Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tác phẩm “Cô bé bán diêm” của nhà văn An-đéc-xen đã phác họa nên một bức tranh đầy thương cảm với số phận, cảnh ngộ của cô bé bán diêm. Thông qua hình ảnh của cô bé, nhà văn không chỉ khơi dậy trong chúng ta sự cảm thương sâu sắc với số phận của em hứng chịu mà nó còn đề cập tới vấn đề tình người trong cuộc sống.
Qua truyện ngắn Cô bé bán diêm, người đọc không khỏi xót thương trước hoàn cảnh tội nghiệp, bất hạnh của cô bé. Tác giả An-đéc-xen đã dùng thủ pháp nghệ thuật đối lập, tương phản giữa hình ảnh một cô bé bán diêm ngồi co ro trong góc tường trong đêm giao thừa vì đói, vì rét, vì sợ bố mắng nhiếc mà không dám về nhà và hình ảnh từng đoàn người cười nói vui vẻ, họ hoàn toàn lãnh đạm với cảnh nghèo khổ của cô bé. Để rồi em sống với những mộng tưởng khi bà nội em còn sống, khi mà em còn được yêu thương, chăm sóc và kết truyện là cái chết của em trong đêm giao thừa. Dường như thông qua cảnh ngộ của cô bé bán diêm, tác giả lên án sự vô tình, thờ ơ của những người lớn xung quanh em. Ở lứa tuổi đáng được sống trong sự đùm bọc, yêu thương của gia đình nhưng thì em lại phải lăn lộn kiếm sống ngoài đường. Nếu người cha quan tâm, nếu những người qua đường để ý đến mảnh đời tội nghiệp thì có lẽ em đã không phải ra đi trong sự cô đơn, lạnh lẽo đến vậy. Có lẽ chúng ta vẫn thường bắt gặp rất nhiều những mảnh đời bất hạnh, là những em bé mồ côi phải lang thang kiếm sống. Tất nhiên, trách nhiệm đó trước hết thuộc về gia đình và người thân của các em ấy, sau nữa là trách nhiệm của nhà trường và toàn xã hội. Trẻ em xứng đáng được sống trong tình yêu thương, đùm bọc của tất cả mọi người. Đơn giản chỉ là lời hỏi thăm quan tâm cũng khiến cho những em nhỏ có hoàn cảnh khó khăn có chút động lực để bước tiếp. Tình người sẽ giúp chúng ta gần lại với nhau hơn, cùng sẻ chia và lan tỏa yêu thương bạn nhé.
1. Hình ảnh đẹp phải có ý nghĩa về nội dung, hay về nghệ thuật.
Chẳng hạn hình ảnh: Tráng sĩ mặc áo giáp sắt, cầm roi, nhảy lên mình ngựa. Ngựa phun lửa, tráng sĩ thúc ngựa phi thẳng đến nơi có giặc, đón đầu chúng đánh giết hết lớp này đến lớp khác, giặc chết như rạ.
Đoạn văn miêu tả Gióng đánh giặc thật hào hứng. Hình ảnh người anh hùng làng Gióng oai phong lẫm liệt khi xung trận như khắc sâu vào tâm trí người Việt Nam.
2.
Hội thi thể thao trong nhà trường phổ thông mang tên Hội khỏe Phù Đổng vì:
- Đây là hội thi thể thao dành cho lứa tuổi thiếu niên, học sinh - lứa tuổi của Gióng, trong thời đại mới.
- Mục đích của hội thi là khỏe để học tập, lao động tốt, góp phần vào sự nghiệp xây dựng đất nước.
hôm đó là một buổi sáng đẹp trời , tôi ghe thăm trường và gặp lại thầy giáo cư. tôi và thầy nói chuột một lúc lâu thì tôi đành phải từ biệt. tôi nhìn thầy , hai hạng lệ ứa ra, nhìn mãi, nhìn mãi ,... đến khi thầy bé như một con chó mới thôi
DÀN Ý:
I. Mở bài: giới thiệu bác bảo vệ trường em
Ví dụ:
Trong mỗi cuộc đời chúng ta, ai cũng có một thời cắp sách đến trường. những kỉ niệm thời học sinh luôn là những kỉ niệm tươi đẹp nhất. những kỉ niêm về trường học và thầy cô là những kỉ niệm khó quên. Một nhân vật mà không thế thiếu trong thời cắp sách của mỗi chúng ta khi đến trường, người giúp ta giữ sạch trường,… đó là bác bảo vệ.
II. Thân bài: tả bác bảo vệ trường em
1. Tả bao quát về bác bảo vệ trường em
- Bác bảo vệ trường em năm nay 55 tuổi
- Bác bảo vệ là người không có gia đình nên chú ở lại để làm bảo vệ trường em
- Bác bảo vệ luôn làm tròn trách nhiệm của mình
2. Tả chi tiết về bác bảo vệ trường em
a. Tả ngoại hình bác bảo vệ
- Bác bảo vệ có thân hình gầy gò
- Bác bảo vệ có mái tóc muối tiêu, vài cộng bạc vài cộng đen
- Bác bảo vệ trường em có gương mặt phúc hậu
- Bác có đôi mắt long lanh
- Đôi tai của bác to
- Bác có đôi môi luôn mỉm cười
- Bác thường mặc bộ đồ bảo vệ và đi dép bộ đội
b. Tả tính tình của bác bảo vệ
- Bác bảo vệ trường em rất thân thiện
- Bác bảo vệ trường em luôn giúp bọn em trong việc dọn dẹp trường
- Bác luôn giúp bọn em nhiều công việc
- Bác bảo vệ rất yêu thương bọn em
c. Tả hoạt động của bác bảo vẹ
- Bác bảo vệ luôn đi qua đi lại trong trường để tuần tra
- Bác thường xuyên dọn dẹp sân trường
- Bác hay giúp đỡ bọn em và mọi người xung quanh
III. Kết bài: nêu cảm nghĩ của em về bác bảo vệ trường em
DÀN Ý:
I. Mở bài: giới thiệu cô giáo em đang say sưa giảng bàiVí dụ:
Mỗi chúng ta ai cũng có một thời học sinh vô cùng thú vị và đáng nhớ. Từng kỉ niệm, từng gắn bó luôn luôn có sự góp mặt của bạn bè, thầy cô. Chúng ta không thể quên đi hình ảnh những người thầy, người cô đã giảng dạy chúng ta. Em thích nhất là lúc cô giáo đang say sưa giảng bài, truyền đạt hết những kiến thức mà cô biết cho chúng em.
II. Thân bài: tả cô giáo đang say sưa giảng bài
1. Tả bao quát cô giáo đang say sưa giảng bài:
- Đang tiết học sinh của của Thư, tụi em thường gọi cô là “ Thư sinh”
- Chúng em đang nghe cô giảng bài
- Cô đang say sưa giảng bài
2. Tả chi tiết cô giáo đang say sưa giảng bàia. Tả ngoại hình cô giáo đang say sưa giảng bài
- Cô giáo em đang say sưa giảng bài rất xinh đẹp
- Cô mặc một chiếc áo dài mùa tím mộng mơ
- Mái tóc của cô đen, dài và óng mượt
- Cô mang đôi dép cao
- Cô có đôi mắt đẹp
- Đôi môi cô chum chím rất xinh xắn
- Mũi của cô cao
b. Tả cô đang say sưa giảng bài:
- Cô giáo cầm quyển sách trên tay và cầm phấn một tay
- Cô giáo vừa giảng bài vừa say sưa nói không dứt
- Cô đi qua đi lại, vừa đi vừa nói
- Vẻ mặt của cô rất trang nghiêm
c. Hình ảnh cô giáo đang giảng bài đối với em
- Giọng cô giảng bài rất đầm ấm và trìu mến
- Khi cô giảng cả lớp cũng im lặng để nghe
- Cô giúp em hiểu bài hơn
- Cô dạy chúng em từng li từng tí và chỉ dạy chúng em từ li
III. Kết bài: nêu cảm nghĩ của em đối với hình ảnh cô giáo đang say sưa giảng bài
I.Mở bài
- Dẫn dắt, giới thiệu hình ảnh cô giáo đang say sưa giảng bài.
Tuổi học trò có lẽ là khoảng thời gian tươi đẹp nhất trong cuộc đời mỗi con người. Nơi đó ta có những người bạn để động viên, chia sẻ mọi niềm vui cũng như nỗi buồn, và hơn hết là được lắng nghe những bài học tri thức quý báu mà các thầy cô đã tận tâm truyền đạt. Đối với em, em rất thích được ngắm cô Lam, giáo viên dạy bộ môn Ngữ Văn của lớp em trong tà áo dài, say sưa giảng bài.
II.Thân bài
1.Giới thiệu chung về cô
- Cô là giáo viên dạy văn đồng thời là giáo viên chủ nhiệm.
- Mỗi bài giảng của cô là kết quả của bao đêm thức khuya soạn giáo án, của bao sự bền bỉ, kiên trì đọc và trau dồi tri thức.
- Cô năm nay đã gần 40 tuổi. Ở cô toát lên vẻ đằm thắm dịu dàng của một người yêu văn chương, vì thế ở bên cô, chúng em luôn cảm thấy sự an toàn, ấm áp và cảm nhận được sự say sưa, nhiệt huyết với nghề.
- Dáng người cô gọn gàng
- Gương mặt trái xoan cùng nước da trắng hồng nên trông cô lúc nào cũng trẻ hơn so với tuổi của mình.
- Đôi mắt ẩn chứa biết bao tình yêu thương với học trò, sự nhiệt huyết với bài học.
2. Cô đang say sưa giảng bài
- Hôm nay cô mặc chiếc áo dài màu tím, gợi ra vẻ thiết tha của cô gái Huế.
- Mái tóc được buộc gọn gàng để lộ gương mặt cùng nụ cười tươi tắn.
- Đôi bàn tay cô thon thon, như búp măng đang nhẹ nhàng cầm viên phấn trắng viết lên bảng những dòng chữ thật ngay ngắn, thẳng hàng: “Bức tranh của em gái tôi”
- Giọng cô cất lên trầm ấm dịu dàng lôi cuốn học trò đắm chìm trong bài giảng.
- Ánh mắt cô nhìn học sinh đầy trìu mến yêu thương. Ánh mắt ấy như thay bao lời nói của cô. Ánh mắt hài lòng khi học sinh hăng hái trong giờ học. Ánh mắt buồn phiền khi học sinh chưa chuẩn bị bài kĩ lưỡng trước khi đến lớp.
- Cách dạy của cô luôn sáng tạo để chúng em không cảm thấy nhàm chán hay buồn ngủ khi học văn.
- Cô thường đưa ra những câu hỏi đọc hiểu để học sinh chuẩn bị bài trước ở nhà, còn sau đó đến lớp mới bắt đầu tìm hiểu chi tiết. Như vậy học sinh có thể nắm bài chắc chắn hơn.
- Cô thường tổ chức những trò chơi nhỏ để tăng thêm phần sinh động cho buổi học.
- Mỗi bài học, cô đều kể những câu chuyện liên quan, thu hút học sinh chúng em.
- Những câu chuyện vui khiến cả lớp đều cười lăn cười bò. Mỗi khi cô cười để lộ ra hàm răng trắng, đều như hạt bắp. Nụ cười của cô trông thật hiền lành như cô Tiên trong truyện cổ tích.
- Có những câu chuyện thật cảm động khiến ai nấy đều trầm ngâm, suy nghĩ.
- Mỗi khi giảng bài, cô thường đọc rất chậm để chúng em kịp ghi, đi quanh lớp để soát xem chúng em có sai lỗi chính tả nào, cô sẽ nhắc sửa lại
- Với bài học ngày hôm nay, cô giảng cho chúng em nghe về ý nghĩa câu chuyện: hãy biết trân trọng và ghi nhận thành công và tài năng của người khác, lòng ghen ghét đố kỵ chỉ làm cho con người càng chìm sâu vào sự ích kỉ, từ đó hủy hoại những mối quan hệ tốt đẹp.
- Sau bài học, chúng em luôn suy nghĩ về ý nghĩa đó. Liệu rằng trong chúng ta, có ai chưa một lần ghen ghét, đố kỵ? Nhưng vượt qua nó, chiến thắng được nó mới là điều quan trọng.
III.Kết bài
- Khẳng định lại tình cảm của bản thân.
Nhờ cô Lam mà những giờ học văn đã không còn trở nên nhàm chán. Chúng em luôn biết ơn cô vì nhờ đó mà chúng em thêm yêu môn Ngữ Văn, thêm yêu cuộc sống và biết cách sống sao cho ý nghĩa.
À mk quên , các bạn hãy viết về gia đình nha , mk ko thích viết về bản thân mk đâu
Trong cuộc đời mỗi người, luôn in dấu trong tâm hồn là hình ảnh một người nào đó mà ta rất yêu quý, kính trọng. Với riêng em, người mà em yêu quý nhất đó là người bà kính yêu giống như người mẹ luôn bảo ban, chăm sóc em. Có lẽ bà đã trở thành ngọn lửa sưởi ấm lòng em, là người nuôi dưỡng trong em những ước mơ hi vọng tươi đẹp.
Bà em năm nay đã ngoài 70 tuổi, mái tóc bà bạc phơ như bà tiên. Nước da bà rám nắng bởi thời gian tảo tần nuôi nấng các con, các cháu. Trông bà hiền lành, phúc hậu như bà tiên, luôn ánh lên sự trìu mến với mọi người. Bố mẹ đi làm ở xa, tuy vậy nhưng em lại được bù đắp bởi tình cảm ấm nóng từng chút của bà. Bà luôn quan tâm, bảo ban, ân cần săn sóc em. Bà thuộc hàng ngàn câu ca dao, tục ngữ, đó là nguồn suối trong lành, dịu ngọt hằng đêm bà vẫn dùng để vỗ vể ru hời cho em vào giấc ngủ sâu.
đồng cảm với nỗi khổ với cô bé bán diêm và buồn
hok tốt
Em bé bán diêm thật tội nghiệp. Người đời đối xử tàn nhẫn với em biết mấy. Họ chẳng thèm để ý đến những lời chào hàng tha thiết của em thậm chí đến lúc chết, cái thi thể lạnh cóng của em cũng chỉ nhận được những ánh nhìn lạnh nhạt. Trong cái xã hội thiếu tình thương ấy, nhà văn An-đéc-xen đã tỏ lòng thương cảm sâu sắc đối với em bé bất hạnh. Chính tình yêu ấy đã khiến nhà văn miêu tả thi thể em với đôi má hồng và đôi môi đang mỉm cười, đồng thời tưởng tượng ra cảnh huy hoàng của hai bà cháu lúc về trời. Song nhìn chung cả câu chuyện nói chung và đoạn kết của truyện nói riêng là một cảnh tượng thương tâm thực sự. Nó gợi lên ở chúng ta bao nỗi xót xa cho những kiếp người nghèo khổ.
BN THAM KHẢO NHA