Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
a)
Còi ngân lên khúc giã từ
Cửa sông tiễn người ra biển
Mây trắng lành như phong thư.
Dù giáp mặt cùng biển rộng
Cửa sông chẳng dứt cội nguồn
Lá xanh mỗi lần trôi xuống
Bỗng… nhớ một vùng núi non.
b) Trích trong trong bài Cửa sông. Tác giả Quang Huy
c) Cửa sông là một cái cửa nhưng khác cửa thường (có then, có khoá). Cách dùng từ ngữ đó gọi là chơi chữ.
hình ảnh nhân hoá: giáp mặt với biển rộng
cửa sông chẳng dứt cội nguồn
Bỗng nhớ vùng núi non
hình ảnh là :
tóc mẹ trắng dần, lưng mẹ còng dần xuống
suy nghĩ:
giúp em cảm nhận được tình yêu thương, hi sinh của mẹ dành cho con. Chấp nhận làm việc vất vả để nuôi con lớn
Tham khảo
Theo em, qua hai khổ thơ trên, tác giả muốn nói cây không biết hát nhưng nhờ có cây mà chim chóc tụ họp, hát lời mê say,. Cây không tạo ra gió, nhưng nhờ có cây, ta cảm nhận được gió. Cây ra ra bóng mát ai cũng thấy: nhờ có bóng mát mà người đi đường quên nắng xa đường dài.
yêu thương, quý trọng những thứ gắn bó chặt chẽ với mình mình trong đời sống và xã hội
=> Biện pháp tu từ nhấn mạnh tình cảm yêu thương và sự hy sinh cao cả của người mẹ qua những câu thơ . Những ngôi sao thức ngoài kia chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con đã thể hiện sự hy sinh. Tác giả cũng so sánh Mẹ như ngọn gió quạt mát cho con yên giấc . Làn gió của mẹ là sự yên bình trong giấc ngủ của con.
bài thơ Trong Lời Mẹ Hát
Tác giả: Trương Nam Hương.