K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

21 tháng 12 2017

Tôi có một giấc mơ trong trường học của tôi là trường học của tôi rất sang trọng, đẹp, có một điều hòa không khí và một TV .  

21 tháng 12 2017

Mk có 1 giấc mơ là trường học của mk là mỗi lớp có một cái TV!!!!

Mỗi bàn có 1 cái máy tính!!!

Mỗi 1 người ngồi bàn riêng và nằm ở trên cái ghế sofa êm ái!!!

Và cuối cùng là có 1 cái máy điều hòa!!!!

9 tháng 4 2019

Ngôi trường mơ ước của em là một ngôi trường với cỏ cây, hoa lá ở mọi nơi.Ngoài cổng trường, một con đường rất nhiều hoa dẫn đến cổng. Trong trường còn có những cái xích đu để cho các bạn nhỏ ngồi chơi, đọc sách vào những giờ nghỉ giải lao. Nó còn có nhà kính để trồng rau, hoa,...Những chiếc ghế dài được đặt dưới những gốc cây cổ thụ. ở sân thể dục sẽ có một hồ bơi để giúp các bạn nhỏ rèn luyện sức khỏe. Những chuồng chim xinh đẹp được treo dưới những cái cây cho sân trường thêm vui vẻ. Trong những lớp học, những chậu hoa nhỏ được đặt ngay bên cứa sổ. Em rất muốn có một ngôi trường hòa nhập với thiên nhiên, tạo nên không khí mát mẻ.

26 tháng 4 2019

Thành công sẽ mỉm cười với những ai có ước mơ và dám thực hiện ước mơ của mình”.

Vâng! Có lẽ bất cứ lúc nào và bất cứ nơi đâu trên chuyến hành trình dài của cuộc đời, chúng ta đều mang theo bên mình không ít những ước mơ – thứ mà ta hết sức nâng niu và tạo mọi điều kiện thuận lợi nhất để hạt giống ước mơ ấy sẽ nhanh chóng nảy mầm trong khu vườn khát vọng của riêng ta. Tôi cũng vậy, cũng có rất nhiều ước mơ cho tương lai và chúng luôn đẹp, rực rỡ, huy hoàng trong đôi mắt đầy hi vọng của tôi. Thế nhưng, ngay những ngày tháng cuối cùng sắp khép lại, quãng đời trung học phổ thông, ước mơ lớn nhất của tôi là được bước vào giảng đường đại học, một ngôi trường sẽ là mái nhà tương lai che chở, bảo vệ và dạy cho tôi những kinh nghiệm, những bài học cuộc sống giá trị bên cạnh lượng tri thức khoa học bổ ích.

Rõ ràng việc vào đại học đối với học sinh trong thời đại ngày nay là rất dễ dàng, khác xa với thế hệ cha anh ngày trước. Bởi lẽ song song với nhu cầu giáo dục ngày càng cao trong thời kỳ hội nhập này, hàng loạt các trường đại học mọc lên ở khắp nơi, đáp ứng đầy đủ nhu cầu học tập của khối lượng đông đảo học sinh. Và từ đó, cũng phát sinh rất nhiều vấn đề mang tính tất yếu mà học sinh chúng tôi phải băn khoăn, lo nghĩ về việc chọn một trường đại học phù hợp, đúng như sở nguyện của mình. Đứng trước nhiều lựa chọn mang tính bước ngoặt này, mặc dù đã được thầy cô, gia đình và hệ thống thông tin đại chúng tư vấn và cung cấp rất nhiều thông tin cần thiết nhưng chúng tôi vẫn không thoát khỏi những suy nghĩ mông lung, mơ hồ về ngôi trường đại học tương lai. Bởi lẽ, nghe và đọc thì chúng tôi đã được nghe và đọc rất nhiều nhưng chưa bao giờ và chưa lúc nào được viếng thăm một ngôi trường đại học thật thụ để hiểu rõ hơn về môi trường giảng dạy của nó. Thật khó để chọn lựa phải không nào, khi mà trên Internet hay báo chí, truyền hình, ngôi trường đại học nào cũng thật đẹp và có những điều kiện tuyển sinh hết sức hấp dẫn.

Và rồi, như một sự may mắn, tôi và nhiều hoc sinh khác được nhà trường tổ chức tham quan trường Đại học Tân Tạo thuộc “thành phố tri thức Tân Đức”, cũng tọa lạc trên địa phân huyện Đức Hòa của chúng tôi. Chắc chắn rằng, sự xuất hiện của ngôi trường này sẽ làm thay đổi rất nhiều bộ mặt của huyện Đức Hòa nói riêng và của cả tỉnh Long An nói chung chỉ trong tương lai gần mà thôi.

Hình như, có  nhiều lúc tôi đã mơ màng hình dung trong tâm trí mình những hình ảnh đẹp đẽ và tráng lệ nhất của ngôi trường đại học trong nhiều bộ phim của nươc ngoài. Chẳng hạn như trong phim Harry Potter, rõ ràng ngôi trường ấy thật lộng lẫy và nguy nga đến không thể tả được. Tôi đã từng nghĩ rằng ở nước Việt Nam của chúng ta không thể nào có một ngôi trường tầm cỡ như vậy. Thế rồi, chuyến tham quan  Đại học Tân Tạo đã thay đổi rất nhiều suy nghĩ non trẻ và có phần sai lệch trong tôi, đồng thời nó gieo cho tôi rất nhiều hy vọng về một tương lai tốt đẹp phía trước.

Tôi hầu như đã bị choáng ngợp khi đứng trước tòa nhà trung tâm của trường. Đó chỉ là một trong số rất nhiều tòa nhà khác đã và đang được hoàn thành trong thời gian sớm nhất. Tuy không quá lịch lãm như những ngôi trường trong tưởng tượng phi thực của tôi, Đại học Tân Tạo cũng ít nhiều giúp tôi hình dung được rõ ràng và cụ thể hơn ước mơ cháy bỏng của mình.  Hơn thế nữa, qua trò chuyện với đội ngũ giảng viên và những thành viên trong ban sáng lập trường, tôi cảm nhận rõ được sự thân thiện toát lên qua từng lời nói và thái độ của họ dành cho lớp học sinh tương lai chúng tôi. Đâu đó trong ánh mắt thiết tha của các thầy, các cô là cả một niềm tin yêu và hoài vọng lớn lao đặt vào thế hệ trẻ chúng tôi. Không dùng những từ ngữ cầu kỳ, không diên những bộ trang phục mang tính thời đại, các thầy cô tận tình như anh chị, cha mẹ của chúng tôi vậy. Và còn gì tốt hơn khi tôi được học và sinh hoạt trong một môi trường thân thiện, ấm áp tình người như thế. Thầy cô sẽ không còn là những người ở trên, xa cách và luôn nghiêm khắc với tôi mà họ sẽ là những người bạn vô cùng đặc biệt, luôn sẵn sàng hỗ trợ, giúp đỡ và đồng hành cùng chúng tôi trên chặng đường chông gai phía trước.

Sau một vòng tham quan cơ sở vật chất của trường, tôi cảm thấy rất vui và tầm nhìn của mình đã được mở mang đôi chút. Chưa bao giờ tôi tiếp xúc thực tế với những căn phòng, kiến trúc xây dựng hay tất cả mọi thứ theo tiêu chuẩn quốc tế như thế này. Thật hào hứng khi tôi chợt ước rằng một ngày nào đó được trở thành sinh viên của Đại học Tân Tạo. Khi ấy, chắc tôi sẽ phải cố gắng và nỗ lực rất nhiều.

Khi tìm hiểu về công tác giảng dạy và hệ thống giáo dục của trường, tôi bất giác quên mình vẫn còn là một học sinh trung học phổ thông bởi chúng quá hấp dẫn và đầy quyến rũ với tôi. “Một nền giáo dục theo tiêu chuẩn Hoa Kỳ”. Có thật không trong địa phận của huyện nhà đa số những người dân nơi đây đều nghèo và quanh năm tần tảo như nhau cả. Sẽ rất khó cho chúng tôi khi phải học trong môi trường giảng dạy hoàn toàn bằng tiếng Anh với khoảng 60% giảng viên là người nước ngoài. Nhưng tôi chợt vững tâm và bớt đi phần nào lo ngại vì tôi tin rằng họ có thừa năng lực, trí thức và lòng hăng say yêu nghề để giảng giải tận tình cho chúng tôi. Học phí vào trường đại học là vấn đề đã gây rất nhiều suy ngẫm cho tôi, bởi với số tiền ít ỏi từ việc làm nông của gia đình, tôi hoàn toàn không thể với tới một ngôi trường tầm cỡ quốc tế thế này. Nhưng như một phép màu, trường có hẳn học bổng toàn phần cho những sinh viên vượt khó học tập. Hơn thế nữa, tất cả những sinh hoạt cá nhân, ăn nghỉ, vui chơi, giải trí của học viên đều được thực hiện trong ký túc xá và khuôn viên nhà trường. Sẽ rất tiên lợi cho những sinh viên xa nhà và có nhiều lo ngại về hệ thống an ninh phức tạp trong các khu nhà trọ.

Tuy không được tham quan toàn bộ cơ sở vật chất của trường, chưa được vào thư viện và nhiều phòng khác nhưng tôi rất mong rằng: tất cả mọi thứ đều đầy đủ và tiện dụng cho sinh hoạt của chúng tôi.

Tôi nghĩ thư viện của nhà trường phải là nơi mà chúng tôi có thể tự do thả hồn mình nổi trôi trên những trang sách biết nói ở tất cả các lĩnh vực khác nhau. Phòng tự học dành cho sinh viên sẽ thật rộng rãi, thoáng mát để chúng tôi chú tâm vào việc học thay vì lười biếng ngồi buồn trong ký túc xá của trường. Trong môi trường mà tất cả mọi người đều học hăng say như vậy thì tin chắc rằng nhưng học viên khác cũng sẽ làm theo thôi.

Tôi còn rất nhiều mong muốn muốn bày tỏ với ban tổ chức cuộc thi này nhưng thời gian không còn nhiều nữa. Tôi nghĩ rằng, trường Đại học Tân Tạo đã, đang và sẽ đáp ứng tốt nhất những nhu cầu của sinh viên, vượt xa cả những mong muốn giản đơn, bình dị của tôi. Thế nên tôi cũng chẳng còn muốn ước mơ gì khác ngoài việc sẽ được học tập, sẽ được bay đến tương lai bằng đôi cánh do Đại học Tân Tạo ban tặng cho mình. Ngay từ giây phút này, tôi sẽ nỗ lực trau dồi hết sức, hết lòng để vươn tới ước mơ khó khăn nhưng không phải là không thực hiện được. Trở thành sinh viên của trường Đại học Tân Tạo và cho dù ước mơ ấy không thực hiện được, tôi vẫn sẽ có cơ hội vào những trường đại học chất lượng khác, chỉ sau Đại học Tân Tạo thôi,  hy vọng là như vậy.

Chờ tôi nhé, ngôi trường Đại học yêu quí của tôi! Chờ nhé, ước mơ, khát vọng cháy bỏng trong tôi lúc này. Một lần nữa, tôi muốn động viên chính mình bằng câu danh ngôn yêu thích: “Hãy luôn là chính mình và đừng bao giờ từ bỏ ước mơ”.

Và dĩ nhiên, tôi sẽ viết vào ký ức đẹp đẽ của mình những gì mà tôi trông thấy và cảm nhận được sau chuyến viếng thăm không thể nào quên này. Tuyệt. Cảm ơn tất cả mọi thứ từ cuộc sống đã cho tôi cơ hội được đến gần hơn với mơ ước của mình.

Trường học ước mơ của tôi là một ngôi trường đẹp. Đó là một trường học lớn và rộng. Trường có nhiều cây xanh và ở đó có sân vận động, bãi thể thao đủ cho học sinh chơi. Những điều tôi mong đợi nhiều nhất, đó là một trường học tập tuyệt vời với nhiều trang thiết bị hiện đại. Một điều nữa, các sinh viên của trường rất thân thiện và hữu ích và các giáo viên là quá tốt. Đó là tất cả về trường học trong giấc mơ của tôi.

29 tháng 1 2018

Trường của em có mái ngói dù đã bạc màu nhưng vẫn chắc chắn, gồm có hai dãy phòng học và 3 phòng dành cho khu hành chính. Trong lớp học của em rất sạch sẽ và gọn gàng vì chúng em rất ý thức giữ gìn vệ sinh sạch đẹp.Ngôi trường của em đang học có nhiều bóng mát cây xanh và ghế đá ở sân trường, em mến yêu ngôi trường của em và em đến đây để học hằng ngày.Cô giáo dặn chúng em phải luôn chấp hành nội quy của nhà trường. Và chúng em không viết bậy lên bàn học để giữ cho trường lớp em sạch đẹp.Em rất thích mỗi khi đến trường vì được gặp nhiều bạn bè, được gặp thầy cô giáo. Ngôi trường này là nơi thắp sáng ước mơ cho em, em mơ ước sau này sẽ trở thành cô giáo về dạy tại ngôi trường này.

Chúc bn hok tốt và nhớ vào trang cá nhân của mk

29 tháng 1 2018

tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần tôi bị bê đê con dê tôi bị tâm thần 

3 tháng 12 2017

“Ông già Nô-en kính yêu

Hàng năm cháu cứ mong đến tháng 12 cho ông và kể về những việc tốt cháu đã làm trong năm qua, chia sẻ với ông về những mơ ước của cháu trong cuộc sống cũng như về món quà Giáng sinh.

Ông ạ, năm nay cháu đã giữ đúng lời hứa với ông về việc sẽ cố gắng học thật tốt. Sau một năm, cháu đã có một giải nhất toán qua mạng cấp trường, giải nhất học sinh giỏi cấp trường, giải nhì viết chữ đẹp và giải cuộc thi IOE đấy. Đặc biệt hơn, trong bảng thành tích năm qua chính là giải nhất cuộc thi Trạng nguyên nhỏ tuổi cấp Quốc gia.

Cháu còn nhớ hồi năm ngoái, cháu đã hồi hộp như thế nào khi chờ đợi để xem tường thuật trực tiếp hành trình đêm Nô-en của ông trên mạng. Chiều ngày 24, thời gian trôi chậm lại, để đỡ sốt ruột, cháu đã dạo mấy vòng thăm ngôi làng thân yêu và xưởng chế tạo đồ chơi của ông. Đàn tuần lộc với con Eudolph màu đỏ hình như cũng bồn chồn, gõ móng liên hồi trên mặt băng. Rồi cũng đến giờ lên đường, cháu nhớ mãi hình ảnh cỗ xe chở đầy quà của ông lao vút trên nền trời Bắc cực xanh thẳm mang theo bao niềm vui của bạn nhỏ trên thế giới. Biển Bắc cực xanh lấp lánh phía dưới.

Khi màn đêm buông xuống cũng là lúc xe của ông bay qua thành phố đầu tiên. Cháu nhìn rất rõ trên màn hình máy tính mỗi thành phố ông ghé thăm. Mỗi hình ảnh mang cho cháu một cảm xúc khác nhau. Có những thành phố hoa lệ đầy ánh sáng như Paris, London, Tokio hay Bắc Kinh nhưng cũng có những thành phố nghèo nàn, đổ vỡ, chìm trong chiến tranh như Damas, Tripoli…

Tuy nhiên khi xe của ông bay qua, tất cả các thành phố đều trở nên sáng đèn rực bởi niềm hân hoan của các bạn nhỏ. Cháu còn cảm nhận trong thời khắc đó, cả thế giới như xích lại gần nhau hơn, ranh giới địa lý, văn hóa, niềm vui, nỗi đau bị xóa nhòa, chỉ còn hạnh phúc.

Cháu mở hộp quà ra, trong đó có một ngôi sao lấp lánh và một lá thư của ông viết rằng: “Ông tặng cháu ngôi sao sáng nhất trên bầu trời. Ngôi sao sẽ mãi sáng lấp lánh và đem lại may mắn cho cháu chừng nào cháu còn là một em bé ngoan”. Cháu đọc thư của ông và thầm hứa sẽ cố gắng giữ cho ngôi sao mãi sáng lấp lánh.Như đồng hồ nhà cháu điểm 12 giờ đêm, màn hình máy tính hiện dòng chữ “Hanoi, Vietnam” thì cháu đã thấy rất vui sướng. Cháu vội ra ban công chờ ông nhưng chỉ thấy có một hộp quà ngoài đó. Xe của ông đã đi qua mất rồi. Mẹ cháu bảo ông vội vì còn phải chia niềm vui cho nhiều bạn nhỏ khá nữa trong đêm giáng sinh đúng không ạ?

Thế rồi cháu thiếp đi lúc nào không hay. Đêm đó, cháu mơ thấy mình được ngồi trên cỗ xe và bay trên trời cao cùng ông, xung quanh cháu là hàng triệu, hàng triệu ngôi sao xanh biếc… Suốt đêm qua, cháu treo ngôi sao ông tặng ngoài cửa sổ để hàng đêm ngôi sao không phải xa các bạn trên trời cao. Đến hôm nay, ngôi sao vẫn sáng lấp lánh chứng tỏ cháu vẫn là em bé ngoan ông nhỉ? Ông ơi, Giáng sinh năm nay cháu muốn xin ông một cuốn sách về thiên văn và vũ trụ. Cháu mơ ước trở thành một phi hành gia để có thể bay thật cao khám phá bầu trời bao la mà cháu đã cùng ông bay trong giấc mơ Giáng sinh năm trước.

Chỉ còn gần 10 ngày nữa là đến giáng sinh rồi. Năm nay cháu sẽ mặc thật ấm và ra ban công đứng chờ ông trước nhé. Năm nay cháu học lớp 4 rồi, cháu đã được học khâu thêu từ đầu năm học. Cháu đã tự tay may cho ông một chiếc khăn quàng cổ. Cháu muốn tặng ông để quàng cổ cho ấm vì đêm Giáng sinh thường lạnh lắm, nhỡ ông ốm thì nhiều trẻ em ngoan sẽ không có quà mất. Năm nay, lúc bay qua nhà cháu ông bay chậm lại một chút nhé. Từ bé, cháu đã ước mơ một lần được ôm cổ, chạm vào chòm râu trắng như tuyết của ông mà nói rằng: “Ông ơi, cháu yêu ông rất nhiều. Cháu mong ước mơ của cháu sẽ trở thành hiện thực ông ạ”.

Cháu của ông:

Phạm Thuần Diệp

3 tháng 12 2017

Tôi không tin lắm vào những điều kỳ diệu, càng không tin vào truyện cổ tích. Năm nay tôi đã hai mươi mốt tuổi. Nhưng tôi tin vào những bức thư được gửi đi trước Giáng Sinh, từ căn nhà nhỏ của chúng tôi.

Đã thành thông lệ, hàng năm, cứ đến trước ngày lễ Giáng sinh là bố mẹ hối thúc chúng tôi viết một bức thư gửi ông già Noel. Bố mẹ tôi không khó khăn lắm để chúng tôi nghĩ rằng ông già Noel là có thật, vì hồi nhỏ, trí tưởng tượng của mấy chị em tôi hết sức phong phú. “Vậy, chứ con sẽ viết gì vào thư hả bố?”, nhỏ em tôi hỏi, một câu rất có lý. ‘Ừ thì con cứ viết năm rồi con ngoan ngoãn ra làm sao, cố gắng thế nào và món quà con đề nghị ông tặng là gì”. “Một món hay mấy món hả mẹ?”, tôi vặn vẹo lại mẹ tôi, khi mẹ đang nỗ lực trả lời “chất vấn” thay cho bố. “Mẹ nghĩ chỉ nên là món quà mà con ao ước nhất thôi. Vì ông già Noel rất bận và còn nhiều bạn nhỏ khác cũng muốn có quà như con vậy”.

Thế là chị em tôi hí húi ngồi viết những lá thư gửi ông già Noel. Bức thư đầu tiên của tôi, năm tôi học lớp một được viết với những dòng chữ to như con gà mái, chỉ vẻn vẹn có vài dòng: “Ông già Noel ơi, năm rồi cháu ngoan và học rất giỏi. Ông tặng cháu một hộp bút chì màu nhé. Loại có 48 màu và được đựng trong hộp sắt ý. Cháu cảm ơn ông”. Sau đêm Noel, tôi nhận được một hộp bút chì màu như mong đợi. Tôi chạy vòng quanh nhà, với hộp bút chì màu trên tay, hét vang trời. Ở một góc nào đó trong tim, tôi tin, ông già Noel đã chu du khắp trái đất và dừng lại tặng tôi một món quà nhỏ.

Vài năm về sau này, khi chúng tôi đã lớn hơn, thói quen đó vẫn được giữ lại. Rồi bí mật về những lá thư Giáng sinh được khám phá, khi tôi phát hiện ra, trong ngăn kéo của bố mẹ có một chồng thư của chúng tôi. Thay vì được gửi đến Bắc cực những lá thư chúng tôi viết gửi ông già Noel đều được gửi đến nhà tôi. Hoặc nói một cách khác, chúng chưa từng được gửi đi. Cũng đúng thôi, vì lần nào cũng thế, điệp khúc của bố mẹ luôn là: “Để đấy, bố mẹ gửi cho. Các con không biết cách gửi, lá thư thất lạc mất thì sao”. Một cách ngây thơ nhất trên đời, chúng tôi đưa cho bố mẹ những lá thư của mình với lòng tin tuyệt đối, ắt hẳn chúng sẽ đến được xứ sở có tuyết. Để rồi một ngày kia, khi bí mật được bật mí, chúng tôi buồn mất cả tuần.

Vài năm về sau nữa, khi chị em tôi đã thực sự lớn, đi học xa nhà thì những lá thư Giáng sinh chỉ còn là hồi ức. Cuối năm thường là dịp bố mẹ tôi rất bận với việc tổng kết điểm học kỳ I cho học sinh, với kế hoạch giảng dạy cho kỳ II. Chị em tôi cũng thế, cũng là những kỳ thi cuối kỳ nghẹt thở của thời sinh viên. Và nữa, những chuyến xe cuối năm thường đông người - điều khiến tôi e ngại khi muốn về nhà vào dịp Giáng sinh. Bù lại, tôi thường đón Giáng sinh cùng đám bạn thân. Bắt chước những đứa trẻ nhỏ, chúng tôi lại ngồi viết thư gửi ông già Noel. Lá thư của chúng tôi không ngắn tủn của hồi lên bảy, lên tám nữa. Thư của đứa nào cũng dài gần trang giấy và có đến cả tá quà cần tặng. Chúng tôi đọc to những lá thư lên và cười rộn rã. Những khách hàng của quán cà phê ngồi gần đấy cũng mỉm cười trước trò nhắng nhít. Cảm giác như tuổi thơ ùa lại, thật gần. Tôi bấm số, gọi cho mẹ vì nỗi nhớ nhung. Có tiếng rọt rẹt, và sau đó là giọng mẹ, ấm lắm: “Ừ, mẹ đây. Các con đón Giáng sinh vui cả chứ?” “Vâng, rất vui mẹ ạ. Bố mẹ không đi đâu sao? Mẹ đang làm gì đấy?” “Mẹ đang” - mẹ tôi ngập ngừng hồi lâu: “Mẹ đang ngồi xem lại những lá thư Giáng sinh của các con. Hồi đó, vui thật đấy”. Giọng mẹ nghèn nghẹn, cứ như sắp khóc. Tôi định càm ràm, mẹ kỳ lạ thật đấy, Giáng sinh là dịp vui sao giọng mẹ buồn ghê gớm rồi lại thôi. Người ta bảo, Giáng sinh là để về nhà. Còn tôi, chẳng Giáng sinh nào tôi về nhà, hỏi mẹ không buồn sao được?

*****************

Năm nay, tôi vẫn không thể về nhà vào dịp Giáng sinh. Tôi muốn đi học thêm 2 khóa tiếng Anh vào năm sau. Cách duy nhất để có tiền học thêm là tôi phải tích cực “cày bừa” từ bây giờ. Tôi đăng ký một suất thu ngân part - time trong siêu thị gần trường.

Đứng chôn chân hai tiếng trong siêu thị rộng lớn vào những ngày cuối năm, khi những gia đình tấp nập mua hàng khiến tôi nhớ gia đình muốn ứa nước mắt. Tôi nhớ những ngày còn nhỏ, chúng tôi ngồi hí hoáy viết thư gửi ông già Noel mà không biết rằng, thực ra, bức thư đó không hề được gửi đến Bắc cực. Tôi nhớ, tiếng kim thêu sột soạt trên nền vải vào những tối mẹ nhận hàng thêu về làm thêm, tiếng bố tôi ho khúc khắc trong đêm vào những ngày đi dạy về muộn. Bố mẹ tôi không giàu có nhưng đã luôn cho chúng tôi những Giáng sinh đủ đầy và ấm áp.

noelchen.jpg

Một buổi tối, khi gần đến Giáng sinh, tôi ngồi lại ở một góc của siêu thị. Lấy tờ giấy trắng tinh tươm, tôi ngồi viết một bức thư ngắn thôi, gửi ông già Noel. Trong bức thư, tôi nói về mùa đông lạnh giá của Hà Nội, về nỗi nhớ nhà chất đầy trong tim, về niềm hi vọng bé thơ vào những bức thư từng được đề gửi tới Bắc Cực cùng nỗi hàm ơn không nói lên lời. Sau rốt, tôi gấp bức thư vào phong bì. Ở địa chỉ người nhận, tôi không ghi Bắc cực như hồi nhỏ mà ghi địa chỉ nhà tôi.

Tôi tin, lá thư Giáng sinh ấy sẽ đến đúng địa chỉ mà nó cần đến. `

17 tháng 5 2020

Ai cũng có ngôi nhà mơ ước của riêng mình phải không. Với tôi mà nói , trong tương lai tôi ước sẽ có một căn nhà nằm gần bờ biển và được bao quanh bởi những hàng cây dừa và biển xanh.Tôi khá thích sự yên tĩnh nên chắc chắn nó sẽ nằm tách biệt với thế giới xung quanh. Chỉ cần hai phòng ngủ là đủ. Một phòng cho khách và một phòng cho tôi. Chắc chắn ngôi nhà ấy sẽ được sơn màu xanh nước biển bởi đó chính là màu sắc tôi thích nhất.Tôi sử dụng các máy công nghệ cao và tự động như đồng hồ thông minh, tủ lạnh hiện đại, máy rửa chén tự động và máy giặt. Chúng có thể được điều khiển bằng giọng nói và giúp tôi biết thời gian, dự báo thời tiết, bảo quản thực phẩm và rửa chén bát và quần áo. Có một chiếc TV siêu thông minh trong nhà tôi. Tôi có thể lướt internet, xem chương trình TV yêu thích của mình từ không gian hoặc liên lạc với bạn bè trên các hành tinh khác bằng chiếc TV tuyệt vời này. Tôi có thể tham gia các lớp học trực tuyến trên TV và không phải đến trường. Nó sẽ ở trong không gian. Nó ở trong nhà. Họ có ba mươi phòng. Nó sẽ được bao quanh bởi sự khởi đầu. Sẽ có một số robot trong nhà. Họ sẽ giúp tôi làm việc nhà, như: dọn dẹp, lau sàn nhà, nấu ăn, chăm sóc chirlden quần áo làm việc anh cho chó ăn. Tôi sẽ yêu nó rất nhiều. Trong phòng khách, có một cái bàn, bốn cái ghế, một cái tivi và một cái điều hòa. Phòng ngủ của tôi rất đẹp. Có một máy tính, một cái giường, một cái đèn và hai bức tranh trên tường. Và một kệ sách phía trên bàn, vài con gấu bông trên giường và tủ quần áo. Nhà bếp có tủ lạnh, bếp và bồn rửa. Bên cạnh bếp là phòng tắm. Nó có vòi sen, máy giặt và bồn tắm. Tôi yêu ngôi nhà của tôi.

17 tháng 5 2020

bạn thắng ơi đây là đoạn văn nhé bạn có thể viết lại cho mkbai văn đc k ạ

26 tháng 3 2021

Chào mọi người! Hôm nay em sẽ giới thiệu với mọi người về ngôi nhà mơ ước của em. Em muốn sống trong một ngôi nhà lớn ở nông thôn và nó phải thiệt là đẹp. Nó có một phòng khách, nhà bếp, ba phòng ngủ và hai phòng tắm. Trong phòng khách, có một cái bảng, bốn cái ghế, một tivi và một máy điều hòa. Phòng ngủ của em cũng phải thiệt đẹp. Có một máy tính, một chiếc giường, một chiếc đèn và hai bức tranh trên tường. Và một kệ sách ở trên bàn, một số gấu bông trên giường và tủ quần áo. Các nhà bếp có tủ lạnh, bếp và chậu rửa. Tiếp đến là nhà bếp là phòng tắm. Nó có vòi sen, máy giặt và một bồn tắm. Em rất muốn có một căn nhà như thế này.

26 tháng 3 2021

Mình khuyên bạn lên mạng tra văn, đừng hỏi ở đây, có nhiều câu trả lời linh tinh lắm!

27 tháng 4 2018

Nhân ngày 20-11, em về thăm lại mái trường xưa, nơi đã dạy em bao kiến thức để em có thể làm một người bác sĩ như bây giờ. Ôi, thật tuyệt vời.
Em bước lại gần ngôi trường mến yêu, cái cổng hiện ra trước mắt. Nhìn hàng chữ “Trường trung học cơ sở Trần Phú” mà trong lòng thấy bâng khuâng vô cùng. Cổng trường bây giờ đã được vét vôi sạch sẽ. Bước vào cổng, hiện rõ trong đôi mắt em là kỉ niệm thơ ấu ngày nào, chơi đùa, bắn bi, rượt bắt nô nức dưới sân trường. Hàng cây xà cừ thuở trước chỉ cao tới tầng hai là cùng mà bây giờ đã xum xê, toả bóng khắp sân trường. Khẽ chạm tay vào lớp vỏ xù xì, em thầm hỏi: “Cây ơi, mày còn nhớ tao không?”Cành cây lay động như muốn trả lời rằng: “Có chứ, làm sao cây này quên được cậu học trò Thăng ngày nào”. Em cười nhẹ rồi đi về phía sau trường, dãy núi trước kia bây giờ đã được khai phá làm thêm một dãy nhà cho các em học sinh lớp bảy, lớp tám. Học sinh bây giờ không như trước kia nữa, một ngày học luôn cả sáng lẫn chiều. Em quay mắt về phía căn phòng lớp em ngày nào. Nó không còn như xưa nữa mà rất khang trang, bốn cái quạt, sáu cái đèn và cái bảng to lớn cũng đủ biết điều ấy. Em tiến lên lầu, xem qua một lượt. Chà, thật là tuyệt, phòng thực hàng được trang bị toàn những máy tính hiện đại màn hình phẳng, cả thảy hơn bốn mươi chiếc. Chẳng phải hai người một máy như ngày nào nữa. Còn thư viện thì toàn những thiết bị hiện đại. Học sinh thời nay hơn trước kia nhiều quá. Đi qua dãy hành lang, bỗng em phát hiện ra một sân bóng rộng. Em chạy xuống, thấy một trái banh nằm lăn lóc. Chắc là mấy cậu học trò chơi xong quên không bỏ lại trường đây mà.. Em lấy chân lăn bóng trên nền cát rồi sút một cú nhẹ vào cái khung thành. Những kỉ niệm ngày ấy tuôn trào. Hồi ấy, nơi đây còn là một bãi đầy đất đá, còn cái khung thành chỉ là hai cái cọc và một thanh gỗ ở trên thôi, còn bây giờ, khung thành sắt có bao bọc lưới xung quanh, tuyệt quá. Bỗng, em nhớ ra là mình còn phải thăm thầy cô nên rảo nhanh bước về phía phòng truyền thống. Bước vào căn phòng, các thầy cô đang họp nên em không dám làm phiền mà đứng chờ. Họp xong, thầy cô tổ chức liên hoan mừng ngày vui, đến bây giờ, em mới đánh bạo tiến ra, chào thầy cô. Mọi người nhìn em với một chút ngỡ ngàng. Em thưa:
- Thưa mọi người, em là Thăng đây ạ.
Lúc bấy giờ, một vài thầy cô mới “Ồ” lên. Một số người trẻ tuổi vẫn còn ngỡ ngàng, rồi sau đó hỏi những người già hơn:
- Học sinh cũ của mấy anh chị à!
Em đoán đó là người mới về trường. Bỗng, cô Mai Ly hỏi: 
- Thăng này, hiện giờ em đang làm gì thế?
Bao năm tháng cách xa, bây giờ cô có vẻ già đi rất nhiều, mái tóc điểm hoa râm và khuôn mặt có nhiều vết nhăn theo ngày tháng. Mặc dù vậy, em vẫn có thể nhận ra cô bởi giọng nói và đôi mắt hiền từ mà năm tháng không thể phai nhoà. Em trả lời:
- Thưa cô, em hiện đang bác sĩ tại bệnh viện đa khoa Đức Tín ạ.
- Vậy à? – cô đáp.
Em hỏi cô:
- Cô ơi, cô Hoà và những thầy cô khác đâu ạ.
- Họ về hưa cả rồi. Còn cô dạy hết năm nay cũng về hưa nốt.
Nghe cô nói, em rất buồn, nhưng kìm chế được và hỏi cô thêm :
- Học sinh của cô dạy có ngoan không ạ.
Cô trả lời:
- Đương nhiên, dù sao thì chúng cũng đâu có lì bằng cậu học trò Thăng lớp 6D của tôi Thuở nào.
Em cười, cô cũng cười. Rồi sau đó, những thầy cô khác cũng hỏi chuyện. Thân mật lắm! Trò chuyện hồi lâu thì em nhớ ra một việc quan trọng. Vội chạy ra cổng, lấy vài gói quà tặng thầy cô. Xong việc, em ra về.
Bước ra khỏi cổng trường mà trong lòng em thấy quyến luyến vô cùng. Ngôi trường này đã cùng em trải qua bao kỉ niệm đẹp và ở đó có những con người tuyệt vời đã chắp cho em đôi cánh để em vững bước vào đời.

27 tháng 4 2018

Năm học lớp Một, cô Trang là cô giáo chủ nhiệm của lớp em. Cô có mái tóc óng mượt, đôi mắt đen và sáng. Dáng người cô nhỏ nhắn và nhanh nhẹn. Giờ Toán, cô hướng dẫn chúng em đọc bài và trả lời câu hỏi. Giờ học Tiếng Việt, cả lớp chăm chú nghe cô giảng. Cô ân cần hướng dẫn chúng em tập viết. Em nhớ nhất là khi cô cười, nụ cười của cô giống hệt một tia nắng ấm áp truyền cho chúng em thêm hứng khởi học tập. Khi em và các bạn mắc lỗi, cô luôn nhắc nhở chúng em bằng giọng dịu dàng mà nghiêm trang. Chúng em rất yêu quý và kính trọng cô. Nghe lời cô chúng em chăm chỉ học.

8 tháng 4 2018

Ngôi trường mơ ước của em là một ngôi trường với cỏ cây, hoa lá ở mọi nơi.Ngoài cổng trường, một con đường rất nhiều hoa dẫn đến cổng. Trong trường còn có những cái xích đu để cho các bạn nhỏ ngồi chơi, đọc sách vào những giờ nghỉ giải lao. Nó còn có nhà kính để trồng rau, hoa,...Những chiếc ghế dài được đặt dưới những gốc cây cổ thụ. ở sân thể dục sẽ có một hồ bơi để giúp các bạn nhỏ rèn luyện sức khỏe. Những chuồng chim xinh đẹp được treo dưới những cái cây cho sân trường thêm vui vẻ. Trong những lớp học, những chậu hoa nhỏ được đặt ngay bên cứa sổ. Em rất muốn có một ngôi trường hòa nhập với thiên nhiên, tạo nên không khí mát mẻ.

8 tháng 4 2018

“Thành công sẽ mỉm cười với những ai có ước mơ và dám thực hiện ước mơ của mình”.

Vâng! Có lẽ bất cứ lúc nào và bất cứ nơi đâu trên chuyến hành trình dài của cuộc đời, chúng ta đều mang theo bên mình không ít những ước mơ – thứ mà ta hết sức nâng niu và tạo mọi điều kiện thuận lợi nhất để hạt giống ước mơ ấy sẽ nhanh chóng nảy mầm trong khu vườn khát vọng của riêng ta. Tôi cũng vậy, cũng có rất nhiều ước mơ cho tương lai và chúng luôn đẹp, rực rỡ, huy hoàng trong đôi mắt đầy hi vọng của tôi. Thế nhưng, ngay những ngày tháng cuối cùng sắp khép lại, quãng đời trung học phổ thông, ước mơ lớn nhất của tôi là được bước vào giảng đường đại học, một ngôi trường sẽ là mái nhà tương lai che chở, bảo vệ và dạy cho tôi những kinh nghiệm, những bài học cuộc sống giá trị bên cạnh lượng tri thức khoa học bổ ích.

Rõ ràng việc vào đại học đối với học sinh trong thời đại ngày nay là rất dễ dàng, khác xa với thế hệ cha anh ngày trước. Bởi lẽ song song với nhu cầu giáo dục ngày càng cao trong thời kỳ hội nhập này, hàng loạt các trường đại học mọc lên ở khắp nơi, đáp ứng đầy đủ nhu cầu học tập của khối lượng đông đảo học sinh. Và từ đó, cũng phát sinh rất nhiều vấn đề mang tính tất yếu mà học sinh chúng tôi phải băn khoăn, lo nghĩ về việc chọn một trường đại học phù hợp, đúng như sở nguyện của mình. Đứng trước nhiều lựa chọn mang tính bước ngoặt này, mặc dù đã được thầy cô, gia đình và hệ thống thông tin đại chúng tư vấn và cung cấp rất nhiều thông tin cần thiết nhưng chúng tôi vẫn không thoát khỏi những suy nghĩ mông lung, mơ hồ về ngôi trường đại học tương lai. Bởi lẽ, nghe và đọc thì chúng tôi đã được nghe và đọc rất nhiều nhưng chưa bao giờ và chưa lúc nào được viếng thăm một ngôi trường đại học thật thụ để hiểu rõ hơn về môi trường giảng dạy của nó. Thật khó để chọn lựa phải không nào, khi mà trên Internet hay báo chí, truyền hình, ngôi trường đại học nào cũng thật đẹp và có những điều kiện tuyển sinh hết sức hấp dẫn.

Và rồi, như một sự may mắn, tôi và nhiều hoc sinh khác được nhà trường tổ chức tham quan trường Đại học Tân Tạo thuộc “thành phố tri thức Tân Đức”, cũng tọa lạc trên địa phân huyện Đức Hòa của chúng tôi. Chắc chắn rằng, sự xuất hiện của ngôi trường này sẽ làm thay đổi rất nhiều bộ mặt của huyện Đức Hòa nói riêng và của cả tỉnh Long An nói chung chỉ trong tương lai gần mà thôi.

Hình như, có  nhiều lúc tôi đã mơ màng hình dung trong tâm trí mình những hình ảnh đẹp đẽ và tráng lệ nhất của ngôi trường đại học trong nhiều bộ phim của nươc ngoài. Chẳng hạn như trong phim Harry Potter, rõ ràng ngôi trường ấy thật lộng lẫy và nguy nga đến không thể tả được. Tôi đã từng nghĩ rằng ở nước Việt Nam của chúng ta không thể nào có một ngôi trường tầm cỡ như vậy. Thế rồi, chuyến tham quan  Đại học Tân Tạo đã thay đổi rất nhiều suy nghĩ non trẻ và có phần sai lệch trong tôi, đồng thời nó gieo cho tôi rất nhiều hy vọng về một tương lai tốt đẹp phía trước.

Tôi hầu như đã bị choáng ngợp khi đứng trước tòa nhà trung tâm của trường. Đó chỉ là một trong số rất nhiều tòa nhà khác đã và đang được hoàn thành trong thời gian sớm nhất. Tuy không quá lịch lãm như những ngôi trường trong tưởng tượng phi thực của tôi, Đại học Tân Tạo cũng ít nhiều giúp tôi hình dung được rõ ràng và cụ thể hơn ước mơ cháy bỏng của mình.  Hơn thế nữa, qua trò chuyện với đội ngũ giảng viên và những thành viên trong ban sáng lập trường, tôi cảm nhận rõ được sự thân thiện toát lên qua từng lời nói và thái độ của họ dành cho lớp học sinh tương lai chúng tôi. Đâu đó trong ánh mắt thiết tha của các thầy, các cô là cả một niềm tin yêu và hoài vọng lớn lao đặt vào thế hệ trẻ chúng tôi. Không dùng những từ ngữ cầu kỳ, không diên những bộ trang phục mang tính thời đại, các thầy cô tận tình như anh chị, cha mẹ của chúng tôi vậy. Và còn gì tốt hơn khi tôi được học và sinh hoạt trong một môi trường thân thiện, ấm áp tình người như thế. Thầy cô sẽ không còn là những người ở trên, xa cách và luôn nghiêm khắc với tôi mà họ sẽ là những người bạn vô cùng đặc biệt, luôn sẵn sàng hỗ trợ, giúp đỡ và đồng hành cùng chúng tôi trên chặng đường chông gai phía trước.

Sau một vòng tham quan cơ sở vật chất của trường, tôi cảm thấy rất vui và tầm nhìn của mình đã được mở mang đôi chút. Chưa bao giờ tôi tiếp xúc thực tế với những căn phòng, kiến trúc xây dựng hay tất cả mọi thứ theo tiêu chuẩn quốc tế như thế này. Thật hào hứng khi tôi chợt ước rằng một ngày nào đó được trở thành sinh viên của Đại học Tân Tạo. Khi ấy, chắc tôi sẽ phải cố gắng và nỗ lực rất nhiều.

Khi tìm hiểu về công tác giảng dạy và hệ thống giáo dục của trường, tôi bất giác quên mình vẫn còn là một học sinh trung học phổ thông bởi chúng quá hấp dẫn và đầy quyến rũ với tôi. “Một nền giáo dục theo tiêu chuẩn Hoa Kỳ”. Có thật không trong địa phận của huyện nhà đa số những người dân nơi đây đều nghèo và quanh năm tần tảo như nhau cả. Sẽ rất khó cho chúng tôi khi phải học trong môi trường giảng dạy hoàn toàn bằng tiếng Anh với khoảng 60% giảng viên là người nước ngoài. Nhưng tôi chợt vững tâm và bớt đi phần nào lo ngại vì tôi tin rằng họ có thừa năng lực, trí thức và lòng hăng say yêu nghề để giảng giải tận tình cho chúng tôi. Học phí vào trường đại học là vấn đề đã gây rất nhiều suy ngẫm cho tôi, bởi với số tiền ít ỏi từ việc làm nông của gia đình, tôi hoàn toàn không thể với tới một ngôi trường tầm cỡ quốc tế thế này. Nhưng như một phép màu, trường có hẳn học bổng toàn phần cho những sinh viên vượt khó học tập. Hơn thế nữa, tất cả những sinh hoạt cá nhân, ăn nghỉ, vui chơi, giải trí của học viên đều được thực hiện trong ký túc xá và khuôn viên nhà trường. Sẽ rất tiên lợi cho những sinh viên xa nhà và có nhiều lo ngại về hệ thống an ninh phức tạp trong các khu nhà trọ.

Tuy không được tham quan toàn bộ cơ sở vật chất của trường, chưa được vào thư viện và nhiều phòng khác nhưng tôi rất mong rằng: tất cả mọi thứ đều đầy đủ và tiện dụng cho sinh hoạt của chúng tôi.

Tôi nghĩ thư viện của nhà trường phải là nơi mà chúng tôi có thể tự do thả hồn mình nổi trôi trên những trang sách biết nói ở tất cả các lĩnh vực khác nhau. Phòng tự học dành cho sinh viên sẽ thật rộng rãi, thoáng mát để chúng tôi chú tâm vào việc học thay vì lười biếng ngồi buồn trong ký túc xá của trường. Trong môi trường mà tất cả mọi người đều học hăng say như vậy thì tin chắc rằng nhưng học viên khác cũng sẽ làm theo thôi.

Tôi còn rất nhiều mong muốn muốn bày tỏ với ban tổ chức cuộc thi này nhưng thời gian không còn nhiều nữa. Tôi nghĩ rằng, trường Đại học Tân Tạo đã, đang và sẽ đáp ứng tốt nhất những nhu cầu của sinh viên, vượt xa cả những mong muốn giản đơn, bình dị của tôi. Thế nên tôi cũng chẳng còn muốn ước mơ gì khác ngoài việc sẽ được học tập, sẽ được bay đến tương lai bằng đôi cánh do Đại học Tân Tạo ban tặng cho mình. Ngay từ giây phút này, tôi sẽ nỗ lực trau dồi hết sức, hết lòng để vươn tới ước mơ khó khăn nhưng không phải là không thực hiện được. Trở thành sinh viên của trường Đại học Tân Tạo và cho dù ước mơ ấy không thực hiện được, tôi vẫn sẽ có cơ hội vào những trường đại học chất lượng khác, chỉ sau Đại học Tân Tạo thôi,  hy vọng là như vậy.

Chờ tôi nhé, ngôi trường Đại học yêu quí của tôi! Chờ nhé, ước mơ, khát vọng cháy bỏng trong tôi lúc này. Một lần nữa, tôi muốn động viên chính mình bằng câu danh ngôn yêu thích: “Hãy luôn là chính mình và đừng bao giờ từ bỏ ước mơ”.

Và dĩ nhiên, tôi sẽ viết vào ký ức đẹp đẽ của mình những gì mà tôi trông thấy và cảm nhận được sau chuyến viếng thăm không thể nào quên này. Tuyệt. Cảm ơn tất cả mọi thứ từ cuộc sống đã cho tôi cơ hội được đến gần hơn với mơ ước của mình.

23 tháng 5 2018

Đông Anh, ngày 5 tháng 9 năm 2030
“Vịt” Ly thân mến!
Hẳn cậu rất ngạc nhiên khi bức thư này được gửi tới cậu từ Đông Anh - quê hương của tụi mình.
Đừng ngạc nhiên Ly ạ, mình về nước được gần 10 hôm rồi. Ra đi thấm thoắt đã mấy năm trời. Cuộc sống cứ như cơn lốc cuốn mình đi. Bởi vậy, vừa bước xuống sân bay, mình cảm tưởng như trái tim sắp nổ tung vì xúc động, vui mừng, hồi hộp, rạo rực. Đến giờ mình mới cảm nhận hết được ý nghĩa thiêng liêng của hai tiếng “quê hương”. Mình đã được trở về ngôi nhà thân yêu đầy ắp tình thương, được thắp nén hương cho ông bà tổ tiên. Nhưng chưa hết Ly ơi, một điều xúc động bất ngờ đã đến với mình trong chuvến thăm quê lần này, mình đã về thăm lại trường cũ.
Nhân ngày khai giảng năm học mới, lại đúng dịp về thăm quê nên mình quyết định về thăm lại trường Nguyền Huy Tưởng sau bao năm xa cách. Ngày hôm ấy, bầu trời quang đãng, trong xanh đến lạ, những tia nắng vàng xuyên qua các kẽ lá xanh mướt của mùa hè, như vương trên đôi chân khiến lòng mình chen đầy những cảm xúc khác nhau: rộn rã, hồi hộp, náo nức, lo lắng... như trong buổi khai trường năm xưa. Vừa bước tới cổng trường, mình đã vô cùng ngạc nhiên khi thấy cánh cổng điện tử tự động thay chỗ cho cánh cổng sắt cũ kĩ năm xưa và phía trên là bảng điện tử chạy dòng chữ đỏ: “Trường THCS Nguyễn Huy Tưởng”. Bước qua cánh cổng hiện đại, mình mới thấy không khí rộn ràng của một ngày khai trường. Hai hàng cây bên cổng vào được trang trí băng rôn đỏ rực, các dãy nhà, các phòng học cũng được treo những chiếc cờ đuôi nheo với dòng chữ vàng “Thi đua dạy tốt, học tốt”. Khắp trường cờ hoa rực rỡ. Sân trường ồn ào náo nhiệt tiếng cười, tiếng nóị, tiếng reo... Đồng phục không còn là áo trắng quần xanh gò bó như xưa mà đã được thay bằng chiếc váy ngắn, quần soóc, áo phông thoải mái trông thật dễ thương. Các cô giáo vẫn dịu dàng trong tà áo dài quen thuộc còn các thầy thì trang trọng trong bộ vest đen. Mình ngồi xuống chiếc ghế đá giữa sân trường để được ngắm kĩ hơn ngôi trường sau bao năm xa cách. Cậu biết không, khu vườn sinh địa - công trình măng non của chúng mình khi xưa - giờ như một công viên nhỏ. Ly vẫn nhớ cây bằng lăng hai đứa mình trồng trong khu vườn này chứ? Hồi trước nó cao chừng gang tay, nhỏ xíu thế mà giờ đã như một thiếu nữ mới lớn với những hoa màu tím.
Mình vào khu học đường. Chân bước lên những bậc thang xưa mà lòng thì hồi hộp. Lớp của mình đây rồi, nhưng nó thay đổi nhiều quá. Toàn bộ lớp được tân trang lại: có một chiếc máy chiếu lớn, một chiếc ti vi, tủ đựng đồ, mỗi bàn chỉ có 2 học sinh ngồi, không như chúng mình trước kia chen chúc... Mình đi đến chiếc bàn thứ tư, dãy giữa, nơi tụi mình đã ngồi 20 năm về trước. Mình mỉm cười, ngồi xuống, chợt nhớ những kỉ niệm xưa. Nhớ những khi cùng nhau vui đùa chạy vòng quanh lớp. Nhớ khi “Vịt" giận mình chỉ vì mình làm rách bìa quyển sách Ngữ văn của cậu nhưng rồi chính cậu lại làm lành trước. Nhớ khi hai đứa mình bị cô chủ nhiệm phạt vì “buôn” chuyện trong giờ học. Nhớ cái lần thằng Hùng “quái" ngồi sau cậu, lấy dây buộc vào tóc cậu giặt giật khiến cô Giang tưởng lầm cậu làm trò trong lớp... Nhớ lắm những năm tháng mà cả 47 đứa trong lớp cùng nỗ lực học tập, cùng “nỗ lực” bày ra những trò nghịch ngợm, cùng chia sẻ buồn vui, vậy mà, giờ đây mỗi đứa mỗi nơi, mỗi người có một cuộc sống riêng, một lựa chọn riêng... Dù 20 năm đã trôi qua nhưng mình vẫn nhớ những tháng ngày thân thương ấy, mình vẫn chưa thể quên ngày chia tay đầy nước mắt của lớp mình.
Ra khỏi lớp, mình nhìn xuống nhà thể chất. Không còn ngôi nhà bị dột khi trời mưa nữa, thay vào đó là ngôi nhà thể chất mới, cao to và chắc chắn nhà để xe cũng đã được dời ra sau khu nhà học. Mải ngắm nhìn những thay đổi của trường, mình không nhận ra có người đứng sau mình từ bao giờ:
- Em về thăm trường phải không?
Thì ra là cô Giang chủ nhiệm tụi mình năm lớp 9. Mình vừa mừng vừa xúc động. Cô đã già đi nhiều, mái tóc đen ngày nào giờ đã điểm bạc, khóe mắt nhiều nếp nhăn nhưng ánh nhìn của cô không hề thay đổi, vẫn dịu dàng trìu mến và đầy yêu thương. Cô ôm mình và cả hai cô trò đều giàn giụa nước mắt. Cô hỏi han về cuộc sống của mình và kể cho mình nghe về các thầy cô khác. Hầu hết các thầy cô dạy chúng mình đều đã nghỉ hưu. Cô Hạnh đang ở Mĩ cùng con trai. Thầy Hưng bệnh nặng đang nằm trong bệnh viện. Mình thương thầy quá. Thầy Tuấn về quê vui thú điền viên... Mình và cô vừa đi vừa nói chuyện, bỗng một bàn tay đập mạnh vào vai mình:
- “Ổi ương”, về nước mà không báo cho tôi một tiếng.
Là thằng Quang cái thằng chúa nghịch và lười học ngày nào giờ lại là giáo viên dạy Toán của trường. Quang đưa mình và cô đến nơi tập trung của lớp. Hóa ra rất nhiều bạn lớp mình nhân dịp này cũng về thăm lại trường. Nhiều người còn dẫn cả con theo nữa. Nam và Đạt cùng mở một công ty xây dựng. Huyền “béo” đã thon hơn một chút, đang làm kế toán cho một công ty nước ngoài. Dung “kều” dạy Lí ở Hải Phòng, có hai thằng cu xinh ra phết... Nhìn chung, lớp mình đều thành đạt. Mình nghĩ đúng như Minh - lớp trưởng - nói, những thành công của tụi mình không chỉ nhờ nỗ lực bản thân mà phần lớn là nhờ công lao dạy bảo của các thầy cô.
Buổi thăm trường hôm ấy đã để lại trong mình rất nhiều ấn tượng. Mình cảm thấy niềm vui tràn ngập, mình như trở lại 20 tuổi. Ly ơi, lớp mình hẹn sang năm sẽ gặp lại nhau vào dịp này. Ly hãy gạt công việc sang một bên, sang năm về thăm trường nhé. Rồi cậu sẽ thấy sung sướng và hạnh phúc thế nào khi được trở lại thăm trường. Ly hãy thông cảm cho sự “lắm lời” của mình bởi cảm xúc cứ dâng trào khiến mình cần người chia sẻ. Chúc cậu và gia đình luôn hạnh phúc.
Bạn thân “Ổi ương” của cậu.

30 tháng 9 2018

Đông Anh, ngày 5 tháng 9 năm 2030
“Vịt” Ly thân mến!
Hẳn cậu rất ngạc nhiên khi bức thư này được gửi tới cậu từ Đông Anh - quê hương của tụi mình.
Đừng ngạc nhiên Ly ạ, mình về nước được gần 10 hôm rồi. Ra đi thấm thoắt đã mấy năm trời. Cuộc sống cứ như cơn lốc cuốn mình đi. Bởi vậy, vừa bước xuống sân bay, mình cảm tưởng như trái tim sắp nổ tung vì xúc động, vui mừng, hồi hộp, rạo rực. Đến giờ mình mới cảm nhận hết được ý nghĩa thiêng liêng của hai tiếng “quê hương”. Mình đã được trở về ngôi nhà thân yêu đầy ắp tình thương, được thắp nén hương cho ông bà tổ tiên. Nhưng chưa hết Ly ơi, một điều xúc động bất ngờ đã đến với mình trong chuvến thăm quê lần này, mình đã về thăm lại trường cũ.
Nhân ngày khai giảng năm học mới, lại đúng dịp về thăm quê nên mình quyết định về thăm lại trường Nguyền Huy Tưởng sau bao năm xa cách. Ngày hôm ấy, bầu trời quang đãng, trong xanh đến lạ, những tia nắng vàng xuyên qua các kẽ lá xanh mướt của mùa hè, như vương trên đôi chân khiến lòng mình chen đầy những cảm xúc khác nhau: rộn rã, hồi hộp, náo nức, lo lắng... như trong buổi khai trường năm xưa. Vừa bước tới cổng trường, mình đã vô cùng ngạc nhiên khi thấy cánh cổng điện tử tự động thay chỗ cho cánh cổng sắt cũ kĩ năm xưa và phía trên là bảng điện tử chạy dòng chữ đỏ: “Trường THCS Nguyễn Huy Tưởng”. Bước qua cánh cổng hiện đại, mình mới thấy không khí rộn ràng của một ngày khai trường. Hai hàng cây bên cổng vào được trang trí băng rôn đỏ rực, các dãy nhà, các phòng học cũng được treo những chiếc cờ đuôi nheo với dòng chữ vàng “Thi đua dạy tốt, học tốt”. Khắp trường cờ hoa rực rỡ. Sân trường ồn ào náo nhiệt tiếng cười, tiếng nóị, tiếng reo... Đồng phục không còn là áo trắng quần xanh gò bó như xưa mà đã được thay bằng chiếc váy ngắn, quần soóc, áo phông thoải mái trông thật dễ thương. Các cô giáo vẫn dịu dàng trong tà áo dài quen thuộc còn các thầy thì trang trọng trong bộ vest đen. Mình ngồi xuống chiếc ghế đá giữa sân trường để được ngắm kĩ hơn ngôi trường sau bao năm xa cách. Cậu biết không, khu vườn sinh địa - công trình măng non của chúng mình khi xưa - giờ như một công viên nhỏ. Ly vẫn nhớ cây bằng lăng hai đứa mình trồng trong khu vườn này chứ? Hồi trước nó cao chừng gang tay, nhỏ xíu thế mà giờ đã như một thiếu nữ mới lớn với những hoa màu tím.
Mình vào khu học đường. Chân bước lên những bậc thang xưa mà lòng thì hồi hộp. Lớp của mình đây rồi, nhưng nó thay đổi nhiều quá. Toàn bộ lớp được tân trang lại: có một chiếc máy chiếu lớn, một chiếc ti vi, tủ đựng đồ, mỗi bàn chỉ có 2 học sinh ngồi, không như chúng mình trước kia chen chúc... Mình đi đến chiếc bàn thứ tư, dãy giữa, nơi tụi mình đã ngồi 20 năm về trước. Mình mỉm cười, ngồi xuống, chợt nhớ những kỉ niệm xưa. Nhớ những khi cùng nhau vui đùa chạy vòng quanh lớp. Nhớ khi “Vịt" giận mình chỉ vì mình làm rách bìa quyển sách Ngữ văn của cậu nhưng rồi chính cậu lại làm lành trước. Nhớ khi hai đứa mình bị cô chủ nhiệm phạt vì “buôn” chuyện trong giờ học. Nhớ cái lần thằng Hùng “quái" ngồi sau cậu, lấy dây buộc vào tóc cậu giặt giật khiến cô Giang tưởng lầm cậu làm trò trong lớp... Nhớ lắm những năm tháng mà cả 47 đứa trong lớp cùng nỗ lực học tập, cùng “nỗ lực” bày ra những trò nghịch ngợm, cùng chia sẻ buồn vui, vậy mà, giờ đây mỗi đứa mỗi nơi, mỗi người có một cuộc sống riêng, một lựa chọn riêng... Dù 20 năm đã trôi qua nhưng mình vẫn nhớ những tháng ngày thân thương ấy, mình vẫn chưa thể quên ngày chia tay đầy nước mắt của lớp mình.
Ra khỏi lớp, mình nhìn xuống nhà thể chất. Không còn ngôi nhà bị dột khi trời mưa nữa, thay vào đó là ngôi nhà thể chất mới, cao to và chắc chắn nhà để xe cũng đã được dời ra sau khu nhà học. Mải ngắm nhìn những thay đổi của trường, mình không nhận ra có người đứng sau mình từ bao giờ:
- Em về thăm trường phải không?
Thì ra là cô Giang chủ nhiệm tụi mình năm lớp 9. Mình vừa mừng vừa xúc động. Cô đã già đi nhiều, mái tóc đen ngày nào giờ đã điểm bạc, khóe mắt nhiều nếp nhăn nhưng ánh nhìn của cô không hề thay đổi, vẫn dịu dàng trìu mến và đầy yêu thương. Cô ôm mình và cả hai cô trò đều giàn giụa nước mắt. Cô hỏi han về cuộc sống của mình và kể cho mình nghe về các thầy cô khác. Hầu hết các thầy cô dạy chúng mình đều đã nghỉ hưu. Cô Hạnh đang ở Mĩ cùng con trai. Thầy Hưng bệnh nặng đang nằm trong bệnh viện. Mình thương thầy quá. Thầy Tuấn về quê vui thú điền viên... Mình và cô vừa đi vừa nói chuyện, bỗng một bàn tay đập mạnh vào vai mình:
- “Ổi ương”, về nước mà không báo cho tôi một tiếng.
Là thằng Quang cái thằng chúa nghịch và lười học ngày nào giờ lại là giáo viên dạy Toán của trường. Quang đưa mình và cô đến nơi tập trung của lớp. Hóa ra rất nhiều bạn lớp mình nhân dịp này cũng về thăm lại trường. Nhiều người còn dẫn cả con theo nữa. Nam và Đạt cùng mở một công ty xây dựng. Huyền “béo” đã thon hơn một chút, đang làm kế toán cho một công ty nước ngoài. Dung “kều” dạy Lí ở Hải Phòng, có hai thằng cu xinh ra phết... Nhìn chung, lớp mình đều thành đạt. Mình nghĩ đúng như Minh - lớp trưởng - nói, những thành công của tụi mình không chỉ nhờ nỗ lực bản thân mà phần lớn là nhờ công lao dạy bảo của các thầy cô.
Buổi thăm trường hôm ấy đã để lại trong mình rất nhiều ấn tượng. Mình cảm thấy niềm vui tràn ngập, mình như trở lại 20 tuổi. Ly ơi, lớp mình hẹn sang năm sẽ gặp lại nhau vào dịp này. Ly hãy gạt công việc sang một bên, sang năm về thăm trường nhé. Rồi cậu sẽ thấy sung sướng và hạnh phúc thế nào khi được trở lại thăm trường. Ly hãy thông cảm cho sự “lắm lời” của mình bởi cảm xúc cứ dâng trào khiến mình cần người chia sẻ. Chúc cậu và gia đình luôn hạnh phúc.
Bạn thân “Ổi ương” của cậu.

hok tốt