Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Kính gửi cô giáo chủ nhiệm
Từ đầu năm học đến nay cũng đã được gần một học kỳ lớp chúng em được cô làm chủ nhiệm, và em luôn cảm phục đặc biệt
về cô như một cô giáo đáng kính, tận tâm với học sinh.
Nhưng chỉ riêng một chuyện mà em cảm thấy hơi e ngại, đó là cô thường rất khắt khe với việc học sinh dùng Facebook. Vì thế
hôm nay em muốn qua những dòng thư này chia sẻ một chút cảm nhận của học sinh bọn em.
Thực ra em có thể hiểu được vì sao cô và rất nhiều người lớn khắt khe và "dị ứng" với Facebook đến vậy. Hiện tượng "nghiện
Facebook" thời đại ngày nay có thể coi là vấn nạn cần phải kiềm chế và điều chỉnh, bởi nó gây ra nhiều hậu quả không đáng có.
Facebook là mạng lưới xã hội, nơi trò chuyện, thư giãn, giải trí, chia sẻ, thổ lộ tâm trạng, cập nhật thông tin. Có thể nói
Facebook chính là một thế giới mới, ở đó chúng ta tha hồ trò chuyện, chát chít, thậm chí cũng có rất nhiều người nổi tiếng
được biết đến thông qua hệ thống mạng lưới này.
Facebook cũng chính là một trong những hình thức giải trí và nhiều bạn trẻ tìm đến để giải tỏa căng thăng, tìm sự đồng cảm,
chia sẻ cảm xúc với những người xung quanh. Nó khiến cho chúng ta có thể biết được tâm trạng, cảm xúc của những người
xung quanh mình mà không cần gặp gỡ. Thật đơn giản và tiện ích.
Tuy nhiên Facebook lại là mạng lưới dễ gây nghiện đối với người dùng nếu như không biết kiểm soát thời gian, kiểm soát bản
thân. Bạn chăm sóc Facebook của mình để những lượt , comment; bạn lướt thông tin liên tục. Như thế cũng khiến cho bản thân
mỗi người thấy vui, tuy nhiên nếu không cẩn thận thì chính những điều này sẽ cuốn n
xem thêm tại https://olm.vn/hoi-dap/detail/242026847544.html
Tham khỏa:
Cả đời mẹ vẫn theo con
Nắng mưa sương gió mãi còn đeo mang
Muối dưa nghịch cảnh trái ngang
Thơm tho trong sạch đàng hoàng yên vui
Xua đi bao cảnh bùi ngùi
Vì ta có mẹ đậm mùi nghĩa nhân
Dũa mài rèn luyện bản thân
Giữ gìn khí phách bình an mạnh lành
TL
Kính gửi bố mẹ thân yêu,
Con chào bố mẹ kính yêu của con. Hôm nay là chủ nhật nên con có thời gian rảnh rỗi để viết thư cho bố mẹ về chuyện mà con đã gặp trong tuần vừa qua. Chuyện là giáo viên của con đã so sánh con với một bạn khác trong lớp, học giỏi hơn con và chăm chỉ hơn con. Con biết là mình không nên phàn nàn về chuyện được so sánh như vậy, vì con biết là mình chưa phải là người hoàn thiện và cô giáo cũng chỉ là muốn tốt hơn cho con, muốn con có tấm gương để phấn đấu. Nhưng bố mẹ ạ, con vẫn thấy buồn lắm ạ. Con cũng đã cố gắng hết sức mình rồi, con cũng đã làm bài tập đầy đủ . Con đã học hành chăm chỉ. nhưng sao không một ai dành cho con lấy một lời khen? Con không oán trách ai cả . Nhưng con chỉ thấy buồn thôi ạ! Con chào bố mẹ kính yêu của con. Con trai của bố .
HT
TL :
Tham khảo ạ :
Gửi bố mẹ kính yêu!
Thực sự con rất buồn ạ! Con muốn nói với bố mẹ rằng con cảm thấy rất tủi thân khi bị so sánh với người khác-những tấm gương bố mẹ luôn cho rằng họ giỏi giang, họ chăm ngoan hơn con. Nhưng
điều đó khiến con cảm thấy bản thân mình như một đứa vô dụng và không có tài năng vậy. Con thừa nhận
có lúc con đã sai nhưng cũng có lúc con đúng chứ ạ. Có những lúc con đã vô cùng cố gắng để bố mẹ không
bận lòng, không lo con mình thua xa người ta. Nhưng cũng có lúc con phải cảm ơn bố mẹ vì đã tiếp thêm
động lực cho con, giúp con tự mình đạt được mục đích mà mình đặt ra. Con mong bố mẹ hiểu cho con, bởi
đây là suy nghĩ bấy lâu của con và hôm nay con đã có cơ hội bộc lộ tất cả. Con gửi bức thư này vừa là lời xin lỗi, vừa là lời cảm ơn chân thành tới bố mẹ.
con gái của bố mẹ
_Con yêu hai người_
_HT_
Kính gửi mẹ yêu của con !
Từ cái lần con được đi du học , con chưa có lần nào rảnh rỗi để viết thư hỏi thăm sức khỏe của mẹ , nên buổi tối hôm nay con có thời gian rảnh . Con liền cầm bút và ngồi vào bàn để viết vài dòng hỏi thăm sức khỏe của mẹ . Và cũng là báo cho mẹ biết con vẫn bình an , mong mẹ đừng lo nhiều kẻo bệnh nặng
Mẹ ơi , ở nhà mẹ với ba thế nào ? Mọi người vẫn khỏe chứ ạ ! Em của con nó có học giỏi không , mặc dù đi du học ở nước ngoài nhưng mỗi tối , trong đầu con luôn hiện lên những câu hỏi " mọi người ở nhà thế nào ? Mẹ có khỏe không , hay lại tất bật làm việc cùng cha để nuôi em ăn học ? Còn em mình thì thi cử thế nào rồi ? '' Những câu hỏi mà đến bây giờ con mới có thể hỏi mẹ . Và con vẫn luôn suy nghĩ , mình chưa phải là đứa con ngoan hiền , nằm trên giường con nhớ lại những lần ăn mấy cái roi như trời giáng xuống của mẹ . Lúc bị đánh , con chỉ bịt miệng mà khóc còn trong đầu nghĩ , mẹ có thương mình không ? Tại sao mẹ cứ đánh mình vậy? Mẹ có coi con là con của mẹ không ? Cho đến tận bây giờ , con mới hối hận về những suy nghĩ luẩn quẩn đó của mình , Mẹ đánh con cũng chỉ vì muốn con nên người , cũng chỉ muốn con thành đạt , và cũng chỉ muốn con không đi vào con đường đen tối mà xã hội tạo ra . Bây giờ , con cầm chiếc bút trong tay cùng với tờ giấy đang viết cho mẹ , hai mắt con cứ rưng rưng hai dòng nước mắt nghĩ thương mẹ đến nhường nào , cũng chỉ có ngày rảnh con mới có thể viết thư cho mẹ một lần .
Mẹ ơi , mẹ biết không . Bây giờ những ý nghĩ đó của con đã bay đi trong làn sương khói , từ nhở tới giò con chưa một lần nghĩ rằng sẽ kể cho mẹ biết những gì mà con hằng nghĩ . Nhưng tất cả đâu thể giấu mãi đúng không mẹ , tối nay con kể cho mẹ nghe hết những gì con nghĩ , mà tất cả điều suy tư ấy đêu sai mẹ ạ . Chỉ vì ngày ấy con còn khờ dại , chẳng biết điều gì là lẽ phải nên đã làm mẹ buồn lòng . Giờ đây , ba mẹ ngày thêm già cỗi , con thì đi du học xa cách ba mẹ , chẳng giúp được gì cho ba mẹ . Mong ba mẹ thứ lỗi cho con , đêm đêm nằm ngủ , con nhớ lại những câu chuyện về đạo lí làm người mà mẹ kể cho . Mẹ kể cho , có người bất hiếu với cha mẹ còn có thể xin lỗi kịp nhưng những người , ngay cả khi trở về để nói lời xin lỗi cũng đã muộn mất rồi và còn có thể nhìn mặt ba mẹ cũng ko thể . Con sợ lắm , con sẽ không bao giờ bất hiếu đâu mẹ ạ .
Bởi mẹ là người sinh thành ra con , cũng bởi cha là người gánh chịu mọi công việc để con có ngày được đi du học như hôm nay . Con cảm thấy hạnh phúc lắm mẹ ạ , hạnh phúc vì được làm con của ba mẹ . Nhưng con cũng sợ một lúc nào đó , ba mẹ bỏ con mà đi xa mãi . Mẹ ơi , đã có lúc con không phải với mẹ , đã làm mẹ phải ôm mình mà khóc vì con , đã những lần con quay lưng không nghĩ đến mẹ , giờ đây con chỉ mong mẹ thấu hiểu đứa con này mà thứ lỗi
Mẹ ơi , cũng đã muộn rồi mẹ ạ ! Con xin dừng bút tại đây , mong mẹ cùng ba và em luôn mạnh khỏe . Mẹ không cần phải lo cho con đâu . Ở đây , con vẫn khỏe mạnh , bình an và không có gì thiếu thốn hết mẹ ạ . Mong thư của mẹ , yêu mẹ của con nhiều !
Con gái của mẹ
Thảo
Vũ Bích Thảo
GỬI BỐ MẸ
Bố mẹ kính yêu của con !
Bố mẹ biết không ? Bố mẹ đã bao giờ thử hỏi trong lòng hai đứa con của mình luôn sợ điều gì và ước muốn điều gì hay chưa ? Chắc hẳn những thứ đó bố mẹ chưa từng suy nghĩ tới phải không ạ !
Bởi ngày hôm nay , con viết bức thư này , con mong muốn sẽ một lúc nào đó , bố mẹ cùng nhau suy nghĩ lại và dành một chút thời gian nói chuyện với chúng con . Bố mẹ có biết không , ngày từ lúc còn rất nhỏ , những hình ảnh bố và mẹ luôn xảy ra tranh cãi , những bữa ăn cơm chẳng còn ngon nữa ,... Bố lúc nào cũng chỉ hất mâm cơm đi trong những ngày sung đột với mẹ . Còn con , ngước lên nhìn bố mẹ với ánh mặt vô cùng hận đó . Nếu như , lại một ngày nào đó , bố mẹ hỏi con rằng : " con yêu ai nhất và ghét ai nhất " thì có lẽ con sẽ chẳng ngần ngại mà trả lời : Con ghét cả hai người và cũng yêu cả hai người , con ghét cả hai người bởi bố và mẹ đã làm con của mình hằn sâu từng câu chuyện đau buồn mà bố mẹ lập nên trong trí óc của con . Và con cũng yêu hai người bởi vì bố và mẹ là những người đã snh thành ra con , đã nuôi con khôn lớn , nhưng xen vào những niềm yêu quý của con dành cho bố mẹ lại là sự đau buồn và ghét nhiều lắm ,...giờ đây trong tâm trí con đang giao tranh giữa yêu thương và hận thù , con không biết bên nào sẽ chiến thắng nữa đây
Bố mẹ có biết từ hồi còn mẫu giáo cho tới tận bây giờ , con đã là học sinh trung học rồi mà những hình ảnh của bố mẹ mỗi năm lại diễn một lần đã làm con không muốn làm con của bố mẹ nữa . Từ lúc tiếng chuông năm mới vang lên , con đã luôn mong ước cho năm nay thật hạnh phúc ,... Nhưng không , con ước mơ xa vời quá rồi , con đã quá kì vọng vào nó bố mẹ ạ , giờ đây ...con có thể nghĩ rằng đã hết cơ hội rồi
Nếu như có một ông tiên hiện lên và hỏi con muốn điều ước gì thì con sẽ không ước con được ăn ngon , con không ước con luôn có váy đẹp , con không ước con xinh , ... Nhưng con sẽ ước , ước sao cho bố mẹ hiểu tâm trạng của hai chị em chúng con , ước sao chúng con được sống trong mái nhà hạnh phúc , ước sao bố mẹ quan tâm hơn con mình trước khi định làm gì đó , ước sao những hình ảnh đã từng hằn sâu trong tâm trí con sẽ biến mất ,... Chỉ vậy thôi , con đã vui lắm rồi . Con mong em của con sẽ không phải như con , phải chứng kiến cái cảnh ấy suốt những năm dài dằng dặc .
Con đã từng ngồi một mình mà khóc , khóc và ước sao bố mẹ hiểu . Chẳng nhẽ bố mẹ muốn cái cảnh hai chị em con phải xa nhau ư , chẳng nhẽ bố mẹ muốn chúng con nhìn cái cảnh đứa thiếu mẹ , đứa thiếu bố hay sao ? Con không hiểu bố mẹ đang suy nghĩ những gì , nhưng hãy hiểu cho chúng con mọt chút . Bố mẹ cứ ngỡ con vẫy còn bé sao ? Không phải đâu , con đã lớn rồi , đã hiểu hết mọi chuyện rồi , đã biết thế nào là đau rồi . Còn em , nó còn bé lắm , bố mẹ đừng để em con phải giống con ... Con chẳng muốn điều đó một chút nào . Con ước mơ được một mái nhà hạnh phúc như bao đứa bạn khác , mẹ luôn bảo phải biết tôn trọng những gì mình đang có , nhưng điều này thì chắc con không thể tôn trọng được đâu mẹ ạ . Nhìn những nụ cười còn ngây thơ của em , con thấy sao mà thương em quá , thương những cái lần em ngắn bố lại thì luôn bị ăn những cái đánh , thương những lần em đã khóc đến ửng đỏ cả hai mắt . Còn đối với con , con còn gì đâu mà khóc , những lúc như vậy , mặt con lại tái đi , ko thể nói gì thêm như một đứa vô hồn
Nếu bố mẹ không hiểu những gì mà con luôn nói bằng lời , vậy thì con mong với bức thư này , bố mẹ hãy hiểu chúng con thêm một tí . Hãy tự hỏi con mình thế nào ? nó nghĩ gì về mình ? nó có cô đơn hay không ? , .... Con cần những câu hỏi đó từ bố mẹ nhiều lắm , những câu hỏi mà trong trường hợp này , đứa con nào cũng mong muốn được hỏi bố mẹ ạ . Con mong bố mẹ chỉ cần một ngày thôi , hãy suy nghĩ lại tất cả
Con của bố mẹ
Thảo
Vũ Bích Thảo
rất rất .. rất hay ...Bài của bạn làm mình khóc thật rồi oOo nàng công chúa dễ thương oOo . Gia đình mình y như bài bạn viết vậy , ... cảm ơn bạn nhé ! mk sẽ nói cho bố mẹ mình biết những gì mình đang nghĩ . Mình cũng đã từng ghét họ lắm , thôi ko nói nữa kẻo mk lại khóc
Bài này mình lấy trên mạng nhé!
Kính gửi bố mẹ thân yêu,
Con chào bố mẹ kính yêu của con. Hôm nay là chủ nhật nên con có thời gian rảnh rỗi để viết thư cho bố mẹ về chuyện mà con đã gặp trong tuần vừa qua. Chuyện là giáo viên của con đã so sánh con với một bạn khác trong lớp, học giỏi hơn con và chăm chỉ hơn con. Con biết là mình không nên phàn nàn về chuyện được so sánh như vậy, vì con biết là mình chưa phải là người hoàn thiện và cô giáo cũng chỉ là muốn tốt hơn cho con, muốn con có tấm gương để phấn đấu. Nhưng bố mẹ ạ, con vẫn thấy buồn lắm ạ. Con cũng đã cố gắng hết sức mình rồi, con cũng đã làm bài tập đầy đủ . Con đã học hành chăm chỉ. nhưng sao không một ai dành cho con lấy một lời khen? Con không oán trách ai cả . Nhưng con chỉ thấy buồn thôi ạ! Con chào bố mẹ kính yêu của con.
Con gái của bố mẹ
................................
Hà Nội, ngày... tháng... nâm...
Ông bà nội kính yêu của cháu!
Từ dịp hè vừa rồi về quê, cũng đã lâu cháu chưa về thăm ông bà. Hôm nay, cháu viết thư hỏi thăm sức khỏe ông bà đề ông bà khỏi mong.
Ông bà dạo này có khỏe không ạ? Chú thím và các em sức khỏe tốt đúng không ạ? Cuộc sống hàng ngày của ông bà thế nào ạ? ông nội ơi, dạo này ông có đi tập dưỡng sinh đều đặn hàng ngày không? ông nhớ đi tập hàng ngày ông nhé, vi cháu nghe nói chăm chỉ tập dưỡng sinh rất có lợi cho sức khỏe và đặc biệt tốt cho bệnh cao huyết áp của ông đấy ạ. Mà bà ơi, trời bây giờ bắt đâu lạnh rồi, bệnh đau khớp của bà đã đỡ hơn chưa ạ? Bà nhớ ngâm chân nước nóng trước khi đi ngủ bà nhé, nó rất có lợi cho giấc ngủ của bà đấy.
Mấy gốc táo ông trồng bây giờ chắc là đã ra hoa rồi ạ? Còn con lợn nái của nhà chắc là đã đẻ con rồi, ông bà chác là vân bộn rộn với việc vườn tược lắm đúng không bà?
Ở Hà Nội, bố mẹ và hai anh em cháu vẫn khỏe. Bố mẹ cháu cũng rất bộn việc, tuần trước bố cháu còn phải trực ở cơ quan đến mấy hôm liền, Vào năm học mới rồi nên cháu và em Vũ đi học rất chăm chỉ. Đợt trước trường cháu có tổ chức cho học sinh đi tham quan ở vườn Quốc gia Ba Vi đấy ông bà ạ. Bố mẹ và hai anh em cháu rất nhớ ông bà.
Đã đến giờ chuẩn bị đi học, cháu xin dừng bút ở đây. Cháu kính chúc ông bà luôn mạnh khỏe, ông bà cho cháu gửi lời hỏi thăm tới gia đinh chú Nam thím Anh ạ. À bà nhắn với em Đức nhà chú thím là khi nào cháu về quê sẽ cùng em đi thả diều trên đê, bà nhé!
Đợt tới được nghĩ Tết dương lịch, bố mẹ đã hứa cho hai anh em cháu về thăm ông bà rồi, cháu mong ông bà lắm!
Cháu trai của ông bà
Hiến