nhưng giờ mới dám kể và chia sẻ cho các bạn một câu truyện của mình. Đó là hồi tháng 12 năm 2016, công ty cử mình và một số người khác đi sang Thái để bàn giao giấy tờ rồi cho du lịch bên đấy 1 tuần. Mình khá là vui và thích thú sau khi được đi một chuyến chơi như này nên...
Đọc tiếp

Xin chào những người đang đọc truyện của mình, nói thật thì mình đọc truyện ma ở web này mới được 3-4 tháng nhưng giờ mới dám kể và chia sẻ cho các bạn một câu truyện của mình. Đó là hồi tháng 12 năm 2016, công ty cử mình và một số người khác đi sang Thái để bàn giao giấy tờ rồi cho du lịch bên đấy 1 tuần. Mình khá là vui và thích thú sau khi được đi một chuyến chơi như này nên là phải gọi là rất nôn nóng háo hức. Nhóm người được cử đi là có 6 người gồm 3 nữ 3 nam. Có Mình là Linh, một chị tên là Lan và một em tên Trang. Còn bên con trai thì một anh tên Tuấn, anh già nhất tên Phong và anh trẻ nhất tên Kiên.

6 người bọn minh khi được sang Thái thì tâm hồn thoải mái lắm, được đi ăn uống khá nhiều món ngon. Ngày thứ nhất nó bỡ ngỡ nhưng mà vui lắm ai ai cũng trêu nhau, nhất là về khoản anh Tuấn nhìn hơi ẻo lả nên bị mọi người trêu là cho đi chuyển giới. Vì công ty mình cũng chỉ là chu cấp nên là tiền khách sạn mọi người chọn khá là rẻ…tiền nào của nấy nhưng mà cũng không đến nỗi tệ. Bọn mình thuê 2 phòng và chuyển đồ đạc vào nghỉ ngơi rồi mai đi đối tác với khách.

Sau khi chuyển vào thì chị Lan nói cảm thấy lạnh nhưng mình và em Trang đều ra ý kiến là mới đầu nên thế, số phòng của mình là phòng 2 tầng 3, còn bên đàn ông là phòng 5 tầng 3, cách nhau cũng không là mấy. Sau khi nghỉ ngơi được một lúc thì bên đàn ông kêu Tuấn sang bên bọn mình gọi cả lũ đi ăn tối rồi đi lên phố chơi. Cũng được cái team bọn mình được cử đi đều là người biêt tiếng Thái, không rõ thì cũng tiếng Anh, nên là việc đi lại bên này khá là đơn giản. Có điều mình không biết tiếng Thái, chỉ tiếng anh thôi. Kéo nhau đi ăn chơi quanh cả khu chợ rồi mới kéo nhau về, về thì ai mặt mũi cũng mệt lừ đừ rồi nằm bẹp dí trên giường. Mình và bé Trang nằm 1 giường, còn chị Lan thì nằm giường bên kia. Lúc đầu thì tính như thế nhưng lúc sau cậu bạn Kiên ( ban trai Trang ) xin phép sang bên này ngủ cùng Trang thành ra mình với chị Lan ngủ với nhau. Tối hôm đấy tầm 1-2 h sáng mắt mình lao tháo tỉnh tỉnh mở mở thì thấy một bóng đen đang ngồi lên chị Lan, bởi lẽ mình nghĩ chắc do tối nên mình hình dung ra bóng người nên mình mặc kệ nhắm mắt ngủ tiếp, sáng dậy thì bỗng thấy chị Lan kêu đau người chắc do nằm sai tư thế. Còn bé Trang và Kiên thì nói hqua như kiểu bên Thái lạnh hơn Việt hay sao mà lạnh quá 2 đứa ôm nhau đắp chăn mà run cầm cập. Cũng không sai vì tháng 12 là mùa đông mà. Nhưng việc lạnh hơn hay không thì mình chưa rõ nữa…bỏ qua những việc đó bọn mình đi đến chỗ đối tác ngay, xong xuôi công việc bọn mình lại về lại khách sạn cất đồ. Vẫn chưa đến giờ ăn nên mình có đi ra ngoài đi quanh khách sạn chơi thăm quan thử, chả hiểu như nào tự dưng đi xuống tầng hai bỗng thấy lạnh sống lưng rồi nghe tiếng xì xà xì xồ tiếng Thái rồi thấy 2 cặp tình nhân cãi nhau, ông kia mở toang cửa phòng ra xong đuổi con bé này ra ngoài rồi lại rap 1 tràng tiếng Thái chỉ thẳng mặt nói con bé. Mình lúc ý cũng sợ nên đi lướt lướt qua 2 cặp đôi đấy rồi chạy tèo lên tầng về lai phòng mình và kể truyện cho mấy gái cùng phòng nghe. Chị Lan thấy thế mới bảo : – Kệ người ta đi em, bên thái này nhiều đĩ lắm chắc thằng này chơi con này chán chê rồi biết con này là đĩ nên đuổi.
em Trang ngắt lời : -Gì chứ chị hạ thấp con gái thế, có thể thằng này sở khanh k yêu chị này nữa nên đuổi thì sao. Mà á bọn nào chẳng như bọn nào yêu nhau xong chán chê rồi tạp đổ nhau.
mình thấy thế liền trêu ; – Vậy em với Kiên có thể không?
Nói xong cả lũ cười sằng sặc để lại bé Trang ngại ngùng lắc đầu. Mọi chuyện lại bình thường đến tối hôm thứ 2 đặt chân lên đất Thái, hồi đó mình cũng không để ý gì đên ma quỷ chỉ biết Thái là nơi mà phim ma khá hay và ghê nhưng mình không có hứng thú xem cho lắm mình cũng chẳng chuẩn bị gì nhiều cho dù trước khi đi bà ngoại có nhắc nên đem theo bùa phòng thân. Tính vốn bướng nên mình chẳng chịu nghe cứ tay không mà đi. Tối hôm đó mình mới thật sự thất vọng vì đã không nghe lời bà. Đó là tầm 9h tối chị Lan có dấu hiệu hay đi vào wc làm gì rồi ra, mình thì đơn giản nghĩ chăc hnay ăn gì không vừa ý bụng nên bị phen đau bụng đi ngoài chứ chẳng nghĩ gì nhiều, chính bản thân mình còn chóng mặt nhức đầu, lúc ý thấy người mệt quyết định đứng dậy lấy nước uống rồi ăn chút bánh ngọt để trong cặp. Mình cá là lúc đó hướng mình đi là đến chỗ cặp để lấy đồ mà chẳng hiểu sao mình vớ lấy con dao xó bếp nhỏ kia. Như kiểu ai điều khiển mình ý nhưng mắt mình vẫn tỉnh chỉ là người thì không. Be Trang mới nhìn mình rồi gọi : – Chị Linh đừng dọa em CHỊ LINHHHH, CỨU EMMMM ……….. MMMMMM
Đó là lần cuối mình nhớ được những gì trước khi không còn tỉnh táo nữa. Tầm lúc sau mình tỉnh dậy, người đổ mồ hôi mà cái thời tiết mùa đông này đổ mồ hôi nhễ nhại đúng khó chịu, mình quay sang thì thấy tất cả mọi người đã có mặt bên mình. Nhưng có điều Chị Lan nằm ngay cạnh mình, mình có hỏi có chuyện gì thì Tuấn kể :
– Nãy nghe tiếng cứu của bé Trang, anh chạy sang may cửa phòng không khóa anh mói thấy em Linh đang cầm dao cứ đứng trước mặt Trang rồi tạo cái dáng rất đáng sợ. Bé Trang bị em đưa kẹt vào đường cùng góc tường thì anh Phong mới chạy ra giữ tay em lại, luc ý nhìn Linh tợn lắm gầm gà gầm gừ rồi anh không còn cách nào khác đành phải tát Linh liên túc, lúc sau chẳng hiểu thằng Kiên từ đâu ra nó cầm cái thứ nước gì tạt vào Linh rồi Linh gào lên 1 tiếng dữ dội xong quằn quại người lại thì ngất lịm di. Chưa xong vụ Linh thì đến bà Lan, chắc do mọi người chú ý đến Linh nhiều quá nên ko để ý bà Lan đang đứng ra chỗ lan can rồi trèo lên như định nhảy xuống. anh Phong may là nhanh kịp thời kéo bà ý lại thì người bị mất thăng bằng xong ngã mới đập đầu xuống đất rồi ngất cùng luôn, may anh Phong chỉ bị bầm tay vì ngã không bị ngất.

Lúc này mình mới quay qua nhìn bé Trang, bé nhìn mình như rất sợ hãi, bản thân mình cũng không tin vụ vừa rồi nhưng lúc này mới thấy người mình hôi hôi, mình mới quay ra chỗ Kiên hỏi thì nó bảo nãy nó dùng nước đái nó tạt vào mặt xong nó còn bảo đấy là nước thần nước thánh, bố thằng ranh dù sao cũng may là có nó không chắc mình làm trò gì mình cx kbiet luôn. Cả tối hôm ý không ai ngủ, cả đám rủ nhau dậy hỏi chủ nhà bằng được. Thì chủ nhà có nói sơ qua là ngày trước có một sác chết của 1 con bé trạc cấp 2-3 gì đấy thuê chỗ ngủ ở đây trốn bố mẹ xong gọi bạn trai về chơi chịk nhau các kiểu thể loại, thì nó xin tiền bạn trai trợ cấp nhưng không chịu thế là gây ra ẩu kích rồi thằng bạn trai lỡ giết nó, sợ quá mới làm trò là treo cổ nó lên rồi chạy, mãi sau công an mới tìm ra hung thủ thì mới biết con bé này bị giết chứ kphai nó tự tử. cHẮC do chết trẻ mà chết oan nên muốn nhập vào mình giết bé Trang, may là bị chặn lại mới không giết đc bé Trang thì rủ lôi kéo bà Lan nhảy lầu. Nhưng đều k làm gì được.

Thế rồi nhóm mình quyết định xin lại nửa số tiền đã trả rồi cao chạy. Thuê ở chỗ khác thì mọi thứ đều bình thường chỉ là sau vụ đấy mình bắt đầu tìm đến ma quỷ và đến đây để đọc. Sau chuyến đấy về mình có đi gặp thầy xin bùa để phòng thân, tiện nhắc các bạn nếu có đi chơi cứ nên phòng thân trong người không dùng bùa thì dùng tỏi nhé. Có thờ có thiêng có kiêng có lành chứ đừng như mình suýt giết người…
Cảm ơn các bạn đã đọc, mình văn vở không hay có đoạn nào làm các bạn khó chịu thì chiếu cố cho mình ^^

minh ke bua nen thay it nhan vat

0

                                                                          tham khảo nè:>   

  Ngày xưa , ở một ngôi làng nọ có hai mẹ con sống rất hạnh phúc . Bà mẹ làm lụng chăm chỉ để nuôi con khôn lớn . Ngày tháng thoi đưa , thấm thoắt người con đã trưởng thành . Còn người mẹ thì ngày một già yếu . Một hôm , bà lão bị bệnh rất nặng . Bà nói với con trai rằng : " Ôi ... con ơi , mẹ cảm thấy rất mệt , nhưng mẹ chỉ muốn ăn một trái táo thơm ngon . Nếu con thương mẹ , con hãy đi tìm trái táo về cho mẹ , để mẹ thoả lòng mà nhắm mắt " . Người con vâng lời mẹ . Sáng hôm sau , anh quyết định nhờ bà con lối xóm chăm sóc cho mẹ của mình để mình được yên tâm lên đường . Người con bịn rịn : " Cháu nhờ các bác , các cô chú chăm nom mẹ cháu giùm . Cháu sẽ cố gắng lên đường tìm trái táo thơm ngon nhất về cho mẹ của cháu " . Nói rồi , chàng trai dặn dò mẹ , một lúc sau thì lên đường .

     Trên đường đi tìm trái táo , người con vừa lo cho mẹ , vừa cố gắng đi tìm . Anh đi mãi , đi mãi , lâu lắm mà vẫn chưa tìm được một trái táo nào . Bỗng nhiên , anh lạc vào một khu rừng . Anh hốt hoảng , hoang mang , không biết đi về đâu , bỗng nhiên xuất hiện một người con gái cùng với một chú sóc nhỏ . Cô gái ấy là con của Thần Rừng . Cô hỏi han anh ân cần , rồi chỉ tay về hướng Tây và nói : " Anh hãy đi theo đường mà tay tôi chỉ , đến đó sẽ gặp một ngôi làng nhỏ . Trong làng có một bà lão trạc 80 tuổi . Bà ấy sẽ ngồi đợi anh đến để đưa trái táo . Hãy đi nhanh kẻo muộn " . Nói xong , cô gái biến mất . Chàng trai nghe theo lời . Đến một ngôi làng , chàng trai đinh ninh rằng đây chắc chắn là ngôi làng mà cô gái nhắc tới . Chưa kịp bước chân , anh đã thấy một đám thanh niên tay cầm mác , chĩa vào người anh . Một chàng trai trong đám thanh niên cất lời : " Hỡi chàng trai , anh định đi đâu , làm gì ở đây ? " . Chàng trai đáp : " Tôi được một cô gái chỉ đến nơi đây để tìm trái táo , nếu được các anh hãy cho tôi đến nơi có một bà lão trạc 80 tuổi ". Các chàng trai tỏ ý thân thiện , bảo chàng trai đi theo . Đến một căn nhà nhỏ nằm sát bờ suối , chàng trai đi vào và cất tiếng hỏi : " Bà lão ơi , con đến đây tìm táo về cho mẹ ạ " . Bà lão xuất hiện : " Ta đã chờ con lâu lắm rồi . Bây giờ , con hãy đi ra vườn , tìm trái táo to nhất ta đã dành cho con về đưa cho mẹ " . Chàng trai nhanh nhẹn đi ngay . Ra vườn , chàng trai thấy có một trái táo màu đỏ , trông đẹp mắt đến lạ . Chàng vội hái trái táo , chạy vào nhà định cảm ơn bà lão thì chẳng thấy bà đâu . Chàng trai gọi nhưng bà không thưa . Thấy vậy , chàng để lại một ít gạo cho bà và lại trở về nhà .

     Về đến nhà , chàng trai reo lên : " Mẹ ơi , con đã tìm được trái táo rồi mẹ ạ " . Bà mẹ nghe thấy , mừng rỡ . Chàng trai vội đưa trái táo cho mẹ . Ăn xong , bà lão khoẻ mạnh trở lại . Từ đó hai mẹ con bà sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi .

     Các bạn thấy đấy , chàng trai trong câu chuyện này thật hiếu thảo phải không nào ? . Chỉ vì mẹ muốn ăn trái táo mà chàng đã không ngại khó đi tìm về cho mẹ . Quả là người tốt luôn luôn được những người khác giúp đỡ . Chúng ta nên học theo anh chàng trong câu chuyện này nhé

4 tháng 7 2021
Các bạn có thể vào học 24 để có thể tìm đc câu trả lời.