Viết đoạn văn ngắn nói về cảm súc của em khi xa ng bn
❤ Best Friend ❤
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tri thức ngày xưa trở lại đây,
n tình sâu nặng của cô thầy!
Người mang ánh sáng soi đời trẻ;
Lái chuyến đò chiều sang bến đây?
Đò đến vinh quang nơi đất lạ;
Cám ơn người đã lái đò hay!
Ơn này trò mãi ghi trong dạ…
Người đã giúp con vượt đắng cay!
đây nhé.
Thầy cô là người lái đò
Yêu biết mấy mái trường đầy những bài ca
Và những niềm tin yêu tổ quốc
Mãi mãi trong tâm trí học sinh ta
Thầy cô tạo động lực hướng tới bến bờ tương lai.
Em nhớ khi em còn là đứa trẻ thơ ngây
Thầy cô nâng từng bước chân em
'Vững lên! Bước nữa!' lời động viên
Thôi, qua sông này sông này quá sâu
Lỡ đâu lại rơi vào một hố sâu ăn trộm
Thôi thì thầy cô đưa em
Lên con đò nhỏ thầy chèo đi cho
Đến nơi, thầy đã già rồi
Còn em tuổi trẻ vẫn còn ở đây
Nhớ biết mấy công ơn thầy
Ơn cô đưa đò đến ngày hôm nay!
Em không quên thầy , quên cô
Lớn rồi, vẫn biết nói lời cảm ơn
Nếu không có thầy có cô
Chắc hôm nay em đã không phải là đứa trẻ ngoan.
(P.V.D.Linh)
THAM KHẢO
Năm 2020 là một năm đầy thử thách của cả thế giới nói chung và đất nước ta nói riêng khi thiên tai, dịch bệnh liên tiếp xảy ra. Trong khi nhiều quốc gia trên thế giới đang căng mình tiếp tục chống đỡ dịch Covid-19 thì toàn thế giới lại biết đến một Việt Nam kiên cường, an toàn và thân thiện, được bạn bè quốc tế nể phục, ngợi khen. Và đó là kết quả của hai chữ tình người. Thật vậy, sức mạnh của tình người trong hoàn cảnh khó khăn thử thách là điều mà không ai có thể phủ nhận được. Vậy tình người là gì? Tình người là thuật ngữ dùng để chỉ sự đối đãi, cư xử giữa người với người dựa trên tình yêu thương chân thành không có sự phân biệt. Sức mạnh của tình người là sự đoàn kết, đùm bọc, là tình yêu thương giúp nhau vượt qua những khó khăn trong cuộc sống. Đó là lý do mà Việt Nam ta thường gọi ra hai chữ "đồng bào", chúng ta tin rằng chúng ta được sinh ra từ bọc trăm trứng của mẹ Âu Cơ, là con cháu của vua Hùng. Khi một đất nước, một con người có tình yêu thương sâu sắc, từ yêu tổ quốc, yêu đồng bào, sống chan hòa với mọi người. Tại sao nước ta lại không ngăn cấm nhập cảnh đối với những kiều bào ở vùng có dịch về nước? Vì chúng ta không để ai ở lại phía sau. Chúng ta có hàng trăm cây ATM trên khắp cả nước, hàng ngàn chiếc xe nối đuôi nhau từ 2 miền Bắc Nam về với miền Trung đang hứng chịu những cơn bão lịch sử... Là một học sinh ngồi trên ghế nhà trường, em vô cùng tự hào về những gì mà dân tộc ta đã làm được, thật ngưỡng mộ với những con người phi thường ấy, em càng ý thức được hơn là bản thân mình cần phải rèn luyện đức tính quý báu đấy. Và mai sau đây, ta càng phải lan tỏa cái tinh thần tương thân, tương ái, đoàn kết cũng như sự thấu hiểu và sẻ chia. Đó chính là một trong những giá trị đã làm nên tình người - một tinh thần dân tộc Việt Nam, con người Việt Nam.
Tk
Dàn ý nghị luận về sức mạnh của tình người trong hoàn cảnh khó khăn thử thách
1. Nêu vấn đề: Giới thiệu vấn đề: Sức mạnh của tình người trong hoàn cảnh khó khăn thử thách.
Ví dụ: Dẫn dắt vào vấn đề:
Có ai ghé miền Trung mùa nước lũ?
Mắt chỉ nhìn cũng đủ khóc thương rồi
Vật, cây, lá, nhà khắp nơi trôi nổi
Người chết chìm vô tội lắm... Trời ơi!
(Thơ Nguyễn Tấn Thanh - Miền Trung mùa lũ)
2. Giải thích vấn đề:
Giải thích: Tình người là gì? Hoàn cảnh khó khăn thử thách gì?
- Tình người là thuật ngữ dùng để chỉ sự đối đãi, cư xử giữa người với người dựa trên tình yêu thương chân thành không có sự phân biệt.
- Hoàn cảnh khó khăn thử thách là những tình huống, việc làm không dễ dàng được đặt ra trong cuộc sống mỗi con người hoặc cả cộng đồng buộc con người phải đối diện và cùng nhau chung sức vượt qua.
-> Trong hoàn cảnh khó khăn nhất, tình người là phương thuốc hữu hiệu mang sức mạnh to lớn giúp con người vượt qua thử thách, giải quyết khó khăn.
3. Bàn luận vấn đề:
- Trong hoàn cảnh khó khăn thử thách, tình người là động lực giúp con người vượt qua khó khăn, thử thách.
+ Tình người là sự yêu thương, chia sẻ, giúp xoa dịu, trấn tĩnh tâm hồn khi gặp phải phải khó khăn, thử thách.
+ Tình người tạo động lực khiến con người dám đối diện với thử thách, sẵn sàng giúp đỡ nhau để vượt qua khó khăn. (một dân tộc Việt Nam đoàn kết khi chiến thắng giặc ngoại xâm, chiến thắng đại dịch mà cả thế giới e ngại, không hề cấm biên, đón nhận kiều bào từ vùng dịch trở về …)
+ Tình người trở thành điểm tựa vững chắc nhất trong hành trình cố gắng giải quyết vấn đề của con người. (cây ATM gạo, giúp đỡ đồng bào miền Trung chịu ảnh hưởng nặng nề từ bão lũ lụt…)
- Trong hoàn cảnh khó khăn, tình người tạo nên những sức mạnh phi thường hay có khi là khả năng khơi dậy những điểm mạnh, tiềm năng vốn có trong con người . (Người hùng Nguyễn Ngọc Mạnh cứu bé gái rơi từ tầng 12)
4.. Bàn luận mở rộng, nhận thức và hành động.
- Tình người rất quan trọng trong cuộc sống không chỉ là khi gặp khó khăn. -> liên hệ khái niệm đồng bào (người Việt Nam luôn tin rằng chúng ta được sinh ra từ bọc trăm trứng của mẹ u Cơ, là con cháu của vua Hùng).
5.. Kết thúc vấn đề: Tổng kết, khái quát lại vấn đề.
Tham khảo/:
“Chuyện cổ tích về loài người” của Xuân Quỳnh là một bài thơ giàu ý nghĩa, đặc biệt là khổ thơ nói về sự thay đổi của trái đất khi trẻ con được sinh ra. Trước đó, trái đất thật là trần trụi: không một dáng cây ngọn cỏ, cũng như không có ánh sáng hay màu sắc. Thì sau khi trẻ con ra đời, trái đất đã hoàn toàn thay đổi. Đầu tiên là sự xuất hiện của mặt trời xuất hiện giúp trẻ con nhìn rõ. Màu xanh của cây cỏ, màu đỏ bông hoa giúp trẻ con nhận biết màu sắc. Và tiếng chim hót, tiếng gió thổi cho trẻ con cảm nhận âm thanh. Sông xuất hiện giúp trẻ con tắm rửa sạch sẽ. Biển lại giúp trẻ con suy nghĩ, cung cấp cá tôm và phương tiện là tàu thuyền để khám phá khắp nơi. Khi trời nắng, những đám mây đem bóng mát cho trẻ em. Và khi trẻ em bắt đầu tập đi thì con đường xuất hiện. Mọi sự việc xuất hiện đều xoay quanh trẻ em. Điều đó đã giúp người đọc hiểu hơn về tầm quan trọng của trẻ em trong cuộc sống.
Tham khảo:
Đọc bài thơ Chuyện cổ tích về loài người của nhà thơ Xuân Quỳnh, em rất ấn tượng với khổ thơ đầu tiên. Ở đó, tác giả vẽ nên một khung cảnh, khi mà cả trái đất chỉ mới có trẻ con mà thôi. Trẻ con chính là sinh vật đầu tiên xuất hiện, như một ngôi sao sáng, như một đốm lửa màu nhiệm. Thế giới xung quanh lúc này xám xịt và lạnh lẽo, trụi trần, chẳng có gì cả. Tác giả đã khắc họa trái đất lúc ấy không cây cỏ, không muông thú, chim chóc, không có màu sắc, không có ánh sáng. Và trẻ con chính là nét bút tươi mới đầu tiên của nơi đây, là mầm non, là hi vọng về một tương lai khác của trái đất. Những hình ảnh thơ ấy, đã gợi lên sự tò mò về những điều mới lạ trên trái đất từ khi có trẻ con. Đó là cách mở đầu hay, thú vị và hấp dẫn.
Hình ảnh của tên quan phụ mẫu lòng lang dạ sói, vô trách nhiệm, thờ ơ trước tính mạng của người dân đã được tác giả Phạm Duy Tốn thể hiện rất sinh động qua văn bản : "Sống chết mặc bay" (1). Là cha mẹ của dân, có trách nhiệm đi hộ đê giúp dân nhưng lại ngồi trong đình cao, vững chãi chơi tổ tôm (2). Trong đình đèn điện thắp sáng, kẻ hầu người hạ tấp nập cho ta thấy một bầu không khí nhộn nhịp để phục vụ quan ăn uống, nghỉ ngơi (3). Khi quan đánh bài, không khí trong đình bỗng yên tĩnh, ở đây tác giả đã sử dụng nghệ thuật đối lập giữa không khí ngoài đê và trong đình (4). Ngoài đê " mưa gió ầm ầm, nước trút xuống ngày một mãnh liệt, xoáy thúc con đê ngày một yếu " dù vậy trong đình " không khí thật trang nghiêm " không ai dám to tiếng ngoài quan phụ mẫu (5). Quan ngồi uy nghi, chệm chễn, tay trái dựa gối xếp, chân phải duỗi thẳng ra để cho tên người hầu quỳ dưới đất mà gãi (6). Quan đi hộ đê mà mang theo bao người hầu kẻ hạ, cả những đồ dùng xa hoa, đắt tiền : " tráp đồi mồi, ống vôi chạm, đồng hồ vàng, ngoáy tai,... (7). Phép liệt kê của tác giả đã giúp miêu tả được chi tiết các đồ dùng của quan đồng thời cho ta thấy sự ăn chơi hưởng lạc, cuộc sống xa hoa của quan (8). Quan tập trung mọi tâm trí vào việc chơi bài mà không hề để ý đến việc hộ đê cũng như cảnh mưa gió càng lúc càng dữ dội bên ngoài (9). Khi tên nhà quê vào bẩm báo đê vỡ, quan lại sẵn sàng rũ bỏ trách nhiệm, đổ lỗi cho dân "ông cách cổ chúng mày, ... bỏ tù chúng mày" (10). Quan còn đe dọa, không muốn nghe bất cứ tin gì liên quan đến đê vỡ, sai lính đuổi cổ người dân phu ra ngoài để không bị làm phiền (11). Rồi quan lại hướng sự chú ý của mình vào ván bài đang dở, dù đê vỡ, nhà trôi, dân có chết thì cũng không quan trọng bằng việc người ta có bốc đúng quân mà ngài cần hay không (12). Đỉnh điểm của sự vô nhân tính chính là tâm trạng vui sướng của quan khi ù ván bài to, ngài vỗ tay xuống sập rồi kêu to, vừa xòe bài, miện vừa cười nói hả hê (13). Như vậy, lúc nhân dân lâm vào tình cảnh thảm sầu thì cũng là lúc tên quan sung sướng nhất, thật tàn ác làm sao ! (14). Tác giả đã sử dụng phép tương phản và tăng cấp để bộc lộ sự căm phẫn đối với tên quan phụ mẫu vô trách nhiệm và sự thương xót, đồng cảm cho số phận bất hạnh của người dân (15).
Quan phụ mẫu là người quản lí, chăm lo cho cuộc sống của những người
nông dân, ngay chính cái tên "phụ mẫu" đã nói lên được vai trò, trách
nhiệm to lớn ấy. Tuy nhiên, trong "Sống chết mặc bay", thái độ và hành
động của những viên quan phụ mẫu lại mang đến cho độc giả những cảm nhận vô cùng khác biệt. Đó không phải những vị quan biết chăm lo cho nhân dân mà là những kẻ máu lạnh, tàn nhẫn đến đáng sợ. Trước nguy cơ vỡ đê, khi nhân dân đang phải cong mình chống lũ thì những kẻ tự xưng là cha mẹ của nhân dân lại chìm đắm trong thú vui bài bạc. Thậm chí, khi có người bẩm báo về tình trạng đê điều khẩn cấp, chúng không những không quan tâm mà còn lớn tiếng chửi bới, đe dọa "Đê vỡ rồi, thời ông cách cổ chúng , thời ông bỏ tù .....! Có biết không?". Có thể nói Sống chết mặc bay đã mang đến cho người đọc những cảm nhận chân thực về nỗi khổ cực của người dân nghèo cũng như bộ mặt tàn nhẫn, vô lương tâm của giai cấp thống trị.
tham khảo!!
Quê em ở Nha Trang. Nhà em cách biển không xa. Những đêm trăng đẹp, em thường được bố mẹ cho ra ngắm biển. Biển quê em đẹp tuyệt vời trong những đêm trăng sáng. Mặt biển như một tấm thảm dát vàng khổng lồ. Xa xa, ánh đèn trên những chiếc thuyền câu lúc ẩn lúc hiện như những ánh sao trong đêm. Trên bãi biển, những du khách đang thả bước một cách thanh bình. Họ như muốn tận hương vẻ đẹp kì diệu của đêm trăng. Một vài bạn nhỏ đang chơi đùa dưới ánh trăng với những trò như cút bắt, trốn tìm. Chơi hết buổi tối mà em cũng chưa muốn về vì luyến tiếc vẻ đẹp của nó.
Việt Nam nổi tiếng với nhiều danh lam thắng cảnh, đặc biệt là nhưng vùng núi cao có thời tiết lạnh. trong số đó ko thể ko nhắc đến đà lạt. với vẻ đẹp lung linh bí ẩn cùng cái lạnh se se người khiến du khách đến đây khó có thể quên dc, họ phải thốt lên "Ôi! đẹp biết bao!" và tưởng chừng như không rời mắt được . Ngoài ra, Đà Lạt còn nổi tiếng là vùng hoa đẹp nhất nước là nơi cung cấp hoa cho trong nước và cả ngoài nước. cùng với những vẻ đẹp xưa cổ điển kết hợp với vẹ đẹp hiện đại khiến đà lạ cag đẹp.. về đêm bầu trời va khung cảnh càng thêm lung linh lãng mạng bỡi những ánh đèn khiến đà lạt lột xác hoàn toàn.. đà lạt đúng là một danh lam thắng cảnh đẹo của đất nước Việt Nam.
Bà ngoại dẫn tôi đi trên con đường làng quen thuộc. Sao mà thân thương đến thế. Ngày khai trường đầu tiên là ngày mà tôi bắt đầu cần những dụng cụ để học tập: bút thước, sách vở... Tôi mặc bộ quần áo đồng phục của nhà trường để đến trường.Ngày khai trường là ngày ý nghĩa nhất trong cuộc đời đi học của tôi. Dù mai này có rất nhiều ngày khai trường vui hơn nhưng những kỉ niệm về ngày khai trường đầu tiên sẽ mãi in dấu trong tâm trí tôi.
bạn chọn bài nào cx đc
Đã 9 năm rồi vậy mà mỗi khi ngửi thấy hơi thở của những cơn gió mát lành thổi bay lá vàng bên hè phố, tôi lại xao xuyến nhớ về ngày đầu tiên tôi theo mẹ đến trường. Tôi vẫn nhớ như in trong đầu về buổi sáng ngày hôm đó, một buổi sáng với những con đường đông đúc giờ cao điểm nhưng trên mặt ai cũng thật rạng rỡ, vui tươi và tràn đầy hi vọng chờ ngày mới. Ở đâu đó có những cô bé, cậu bé cũng giống như tôi, đều khoác lên trên mình bộ đồng phục thân yêu, rồi có cả cặp xách nè, bên trong thì đựng biết bao nhiêu là đồ dùng học tập nè, bút thước đều có tất. Cảm giác như mình đã trở thành người lớn vậy. Có một chút gì đó thật tự hào, trang nghiêm, một chút thích thú và hồi hộp. Rồi tôi cũng vào trường, được nghe cô hiệu trưởng đọc diễn văn. Sau đó tôi và nhiều bạn khác được bố mẹ dẫn đến bên cạnh một cô khác với chiếc áo dài màu tím đang cười rất hiền từ, xua tan đi cái nắng vẫn còn luẩn quẩn của mùa hè còn chưa kịp tan. Cô bảo cô là cô giáo của chúng tôi và dẫn chúng tôi vào lớp. Tôi chợt nghe tiếng thút thít ở đâu đó vang lên. To dần lên, rất nhiều những cô bé quanh tôi đều khóc, có cả tiếng những cậu con trai nữa, không hiểu sao nước mắt tôi cũng rơi lã chã từ lúc nào không hay. Đột nhiên, có một bàn tay ấm áp xoa nhẹ đầu tôi, theo phản xạ tôi ngẩng đầu lên thì thấy khuôn mặt thân thương của mẹ đang nở nụ cười với tôi"Con của mẹ lớn rồi"Tôi im băt, giờ phút đó đối với tôi mà nói viêc"lớn rồi" là một việc vô cùng thiêng liêng và cao quý. Tôi rời bàn tay mẹ và đi theo cô, tự nhủ với lòng mình rằng:" Con sẽ không làm mẹ thất vọng đâu"
Vacations are the best time to relax and enjoy with family and friends, it’s the time I eagerly waited for every year. Every year my school closes in the middle of the month of May and reopens by the first week of July. As my Annual exams get over and the results are declared so it’s the time when I can relax without the worries of my studies and exams.
This time I got promoted to class sixth from class fifth. After the hard labor for the examinations, I wanted some rest so I put aside my books for a few weeks and want to spend my whole time with my friends and family. On the very first morning of my holidays I went out to play with my friends but it was a very hot and humid outside so we decided to play indoor games. In the evening I asked my parents to take me to any of the hill stations to beat the heat. My father told me that he already planned a trip for Nainital Rishikesh with my Uncle’s family as he made all the necessary bookings.
It was too hot in Delhi, the sun was scorching and the wind was deliberating. Fortunately my father was taking me to Nainital. Me and my parents reached Rishikesh, it’s very pleasant there and our resort was also very beautiful and full of greenery near the bank of River Ganga. My uncle, my aunty and my cousins were all very excited to see all of us. They welcomed us with a warm heart.
At Rishikesh I went to the bank of River Ganga in the morning and it was very pleasant to see hundreds of men and women bathing in the stream of Ganga and then offering prayers in the different temples of its “Ghats”. Then we left to see other beautiful places at Rishikesh. We visited Laxmi jhoola, Triveni ghat and many other spots all fascinated me. I saw a large number of trees bearing beautiful fruits and flowers. In evening resort arranged a bonfire for all guests at the bank of Ganga. We all enjoyed lot, make some new friends and had delicious snacks followed by equally delicious dinner.
We remained there for four days, enjoyed river rafting and many other adventure activities. From there my father and my uncle planned to go on a pilgrimage tour. We left for Haridwar, Mathura and Vrindavan. The scenery and views of all these places was beautiful and breathtaking. Of all the vacations this was my best summer vacation ever, mainly because my cousins were also there. I told my parents to plan similar holidays for every summer vacation, in the coming years.
The vacation was over and I was back to school but my mind was still remembering the sweet memories of the summer vacation. I will await the next summer holidays and would love to go on this type of vacation again and again .
Nếu bài kia dài quá thì bạn chọn bài này , vô cùng ngắn gọn .
As a student, I don’t have much free time beside those I love, so my summer vacation is the duration during which I often busy myself with many things at home all day. In the day time,
I often do sundry things for my grandmother and help my parents to do housework. In the evening, I go out with some of my old friends.
We often chat with each other in a cafe. Usually, when I am free from doing housework, I go and visit close relatives in my neighborhood and ask them about their life and business. In the late evening, I watch films on TV or read novels or books to widen my understanding. I often
go to bed very late.
In my mind, I always want my short summer vacations to be not only comfortable for me but also useful for my beloved people.
Những ai đã từng mất đi một người bạn có lẽ sẽ hiểu rất rõ ý nghĩa của câu châm ngôn “Losing a friend is more painful than losing a romantic relationship” (“Mất đi một người bạn còn đau đớn hơn mất đi một tình yêu”) của tác giả Revan Al-asmari.
Người ta vẫn nói “Trăm năm tri kỷ khó tìm, tri âm khó gặp, bạn hiền khó quen” nên khoảng trống mà một người bạn mất đi để lại sẽ khó có thể lấp đầy trong phút chốc. Và chẳng may nếu người đó lại từng là “cạ cứng” của bạn thì nỗi đau, sự chơi vơi và hụt hẫng ấy còn nhân lên bội phần.
“Mất đi một người bạn còn đau đớn hơn mất đi một tình yêu”.
Mới đây, một tài khoản Facebook T.A.N đã đăng tải một bài viết chia sẻ về chính trải nghiệm “mất đi một người bạn” của bản thân. Trong đó, liệt kê 23 khoảnh khắc đã khiến cô nàng không khỏi ngẩn ngơ khi giật mình nhớ ra người bạn thân đã không còn bên cạnh mình như ngày xưa nữa.
“Mất đi một người bạn…
1. Tớ còn nhớ, tớ đã từng tự hào khoe cậu với bao nhiêu người.
2. Từ “Bạn thân tôi…” biến thành “Tôi có một người bạn…”3. Thấy nó post status, định trêu nó một chút, bỗng nhớ ra hiện tại mình làm vậy là không nên nữa, lại yên lặng xóa hết đoạn dài vừa viết.
4. Nó yêu khi nào, tôi không biết, nó chia tay khi nào, tôi không biết, nó có bạn mới còn tốt hơn tôi nữa từ khi nào, tôi cũng không biết. Mỗi lúc nó gặp chuyện gì sẽ không còn tìm tôi nữa, tôi cũng không vậy, vì cả hai đứa trưởng thành hơn, và cũng có những người bạn thích hợp để chia sẻ hơn. Từ nồng nhiệt, chuyện gì cũng nói với nhau, dần biến thành mối quan hệ xã giao hời hợt. Cậu ở nơi đâu, nhìn ngắm phong cảnh thế nào thì tớ giờ cũng chỉ là một người nói một câu, người ngủ muộn ơi, ngủ ngon.
5. Gặp nhau như người quen cũ, tạm biệt như hai người dưng.
6. Các bạn có hiểu cảm giác này không? Hai người ấy rõ ràng là thông qua bạn mới quen nhau, nhưng rồi dần dần họ chơi với nhau còn thân hơn chơi với bạn, đi đâu chơi, đi ăn gì cũng không gọi bạn, ảnh chụp chung cũng thường không có mặt bạn, cuối cùng hai người chụm đầu nói xấu sau lưng bạn. Là người thứ ba trong tình bạn, có đôi khi còn bén nhọn, dễ gây tổn thương hơn cả người thứ ba trong tình yêu.
7. Im lặng nhìn cậu ấy post ảnh selfie với bạn thân cậu ấy, im lặng nhấn like.8. Thấy mày post ảnh một bé con, mới biết mày đã lấy chồng rồi, lúc trước hứa làm phù dâu cho nhau, giờ ngay cả một câu chúc mừng tao cũng thấy dư thừa.
9. Cuối cùng sẽ không còn ai nghi ngờ hai đứa là đồng tính nữa.
10. Nghe nói cậu quen rất nhiều bạn mới, có người cùng cậu đi shopping, đi ăn uống, xem phim. Nhìn ảnh thấy cậu dạo này vui lắm, quần áo cậu mua nhìn cũng xinh nữa. Hai đứa mình cuối cùng cũng càng lúc càng xa nhau trên quỹ đạo nhân sinh không có nhau. Như vậy cũng tốt, tuy người khiến cậu cười không còn là tớ nữa, nhưng tớ vẫn thấy rất vui, vì cậu thích cười hơn cả xưa nữa. Chẳng qua khi người khác nhắc tới “Người bạn tốt nhất”, tớ vẫn nghĩ tới cậu đầu tiên.
11. Ngày trước nó post selfie, mình: Xấu như ma…
Hiện tại nó post selfie, mình: Đẹp vậy…
12. Không thể không thừa nhận: Cuộc đời là không ngừng mất đi.
13. Tình bạn chỉ còn qua những cái like.
14. Người ngày trước sẵn sàng làm phiền không cần kiêng nể thời gian, địa điểm, hiện giờ ngay cả bấm số thôi cũng cần dũng khí.
15. “Có đó không?” “Có đây!” “Đang làm gì đấy?” “Không làm gì cả!” “Ah” “Uh”… “Có chuyện gì không?” “Không” “Uh” “Uh”…. Cả cuộc nói chuyện chỉ có “Ah” với “Uh” xem chừng cũng là dư thừa, kỷ niệm qua đi, chỉ còn lại tiếc nuối.
16. Đại khái chính là lúc không thể nói thêm được nữa, đành phải dùng những câu như: “Gặp nhau nhé. Tí nữa nói chuyện tiếp. Hôm nào liên lạc sau. Lần sau đi chơi nha. Bữa tới mời mày một bữa. Tối nay tao gọi ha. Có rảnh thì đi uống gì đó. Có thời gian rảnh sẽ tới thăm mày~” làm kết. Có đôi lúc tao nghĩ, hai đứa mình biến thành thế này từ bao giờ vậy, lúc trước dù giận nhau cỡ nào, thì chúng mình cũng sẽ không tới một câu để nói chuyện thêm cũng không thể như hiện tại đúng không?
17. Giống như uống một cốc nước sôi để nguội, không ngờ lại bị bỏng.
18. Sẽ chẳng còn ai giống cậu, khiến tớ nước mắt lưng tròng, đau như thể người yêu chia tay.
19. Hẹn suốt cả kỳ nghỉ hè… Cũng không hẹn được… Bạn không rảnh, người ấy không rảnh…
20. Bạn nhớ rõ sinh nhật người ấy, thức canh để nhắn tin chúc mừng đầu tiên, vậy mà sinh nhật bạn, bạn chờ cả ngày, ngay cả những người mới quen cũng đã chúc mừng, chỉ duy độc người bạn trông chờ nhất là không thấy tung tích.
21. Mẹ mình hay hỏi mình: “ nó dạo này thế nào?”, mình lại không biết phải trả lời sao.
22. A: Alo?
B: Có chuyện gì vậy?
A: Hôm nay mình đang ở thành phố bạn nè.
B: Ah!
A: Đi ăn không?
B: Không được, mình bận mất rồi. Còn việc gì nữa không?
A: Không làm phiền bạn nữa, bye!
Ngày trước:
A: Ê! Đang ở đâu đấy?
B: Mình đang ở chỗ bạn nè, nhanh mời mình ăn cơm đi!!!
A: Mình nghèo lắm!
B: Nhưng mà mình đói!
A: Thì đi, nhớ là bạn nợ mình một bữa nha!
23. Bạn chợt phát hiện ra, những ca khúc tình yêu nay cũng có thể dùng để hát về tình bạn”.
Đánh trúng “tim đen” của số đông, bài viết của T.A.N đã nhanh chóng thu hút sự chú ý của cộng đồng cư dân mạng. Chỉ sau một ngày đăng tải, những dòng tâm tình của tác giả đã nhận được gần 14.000 lượt like và 8.500 lượt share. Không ít nghệ sĩ nổi tiếng cũng chia sẻ lại bài viết này sau khi đọc và cảm nhận nỗi buồn trong nó.
Bên dưới bài viết, nhiều người đọc tìm thấy sự đồng cảm đã để lại bình luận, chia sẻ về câu chuyện “mất đi một người bạn” của chính bản thân mình.
Có những đôi bạn xa nhau vì học khác trường, có người vì mê bồ mà bỏ bạn và cũng có những cặp đôi cạ cứng đã đường ai nấy đi chỉ vì một phút giận dỗi nông nổi của tuổi trẻ… Để rồi khi đọc bài viết trên, họ mới giật mình nhớ về người bạn mà mình đã vô tâm đánh mất với một niềm hối hận và luyến tiếc vô vàn.
Còn những đôi bạn đang còn kề vai sát cánh bên nhau lại tìm thấy sự xúc động qua bài viết và âm thầm tag tên “cạ cứng” của mình vào kèm lời nhắn nhủ dễ thương “Tụi mình đừng bao giờ như vậy nhé!”
Những ai đang có một tình bạn đẹp, hãy cố gắng giữ gìn. Đừng để mất đi rồi thì có hối tiếc mấy cũng đã muộn màng.
Nhìn quyển sổ đây giấy còn nhiều
Tội gì không viết mấy lời yêu
Yêu ba yêu má yêu tất cả
Yêu chủ sổ đây thế mới liều .."
Những dòng lưu bút thân thương thời áo trắng cắp sách đến trường, đến giờ này vẫn in sâu trong tri óc của tôi. Tôi định không viết về những kỹ niệm này vì nó là những gì rất riêng tư được cất giấu trong cuốn lưu bút cách đây 14 năm về trước... nhưng mỗi lần mùa thi lại đến những ký ức đó làn tràn về... làm cho tôi không thể không nhớ đến....
Những giọt nước mắt của chia ly,những tình cảm thật ngây thơ trong trắng thời học sinh,mỗi đứa một con đường, một định hướng, một tương lai đang ở phía trước,.....
Quãng đời học sinh có lẽ là khoảng thời gian đẹp nhất, vui vẻ nhất, vô tư nhất. Khi chúng ta lớn hơn chúng ta thấy sẽ thấy những điều trẻ con mà hồi còn đi học ta cứ nghĩ rằng chắc chắn là ta lớn rồi. Nhưng chính vì vậy ta mới là ta và ta mới có những kỉ niệm để nhớ về thời áo trắng thân thương.
Những ngày học cuối cùng là khoảng thời gian thật đặc biệt chúng ta sắp chia tay nhau, sẽ không bao giờ được ngồi cùng nhau trong một lớp nữa đông đủ như thế nữa. Có thể trên đường đời mỗi người sẽ trải qua nhiều lớp học nữa nhưng để một lần ngồi lại cùng nhau trong lớp học cũ ấy, cùng nhau ngồi lặng im, cùng nhau hát, cùng nhau nghe thầy cô giảng bài, cùng nhau đùa nghịch điều ấy gần như là không thể. Hãy biết quý trọng những giây phút ấy vì nó chỉ qua 1 lần trong đời và chính những giây phút ây được lưu lại trong ký ức cả cuộc đời.
Tôi không biết tại sao và từ bao giờ tình yêu văn thơ lại tràn ngập trong tâm hồn của mình,mặc dù tôi học rất khá các môn Toán Lý Hóa......Tôi bắt đầu làm thơ viết nhật ký, vì vậy cuốn lưu bút của tôi tràn ngập những câu thơ mà bây giờ tôi đọc lại tôi tự nhủ với mình sao mà thời đó mình ngây ngô thế....
"Phượng nở ve kêu hè lại về
Gợi lên tưởng nhớ buổi chia ly
Ta buồn lắm bạn ơi có biết
Lặng im ư, đừng nhé bạn ơi!
Trang giấy trắng ghi vài dòng lưu niệm
Để xa rồi ta mãi gần nhau
Tặng hoa ư! hoa cũng sẽ tàn
Tặng dòng lưu niệm muôn vàn nhớ thương "
Mỗi khi nhìn thấy những cành phượng đỏ tôi cũng thấy lòng mình xao xuyến lạ. Nghĩ về những buổi học ngày xưa, nhớ tới từng chi tiết cái lớp tôi vẫn học, nhớ cái bàn có 4 người có 2 thằng ngồi cạnh 2 cô bé chanh chua mà giờ đây 2 cô bé ấy mỗi người đã có 2 đứa con kháu khỉnh, nhớ bạn bè, nhớ thầy cô. Nhớ những cơn gió hè lao xao hàng dương đặc trưng của miền biển cạnh lớp học của tôi. Nhớ cả những tiếng ve trên cành phượng trước lớp, nhớ cây phượng già nhưng nhiều hoa vô kể ở gần phòng thí nghiệm và còn vô vàn điều để nhớ. Tự nhiên tôi muốn khóc...
"Thế gian đẹp nhất mặt trời
Tuổi thơ đẹp nhất là thời học sinh
Đời học sinh như chim Hoàng Yến
Sống từng ngày lưu luyến bên nhau
Thời gian này có lẽ những buổi thi học kỳ cuối cùng đang đến gần và tiếp đó là những ngày đợi chờ kết quả thi, hồi hộp đợi ngày họp phụ huynh và hơn hở đón kỳ nghỉ hè với bao nhiêu dự định. Với các học sinh cuối cấp thời gian này là thời gian đầy lo lắng xen lẫn buồn mỗi khi nghĩ tới ngày chia tay bạn bè, chia tay thầy cô, lớp học, mái trường rồi tiếp đó là kỳ thi đầy khó khăn vào đại học
Ngày ấy tôi cũng như các bạn bây giờ tập trung vào việc học, lo lắng không biết mình có đủ sức vượt qua kỳ thi đại học không. Thời đó đối với chúng tôi đại học là con đường duy nhất để thành công nhưng với các bạn ngày nay được tư vấn đầy đủ các bạn hiểu rằng đại học không phải là con đường duy nhất.
"Nhất nghệ tinh nhất thân vinh" bạn có thể học nghề,học trung cấp, học cao đẳng và sẽ học lên ĐH sau.... đến lúc nào đó việc học giống như một xa lộ bạn có thể hòa nhập vào xa lộ bằng bất cứ ngã rẽ nào và bạn muốn ngưng việc học bằng cách rời xa lộ bằng bất cứ hình thức nào...
Hôm nay, trời đột ngột nắng gay gắt hơn và rất ra dáng một mùa hè nóng bức thực thụ. Trên đường đã xuất hiện những bông hoa phượng đầu tiên, rực rỡ và kiêu hãnh dưới nắng chói chang. Chẳng phải hôm nay mới nhìn thấy những bông hoa phượng đầu tiên của mùa hè này. Mẫy ngày trước, những bông hoa phượng đột ngột xuất hiện bất ngờ và ngỡ ngàng trong mắt ai nhưng sự vội vàng và bận bịu cuốn phăng đi những cảm xúc cũng vội vã chẳng kém. Ngày nắng, khiến mình bỗng nhớ ra mình đã có những mùa hè đầy kỉ niệm và cũng đột ngột nhớ ra là ngoài kia bao nhiêu sĩ tử, bao nhiêu học sinh chuẩn bị chia tay. Đã từ lâu lắm rồi cứ mỗi độ hè về tôi lại nhớ tới câu thơ: "Mùa hè, mùa thi, mùa chia ly". Chúc các sĩ tử bước vào mùa thi thành công rực rỡ.
Hôm nay cảm xúc lại dâng trào, tôi ngồi đây để nhớ lại những ký ức tuổi học trò thay vì đi câu cá cùng bạn bè. Tôi là vậy, thỉnh thoảng lại ngồi một mình suy ngẫm những gì đã qua. Một con người nhạy cảm với cuộc sống, tôi quan sát những thay đổi của thời tiết, sự cảm nhận tinh tế làm tôi đôi khi quá đa cảm.
Những ký tuổi thơ học trò vụt đi qua nhanh như một cái chớp mắt để rồi mỗi lần nghĩ về là lại như lục tìm trong tiềm thức những yêu thương thơ dại. Tuổi học của tôi gắn liền với miền biển Vũng Tàu thơ mộng,cái nắng cái gió của miền mát lạnh của miền biển với những bãi cát hàng dừa chạy dọc bờ biển,với những cây bàng cây phựợng đỏ rực vào mỗi dịp hè!
Và cuối cùng tôi muốn nói tôi yêu Vũng Tàu, tôi chỉ muốn mình được bay cùng gió biển, tôi yêu bầu trời xanh trên biển, tôi yêu gió, tôi yêu những đám mây và tôi yêu những khoảng không rộng lớn trên cao, tôi thả ước mơ của mình vào những cánh diều.
Tôi thích được ngắm mặt trời mọc lúc bình minh,được ngắm mặt trời lặn lúc hoàng hôn.Tôi muốn được dạo biển mổi ngày, được ngồi nhâm nhi ly cafe cạnh bờ biển... Nhất là khi tuổi thơ - thời học trò luôn in sâu vào trong trí óc tôi…