Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Em tham khảo nhé:
Đoạn trích "Kiều ở lầu Ngưng Bích" đã nói lên nỗi lòng của Kiều khi bị giam hãm cô đơn buồn tủi. Bốn câu thơ trên đã thể hiện rõ tấm lòng của Thúy Kiều đối với cha mẹ mình. Kiều đã phải hi sinh hạnh phúc lứa đôi để bán mình chuộc cha, và giờ đây khi ở một nơi không ai thân thuộc thì nỗi nhớ nhà lại giấy lên mạnh mẽ. Kiều xót xa lo lắng cho cha mẹ mình không biết có ai chăm sóc, có ai đỡ đần hay không. Chao ôi! tấm lòng của Kiều hiếu thảo biết bao. Ở ngay trong khổ đau của bản thân mà Kiều vẫn còn lo lắng cho cha mẹ nơi quê nhà. Hôm mai, hôm mai ấy phải đâu là một hôm mai mà còn là rất nhiều hôm mai nữa bởi Kiều chẳng biết bao giờ mới có thể trở về bên cha mẹ. qua bốn câu thơ này, Nguyễn Du đã vẽ nên trước mặt người đọc một người con hiếu thảo, một người con giàu đức hi sinh.
Trình tự thương nhớ của Thúy Kiều: nhớ Kim Trọng trước, sau đó nhớ cha mẹ. Theo nhiều nhà hủ nho thì như vậy là không đúng với truyền thống dân tộc, thật ra lại là rất hợp lý.
+ Kiều bán mình chuộc cha mẹ và em là đã thể hiện sự hiếu đễ của bản thân với công lao cha mẹ, nên nàng phần nào đỡ day dứt.
+ Đối với Kim Trọng, Kiều nhận thấy mình như một kẻ phụ tình, không đền đáp được tình cảm và tấm lòng của người yêu.
Là một người con hiếu thảo, dù ở nhà còn có Vân nhưng nàng vẫn lo lắng, sợ không có ai chăm sóc cho cha mẹ già.