có ai thuộc team bị mẹ bắt ngủ sớm ko ;((
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Ta đi qua cầu đến chỗ con gấu,lúc con gấu thức dậy thì quay lại,giả vờ từ ben kia đi qua.con gấu tưởng thật đuổi bạn quay lại,bạn chỉ cần quay lại là qua đc cầu rùi.
1. VB Cổng trường mở ra của Lý Lan
2.
Em tham khảo:
PTBĐ: Biểu cảm, miêu tả
Nội dung : Tác giả muốn nói về tâm trạng của người mẹ trước ngày khai trường của con . Từ đó làm nổi bật tình cảm mẹ con dành cho nhau
3. “Thực sự mẹ ko lo lắng đến nỗi không ngủ được. Mẹ tin đứa con của mẹ lớn rồi. Mẹ tin vào sự chuẩn bị chu đáo cho con trước ngày khai trường. Còn điều gì để lo lắng nữa đâu! Mẹ không lo, nhưng vẫn ko ngủ được. Cứ nhắm mắt lại là dường như vang bên tai tiếng đọc bài trầm bổng : « Hằng năm cứ vào cuối thu…Mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp ».
4.
Em tham khảo:
"Điệp từ : lo lắng, tin "
=> Niềm tin người mẹ dành cho con, đtặ hết niềm tin của mình vào người con.
Em tham khảo:
5. Vì ngày mai là ngày đầu tiên con đi học . Một ngày con bước vào thế giới mới.
6.
Đây là 1 nhan đề giàu ý nghĩa:
Thể hiện sự chào đón những học sinh vào lớp học, bước vào một thế giới mới mẻ, kì diệu và đầy sức cuốn hút, thế giới của kho tàng tri thức.
Khẳng định rằng trường học là niềm vui.
Đề cao vai trò của nhà trường
Không thể thay tên nhan đề vì làm vậy sẽ mất tính biểu cảm của văn bản7. Người mẹ trong văn bản này là một người luôn quan tâm , lo lắng cho đứa con của mình. Quan tâm con của mình đến nỗi không ngủ đươc. Chỉ mong sao cho cuộc sống của con mai sau được êm đềm tốt đẹp. Chu đáo chuẩn bị cho người con của mình đầy đủ đồ dùng (từ ghép) học tập, quần áo ,..Từ đó cho ta thấy người mẹ trên đời cũng vậy, họ hi sinh cả bản thân mình vì chúng ta, không một chút ngừng lo cho chúng ta. Điều đó thật đáng trân trọng.
“Thực sự mẹ ko lo lắng đến nỗi không ngủ được. Mẹ tin đứa con của mẹ lớn rồi. Mẹ tin vào sự chuẩn bị chu đáo cho con trước ngày khai trường. Còn điều gì để lo lắng nữa đâu! Mẹ không lo, nhưng vẫn ko ngủ được. Cứ nhắm mắt lại là dường như vang bên tai tiếng đọc bài trầm bổng : « Hằng năm cứ vào cuối thu…Mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp ».
ko
tui