Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Sáng nay, trong buổi sinh hoạt lớp với chủ đề "Ai là người bạn tốt nhất?", lớp trưởng Cẩm Tú sau khi nhận xét chung tình hình của lớp trong tháng, bạn đã thông qua kết quả đánh giá 5 người bạn tốt nhất do các tổ bình bầu. Cẩm Tú vừa dứt lời, cả lớp vỗ tay đồng thanh nhất trí. Nhưng riêng lòng tôi cứ day dứt về trường hợp của Nam. Nam không được Ban cán bộ lớp xét duyệt vì lý do bạn đi học muộn một buổi trong tuần chào mừng ngày NGVN. Sau khi cân nhắc, suy nghĩ, tôi quyết định phát biểu ý kiến của mình về trường hợp của Nam. Tôi nói:
- Thưa các bạn, lớp ta ai cũng biết Nam là một học sinh học giỏi, một cán bộ lớp hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ được giao. Nam vốn ít nói, nhưng lại rất chan hoà với bạn, sẵn sàng giúp đỡ các bạn một cách âm thầm như giảng lại bài cho bạn Thanh bị ốm, đưa Vân về tận nhà khi xe bạn bị hỏng giữa trưa hè, chân thành, tế nhị góp ý khi bạn chưa nghiêm túc trong giờ kiểm tra ... Lý do Nam đi học muộn cũng bởi sáng hôm đó, trên đường đi học bạn đã giúp em Hà lớp 6B bị ốm bất thường cấp cứu vào bệnh viện. Tôi nghĩ: người bạn tốt là người không những biết chia sẻ khó khăn với bạn bè, sẵn sàng giúp đỡ người khác mà còn dám thẳng thắn phê bình giúp bạn tiến bộ. Tôi khẳng định: Nam là người bạn rất tốt của chúng ta!
Tôi vừa dứt lời, cả lớp hướng về phía Nam vỗ tay rào rào tán thưởng. Thậm chí có bạn còn đề nghị Nam là đội viên xuất sắc trong đợt thi đua này. Vâng, phẩm chất người bạn tốt phải thể hiện từ ý nghĩ, cử chỉ đến việc làm cụ thể chứ đâu phải chỉ ở lời nói!
Em vẫn còn nhớ như in buổi sinh hoạt lớp ngày hôm đó. Không khí lớp học căng thẳng, mọi người có nhiều lời bàn tán về sự việc vừa xảy ra trong giờ ra chơi.
Nguyên nhân là do hai bạn Nam và Thành đã cãi vã, đánh nhau vì Thành cho rằng Nam là người lấy cắp tiền trong cặp sách của mình. Đầu giờ sáng, Thành mang tiền đến lớp để đóng học và có nói chuyện với Nam về khoản tiền bố mẹ đưa cho đó. Mọi ánh mắt đổ dồn về phía Nam, thể hiện thái độ bất bình và rất nhiều người đã lên tiếng kết tội: một người, hai người, rồi ba người... cứ thế, Nam cúi đầu im lặng nghe mọi người phán xét mà không tìm được lí do minh oan.
Trước tình hình lớp học như vậy, cô giáo đã yêu cầu cả lớp trật tự và hỏi Nam về chuyện vừa xảy ra. Nam khẳng định mình không làm việc đó, ánh mắt Nam thật tội nghiệp. Em đã đứng dậy và nói với cô giáo: “Nam là người bạn tốt, em đã học cùng Nam suốt 9 năm học và khẳng định Nam không thể làm chuyện đó”. Em đã đưa ra các lí do để chứng minh Nam không phải là người có lỗi. Tâm trạng của em lúc đó thật xúc động, emtự trấn an mình: Hãy bình tĩnh, bởi lẽ mình đang bảo vệ cho lẽ phải, đang minh oan cho một người tốt thì không có gì run phải sợ”. Em bắt đầu lập luận:
Thứ nhất, Nam là người bạn rất tốt bụng. Thậm chí, Nam còn dành dụm tiền ăn sáng của mình để đóng góp cho quỹ từ thiện của trường. Nam luôn sẵn lòng giúp đỡ những bạn có hoàn cảnh khó khăn trong lớp.
Thứ hai, Thành vội vàng kết tội bạn Nam chỉ vì nghĩ rằng Nam biết về khoản tiền đó của mình mà không có bằng chứng. Điều đó đã khiến mọi người trong lớp hiểu lầm Nam.
Thứ ba, Thành nên tìm kĩ lại khoản tiền đó, xem có sơ suất làm rơi hoặc có thể hỏi mọi người trong lớp xem có ai nhìn thấy người lạ vào lớp không.
Sau những ý kiến của em, mọi người yêu cầu Thành cẩn thận tìm lại trong cặp sách và khoản tiền đóng học của Thành đã rơi ra từ một cuốn sách.
Cả lớp thở phào nhẹ nhõm, Nam nhìn em với ánh mắt biết ơn đầy xúc động. Câu chuyện dù đã xảy ra rất lâu nhưng nhắc nhở em rằng, khi phán xét một ai chúng ta cần suy nghĩ cân nhắc để tránh gây ra những hiểu lầm đáng tiếc.
Từng tia nắng ấm áp dần xuất hiện khiến em chợt nhận ra rằng mùa xuân đã về thật rồi. Thỉnh thoảng em lại nghe thấy tiếng chim oanh hót vang giữa không gian, bầu trời không còn xám xịt như mùa đông nữa, những đám mây trắng lại dần xuất hiện. Cây hoa trước cửa nhà cũng hé lộ những nụ hoa nhỏ xinh cùng những chiếc lá xanh non nhỏ xíu. Cả thảm cỏ cũng tràn ngập một sắc xanh mơn mởn đầy sức sống. Dù tiết trời còn lạnh nhưng đã không còn cái giá buốt mà nàng tiên mùa đông mang đến nữa. Cây đào nhà ai đã điểm những bông hoa nhỏ xinh trên cành lá, đua nhau khoe sắc thắm. Trên con đường đến trường, em đều có thể thấy được những sắc màu khác nhau trong khu vườn của mọi người, hương thơm của hoa, của nắng, của gió, tất cả hòa quyện vào với nhau trong không gian, khiến con người cảm thấy thoải mái và thấy mình như trẻ hơn, khỏe hơn. Ai cũng vui vẻ và cảm thấy hạnh phúc. Mùa xuân kì diệu như vậy đấy! Vậy nên nó chính là mùa em yêu thích nhất.
tham khảo nha
nhớ k
bn tham khảo:
Với mỗi chúng ta, hạnh phúc nhất là được sinh ra và lớn lên trong tình yêu thương của những người thân yêu trong gia đình. Trong cuộc sống ai cũng muốn được quây quần bên gia đình, khi xa nhà ai cũng cảm thấy nhớ, mong ước được sống trong cái cảm giác được sum vầy bên gia đình thân yêu. Và khi ta cảm thấy mệt mỏi với những bộn bề lo toan của cuộc sống, gia đình cũng là chốn đầu tiên ta muốn tìm về. Mỗi gia đình được coi là một tế bào của xã hội, mỗi gia đình hạnh phúc góp một phần làm nên một xã hội phồn vinh, phát triển thịnh vượng. Hạnh phúc của mỗi gia đình là vô cùng quan trọng, ngày 28/6 hàng năm được lấy là ngày gia đình Việt Nam nhằm nhắc nhở mỗi cá nhân, mỗi gia đình tôn vinh hạnh phúc gia đình của chính mình. Trong từng khoảnh khắc hạnh phúc của gia đình, hạnh phúc nhất là khoảnh khắc trong bữa cơm gia đình tràn ngập tiếng cười, khi mà mọi thành viên góp mặt đông đủ.
“ Bữa cơm gia đình ấm áp yêu thương ” ! Bữa cơm gia đình là khoảng thời gian mà mọi thành viên trong gia đình sum vầy ngồi ăn cùng nhau. Bữa cơm gia đình không chỉ đơn giản là một bữa ăn cung cấp năng lượng để hoạt cho cơ thể mà nó còn là nơi gắn kết yêu thương của các thành viên trong gia đình, thể hiện văn hóa truyền thống của một gia đình, của một đất nước. Nơi mà tất cả mọi người đều cảm nhận được tình thương thực sự, sự quan tâm lẫn nhau, sự kết nối giữa cha mẹ và con cái, giữa thế hệ này và thế hệ khác. Đó chính là bữa cơm gia đình ấm áp yêu thương.
Có những bữa cơm gia đình tuy đơn sơ, đạm bạc nhưng rất đầm ấm và đầy tình nghĩa. Sau một ngày lao động, làm việc và học tập vất vả, tập trung vào công việc riêng của mỗi người thì bữa ăn chính là thời gian dành cho gia đình yêu thương. Đó là lúc mọi người trở về tổ ấm của mình và bởi gia đình là chốn bình yên và hạnh phúc nhất để con người tìm về. Bữa cơm là thời gian quý báu nhất trong ngày mà cha mẹ và con cái có thể gần gũi và trò chuyện, bộc bạch tâm sự, những câu chuyện dễ dàng được đưa ra bình luận, thậm chí là đưa ra những quan điểm về nhiều vấn đề trong ngày. Và đó cũng là lúc cha mẹ tìm hiểu về việc học hành của con cái, các mối quan hệ bạn bè cũng như mong ước của con trẻ, thấy con lớn lên từng ngày qua cách ứng xử của con trong mỗi bữa ăn. Bữa cơm gia đình giúp mỗi thành viên vui vẻ, thư giãn, gạt đi hết những muộn phiền, tìm thấy được những yêu thương và sự chia sẻ. Bữa cơm gia đình giúp con người nạp thêm năng cả về thể chất lẫn tinh thần. Thật dễ hiểu khi mỗi bữa cơm gia đình đều tràn ngập tiếng cười, những câu chuyện vui những chia sẻ không bao giờ kết thúc. . . Đó là nền tảng của hạnh phúc gia đình !
Qua bữa cơm gia đình, trẻ em được giáo dục nhiều đức tính : biết nhường nhịn và dành miếng ngon cho người khác, tập những thói quen tốt trong khi ăn. Ngay từ khi còn nhỏ thì con cái đã được cha mẹ rèn cho thói quen tốt biết : “ ăn trông nồi, ngồi trông hướng ”, biết lễ giáo quanh mâm cơm. Còn đối với người lớn, đây chính là lúc chia sẻ với nhau những khó khăn vướng mắc sau một ngày làm việc vất vả, hay là kể cho nhau nghe những câu chuyện thú vị của cuộc sống, góp ý cho nhau để cùng nhau hoàn thiện và vươn lên. Và hơn hết bữa cơm gia đình là chìa khóa, là ngọn lửa gìn giữ hạnh phúc gia đình. Những giá trị vật chất và tinh thần sau mỗi bữa cơm là vô giá, là chất xúc tác gắn kết một gia đình hạnh phúc. Ở bữa cơm, quan trọng nhất là việc gia đình quây quần đông đủ, chuyện trò hàn huyên về những việc diễn ra trong ngày. Dù xã hội hiện đại đến đâu nhưng những giá trị truyền thống tốt đẹp mà cụ thể là bữa cơm gia đình luôn chiếm một vị trí quan trọng trong mọi thời điểm. Hãy trân trọng và biết tận dụng những điều rất nhỏ nhặt từ bữa cơm gia đình trong việc giữ gìn tổ ấm và nuôi dưỡng tâm hồn vì điều đó sẽ tạo nên một hạnh phúc rất lớn !
Cuộc sống là một dòng chảy không ngừng nghỉ, con người luôn mải miết với công việc riêng của mỗi người và trở nên bận rộn. Để có được một bữa cơm đầy đủ thành viên vui vẻ dần cũng trở nên hiếm hoi. Luôn sẵn có những lí do được coi là thường tình cho người ta chối từ một bữa cơm gia đình ấm áp. Họ viện cớ cuộc sống còn khó khăn để lao vào vòng kiếm tìm vật chất, thỏa mãn ham muốn vật chất mà quên mất, coi nhẹ giá trị tinh thần, coi nhẹ không khí đầm ấm của bữa cơm gia đình. Con cái với lịch học thêm dày đặc, hoạt động ngoại khóa, bố mẹ bận công việc, làm thêm giờ, kẻ ăn trước, người ăn sau, hay dù ăn cơm chung nhưng lại phải ăn vội ăn vàng, ăn cho có lệ, ăn tranh thủ vì quá bận rộn, làm mất đi bầu không khí trò chuyện vui vẻ, thân mật, đầm ấm. Chính vì thế bữa cơm chung thân mật, đầm ấm trong gia đình Việt một thời còn thiếu thốn giờ đang dần biến mất vì thừa kinh tế, thiếu thời gian. Và cũng thật đáng tiếc khi nhiều bữa cơm gia đình ngày nay không còn được ấm áp tình người nữa.
Thực tế thì thật đáng buồn là những bữa cơm gia đình đang dần mất đi, có nghĩa là hạnh phúc những gia đình đó có nguy cơ đang bị đe dọa, chúng ta đang rất cần một giải pháp hữu ích cho vấn đề này. Ngay hôm nay mỗi chúng ta phải sắp xếp lại thời gian biểu cho công việc và học tập cùng thời gian cho bữa cơm gia đình hợp lí. Khi chúng ta quá bận rộn đến mức cả bữa tối cũng không thể ăn cùng gia đình thì dù muốn dù không thì sự quá bận rộn đó cũng ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình. Có một câu chuyện thực tế xót xa về việc ông bố thiếu thời gian ăn cơm chung với đứa con nhỏ như sau : Ông bố đi làm suốt ngày, tới tối muộn vẫn chưa về nhà. Cậu bé con ở nhà một mình thấy tối rồi mà bố chưa về, đói, cậu đi pha mì tôm ăn. Khi ăn được nửa bát mì cậu bé chợt nhớ ra là bố cậu đi làm chắc giờ cũng chưa ăn tối, nghĩ vậy câu liền bưng nửa bát mì còn lại đem ủ vào trong chăn để lúc bố cậu về ăn thì mì vẫn còn nóng. Khi ông bố đi làm về, quá mệt mỏi sau một ngày làm việc liền lên giường lật chăn đi ngủ thì bát mì tôm tung đổ ra giường. Quá tức giận, ông liền lôi con ra đánh cho một trận, khi hỏi lí do cậu con trai trả lời, ông bố mới chợt nhận ra sai lầm của minh, không nói lên lời.
hc tốt
cr: mạng
'Quê tôi sớm tinh mơ .. tiếng gà gọi cha vác quốc ra đồng
ai đem nắng đong đầy đôi vai..cháy những giọt mồ hôi........'
Ôi!Quê hương!Tiếng gọi thiêng liêng của người công dân bé nhỏ gọi về nơi chôn rau cắt rốn của mình.Tôi yêu quê tôi!Yêu những cánh diều vi vu trên bầu trời xanh thẳm.Yêu những buổi đi bắt dế , cào càodưới cánh đồng cỏ.Những đêm trải chiếu ngồi tụ tập ngắm ánh trăng sáng chiếu qua kẽ lá, nghe già làng kể chuyện.Tôi yêu quê tôi!Yêu những tháng ngày đã trôi qua ấy ! Nếu mai này , khi tôi đã tiến đến thành công và rời xa quê hương thì tôi vẫn sẽ mãi nhớ đến nó , bởi từ lâu , nó đã là một kỷ niệm đẹp đẽ chiếm gọn một chỗ trong tim tôi!
Tham khảo!!!
Sinh nhật chính là dịp tôi trở thành nhân vật chính trong buổi tối sinh nhật của mình, và háo hức nhắm mặt lại, ước ao và chờ để được thổi nến. Buổi sinh nhật tròn mười một tuổi, bao nhiêu bạn bè tới tham dự và chúc tôi sinh nhật thêm tuổi mới và vui vẻ
Gia đình tôi có ba chị em, tôi là con thứ hai nên cũng được bố mẹ chiều chuộng. Chị Lan là chị cả thì luôn là người vất vả nhất và hay bị cha mẹ sai vặt nhiều nhất. Hôm sinh nhật tôi, căn phòng được trang trí bao nhiêu ruy băng, bong bóng đủ màu sắc Mẹ có nhiệm vụ làm đủ các loại bánh trái và cắt tỉa hoa quả. Tôi được nhận nhiệm vụ đặc biệt, viết thiệp sinh nhật và ăn mặc thật đẹp cùng với bố tôi, chào đón các bạn tới. Bình hoa hồng được đặt lên bàn với nhiều màu sắc rực rỡ, màu đỏ, vàng, hồng, có cả hoa hồng tỉ muội mà tôi thích.
Buổi tối sinh nhật mong chờ cũng đã đến, bạn bè xúm xít ngồi quanh tôi, không khí trở nên ồn ào náo nhiệt. Đột nhiên, đèn điện tự lúc nào, tắt phụt một cái. Bắt đầu xung quanh tôi, không ai bảo ai, hát lên bài chúc mừng sinh nhật. Cha và mẹ cầm trên tay bánh sinh nhật với những ngọn nến lung linh, đi tới gần tôi. Thế là tôi há hốc mồm đi từ bất ngờ này tới bất ngờ khác. Chiếc bánh sinh nhật có ba tầng, xung quanh được trang trí bởi những bông hoa bằng kem. Tầng trên cùng có hình một chú heo màu hồng và một dòng chữ thật đẹp “Happy Birthday Nhật Linh”. Rồi tôi rưng rưng, còn bạn bè tôi thì xung quanh hét lên, thổi nên đi. Tôi nhắm mắt lại, ước những gì tôi ấp ủ bấy lâu rồi thổi nến, tất cả vỗ tay đồng loạt và lần lượt hát chúc mừng. Trong suốt buổi sinh nhật ai cũng hát tặng tôi, rồi bày ra đủ trò chơi để cùng nhau pha trò. Cứ thế tận đến muộn buổi sinh nhật mới tan. Các bạn về hết, tôi và mẹ cùng chị gái dọn dẹp mọi thứ. Mẹ xoa đầu tôi bảo, con gái hôm nay thêm một tuổi có khác, chị liếc mắt sang nhìn rồi hỏi lại thế còn con thì sao hả mẹ rồi tủm tỉm cười.
Buổi tối sinh nhật khiến tôi cảm thấy hạnh phúc hơn bao giờ hết. Nhớ lại những khoảnh khắc bạn bè hát, những lời chúc tốt đẹp, những món quà ý nghĩa, tôi lại mỉm cười một mình. Đây là sinh nhật đặc biệt nhất, nến và hoa lung linh, khuôn mặt mọi người hồ hởi xuất hiện ra trong tâm trí của tôi, tôi đã trở thành một cô bé lớp 6, tinh nghịch nhưng cũng đầy ước mơ.