Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
1. Giấy rách phải giữ lấy lề.
2. Nghèo cho sạch rách cho thơm.
3. Khôn ngoan đối (đá) đáp người ngoài
Gà cùng một mẹ chới hoài đá nhau.
4. Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ mẹ kính cha
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con
5. Râu tôm nấu với ruột bầu
Chồng chan vợ húp gật đầu khen ngon
ăn đói qua ngày ,ăn vay nên nợ
có thân thì phải lập thân
có thân thì lo
có thân phải khổ , có khổ mới nên thân
hữu thân hữu khổ
- Có trời cũng phải có ta.
( Việc làm thành bại có nguyên nhân bên ngoài, quy luật khách quan ( trời) nhưng phải có nguyên hân chính ở bản thân mình).
- Giúp lời, không ai giúp của; giúp đũa, không ai giúp cơm.
- Đầu người nào tóc người ấy.
- Nước lã mà vã nên hồ
Tay không mà nổi cơ đồ mới ngoan.
- Có khó mới có miếng ăn
Không dưng ai dễ đem phần đến cho.
- Làm người ăn tối lo mai
Việc mình hồ dễ để ai lo lường.
- Đói thì đầu gối phải bò
Cái chân hay chạy cái giò hay đi.
- Giàu người ta chẳng có tham
Khí thì ta liệu ta làm ta ăn.
: Chớ thấy sóng cả mà ngã tay chèo là một câu tục ngữ nói về những khó khắn gian lao mà con người phải gánh chịu dù bất cứ khó khăn như thế nào cũng không được nản chí.
mk chỉ bs tek thui
( Sóng cả: sóng lớn. Ngã tay chèo: buông tay chèo (ở đây tùy theo cách nói riêng của từng vùng : buông cây dầm, mái đẩy...))
=> Nghĩa đen: Đừng thấy sóng lớn mà thả mái chèo
=> Nghĩa bóng: Đừng thấy khó khăn mà nản chí, bỏ cuộc.
LÒNG TỰ TRỌNG LÀ ĐỨC TÍNH TỐT ĐẸP VÀ RẤT CẦN THIẾT CỦA CÁ NHÂN MỖI NGƯỜI. NÓ CŨNG NÓI LÊN PHẨM CHẤT BÊN TRONG CON NGƯỜI VÀ CŨNG GIÚP CÁ NHÂN ĐƯỢC MỌI NGƯỜI CẢM PHỤC, KÍNH TRỌNG
Có thể hiểu rằng, “tôn sư” là lòng tôn kính, thương mến của người học trò đối với thầy; “trọng đạo” là đề cao, xem trọng đạo lý. Tinh thần “Tôn sư trọng đạo” có từ rất lâu, đã trở thành truyền thống tốt đẹp của dân tộc ta. Thời phong kiến, trong bậc thang giá trị, vua là trên hết, và người thầy xếp sau vua nhưng trước cha mẹ. Chúng ta thường nghe nói “Quân- Sư- Phụ” là thế. Những câu tục ngữ, ca dao truyền miệng từ xưa đến nay mà mọi người đều thấy quen thuộc: “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư”, “Không thầy đố mày làm nên”,“Trọng thầy mới được làm thầy” , “Muốn sang thì bắc cầu kiều, muốn con hay chữ thì yêu lấy thầy”, cũng thể hiện được truyền thống “Tôn sư trọng đạo”.
-Dối với cá nhân;
Tôn trong và làm theo lời dạy bảo của thầy cô sẽ giúp ta tiến bộ , trở nên người có ích cho gia đình và xã hội.
-Đối với xã hội;
Tôn sư trọng đạo giúp các thầy cô giáo hoàn thành tốt trách nhiệm nặng nề và vẻ vang của mình là đao nên những lớp ngưới lao động trẻ tuổi , đóng gop cho sự tiến bộ của xã hội
-Tôn sư trọng đạo là truyền thống quý báu của dân tộc ta cần giữ gìn và phát huy.
-Bác kêu con đến bên bàn
Bác ngồi Bác viết, nhà sàn đơn sơ
-Ba gian nhà trống, nồm đưa võng
Một chiếc giường tre chiếu mỏng manh
-Giường lãnh tụ là hai hàng đá ghép
Manh áo chàm, Bác mặc quá đơn sơ
-Đôi dép của Người mòn vẹt gót
Người đã đi khắp ngã đường đất nước hành quân
- Mình về với Bác đường xuôi
Thưa giùm Việt Bắc không nguôi nhớ Người
Nhớ ông cụ mắt sáng ngời
Áo nâu túi vải đẹp tươi lạ thường.
...
Cây ngay không sợ chết đứng .
Của phi nghĩa có giàu đâu ,
Ở cho ngay thẳng giàu sau mới bền .
Thẳng mực thì đau lòng gỗ .
Thẳng như ruột ngựa .
Nói thật thì mất lòng .
Cây ngay không sợ chết đứng .
Của phi nghĩa có giàu đâu ,
Ở cho ngay thẳng giàu sau mới bền .
Thẳng mực thì đau lòng gỗ .
Thẳng như ruột ngựa .
Nói thật thì mất lòng .