Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tham khảo:
Câu 1: PTBĐ: biểu cảm
Câu 2: Nội dung : Bài thơ đánh động tâm tư của bao người khi nhớ về những dòng sông miền Trung hầu như quanh năm xanh biếc. Khi không gian kỷ niệm hiện lên trong ngần, tỏa nắng và mát rượi, đó cũng là lúc quê hương hiện hữu gần gũi, quyện hòa với hồn người. Dù sau này có đi đâu, luôn nhớ về quê, nhớ về dòng sông tuổi thơ nơi in dấu bao kỷ niệm.
Câu 3:Biện pháp :so sánh
Câu 4: Dù có ra sao thì quê hương nơi chôn rau cắt chốn vẫn luôn là người mẹ hiền, người mẹ thiên nhiên, luôn giang tay chào đón những đứa con thơ chở về. Cái nơi ấy, cái nơi mà ta đã sinh ra và lớn lên chắc chắn sau này mãi không bao giờ quên. Quê hương nơi chứa đựng rất nhiều kí ức tuổi thơ,... yêu mãi quê hương ta
Câu 5: Ký ức ùa về mãnh liệt trong một không gian lấp lánh ánh sáng và mở ra bao kỷ niệm tuổi thơ ngọt ngào thương mến. Bài thơ đánh động tâm tư của bao người con miền Nam, khi nhớ về những dòng sông miền Trung hầu như quanh năm xanh biếc. Màu xanh biếc còn là nỗi nhớ ánh xạ trong tâm hồn nhà thơ. Và cũng thật tự nhiên khi những hồi tưởng của tác giả lại có sức lay động thật mãnh liệt đến độc giả. Khi không gian kỷ niệm hiện lên trong ngần, tỏa nắng và mát rượi, đó cũng là lúc quê hương hiện hữu gần gũi, quyện hòa với hồn người
Tick nha :3
- Câu thơ mở đầu: giới thiệu, giống như lời nói thường, một lời nói tự nhiên xuất phát từ tâm hồn tác giả. Dường như cái con sông ấy đã đi vào sâu thẳm tiềm thức nhà thơ và con người nơi ấy, để mỗi khi nhắc đến, họ lại nói bằng một giọng bình thản và thân thương.
+ Tính từ "xanh biếc', "trong" gợi mở sự thanh khiết và nên thơ của dòng sông quê.
- So sánh: "nước gương", tô đậm sự thanh bình tuyệt đối của dòng sông. Ở đây, ta còn nhận thấy cái êm ả của cuộc sống thanh bình bên dòng sông đã phản chiếu cả sự thơ mộng, trong sáng trong tâm hồn tác giả.
+ Nhân hóa "soi", "tóc", biến không gian nghệ thuật hai bên bờ sông thành nhân vật của mình, nhà thơ muốn gợi lên cái "hồn", cái tình của con sông quê. Hàng tre trở thành dân quê, với những sinh hoạt giống con người, hay chính con người yêu quê hương quá, mà nhận ra cả bóng dáng của chị, của mẹ bên con sông yêu thương.
+ Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè/ Tỏa nắng xuống dòng sông lấp loáng:
Lại thêm một phép so sánh tuyệt đẹp. Cái nắng của buổi trưa hè là nắng gắt, như tâm hồn tràn đầy nhựa sống và tình yêu thiết tha với quê hương của tác giả vậy. Nó mở ra một khung cảnh trữ tình đầy duyên dáng. Nắng không "chiếu", không "soi", mà là "tỏa", có lẽ chỉ từ tỏa mới có thể diễn tả được hết cái tấm lòng bao la muốn tỏa sáng trọn vẹn dòng sông quê. Sức nóng của mùa hè - sức sống của tác giả, điều đó đã nuôi dưỡng tâm hồn ông, vun đắp những khát vọng đẹp và biết bao nhiêu vần thơ hay về quê hương.
-> Không phải ngẫu nhiên mà khổ thơ được đặt ở vị trí đầu bài thơ. Chưa phải là nỗi nhớ day dứt, nhưng khổ thơ vừa gợi đề tài, cảm hứng của toàn bài, lại kín đáo gợi mở lòng yêu nước bền chặt, sâu nặng. Rất khéo léo, Tế Hanh đã nhắc nhở biết bao nhiêu người về những vẻ đẹp bình dị mà đáng trân trọng của quê hương đất nước mình.
Đọc trích thơ "Nhớ con sông quê hương" của Tế Hanh, tôi cảm nhận được một cảm xúc sâu lắng về quê hương và sông nước. Cảm giác yên bình và thanh thản như được đắm mình trong một không gian thiên nhiên tươi đẹp.
Sông nước trong trích thơ được miêu tả như một dòng chảy xanh biếc, nước gương trong soi tóc những hàng tre. Tôi cảm nhận được sự thanh tịnh và sự sống động của nước, như một nguồn sống vô tận. Tâm hồn tôi trở thành một buổi trưa hè, nơi mặt trời chiếu sáng và tạo nên những ánh nắng lấp lánh trên lòng sông. Tôi không biết nước có giữ lại những kỉ niệm, những dòng trôi của cuộc sống hay không, nhưng tôi biết rằng tôi sẽ mãi giữ trong lòng mối tình mới mẻ với quê hương. Những hình ảnh về bờ tre ríu rít tiếng chim kêu, mặt nước chập chờn con cá nhảy và bạn bè tụm lại trên sông, tạo nên một không gian thân quen và ấm áp. Tôi cảm nhận được sự gắn kết và tình cảm thân thiết trong cộng đồng, khi bầy chim non bơi lội trên sông và tôi ôm nước vào lòng. Sông mở lòng ôm tôi vào dạ, tạo nên một sự kết nối mạnh mẽ giữa tôi và quê hương. Quê hương ơi! Lòng tôi cũng như sông, chảy một dòng tình Bắc Nam. Tôi sẽ mãi mơ ước trở về nơi tôi thuộc về, nơi có sông nước và tình thương.
các BPTT của đoạn văn trên là :
- BPTT ; ẩn dụ ( nước trong gương )
- BPTT : nhân hoá ( soi tóc nhưng hàng tre )
- BPTT : so sánh ( Tâm hồn tôi là 1 buổi trưa hè )
Tác dụng : tăng sức gợi hình gợi cảm miêu tả hình ảnh của một con sông đẹp đẽ và thơ mộng . cùng với đó là tình cảm của tác giả đối với con sông
Các biện pháp tu từ trong đoạn thơ:
+ Ẩn dụ hình thức: “Nước gương trong”
+ Nhân hóa: “soi tóc những hàng tre”
+ So sánh: “Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè”
- Tác dụng: Tăng sức gợi hình gợi cảm cho sự diễn đạt, làm nổi bật hình ảnh một dòng sông hiền hòa, thơ mộng và giúp tác giả bày tỏ tình cảm của mình một cách tự nhiên, sinh động, mượt mà.