K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Chap 17 ......- Sakura!!! - Tom- Hở?! - Inu- Một cô bé khác?! - KagTomoyo chạy ra nhưng...gặp phải Phong Thương,nguy hiểm cận kề thì...- TOMOYO !!!! - SakSakura,thì ra cô đã dùng Jump nhảy khỏi đó.- Đưa tay cậu đây,mau lên!!! - Ừm! - TomSakura nắm lấy tay Tomoyo, lôi cô ra khỏi đó.~~~ Yên tĩnh ~~~- Hai cô bé kia đâu rồi? - Kag- Hah,chắc sợ quá chuồn rồi chứ gì. - Inu- Osuwa... ( NGồi... ) - Kag- Oái khoan,xin lỗi. -...
Đọc tiếp

Chap 17 ...

...

- Sakura!!! - Tom

- Hở?! - Inu

- Một cô bé khác?! - Kag

Tomoyo chạy ra nhưng...gặp phải Phong Thương,nguy hiểm cận kề thì...

- TOMOYO !!!! - Sak

Sakura,thì ra cô đã dùng Jump nhảy khỏi đó.

- Đưa tay cậu đây,mau lên!!!

- Ừm! - Tom

Sakura nắm lấy tay Tomoyo, lôi cô ra khỏi đó.

~~~ Yên tĩnh ~~~

- Hai cô bé kia đâu rồi? - Kag

- Hah,chắc sợ quá chuồn rồi chứ gì. - Inu

- Osuwa... ( NGồi... ) - Kag

- Oái khoan,xin lỗi. - Inu

Cả hai định mở vòng xoáy,quay về thì đột nhiên...

- Sleep !

Sakura kích hoạt thẻ bài Sleep,cho nó bay ra ngoài rải bột ngủ của nó đi muôn nơi:)))

- Hơ... - Inu

- Inuyasha! - Kag

Inu ảnh ngủ rồi:) Kagome thì...cũng ngủ nốt :D

Sakura nhảy xuống...

- An toàn rồi,họ đã ngủ. - Sak

- NHưng...Sakura này... - Tom

- Hở?

Tomoyo chỉ vào hai người họ,nói:

- Nếu họ ngủ rồi,thì làm sao đưa họ trở về bên kia đây? - Tom

....

....

....

- SAO CẬU KHÔNG NÓI SỚM!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

- Ứ...tớ nghĩ định dùng thẻ nào chứ,ai ngờ cậu xài Sleep thì trách ai!

...

...

...

Sakura đờ người,đứng như chôn chân xuống đất.

- Haizz...tình huống này chỉ có nước đưa về phòng thôi. - Sak

- Để họ ở phòng cậu sao?

- Chắc còn một cái giường.

Vì không thể lôi Kagome và Inuyasha đi được nên Sak bèn dùng tới Power.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

- Xong. Hai người chung giường. - Sak

- Ổn rồi nhỉ? Tạm biệt,tớ về đây. - TOm

- Tạm biệt.

Tomoyo lên xe trở về nhà.

- HỪ...cái đống này phiền thiệt.

" Cốc,cốc "

-Vâng!

Sakura chạy ra mở cửa.

- Có bánh bông lan nè... - Tou

- A!Cảm ơn anh! - Sak

Touya đưa bánh cho Sakura cầm,có nhìn lướt qua Kero. Rồi xoay người đi mất.

- HÚ hồn hú zía à,tưởng lại dòm ngó Kero nữa chứ. - Sak

Sakura trở vào,đặt bánh lên bàn. Rồi nằm dài ra giường,mệt quá,cô thiếp đi...

...............

- Hơ...hở?! - Kag

Kagome bàng hoàng nhìn khung cảnh xung quanh,không còn là những hàng cây cao ngót,những cái cầu trượt nữa...mà là 4 góc tường,bàn ghế....giường,.....ở trong một căn phòng khá rộng.

- Inuyasha,Inuyasha! - Kag

- OI Kagome,đừng kêu nữa,tôi hứa sẽ chừa mà!!!

- Gì thế,mơ thấy mình bảo " Ngồi xuống " à?

" Bẹp "

- Oái nhầm! - Kag

- Ka...KAGOME!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

........

- THôi mệt quá,ai ăn bánh không nè? - Sak

Thì ra tiếng Inu ngã lăn xuống đất cùng tiếng hét động trời của Inu,Sakura đã thức dậy.

- Etou...em là... - Kag

- Kinomoto Sakura,lớp 9trường sơ trung Tomoeda.

-À,chị là Higurashi Kagome,lớp 10.

- Hah! Khỏi hỏi,Ta là Inuyasha,con " cún " hay đi trừ yêu cứu người.

- Láo,mỗi lần người ta xin đi diệt yêu quái giúp người nhưng không có ngọc tứ hồn thì cậu nhảy dựng lên la rằng không có thời giờ lam việc đó cơ mà?

Inu im lặng,bị Kagome nói nên quay vô góc tường,tâm trạng u ám.

^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^ còn nữa nhoa ^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^

1
12 tháng 4 2019

Có thêm nhân vật truyện sinh động hẳn ra!

Chap 3:Từ khi dính vào Syao và Eri,Sakura và Tomoyo đã gặp nhiều chuyện hơn. Nào là đứa thì cố ý đẩy ngã,đứa thì chặn đường đánh,thậm thí là cố bỏ độc vào ly nước,nhưng mơ đi cưng,không có gì mà qua mặt được chụy Đào và chụy gì đó cả đâu,hehe.Một buổi chiều tà,Sakura mới về tới nhà vì bị đám nữ sinh trong lớp đánh,bên ấy nhiều người hơn nên Sakura cũng bị thương. Touya...
Đọc tiếp

Chap 3:

Từ khi dính vào Syao và Eri,Sakura và Tomoyo đã gặp nhiều chuyện hơn. Nào là đứa thì cố ý đẩy ngã,đứa thì chặn đường đánh,thậm thí là cố bỏ độc vào ly nước,nhưng mơ đi cưng,không có gì mà qua mặt được chụy Đào và chụy gì đó cả đâu,hehe.

Một buổi chiều tà,Sakura mới về tới nhà vì bị đám nữ sinh trong lớp đánh,bên ấy nhiều người hơn nên Sakura cũng bị thương. Touya thấy thế bèn hỏi:

- Quái vật,đi chiến đấu với anh hùng hay sao mà tay bầm thế.- Touya chọc nhưng vẫn mang hộp cứu thương ra.

- Em không phải quái vật,haizz...

" Bịch "

Sakura ngã xuống,nhắm mắt lại rồi ngủ.

- Êi nhóc,sao vậy,nhóc!

----------

- Sakura,sakura!

- Ưm....ơ.... Ke...ro- chan?

- Cậu sao thế, mấy hôm nay vừa về trễ lại còn có vẻ mệt nữa.

- Tớ...ơ....tay tớ?

- Anh hai cậu làm đấy.

-Ư...ừm.

Sakura nắm lấy Kero,nói

-Nè,...Sao mình không thể mạnh hơn nhỉ?

Kero mở tròn mắt

- Mạnh ư,chẳng phải cậu có lá bài Power đó sao?

Nghe Kero nói,Sakura bật dậy như chiếc lò xo

- Phải rồi!!Lá bài Clow!!!!

Sakura lật cuốn sách ra,lục lá bài cần tìm,lấy chiếc chìa khóa ra,đọc câu thần chú và sử dụng lá bài.

- Giờ thì....tớ đã ghê gớm hơn nhiều rồi,ha ha ha ha ha ha!

- Ơ.... Ngày mai cậu mới dùng nó cơ mà,sao lại xài bây giờ???

- Ờ ha,thui thu lá bài lại vậy

" Rầm " Kero phải quỳ lạy chụy Đào luôn đó nhoa!

Sakura đã trở nên tỉnh táo,chạy xuống lầu và ăn cơm.

Cho đến hôm sau...

~~~~~~~~~~~~ Còn típ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

1
14 tháng 2 2019

Hay đó Muội, sớm ra chap nha, hồi hộp wá :)

Chap 8 :Đôi mắt ngọc bảo vẫn còn nhắm tít, đợi đến lúc chim hót véo von....- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!...Im lặng...- Ủa... ủa ủa ủa?! M...mới có 4 giờ sáng thôi sao?! Kero nói mớ- Ưm...bánh này mới ngon,không bánh kia ngon hơn,nè nè đấy là của tui,bánh dâu kem của tui xí trước,ê ê tui xí bánh đó luôn! Hờ...- Hihi...Sakura trìu mến nhìn Kero,tuy Kero không phải người thân trong gia đình hay dòng họ...
Đọc tiếp

Chap 8 :

Đôi mắt ngọc bảo vẫn còn nhắm tít, đợi đến lúc chim hót véo von....

- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!

...Im lặng...

- Ủa... ủa ủa ủa?! M...mới có 4 giờ sáng thôi sao?!

Kero nói mớ

- Ưm...bánh này mới ngon,không bánh kia ngon hơn,nè nè đấy là của tui,bánh dâu kem của tui xí trước,ê ê tui xí bánh đó luôn! Hờ...

- Hihi...

Sakura trìu mến nhìn Kero,tuy Kero không phải người thân trong gia đình hay dòng họ gì,nhưng đối với cô,Kero vẫn là một con thú,một người bạn đáng quý. À cả Yue nữa.

Lết thân xuống giường,Sakura xem lịch,đến đoạn ngày 3 / 9...

- HOeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeee!!!!!!!! M....Mai là...là...sinh nhật Tomoyo rồi sao????!!!!!! Trời ạ sao mình vô tâm thế nào,may mà mai mới là sinh nhật. Yo ssss! Mình sẽ tìm cách làm Tomoyo bất ngờ mới được! À rủ thêm hai tên kia chọn quà chung.

....Bịch bịch bịch....

- EEi quái vật mới phát hiện thấy anh hùng ở quanh đây cần tiêu diệt à? - Touya chọc.

Sakura di tới...đi tới....và...

- (Vừa đạp vừa nói) Tên yêu quái kia,ta sẽ tiêu diệt ngươi,hây aaaaaaaaaa!

- H...huhu...rõ ràng là yêu quái đội lốt siêu nhân mà.

- Hứ!

Sakura lại chạy lên phòng...

- Ê này sao dậy sớm vậy!!!!!!!!!!!

Nhưng nào còn ai nghe,Sakura chạy lên lầu,thay bộ quần áo tập thể dục vào.

- Hừm... Mình sẽ chạy bộ quanh phố,sau rẽ vào công viên,chắc cũng tầm 5 : 00,sau đó...ừm....ừm....OK!

Chạy ra khỏi cửa,Sakura đón nhận khí mát của mùa thu,kèm theo sự lạnh lẽo sắp đổi mùa của mùa Đông.

Đang chạy,Sakura bắt gặp một người có mái tóc phất phơ màu chocolate,đôi mắt hổ phách có vẻ đượm buồn.

- Li - kun....

Giật mk,cậu ta ngẩng đầu lên...

- Ki...nomoya?

- KINOMOTO!!!!!!!!!!!!!!!!

- Nhầm...

Sakura dừng bước,lại gần...

- Sao cậu ngồi đây?

Nghe thấy,Li quay sang nhìn Sakura chằm chằm....

Chợt đỏ mặt,cậu quay đi...

- Ơ...này...

- T...tôi tập thể dục.....mệt....mệt mệt nên tôi ngồi đây.

- THật không? Hồi nãy cậu có vẻ buồn mà,có cần tớ giúp gì không?

Syaoran còn đỏ mặt hơn,khi cô bạn đáng yêu không nằm ở vị trí thứ hai đáng sợ đến nín thở kia thì Sakura rất xinh,không hổ danh thiên thần. Mẹ cô đã đc khen như vậy....từ lời của Fujitaka,điều đó đã khiến Nadeshiko đem lòng yêu Fujitaka. Giả sử Li nhà ta mà ns thế thì.... ( LI : Ta ns đây! T/g : Giỡn hả???????!!!! Muốn hốt Sakura về làm vợ à,mà thôi,thử xem thế nào.)

- Cậu...cậu....cậu nếu không...không đáng sợ như lần trc đó,trông cậu xinh vô cùng...như THIÊN THẦN ẤY!!!!!!!!!!

Sakura sững người...

- Cảm ơn cậu...thật tiếc khi cậu không phải ng đầu tiên.

- Ng đầu tiên?

- À thực ra cậu là người thứ...101 khen tớ xinh như thiên thần đấy.

Syaoran đờ người...sự u ám bay quanh cậu ( T/g : Thôi mà bỏ đi,có sao đâu. Li : Ta mở miệng ns câu đó rất khó khăn nghe chưa. T/g : Rồi rồi. )

- À... 5 : 00 rùi,về nhà thôi Li - kun.

- ừ...

.......................... Còn típ...................................

2
25 tháng 2 2019

Hay đó! Mau ra chap ms nha! À mà kết truyện là HE hay SE zợ t/g?

26 tháng 2 2019

HE đóa !

Máy tính kêu "ting" một tiếng khiến Hạ Du đang thẫn thờ suy nghĩ bỗng giật mình tỉnh lại, thấy Hải Vũ vừa xuất hiện ngay bên cạnh.Hải Vũ vẫn còn là nhân vật cấp thấp nên trang bị trên người rất sơ xài, đều là loại trang bị thường. Cậu mặc một bộ áo vải màu xanh đậm, thắt lưng đen. Kiểu tóc buộc đuôi ngựa cao lên tới đỉnh đầu. Bên ngoài khoác thêm chiếc chiến giáp màu nâu...
Đọc tiếp

Máy tính kêu "ting" một tiếng khiến Hạ Du đang thẫn thờ suy nghĩ bỗng giật mình tỉnh lại, thấy Hải Vũ vừa xuất hiện ngay bên cạnh.

Hải Vũ vẫn còn là nhân vật cấp thấp nên trang bị trên người rất sơ xài, đều là loại trang bị thường. Cậu mặc một bộ áo vải màu xanh đậm, thắt lưng đen. Kiểu tóc buộc đuôi ngựa cao lên tới đỉnh đầu. Bên ngoài khoác thêm chiếc chiến giáp màu nâu đồng cứng cỏi. Cậu cưỡi trên một tấm băng phiến hình bông hoa tuyết màu trắng, tay cầm một cây kiếm nhỏ. Tuy vẻ bề ngoài không hào nhoáng như các game thủ nam khác, nhưng Hạ Du lại thấy cậu ấy có gì đó rất thu hút.

Hạ Du luống cuống ngồi thẳng dậy gõ bàn phím trả lời lại: "Ừ!"

Thực ra khi nhìn thấy tin nhắn của Hải Vũ, Hạ Du đã ngồi cặm cụi viết ra một đống chữ, chẳng biết sao cuối cùng lại xoá hết, gửi đi mỗi chữ "ừ".

Hải Vũ: "Đợi lâu chưa?"

"Lâu rồi, ngồi đợi cậu cả gần hai mươi phút đồng hồ. Tại vì sợ cậu online mà không thấy tôi lại thoát mất!"

Đó là những gì Hạ Du nghĩ trong đầu, còn câu trả lời thì ngược lại hoàn toàn: "Cũng vừa mới online. Đi đánh quái thôi!"

Hạ Du lập đội với Hải Vũ, sau đó cả hai người cùng đi đánh quái. Cô mở thông tin cá nhân của Hải Vũ ra xem một chút, phát hiện điểm kinh nghiệm của cậu ta hình như vẫn giậm chân tại chỗ. Cô ngạc nhiên hỏi: "Này, bình thường tôi không dẫn cậu đi thăng cấp thì lúc rảnh rỗi cậu cũng không tự đi hay tự làm nhiệm vụ một mình à? Sao điểm kinh nghiệm cứ lè tè mãi thế?"

Hải Vũ: "Không, đợi sư phụ cùng đi chứ. Làm một mình chán lắm. Có sư phụ để làm gì?"

Tiểu Du: "Cậu đúng là cái đồ lười biếng! Thôi, đi làm nhiệm vụ".

Hạ Du xuỳ một hơi rõ dài, sau đó cẩn thận soát lại xem còn con quái nào ở xung quanh hay không rồi mới cưỡi con phượng hoàng màu đỏ chậm rãi bay đi. Hải Vũ cũng nhanh chóng cưỡi băng phiến bay theo phía sau.

Hạ Du dẫn hải Vũ tiến vào Sư Môn Mật Cảnh. Đây là nơi dành cho các cặp sư đồ làm nhiệm vụ. Trong này cũng không có gì đặc biệt, so với đi giết quái thì rất nhàm chán. Nhưng vì là nhiệm vụ bắt buộc nên đành phải làm.

Vào bên trong, chỉ thấy mấy lão hoà thượng mặc áo vải đang lượn qua lượn lại trước mặt. Hạ Du chưa từng vào đây, cũng chưa từng nghe qua nhiệm vụ này nên cũng không hiểu quy luật của nó như thế nào. Di chuyển về phía trước một chút, đột nhiên xung quanh phát ra một luồng hiệu ứng ánh sáng đến chói cả mắt. Lúc hết hiệu ứng thì phụt một phát, màn hình thay đổi giao diện đột ngột. Hạ Du thấy nhân vật của mình đang đứng ở một nơi vô cùng lạ lẫm, còn Hải Vũ của cô thì không biết biến đâu mất rồi.

Tiểu Du: "Đồ đệ, cậu đi đâu rồi?"

Hải Vũ không trả lời, thay vào đó là một dòng nhắc nhở từ hệ thống gửi đến:

Bạn đang ở trong mật cảnh, không thể gửi tin nhắn!

Không thể gửi tin nhắn? Không phải là lại bắt làm xong cái gì đó biến thái rồi mới cho ra ngoài chứ?

Hạ Du nghi hoặc nhìn xung quanh, sau đó di chuyển nhân vật tiến về phía trước. Nhìn thấy một NPC, cô liền chấp chuột chạy tới gần. Đối thoại vài câu, một lá mật thư không biết từ đâu rơi ra. Nhấp chuột vào, chính giữa màn hình xuất hiện một khung chữ nhỏ. Trong đó ghi rất rõ, nếu muốn thoát ra ngoài thì chỉ có một cách duy nhất đó là...

Hạ Du đọc tới đây, đột nhiên đập mạnh tay xuống bàn, tức giận quát: "Mẹ kiếp!"

Quả nhiên cô đoán không sai. Muốn ra ngoài chỉ có thể đợi đồ đệ tới cứu. Đồ đệ cô cấp độ đã thấp rồi, lại không chịu đi làm nhiệm vụ, thu thập các loại nguyên liệu để nâng cấp trang bị nên lực chiến cũng chẳng được cao. Ngộ nhỡ gặp phải quái cấp cao thì đánh nhau kiểu gì?

"Nhiệm vụ tào lao gì nữa không biết. Bực mình quá đi mất!"

Hạ Du cau có làu bàu. Liếc sang bên cạnh, tự nhiên cảm thấy cái tên NPC to béo trước mặt kia nhìn đáng ghét vô cùng. Lửa giận đang hừng hực trong người, cô liền mở túi đồ lấy ra một thanh đại đao màu trắng bạc, nhảy lên phía trước vung đao chém tới tấp vào người tên NPC kia cho thoả cơn giận. 

Một lúc sau, cảm thấy lửa giận đã nguôi được một chút cô mới dừng tay. Tên NPC kia đột nhiên bị phụt máu, nằm chết lăn ra đất rồi biến mất khỏi màn hình khiến Hạ Du vô cùng kinh ngạc. NPC cũng có thể bị giết chết sao?

Cái trò chơi này, thật là hết sức tưởng tượng rồi!

Hạ Du chán nản ngồi chống cằm thở dài. Thà cứ cho cái nhiệm vụ nào đấy chém chém giết giết có phải hơn không? Cứ ngồi không thế này chán chết đi được. Bây giờ ở đây, ngoài nhân vật của cô ra thì chẳng còn lấy một bóng ma. Tên NPC duy nhất cũng bị cô chém chết rồi. Biết vậy nãy tha cho hắn, để hắn sống thì giờ còn có người đứng chung cho đỡ buồn.

Nửa tiếng trôi qua, Hạ Du hai mắt lim dim ngồi trước màn hình. Thế quái nào mà cái tên đồ đệ Hải Vũ kia vẫn chưa làm được nhiệm vụ nhỉ? Cô buồn bực nhấp chuột di chuyển nhân vật đi vòng vòng xung quanh. Chỗ này y hệt một căn phòng kín vậy, chẳng có lấy một lối ra nào cả. Cô thầm gào thét trong lòng, nhấp chuột bật nhảy nhân vật lên không trung xoay một vòng rồi lại vung đao chém tới tấp tứ phía. Hàng loạt những tia sáng đủ màu sắc từ thanh đao liên tục phóng ra rồi lại biến mất nhưng vẫn chẳng có gì thay đổi.

Đột nhiên, từ trên đỉnh đầu loé ra một luồng sáng trắng. Cùng lúc đó, từ giữa tia sáng phóng ra một thứ gì đó có màu vàng ánh kim. Lúc ánh sáng biến mất, Hạ Du liền nhìn thấy một bóng dáng xuất hiện trước mặt.

Là Hải Vũ!

"A a a a!"

Hạ Du phấn khích hét toáng lên, bật người ngồi dậy nhanh tay gõ bàn phím gửi đi tin nhắn: "Cuối cùng cậu cũng tới rồi. Chúng ta thoát rồi. Ha ha ha!"

Giao diện thay đổi, cả hai bị đẩy ra khỏi mật cảnh, xuất hiện tại thành Trường An.

Tiểu Du: "Nhiệm vụ bắt cậu làm gì mà sao lâu thế? Tốn mất cả hơn ba mươi phút cuộc đời".

Hải Vũ trả lời: "Tự nhiên bị nhốt trong một căn phòng, sau đó nhận được mật thư nói phải đi tìm chìa khoá. Tìm được rồi lại không biết cửa ra ở đâu mà mở".

Thì ra cậu ta cũng bị nhốt, chả trách mãi mà không tìm thấy lối ra. Hạ Du lại hỏi tiếp: "Rồi sau đó làm sao tìm được lối ra?"

Hải Vũ: "Lúc nãy còn đang loay hoay tìm cửa, đột nhiên căn phòng bị lắc lư như động đất vậy. Sau đó bức tường trước mặt nứt toác ra rồi bị hút tới chỗ sư phụ".

Động đất? Không lẽ lúc nãy cô chém bừa mà lại có sức ảnh hưởng đến vậy? Nhưng thôi mặc kệ, ra ngoài được là tốt rồi. Hạ Du còn đang do dự không biết nói gì nữa thì đã thấy Hải Vũ nói tiếp: "Lẽ ra tìm thấy chìa khoá rồi chỉ cần giao cho NPC là được. Không hiểu sao tự nhiên tên NPC đó lại bị phụt máu, nằm lăn ra chết rồi biến mất tiêu".

Trán Hạ Du bỗng nhiên đổ mồ hôi hột. Nghĩ tới cảnh tượng chết của tên NPC kia cô bất giác rùng mình. Không lẽ hai tên NPC ấy lại có tâm linh tương thông?

Tiểu Du: "A ha ha! Đồ đệ, thực ra chắc là lỗi tại tôi".

Hải Vũ: "???"

Tiểu Du: "Lúc nãy không tìm được cách thoát ra, chờ lâu quá nên nổi điên mới xách đao chém luôn tên NPC bên cạnh. Ai biết tự nhiên hắn lại phụt máu chết cơ chứ. Cái này là ngoài ý muốn mà..."

Hạ Du lè lưỡi, gửi thêm một cái mặt cười nhe răng.

Hải Vũ đột nhiên cảm thấy lạnh cả sống lưng, run rẩy trả lời: "Cậu cũng dã man quá rồi! NPC mà cũng có ý nghĩ giết cho được".

Hạ Du gãi gãi đầu cười khổ. Tại tức quá nên mới chém bừa thôi chứ có ai nghĩ rằng NPC mà cũng có thể bị giết. Có lẽ sau này cô nên cố gắng kiềm chế cảm xúc lại một chút.

Tiểu Du: "Ha ha, thôi mình đi đánh quái tiếp đi!"

Vừa định di chuyển đi thì cả người Hải Vũ bất ngờ phát sáng mấy giây rồi mất. Chữ số nhỏ xíu trên đầu Hải Vũ lập tức thay đổi. Hạ Du ngạc nhiên reo lên: "Cậu nhảy cấp rồi. Chuẩn bị thành tiên rồi nhé! Ha ha ha! Đi, săn thêm vài con quái nữa cho đầy kinh nghiệm rồi độ kiếp luôn".

Cả hai người lại dẫn nhau đi đánh quái. Mấy con quái cấp thấp này chẳng nhằm nhò gì đối với Hạ Du cả. Một đao của cô là có thể giết sạch rồi. Đang hăng say tàn sát quái, bỗng từ phía đối diện xuất hiện một vài nhận vật khác đang tiến lại gần. Nhìn thấy tên nhân vật của người đi trước, Hạ Du bỗng chau mày.

Là Hoàng Lão Tà?

Anh ta đang dẫn một đám người đi đánh quái. Mà cái quan trọng là, bên cạnh anh ta còn có mấy nhân vật nữ nữa. Tên nhân vật dính sát với nhau lộn xộn quá nên cô nhìn không ra là những ai. Hoàng Lão Tà này là chồng trong game của Ngọc Linh. Giờ này lẽ ra hai người phải hẹn hò đi chơi, hoặc dẫn nhau đi làm nhiệm vụ vợ chồng rồi chứ nhỉ? Sao anh ta lại ở đây với một đám con gái? Vậy còn Ngọc Linh đâu?

Liễu Yến: "Đúng là xui xẻo thật. Mới quay về đã gặp ngay cái loại gì đâu không!"

Liễu Yến?

Đúng là oan gia ngõ hẹp mà!

Trước đây Hạ Du ở trong bang Tia Chớp, chức vụ phó bang, lại còn là vợ của bang chủ Cuồng Phong. Sau này bỗng nhiên xuất hiện người tên Liễu Yến, xưng là bạn gái ngoài đời của bang chủ rồi bắt Hạ Du phải ly hôn. Ly hôn chưa đủ, cô ta còn liên tục gây chuyện với Hạ Du, khiến cô vì không muốn anh em trong bang phái vì mình mà lục đục nên mới quyết định rời bang, sau đó mới chấp nhận lời đề nghị của sư phụ cũ của cô là Thiên Lang gia nhập bang Nam Thiên.

Dạo này cô ít quan tâm tới chuyện thiên hạ, chuyên tâm dẫn Hải Vũ đi thăng cấp nên không gặp. Bây giờ gặp lại cũng có chút ngạc nhiên. Người có tiền có khác, chẳng cần ngày đêm cày cuốc mà cấp độ vẫn lên vèo vèo. Bằng chứng là chưa đầy hai tháng, cái cô Liễu Yến kia từ thua Hạ Du cả gần hai mươi cấp, bây giờ đã hơn cô một cấp rồi. Có điều, về tiên vị lẫn lực chiến thì vẫn thua xa.

Hạ Du nhếch môi nở một nụ cười khinh bỉ, nhắn tin cho Hải Vũ: "Đồ đệ, chúng ta đi thôi!"

Thấy Hạ Du dẫn nhân vật quay đi, Hải Vũ cũng im lặng đi theo phía sau.

Liễu Yến thấy Hạ Du không thèm trả lời mình, tức tối nói: "Tôi đang nói chuyện với cô đó, bị mù hay sao mà không nhìn thấy hả?"

Viết thay cho "☘️ Nguyễn Gia Linh ♐️", đọc xong cho xin ý kiến nha!!

3
21 tháng 1 2019

Tk nào nhấn vào chữ đọc thêm tk đấy ngu

26 tháng 1 2019

cái j

– Lời nói đầuĐây là câu chuyện đầu tiên mà tôi sáng tácTrên thế giới này, song song giữa thực tại, luôn tồn tại một thế giới tâm linh huyền bí, một thế giới vô hình mà đối với con người còn là một ẩn sốCâu chuyện kể về cô gái tên Bảo Nhi cơ duyên khai nhãn Âm Dương sau vụ tại nạn thập tử nhất sinh, và diễn biến cuộc đời cô sẽ ra sao? Và hành trình giúp đỡ những oan...
Đọc tiếp

– Lời nói đầu
Đây là câu chuyện đầu tiên mà tôi sáng tác
Trên thế giới này, song song giữa thực tại, luôn tồn tại một thế giới tâm linh huyền bí, một thế giới vô hình mà đối với con người còn là một ẩn số
Câu chuyện kể về cô gái tên Bảo Nhi cơ duyên khai nhãn Âm Dương sau vụ tại nạn thập tử nhất sinh, và diễn biến cuộc đời cô sẽ ra sao? Và hành trình giúp đỡ những oan hồn được siêu thoát, đằng sau mỗi oan hồn tội nghiệp là một câu chuyện bi thương khiến ta đáng phải suy ngẫm… tuy nhiên song song những oan hồn thiện lành, thì vẫn có những oan hồn giận dữ…
Tôi xin phép được hóa thân vào cô gái Bảo Nhi, và sẽ kể cho các bạn nghe về cuộc đời của tôi.
***
Chương 1- Khai Nhãn

Mẹ tôi nghe thấy tiếng động lạ ở ngoài sân, bà vội vàng chạy ra xem thì hốt hoảng khi thấy tôi đang nằm dưới đất, đầu bị va chạm, máu me tuôn ra ướt trán và chảy dài trên gương mặt xinh xắn của tôi…

Nhi! Nhi ơi… trời ơi, chết con tôi rồi trời ơi, Nhi ơi tỉnh dậy con ơi, ông ơi! Ông ơi… con nó bị té cầu thang đầu chảy máu quá trời nè ông ơi… chết con tôi rồi trời ơi…
Mẹ tôi ôm tôi vào lòng, gào khóc thãm thiết, cảnh vật xế chiều càng thêm ảm đạm, phũ lên bầu không khí não nề, ngay tại chính ngôi nhà thân thương của tôi…
Đầu óc tôi quay cuồng, chỉ còn nghe vang vọng tiếng của mẹ, âm thanh càng lúc càng nhỏ lại, mắt tôi bắt đầu tối sầm không còn thấy rõ xung quanh, lúc đó tôi không còn cảm nhận được cơ thể của mình nữa, mọi thứ nhẹ tựa lông hồng và rồi tôi chìm dần vào trong cơn hôn mê…

📷

* * *

Tôi đang ở đâu đây? Chẳng phải đây là con đường lộ lớn mà tôi thường chở mẹ đi chợ mỗi ngày sao? Nhưng sao lạ quá, trên đường không có lấy một chiếc xe, những căn nhà lưa thưa ven đường cũng khôg thấy một bóng người, cây cỏ xung quanh hoàn toàn tĩnh lặng, không một chút bị giao động bởi gió, hình như giờ này là chiều rồi chăng? Cảnh vật xa xăm mơ hồ, bầu trời toát lên một màu đỏ cam rực rỡ phũ dài phía xa xa tận chân trời thật huyền ảo…

Chị ơi, chị ơi, em cho chị cái này nè hihihii…

Tôi giật mình bởi tiếng gọi, xoay người nhìn lại thì thấy bé gái chạc tám tuổi, cặp mắt long lanh, toát lên vẻ thông minh lanh lợi, có nước da màu ngâm đen khỏe mạnh, đang nắm hờ một thứ gì đó, chìa tay về phía tôi…

– Ủa em là ai? Em tên gì? Nhà em ở đâu đây?
Tôi quay sang cất tiếng dọ hỏi cô bé
Dạ em tên Sen, nhà em gần đây ạ…
Cô bé nhanh nhẹn trả lời, rồi nài nỉ tôi xòe tay ra nhận một thứ gì đó rất bí ẩn
Chị xòe tay ra đi, xòe tay ra đi, em cho chị cái này nè hihi hihii…

– Em tên Sen sao? Tên nge quen quen…
Quả thật tên cô bé nghe rất quen, hình như đã gặp hay đã từng nghe qua rồi, chỉ là nhất thời tôi không thể nhớ được
Nhìn cô bé có vẻ tinh ranh, tôi miễn cưỡng xòe tay ra rồi nói
– Cái gì đây? Định cho tôi cái gì đây hả?

Dạ nè chị… ăn đi… ăn đi… chị ăn đi… hi hi hi hi hi ăn đi… hi hi hi…

Tôi cảm thấy trên tay cái gì đó ương ướt, nhơn nhớt, tôi nhìn kĩ lại thì kinh hãi khi thấy một con mắt đang nhoe nhoét máu trên tay, nói đúng hơn là con mắt người, con mắt đó còn xoay lại nhìn tôi, tôi hốt hoảng la lên rồi vội vã vứt đi thứ trên tay mình rồi quay sang nhìn cô bé, thì kinh hoàng khi thấy gương mặt cô bé trở nên biến dạng mặt mài be bết máu, nửa bên đầu và khuôn mặt bị bẹp, móp méo, lòi hẳn một con mắt ra ngoài, còn dính lại treo lủng lẳng đung đưa trên hốc mắt, tôi quá sợ hãi té bật về phía sau, hai chân đạp lùi trong sự hoảng loạn, miệng hét lớn, quá khiếp sợ nên đôi chân tôi không còn sức lực để đứng dậy mà bỏ chạy, tôi chỉ biết nhắm nghiền đôi mắt lại, nhưng bên tai vẫn còn tiếng cười khoái chí vang vẳng của cô bé, giọng cười lanh lảnh, vang vang rồi nhỏ dần, nhỏ dần rồi tắt hẳn… nhưng vì quá sợ hãi nên tôi không dám mở mắt ra…

Lúc này tôi mới chợt nhớ ra là vào khoảng một năm về trước có một cô bé tên Sen, ở trên quốc lộ chết do tai nạn xe, đúng hơn là bị xe tải cán chết, cô bé này rất ngoan và giỏi, thường xuyên giúp đỡ mẹ, hằng ngày cô bé trông coi bán tạp hóa, có cả xe nước mía, mình ngày xưa cũng có hay ghé mua nước mía nhiều lần, nghe kể là bé chạy sang lộ đi đổi tiền lẻ để thói cho khách, trong lúc ùa chạy về gần đến nơi thì tiền trên tay bị gió thổi bay ra lộ, cô bé vội vã quay ngược trở lại nhặt lượm thì đúng lúc đó có chiếc xe tải lao đến và xảy ra tai nạn, khi chết hàng xóm gần đó và đặt biệt là gia đình bé rất tiếc thương và tội nghiệp, vụ này nổi lắm, cô bé mang tên của một loài hoa rất dễ nhớ nên tôi ấn tượng mãi, Sen…

* * *

* * *

Này cháu ơi, cháu ơi..

Tôi mở mắt ti hí ra thì thấy một bà lão, trông bà khoảng ngoài bảy mươi, nhưng trông rất minh mẫn và khỏe mạnh, gương mặt rất hiền hậu, tôi liền nói, bà ơi, con vừa gặp ma, là cô bé tên Sen, mà khoảng một năm trước đã chết do tai nạn xe trên đường lộ lớn…

Bà lão mỉm cười cùng với đôi mắt trìu mến rồi nói

– Thật vậy sao? Vậy cô bé đó đâu hả cháu?

Tôi định giơ tay chỉ trỏ thì chợt nhận ra cảnh vật xung quanh mình đã thay đổi, hình như tôi đang ngồi trong một con hẻm, hai bên tường cao, tôi hướng mắt nhìn ra đầu hẻm thì thấy xa xăm mơ hồ, ngước lên trời thì thấy bầu trời không khác lúc nảy, cũng một màu đỏ cam rực rỡ xa xăm ảo mộng, tuyệt nhiên không một động tĩnh, hay âm thanh gì xung quanh đây cả, mọi thứ đều tĩnh lặng, tôi quay sang hỏi bà lão

– Bà ơi Cháu đang ở đâu vậy bà?

Bà lão từ tốn trả lời

– Cháu đang ở trong con hẻm mà ngày xưa cháu hay đi học ngang qua đây, cháu đã quên rồi sao?

– Tôi đáo mắt nhìn lại xung quanh, nhìn lại con đường trong hẻm, quả đúng là con hẻm này, mà thuở xưa tôi đi học, thường đi đường tắt rồi bọc qua con hẻm này mà đến trường, Tôi ngạc nhiên quay sang hỏi bà lão

– Dạ đúng rồi, cháu nhớ rồi, chính là con hẻm này, nhưng sao bà lại biết?

– Bởi vì bà đã ở đây từ thuở đó đến tận bây giờ, và thấy cháu thường đi học ngang qua nơi này.
Bà lão nhẹ nhàng trả lời thật ân cần
Thuở đó? Tôi bắt đầu run sợ

Thuở đó chẳng phải cách đây khoảng mười hai năm rồi sao?

Bà… bà… bao… bao nhiêu tuổi rồi ạ?

Bà lão ân cần trả lời

– Nếu bà còn sống thì năm nay bà đã tám mươi bảy tuổi rồi cháu ạ…

Tôi lắp bắp đáp trong sợ hãi

– Còn… còn sống? Như vậy chẳng lẻ bà đã chết rồi sao?

Vẫn ánh mắt hiền hậu bà lão nhẹ nhàng nói

– Phải, bà đã chết rồi, bà đã chết ở đây hơn mười sáu năm về trước, khi đó bà chết bỏ lại vợ chồng thằng Hai, thằng Út, với hai đứa cháu nội, đứa cháu gái lớn khi đó mười bốn tuổi còn thằng cháu trai chỉ mới tám tuổi bây giờ thì nó đã lớn rồi, cũng trạc tuổi cháu hiện giờ..

Vừa nảy cháu cũng nói đã gặp ma, vậy cháu có sợ ma không? Và cháu có sợ bà không?

Tuy rất sợ, nhưng thấy bà ăn nói từ tốn với đôi mắt hiền diệu trìu mến, nên tôi cố lấy lại bĩnh rồi đáp:

– Dạ quả thật là cháu rất sợ, nhưng… nhưng trông bà không đáng sợ so với cô bé cháu vừa gặp khi nảy.

Mà… mà tại sao cháu lại thấy được người đã chết chứ?

Bà lão từ tốn trả lời:

– Bởi vì cháu đang được sở hữu con mắt thứ ba, con mắt âm dương ở ngay giữa chán của cháu..

Tôi tự nhũ

– Con mắt thứ ba sao? Rồi tôi đưa tay lên sờ vào giữa trán thì quả thật có cái gì đó nhô nhô ngự ngay giữa trán của mình, nhưng khi nào chứ? Từ lúc nào mà mình có được con mắt thứ ba này…

– Bà rất mong cháu sẽ dùng con mắt này để giúp đỡ nhiều oan hồn uẩn khúc, có di nguyện lúc họ còn sống họ chưa thể thực hiện được, nên khi chết họ vẫn chưa thể được siêu thoát…
Tôi chăm chú lắng nghe lời bà lão nói, bà nói rằng hồn ma rất hay, họ có thể cảm nhận được người có thể giúp được họ và thông linh với người đó qua giấc mơ nếu người đó ở có tâm linh mạnh mẽ, những oan hồn càng gần thì thông linh càng mãnh liệt và rõ ràng hơn, và cần phải liên kết kí ức giữa linh hồn đó với người giúp được họ, chính vì vậy bà ấy mới có thể thông linh đến tôi…
Bà ấy còn có một tâm nguyện chưa hoàn thành, và mong tôi có thể giúp bà, rằng tìm đến một căn nhà ở cuối con hẻm này, sau đó đi về phía tay trái, căn nhà mà có cây bồ đề to lớn phía sau, đến đó để tìm người cháu nội của bà ấy tên là Trác, bà nhờ tôi chuyển lời nói với cậu trai tên Trác là bà có cất giấu hơn bảy lượng vàng để trong cái hộp gỗ sưa đỏ, được chôn ở dưới gốc cây bồ đề sau nhà, số vàng mà bà lão đã chất chiêu gom góp cả đời, vốn dĩ là bà đợi tới ngày tổ chức đám cưới của thằng út rồi bà mang ra rồi chia hết cho hai anh em nó để có số vốn để làm ăn, nhưng ông trời trớ trêu, đời người nghiệt ngã, còn không đầy hai tháng nữa là ngày tổ chức đám cưới thằng út diễn ra, cớ vậy mà bà không thể đợi được đến ngày ấy
Rồi bà lão tha thiết cầu xin tôi
– Xin cháu hãy hứa là sẽ giúp bà hoàn thành di nguyện này, nhắn với thằng Trác, nếu lấy được số vàng thì hãy chia cho cậu út của nó một nửa để có vốn làm ăn, xoay sở cuộc sống, cháu hứa đi, hãy hứa với bà…

Tôi cảm động khi nghe bà kể rồi nhận lời
– Dạ cháu hứa… cháu hứa mà… cháu sẽ giúp bà hoàn thành tâm nguyện… bà yên tâm, cháu sẽ hứa…

* * *

* * *

Nhi Con tỉnh rồi hả con… trời ơi ông ơi…

Con Nhi nó tỉnh rồi ông ơi…

Bác sĩ ơi… con bé tỉnh rồi…

Tôi vừa nghe được tiếng nó mớ sảng, thấy tay nó cử động rồi nè, trời ơi mừng quá ông ơi..

Nhi! Con tỉnh rồi hả con?

Tiếng mẹ tôi gọi, khiến tôi thức giấc, hóa ra từ nảy đến giờ chỉ là mơ thôi sao? Tôi tự hỏi bản thân rồi cố mở to đôi mắt, nheo mãi tôi mới có thể mở to mắt mà ngắm nhìn xung quanh…

Tôi thấy mẹ tôi đang ở cạnh bên tôi hai tay nắm bàn tay tôi, thấy cha tôi đứng phía sau lưng mẹ, đang hướng mắt nhìn tôi, đôi mắt ông rươm rướm nước mắt, đang lưng tròng bộc lộ rõ sự vui mừng…

Thì ra tôi hiện đang nằm ở bệnh viện

Tôi giơ một tay sờ lên đầu thấy mình đang được băng bó, lúc này đầu tôi vẫn còn đau nhức ê ẩm…

Tôi hỏi mẹ:

– Mẹ, Con bị sao vậy mẹ?

Mẹ tôi sốt sắng, nói lên điều trong lòng:

– Trời ơi, mày tỉnh rồi, mẹ mừng quá, mày làm mẹ lo muốn chết, đã ba ngày nay mẹ cứ thấp thỏm lo cho mày, mày thì hôn mê suốt, mẹ còn tưởng mày đi luôn bỏ mẹ rồi..

Nói xong, mẹ tôi khóc nức nở, rồi mẹ nói tiếp:

– Mẹ đã nói rồi, cái nốc nhà bị mưa dột, hỏng thẳng để cha bây về ổng sửa, con gái con lứa mà bắt thang leo lên đó rồi té, làm mẹ sợ hết hồn hết vía, cũng may đúng lúc mày vừa té xuống thì cha bây cũng vừa về tới cổng, ổng bế mày chở lên bệnh viện, chứ không thôi mẹ cũng không biết phải làm sao..

Nói xong mẹ tôi vén áo lên lao nước mắt… đúng lúc đó thì bác sĩ cũng đến…

Mẹ tôi phở phào rồi nói

– Thôi con mới tỉnh dậy, để mẹ pha cho ly sữa uống xong rồi nằm ngủ một giấc cho khỏe nha con, nói xong mẹ tôi lật đật quay đi…

Tôi nhìn bóng dáng của mẹ và cha, bổng thấy mình thật may mắn và hạnh phúc…

Một thứ cảm giác ấm áp, giúp tôi tràn đầy sự vui sướng, chợt giọt nước mắt khẽ tuôn xuống, ấm nồng trên má, rồi phát giác, tôi tự mỉm cười..

0
NGƯỜI BẠN THƯƠNG CÓ THƯƠNG BẠN????!!!!~Từ trong tâm trí Trót đã lỡ yêu thương một người. Mơ môi khẽ chạm môi, Mơ tay khẽ chạm tay, siết chặt tay, mà người đâu có hay. Có lúc tôi mong tim ta cùng chung nhịp Lắm lúc tôi mong chân ta về chung đường Ước chung một giấc mơ thật dài Chợt quay lại sớm mai người chưa từng yêu tôi... Nhiều khi tôi muốn nói, nhiều khi tôi muốn nói... Ra hết tâm...
Đọc tiếp

NGƯỜI BẠN THƯƠNG CÓ THƯƠNG BẠN????!!!!~

Từ trong tâm trí

Trót đã lỡ yêu thương một người.

Mơ môi khẽ chạm môi,

Mơ tay khẽ chạm tay, siết chặt tay, mà người đâu có hay.

Có lúc tôi mong tim ta cùng chung nhịp

Lắm lúc tôi mong chân ta về chung đường Ước chung một giấc mơ thật dài

Chợt quay lại sớm mai người chưa từng yêu tôi...

Nhiều khi tôi muốn nói, nhiều khi tôi muốn nói..

. Ra hết tâm tình, giữ trong mình, mà hình như khóe môi chưa kịp

Vì tim tôi đau nhói, vì tim tôi đau nhói

Trót đã quá yêu rồi, quá yêu rồi.

Mà người ta...

Người ta đâu có yêu mình có thương gì mình

Người ta đâu có yêu mình có thương gì mình đâu

Người ta đâu có yêu mình có thương gì mình

Trót đã quá yêu rồi, quá yêu rồi.

Mà người ta có thương...

Rồi bao năm tháng...

Trái tim vẫn yêu riêng một người

Cô đơn có là bao?

Đau thương có là bao?

Chẳng là bao vì người đâu xuyến xao...

Có lúc tim tôi mong manh niềm hy vọng

Lắm lúc thân tôi run lên ngàn vô vọng

Cứ xoay vòng cứ mong từng ngày

Chợt quay lại sớm mai người chưa từng yêu tôi...

Nhiều khi tôi muốn nói, nhiều khi tôi muốn nói...

Ra hết tâm tình, giữ trong mình, mà hình như khóe môi chưa kịp

Vì tim tôi đau nhói, vì tim tôi đau nhói

Trót đã quá yêu rồi, quá yêu rồi.

Mà người ta...

Người ta đâu có yêu mình có thương gì mình

Người ta đâu có yêu mình có thương gì mình đâu.

Người ta đâu có yêu mình có thương gì mình

Trót đã quá yêu rồi, quá yêu rồi.

Mà người ta có thương...

Thương mình đâu..

6
20 tháng 7 2019

hay quá bn ơi

20 tháng 7 2019

chuẩn ko cần chỉnh

[Tổng hợp] Bạn và người yêu đã chia tay nhau như thế nào???1. [+4034] Cãi nhau nhỏ thôi, nhưng sau khi được cô bạn thân khuyên nhủ thì quyết định chia tay... và bây giờ chúng nó yêu nhau. Đm chúng nó. À mà quên, mình mới chia tay 6 tháng, hôm trước chúng mới up ảnh kỉ niệm 1 năm. Thế éo nào!!!Chúa tể của những chiếc sừng =.=(Lana Grier)2. [+1861] Yêu nhau tưởng chết, mà...
Đọc tiếp

[Tổng hợp] Bạn và người yêu đã chia tay nhau như thế nào???

1. [+4034] Cãi nhau nhỏ thôi, nhưng sau khi được cô bạn thân khuyên nhủ thì quyết định chia tay... và bây giờ chúng nó yêu nhau. Đm chúng nó. À mà quên, mình mới chia tay 6 tháng, hôm trước chúng mới up ảnh kỉ niệm 1 năm. Thế éo nào!!!Chúa tể của những chiếc sừng =.=

(Lana Grier)

2. [+1861] Yêu nhau tưởng chết, mà chưa chết đã hết yêu nhau.

(Phươngg Anhh)

3. [+1476] Bọn mình chia tay ở kiếp trước, kiếp này hẳn còn giận nên chưa xuất hiện Biểu tượng cảm xúc cry

(Boody Cyclamen)

4. [+914] Yêu nhau ngay từ cái nhìn đầu tiên ở phòng hộ sinh, sau đó y tá vác 2 đứa đi tắm. Tắm xong mất liên lạc từ đó đến giờ.

(Tâm)

5. [+873] Chia tay vì sợ mẹ biết, hồi ấy mới lớp 5 thôi, cơ mà quen nhau được tới 2, 3 tiếng lận, quẳng cho mẩu giấy xong chia tay.

(Mỹ Thu)

6. [+843] Gia đình năn nỉ kêu đi du học.
Kiên quyết ko đi.
Má kêu hãy vì má.
Đau lòng đồng ý.
Gọi người yêu ra chia tay.
Đau đớn buông tay.
Vì gia đình.
1 tháng sau má kêu thôi ở nhà đi ko cần đi nữa.
Tui FA tới giờ.
Má vẫn hạnh phúc.

(Lê Hiếu)

7. [+761] Quen được 3 ngày, mình đi câu cá ở Q9, thấy cá bơi tự do vui quá, nhắn tin bảo chia tay :))

(Chung Nhã Vi)

8. [+572] Nó: Em yêu anh hông?
Mình: Em yêu thằng khác rồi *đùa*
Nó: Ủa vậy hả? Hên quá anh cũng yêu thằng khác rồi.
Mình chia tay nha em Biểu tượng cảm xúc colonthree

(Thịn Thịn)

9. [+530] Mùng 4 tết, 23h30 thì phải, nhắn tin 1 lèo các lý do. Sau đó túm váy lại 1 câu: "Em xin lỗi"
Mình thì đang ngủ, mắt nhắm mắt mở, rep lại được mỗi 1 câu: "Ừ" rồi ngủ tiếp. Sáng mai dậy thì mọi sự đã thành =)))))))))

(Ngô Văn)

10. [+455] M và ng yêu chưa từng ct, anh ấy bị tai nạn và qua đời nhưng vẫn sống mãi trong tim m, dù giờ m đã có 2 bé nhưng thực sự vẫn còn nhớ a ấy.

(Bảo Nghi)

11. [+339] "Chắc đây là cuộc gọi cuối cùng của chúng ta nhỉ? Có gì muốn nói không?"
"Không!"

(Nguyễn Hoàng Anh)

12. [+327] Đi chơi vui vẻ, trên đường về mình ngủ gục, vào đến nhà nhận được tin nhắn chia tay :))) lol, như giấc mơ T_T 3 năm của tôi.

(Nguyễn Lê Nhật Thoại)

13. [+313] Sau một hồi giông bão, anh ta im lặng. Vài ngày sau anh ta cập nhật ảnh cover đôi với một cô gái khác. Vài ngày sau lại up clip đánh đàn hát tặng cô ấy. Vài ngày sau đó, rồi vài ngày sau đó nữa, cứ như vậy, tôi mất người tôi yêu dù chưa hề nói lời chia tay.

(Nguyễn Dạ Thảo)

14. [+251] Méo có lí do Biểu tượng cảm xúc cry à, người ta bảo mình màu mè nên chia tay. Ớ, thế vẹo nào nó đối với nhỏ khác còn màu mè hơn mình? Phân biệt chủng tộc lép à Biểu tượng cảm xúc cry

(Tiết Nữu)

15. [+235] Dù biết hôm nay là QUỐC TẾ THẢ RÔNG nhưng ai lại vạch áo cho người xem lưng thế này.

(Trịnh Hằng Nga)

16. [+203] Bạn thân của mình đã cướp người yêu cũ của mình, mối tinh đầu đấy,đúng cẩu huyết Biểu tượng cảm xúc squint

(Nguyễn Quỳnh Ngân)

17. [+201] m: chia tay đi
ny: đợi anh đi mài dao
m: làm gì?
ny: em thích tay trái hay tay phải, anh cắt trước một tay của e r a trả cho em tay tương ứng của anh, đều nhé.
=.=.kết, vẫn còn đủ 2 tay, chưa đủ can đảm chia =.=

(Phạm Hồng Hạnh)

18. [+575] Lần nói chia tay với bạn trai cũ, bản giận, cầm chặt nắm tay lại. Cứ tưởng là đánh mình, nhưng cuối cùng là đánh vào ngực bản rồi bỏ đi. Biểu tượng cảm xúc smile

(Bạn Chi)

19. [+560] Chỉ có 1 người cố gắng, người còn lại đợi đến phút cuối rồi cho nó một kết cục. Vậy thôi.

(Anh Thii)

20. [+154] Lần chia tay nyc cách đây 4 tháng. ảnh dắt vô Bình Hưng Hòa đánh mém chết. Hỏi: h muốn nằm đây hay ngày mai ngoan ngoãn qua nhà anh như bình thường. :)) và đó là lần cuối chúng mình gặp nhau. lâu lâu ảnh lại pm hỏi: sao em dứt khoát với anh vậy, cho anh làm bạn em tiếp có được không. :))

(Quỳnh Như)

21. [+144] Yêu luôn đứa khác thay cho lời chia tay. Mẹ nó!

(Đặng Quỳnh Mai)

22. [+132] Không gặp nhau trong một thời gian thiệt dài, cũng chẳng nói chuyện. Sau đó cứ thế âm thầm mà xa nhau. Nghe nhẹ nhàng nhưng đau lắm Biểu tượng cảm xúc smile

(Hàn Hải Mânie)

23. [+127] Chưa bh có người yêu =)) đòi chia tay cái gì =))

(Đậu Thu Phương Đậu)

24. [+115] Tớ vừa chia tay 5 tiếng trước :)) chào mừng tớ với F.A TEAM đi nào :))) và cđm nó là first của tất cả của tớ :))) chia tay với lý do hết yêu.

(Xuân Bùi)

25. [+112] Yêu nhau 5 năm, không biết bao nhiêu lần cố. Cuối cùng chia tay vì không thể tin tưởng được hắn nữa.

(Ichimaru Gin)

26. [+104] Không gặp, không nói chuyện, không repl mess, không tl đt, không onl, tự biến mất.

(Nguyễn Minh Trang)

27. Ngày cá tháng tư: Tui: chia tay nhé. Nó: Ừ. Hôm sau Tui: Em đi học về rồi. Nó: Mình chia tay rồi mà. Tui: Ờ

(Nghiêm Nghi)

28. Nhắn cho nhau cái tin nhắn "Chia tay đi" là hết cmn cuộc tình -.-

(Yato Hoàng Linh)

29. Anh phải đi Sài Gòn->chia tay. Mình như kiểu SG nó ở tận Mẽo hay sao mà chia tay. Sau này chắc khéo cũng giống Trịnh Vy, gặp đc anh nào thì hỏi phát luôn "Anh có thích Sài Gòn không?" Đứa nào ko thì tính tiếp Biểu tượng cảm xúc pacman

(Ưng Nguyễn Thu Mỹ)

30. - Mình chia tay đi
- Vì sao
- Không hợp
Cái lý do thần thánh =))))))

(Ngọc Tuyền)

31. Đàn ông chia tay khi đã yêu người khác, đàn bà chia tay khi không còn tình cảm.

(Thoa Nagi)

32. hắn: mình làm b đi, từ giờ a cũng không muốn yêu ai nữa.
tui : ...
* 3 tháng sau * chính mắt tui thấy đội cẩu nam nữ ấy bên nhau, ờ và con bánh bèo kia là bạn cùng lớp của t

(Lê Phương Anhh)

33. Lần nhớ nhất: Chờ nó trốn trên cầu thang KTX gần 2 tiếng đồng hồ, năn nỉ nó xuống để nói câu Mình chia tay nha! rồi bỏ về. Àh! Mình là con gái

(Ngân Thủy Nguyễn)

34. "Thầy muốn ổn định, không muốn mạo hiểm, giữa chúng ta có quá nhiều khó khăn. Hay là dừng lại đi con!"
"Nhưng mà thầy nói sẽ cùng nhau vượt qua mà, mấy cái này có là gì!"
"Con không hiểu đâu, thôi con à, dừng lại ở đây nha con!"
Và dù có nói thêm, thuyết phục thế nào, chờ đợi 1 năm trời kết quả vẫn là chia tay. Chúng tôi chỉ hơn kém nhau 8 tuổi vậy mà tưởng chừng khoảng cách khó khăn xa đến 80 tuổi...

(Huyền Thị Kim Thái)

35. - Không đi nữa đúng không? Vậy thôi em đi làm!
- Dừng lại đi, anh mệt mỏi quá rồi !
Okay 1 năm 8 tháng

(Nguyễn Hoàng Phi Yến)

36. Nhắc đến lại ức chế mấy thím ạ bọn em yêu xa đã đành, còn là học sinh nên tháng nào cũng tốn mớ nước bọt xin má tiền mua thẻ đt, thế mà thằng viettel còn ăn chặn tin nhắn của tụi em. Thế là ko lâu sau tình cảm sứt mẻ, gấu em yêu đứa khác, đá em ếu thương tiếc
Bà nó! Đến tận 6 tháng sau nt lại với ex (con đá em ấy) thì đám tn bị mất lại hiện lên ầm ầm. Đờ mờ, giờ em đổi đt, thay sim mới rồi mà nghĩ lại vẫn còn tức. Đờ mờ viettel!!

(Bình Thường)

37. Mình cầm cưa 2 năm, đến lúc mình nản rồi thì anh quay ra nói yêu mình, yêu nhau 3 năm thì mình chán dần, đến lúc chả chịu nổi nữa, lại quen được ng khác tốt hơn nên dứt hẳn :)) thật ra cũng thấy mình hơi xấu tính, nhưng chia tay xong và yêu ng mới thì thấy quyết định của mình quá đúng, nhẹ nhõm hơn hẳn :))

(Ha Anh Tran)

38. Hôm trước vẫn nhắn tin bình thường, hôm sau cắt đứt liên lạc tới nay éo biết lí do :| éo hiểu :| về lại hành tinh của hắn rồi chăng =))))))))

(An Trần)

39. - Có lẽ tớ ko yêu cậu được nữa.
- Uh, bye cậu
Thật ra lúc ý em chỉ muốn hét lên, đm thằng chó, nhưng đang trong môi trường sư phạm nên đếu thể manh động đc =))
1 tuần sau nó đi tán con khác. Đờ mờ!

(Gà Ăn Thóc)

40. *Đang Chat*
- Em có thấy quần em hôm nay có gì lạ không?
- *Đơ 3s* Chúng ta chia tay đi!
Vầng, đi chơi vs ny, quần bị rách, quá xấu hổ nên chia tay...

(Nguyễn Thị Phương Anh)

41. Phát hiện mình là kẻ thay thế đáng thương .....

(Aki Phạm)

42. Vì nhà nàng ko đồng ý mình ( vừa ra trường chưa có việc, lại làm xây dựng hay xa nhà ) mà lại kết 1 thằng làm ở gần nhà, hôm trước nàng còn bảo 2 đứa phải cố gắng để vượt qua, hôm sau nàng nt bảo e chọn a kia rồi. Thế là nàng chặn face, cắt ll vs mình, nàng bảo phải lạnh lùng vs a để sống tiếp vs lựa chọn của mình.
Thế là mối tình hơn 5 năm tan vỡ. Đến giờ chưa đc gặp mặt nàng khi mối tình đó hấp hối và ra đi.
Tgian đầu cứ tưởng ko có em a chết mất, giờ thất nghiệp mới hiểu chỉ thiếu ăn a mới chết thôi.

(Mybaby Pham)

43. "Anh và em hoàn toàn khác nhau, anh là con trai, em là con gái" => chia tay!

(Minh Dũng)

44. Nó bắt cá hai tay, mình lúc đó đang giữ điện thoại nó nên đọc được tin nhắn của 2 đứa nó, bình thường mình nóng lên rất hay đập đồ, lúc đó máu sôi lên mình tấp nguyên cái điện thoại vô mặt nó rồi bỏ đi,nó chỉ cảm ơn mình vì đã không đập điện thoại nó, thế là chia tay :))

(Đặng Trần Thủy Tiên)

45. Bên nó trong lúc nó khó khăn nhất mà dm nó vừa thoát khó liền đẩy mình đi với lý do ko muốn mình khổ.vẫn chưa nói chia tay đâu mà nó có gấu ngay sau đó còn mị f.a đến giờ. 2 năm rồi mà vẫn thấy sửng sốt

(Chi Lùn)

46. Hết yêu mình rồi mà không dám nói hết yêu. Phải bịa đủ lí do trên đời là gia đình thế nọ thế kia, anh không xứng với em, yêu anh em sẽ khổ, bố mẹ em sẽ chê anh...đm!

(Trang Quỳnh Nguyễn)

47. Cãi nhau, mình lên xe bus, nó chia tay, lí do : e lên xe bus đéo thèm nhìn a, thế là đù má nó, chia tay luôn, 1-2 tháng sau thấy nó đăng ảnh bánh với hoa kỉ niệm 1 tháng yêu con cùng lớp :))

(Đoàn Thị Khánh Huyền)

48. Mình: anh và em đã là gì của nhau đâu mà chia tay là cứ thế rời xa nhau..im lặng

(Hoàng Tú)

49. Yêu sống yêu chết cuối cùng ct lí do vì vài thứ nhảm nhí :)) 1 tuần sau nó yêu con mình gét nhất trường. Đm nó :)))

(Hà Ngân)

50. Ctay cho ảnh đi lấy vợ
Sau fat hiện ảnh thích vợ ảnh hiện tại trc khi ctay mình vại mà mình fai đóng 1 màn kịch thiệt "ngôn tình" để nhận về mình cái tiếng có ng thứ 3 để ảnh an tâm đi quen ng #
Đm mối tình đầu, ctay đã nuốt nước mắt vào trong, lúc biết ảnh thích ng # chỉ biết ngửa mặt nhìn trời cười như con điên rồi ốm hẳn 10kg. H đếch iu dc thằng nào giống vại r =))
P/s: sau này có chạm mặt nhau 1 lần trc khi cưới, ảnh nói "thì ra yêu xa # yêu gần lắm e à, a thật sự rất rất yêu chị ấy" :)))))

(Phùng Hiền Trang)

51. Đm "Em còn nhỏ quá" ( ý nói tuổi ) :| hôm sau thg bạn thân " M bị bỏ tại vú lép à :)))))"

(Thảo Thanh Phạm)

52. À :)) không gặp nhau mới có 24 tiếng, mình đi mưa bị hư điện thoại, về chat chit vẫn bảo là hư thì sửa chứ em đừng buồn, anh không biết nói ra điều này bây giờ có đúng lúc không nhưng mình chia tay đi :)) hết sức có hậu :))

(Nguyễn Nhật Thanh An)

53. Đang yêu một lúc 9 người chưa có dứt ra được chia tay mẹ gì =))))))))

(Trần Cẩm Tú)

54. Sau 1 quá trình im lặng thì nhận đc tn ct bằng lời bài hát "Yêu lại từ đầu". Cái đoạn mà "Mình tạm chia tay nhé em/Để ta biết được có yêu nhau không?" Cảm giác muốn xán luôn cái điện thoại

(Thu Thủy)

55. Hôm ấy ảnh đi ăn sáng vs tôi, sau đó còn mua rất nhiều socola cho tôi vì tôi thích, nhưng rồi cả ngày hôm ấy anh ấy bỗng dưng không nc vs tôi, hôm sau anh ấy nói là anh ấy không thể bên cạnh tôi đc, vì anh ấy còn ham chơi lắm ! Ah uhm, rồi chúng tôi không bao giờ nhìn thấy nhau nữa, thế mà hôm qua, ngày Quốc tế tỏ tình, tôi còn nt nói nhớ và vẫn thích anh ấy,...

(Nguyên Kha)

56. Mình: G-Dragon đẹp trai a nhỉ
Ảnh: e bị điên à mắt e để sau mông à? Thằng đấy mà cũng thích
Mình: *Xách túi* ừ vì em điên và mắt để sau mông nên mới yêu a! Chúc a sớm kiếm đc ny có mắt ở trên mặt
Thế là toi 1 cuộc tềnh

(Trần Phương)

57. - Anh lại đến muộn, nếu a còn chơi game mà đến muộn nữa thì coi như chúng ta ko quen nhau đi!
- Em là ai? @@

(Lê Việt Anh)

58. Khi người ấy bắt đầu chán và dần mất cảm xúc ở mình... và một phần chia tay để ôn thi... thế là đi đến chia tay , quay trở về như trước đó là bạn của nhau.. nhưng mình vẫn còn thương người đó nhiều

(Dâuu Ngố's)

59. Yêu bạn A nhưng bạn A yêu chị B.Thế là yêu bừa bạn C cho quên sầu.Ngày nào bạn C cũng mua bim bim với kẹo cho ăn phát ngán.Đến một ngày ăn ngán quá chia tay vẫn còn giữ vỏ kẹo đến tận lúc chia tay đem ra giả #chuyệntìnhthậthồilớp7

(Linhh Đann)

60. Nửa đêm ngày sinh nhật thôi chứ có mẹ gì đâu inb fb chúc sinh nhật rồi " Ê chia tay nha " dậy thôi đó

(Ngọc Anh Lê)

61. Tình đầu: không lí do k nhắn tin gọi điện, lên lớp hắn chuyển chỗ và không nói chuyện với nhau hơn 3năm rồi...hơn 3năm rồi không biết lí do. Tình bây giờ, yêu xa, đùng cái nó khoe đứa khác là người yêu nó, cũng k giải thích và chẳng nói gì với nhau, cũng chẳng thấy nhau 1năm 4ngày...và bây giờ người yêu cũ thành người yêu mới ý là quay lại rồi đó kaka

(Nga Thái Hà)

62. Không có cái chia tay. Tình cảm cứ nhạt dần và kết thúc

(Nguyễn Đình Quyền)

63. - Nếu chỉ vì một con đàn bà thì ko tức, nhưng nó lại vì một thằng "anh em tốt" mà lạnh nhạt với mình. Thế đéo nào tức ko chứ ?
Nhưng tức làm quái gì, mình vẫn chưa có người yêu, nên cũng chẳng có nếu như :))

(Phương Nhi)

64. Hôm đó mưa lớn lắm , mình ngồi trước máy tính , nói rằng mình không muốn chia tay , bạn ấy nói , không muốn yêu nữa , bạn ấy xin lỗi . Sau này mới biết bạn ấy vì muốn thử thôi chứ không thương mình , mình càng buồn ...

(Huyền Trang)

65. Bạn trai cũ có bạn trai mới ._.
*ngồi góc chọt kiến* ._.

( Nguyễn Huỳnh Nhựt Minh)

66. Cả 2 lần đều nhận được tin nhắn. Tình đầu và tình yêu tưởng thương nhau đến chết....ai dè giờ nhận ra mình chả là cái đinh gì :))

(Hoàng Long)

67. Nó nói: mình chia tay nha, da c đen quá lúc đi chơi tối toàn nhìn thấy răng TvT tớ yếu bóng vía
=>>>>>>> đm m tưởng mỗi m yếu à@@ mỗi lần t soi gương t cũng sợ lắm chứ
LOL tình đầu của mị TvT

(Thèm Thịt Bò)

68. 1 buổi Chiều tà dẫn đi ăn rồi cho đi uống nước. . Rồi về chia tay k lí do.
Cảm giác như cho ăn uống lần cuối.
Không hiểu nổi

(Tươq Ớt)

69. Yêu nhau hơn gần 2 năm. Đánh nhau với khoảng cách địa lí cũng ngần đó thời gian. Cuối cùng thua bầm dập, thua te tua, đau quá nên phải chia tay.

(Phạm Thị Thanh Huyền)

70. Có cái câu của anh Thiện "Hãy nói yêu thôi đừng nói yêu mãi mãi"
Thế là mỗi ngày đều lôi ra để nói cho thằng chả nghe..
Ờ, cuối cùng chẳng hiểu tại sao lại chia tay.

3
22 tháng 8 2019

số 5 bạn nha

TRUYỆN : ĐẾ VƯƠNG SỦNG ÁICHAP 1 : xuyên không Gió lớn gào thét, cuộn dâng từng cột sóng khổng lồ, mây đen vần vũ khắp trời đang đè nặng xuống mặt đất, trên tầng mây đen, những tiếng sấm đì đùng vang trời, những tia sét uốn lượn như những con mãng xà khổng lồ xé toạc bầu trời u ám.Bùm bùm!Ào ào!Xẹt xẹt!Đây chính là bản giao hưởng tử vong! Uy lực của thiên nhiên được thể...
Đọc tiếp

TRUYỆN : ĐẾ VƯƠNG SỦNG ÁI

CHAP 1 : xuyên không

Gió lớn gào thét, cuộn dâng từng cột sóng khổng lồ, mây đen vần vũ khắp trời đang đè nặng xuống mặt đất, trên tầng mây đen, những tiếng sấm đì đùng vang trời, những tia sét uốn lượn như những con mãng xà khổng lồ xé toạc bầu trời u ám.

Bùm bùm!

Ào ào!

Xẹt xẹt!

Đây chính là bản giao hưởng tử vong! Uy lực của thiên nhiên được thể hiện triệt để trong thời khắc này.

Trên mặt biển xuất hiện một xoáy nước giống như miệng một con quái thú đang há hốc chực chờ nuốt chửng mọi thứ vào bụng. Cuồng phong sóng dữ xé nát một chiếc máy bay loại nhỏ đang cố gắng bay đi.

Thiếu nữ dáng vẻ nhỏ nhắn ngồi trong khoang lái đang nắm chặt cần điều khiển, các đốt ngón tay trắng bệch, hai mắt nhìn chằm chặp vào xoáy nước, trên mặt thoáng qua vẻ sợ hãi, nhưng làn môi tái nhợt vẫn không ngừng nguyền rủa.

“Khốn nạn, đúng là đồ muốn ăn đòn, dám nói máy bay đã cải tạo xong, cánh kiểu khốn gì thế này, gió thổi mấy cái đã gãy, làm bằng giấy sao? Đã biết tôi tới tam giác quỷ Bermuda thám hiểm vậy mà còn cho tôi cái máy bay sắt vụn này! Lần này nếu tôi còn mạng trở về, đám các người hãy rửa cổ sạch sẽ, tôi xin thề sẽ không đánh chết các người."

“A a! Ông trời chết tiệt, bổn tiểu thư còn chưa sống đủ!" Một tiếng kêu thất thanh bị cuồng phong xé vụn, Lâu Thất trong lòng kêu gào, thế là toi đời!

Máy bay gãy cánh lao về phía xoáy nước, sức hút vô cùng vô tận của xoáy nước giống như đang cười nhạo chiếc máy bay nhỏ bé không biết tự lượng sức. Bùm một tiếng,mưa bão trắng trời đổ ập xuống giống như ngọn cỏ cuối cùng đè lên trên thân máy bay, dưới có lực hút, trên có lực nén, chiếc máy bay nhỏ nhào lộn mấy vòng cuối cùng cũng bị cuốn vào trong xoáy nước, dập dềnh mấy lượt trong nước biển xanh thẳm giống như đen kịt sau đó biến mất không để lại dấu vết gì.

Tam giác quỷ Bermuda, quả nhiên... danh bất hư truyền.

~~~~~~

"Phụt!"

Lâu Thất chỉ cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình như rời khỏi vị trí, đau tới mức nàng muốn chửi trời.

Nhưng thói quen được hình thành sau nhiều năm đã giúp nàng ngay lập tức phát hiện ra điều bất ổn.

Yên tĩnh, xung quanh yên tĩnh tới mức quái dị. Không phải nàng đã bị cuốn vào trong xoáy nước khủng khiếp của vùng biển thần bí rồi sao? Nước biển xanh biếc vô biên đâu rồi? Tiếng cuồng phong mưa bão gào rít đâu rồi? Thậm chí là xác máy bay của nàng đâu rồi?

Không có gì cả!

Bây giờ tình hình là sao đây? Đừng nói với nàng rằng kiếp nạn sinh tử ban nãy chỉ là một giấc mơ, làm gì có giấc mơ nào chân thực tới vậy?

Ngửi.

Mùi máu tanh ở đâu ra vậy?

Mùi máu tanh quá!

Lâu Thất lập tức mở choàng mắt ra, một vùng lồng ngực đập vào mắt nàng nhưng lồng ngực này toàn là máu, những giọt máu đỏ tươi đang rỉ ra, hòa với nhau thành những dòng máu chảy xuống, sau đó những giọt máu tươi mới lại tiếp tục rỉ ra. Hai tay nàng đang giữ chặt hai bên lồng ngực đó.

Cái quỷ quái gì thế này?

Lâu Thất muốn nhanh chóng lùi lại nhưng eo nàng lại bị giữ chặt khiến nàng không thể giãy giụa. Ánh mắt nàng nhanh chóng hướng lên trên, nàng nhìn thấy một chiếc cằm rắn chắc, sau đó là một đôi môi đang mím chặt, sống mũi cao thẳng, cuối cùng là nhìn vào một đôi mắt.

Ánh mắt lạnh băng mang theo sát khí đang quan sát tìm hiểu.

Lâu Thất chưa bao giờ nhìn thấy một ánh mắt như vậy, giống như Diêm Vương dưới địa ngục, sự lạnh lùng và sát khí trong đôi mắt ấy dường như có thể đóng băng người khác tới chết.

Nhưng tất cả những điều đó chưa phải là gì!

"Á đù!" Mắt Lâu Thất suýt nữa rơi ra khỏi tròng.

Một đôi mắt màu đỏ máu! Là một đôi mắt màu đỏ máu! Đây là yêu quái phương nào? Hay là bị mắc bệnh gì vậy?

Cánh tay trên eo đột nhiên siết lại giống như muốn ghì chặt nàng vào ngực. Lâu Thất cảm thấy một loại sức mạnh dũng mãnh tuyệt đối, đây chính là sức mạnh thuộc về đàn ông! Có điều, khốn nạn, trước đây nàng một mình đánh với mười gã đô con cũng chưa thua bao giờ, bây giờ ai tới nói giúp nàng, tại sao nàng không giãy giụa ra được khỏi một cái siết tay của gã đàn ông này!

Tức giận nhìn chòng chọc vào đôi mắt ấy, nàng bậm bịch nói: "Này, gã mắt đỏ toàn thân máu me kia, còn không mau bỏ tay ra!"

Đôi mắt đỏ quái dị kia khi đang nhìn nàng trừng trừng đột nhiên ứa máu tươi, sau đó chảy xuống theo khóe mắt, hai hàng lệ máu hòa nhập vào với những giọt máu trên mặt, trên người hắn, rơi xuống.

Lâu Thất hít một hơi khí lạnh, hít thở khó khăn. A a a, đây rốt cuộc là người gì vậy! Quái dị chết đi mất! "Ngươi..."
Bên cạnh bất ngờ xuất hiện một bóng người, người đó thấy cảnh tượng trước mắt liền đùng đùng nổi giận.

"Chủ tử! Ả đàn bà chết tiệt, dám động vào chủ tử nhà ta, ngươi chết đi cho ta!" Một tiếng thét vang dội, hắn ta giơ tay túm về phía vai Lâu Thất với một tốc độ nhanh đáng sợ, năm ngón tay cắm chặt vào thịt khiến Lâu Thất đau đớn nhíu mày.

"Ưng, buông tay ra."

Giọng nói trầm đột nhiên vang lên, động tác củagã tên Ưng lập tức cứng đơ lại: "Chủ tử, người có thể nói sao?" Giọng nói vô cùng kinh ngạc, hơi run, rõ ràng không dám tin đó là sự thật. Nhưng bàn tay giữ chặt vai của Lâu Thất của hắn thì buông ra ngay lập tức.

Phục tùng tuyệt đối.

"Đỡ ta đứng dậy."

Ưng lập tức nghe lệnh, nhưng động tác thì vô cùng nhẹ nhàng như thể đang đỡ một con búp bê sứ dễ vỡ. Lâu Thất trợn tròn mắt, lúc này mới phát hiện ra ban nãy mình nằm bò trên người gã huyết nhân này, còn Ưng đỡ hắn ta dậy nhưng hắn ta vẫn không buông tay, vẫn ôm chặt lấy nàng, kéo cả nàng dậy.

Tư thế rất quái đản...

Huyết nhân ngồi trên mặt đất, nàng ngồi trên đùi hắn, eo nàng bị hai cánh tay rắn chắc của hắn khóa chặt, cứ như thế ôm nàng trong lòng. Trên người hắn không hề mặc gì, toàn thân nàng ướt sũng, hai chiếc bánh bao thịt tròn trịa đang ép sát vào lồng ngực đẫm máu tươi của hắn, lúc này nàng mới phát hiện ra hắn rất cường tráng, ngồi trong lòng hắn nàng trở nên quá nhỏ bé, mặt nàng chỉ tới vai hắn mà thôi.

Huyết nhân khẽ cử động, bàn tay di chuyển tới mông nàng, ấn nàng vào sát lòng mình, hắn chỉ mặc một chiếc quần lót vải lụa màu trắng nhưng đã bị máu nhuộm đỏ.

Một tên dê xồm!

Lâu Thất rất phẫn nộ.

"Khốn nạn, buông ta ra!" Nàng nghiến răng nghiến lợi, nếu như không phải vì thấy hắn toàn thân là máu, nàng chê bẩn, chắc chắn nàng sẽ sử dụng tới hàm răng trắng bóng, cứng chắc của mình, cắn một nhát vào cổ họng của hắn rồi! Nàng vốn dĩ đang sợ chết khiếp, ấy thế mà kì lạ thay, hai câu nói của gã huyết nhân này khiến mọi nỗi khiếp sợ của nàng đều tan thành mây khói, nếu như là yêu quái chắc sẽ không có giọng nói trầm ấm tới vậy đâu nhỉ?

Không phải yêu quái nhưng đích thị là dê xồm!

Ưng rất kinh hãi.

"Chủ tử..."

"Ưng!" Giọng trầm của huyết nhân cũng có phần kinh ngạc: "Ôm cô ta, ta không thấy đau nữa."

Trăng rất sáng và rất đẹp.

Ba người trong hoang sơn đồng loạt im lặng.

Lâu Thất ngẩng đầu, từng mắt nhìn gã mắt đỏ, cố gắng tiêu hóa lời hắn nói.

Ưng quỳ một gối ở bên cạnh, mắt trợn tròn như mắt trâu, nhìn nàng như gặp ma, cũng đang cố gắng tiêu hóa lời chủ tử của mình nói.

Huyết nhân cúi đầu nhìn cô gái trong lòng, nhìn ở góc độ của hắn, chiếc cổ áo trắng tới quái dị hơi bung ra, một vùng da trắng ngần như tuyết nhấp nhô... và cả một khe rất sâu. Có máu tươi vấy lên đường cong nhấp nhô đó, sau đó thuận theo đường cong, lăn xuống khe sâu kia.

Đó là máu của hắn.

Có tiếng gió nhẹ vang lên, sau đó mấy bóng người nữa bay tới.

"Chủ tử!"

"Xảy ra chuyện gì vậy?"

"Ưng vệ, sao ngươi lại để người khác chạm vào chủ tử!"

Mấy người phản ứng giống hệt nhau, lạnh lùng quát lên sau đó định xông tới bắt Lâu Thất. Ưng xông lên ngăn cản họ lại, quát: "Cô ta có thể giúp chủ tử không đau nữa."

Đám người như bị điểm huyệt, đứng như trời trồng.

Lâu Thất nghe tới đây cũng tiêu hóa được một chút, huyết nhân này mắc một chứng bệnh kì quái, sẽ bị chảy máu, chảy lệ máu, lại còn rất đau? Sau đó, định mệnh, ôm nàng sẽ không còn đau nữa? Từ khi nào nàng trở thành thuốc giảm đau vậy? Sống hai mươi năm trên đời nàng thực sự không biết mình có công dụng giảm đau!

Đang định lên tiếng bác bỏ những điều hoang đường này, nàng bất ngờ phát hiện ra một việc khác khiến tim nàng đập điên cuồng! Trừ gã huyết nhân này ra, mấy gã đàn ông bên cạnh cũng đều mặc trang phục thời cổ đại!

Tóc buộc cao, người mặc áo dài, tay áo và đai lưng đều có thêu hình thú vật thời xa xưa, chân đi ủng vải, li kì nhất là eo đeo kiếm!

1
17 tháng 7 2019

dài z

18 tháng 7 2019

chuẩn, dài quá nghán đọc

Thanh xuân làm những gì mình thích. Sống cuộc đời đáng sống của tuổi trẻ để khi nhìn lại ta cảm thấy tự hào. Những câu nói dưới đây sẽ giúp bạn nhìn ra được thanh xuân rực rỡ đến nhường nào.1. Quay trở lại căn phòng của bản thân mọi kí ức kỉ niệm lại ùa về. Cứ ngỡ như thanh xuân vừa mới ngày hôm qua. Tuổi trẻ với bạn bè, học hành vất vả, vài mối tình chóng vánh mà...
Đọc tiếp

Thanh xuân làm những gì mình thích. Sống cuộc đời đáng sống của tuổi trẻ để khi nhìn lại ta cảm thấy tự hào. Những câu nói dưới đây sẽ giúp bạn nhìn ra được thanh xuân rực rỡ đến nhường nào.

1. Quay trở lại căn phòng của bản thân mọi kí ức kỉ niệm lại ùa về. Cứ ngỡ như thanh xuân vừa mới ngày hôm qua. Tuổi trẻ với bạn bè, học hành vất vả, vài mối tình chóng vánh mà mình toàn là người phũ trước.

2. Qua những ngày mưa sẽ thấy trời nắng đẹp không gì là mãi mãi tôi chưa từng hối tiếc về quá khứ vì có tiếc cũng chả thay đổi dc gì thôi thì tặc lưỡi cho qua tính bỏ ngôn ngữ anh nhưng nghĩ sao chẳng dễ gi mới đạt dc bh bỏ thì thương nó quá kql cắn răng chịu khổ tiếp hic

3. Khi cô độc lấn chiếm toàn bộ cảm xúc của chúng ta, thì dù là nỗi buồn hay niềm vui,chúng ta rất cần đề làm bạn lúc này.
4. Thanh xuân không mua được bằng tiền, nhưng nếu có tiền hãy cùng nhau đi du lịch đến những chốn “thiên đường” này để ghi lại tuổi thanh xuân. Cứ đi rồi sẽ đến.
5. Khi bạn 17 tuổi, đó là khoảng thời gian khó khăn, vất vả. Có thể bạn sẽ gặp được người yêu thương nhất trong cuộc đời. 17 tuổi là lúc hãy làm tuổi thanh xuân của bạn được trọn vẹn nhất.

Biết tuổi thanh xuân thì ngắn ngủi muốn yêu người mình thích nhưng co lúc yêu mà không thể nói ra được. Có ai như vậy không, nhưng với một số người là có đó nhé. Đã từng nói ra và giờ làm bạn và đến ánh mắt nhìn nhau cũng không còn, nhưng ít nhất mình cũng đã nói ra cái mình ấp ủ bấy lâu nay. Rất giống với cai câu, tuổi thanh xuân như một cơn mưa rào, dù bị cảm lạnh ta vẫn muốn quay trở lại để tắm mưa một lần nữa.

1
14 tháng 1 2020

hay quá