K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Sorry bạn nha!~Mink ko có em gái~

Chúc bạn thành công trong hok tập nha!~

#Mun!~

Mỗi người đều có một gia đình, mái ấm là nơi ta trở về sau những giờ phút mệt mỏi với cuộc sống xô bồ ngoài xã hội kia. Ở đó ta nhận được tình yêu thương, sự sẻ chia, đồng cảm của người thân. Ba mẹ, ông ba, anh trai chị gái...đối với tôi, có một đứa em gái cũng đủ khiến tôi rất hạnh phúc.

15/2 vừa qua là ngày mà Ngọc, em gái tôi, tròn 6 tuổi. Ở độ tuổi mà em còn mang trong mình những nét hồn nhiên, ngay thơ rất đỗi đáng yêu của một đứa trẻ thơ. Ngọc mũm mĩm, mập mập trông rất đáng mến. Đôi mắt trong veo với hàng mi dài là điểm nhấn trên khuôn mặt em, đôi mắt dường như đẫm nước, long lanh khiến cho người đối diện rất có thiện cảm. Cùng với đó là nước da trắng hồng hào cùng đôi má phúng phính khiến em càng ghi điểm trong mắt mọi người. Đó cũng là cội nguồn của cái tên “ Bông tròn” được ra đời. Đôi má ấy luôn khiến mọi người khi gặp bé đều muốn “cắn” yêu một miếng. Bé bé con con, đôi chân lon ton luôn tinh nghịch hiếu động chạy đây đó đi chơi. Hình ảnh một bé gái với mái tóc mềm mại được buộc củ tỏi hai bên đầu luôn in đậm trong tâm trí tôi mỗi khi nhớ về cô em gái Ngọc của mình.

Năm nay Ngọc cũng đã bắt đầu vào học lớp 1. Nhớ những ngày hai chị em cùng học bài, chỉ bài cho em rất vui vẻ. Ngọc tuy bé những rất ham học, những bông hoa điểm mười hay chiếc phiếu bé ngoan luôn được em mang về với niềm hứng khởi trên mặt sau những giờ học trên lớp khiến tôi cũng vui lây. Nét chữ xinh xắn, cùng những lần tập đọc bài của em luôn là những phút giây khiến gia đình tôi tràn ngập tiếng cười vui vẻ.

Học hành chăm chỉ là thế nhưng Ngọc cũng biết phụ ba mẹ dù tuổi còn rất nhỏ. Có những hôm thấy tôi cầm chổi quét nhà, em cũng chạy lại lấy thêm chiếc nữa và tung tẩy hát: “chổi to bà quét sân to, chổi nhỏ bà để dành bé ăn no quét nhà...” khiến ai nhìn cũng thấy vui vẻ trở nên. Đặc biệt em còn rất biết nghe lời, lễ phép, luôn cư xử rất có nề nếp.

Thi thoảng chị em có đi chơi, giải khuây, em luôn miệng kể vè những ước mơ muốn đạt khi lớn lên: làm cô giáo hiền, làm bác trồng hoa cho công viên.....thật bình dị mà trong sáng nhường nào. Những giây phút bên Ngọc luôn là lúc tâm hồn tôi thêm trẻ lại, trong sáng hẳn nhường nào.

Ngọc, cô em gái đáng mến của tôi, cũng là một phần trong kí ức ấu thơ tươi đẹp của tôi. Chỉ mong em luôn khỏe mạnh, ngày một trưởng thành, khôn lớn và mãi mãi là cô em gái yêu quý của chị, của gia đình mình.

17 tháng 10 2018

Lần ấy tôi ko thể nào quên....

 Cái hôm ấy,tôi cùng bn đi qua bụi hoa hồng mới dâm của bác hàng xóm.Giống hoa đó quý lắm,hoa đem bán cũng đc hơn loại hoa khác.Nhà bác ấy nghèo lắm,may mà đc 1 người tặng để kiếm sống thêm,chỉ có 1 cây thôi.Đợt đó,bác đi bán bánh,tôi cùng bn leo qua ngọn cây và vào đó.Tôi chợt thấy vài bông hoa nở rộ,1 tay do bác ấy chăm sóc.Dù bt là ko nên lấy nhưng tôi đã ko kìm lại đc nên hái 2 bông. Tháng ấy,nhìn bác xơ xác,lim dim khi đi sớm,về muộn.Sau đó, tôi nghe người ta nói sau vụ mất vài cây bông đó,bác ko còn có tiền ăn như xưa,lúc thì ăn cái bánh mì để từ mấy bữa trước,bữa thì đi xin.Lúc đó,tôi ko thể bt những đồng tiền ấy dù nhỏ với mk nhưng vẫn là của quý của người khác.Bác vẫn luôn mỉm cười với tôi và tôi vẫn hối hận khi dấu bác...

Hơi dở nên mong bn đừng ném gạch đá vào mk nha! Gọi mk là Mèo

11 tháng 11 2018

Chẳng bao giờ em làm được một việc tốt đáng kể hay chỉ ít là làm người khác thấy vui, chỉ trừ có một lần khi em còn học lớp 2. Lần đó em đã nhặt được của rơi và trả lại cho người mất.

Chiều hôm ấy, em trực nhật nên phải ở lại lớp một lúc để đổ rác. Lúc em đang đi trên sân trường thì bỗng em giẫm phải một vật gì cưng cứng. Em cúi xuống nhặt lên thì thấy: Ồ! hoá ra là một cuốn tiểu thuyết khổ 18x7cm của nhà sách Trí Tuệ cuốn đầu giáo sư Powel của tác giả A.R Belger. Cuốn sách này được bọc ngoài bằng nilon trong nên có lẽ người mất mới mua về chưa đọc. Em cũng chưa đọc nó nhưng đã biết ít nhiều về nó qua lời nói của bố mẹ. Hình như nó là một cuốn tiểu thuyết rất hay. Em lật xem bìa sau của cuốn sách thì thấy một đoạn văn ngắn kể lại tóm tắt nội dung cuốn sách. Nó càng làm em chắc chắn về suy nghĩ của mình. Trong đầu em hiện lên ý nghĩ lấy luôn cuốn sách này. Thế là, em ngó xung quanh xem có ai không. Thôi chết! Còn bác bảo vệ. Em chờ bác bảo vệ để ý đi chỗ khác rồi nhanh tay đút luôn cuốn sách vào cặp tung tăng chạy ra khỏi cổng trường. Trên đường, em không thôi nghĩ về nhưng tình tiết hấp dẫn, li kì của cuốn sách. Ôi! thú vị biết bao! Nhưng cái đầu em không chỉ nghĩ đến một chuyện nó lái sang một chuyện khác. Chuyện về người bị mất. Vì có cái đầu ham nghĩ nên em không biết phải phân xử ra sao, mang về đọc và giữ của riêng hay trả lại cho người bị mất đây! Hai phương án cứ đánh nhau, xáo trộn trong đầu em. Vừa lúc đó, em về đến nhà. Em chào bố mẹ rồi đặt mình lên chiếc giường ở phòng riêng. Em lại tiếp tục suy nghĩ. Mà phải rồi! Mẹ là người có kinh nghiệm trong cuộc sống, mình nên hỏi mẹ xem sao! Em nghĩ, thế là em chạy xuống tầng 1, đưa cuốn sách cho mẹ và kể đầu đuôi câu chuyện cho mẹ nghe. Nghe xong, mẹ cười và bảo:

– Bây giờ, con hãy đặt mình vào tình huống như người mất mà xem. Chắc chắn con sẽ rất buồn và lo lắng vì bố mẹ sẽ mắng khi làm mất cuốn sách khá đắt: 25.000đ cơ mà! Đấy, con hãy tự nghĩ và quyết định đi. – Quả thật nếu em là người mất thì cũng sẽ có những cảm giác như mẹ nói. Mà nếu các bạn biết thì lòng tin của các bạn đối với em sẽ chẳng ra gì nữa! Em quyết định sẽ trả lại. Sáng hôm sau, em mang cuốn sách đưa cho cô Tổng phụ trách. Vừa lúc đó, có một chị lớp Năm hớt hơ hớt hải chạy đến. Khi cô Tổng phụ trách đưa chị cuốn sách và giới thiệu em với chị thì chị ấy cảm ơn em rối rít.

Lúc em về lớp, các bạn xô đến quanh em và khen em. Khi đó em thực sự là rất vui. Bây giờ em mới biết giá trị của những việc làm tốt. Nó vô hình nhưng nó lại có thể mang niềm vui cho tất cả mọi người.

11 tháng 11 2018

CÁC BẠN KỂ THẬT LÀ HAY VÀO NHA

AI TRẢ LỜI MK TK CHO NHANH HAY CHẬM CŨNG ĐƯỢC

5 tháng 3 2019

Không chép mạng mà tự làm thì chả khác gì là câu chép mạng cả.

Tự làm đi bạn. Tự túc là hạnh phúc đó!!!

7 tháng 6 2018

Tôi vẫn nhớ mãi lần đầu tiên về quê. Lúc đó tôi sáu tuổi. Trên đường đi, mọi thứ thật mới mẻ làm sao. Khi xe đi trên đường làng, các khóm tre xanh rờn ôm lấy mái đình, mái chùa. Khi xe đỗ, mấy đứa em họ tôi từ trong làng chạy ùa ra. Đám trẻ dẫn mọi người vào nhà. Nhà ông bà không rộng nhưng lại sáng sủa, ấm cúng. Chào ông bà và thắp hương các cụ xong, tôi theo mấy đứa trẻ ra vườn nhà ông bà.

Ánh nắng vàng rực rỡ trùm lên khu vườn. Mây trôi lững lờ. Những vầng mây đó không đủ để che bớt cái nắng chói chang của ngày hè. Gió thổi nhè nhẹ. Khu vườn không rộng nhưng trồng nhiều loại cây, nhiều nhất là cây ăn quả. Mấy đứa em tôi bảo, ông yêu cây lắm, thấy cây nào lạ cũng đem về trồng.

Trong vườn, xanh nhất là cây dủ dẻ. Cây mọc thành bụi rậm, cao lút đầu trẻ con chúng tôi. Những chiếc lá cây màu xanh khoẻ khoắn, mình lá rất cứng, dày đều, cạnh lá trơn láng. Trong tán lá xanh rậm rạp ấy nở nhiều chùm hoa. Năm cánh hoa dủ dẻ màu vàng nhạt, không phải vàng chanh, vàng nghệ, mà là màu vàng của đất. Những cánh hoa rất dày, dày một cách bất thường như được nặn bởi bàn tay khéo léo của những người làm tò he. Hoa không sắc nhưng đầy hương. Dọc hàng rào là những khóm xương rồng cảnh, hoa đủ màu sắc. Góc vườn là cây mít to, sai trĩu quả. Thân cây nâu, có chỗ còn dòng nhựa trắng chảy ra. Cành mít đan xen, lá to như bàn tay người lớn. Từng quả mít nhỏ nằm chen chúc nhau. Hương mít thoang thoảng thật quyến rũ. Đến khi mít chín, quả xanh thẫm. Bên cạnh đó là bụi chuối. Mấy cây chuối mẹ, chuối con đứng quay quần ở góc vườn. Lá chuối to, xoè ra bốn phía, lá non cuộn tròn, dựng đứng lên như cuộn giấy. Lá chuối bóng láng, xanh tươi. Giàn hoa giấy vấn vít leo trên hiên nhà. Hoa màu đỏ thắm, lá xanh tươi. Cạnh hàng rào là một bụi hoa hồng đỏ thắm. Hoa hồng đỏ rực rỡ như muốn ganh đua với sắc đỏ chói chang của ánh mặt trời. Ong bay vòng quanh để lấy phấn hoa và lấy mật. Các chú bướm xanh, bướm trắng bay quanh trên các bông hoa. Mấy giò phong lan rực rỡ được treo trên hàng rào. Hoa phong lan mọc thành từng chùm mềm mại, có phong lan vàng như màu vàng của ánh nắng rực rỡ. Có cành lại trắng muốt, màu trắng của những làn mây. Giữa vườn là một cây nhãn xanh tốt. Hoa nhãn không thơm bằng hoa lan, hoa huệ nhưng tôi cảm nhận được cái mùi thơm phảng phất dịu nhẹ đó. Gần đó là cây ổi. Quả ổi tròn, to mọc thành từng chùm. Kế tiếp đó là mấy cây cau cao ngất ngưởng, thân thẳng đứng. Ông tôi còn trồng rất nhiều loại rau. Luống rau xanh được chia ra hai góc: một góc trồng để bán, một góc để ăn hằng ngày. Những cây rau đay lá xanh mướt. Những cây mùng tơi xoăn, ngọn nhô lên như những chiếc vòi voi bé xíu. Trong vườn, có vài đàn chim sẻ sà xuống ríu rít. Góc vườn phía sau là chỗ nuôi gà. Cô gà mái mơ thấy mồi kêu "tục tục" gọi đàn con lại. Mấy chú gà con rối rít chạy lại, tranh nhau mồi. Khi thấy chúng tôi, đám gà con hốt hoảng chạy về núp dưới cánh mẹ. Gà mẹ xù lông, kêu "quác quác" có ý bảo chúng tôi đi. Trên cành cây treo mấy lồng sáo. Con sáo lông đen mượt, mỏ vàng, chân chì lanh lợi trong chiếc lồng bằng nan tre. Mấy đứa nó bảo, con sáo này khôn lắm, bắt chước tiếng người tốt lắm. Cạnh vườn là ao cá. Trong ao, ông thả cá quả, cá rô, cá chép,… Thế mà tôi câu cả buổi mà chẳng thấy con nào cắn câu. Chị em tôi tha thẩn trong vườn, trò chuyện ríu rít. Nào là chuyện học hành, chuyện ở lớp, đủ thứ chuyện,… 

Đã hơn năm giờ chiều, tôi sắp phải về Hà Nội. Khi về, ông bà lại đem quà quê. Nào nếp, nào lạc, gói cho mẹ tôi mỗi thứ một chút để cầm về. Mẹ tôi từ chối thế nào cũng không được. Tôi thích lũ trẻ con dễ gần, thích con đường quê vắng vẻ và đặc biệt là khu vườn nhà ông. Tôi ước mong sao trên thành phố cũng có nhiều khu vườn đẹp như khu vườn nhà ông tôi.

19 tháng 6 2018

sáng mùa xuân trong xanh. chim ca hót líu lo để trải"tấm thảm" kết từ giọng hát ngây thơ mà hồn nhiên của chúng để mời những nàng tiên mùa xuân trở về. một ngày mới đầu xuân đã bắt đầu.

sáng sớm, nơi mà tôi cho là đẹp nhất chính là khu vườn nhỏ bé sau nhà tôi. từ bậc tam cấp đi xuống vườn là hàng cỏ dại 2 bên đường đi. những cánh hoa dại rũ kia đã tươi tắn hơn để đón chào mùa xuân mới.hết bậc tam cấp là  một vườn cây mới lạ . nó khác hơn mùa đông nhiều.nó đẹp hơn.tươi tắn hơn.nó như một con người chứ không phải những cái cây, nó biết thay áo. đi xuống sâu hơn, tôi mặc kệ vì những giọt sương lạnh buốt mà đi thêm để xem có gì thay đổi không. bất chợt, tôi nhìn thoáng thấy "chị" hồng. trước đây chị chỉ là đóa hoa đã phai màu, bây giờ như trẻ lại, như thiếu nữ tuổi 15 còn e thẹn. gần ấy, những đóa hoa cúc vàng hoe như được dát vàng. còn chú bọ cánh cam thì núp trong kẽ lá cây khô. còn chú chó bạch tuyết nhà tôi cũng được chải chuốt giờ chị gió và anh sương. anh sương thì ngịch hoài, trốn trong kẻ lá, trong lông bạch tuyết, hay trèo lên những ngọn cây, ngọn cỏ. từ đâu mà bướm đã bay dập dìu trên dàn hoa râm bụt,rồi lan ra các cây như bông sứ, bông huệ. dù là mùa xuân, nhưng hoa mai vẫn chưa ra hoa. nhưng nó đã ra những búp hoa li ti.chắc tết năm nay nhà tôi nhiều hoa mai lắm đây.cứ nghĩ đến tết lại thèm ăn bánh chưng, bánh tét,.....mà muốn chảy dãi ra đây. rồi cũng tư đâu, chim bay lượn trên không trung,trước đó tôi chỉ nghe chứ chẵng thấy chúng đâu cả.

ôi!hôm nay tôi thấy vườn nhà tôi như có ai phù phép, à không là tô thêm vẻ đẹp nơi này. đây là lần đầu tiên tôi thấy như trong mơ vậy!

27 tháng 9 2018

bt nhưng dài qua.lười vết lắm

27 tháng 9 2018

đúng ùi

28 tháng 9 2018

mạng có mà em em lên đấy coi đi 

Viết bài văn tự sự kể sự việc sau: '' Một người quyết định thả con chim đang nuôi về bầu trời tự do''

Vào mùa hè năm nay ( 2013),  đi đến cổng đền Ngọc Sơn, thay vì có cảm giác nóng  nực là cảm giác thoải mái dễ chịu của chúng tôi bởi nơi đây không chỉ có nhiều bóng cây mà còn được nghe thấy tiếng chim chào mào  hót. Cho dù nhiều nơi chung quanh hồ có đặt lồng chim chào mào như dàn hoa ở nhà vệ sinh đối diện phố Trần Nguyên Hãn, đền Bà Kiệu; trụ hộp điện trên phố Đinh Tiên Hoàng; cây bụt mọc đối diện nhà Khai Trí Tiến Đức cũ...

Ngay phía trước lớp cổng đầu tiên của đền Ngọc Sơn, ai đó đã treo hai lồng chim. Một lồng được treo trên cây gạo phía bên phải cổng. Một lồng được treo trên cây hoa vàng anh phía bên trái cổng. Hỏi một chị chụp ảnh dạo, chúng tôi được biết người chủ của hai con chim chào mào đó là anh Vũ Mạnh Cường, nhà ở 16 phố Hàng Đường, cũng là một thợ chụp ảnh dạo. 


Chẳng phải tìm đâu lâu, chính người đàn ông đang huýt sáo gọi chim trong lồng treo ở cây hoa Vàng Anh chính là anh Vũ Mạnh Cường, chủ của hai con chim nói trên. Anh Vũ Mạnh Cường cho biết: Mỗi lần ra đây tôi thường mang chim đi theo để vừa chụp ảnh dạo, vừa nghe chim hót.  Cách đây hai năm anh Vũ Mạnh Cường  mua hai con chim này giá một triệu đồng một con, nay có thể bán được với giá hai triệu đồng  một con. Nhà anh Vũ Mạnh Cường  hiện nay đang nuôi tất cả sáu con chim chào mào. 


- Chúng tôi thốt lên: thú chơi chim thật tốn kém anh nhỉ. 
- Ăn thua gì. Các anh có biết con chim chào mào đắt nhất hiện nay là bao nhiêu tiền không ? Anh Cường hỏi chúng tôi và trả lời luôn: Con chào mào đắt nhất hiện nay  khoảng 300 triệu đồng. Chúng tôi trợn tròn mắt và nhắc lại:  300 triệu đồng !
- Con chào mào đó ở đâu và có đặc điểm gì mà đắt như vậy? Chúng tôi hỏi
- Con  chào mào đó được gọi là “nữ hoàng chào mào”. Anh Cường nói tiếp:


Nó bất ngờ xuất hiện tại một cuộc thi chim tại hồ Đền Lừ ngày 1-4-2013. Nó sở hữu một  bộ lông có khoảng trắng từ đầu đến yếm,  mình nó có mầu nâu, bụng trắng. Mắt nó được trang điểm thêm một khoảnh đỏ ấn tượng. Theo các chuyên gia nếu chỉ tính mức độ hót hay, diễn đẹp, một chú chim chào mào đã có thể có giá cả chục triệu đồng. Chim nếu đoạt giải tại một cuộc thi nào đó, giá sẽ tăng lên gấp từ ba đến bốn lần. Nhưng đối với “ nữ hoàng chào mào: thì vô giá,  nó có vẻ đẹp lộng lẫy hơn hẳn những con chào mào được công nhận là đẹp trước đó. 


Điều làm cho chúng tôi suy nghĩ  không chỉ thông tin về “ nữ hoàng chào mào “ mà anh Vũ Mạnh Cường kể. Đó là suy nghĩ về thân phận những con chim chào mào nói chung , “ Nữ hoàng chào mào “ nói riêng. Chúng cất tiếng hót mua vui cho con người nhưng chính  bản thân chúng đang bị cầm tù. Chúng khát vọng bầu trời tự do bên ngoài, trong khi đang phải sống trong chiếc lồng chật hẹp.


Đoán bắt suy nghĩ của chúng tôi, lặng đi một lúc rồi anh Vũ Mạnh Cường  nói:  Có một thực tế là nhiều chủ chim sẵn sàng bỏ ra khoản tiền khá lớn để mua chim sau đó đem đi thi hoặc chỉ để thưởng thức tiếng hót. Sau vài năm những chú chim đó lại được chủ thả để duy trì nòi giống cũng như để truyền lại những khả năng đặc biệt của nó (tiếng hót hay) cho thế hệ sau. 


Anh Cường nói tiếp : Theo như tôi được biết số phận của “Nữ hoàng chào mào” cũng không phải là ngoại lệ. Sẽ có một ngày “ Nữ hoàng chào mào “ được chủ của nó trả về với tự nhiên. Và tôi cũng làm như vậy. Một thời gian ngắn nữa tôi sẽ thả sáu con chim chào mào về  với bầu trời tự do mặc dù rất nhớ tiếng chim của chúng mỗi khi đi chụp ảnh dạo ở hồ Hoàn Kiếm. 

23 tháng 10 2018

Chép sách được k vậy.

23 tháng 10 2018

Đã mấy năm qua rồi cho đến bây giờ em vẫn còn thương mến cô giáo Nga, người đã dạy dỗ em trong những năm học đầu tiên ở ngưỡng cửa Tiểu học.

   Cô giáo Nga có dáng người thon thả, không mập cũng không gầy. Tuổi cô độ gần bốn mươi nhưng trông cô còn rất trẻ. Em rất thích những chiếc áo dài cô mặc đến lớp, thường là những chiếc áo lụa mỏng, đủ màu sắc tươi đẹp, rất phù hợp với thân hình và làn da trắng hồng của cô. Mái tóc cô được uốn gọn gàng ôm lấy gương mặt đầy đặn, lúc nào cũng trang điểm một cách hài hoà. Đôi mắt cô to, đen láy, chiếc mũi tuy hơi cao nhưng trông cân xứng với gương mặt. Cô cười rất tươi, giòn giã, để lộ hai hàm răng trắng đều như hạt bắp. Tất cả đều tạo ra một nét đẹp thân tình, cởi mở, nhưng không vì thế mà kém phần cương nghị. Giọng cô giảng bài lúc trầm ấm, lúc ngân vang.

   Cô rất thương yêu học sinh. Em còn nhớ những buổi đầu đi học, chúng em đều là những đứa trẻ vừa rời khỏi tay ba mẹ, ngơ ngác, rụt rè và thậm chí có bạn còn oà lên khóc khi ba mẹ ra về. Cô như người mẹ hiền, hết dỗ bạn này quay qua dỗ bạn khác khiến lòng em và các bạn yên tâm không còn sợ hãi nữa. Thế nhưng cô rất nghiêm khắc khi giảng bài, bạn nào không chú ý theo dõi, cô nhắc nhở ngay và luôn tuyên dương những bạn cố gắng học tập. Những buổi học đầu tiên biết bao khó nhọc, cô cầm tay từng bạn uốn nắn, chỉ cho từng bạn cách phát âm các vần. Những giờ ra chơi cô nán lại gạch hàng trong tập vở, cho chúng em viết ngay hàng thẳng lối, hoặc chỉ vẽ thêm cho các bạn còn yếu không theo kịp. Giờ rảnh cô thường kể chuyện cho chúng em nghe. Cả lớp cười vang khi cô kể chuyện vui, lúc đó em cảm thấy bầu không khí trong cả lớp ấm áp tình mẹ con làm sao! Ngoài việc dạy dỗ chăm sóc chúng em, cô còn quan tâm tìm hiểu gia đình các bạn nghèo, tạo điều kiện giúp đỡ các bạn.

   Tuy không học cô nữa nhưng trong lòng em luôn kính trọng và biết ơn cô. Em tự nhủ sẽ cố gắng học tập thật tốt để khỏi phụ lòng yêu thương, chăm sóc của cô đối với em và xứng đáng là con ngoan trò giỏi.

Mình k có thời gian nên bạn tham khảo tạm!


 

16 tháng 5 2020
Giúp mik với mik cần gấp!