Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Em thích hình ảnh làm vầng trăng tỏ bởi vì em có thể tỏa sáng lung linh giữa trời thu trong xanh, vui đùa cùng những ngôi sao nhỏ.
Học sinh tự chỉnh sửa lại bài viết của mình sau khi đã tiến hành các hoạt động 1, 2, 3 và viết lại mở bài, kết luận
Học sinh nghe thầy cô nhận xét và chỉnh sửa bài viết của em.
1. Mở bài
- Giới thiệu nhân vật có tấm lòng nhân hậu mà em định kể.
- Em được đọc, được nghe hay được chứng kiến câu chuyện về người đó.
2. Thân bài
- Trình bày diễn biến câu chuyện.
3. Kết bài
- Nêu kết thúc câu chuyện và cảm nghĩ của em về câu chuyện được kể.
Học sinh nghe nhận xét của thầy cô và chỉnh sửa bài viết của mình.
Bài thơ Em mơ của Mai Thị Bích Ngọc:
Em mơ làm mây trắng
Bay khắp nẻo trời cao
Nhìn non sõng gấm vóc
Quê mình đẹp biết bao!
Em mơ làm nắng ấm
Đánh thức bao mầm xanh
Vươn lên từ đất mới
Đem cơm no áo lành.
Em mơ làm gió mát
Xua bao nỗi nhọc nhằn
Bác nông dân cày ruộng
Chú công nhân chuyên cần.
Em còn mơ nhiều lắm
Mơ những giấc mơ xanh
Nhưng bây giờ còn bé
Nên me chăm học hành.
Bé tập đan theo chị - Từ hai bàn tay hai chị em đan những mũ cho bé, khăn cho bà, áo cho mẹ, cho cha lần lượt hiện ra. Mỗi một mũi đan đều là tình cảm mà hai chị em dành cho những người thân trong gia đình mình. Mũ đỏ cho bé, khăn đen cho bà, áo đẹp cho mẹ, áo ấm cho cha đó là những món quà vô giá được làm từ bàn tay bé nhỏ của hai chị em.
Học sinh nghe thầy cô đánh giá, nhận xét về bài làm của mình sau đó sửa lại bài theo lời nhận xét của thầy cô.
Tri thức ngày xưa trở lại đây,
n tình sâu nặng của cô thầy!
Người mang ánh sáng soi đời trẻ;
Lái chuyến đò chiều sang bến đây?
Đò đến vinh quang nơi đất lạ;
Cám ơn người đã lái đò hay!
Ơn này trò mãi ghi trong dạ…
Người đã giúp con vượt đắng cay!
đây nhé.
Thầy cô là người lái đò
Yêu biết mấy mái trường đầy những bài ca
Và những niềm tin yêu tổ quốc
Mãi mãi trong tâm trí học sinh ta
Thầy cô tạo động lực hướng tới bến bờ tương lai.
Em nhớ khi em còn là đứa trẻ thơ ngây
Thầy cô nâng từng bước chân em
'Vững lên! Bước nữa!' lời động viên
Thôi, qua sông này sông này quá sâu
Lỡ đâu lại rơi vào một hố sâu ăn trộm
Thôi thì thầy cô đưa em
Lên con đò nhỏ thầy chèo đi cho
Đến nơi, thầy đã già rồi
Còn em tuổi trẻ vẫn còn ở đây
Nhớ biết mấy công ơn thầy
Ơn cô đưa đò đến ngày hôm nay!
Em không quên thầy , quên cô
Lớn rồi, vẫn biết nói lời cảm ơn
Nếu không có thầy có cô
Chắc hôm nay em đã không phải là đứa trẻ ngoan.
(P.V.D.Linh)