K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

12 tháng 1 2019

Ukm,,

# ĐoảnTrời đã khuya lắm rồi, tôi vừa làm xong đống bài tập chất cao như núi của giáo viên giao cho. Thật là mệt chết đi được ~. Ngả lưng xuống giường, tôi vội vàng cầm con dế yêu quý để xem tin nhắn mà ny gửi cho. Đây có lẽ là một thói quen không thể bỏ được của tôi rồi. Nhưng có lẽ làm tôi thất vọng, hụt hẫng. Không một tin nhắn gửi đến hỏi han như mọi khi, tôi cũng cảm...
Đọc tiếp

# Đoản
Trời đã khuya lắm rồi, tôi vừa làm xong đống bài tập chất cao như núi của giáo viên giao cho. Thật là mệt chết đi được ~. Ngả lưng xuống giường, tôi vội vàng cầm con dế yêu quý để xem tin nhắn mà ny gửi cho. Đây có lẽ là một thói quen không thể bỏ được của tôi rồi. Nhưng có lẽ làm tôi thất vọng, hụt hẫng. Không một tin nhắn gửi đến hỏi han như mọi khi, tôi cũng cảm thấy buồn lắm chứ. Chắc có lẽ anh ấy bận rồi cũng nên.
Nằm cảm thấy chán chường, tôi bấm thử vào nick facebook của anh để chơi cho đỡ chán, cũng lâu rồi tôi không vào nick của anh. Ồ, nick anh cũng khá nhiều thông báo, tin nhắn đấy. Nhưng tôi không rảnh mà xem trộm tin nhắn của anh, tôi chỉ lướt lướt bản tin mà thôi. Lướt mãi cũng chán tôi định off thì bỗng có tin nhắn Bảo Anh gửi đến và dòng chữ hiện lên:
- ck, bao giờ anh đá con Dương vậy?- Bảo Anh
- Từ từ đã nào, còn phải có trò vui cho màn kết chứ eiu.- Nhật Minh
- Không chịu đâu, dù gì anh cũng thắng cuộc lũ bạn rồi mà.- Bảo Anh
- Anh phải tốn công lắm mới tán được con mọt sách lạnh lùng ấy giờ phải chơi tý đã chứ.- Nhật Minh
- Hư hư anh thích trêu đùa mà bỏ mặc em à - Bảo Anh
- Anh chỉ yêu mình em mà thôi, làm sao mà bỏ được.- Nhật Minh
............
Những tin nhắn ấy đã đập vào mắt tôi. Tôi lúc này cảm giác thật là hỗn lộn chỉ có thể miêu tả bằng từ '' đau ''. Tôi ước gì đây chỉ là ảo tưởng mà thôi. Tôi- Ánh Dương này đang làm con rối cho họ ư? Rồi bạn thân tôi- Bảo Anh; người mà tôi yêu, tin tưởng, luôn nói yêu tôi thật lòng- Nhật Minh cũng lừa rối tôi ư? Họ là những người mà tôi luôn tin tưởng, giúp tôi vui vẻ, hòa đồng với mọi người thì ra là đang giễu cợt tôi

Cố gắng kìm nén nước mắt, tôi nhắn tin gửi cho Nhật Minh:
- Chúng mình chia tay đi.
cố gắng mãi tôi mới nhắn được dòng chữ chia tay với anh ấy. Tôi cảm thấy thật mệt mỏi. Tôi chặn hết tài khoản facebook, cắt đứt liên lạc với họ- những con người đã lừa dối tôi.

Cả đêm hôm đó, tôi khóc. Khóc vì thấy mình thật ngu ngốc. Ngu ngốc đến nỗi không biết người ta đang đem mình ra cá cược. Tôi thấy thật hận mình. Tôi tự nhủ chỉ hnay tôi yếu đuối mà thôi, từ mai tôi sẽ sống tốt hơn.
_____________dải phân cách__________________
Sáng sớm hôm sau, tôi vẫn đi đến trường. Nhưng với khuôn mặt lạnh băng, không cảm xúc. Đâu còn sự hồn nhiên của cô gái 18 tuổi, tuổi tràn đầy nhiệt huyết. Tôi cảm thấy mình không thể như vậy, tôi không muốn mình bị tổn thương.
Những lời bàn tán về tôi vì thay đổi, nhưng tôi mặc kệ. Cô bạn thân giả tạo của tôi còn rối rít hỏi thăm:
- Bạn sao vậy? Có chuyện gì buồn à, tâm sự với mình đi
Nếu như là Anhs Dương ngày trước thì có lẽ đấy là một câu nói làm tôi vô cùng cảm kích và sẽ kể hết mọi buồn phiền cho cô ta nghe. Nhưng tôi giờ đã khác, câu nói đó làm tôi muốn ói ra mà thôi. Nhếch mép cười khinh bỉ cô bạn, tôi mỉa mai:
- Tôi vẫn tốt. Tốt vì mình đã đc trở thành 1 con rối rất hữu ích cho người ta.
Và tôi bước đi, gặp ánh mắt khó hiểu của Nhật Minh tôi chỉ cười lạnh.
từ đó tôi bỏ mặc tất cả chỉ chú tâm học và học mà thôi. Tôi muốn mình học thật giỏi để còn sang Mỹ du học, tôi muốn trốn tránh tất cả, rời khỏi nơi mà tôi coi là ác mộng.
______________3 tháng sau______________________
Thời gian trôi thật nhanh, thoáng cái đã đến ngày bế giảng rồi. Bước trên con đường đến trường với lòng tràn đầy hân hoan. Tôi rất vui vì mình đã đc đứng đầu thủ khoa, và còn vui hơn nữa, ngày mai tôi sẽ rời xa nơi này, có thể một thời gian dài hoặc là mãi mãi.
Buổi lễ kết thúc với sự buồn tẻ như mọi năm không hơn, không kém.
Lặng lẽ ra bước ra phía sau trường, tôi muốn lưu giữ chút kỉ niệm nào đó. Nơi này vẫn thật yên tĩnh, rất hợp với kiểu mọt sách của tôi. Chính tại nơi đây, Nhật Minh đã tỏ tình tôi; và chính tại nơi đây, anh ấy đã đeo bám dai diết tôi để tôi đồng ý. Quanh đây đâu đó có tiếng cười của anh, những câu nói ân cần, những câu trêu đùa tôi để muốn tôi cười, anh đã cho tôi mượn bờ vai để dựa khi tôi buồn,.... Có lẽ là ở đâu quanh sau trường cũng có hình ảnh tôi và anh. Say sưa với suy nghĩ của mình, bỗng sau lương tôi bỗng có giọng nói trầm ấm:
- Anh cần lời giải thích vì sao em muốn chia tay với anh?
Quay đầu lại, tôi lạnh nhạt nói:
- Hừ, anh chỉ lừa dối tôi. Xem tôi là con cờ để cá cược với bạn bè chứ không hơn không kém. Yêu ư? thật nực cười.
Anh không nói gì, cũng phải thôi, đấy là sự thật. Tôi bước đi để lại cho anh câu:
-Anh đã thắng rồi. tôi sẽ buông tay, anh hãy đi đi không phải gượng ép yêu tôi đâu.
Tôi bước đi thật nhanh, sợ mình sẽ yếu đuối và bật khóc trước người khác mất. Dù sao cũng cám ơn họ. Họ đã mang cho tôi một thanh xuân ngọt cũng có, đắng cũng có. Nhờ vậy tôi đã trưởng thành rồi, bước theo con đường phía trước nơi sẽ chào đón tôi.

___________________________________________________________________

Gửi cậu

Thanh xuân-quãng thời gian mà ai cũng sẽ trải qua. Tớ cũng đã đi qua rồi, nó ngọt, đắng, cay,...đầy đủ tư vị. Tớ cứ ngỡ, treenmais trường,, cuộc sống của tớ sẽ bình lặng mà trôi đi nhẹ nhàng, nhưng thật may mắn đã có cậu bước vào con đường lạnh lẽo mà tớ đang đi, cùng tớ rảo bước. Trên con đường ấy luôn có chàng trai tươi cười với tớ, nói chuyện cùng tớ, kiên nhẫn làm bạn với tớ. Cậu tiếp cận tớ vì mục đích, tham vọng của cậu. Nhưng dù sao tớ cũng rất vui, cám ơn ccaauj vì đã ở bên tớ. Cám ơn đã đi cùng tớ trên một đoạn đường, cám ơn đã bước vào thanh xuân của tớ. Chẳng thể biết cùng tương phùng không, nhưng không sao, cậu vẫn là một kí ức tươi đẹp trong tớ....

__________

Bạn đọc, bạn thấy nó không hay, ừm bạn có thể góp ý, tôi rất sẵn lòng....Mong chiếu cố

#truyện cũ

2

Pịa của Quân ở Tây Bắc

Thì gọi là pịa quân tây bắc

 

Bạn thân ơi biết không? Tôi đã từng coi bạnlà người thân trong gia đình thôi! Bạn trông rất giống tôi, phải nói chúng ta kết hợp vào thì rất tuyệt! Trong mắt tôi bạn lúc nào cũng tỏa sáng như những vì sao mà tôi không thể nào với tới! Là bạn thân thì không giấu nhau chuyện j, có thể tâm sự được đúng không? Tôi làm tất cả vì bạn, bị phạt cũng vì bạn, nhường bạn tất cả mọi...
Đọc tiếp

Bạn thân ơi biết không? Tôi đã từng coi bạnlà người thân trong gia đình thôi! Bạn trông rất giống tôi, phải nói chúng ta kết hợp vào thì rất tuyệt! Trong mắt tôi bạn lúc nào cũng tỏa sáng như những vì sao mà tôi không thể nào với tới! Là bạn thân thì không giấu nhau chuyện j, có thể tâm sự được đúng không? Tôi làm tất cả vì bạn, bị phạt cũng vì bạn, nhường bạn tất cả mọi thứ, bạn chẳng cần đụng đến những việc nhức đầu đó bởi vì đã có tôi đây rồi! Tôi sẽ làm tất cả mọi thứ vì bạn là bạn thân của tôi! Bạn lại dấu tôi rất nhiều chuyện! Tôi nghe thấy, tôi biết đấy và tôi cũng nhìn thấy. Nhưng tôi lại thích giả mù, giả câm và giả điếc. Để cho bạn có thể tự nói mọi thứ với tôi! Để tôi được ngghe mọi thứ từ chính bạn! Tôi biết tất cả nhưng trước mặt bạn tôi vẫn phải luôn lặng lẽ làm như không biết chuyện j vậy. Bạn thân của tôi à? Tôi mệt lắm! Thật sự mệt lắm rồi! Liệu bạn có biết chăng? Bạn à tôi đeo mặt lạ nhiều rồi! Có lẽ mặt thật cũng đã bị sứt mẻ bởi thời gian tôi chờ đợi quá lâu rồi! Tôi sẽ tiếp tục mang theo chiếc mặt nạ này tiến về phía trước, tôi cũng sẽ mong một ngày nào đó tôi có thể gỡ nó ra và sống bằng mặt thật của chính tôi với bạn! Bạn thân ơi! Bạn thân hãy nhớ nhé: Tôi là bạn thân của cậu. Mọi sự xây dựng tạo nên thành công của cậu tôi có thể giúp cậu nhưng nếu cậu phản bội tôi thì tôi không biết mình sẽ làm j đâu! Bởi tình bạn là thứ tôi rất quý trọng nhưng cũng rất căm ghét khi bị phản bội!

2

ủa 2 bản hả?

11 tháng 11 2018

đăng nhầm! do máy tính đơ!

Bạn thân ơi biết không? Tôi đã từng coi bạnlà người thân trong gia đình thôi! Bạn trông rất giống tôi, phải nói chúng ta kết hợp vào thì rất tuyệt! Trong mắt tôi bạn lúc nào cũng tỏa sáng như những vì sao mà tôi không thể nào với tới! Là bạn thân thì không giấu nhau chuyện j, có thể tâm sự được đúng không? Tôi làm tất cả vì bạn, bị phạt cũng vì bạn, nhường bạn tất cả mọi...
Đọc tiếp

Bạn thân ơi biết không? Tôi đã từng coi bạnlà người thân trong gia đình thôi! Bạn trông rất giống tôi, phải nói chúng ta kết hợp vào thì rất tuyệt! Trong mắt tôi bạn lúc nào cũng tỏa sáng như những vì sao mà tôi không thể nào với tới! Là bạn thân thì không giấu nhau chuyện j, có thể tâm sự được đúng không? Tôi làm tất cả vì bạn, bị phạt cũng vì bạn, nhường bạn tất cả mọi thứ, bạn chẳng cần đụng đến những việc nhức đầu đó bởi vì đã có tôi đây rồi! Tôi sẽ làm tất cả mọi thứ vì bạn là bạn thân của tôi! Bạn lại dấu tôi rất nhiều chuyện! Tôi nghe thấy, tôi biết đấy và tôi cũng nhìn thấy. Nhưng tôi lại thích giả mù, giả câm và giả điếc. Để cho bạn có thể tự nói mọi thứ với tôi! Để tôi được ngghe mọi thứ từ chính bạn! Tôi biết tất cả nhưng trước mặt bạn tôi vẫn phải luôn lặng lẽ làm như không biết chuyện j vậy. Bạn thân của tôi à? Tôi mệt lắm! Thật sự mệt lắm rồi! Liệu bạn có biết chăng? Bạn à tôi đeo mặt lạ nhiều rồi! Có lẽ mặt thật cũng đã bị sứt mẻ bởi thời gian tôi chờ đợi quá lâu rồi! Tôi sẽ tiếp tục mang theo chiếc mặt nạ này tiến về phía trước, tôi cũng sẽ mong một ngày nào đó tôi có thể gỡ nó ra và sống bằng mặt thật của chính tôi với bạn! Bạn thân ơi! Bạn thân hãy nhớ nhé: Tôi là bạn thân của cậu. Mọi sự xây dựng tạo nên thành công của cậu tôi có thể giúp cậu nhưng nếu cậu phản bội tôi thì tôi không biết mình sẽ làm j đâu! Bởi tình bạn là thứ tôi rất quý trọng nhưng cũng rất căm ghét khi bị phản bội! 😉 😉

0
Đằng sau những nụ cười của tôi là bao nhiêu những niềm đau,bao nhiều tổn thương.Khi đi hk tôi chơi vs bn bè thì rất vui nhưng niềm vui đấy có ai hiểu rằng thật sự tôi có vui ko ? Tôi đang cố gằng cười tươi bên bn bè nhưng chỉ cần tôi nhìn thấy a ấy thì tôi thay đổi ngay tức thời lại trở về vs khuân mặt lạnh lùng.Những ng bn tôi thấy lạ và nghĩ tôi giận các bn ấy nhưng ko tôi ko...
Đọc tiếp

Đằng sau những nụ cười của tôi là bao nhiêu những niềm đau,bao nhiều tổn thương.Khi đi hk tôi chơi vs bn bè thì rất vui nhưng niềm vui đấy có ai hiểu rằng thật sự tôi có vui ko ? Tôi đang cố gằng cười tươi bên bn bè nhưng chỉ cần tôi nhìn thấy a ấy thì tôi thay đổi ngay tức thời lại trở về vs khuân mặt lạnh lùng.Những ng bn tôi thấy lạ và nghĩ tôi giận các bn ấy nhưng ko tôi ko giận.Vào kì thi giữa kì,khi tôi đi xem số báo danh và rất hoảng khi nhìn thấy tên a ấy,tôi ko nghĩ nhà trg lại sếp lớp 6,7,8 ngồi cùng nhau. Rồi hôm thi cx đến tôi bước vào phòng thi lần nay ko như những lần trc . Những lần trc tôi cảm thấy tự tin và vui nhưng lần này thi ko tôi bước vào phòng thi vs khuôn mặt lạnh lùng đơn giản vì tôi ko thick cùng phòng vs a ấy.Tại sao ng yêu tôi thì tôi ko yêu tôi lại yêu ng ko yêu tôi quá thật lòng.Tim tôi đã có 1 vết sẹo cx chưa lành lặn thì lại có 1 vết sẹo khác đau hơn rất nhiều.Đúng thật " Có những vết cắt tuy đã chữa lành nhưng vẫn để lại sẹo.Có những ký ức tuy đã xóa mờ nhưng mãi là nỗi đau." Tôi cx nghĩ " Anh, em biết em yêu anh. Nhưng em cũng biết, thế giới của anh không có em. Em chỉ có thể đứng cạnh nỗi đau và đứng sau hạnh phúc của anh " Tôi chỉ muốn quên đi a ấy nhưng ko thể.Vậy mà bn bè tôi còn nói tôi mạnh mẽ nhưng ko tôi rất yêu đuối. Đến cả 1 cuộc nói truyện trực tiếp cùng a ấy ma tôi còn ko đỉ can đảm. Đối diện vs a ấy đã ko đủ r nói j đến nói truyện trực tiếp

__________________________________________CẠN LỜI________________________________________________________

0
THật sự tôi hk thể hiểu được ngôi trường THCS Nam Cao có gì mà nhiều người muốn vào học thế. Ừ, thk phủ nhận đấy là trường chuyên, hk phủ nhận phương pháp học tốt, hk phủ nhận có nhiều học sinh giỏi. Nhưng tôi phủ nhận về giáo viên trường đấy. Thái độ bọn họ rất đáng ghét, bên trong họ đều có sự thiên vị và quá mức kiêu ngạo. Còn toàn thể học sinh trường THCS Nam Cao...
Đọc tiếp

THật sự tôi hk thể hiểu được ngôi trường THCS Nam Cao có gì mà nhiều người muốn vào học thế. Ừ, thk phủ nhận đấy là trường chuyên, hk phủ nhận phương pháp học tốt, hk phủ nhận có nhiều học sinh giỏi. Nhưng tôi phủ nhận về giáo viên trường đấy. Thái độ bọn họ rất đáng ghét, bên trong họ đều có sự thiên vị và quá mức kiêu ngạo. Còn toàn thể học sinh trường THCS Nam Cao tôi cũng ghét, tôi đã làm gì khiến nhiều người ghét tôi đến thế? Tôi hận, tôi hận đến tận xương tủy vì hk thể chuyển trường, càng hận hơn khi tôi không thể băm họ ra thành từng khúc. Kiếp này có lẽ tôi đã chọn nhầm con đường. Nếu có kiếp sau, tôi nguyện sẽ làm tất cả, chỉ để hk thể bước chân vào ngôi trường đó... TRƯỜNG TRUNG HỌC CƠ SỞ NAM CAO !?!

1
18 tháng 5 2023

Bạn có ghét học bài không chứ tôi rất ghét học bài

mà ba mẹ bắt học mãi miết dù tôi ghét cay ghét đắng việc học

tôi chỉ ước việc học sẽ biến mất và không còn tồn tại tại cái thế giới

chết tiệt này nữa,ước mọi thứ đơn giản không cần học chỉ cần chơi game giỏi là được tất cả 

Tôi hận ai đã sáng tác ra việc học ,tôi hận! Tôi hận

Nếu tôi mà đã gặp ai tạo ra việc học tôi thề sẽ băm người đó ra trăm mảnh

Tôi hận việc học tới tận xương tủy , tôi hận tất cả mọi thứ,tôi ghét học nhất trên đời

Có lẽ tôi sẽ tự kỉ vì tôi ghét học

27 tháng 1 2019

bạn nè. bn có khuyên thì ngta vẫn ko thay đổi. bởi vì người ta thuộc dạng du côn

30 tháng 1 2019

Bạn ơi! bn khuyên cở nào vẫn vậy ak, nó không phải là người ( là chó ) nên không hiểu được người nói j đâu!

24 tháng 2 2019

các bn ơi. đây ko phải là thư nha. mk chỉ viết lên khi bùn thôi. nếu đọc thấy hay thì cho mk xin 1 like nhé. cảm ơn nhìu😍 😍 😍 😍 😍 😍 😍 😍 😍 😍 😍 😍 😍 😍

Thông thường, ai cũng chỉ muốn cuộc đời mình gắn với những niềm vui, chẳng ai lại thích thú trước những nỗi buồn. Thế nhưng khi tất cả những điều vui buồn bỏ lại sau lưng, ta sẽ thấy nhớ và quý quá khứ dù quá khứ đó có cả nỗi buồn. Tuổi thơ đối với tôi không ngọt ngào như viên kẹo tròn, không mơ mộng như một miền cổ tích nhưng lại khiến trái tim ghi nhớ cả một đời....
Đọc tiếp

Thông thường, ai cũng chỉ muốn cuộc đời mình gắn với những niềm vui, chẳng ai lại thích thú trước những nỗi buồn. Thế nhưng khi tất cả những điều vui buồn bỏ lại sau lưng, ta sẽ thấy nhớ và quý quá khứ dù quá khứ đó có cả nỗi buồn. Tuổi thơ đối với tôi không ngọt ngào như viên kẹo tròn, không mơ mộng như một miền cổ tích nhưng lại khiến trái tim ghi nhớ cả một đời. Những vui buồn ngày ấy là những kỉ niệm tươi đẹp nhất trong đời tôi.

Ngày còn nhỏ, thấy các bạn thành thị xúng xính cặp sách, quần áo, đồ chơi đẹp, tôi thấy mình và những đứa trẻ vùng quê sao mà thiệt thòi thế. Chúng tôi chỉ có những bộ quần áo mới khi tết đến, đồ chơi cũng rất ít chủ yếu là những món vụn vặt mà chúng tôi nhặt được. Khi đủ khôn lớn tôi chợt thấy mình may mắn khi chúng tôi sinh ra và lớn lên ở vùng quê, nơi tôi có thể thỏa thích thả những cánh diều mơ ước. Tôi gửi những niềm vui nỗi buồn của mình trên những cánh đồng lúa bát ngát, hòa vào dòng nước mát rượi của dòng sông và lẫn bên trong từng trận cười giòn tan hay những giọt nước mắt của cô bé dỗi hờn. Ngày ấy, có một cô bé háo hức đợi cơn mưa đầu mùa để rủ đám bạn trong xóm chơi trò tạt nước, rồi theo những con kênh rạch cạn suốt ngày nắng hè để tìm những chú cá rô lên bờ. Niềm vui bắt được những chú cá vượt cạn, những con ốc, con cua đầy giỏ mà tôi cứ ngỡ như niềm vui của nàng Tấm khi nghĩ về chiếc yếm đào. Lũ trẻ đồng quê chúng tôi chẳng sợ bùn lầy cũng không ngại mưa gió như những đứa trẻ thành thị bây giờ. Có khi cả ngày lặn lội dưới ao xúc từng con tép hoặc những ngày nắng đầu trần đi câu cá mà vẫn không hề bị cảm. Chúng tôi giống nhau ở màu da sạm nắng và mái tóc cháy vàng, đôi chân trần vững chải duy chỉ có mỗi nụ cười vẫn hiện hữu trong đôi mắt.

Rồi những nỗi buồn bất chợt khiến tôi bao lần bật khóc. Đó là ngày cô bạn thân sát nhà chuyển sang lớp khác, chẳng còn ngồi chung bàn với tôi dù chúng tôi vẫn gặp nhau mỗi ngày sau giờ đi học. Cô bạn ấy là cả một miền kí ức với tôi. Chúng tôi cùng nhau lớn lên, cùng nhau xây ngôi nhà mơ ước dưới gốc me, gốc khế. Cùng nhau đi qua những tháng năm buồn vui của tuổi thơ và cùng hẹn ước mai sau lớn lên vẫn là những người bạn tốt. Hay những lần chơi trò rượt đuổi mải chẳng bắt được ai, cô bé hay hờn dỗi ấy đã khóc một mình bên đống rơm khô khiến cả đám bạn phải năn nỉ, chọc cười. Nỗi buồn của tuổi thơ tôi cũng có lúc vỡ òa trong thương nhớ. Đó là lần mẹ tôi về quê ngoại phụ ngoại thu hoạch vườn cây suốt một tháng trời. Tôi đếm từng ngày, mong từng đêm có khi còn mơ thấy mẹ về mang rất nhiều đồ chơi cho tôi. Nhưng những nỗi buồn ấy chẳng khác gì những bong bóng nước, nó dễ xuất hiện theo mỗi cơn mưa và cũng dễ tan vỡ đi trong phút chốc. Không giống như người lớn, những đứa trẻ chúng tôi sẽ cười thật to thật vui khi hạnh phúc và khóc òa khi buồn phiền. Chúng tôi chẳng biết gặm nhắm nỗi buồn vì ngày mai lại là một ngày mới.

Dù hôm nay tôi đã xa quê hương, xa những buồn vui tuổi thơ nhưng kí ức ấy vẫn nằm yên trong một góc tâm hồn. Mỗi khi gặp chuyện gì không vui tôi cố gắng nhớ lại những nụ cười đã mất và an ủi bản thân rồi sẽ vượt qua. Kí ức tuổi thơ dù vui hay buồn vẫn rất quan trọng trong đời mỗi con người, vì thế hãy để những đứa trẻ của chúng ta hôm nay được tự do trong vùng trời của ước mơ riêng chúng.

0
Tôi từng mong đời trôi thật nhanh, để cho lòng tôi chẳng vương sầu đau. Nếu như trên đời, thiếu những nụ cười, muồn phiền sẽ giăng lối khắp nơi. Tôi từng mong tôi không là tôi, mà tôi từng mong tôi giống bao người, để sống một đời, sống như tôi vẫn mơ. Có loài hoa ở trên đồng xanh . Cũng có loài hoa khoe sắc trên cành. Mỗi loài hoa, mỗi sắc hương. Và rồi tôi nhận ra, rằng trong...
Đọc tiếp

Tôi từng mong đời trôi thật nhanh, để cho lòng tôi chẳng vương sầu đau. Nếu như trên đời, thiếu những nụ cười, muồn phiền sẽ giăng lối khắp nơi. Tôi từng mong tôi không là tôi, mà tôi từng mong tôi giống bao người, để sống một đời, sống như tôi vẫn mơ. Có loài hoa ở trên đồng xanh . Cũng có loài hoa khoe sắc trên cành. Mỗi loài hoa, mỗi sắc hương. Và rồi tôi nhận ra, rằng trong trái tim này, là tình yêu vô bờ và đầy ắp những ước mơ. Và rồi tôi nhận ra, tôi biết có bao gian nan ngay trước mắt, nhưng tôi vẫn có thể vượt qua được, rằng những ước mơ này, càng làm tôi thêm yêu cuộc đời, và thắp sáng được con tim tôi. Và tôi sống như những đóa hoa này, tỏa ngát hương thơm cho đời. Sống với nỗi khát khao này, để hiến dâng cho cuộc đời. Hôm nay dẫu có gian nan thì ngày mai là ngày tươi sáng hơn, tôi sẽ viết nên câu chuyện của cuộc đời…riêng tôi.

0