Tả về cô giáo (bằng tiếng anh và ko chép mạng
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Our head teacher is an English teacher, and most students in our school want to paripate in her class. Her name is Hien, and she is the nicest teacher that I have ever met. She is tall with long black hair, bright skin and a pretty face. She usually wears long dresses with pastel colors at school, and her clothes fit her very well. Ms. Hien is very young, just about 25 years old, and her father stills take her to school. She has a gentle voice, and she never yells at us many other teachers. Her way of teaching is also very creative because she had spent two years studying abroad. Besides the textbooks, she always finds other interesting materials for us to learn, and she has some special techniques to hep us remember the new words as well as grammars faster and longer. Her class is always full of laughter, and we are very enthusias in giving our opinions or contribute to the lectures. We even have candies as our rewards for having the correct answers or winning the games. She not only a good teacher, but she also cares for her students very much. When we make any mistake, she will talk to us calmly to find out the reasons, and it is enough for us to feel grateful and never making the same mistake again. Other classes say that they are a little bit jealous since they do not have such a great head teacher Ms. Hien, and everyone wants a chance to study with her. For us, she is a big sister who can also help with our study. We love and respect her a lot, and we all hope to study with her again next year.
Teacher plays an important role in every child’s soul. To me, miss Dung-my head teacher. She taught literature from grade 10 to 12. She is tall, young, slim body with round face and bright smile. She is a devoted and responsible teacher as she always prepares carefully all the lessons before going to class. She teaches us the way to love people and becoming a good citizen for the country. Moreover, student love the way she teach, mark the score and correct the mistake. In my opinion, she is not only my teacher but she also works as my second mother at school. She helps student through thick and thin in life. Whenever facing up with any problem, I have no hesitation to share with her then she finds out the best solution or gives me some helpful advice. Additionally, if we don’t attend the class for some reasons, she immediately contacts us and asks whether we are fine. It seems that she spend her youth to learn and give deep knowledge to young generation and she really enjoys the job. Most of the time she spend for taking care of children from education to daily life. She is one of my idols because of her talent, personality and career. Therefore, almost student look up to her and thank her for kindness and responsibility.
Perhaps, in this life everyone has one person whom he most treasured. To me, it was Teacher Dew, who had the merit of teaching me to be a human.
He has been doing this for 10 years. he has a white hair, experience with the same profession. You are always the last person when the class turns off the lights. He also cleaned the table, cleaned the table, cleaned the house so that the next day we were not scolded for not being on duty. I love him so much, love the devoted person because he loves his parents. Now, he has gone away, probably never again. Teacher!
k mình nhé =) Ấn vô đúng ý =)
Mỗi thế hệ sinh ra, lớn lên và trưởng thành là nhờ có bàn tay chăm sóc, tình yêu thương ấp ủ của cha mẹ. Nhưng bên cạnh đó để hoàn thiện một con người lại không thể không nói đến công ơn dưỡng dạy của thầy cô, những người đã cho ta tình yêu thương lớn lao, vô bờ bến và nói đúng hơn là đã tiếp sức cho sự nghiệp của mỗi chúng ta sau này.
“Không thầy đố mày làm nên”. Đúng vậy, câu nói ấy không sai, dù ngắn gọn nhưng thật nhiều ý nghĩa, đã ca ngợi công ơn của thầy cô giáo đối với học sinh và nhắc nhở người học sinh cần làm tròn bổn phận của mình .
Thầy cô giáo là người đã dạy dỗ, hướng cho ta về phía trước, uốn nắn khuyết điểm cho ta, giúp cho ta đứng dậy trong mỗi lần vấp ngã. Dạy cho ta biết mĩm cười khi gặp khó khăn.
Ở nhà, chúng ta được sự giáo huấn của cha mẹ, còn đến trường thì được thầy cô truyền cho những đạo lý và hơn nữa là tri thức cần có ở mỗi con người. Đứng trên bục giảng thầy cô cũng lo lắm chứ! lo rằng học sinh có hiểu được hay không có tiếp thu những gì mình truyền đạt hay không? Những điều đó làm chúng ta càng thấy rõ hơn về tình yêu thương của thầy cô dành cho học sinh.
Tất cả những công ơn đó, ân nghĩa đó to lớn sâu nặng xiết bao, chính vì vậy mà chỉ có những hình tượng to lớn bất diệt mới có thể so sánh bằng. Dù thế, nhưng một số bạn hiện nay không biết nghe lời, gây ra những việc làm sai trái để lệ buồn trên mi của thầy cô. Song thầy cô luôn có một tấm lòng khoan dung và vị tha, sẵn sàng tha lỗi mà không oán trách. Ôi! tình nghĩa của thầy cô giáo mới bao la và tha thiết làm sao .
Các bạn ạ! Trải qua bao thế hệ, thì đạo đức và niềm tin của thầy cô đối với học sinh không bao giờ phai nhạt! Là học sinh chúng ta phải luôn ghi nhớ và trân trọng những công ơn to lớn ấy. Bởi xã hội dù tiến đến đâu thì con người ai ai cũng phải có lòng biết ơn đối với thầy cô giáo. Hãy giữ gìn và phát huy truyền thống đó các bạn nhé !
bạn tự dịch ra tiếng anh nhé
Today I will introduce to everyone about my family! There are four people in my family, including dad, mom, sister and sister, dad is a barber, dad is 40 years old, mom is a teacher and mom is more than 30 years old. at Ngoc Trao High School.My sister is a student. She is sixteen years old.And me,i'm a student and me study at Ngoc Trao High,too.I'm fifteen years old.
Now,i will introduce to everyone about my family.There are four people in my family:my parents,my brother and me.My father is a saler,he's thirty-seven years old.My mother is a tailor,she's thirty-eight years old.My brother is a hairdresser,he's twenty-two years old.And finally it's me.I'm a student,i study at Binh Hung Hoa secondary school.I'm twelve years old.
mik ko có nhiều thời gian đến vậy đâu thân mik còn lo chưa xong bài văn của mik mà phải làm hộ bn -_- xin lỗi nhé
Hello, my name is Nguyên Phương. My school's name is Le Quy Don secondary school. It is not far from our house. I go to my school every day on foot. My school is exactly beautiful and big. There is a small playground in our school-compound. During the break time, we play there. We play many sports such as volley-ball, badminton. There are two swings on the side, We swing there merrily. We also have a good library on the ground floor of the school-building. Our librarian is Ms Thuy Linh. She helps us in selecting good books. We take books on loan to read. The students of our school are gentle and disciplined. There is not much noise in our school. Our Principal is very strict. But he is also kind to all. I am happy as a student of my school. I love my school, my classmates, and my teachers. My school is my second home
Nhân dịp sinh nhật lần thứ mười của tôi, bố tôi đã tặng tôi một con rô bốt tuyệt vời.
Robot này trông giống như một đứa trẻ nhỏ. Anh ta chỉ cao khoảng hai inch, anh ta được làm bằng một loại nhựa cứng nhẹ và có màu xanh nhạt.
Cái đầu to như cái hộp vuông đặt ở trên người, không thấy cổ khiến anh ta trông lạ lùng lạ thường! Mỗi bên có hai cái râu, hai cái tai to như hai nửa quả cam gắn vào hai bên đầu bằng hai con ốc tròn rất to. Thân hình cũng như hình hộp chữ nhật thẳng đứng, có những đường nét trang trí trông giống như anh ta mặc một bộ giáp. Sau lưng có một hốc nhỏ chứa hai cục pin nhỏ, gần với công tắc núm xoay màu đen. Hai bàn tay và hai bàn chân cũng được nối với nhau bằng những hộp vuông nhỏ và gắn vào thân bằng những con vít lớn. Nhờ vậy, các chi có thể quay theo các hướng dễ dàng.
Tôi bật núm công tắc, lập tức robot hoạt động ngay. Từ bụng anh ta, những tiếng la hét phát ra khi chân anh ta bắt đầu di chuyển. Chân bước từng bước, tay vẫy vẫy theo từng bước. Buồn cười nhất là cái đầu nhìn sang bên phải, sau đó quay sang bên trái như một cuộc săn lùng đối phương. Đang đi, chạm vào đáy bàn hoặc góc tủ, bạn sẽ tự động tránh sang hướng khác. Tiếng hét và tiếng bước chân của người chú khiến lũ gián trong góc hoảng sợ bỏ chạy.
Tôi rất thích chơi với chú robot này, tôi thấy con rô bốt là một người bạn nhỏ ít nói và thông minh.cop ghi nguồn: Viết đoạn văn bằng tiếng Anh về robot - Viết đoạn văn về robot bằng tiếng Anh ngắn gọn có dịch - VnDoc.com
Bài mẫu của ngta:
My house is located in a small quiet alley. That’s a pretty pink house which consists of 6 rooms in totally: a living room, a kitchen, a toilet, a bathroom and two bedrooms. There are a white leather sofa, a television and a sideboard in the living room. After dinner, my father will turn on the television, choose a great movie and we watch it happily. Next to the living room is the kitchen where is used for cooking and enjoying the meals. In the middle of the room is a dinner table which is made from wood. Three cookers, a refrigerator and all the neccesary stuff for cooking is arranged carefully in the right corner of the room. In the left of the kitchen is a clean toilet. Beside the toilet is the bathroom which is equipped a shower and a bathtub. There are only two rooms upstairs that is my parents’ room and my private room. I’ve decorated my bedroom with adorable wallpaper and many lovely stuffed animals. A single bed is placed next to the window so that I can stargaze before falling asleep. In the opposite of the bed are my desk and my bookshelf that contain many kinds of book. There are also an old television and a piano in my bedroom. I especially love the piano because that was the gift from dad in my birthday. In every Christmas or Tet holiday, all member of my family ornament the house together and then gather in the kitchen to cooking. Although my house is not too big but to me that is the most beautiful house in the world.
Dịch: Nhà của tôi nằm trong một con hẻm yên tĩnh. Đó là một ngôi nhà màu hồng rất dễ thương có tổng cộng 6 phòng: một phòng khách, một nhà bếp, một nhà vệ sinh, một phòng tắm và hai phòng ngủ. Trong phòng khách có bộ ghế sofa bằng da màu trắng, một chiếc tivi và một cái tủ trưng bày. Sau bữa cơm tối, bố tôi sẽ bật tivi, chọn một bộ phim thật tuyệt và chúng tôi cùng ngồi xem vui vẻ. Kế bên phòng khách là nhà bếp nơi được sử dụng để nấu ăn và ăn uống. Ở giữa phòng là một chiếc bàn ăn làm từ gỗ. Ba chiếc bếp, một cái tủ lạnh và tất cả những dụng cụ nấu ăn cần thiết đều được sắp xếp rất cẩn thận ở góc bên phải của phòng. Góc bên trái nhà bếp là một phòng vệ sinh sạch sẽ. Bên cạnh phòng vệ sinh là phòng tắm được trang bị vòi tắm hoa sen và bồn tắm. Có hai phòng ngủ ở trên lầu là phòng ngủ của bố mẹ và của tôi. Tôi trang trí phòng của mình bằng giấy dán tường rất ngộ nghĩnh và nhiều thú nhồi bông dễ thương. Chiếc giường đơn được đặt cạnh cửa sổ để tôi có thể ngắm sao trước khi chìm vào giấc ngủ. Đối diện giường là bàn học và kệ sách chứa rất nhiều loại sách. Trong phòng của tôi còn có một chiếc tivi cũ và một chiếc đàn piano. Tôi đặc biệt thích chiếc đàn piano bởi vì đó là món quà mà tôi tặng sinh nhật tôi. Vào mỗi dịp tết hay giáng sinh, tất cả thành viên trong gia đình đều cùng trang trí căn nhà và tập trung dưới bếp để nấu ăn. Mặc dù ngôi nhà của không lớn nhưng đối với tôi đó là ngôi nhà đẹp nhất trên thế giới này.
Nếu nhắc đến người mà suốt đời tôi không thể nào quên được bên cạnh gia đình tôi thì đó chính là cô giáo chủ nhiệm năm lớp bốn của tôi. Cho đến bây giờ, hình bóng của cô vẫn luôn tồn tại trong tâm trí tôi.
Cô giáo tôi năm nay đã ngoài ba mươi, nhưng trông cô vẫn trẻ trung lắm. Dáng người cô cao, hơi gầy. Cô có mái tóc dài, đen óng ả, mượt mà lúc nào cũng được cô để xõa đến ngang lưng. Ở người giáo viên ấy tỏa sáng với làn da trắng hồng hào, khiến cô lúc nào trông cũng trẻ hơn so với tuổi. Khuôn mặt cô tròn, cân đối, với một vầng trán cao. Trên khuôn mặt ấy nổi bật lên đôi mắt đen láy, sáng như vầng trăng trên bầu trời, lúc nào cũng ngắm nhìn chúng tôi bằng cái nhìn trìu mến đầy tình yêu thương. Làn môi hồng, mỏng manh, cô hay cười lắm, mỗi lần cô cười lại để lộ hàm răng trắng như sứ, đều tăm tắp cùng hai lúm đồng tiền khiến cô càng thêm duyên dáng. Đôi bàn tay cô mềm mại như búp măng non, ngày ngày viết những dòng chữ nắn nót như rồng múa phượng bay trên bảng.
Cô có giọng nói trầm ấm, dịu dàng, mỗi giờ học của cô, tôi như đắm chìm vào trong từng câu từng chữ của bài giảng, lời cô như tiếng ru ấm áp của mẹ ngày tôi còn bé thơ vậy. Trang phục thường ngày của cô rất giản dị mà duyên dáng, khi thì bộ váy công sở nhạt màu, khi thì áo sơ mi cùng quần âu đen nghiêm túc , tất cả đều không làm mất đi vẻ xinh đẹp vốn có của cô mà càng làm cô trở nên đầy thu hút.
Cô là một người giáo viên tận tâm và hết mình với nghề, cô luôn chăm lo, dạy dỗ chúng tôi từng li từng tí, truyền đạt kiến thức cho chúng tôi. Cô luôn yêu thương, dạy dỗ chúng tôi đến nơi đến chốn. Có đôi khi tôi thoáng nhìn thấy những cái nhăn mày, những ánh mắt buồn rầu của cô vì học sinh, những lúc như vậy, tôi càng thương cô hơn. Cũng có lúc cô thường tâm sự, cho học sinh lời khuyên bảo chân thành khi gặp khó khăn. Cô đã từng nói “ Niềm vui của cô mỗi khi đi dạy là được nhìn thấy nụ cười của học sinh, đó là động lực để cô tiếp tục công việc của mình” . Cô chính là một người giáo viên luôn tận tình, gần gũi với học trò, một người giáo viên luôn tràn đầy tâm huyết trong nghề nghiệp.
Cho đến bây giờ, tôi vẫn rất nhớ cô giáo của tôi,tôi yêu quý cô rất nhiều. Dù sau này có thế nào , tôi cũng sẽ luôn cố gắng để trở thành một người học trò khiến cô tự hào.
Tham khảo lấy ý làm bài nha
Trong suốt 5 năm học dưới mái trường tiểu học, em đã nhận được sự yêu thương, dạy dỗ của rất nhiều thầy cô giáo, trong đó người để lại trong trái tim em nhiều tình cảm tốt đẹp nhất chính là cô Mai Phương- giáo viên chủ nhiệm lớp em.
Cô Mai Phương là một người giáo viên giỏi, cô luôn tận tình dạy bảo, quan tâm đến từng học sinh trong lớp. Cô Phương có dáng người cao gầy, cân đối, cô có mái tóc đen dài óng ả, mượt mà, cô thường buộc lên gọn gàng sau đầu. Vào những ngày lễ đặc biệt, cô mặc lên người bộ áo dài duyên dáng, mái tóc cũng được thả dài hai bên vai làm cô trở nên dịu dàng, xinh xắn hơn.
Cô Phương có đôi mắt to tròn với cái nhìn ấm áp cùng giọng nói truyền cảm. Mỗi khi cô giảng bài hay khi cô đọc thơ giọng nói ấy lại vang vọng trong lớp đã cuốn hút chúng em vào bài học. Cô Mai Phương luôn quan tâm đến sự tiến bộ của mỗi học sinh chúng em, cô tận tình hướng dẫn chúng em học tập, với những bài học khó cô kiên nhẫn giảng giải đến khi chúng em hiểu rồi mới thôi.
Hình ảnh dịu dàng cùng giọng nói ấm áp, truyền cảm của cô vẫn luôn in sâu trong tâm trí của em. Dù không được học cô nữa nhưng cô mãi là người thầy mà em yêu quý, kính trọng nhất.
Until now, the image Huyen teacher still bold in your memory. Ms. Huyen - her early life taught me the first year at primary school, in Grade One.
Ms. Huyen slim shapes, not fat nor thin, regular and symmetrical DAV. I do not know exactly how old she spent know that she was very young, younger than my mom a lot. Every day to class, she often wore light-colored tunic, sometimes blue or banana bud, sometimes pink or purple eggplants, also at sea salt white as color, shape, and fit well with the her green youth.
Her hair was dark, glossy color of coal as the soft smooth as silk fibers are let loose to the shoulders. Oval face is endowed with a pair of blue eyes and thick lashes as though she wore curved eyelashes. Nose, though not very high, but with the face. Every time she smiles she looks fresh and beautiful than the actress and model. Clouds white teeth back is adorned with a left corner of the mouth khenh make the already very bright smile even brighter, more attractive.
Every time she talks or lectures in class then her voice emits a new hearing how sweet! When the gentle, soothing as the cool breeze flowing, sometimes lyrical and melodious singing of birds such as robins, which we lost in the world of male ca. The first lesson is how hard. She once your handheld shaped every word, every line, set for each child to pronounce, spell each sound. The recess, she bent back row of bricks, writing samples for each child training to be true we wrote letters, straight line path.
Now, in spite grade year ago, but my heart is always with respect and gratitude Huyen teacher. I promise to myself to try to learn from your good side of her teaching.
"Remember guys fruit trees There is a memory of old teachers. That is the verse about vocational education, which is always beloved, respect. I love my teachers very much, but the one who left me the deepest impression is our teacher Kim Anh.
She has long, smooth hair, black hair and always smells fragrant. Her eyes are round, black, very strongly but equally gentle. When we achieved high academic achievement, she always looked at us with affectionate eyes. And when we make mistakes, her eyes are sad. Her hands are slim, always writing out the emotional circuit to convey the lessons to us.She also helps us to memorize the song longer. Her voice was inspirational, gentle, warm, witty and cheerful, making us always focus on the lesson, forgetting all the time. Her gentle personality, integrity, she is always serious with her work. Everyday, she is very playful with us but when she was in class, she was very strict. For her teaching is not just a profession, it is also a passion.She is always prepared for her lectures, sometimes she even uses short clips on the lesson, helping us to absorb the fastest. Although she is a teacher, she still studies, which is her preference. She stayed awake until three or four in the morning because after she wrote the lesson plan, she continued to study. "You are a boat upstream, children!" Her words penetrated our hearts.I remember most when she was visiting with our class. At that time, on her face as well as in her eyes show anxiety, restless restlessness. Then, we broke up, that day, she had a test of philosophy but she was off exam to go with our class because she was afraid that there is no problem with us, she will grace hateful life. Another memorable point is that when I am sick, I should study later than you. At the time, I was nervous because I had spent two weeks. I entered the classroom with nervousness. She knew that I had dropped out of school, she told me the places I did not know, and I did not understand, and then asked me to lend my notebooks to make copies. At that time I felt relieved, thank you and you.
Indeed, the teaching profession is noble, the sentence: "Education is the driver of knowledge across the river." That is the job that I wish later in the adult. On the occasion of Vietnam Teachers' Day 20-11, I would to send my greetings to her: "Your child is always healthy! I love you so much! "