Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Ngày nào cũng vậy, tôi đi học trên con đường thân thiết này. Từng gốc cây, từng số nhà, từng ngõ ngách đã in đậm trong tâm trí tôi lúc nào mà tôi chẳng hay biết. Con đường phố tôi nhỏ và không đẹp, tuy nhiên nó trở nên gợi cảm hơn trong những ngày đầu đông này.
Hà Nội trong những ngày đầu đông se se lạnh tuy không rét căm căm, lạnh thấu tận xương nhưng cũng làm mọi người phải áo khoác, mũ len. Khu phố tôi thì không như vậy. Mặc cho gió bão, mưa dông, quanh năm ngày tháng, những ngôi nhà trên phố chỉ mặc một màu áo mà thôi. Con đường, nhìn từ xa như một dải lụa mềm mại uốn lượn dọc dãy phố. Nhà hai bên đường chẳng cái nào giống cái nào, cái cao, cái thấp, cái to, cái nhỏ, cái rộng, cái hẹp thật vui mắt.
Vì đất chật người đông nên phố tôi chẳng có cái cây nào gọi là to vì mưa bão dễ đổ, dễ vướng vào dây điện. Cho nên, mỗi năm, tôi cứ lớn hẳn lên mà các cây trong phố tôi vẫn nhỏ bé, xinh xắn thế thôi. Trên cao có cả một khoảng trời rộng mở như cái ô nhiều màu sắc. Những ngày mưa gió bão bùng thì khoảng trời trên phố tôi đen kịt mây, sấm chớp ì ùng, sét rạch ngang trời. Khi ấy, những vũng bùn xuất hiện mà tôi thì chẳng thích đi lên bùn một chút nào cả.
Phố tôi lúc nào cũng tấp nập tàu xe. Mới sáng sớm đã bắt đầu ngày mới bằng tiếng bin bin của ô tô, tin tin của xe máy và tu tu của tàu hỏa vọng lại từ đầu phố. Lại cả tiếng gọi í ới, cười đùa, mời mọc ầm ĩ cả một góc phố của học sinh trường Văn Chương trong cái ngõ đối diện nhà tôi. Bởi vậy, cứ khoảng bảy giờ sáng là tôi bị đánh thức bởi những tiếng ồn ã bên ngoài, mặc dù đã cố tình đóng hết các ô cửa sổ. Đôi khi, lúc học sinh đã vào lớp, tiếng ồn ào giảm bớt, tôi cố nằm lì chưa được bao lâu thì lại bị phá bởi tiếng chạy thình thịch của các "chàng" và "nường" đi học muộn.
Những ngày đầu mới về ở đây, tôi tức muốn xịt khói lỗ tai. Lâu dần rồi cũng thành quen, tôi bắt đầu cảm thấy dễ chịu và thân thuộc với con đường này. Vỉa hè phố tôi bị các nhà dân lấn chiếm nên rất hẹp. Vỉa hè chỗ thụt vào, chỗ nhô ra trông chẳng đẹp chút nào! Mặt đường nhựa thì sứt sẹo, lồi lên, lõm xuống, nhấp nha nhấp nhô. Ai mà vừa đi vừa mải nhìn trời, nhìn mây thì thế nào cũng bị ngã vì các chỗ lồi lõm khó ưa ấy. Tôi cũng vì nó mà mấy lần bị ngã xuống cạnh đường, mấy vết sẹo đó cũng như là vết kỉ niệm của tôi. Mỗi lần đi qua chỗ này, tôi cũng lại quay nhìn xem nó ở đâu để mà tránh.
Mặt đường nhiều màu sắc đậm nhạt khác nhau, sau vài lần được sửa, đường trông như chiếc áo vá chằng vá đụp. Phố tôi bao nhiêu là ổ gà. Vừa qua được một ổ gà, đi một quãng lại ổ gà khác! Và nó chính là đặc trưng của phố Khâm Thiên giai đoạn này. Nhà hai bên đường cũng rất đa dạng, có cái cao ba bốn tầng sơn nửa xanh nửa trắng rồi cái vàng, cái xanh, cái trắng,... Hàng quán bên đường là chỗ tụ họp ăn uống của lũ học trò nhất quỷ nhì ma. Mỗi sáng dậy nào là mùi phở thơm ngào ngạt, thoang thoảng trong gió mùi trứng vịt lộn, bún riêu cua, mùi xôi và các thức ăn khác.
Các cửa hàng văn phòng phẩm, quần áo,... cũng chẳng chịu lép vế. Thế là bao nhiêu áo quần, tất, khăn,... được tung ra bày ngoài cửa lung lẳng... Phố tôi còn giữ được một số ngôi nhà có kiến trúc từ thời nào chẳng rõ. Trên mái và cửa của những ngôi nhà ấy có khác những con rồng màu sắc sặc sỡ nhưng vì cổ quá rồi nên sơn vôi đã bạc và phai màu. Vì bị lao vào vòng xoáy của công việc nên người dân phố tôi rất ít khi nói chuyện với nhau. Những ngôi nhà cổ mang lại vẻ đẹp cổ kính cho phố tôi, trông nhà nghiêm thế nhưng tiếng cười đùa vẫn vọng ra.
Phố tôi có một di tích lịch sử. Đó là đài tưởng niệm Khâm Thiên được xây dựng sau khi cả phố bị Mĩ ném bom B52 tiêu hủy. Bao nhiêu ngôi nhà bị sập, bao nhiêu người dân phải bỏ mạng trong đợt B52 ấy. Đài tưởng niệm được xây dựng với mục đích tưởng nhớ những con người đã ra đi trong đợt Mĩ thả bom ấy. Hình tượng người đàn bà bế đứa con bé bỏng đã chết là biểu tượng cho nỗi đau khổ và căm hờn.
Con đường từ lâu đã là người bạn thân thiết, gần gũi, chia sẻ với tôi mọi nỗi vui buồn. Những ngày tôi bị điểm kém, con đường dỗ dành tôi. Nhiều lần, vì tức tối, tôi co cẳng đá bay hòn sỏi trên đường. Lúc ấy, nó vẫn không nói gì, chỉ an ủi bàn chân tôi. Những ngày tôi được điểm cao, là học sinh giỏi, nó cũng chúc mừng tôi.
Con đường đã gắn bó với tôi từ những ngày tôi còn nhỏ. Bây giờ, tôi đã lớn khôn, nhà tôi sắp chuyển đi nơi khác. Tuy sẽ không còn ở nơi đây nữa nhưng tôi vẫn mãi mãi nhớ con đường này – con đường ngày nào cũng bị tắc đường mà tôi đã quen.
Trước sân nhà em có một khu vườn nho nhỏ, mẹ dùng để trồng rau xanh cho cả nhà. Những luống rau cải xanh ngắt, xòe tán lá vung vẩy trước gió trông như những bàn tay đang hứng ánh mặt trời ấm áp buổi sáng. Hàng xóm của nhà cải là gia đình chị dưa leo , chúng được mẹ em bắc giàn cho leo lên, đến tuổi trưởng thành dưa leo sinh ra những đứa con thật mập mạp, xinh xắn , hái vào ăn sống rất ngon. Kế bên dưa leo là họ hàng nhà chị đậu cô ve, tuy thân hình mảnh mai yếu đuối nhưng lại rất khéo léo, uyển chuyển quấn thân mình quanh giàn mẹ em đã bắc sẵn , những chú đậu dài, non mơn mởn chen chúc nhau treo đầy giàn , nhìn thật vui mắt.
Bn tham khảo nhé!
Nhà bà ngoại cách nhà em không xa. Mỗi lần đến thăm ông bà, em lại say mê ngắm vườn hoa xinh xắntrồng ở sân sau.
Vườn hoa hình tròn, rộng khoảng mấy chục mét. Hoa trồng kiểu vòng cung, mỗi cây cách nhau từ hai mươi đến ba mươi xentimet để có đường đi tưới hoa. Ông em đã lát gạch xung quanh vườn. Vườn hoa tuy nhỏ nhưng trồng rất nhiều hoa như: hoa hồng tươi thắm, hoa huệ trắng mộc mạc, dịu dàng, hoa lay ơn đỏ kiêu hãnh, hoa vi-ô-lét tím biếc yêu kiều và đám hoa cúc vàng tươi. Những bông hoa đua nhau phô sắc, mỗi cây hoa có một vẻ đẹp khác nhau nhưng em thích nhất là hoa cúc vàng vì vẻ đẹp của nó gắn liền với mùa thu trong sáng, dịu êm.
Cúc thân mềm, thanh mảnh cùng màu xanh của lá. Lá cúc to bàng mấy ngón tay, mọc so le. Hoa cúc chỉ cao độ ba mươi xentimet. Đầu mỗi cành là những chùm nụ với những hàng chục chiếc xinh xinh như những cúc áo màu xanh nhạt. Dăm ba chiếc nụ hé nở với những cánh vàng e ấp. Hoa cúc đẹp nhất là lúc vừa nở hết. Cánh hoa mịn, xoè dài, xếp thành nhiều lớp bao quanh nhuỵ. Nắng càng lên sắc hoa càng lộng lẫy và hương thơm càng ngào ngạt. Mấy chú ong mải mê hút mật. Bên trên cánh bướm dập dờn đùa với những bông hoa tươi xinh như những khuôn mặt sáng ngời niềm vui. Lúc rảnh rỗi, em giúp ông bắt sâu, tưới nước.
Quanh năm, lúc nào vườn cũng có hoa. Hương thơm của hoa quyến rũ ong, bướm đến tìm, ai đến chơi nhìn thấy vườn hoa cũng tấm tắc khen. Em thấy vui vui vì đã góp một phần nhỏ bé vào việc chăm sóc vườn hoa.
Bn tham khảo nhé!
Hội con 🐄 chúc bạn học tốt!!!
Tôi vẫn nhớ mãi lần đầu tiên về quê. Lúc đó tôi sáu tuổi. Trên đường đi, mọi thứ thật mới mẻ làm sao. Khi xe đi trên đường làng, các khóm tre xanh rờn ôm lấy mái đình, mái chùa. Khi xe đỗ, mấy đứa em họ tôi từ trong làng chạy ùa ra. Đám trẻ dẫn mọi người vào nhà. Nhà ông bà không rộng nhưng lại sáng sủa, ấm cúng. Chào ông bà và thắp hương các cụ xong, tôi theo mấy đứa trẻ ra vườn nhà ông bà.
Ánh nắng vàng rực rỡ trùm lên khu vườn. Mây trôi lững lờ. Những vầng mây đó không đủ để che bớt cái nắng chói chang của ngày hè. Gió thổi nhè nhẹ. Khu vườn không rộng nhưng trồng nhiều loại cây, nhiều nhất là cây ăn quả. Mấy đứa em tôi bảo ông yêu cây lắm, thấy cây nào lạ cũng đem về trồng.
Trong vườn, xanh nhất là cây dủ dẻ. Cây mọc thành bụi rậm, cao lút đầu trẻ con chúng tôi. Những chiếc lá cây màu xanh khoẻ khoắn, mình lá rất cứng, dày đều, cạnh lá trơn láng. Trong tán lá xanh rậm rạp ấy nở nhiều chùm hoa. Năm cánh hoa dủ dẻ màu vàng nhạt, không phải vàng chanh, vàng nghệ, mà là màu vàng của đất. Những cánh hoa rất dày, dày một cách bất thường như được nặn bởi bàn tay khéo léo của những người làm tò he. Hoa không sắc nhưng đầy hương. Dọc hàng rào là những khóm xương rồng cảnh, hoa đủ màu sắc. Góc vườn là cây mít to, sai trĩu quả. Thân cây nâu, có chỗ còn dòng nhựa trắng chảy ra. Cành mít đan xen, lá to như bàn tay người lớn. Từng quả mít nhỏ nằm chen chúc nhau. Hương mít thoang thoảng thật quyến rũ. Đến khi mít chín, quả xanh thẫm. Bên cạnh đó là bụi chuối. Mấy cây chuối mẹ, chuối con đứng quay quần ở góc vườn. Lá chuối to, xoè ra bốn phía, lá non cuộn tròn, dựng đứng lên như cuộn giấy. Lá chuối bóng láng, xanh tươi. Giàn hoa giấy vấn vít leo trên hiên nhà. Hoa màu đỏ thắm, lá xanh tươi. Cạnh hàng rào là một bụi hoa hồng đỏ thắm. Hoa hồng đỏ rực rỡ như muốn ganh đua với sắc đỏ chói chang của ánh mặt trời. Ong bay vòng quanh để lấy phấn hoa và lấy mật. Các chú bướm xanh, bướm trắng bay quanh trên các bông hoa. Mấy giò phong lan rực rỡ được treo trên hàng rào. Hoa phong lan mọc thành từng chùm mềm mại, có phong lan vàng như màu vàng của ánh nắng rực rỡ. Có cành lại trắng muốt, màu trắng của những làn mây. Giữa vườn là một cây nhãn xanh tốt. Hoa nhãn không thơm bằng hoa lan, hoa huệ nhưng tôi cảm nhận được cái mùi thơm phảng phất dịu nhẹ đó. Gần đó là cây ổi. Quả ổi tròn, to mọc thành từng chùm. Kế tiếp đó là mấy cây cau cao ngất ngưởng, thân thẳng đứng. Ông tôi còn trồng rất nhiều loại rau. Luống rau xanh được chia ra hai góc: một góc trồng để bán, một góc để ăn hằng ngày. Những cây rau đay lá xanh mướt. Những cây mùng tơi xoăn, ngọn nhô lên như những chiếc vòi voi bé xíu. Trong vườn, có vài đàn chim sẻ sà xuống ríu rít. Góc vườn phía sau là chỗ nuôi gà. Cô gà mái mơ thấy mồi kêu "tục tục" gọi đàn con lại. Mấy chú gà con rối rít chạy lại, tranh nhau mồi. Khi thấy chúng tôi, đám gà con hốt hoảng chạy về núp dưới cánh mẹ. Gà mẹ xù lông, kêu "quác quác" có ý bảo chúng tôi đi. Trên cành cây treo mấy lồng sáo. Con sáo lông đen mượt, mỏ vàng, chân chì lanh lợi trong chiếc lồng bằng nan tre. Mấy đứa nó bảo, con sáo này khôn lắm, bắt chước tiếng người tốt lắm. Cạnh vườn là ao cá. Trong ao, ông thả cá quả, cá rô, cá chép,... Thế mà tôi câu cả buổi mà chẳng thấy con nào cắn câu. Chị em tôi tha thẩn trong vườn, trò chuyện ríu rít. Nào là chuyện học hành, chuyện ở lớp, đủ thứ chuyện,...
Đã hơn năm giờ chiều, tôi sắp phải về Hà Nội. Khi về, ông bà lại đem quà quê. Nào nếp, nào lạc, gói cho mẹ tôi mỗi thứ một chút để cầm về. Mẹ tôi từ chối thế nào cũng không được. Tôi thích lũ trẻ con dễ gần, thích con đường quê vắng vẻ và đặc biệt là khu vườn nhà ông. Tôi ước mong sao trên thành phố cũng có nhiều khu vườn đẹp như khu vườn nhà ông tôi.
Sinh ra và lớn lên ở vùng quê thanh bình yên ả nên em sớm gắn bó với nhiều cảnh đẹp thơ mộng như dòng sông, con đò nhỏ, luỹ tre xanh, đồng lúa chín… Nhưng có lẽ cảnh khu vườn nhà em vào buổi sáng đẹp trời còn in sâu trong kí ức em. Mỗi khi ngắm nhìn khu vườn ấy lòng em rộn lên bao cảm xúc khó tả.
Em thường thức dậy khi trời còn đẫm ướt sương đêm, gió nhè nhẹ thổi, những ngôi sao thức muộn sực tỉnh giấc đang đua nhau hối hả chạy trốn. Trời chớm hè như mang lại lại vẻ đẹp và sức sống mới cho kkhu vườn. Cây lá um tùm và một mùi hương nồng nàn lan toả đâu đây.
Khu vườn nhà em thật là đẹp. Tuy không rộng lắm nhưng được trồng đủ các loại cây nào hoa, cây cảnh, rau xanh và biết bao loài cây ăn trái. Ông mặt trời đã từ từ nhô lên, vén bức màn mây toả muôn vàn ánh hào quang xuống vạn vật, ánh hồng của buổi ban mai chen vào từng cành cây, kẽ lá làm cho khu vườn trở nên đẹp một cách kì diệu. Ngay sát phía đầu sân là mấy chậu cây cảnh được cắt tỉa khéo léo, trông thật đẹp mắt. Tiếp đến là những luống hoa đủ màu đua nhau khoe sắc, toả hương. Đẹp nhất là nàng hồng nhung kiều diễm đang chúm chím nở, trên cánh hoa còn vương lại những hạt sương long lanh bé xíu như những hạt ngọc. Mới sớm tinh mơ mà bao nhiêu là bướm, ong mật, ong vò vẽ…đã tụ tập về đây hút mật, đuổi nhau. Những chị bướm hiền lành bỏ chỗ lao xao tìm một nơi yên bình khác.
Bên kia những luống hoa là những luống rau xanh mơn mởn. Rau muống ngọn đều tăm tắp, rau đay mỡ màng, rau mồng tơi xanh non mềm mại, tất cả như đang tràn trề sức sống mãnh liệt. Sau những luống rau là vườn cây ăn quả lô nhô. Đây là cây khế mà tuổi em cũng bằng tuổi cây khế này. Nó được ông nội em trồng khi em chào đời. Ngắm nhìn cây, lắng nghe tiếng chim luyện giọng, truyền cành líu ríu em nhớ ông nội quá. Tận phía góc vườn kia là cây vải, loại vải thiều ngon nhất. Mùa vải chín cả cây đỏ rực như mâm xôi gấc. Mấy hôm nay tu hú kêu nhiều chắc là vải đã chín. Tu hú báo mùa vải chín đúng không sai một tẹo nào. Tiếng tu hú kêu thật tha thiết mà thân thương biết mấy.
Mặt trời đã lên cao ánh nắng lan toả khắp không gian, gió vẫn thổi nhè nhẹ, cây lá lao xao. Từng đàn chim kéo nhau về khu vườn chuyền cành, tìm mồi hót râm ran. Những cây bưởi nghiêm trang tư lự bế lũ con đầu tròn trọc lóc. Ông Mít có tuổi năm nay vẫn cho bao nhiêu là quả. Mùi mít chín thơm lừng lan khắp vườn. Dạo bước trong khu vườn ngước mắt lên ngọn dừa nghe đôi chim gáy đang gù mới ngọt ngào tình tứ làm sao. Nắng vàng như rót mật xuống vườn, Những chiéc lá lao xao thì thầm mãi không thôi. Em thấy thật thú vị và yêu khu vườn biết mấy.
Khu vườn nhà em thật sự cuốn hút và ghi lại bao kỉ niệm êm đềm ngày thơ ấu. Sau này dù có đi đâu xa em sẽ luôn nhớ về quê hương nơi ấy có khu vườn lưu giữ kỉ niệm êm đềm thời thơ ấu của em.
Sáng chủ nhật nào cũng vậy, em đều dậy thật sớm để tập thể dục và ra vườn dạo chơi, giữa rất nhiều loài cây hoa đang đua nhau khoe sắc dưới ánh nắng mặt trời rực rỡ, em yêu thích nhất là cây hoa hồng nhung được bố em trồng trong chiếc chậu nhỏ.
Cây hồng nhung không cao lắm. Nó chỉ đứng đến ngang thắt lưng em thôi. Thân cây thẳng, mảnh dẻ, cứng cáp nhưng có gai. Những cái gai nhọn màu xanh nhú mình lên khiến cây hoa hồng thêm phần kiêu sa, như muốn thách thức và khẳng định với tất cả sự mạnh mẽ ẩn giấu trong sự mềm mại. Điểm nhấn trên cây chính là bông hoa rực rỡ với cánh hoa mỏng manh, màu đỏ tươi tắn như mỉm cười chào đón ngày mới. Cánh hoa lồng ghép vào nhau, có bông còn như ngủ quên chúm chím miệng nhỏ xinh xinh. Giọt sương sớm còn đọng lại tựa giọt ngọc làm cho bông hoa đẹp lung linh. Hương thơm của hoa hồng vào buổi sáng rất dịu nhẹ, thoang thoảng trong làn hơi lạnh. Màu đỏ của cánh hoa được nâng đỡ bởi màu xanh của lá hoa, của thân cây. Những chiếc lá hình bầu dục, đường gân nổi rõ với đường răng cưa xung quanh, Hoa hồng nhung vốn được mệnh danh là đẹp nhất trong họ hàng nhà hoa hồng, nó tượng trưng cho sự thuỷ chung, may mắn vì thế mà từ lâu được rất nhiều người yêu thích. Không chỉ có con người mà các loài ong bướm cũng bị hoa hồng nhung quyến rũ, sáng sớm đã bay đến rập rờn. Mỗi khi chị gió bay đến khu vườn chơi, cây hoa hồng nhung xinh xắn nghiêng mình chào đón niềm nở. Lúc đó nom nó thật dễ thương.
Hồng nhung bé xíu nhưng thật kiên cường và có sức sống mạnh mẽ. Em yêu hoa hồng nhung vì điều giản dị đó.
Mùa xuân là mùa đẹp nhất trong năm, cũng là mùa bắt đầu của một năm. Khi mùa xuân đến muôn hoa đua nở, cảnh sắc thiên nhiên tràn đầy sức sống. Khu vườn nhà em khi mùa xuân về cũng thật đẹp và tinh khôi. Chưa có mùa nào em cảm thấy vẻ đẹp rạng ngời của khu vườn như khi mùa xuân đến.
Mùa xuân đến, tiết trời không còn lạnh căm căm, thấu da thấu thịt nữa mà đã có những tia nắng ấm áp chiếu xuống mọi vật. Thời tiết êm ái, dễ chịu như thế này sẽ khiến cho sức khỏe con người tốt hơn và muôn vật cũng tràn đầy sức sống hơn.
Khi mùa xuân đến, cả khu vườn nhà em như choàng mình thức dậy sau một giấc ngủ dài của mùa đông. Thời tiết mùa đông khắc nghiệt nên mọi vật ảm đảm, thiếu sức sống. Khi những ánh nắng mùa xuân len lỏi vào khu vườn khiến cho nó có thêm sức sống, vươn mình thức dậy.
Vườn nhà em trồng rất nhiều cây, nào là cây ổi, cây na, cây xoài và một số loài hoa nữa. Mỗi cây đều mang một màu sắc riêng, đặc trưng riêng. Sáng sớm ra khu vườn, em thấy có những giọt sương còn vương lại trên những bông hoa cúc vàng vừa nở từ hôm qua. Cánh hoa mỏng manh, bé xíu như uống cạn giọt sương và vươn mình ra hứng lấy ánh mặt trời.
Những chiếc lá của cây ổi, cây na khi mùa đông còn ngự trị ngả màu xám, xanh đậm nhưng khi xuân đến bỗng nhiên trở nên xanh tươi hơn. Thi thoảng có những đợt gió xuân thổi qua, tán lá khẽ đung đưa như đang vui đùa với gió.
Là là sát mặt đất là những vạt rau mẹ trồng cuối đông. Nào là rau xà lách, rau cải, rau mùi, đậu ván... Nhìn cây nào cũng tươi tốt, đầy sức sống. Lá rau xà lách to gấp đôi lòng bàn tay, màu xanh mướt như ngọc, nhìn rất thích mắt. Những luống bắp cải to và chắc nịch. Nó cuộn tròn và chắc chắn, gối đầu trên mặt đất như đang nằm ngủ chờ mẹ em thu hoạch.
Trên những cành cây cao, tiếng chim hót líu lo như đánh thức cả khu vườn. Niềm vui ngày mới của ba em chính là được ngắm khu vườn xinh đẹp, tươi mới, tràn đầy sức sống như thế này. Em vẫn thường cùng ba vún vén những gốc xoài, na, ổi để mùa sau có thêm nhiều quả hơn.
Mùa xuân đến, mọi thứ như bừng tỉnh. Kể cả cảnh sắc và con người đều tươi mới, sạch tinh tươm như vừa được tắm táp cơn mưa dịu nhẹ của mùa xuân. Em thấy yêu thêm hơn nữa khu vườn khi mùa xuân đến. Yêu bàn tay mẹ đã chăm sóc nó thật tốt.
Bài làm :
bài 1 : Một buổi sớm. Nền trời xanh ngăn ngắt như tấm màn nhung bao la. Ông mặt trời đỏ hồng vừa nhô lên từ cụm mây trắng nõn. Màn sương đêm hãy còn bao phủ lờ mờ… Cả khu vườn như đang chuyển mình biến đổi theo tiếng gọi của mùa xuân. Khắp nơi, khắp phía đều có hoa. Hoa phủ tràn ngập, hoa nở muôn hình muôn vẻ, hoa tầng tầng lớp lớp như một đốm lửa rực rờ trong không gian. Mỗi hoa đều có một màu sắc riêng, một hương vị riêng. Hoa mận trắng muôn muốt, rung rinh như những chiếc chuồng bé xiu xíu đang toả mùi hương dìu dịu. Hoa sứ trắng tinh khiết một màu với hương ngào ngạt. Hoa hướng dương vàng rực như ông mặt trời be bé, xinh xinh. Hoa hồng kiêu hãnh vươn lên như một nàng công chúa kiều diễm. Màu hoa đỏ thắm, cánh hoa mịn màng, hương hoa thoang thoảng. Hoa râm bụt đỏ rực, được nắng chiếu sáng rực như những chiếc lồng đèn. Và mọc tràn lan trên mặt đất là các chùm hoa mắc cỡ tim tím đang ngả đầu vào nhau như e thẹn… vườn hoa đã đẹp, đã tươi lại còn những cánh bướm vàng, bướm trắng điểm tô nên trông càng rực rỡ. Gió khe khẽ tạt qua, bao nhiêu cảnh hoa rập rờn rập rờn giữa màu lá xanh mơn mởn…
Bài 2 : Xuân đến, cây cối trong vườn tươi tốt hẳn lên. Nắng xuân ấm áp lấp lánh ánh vàng, cây cối đâm chồi nảy lộc, muôn hoa khoe sắc thắm làm rực rỡ cả vườn cây nhà em. Hoa nào đẹp, mỗi loài hoa đều có hương sắc riêng nhưng đặc biệt và em yêu quý hơn cả là cây hoa hồng.
Tháng 1 là tháng bắt đầu mùa xuân. Vào mùa xuân, tiết trời mát mẻ, ấm áp. Chao ôi, cây hồng mới đẹp làm sao! Từ xa nhìn lại, trông cây hồng như một chiếc ly con con, nho nhỏ, xinh xinh đang du dương trước gió. Thân cây tròn, bé, có gai trông như những chú lính nhỏ đang bảo vệ “em” hồng. Lá cây màu xanh đậm, có đường viền răng cưa xung quanh. Cây hồng đang lúc ra hoa, nụ hoa đỏ thắm, có hình ngọn nến, khi nụ còn bé thì nó khoác một chiếc áo choàng màu xanh, có nụ thì đã ló dạng màu đỏ của cánh hoa. Nụ hoa được bao bọc bởi trong lớp đài hoa xanh mơm mởm. Cánh hoa mỏng, đỏ tươi, mịn màng như nhung. Nhị hoa lốm đốm vàng. Mùi thơm dịu nhẹ thoang thoảng trong không khí. Mỗi sáng thức dậy em lại mở chiếc cửa sổ xinh xinh của mình ra, ngắm nhìn những bông hồng lộng lẫy và mùi thơm đậm hơn sau một đêm ngon giấc. Những hạt mưa xuân long lanh đậu lên những cánh hoa, tạo thành những hạt nhỏ li ti. Kìa! “ Chị” hồng nhung kiêu sa, duyên dáng đang dang tay chào đón những tia nắng đầu xuân ấm áp. Ong bay đến để hút mật, chim chóc bay đến hót vang chào một ngày mới. Hoa hồng còn làm tinh dầu, nước hoa và tô điểm cho ngôi nhà thêm đẹp. Không khí dễ chịu, trong lành tăng thêm vẻ đẹp đã vốn có của hoa hồng.
Đứng trước cây hồng nở hoa đỏ thắm, lòng em dạt dào niềm vui.Ôi! Những bông hoa, kết quả của bao ngày vun xới. Nó đã chứa đựng mồ hôi, công sức của em, làm em yêu quý vô ngần. Em rất yêu thích mùa xuân, vì khung cảnh rất thoáng đãng. Em mong mùa xuân sẽ về mãi trên quê hương em. Hàng ngày em thường tưới cây, bắt sâu, nhặt cỏ, bón phân, nhặt bỏ những chiếc lá úa cho cây để cây mau lớn.
Bài 3 :Sáng chủ nhật nào cũng vậy, em đều dậy thật sớm để tập thể dục và ra vườn dạo chơi, giữa rất nhiều loài cây hoa đang đua nhau khoe sắc dưới ánh nắng mặt trời rực rỡ, em yêu thích nhất là cây hoa hồng nhung được bố em trồng trong chiếc chậu nhỏ.
Cây hồng nhung không cao lắm. Nó chỉ đứng đến ngang thắt lưng em thôi. Thân cây thẳng, mảnh dẻ, cứng cáp nhưng có gai. Những cái gai nhọn màu xanh nhú mình lên khiến cây hoa hồng thêm phần kiêu sa, như muốn thách thức và khẳng định với tất cả sự mạnh mẽ ẩn giấu trong sự mềm mại. Điểm nhấn trên cây chính là bông hoa rực rỡ với cánh hoa mỏng manh, màu đỏ tươi tắn như mỉm cười chào đón ngày mới. Cánh hoa lồng ghép vào nhau, có bông còn như ngủ quên chúm chím miệng nhỏ xinh xinh. Giọt sương sớm còn đọng lại tựa giọt ngọc làm cho bông hoa đẹp lung linh. Hương thơm của hoa hồng vào buổi sáng rất dịu nhẹ, thoang thoảng trong làn hơi lạnh. Màu đỏ của cánh hoa được nâng đỡ bởi màu xanh của lá hoa, của thân cây. Những chiếc lá hình bầu dục, đường gân nổi rõ với đường răng cưa xung quanh, Hoa hồng nhung vốn được mệnh danh là đẹp nhất trong họ hàng nhà hoa hồng, nó tượng trưng cho sự thuỷ chung, may mắn vì thế mà từ lâu được rất nhiều người yêu thích. Không chỉ có con người mà các loài ong bướm cũng bị hoa hồng nhung quyến rũ, sáng sớm đã bay đến rập rờn. Mỗi khi chị gió bay đến khu vườn chơi, cây hoa hồng nhung xinh xắn nghiêng mình chào đón niềm nở. Lúc đó nom nó thật dễ thương.
Hồng nhung bé xíu nhưng thật kiên cường và có sức sống mạnh mẽ. Em yêu hoa hồng nhung vì điều giản dị đó.
Chúc bạn học tốt !
cho mk nếu thấy hay nha mọi người !~~
bạn tham khảo nha:
Nghỉ hè, ngoài giờ sinh hoạt ở câu lạc bộ năng khiếu, em thường vào trường chơi với vài bạn cùng lớp lại ở cùng xóm.
Ngoại trừ cây cối, ong bướm và chim chóc, tất cả còn lại trong trường đều nghỉ hè. Khung cảnh sân trường thật trang nghiêm và vắng lặng, buồn mênh mang. Cột cờ buồn vì thiếu lá cờ, ghế đá buồn vì thiếu lũ học trò tinh nghịch.
Trên các dãy lầu, văng vẳng tiếng lá khô sột soạt, tiếng chim ríu rít, tiếng rào rào của nhành cây gõ nhẹ trên mái tôn. Thỉnh thoảng, vài cánh phượng rơi lả tả xuống sân trường. Một cơn gió cuốn qua, gom những cánh hoa ấy vào góc tường của hành lang phòng giáo viên. Nắng đã lên cao, từng bóng cây rạp dài trên mặt sân che cho chúng em chơi đùa.
Cây cối trong sân trường đung đưa theo nhịp gió, từng nụ hoa hồng, hoa cúc chúm chím nở. Chúng đua nhau khoe sắc, tỏa hương mời gọi lũ ong bướm. Dưới hồ, những chú cá chép rượt đuổi nhau khuấy động cả mặt hồ, bắn nước tung tóe. Lác đác bên góc hồ, các chị tai tượng trầm tĩnh lượn lờ trong nước, chốc chốc làm động đậy những khóm bèo hoa dâu.
Nhìn chiếc trống to đứng trước phòng thầy hiệu trưởng, em nghe văng vẳng bên tai tiếng trống ngày khai trường. Lòng nôn nao và bâng khuâng, em nhở chỗ ngồi, nhớ bảng đen phấn trắng, nhớ bạn bè và nhớ cả thầy cô. Em mong thời gian qua nhanh để em được cắp sách đến trường, chia xa những ngày hè êm ái.
Khi hàng phượng cuối sân trường bắt đầu thắp lên những bông lửa đỏ và khi tiếng ve bắt đầu náo nức âm ran thì đó cũng là lúc một năm học sắp hoàn thành. Mùa hè đến! Đó là mùa của những cuộc chia ly và cũng là mùa của những kỳ thi quan trọng đối với những cô cậu học trò.
Sáng nay, sân trường đã rụng đầy những cánh phượng màu đỏ thắm. Hương thơm dịu nhẹ thoang thoảng lan toả trong một không gian rộng lớn.
Trường tôi trồng nhiều hoa phượng. Hàng phượng chạy vòng quanh khắp cả sân trường. Thú thực mới đầu chúng tôi không thích lắm. Ai lại trồng nhiều phượng như thế bao giờ. Nhưng giờ đây mới thấy người đi trước có một cái nhìn đầy nghệ thuật. Phượng nở đỏ như một dải lụa thắm chạy vòng quanh. Nếu nhìn từ xa vào nhà hoa nở, ai cũng ngỡ rằng ngôi trường đang tưng bừng trong ngày hội với hàng chục băng rôn hồng kỳ đỏ thắm.
Nhưng không chỉ có phượng. Gọi hè về còn có những tiếng ve. Từ cuối tháng tư ve đã bắt đầu dạo khúc nhạc mùa hè. Sang tháng năm ve kêu ồn ã liên hồi hầu như không bao giờ ngớt. Nghĩ cĩng cứ lạ, loài ve chẳng biết tụi học trò buồn hay vui nhưng cứ suốt ngày dạo nên những bản đàn rộn rã của tuổi thơ khiến tụi tôi xôn xao lắm. Loài ve lạ lắm! Có con dốc hết sức mình ca hát đến chết mới thôi. Lúc chết cân vẫn còn bám chặt lấy thân cây tỏ vẻ lưu luyến lắm.
Nhưng cũng phải nói thật lòng, mỗi lần phượng nở mỗi lần ve kêu tôi lại thấy buồn buồn. Dù biết nó đánh dấu một bước trưởng thành trên con đường học vấn nhưng nghĩ đến cảnh xa trường, xa thầy, xa bạn tôi lại thấy nao nao. Các anh chị cuối cấp lại còn lo lắng hơn vì đó là lúc bước vào những kỳ thi quan trọng.
Đổi lại nỗi buồn hoa phượng, tôi bước vào những ngày hè bổ ích bên họ hàng và người thân. Thời gian cứ thế trôi đi, mùa hè sẽ lại qua, rồi lại đến năm học mới. Và sau đó dù biết sẽ rất buồn nhưng tôi lại mong gặp màu hoa phượng, lại mong đón những tiếng ve và để lại bước vào những ngày hè.
Bác mặt trời đã lấp ló sau rặng tre rì rào. Một màn sương xám bao phủ lên cánh đồng. Từ xa trông cánh đồng như một tấm thảm xanh mượt mà tươi tốt. Xa xa, thấp thoáng những bà con xã viên đang bắt sâu, nhổ cỏ.
Hai bên đường là những hàng cà chua thẳng tăm tắp, được các bác nông dân dựng giàn vững chắc. Từng chùm cà chua tròn căng, thấp thoáng có vài quả cà chua đỏ mọng nổi bật trên nền lá xanh um. Bên phải con đường, ruộng su hào đã hiện lên trước mắt, với những củ su hào tròn to như chiếc bát úp.
Bên cạnh là một con kênh xanh xanh uốn quanh như dải lụa. Trên bờ kênh, ruộng cải với những bông hoa vàng rực rỡ, khoe sắc cùng đàn bướm rập rờn. Bên trái, ruộng hành xanh tốt đã hiện ra. Ôi! Đẹp quá! Trông luống hành mới ngon lành làm sao, đúng như câu nói:
"Trăm thứ canh không hành không ngon”.
Chà! Từ xa đã nổi bật màu trắng của cây súp lơ. Cây súp lơ, nếu ai không biết nó sẽ cho rằng đó là một bông hoa màu trắng. Cũng đúng! Vì nó cũng chẳng khác một bông hoa chút nào. Cánh đồng được tô thêm màu xanh tốt đó cũng là nhờ ruộng khoai tây với những ngọn xanh mập mạp trông ngon lành làm sao. Hàng cải bắp với cái thân béo tròn và chắc nịch của mình đã chứng tỏ địa vị của nó trong cánh đồng màu. Nếu cánh đồng không có bắp cải chắc hẳn sẽ mất đi màu trắng nõn nà của nó! Trên cái lá xanh bọc lấy cái bụng là những hạt sương mai, lóng lánh như hạt ngọc, trong suốt như pha lê. Bên trái ruộng cải bắp, một ruộng khoai lang xanh um tùm. Thân nó to và mập tím cùng với chiếc lá khoái như cái đĩa con. Tất cả! Tất cả đều hòa vào nhau cho cánh đồng thêm tươi xanh, mở màng.
Chao ôi, cảnh buổi sáng đầu xuân thật tuyệt! Nó như bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài.
Ông mặt trời lúc này vẫn còn say ngủ trong chiếc chăn mỏng của màn mây ấy thế mà mấy chú chim đã dậy từ bao giờ, hót líu lo trên cành hòa nhịp với loa phóng thanh của hợp tác xã tạo nên một bản nhạc du dương trầm bổng đón chào một ngày xuân mới. Tôi tung tăng chạy nhảy như một con sáo nhỏ ra đầu làng để tận hưởng bầu không khí trong lành, mát mẻ của làng quê. Một lúc sau, phía đằng đông, ông mặt trời thức dậy, vứt bỏ chiếc chăn mỏng, ông vươn vai, ban phát những tia nắng xuân vàng dịu xuống vạn vật. Tôi như nghe thấy tiếng cựa mình của cỏ cây, hoa lá trước sắc xuân. Cây nào cây ấy cũng đều chọn cho mình bộ quần áo đẹp nhất để đón chào xuân mới. Nhìn cảnh quê hương lúc này như một lẵng hoa đầy màu sắc. Chúng như đang lượn vòng trong các cành cây, như đang nô đùa, nhảy nhót dưới ánh nắng của mùa xuân. Bên lũy tre, cạnh bờ ao, cô gió đánh nhịp cho lá cây vui hát rì rào. Dưới mặt ao, ánh nắng chênh chếch chiếu xuống làm mặt ao lóng la lóng lánh như người ta vừa giát một mẻ vàng mới luyện song. Đứng giữa cánh đồng lúa, tôi như tưởng tượng mình đang lạc vào một thế giới cổ tích. Một mùa xuân đầy sức sống đang về trên quê hương tôi. Quê hương tôi thật đẹp phải không các bạn? Tôi mong ước quê mình mãi đẹp dưới sắc xuân.
Ôi, quê mình vào buổi sáng đầu xuân đẹp quá, đẹp quá đi! Tôi thật sung sướng và tự hào khi được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất yêu dấu này. Tôi sẽ cố gắng học thật giỏi để sau này xây dựng quê hương ngày càng tươi đẹp hơn.
Quê em là một làng cổ bên sông Đuống, thuộc huyện Thuận Thành, tỉnh Bắc Ninh. Mùa xuân đến, khung cảnh quê em như được vẽ bởi bàn tay của một họa sĩ tài ba.
Sau rằm tháng riêng tuy Tết đã hết nhưng không khí Tết cùng sức sống của mùa xuân vẫn rạo rực, xôn xao trong lòng người và vạn vật. Dưới mưa xuân lất phất bay, cây cối đâm chồi nảy lộc xanh tươi, những búp lá non màu ngọc bích rung rinh nhè nhẹ trước gió xuân hây hẩy. Trời rét ngọt. Xóm thơm nức mùi hoa bưởi, hoa cau. Mùi hương dân dã, mộc mạc và vô cùng quen thuộc của làng quê như lắng đọng làn mưa bụi li ti rắc trên mái tóc, trên vai áo người qua kẻ lại, thấm đẫm trong từng câu quan họ, từng làn điệu chèo réo rắt ngân nga nơi bến nước sân đình khắp làng.
Ngoài đồng, lúa chiêm đang lên xanh mơn mởn. Một màu xanh trải rộng đến chân trời tím biếc, nhạt nhòa trong mưa xuân giăng giăng. Đôi ba cánh cò trắng phau phau chao liệng trên mặt ruộng thấp thoáng bóng người đang lúi húi làm cỏ, bón phân cho lúa.
Xa xa, dòng sông Đuống nước trong veo, êm đềm chảy qua những ruộng mía, nương dâu trải dài tít tắp. Mấy chiếc thuyền câu dập dềnh trên sóng. Từ trong mui, khói lan tỏa ra, la đà vấn vít trong sương chiều bảng lảng. Cảnh đẹp như trong một giấc mơ.
Mùa xuân là mùa của lễ hội, mùa quan họ giao duyên. Con người vùng Kinh Bắc quê em nổi tiếng là khéo tay, hát hay, làm giỏi; xứng danh Trai Cầu Vòng Yên Thế, Gái Nội Duệ Cầu Lim. Các liền anh, liền chị say mê hát những làn điệu dân ca ngọt ngào, tình tứ, làm say đắm lòng người. Liền anh mặc áo the, quần trắng, đầu đội khăn xếp, tay cầm ô đen. Liền chị mặc áo tứ thân mớ bảy, mớ ba, đầu chít khăn mỏ quạ, nón quan thao che nghiêng gương mặt ửng hồng. Tiếng hát theo gió lan xa. Du khách dự hội Lim mải mê nghe hát, quên cả đường về.
Đêm đêm, tiếng trống chèo thì thùng rộn rã. Sân đình sáng rực và đông nghịt người xem. Những tích chèo cổ như Thị Màu lên chùa, Xúy Vân giả dại, Trương Viên... do các diễn viên nghiệp dư trong đội văn nghệ của xã biểu diễn được bà con vỗ tay khen ngợi.
Mùa xuân đến, đất nước như trẻ lại, tràn đầy sức sống và lòng người cũng rạo rực, phơi phới cùng xuân. Đất nước đổi mới nhanh chóng từng ngày và quê hương em cũng đang thay da đổi thịt, nhưng vẻ đẹp thanh bình vốn có từ ngàn đời chắc chắn sẽ mãi mãi vẹn nguyên trong tâm hồn của những người con sinh ra và lớn lên trong mảnh đất này.
học tốt
bạn ơi ở vườn trườn chứ ko phải vườn nhà
@Phạm Tuấn Tú chép mạng