Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bạn tham khảo nhé :
Favorite book and then the series "Doraemon" by Fujiko Fujio. The series told the cat from the future into the past Doremon same friends and help Nobita in the security context miracle. The main character is Doremon with your group Nobita, Shizuka, Xeko, Chaien. Extremely interesting story, engage the reader with the hilarious, witty, and full of magic. But it is also part of suspense through risky adventure of your group. The series is divided into two categories: short stories and novels. I enjoyed the long story, it's about the adventures in a strange land or through time times exciting but dangerous, and the group must go through many difficulties and from there we saw noble friendship bunch of kids. When I read the story I kept imagining myself as the character in that book that I could not put down. And I learned a lot from it especially friendships! If you have not read it try to read offline sure you will it.
Bài dịch:
Cuốn sách yêu thích của tôi là bộ truyện " Doremon" của tác giả Fujiko Fujio. Bộ truyện nói về chú mèo máy đến từ tương lai Doremon trở về quá khứ cùng kết bạn và giúp đỡ Nobita bằng những bảo bối thần kỳ. Nhân vật chính là Doremon cùng với nhóm bạn Nobita, shizuka, Xeko, Chaien. Câu chuyện vô cùng thú vị, lôi cuốn người đọc bằng sự vui nhộn, hóm hỉnh, và đầy phép màu. Nhưng cũng không kém phần hồi hộp qua những chuyến phiêu lưu đầy mạo hiểm của nhóm bạn. Bộ truyện được phân ra làm hai loại: truyện ngắn và truyện dài. Tôi rất thích bộ truyện dài, nó viết về những cuộc phiêu lưu ở miền đất lạ hay những lần xuyên thời gian thú vị nhưng đầy nguy hiểm và cả nhóm phải trải qua nhiều khó khăn và từ đó chúng ta thấy được tình bạn cao quý của đám nhóc. Khi tôi đọc truyện tôi cứ tưởng tượng chính mình là nhân vật trong đó, cuốn truyện khiến tôi không thể bỏ xuống được. Và tôi học được nhiều điều từ nó nhất là tình bạn! Nếu như bạn chưa đọc nó hãy thử đọc nhé chắc chắn bạn sẽ thích nó.
Chúc bạn học tốt !
Honestly, in the future I want to be a teacher. In economic terms, the income from this job is also quite small, but I still want to try the experience of driving the boats that bring the preschools of the younger generation to the brighter future. I want to be taught to the girls. students to be good children, good children, good citizens to be able to build a strong and prosperous country of Vietnam, and stand shoulder to shoulder with the great powers of the world in the world!
Thời gian thấm thoát trôi đi, đã ba năm rồi, tôi vẫn còn nhớ. Hồi học lớp Hai, tôi và Quỳnh rủ nhau ra vườn hoa trong trường chơi vào giờ giải lao.
Buổi sáng hôm ấy là một buổi sáng mùa xuân, không khí ấm áp, chúng tôi tha hồ hít thở bầu không khí trong lành. Vườn trường có nhiều sắc hoa. Tôi thích nhất là cây hoa cúc vàng. Nó nhiều cánh, nhị ở giữa, cánh hoa mềm mại xếp đều vào nhau; hương hoa thơm thoang thoảng và trông thật dễ thương, sắc hoa màu vàng rực rỡ. Tôi nói:
- Quỳnh ơi, xem kìa, hoa cúc mới đẹp làm sao!
Quỳnh bĩu môi:
- Ờ đẹp thật! Nhưng làm sao đẹp bằng hoa hồng. Hoa hồng là bà chúa của các loài hoa.
Tôi và Quỳnh mải tranh cãi với nhau, ai cũng cho ý mình là đúng và có lí cả. Suốt thời gian đầu Quỳnh vẫn bảo vệ ý đúng của mình. Quỳnh giận tôi thật rồi! Từ góc vườn, bác bảo vệ lại gần chúng tôi:
- Này hai cháu, từ nãy đến giờ bác đã nghe hai cháu tranh cãi với nhau việc hoa nào đẹp hơn rồi. Bây giờ bác nói cho hai cháu nghe nhé: “Hoa nào cũng đẹp, mỗi hoa có một vẻ đẹp riêng. Cái chính là chúng ta phải biết chăm sóc cho hoa đẹp hơn, tươi hơn và đâm chồi để nở ra nhiều hoa khác”. Tôi và Quỳnh nghe bác nói mới hiểu ra. Lúc bấy giờ chúng tôi nhìn nhau với ánh mắt vui vẻ như ban đầu. Vườn hoa trước mắt chúng tôi lúc bấy giờ như đẹp hơn.
Bây giờ chúng tôi đã lớn. Ba năm qua, kỉ niệm thời thơ ấu vẫn đọng mãi trong tôi: Một tình bạn đẹp, một kỉ niệm khó quên.
Xem thêm tại: http://loigiaihay.com/hay-ke-mot-ki-niem-kho-quen-ve-tinh-ban-c117a17013.html#ixzz56Zzx60cg
hãy viết một đoạn văn từ 3-5 câu nói về ngày 20/11 ngắn gọn dễ hiểu,giúp mình với mình gấp lắm rồi !
Trong một năm học có rất nhiều ngày đặc biệt nhưng có lẽ ngày đặc biệt ý nghĩa nhất chính là Ngày 20/11 - Ngày Nhà giáo Việt Nam- Ngày Nhà giáo Việt Nam. Trong không khí xao động của ngày 20/11, hẳn là không ít các bạn học sinh lại ngồi lại suy ngẫm về thầy cô giáo ,tôi quên làm sao được những lúc cô tôi đứng trên bục giảng, giảng bài từng li từng tí và còn nhớ làm sao những lúc bụi phấn cứ nhè nhẹ bay bay để rồi lắng lại rơi trên mái tóc yêu thương kia của thầy cô. Ngày 20/11, lòng tôi lại dậy lên một thứ cảm xúc khó tả nhưng tôi biết hẳn rằng cái cảm xúc ấy chính là lòng biết ơn, một sự tôn trong và yêu quý thầy cô-người lái đò tri thức đưa học sinh qua bến bờ thành công.
Cô tên là Thuý , cô đã dạy em năm lớp 4 . Cô năm nay đã ngoài 40 tuổi nhưng cô vẫn rất trẻ . Cô có dáng người cân đối , nước da trắng hồng ít ai có được . Cả lớp em ai cũng gọi cô bằng cái tên " Cô Tấm " vì cô rất hiền lại còn rất hiểu chúng em . Mái tóc đen óng ả của cô luôn được buộc gọn . Mỗi khi cô nở nụ cười là hoa như muốn nở vì khi cô cười để lộ hàm răng trắng đi kèm với hai má núm đồng tiền trông rất duyên .Đôi mắt hiền từ của cô luôn nhìn chúng em một cách trìu mến , sống mũi cô cao rất hợp với khuôn mặt cô . Ở trường, ai ai cũng yêu quý cô . Em muốn được cô dạy em mãi mãi , con cảm ơn cô !
Tham Khảo
Today, I had online classes. I woke up at 6:30a.m. Then, I brushed my teeth and washed my face. Next, I had breakfast. I had bread with butter and a glass of milk. At 7 o'clock, my first class started. We had Technology with Mr. Hung. We learnt for about 1 hour and a half, then we had Art. After that class, we had 2English classes. We took a test to arrange our class. After the classes, I had lunch and rested. At 1:35p.m, I had History and Geography. Then, I had 2 more classes with my English teacher. Finally, I ended my classes with I.T. I went jogging in the park, and then I had dinner. I watched TV at 9 p.m. At 9:30p.m, I read books and prepare for the next day's classes. At 11 p.m, I went to sleep.
today is sunday so i and my family will go out to my grandmother's house i have a rather poor preparation but my parents they prepared very carefully and thoughtfully then they went out to grandma's house when When we go to grandma's house, we will have dinner next because we haven't eaten yet, and finally enjoy the day off.
ahh thật ra mik nghĩ mik sai nếu có gì sai mong bạn bảo mik
Teacher Kim Anh has long, smooth hair, black hair and always smells fragrant. Her eyes are round, black, very strongly but equally gentle. When we achieved high academic achievement, she always looked at us with affectionate eyes. And when we make mistakes, her eyes are sad. Her hands are slim, always writing out the emotional circuit to convey the lessons to us. She also helps us to memorize the song longer. Her voice was inspirational, gentle, warm, witty and cheerful, making us always focus on the lesson, forgetting all the time. Her gentle personality, integrity, she is always serious with her work. Everyday, she is very playful with us but when she was in class, she was very strict. For her teaching is not just a profession, it is also a passion. She is always prepared for her lectures, sometimes she even uses short clips of the lessons, helping us to absorb the fastest. Although she is a teacher, she still studies, which is her preference. She stayed awake until three or four in the morning because after she wrote the lesson plan, she continued to study. "You are a boat upstream, children!" Her words penetrated our hearts.
Bản dịch TV:
Cô giáo Kim Anh có mái tóc rất dài, mượt mà, đen nhánh và luôn phảng phất hương thơm. Đôi mắt cô to tròn, đen láy, vô cùng cương nghị nhưng cũng không kém phần dịu dàng. Khi chúng tôi đạt thành tích cao trong học tập, cô luôn nhìn chúng tôi với ánh mắt trìu mến. Còn mỗi khi chúng tôi mắc lỗi, đôi mắt cương nghị của cô lại đượm buồn. Đôi bàn tay cô thon dài, luôn viết ra những mạch văn giàu cảm xúc để chuyển tải bài học đến với chúng tôi. Cô còn giúp chúng tôi nhớ bài lâu hơn bằng giọng nói của mình. Giọng nói của cô thật truyền cảm, khi thì dịu dàng, ấm áp, lúc lại dí dỏm, vui tươi khiến cho chúng tôi luôn tập trung vào bài học, quên cả thời gian. Tính cách cô hiền lành, chính trực, cô luôn nghiêm túc với công việc của mình. Hàng ngày, cô rất hay vui đùa với chúng tôi nhưng khi đã vào tiết học, cô cũng rất nghiêm khắc. Với cô dạy học không chỉ là một nghề, mà còn là một niềm đam mê. Cô luôn chuẩn bị rất kỹ cho bài giảng của mình, nhiều khi cô còn sử dụng cả những đoạn clip ngắn về bài học, giúp chúng tôi có thể tiếp thu bài nhanh nhất. Dù cô đã là một giáo viên nhưng cô vẫn học, đó là sở thích của cô. Cô luôn thức đến ba, bốn giờ sáng mới đi ngủ vì sau khi soạn giáo án, cô lại tiếp tục học bài. “Học như một con đò ngược dòng vậy, các con ạ!” Lời cô nói thấm thía lòng chúng tôi.
With me, miss Hien is the best teacher. She has two big eyes, long black hair. She is tall and very beautiful. She teaches me English. It seems that she spend her youth to learn and give deep knowledge to young generation and she really enjoys the job. I love miss Hien very much.
Văn không hay, mong bạn thứ lỗi
Life in the city is very noisy and the air is a bit pollution. There is full traffic from morning until evening, isn't it? Life in the city is very expensive but it has full of facilities. Life in the city is very fast. Many old people living in the countryside because life in the countryside is quiet and peaceful. The air is very clean and fresh because there are many trees plant in the roads. The people are very friendly and kind. Life in the countryside is cheap but it is doesn't have full of facilities as life in the city. Many people living in the city but many people living the countryside. I living in the city because it has full of facilities
Hello. My name is Minh. I am from Bac Ninh, the smallest city in Viet Nam. There are many people in there so it's very noisy. Some things are expensive and some things are cheap. The parks in here are clean. There is a lot of motobike there. It's very fast. I very my hometown, in the countryside, too. It's so quiet.
what
haha
what dại
hahahaha