Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
1. Ngày xưa ở vương quốc Đa- ghét –xtan có một ông vua nổi tiếng bạo ngược, cuộc sống của nhân dân hết sức lầm than. Trương thảm cảnh ấ, dân chũng đã phản ứng bằng cách truyền đi một bài hát thống thiết, lên án thói bạo tàn của nhà vua và phơi bày nỗi thống khổ của nhân dân. Bài hát lọt đến tai vua. Ngài ra sức lùng bắt kì được kẻ sáng tác bài ca ấy nhưng không tài nào bắt được. Cuối cùng nhà vua hạ lệnh tống giam tất cả các nhà thơ và nghệ nhân hát rong.
2. Ba hôm sau, nhà vua bắt mỗi người phải hát cho vua nghe một bài hát do chính mình sáng tác. Ai cũng hát lên những bài ca tụng nhà vua. Duy chỉ có ba nhà thơ im lặng. Vua lệnh thả tất cả những người đã hát còn tống giam vào ngục tối ba nhà thơ kia. Ba tháng sau ngài cho giải họ tới và phán "Giờ thì các ngươi sẽ hát cho trẫm nghe chứ !" Một trong ba người, lập tức cất cao lời ca ca tụng nhà vua. Nhà thơ ấy được thả ra ngay. Còn hai người kia đưa đến giàn thiêu. Vị vua phán "Đây là cơ hội cuối cùng để cứu sống các ngươi. Hãy hát lên " Một trong hai người vội cất tiếng hát ca ngợi nhà vua, và người ấy được tha ngay. Còn người cuối cùng vẫn im lặng. Nhà vua tức giận hét lên " Trói hắn lại ! Nổi lửa lên !
3. Mặc dù bị trói chặt vào giàn hỏa thiêu nhưng tiếng hát của nhà thơ vẫn cất lên vang vọng khắp nói vạch trần tội ác của nhà vua. Đó chính là bài ca được lưu truyền khắp đất nước. Ngọn lửa bùng cháy dữ dội. Nhà vua bất ngờ thét to: "Dập tắt lửa đi ! Cởi trói cho ông ta. Trẫm không thể mất nhà thơ chân chính độc nhất của dân tộc này!"
Ý nghĩa câu chuyện:
Ca ngợi nhà thơ chân chính của vương quốc Đa- ghét- xtan sẵn sàng chết chứ nhất định không nói sai sự thật. Chính hành động và khí phách ấy đã khiến một vị vua nổi tiếng tàn bạo phải khâm phục kính trọng và thay đổi thái độ.
Ngày xưa ở vương quốc Đa-ghét-xtan có một ông vua nổi tiếng bạo ngược, cuộc sống của nhân dân hết sức lầm than. Trước thảm cảnh ấy, dân chúng đã phản ứng bằng cách truyền đi một bài hát thống thiết, lên án thói bạo tàn của nhà vua và phơi bày nỗi thống khổ của nhân dân. Bài hát lọt đến tai vua. Ngài ra sức lùng bắt kì được kẻ sáng tác bài ca ấy nhưng không tài nào bắt được. Cuối cùng nhà vua hạ lệnh tống giam tất cả các nhà thơ và nghệ nhân hát rong. Ba hôm sau, nhà vua bắt mỗi người phải hát cho vua nghe một bài hát do chính mình sáng tác. Ai cũng hát lên những bài ca tụng nhà vua. Duy chỉ có ba nhà thơ im lặng. Vua lệnh thả tất cả những người đã hát còn tống giam vào ngục tối ba nhà thơ kia. Ba tháng sau ngài cho giải họ tới và phán "Giờ thì các ngươi sẽ hát cho trẫm nghe chứ!" Một trong ba người, lập tức cất cao lời ca ca tụng nhà vua. Nhà thơ ấy được thả ra ngay. Còn hai người kia đưa đến giàn thiêu. Vị vua phán "Đây là cơ hội cuối cùng để cứu sống các ngươi”. Hãy hát lên. Một trong hai người vội cất tiếng hát ca ngợi nhà vua, và người ấy được tha ngay. Còn người cuối cùng vẫn im lặng. Nhà vua tức giận hét lên: Trói hắn lại! Nổi lửa lên! Mặc dù bị trói chặt vào giàn hỏa thiêu nhưng tiếng hát của nhà thơ vẫn cất lên vang vọng khắp nói vạch trần tội ác của nhà vua. Đó chính là bài ca được lưu truyền khắp đất nước. Ngọn lửa bùng cháy dữ dội. Nhà vua bất ngờ thét to: "Dập tắt lửa đi! Cởi trói cho ông ta. Trẫm không thể mất nhà thơ chân chính độc nhất của dân tộc này!"
Chú gà nhà em đã ra dáng một chú gà trống đẹp. Chú có thân hình chắc nịch vạm vỡ khác hẳn với bạn gà mái cùng đàn, bộ lông màu đỏ tía pha xanh đen óng ánh, trông chú thật rực rỡ dưới ánh nắng mặt trời. Dường như chú cũng biết mình đẹp nên bước đi của chú mới ra dáng làm sao. Chú ngẩng cao, kiêu hãnh khoe cái mào đỏ rực. Đôi mắt chú sáng long lanh, linh hoạt chao đi chao lại như có nước. Đuôi của chú thật là tuyệt ! Xen lẫn giữa đỏ là dăm ba cọng màu đen dài, cao vóng lên rồi uốn cong xuống nom oai vệ làm sao ! Đôi chân chú cao to, xù xì vẩy bóng với cựa dài và móng sắc nhọn - một thứ vũ khí vô cùng lợi hại của chú.
Chú gà nhà em đã ra dáng một chú gà trống đẹp. Khoác lên thân hình cao lớn và cân đối của chú là bộ áo lông màu đỏ tía mượt bóng. Trên cái đầu nhỉnh hơn quả chanh là cái mào cờ đỏ thắm như một chiếc vương miệng. Mỏ chú vằng tinh tương . Đôi mắt vừa bằng hạt đỗ đen lúc nào cũng đưa đi đưa lại như có lước. Dưới đôi chân vàng ươm đã thấy nhú ra đôi cựa sắc nhọn. Đó sẽ là thứ vũ khí lợi hại của chú ta đấy.
- Thân hình: trông chú thật lực lưỡng, chẳng khác một võ sĩ quyền Anh. Cái mã bên ngoài của chú, ai trông cũng phải khen đẹp. Chú cao to, dáng điệu oai vệ.
- Bộ lông: màu vàng sậm xen lẫn xanh đen óng ánh như pha kim tuyến.
- Cái đầu: trên đầu chú đội một cái nón hình răng cưa giống như các dãy núi chập chùng ở miền sơn cước nhưng lại đỏ thẫm như màu hồng nhung.
- Cái mỏ: khum khum hình trăng khuyết thượng tuần và khoằm lại ở đầu chót.
- Hai mắt: Tròn xoe như hai hạt bi tiêu lấp lánh ánh sao trời.
- Cặp chân: Giống như hai đoạn sắt mười li được bọc bởi vô vàn những chiếc vảy màu vàng sậm, y như một chiếc áo giáp sắt của những người lính ra trận thời "Tam quốc diễn nghĩa" mà em thấy được trên màn ảnh nhỏ. Mỗi chân có một cái cựa dài một phân rưỡi nhọn hoắt như mũi dao bấm.
- Bộ lông đuôi của chú mới đẹp làm sao, vừa dài vừa cong vút về sau như những cành liễu rũ ven hồ.
- Thân hình: trông chú thật lực lưỡng, chẳng khác một võ sĩ quyền Anh. Cái mã bên ngoài của chú, ai trông cũng phải khen đẹp. Chú cao to, dáng điệu oai vệ.
- Bộ lông: màu vàng sậm xen lẫn xanh đen óng ánh như pha kim tuyến.
- Cái đầu: trên đầu chú đội một cái nón hình răng cưa giống như các dãy núi chập chùng ở miền sơn cước nhưng lại đỏ thẫm như màu hồng nhung.
- Cái mỏ: khum khum hình trăng khuyết thượng tuần và khoằm lại ở đầu chót.
- Hai mắt: Tròn xoe như hai hạt bi tiêu lấp lánh ánh sao trời.
- Cặp chân: Giống như hai đoạn sắt mười li được bọc bởi vô vàn những chiếc vảy màu vàng sậm, y như một chiếc áo giáp sắt của những người lính ra trận thời "Tam quốc diễn nghĩa" mà em thấy được trên màn ảnh nhỏ. Mỗi chân có một cái cựa dài một phân rưỡi nhọn hoắt như mũi dao bấm.
- Bộ lông đuôi của chú mới đẹp làm sao, vừa dài vừa cong vút về sau như những cành liễu rũ ven hồ.
các bạn copy trên mạng à??
bài làm:
Chú gà trống nhà em đã ra dáng một chú gà trống đẹp. Chú khoác một bộ lễ phục màu tía rực rỡ như một võ tướng. Cái mào đỏ chói uốn cong vành trăng, có nhiều ria nhọn như bông hoa mào gà. Đôi mắt sáng trong như hai viên ngọc, động đậy đưa đi đưa lại, ánh lên một vẻ sắc sảo, tài hoa. Cái đuôi cao vồng lên, phía đuôi thon lại, tươi thắm ba màu đen, đỏ, vàng, trông thật oai phong đẹp mắt. Cái mỏ của chú màu vàng sẫm, ba cạnh chụm lại, nhọn hoắt, có lẽ cứng hơn thép. Những ngón chân đầu có móng nhọn như những chiếc vuốt; cặp chân bao bọc một lớp vảy sừng vàng xỉn như đi ghệt. Chân nào cũng có một chiếc cựa màu vàng thẫm, vừa to vừa nhọn. Mọi chú gà trống quanh vườn, quanh vùng từng bị chú đá cho tơi tả bằng cặp cựa này. Sáng nào cũng vậy, chú cất tiếng gáy "o... o..." như đánh thức muôn loài. Giữa đàn gà, chú đi đứng oai vệ lắm, quan dạng lắm. Mỗi lần kiếm được miếng mồi ngon, chú cất tiếng "cục cục" gọi mấy ả gà mái ríu rít chạy đến. Rất phong tình, chú xòe đôi cánh đẹp như ôm lấy giai nhân.
Chú gà nhà em đã ra dáng một chú gà trống đẹp. Chú có thân hình cân đối và dáng dấp oai vệ. Bộ lông màu nâu đỏ óng ánh. Nổi bật nhất là cá đầu có chiếc mào đỏ thắm như bông hoa mào gà. Cái mỏ cong khoằm xuống; đôi mắt tròn xoe, sáng quắc. Đuôi của chú là một túm lông màu xanh đen, cao vồng lên rồi uốn cong xuống, nom vừa mĩ miều vừa kiêu hãnh. Đôi chân to màu vàng xuộm, nom thật khoẻ khoắn với chiếc cựa dài và những móng nhọn là thứ vũ khí tự vệ thật sắc bén...chuc bn hoc tot
Chú gà trống nhà em đã ra dáng một chú gà trống đẹp. Chú khoác một bộ lễ phục màu tía rực rỡ như một võ tướng. Cái mào đỏ chói uốn cong vành trăng, có nhiều ria nhọn như bông hoa mào gà. Đôi mắt sáng trong như hai viên ngọc, động đậy đưa đi đưa lại, ánh lên một vẻ sắc sảo, tài hoa. Cái đuôi cao vồng lên, phía đuôi thon lại, tươi thắm ba màu đen, đỏ, vàng, trông thật oai phong đẹp mắt. Cái mỏ của chú màu vàng sẫm, ba cạnh chụm lại, nhọn hoắt, có lẽ cứng hơn thép. Những ngón chân đầu có móng nhọn như những chiếc vuốt; cặp chân bao bọc một lớp vảy sừng vàng xỉn như đi ghệt. Chân nào cũng có một chiếc cựa màu vàng thẫm, vừa to vừa nhọn. Mọi chú gà trống quanh vườn, quanh vùng từng bị chú đá cho tơi tả bằng cặp cựa này. Sáng nào cũng vậy, chú cất tiếng gáy "o... o..." như đánh thức muôn loài. Giữa đàn gà, chú đi đứng oai vệ lắm, quan dạng lắm. Mỗi lần kiếm được miếng mồi ngon, chú cất tiếng "cục cục" gọi mấy ả gà mái ríu rít chạy đến. Rất phong tình, chú xòe đôi cánh đẹp như ôm lấy giai nhân.
Chú gà nhà em đã ra dáng một chú gà trống đẹp. Chú có thân hình chắc nịch vạm vỡ khác hẳn với bạn gà mái cùng đàn, bộ lông màu đỏ tía pha xanh đen óng ánh, trông chú thật rực rỡ dưới ánh nắng mặt trời. Dường như chú cũng biết mình đẹp nên bước đi của chú mới ra dáng làm sao. Chú ngẩng cao, kiêu hãnh khoe cái mào đỏ rực. Đôi mắt chú sáng long lanh, linh hoạt chao đi chao lại như có nước. Đuôi của chú thật là tuyệt ! Xen lẫn giữa đỏ là dăm ba cọng màu đen dài, cao vóng lên rồi uốn cong xuống nom oai vệ làm sao ! Đôi chân chú cao to, xù xì vẩy bóng với cựa dài và móng sắc nhọn - một thứ vũ khí vô cùng lợi hại của chú.
Bài văn có 4 đoạn :
Phần | Đoạn | Nội dung chính |
Mở bài | 1 | Giới thiệu cái cối. |
Thân bài | 2 3 |
Tả hình dáng của cái cối. Tả hoạt động của cái cối. |
Kết bài | 4 | Nêu cảm nghĩ về cái cối. |
mở bài chứ ko phải mở đoạn đâu nha
Ngày xưa, ờ vương quốc Đa-ghét-xtan có một ông vua nổi tiếng bạo ngược. Dưới triều đại ông ta, nhân dân hết sức lầm than. Thế rồi khắp nơi nơi bỗng truyền đi một bài hát thông thiết, lên án thói thống hách bạo tàn của nhà vua và phơi bày nỗi thống khổ của nhân dân. Mọi người dân, từ người lớn đến trẻ con, ai ai cũng say sưa ca bài hát ấy