K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

                                                                               CHIỀU BẰNG LĂNG(tiếp theo)

Một buổi chiều,nó nhận được lá thư rồi lặng lẽ ra phía bờ sông ngồi đọc.Một bông hoa tím khẽ run run then gió rồi chợt rơi nhẹ trên vai nó.Một chút gió lao xao,thổi nhẹ làm mái tóc dài buông xuống cũng thoi thóp,động đậy.Thời tiết đã thay đổi,trời lành lạnh.Nó vẫn không biết rằng những ngày mùa đông đã đến.Gió thổi,những bông hoa bằng lăng rụng thêm,tím ngắt bờ sông.Màu tím,dòng sông...và cả nó nữa cũng chẳng biết chờ đợi điều gì...Nó chỉ biết nó đang chờ đợi và hy vọng và có lẽ chờ đợi điều đó đã trở thành một giấc mơ của riêng nó.Giấc mơ về một mùa đông...

Vào một buổi chiều đông,mùa đông,đúng sinh nhật nó.Nó vẫn có thói quen là sở thích nên khoác vội chiếc áo màu tím hoa bằng lăng rồi ra bờ sông lặng lẽ đọc thư,lặng lẽ buồn.Ánh mắt nhìn về dòng sông như mơ ước một điều gì nữa...

Đã lâu rồi không còn ai nhớ đến ngày sinh nhật của nó,bạn bè và cả những người thân của nó cũng vậy,không ai tặng nó dù một món quà nhỏ để nó vui,không ai nói với nó dù chỉ một lời để mùa đông nó không cảm thấy lạnh lùng và giá buốt.Chẳng ai biết nó mơ ước như thế nào.Người ấy sẽ trở về vào sinh nhật nó và cũng vào một ngày mùa đông và người ấy xòe tay tặng nó một đóa hoa tím rồi nói với nó điều bí mật về trái tim của một người...

Một mùa đông,mùa đông sau rồi mùa đông sau nữa,nó vẫn ngồi dưới gốc cây bằng lăng cạnh bờ sông.Chẳng ai biết nó có ngồi chờ đợi hay chỉ ngồi hóng gió?Nó cúi xuống nhặt từng cánh hoa rơi trên mặt đất,cẩn thận xếp chúng ngay ngắn vào từng trang vở.Cũng vẫn chiếc áo màu tím,nó ngồi đọc thư,tất cả những lá thư,hình như đã cũ và đã phai nhòa mực tím,chỉ duy nhất có một lá thư còn mới và trong đó nguyên vẹn một bông hoa khô màu tím,có lẽ ai đó đã ép kĩ vào thư rồi gửi tặng nó...Nó vẫn chờ đợi và nó tin tưởng,hy vọng.Ánh mắt nó vẫn xa xăm,lặng lẽ nhìn về khoảng trời xa xôi:"Có lẽ người ấy rồi sẽ về..."             (còn tiếp)

1
16 tháng 1 2017

Bn hỏi gì vậy?

Bn tk mk nhé

Mk tk lại

                                                                            CHIỀU BẰNG LĂNGThời học sinh nó yêu hoa tím.Yêu nhất bằng lăng.Phía sau trường nó học có một cây bằng lăng mọc lặng lẽ,trơ trụi cạnh bờ sông.Cũng chẳng biết có phải tại ai chẳng để ý hay chẳng ai yêu hoa bằng lăng mà chỉ có mỗi mình nó,thích ra ngồi dưới gốc cây bằng lăng và chỉ mỗi mình...
Đọc tiếp

                                                                            CHIỀU BẰNG LĂNG

Thời học sinh nó yêu hoa tím.Yêu nhất bằng lăng.Phía sau trường nó học có một cây bằng lăng mọc lặng lẽ,trơ trụi cạnh bờ sông.Cũng chẳng biết có phải tại ai chẳng để ý hay chẳng ai yêu hoa bằng lăng mà chỉ có mỗi mình nó,thích ra ngồi dưới gốc cây bằng lăng và chỉ mỗi mình nó biết điều đó.

Mùa hoa bằng lăng nở.Giờ ra chơi,nó lặng lẽ bước ra khỏi lớp.Chẳng ai hỏi nó đi đâu?Không phải vì tiếc lời mà vì ai cũng biết nó vốn trầm lặng và ít nói...

Nó thích ngồi bên bờ sông hóng gió và sở thích này cũng đã trở thành thói quen của nó.Mà nó cũng chẳng biết thói quen này có từ khi nào nữa.Nó ngồi một mình dưới gốc cây bằng lăng,lắng nghe tiếng gió xì xào,rỉ vào ai nó những âm thanh thỏ thẻ,nó ngỡ như ai đang trò chuyện với nó.Thỉnh thoảng gió vẫn thổi lướt qua,nhè nhẹ vén mái tóc con trên trán nó về một phía,nghe thật mát mẻ và thoải mái.Dưới dòng sông,từng đợt sóng vỗ nhè nhẹ,những con sóng vỗ rờn rờn như một trò chơi rượt đuổi của trẻ con,phía xa xa vài vạt lục bình trổ hoa tím trôi bồng bềnh trên sông,bỗng dưng nó chạnh lòng,đôi mắt nhìn về phía chân trời xa và tự hỏi:"Chúng cứ bồng bềnh trôi mãi,liệu sẽ ra sao?Và đâu sẽ là bến dừng?"Nó vừa nghĩ về mình,và chợt hoài nghi cho số phận.          (còn tiếp)

3
16 tháng 1 2017

Tiếp đii bạn <3

16 tháng 1 2017

tiep di ban 

                                                                         CHIỀU BẰNG LĂNG(tiếp theo)Bờ sông,nó đã quen ngồi một mình,lặng lẽ,giờ đã có người ngồi cạnh nó,dòng sông nhộn nhịp khác xưa.Đóa hoa tím người ấy tặng nó,thay thế những bông hoa bằng lăng đã rụng hết để đếm những ngày tháng nó chờ đợi.Người ấy nhìn nó,ánh mắt nồng nàn,chan chứa một...
Đọc tiếp

                                                                         CHIỀU BẰNG LĂNG(tiếp theo)

Bờ sông,nó đã quen ngồi một mình,lặng lẽ,giờ đã có người ngồi cạnh nó,dòng sông nhộn nhịp khác xưa.Đóa hoa tím người ấy tặng nó,thay thế những bông hoa bằng lăng đã rụng hết để đếm những ngày tháng nó chờ đợi.Người ấy nhìn nó,ánh mắt nồng nàn,chan chứa một nỗi nhớ vô bờ.Người ấy đã nói cho nó nghe điều bí mật mà ngày xưa nó mong ước được nghe người ấy nói.Người ấy nói về mùa đông giá lạnh nhưng vẫn ấm áp và nồng thắm.Người ấy nói về ước mơ.Ước mơ cũng đã thôi chờ đợi,trái tim của một người cũng đã thôi mong mỏi.

                                                                                            HẾT

4
16 tháng 1 2017

Câu hỏi là gì

16 tháng 1 2017

Tớ chỉ làm cho các cậu đọc thôi mà...

HOA ĐỒNG NỘIKhông hiểu vì sao và từ bao giờ tôi yêu hoa đồng nội đến thế. Không rực rỡ, lộng lẫy như bao loài hoa khác, hoa đồng nội đẹp mỏng manh trong bộ cánh trắng mềm mại điểm nhị vàng và có mùi thơm ngai ngái. Hoa nở khắp nơi trên cánh đồng. những cánh hoa nép mình bên bờ mương, lẫn trong đám cỏ xanh um hay lao xao trên bờ đê giữa mênh mông nắng gió. Chúng nở suốt bốn mùa,...
Đọc tiếp

HOA ĐỒNG NỘI
Không hiểu vì sao và từ bao giờ tôi yêu hoa đồng nội đến thế. Không rực rỡ, lộng lẫy như bao loài hoa khác, hoa đồng nội đẹp mỏng manh trong bộ cánh trắng mềm mại điểm nhị vàng và có mùi thơm ngai ngái. Hoa nở khắp nơi trên cánh đồng. những cánh hoa nép mình bên bờ mương, lẫn trong đám cỏ xanh um hay lao xao trên bờ đê giữa mênh mông nắng gió. Chúng nở suốt bốn mùa, trong thời tiết ấm áp của mùa xuân, nắng cháy của mùa hạ hay cái rét thâm tím của chiều mưa mùa đông.
Lũ trẻ nông thôn chúng tôi từ khi mới sinh ra đã biết đến cánh đồng qua lời ru của mẹ. lớn lên độ năm, sáu tuổi, dắt con nghé ra đồng, chúng tôi làm bạn với những cọng cỏ, con mương, thuyền lá và đặc biệt là hoa đồng nội. thả cho trâu bò gặm cỏ dọc triền đê, lũ con gái chạy khắp đồng tìm ngắt hoa cho đầy vạt áo rồi xúm xít lê la trên cỏ kết thành từng vòng, thích thú đeo vào tay, vào cổ đóng giả làm công chúa…
Những chiều đi học về, tôi thường lang thang trên cánh đồng, lòng xao động trước vẻ đẹp mộc mạc và đầy sức sống của hoa đồng nội. muôn ngàn cánh hoa rung rinh trước gió như muôn ngàn cánh bướm rập rờn bay. Những cánh hoa đung đua như đang say sưa hát, ca ngợi vẻ đẹp của đồng quê.
 

Câu 1 : Tìm 2 từ tả hình ảnh trong bài : '' Hoa đồng nội'' 

Câu 2:

Câu 2 : Xác  định chủ ngữ   vị ngữ trong câu sau :( Đặt câu hỏi)

Không hiểu vì sao và từ bao giờ tôi yêu hoa đồng nội đến thế .

Chủ ngữ :....................................

Vị ngữ :.......................................

 

2
12 tháng 3 2018

CÂU 1:

2 TỪ TẢ HÌNH ẢNH TRONG BÀI " HOA ĐỒNG NỘI" : ĐẸP MỎNG MANH, BỘ CÁNH TRẮNG MỀM MẠI ( MỀM MẠI); MÙI THƠM NGAI NGÁI ( NGAI NGÁI)

CÂU 2 : 

CN: TÔI ( CÂU HỎI: AI YÊU HOA ĐỒNG NỘI ĐẾN THẾ)

VN: YÊU HOA ĐỒNG NỘI ĐẾN THẾ ( TÔI THẤY NHƯ THẾ NÀO)

TRẠNG NGỮ: KHÔNG HIỂU VÌ SAO VÀ TỪ BAO GIỜ ( KHI NÀO TÔI YÊU HOA ĐỒNG NỘI ĐẾN THẾ)

CHÚC BN HỌC TỐT!!!!!!

29 tháng 4 2020

Chủ ngữ là tôi

Vị ngữ là yêu hoa đồng đội đến thế

1. Cái gì bằng cái vung, vùng xuống ao, đào chẳng thấy, lấy chẳng được2.Ai cũng biết đỉnh núi Everest cao nhất thế giới. Vậy trước khi đỉnh Everest được khám phá, đỉnh núi nào cao nhất thế giới?3.Làm sao để cái cân tự cân chính nó?4.cái gì luôn bảo đến mà không bao giờ đến nơi5.Khi chưa ai biết nó thì nó vẫn là nó. Khi đã biết nó rồi thì nó không còn là nó nữa. Nó là gì?6.Vua gọi...
Đọc tiếp

1. Cái gì bằng cái vung, vùng xuống ao, đào chẳng thấy, lấy chẳng được

2.Ai cũng biết đỉnh núi Everest cao nhất thế giới. Vậy trước khi đỉnh Everest được khám phá, đỉnh núi nào cao nhất thế giới?

3.Làm sao để cái cân tự cân chính nó?

4.cái gì luôn bảo đến mà không bao giờ đến nơi

5.Khi chưa ai biết nó thì nó vẫn là nó. Khi đã biết nó rồi thì nó không còn là nó nữa. Nó là gì?

6.Vua gọi hoàng hậu bằng gì?

7. Cái gì chứa nhiều nước nhất mà ko ướt tí ti nào?

8.Câu chữ nào mà những người vui sướng khi nhìn thấy nó sẽ trở nên buồn bã và ngược lại, những người buồn bã u sầu khi thấy nó sẽ trở nên vui vẻ hơn.

câu cuối khá khó:có  một anh đi câu cá giống mỗi ngày cứ đến 2 giờ là anh ta về . Đang đi về anh ta bỗng gặp một người đàn bà . Người đàn bà bỗng hỏi anh câu cá rằng : hôm nay anh câu được bao nhiêu con cá? Anh ta trả lời: tôi câu được 6 con cá chặt đầu, 9 con các chặt đuôi và 8 con cá chặt đôi. Hỏi anh ta câu được mấy con cá?

bạn nào biết được câu nào thì hãy trả lời nếu đúng mình sẽ like cho

 

4
10 tháng 6 2016

1:Bóng mặt trăng

2:Đỉnh Everest

3:Lật ngược cái cân lại

4:Ngày Mai

5:Bí mật

6:Bằng Miệng

7:Bản đồ

8:Điều gì rồi cũng sẽ qua

Câu 9 mk ko biết

10 tháng 6 2016

1. Bóng của mặt trăng

2. Lật ngược chiếc cân lại

4. Ngày mai

5. Bí mật

6. Bằng mồm chứ bằng gì

7. Bản đồ

8. Điều gì thì cũng sẽ qua thôi 

9. Anh ta không câu được con nào

(câu 9 dễ ẹc mà có khó đâu)

                              Câu chuyện về mùa đông và chiếc áo khoác                                    Mùa đông đã tới, những cơn gió rét buốt rít ngoài cửa sổ. Ngoài đường, ai cũng bước vội vàng để tránh cái lạnh đang làm cứng đờ đôi bàn tay. Những khuôn mặt vui tươi, hớn hở biến đi đâu mất, thay vào đó là tái đi vì lạnh. Mùa rét năm nay,...
Đọc tiếp

                              Câu chuyện về mùa đông và chiếc áo khoác                            

       Mùa đông đã tới, những cơn gió rét buốt rít ngoài cửa sổ. Ngoài đường, ai cũng bước vội vàng để tránh cái lạnh đang làm cứng đờ đôi bàn tay. Những khuôn mặt vui tươi, hớn hở biến đi đâu mất, thay vào đó là tái đi vì lạnh. Mùa rét năm nay, mẹ mua cho An một chiếc áo khoác mới, vì áo cũ của cậu đa phần đã bị rách do sự hiếu động của An. Khi nhận chiếc áo từ mẹ, An vùng vằng vì kiểu dáng và màu sắc của chiếc áo không đúng ý thích của cậu. Về phòng, cậu ném chiếc áo xuống đất, cả ngày lầm lì không nói gì.

        Chiều tối hôm đó, bố rủ An ra phố. Mặc dù trời đang rất lạnh nhưng An háo hức đi ngay. Sau khi mua đồ xong, bố chở An ra khu chợ, nơi các gian hàng bắt đầu thu dọn. Bố chỉ cho An thấy những cậu bé không có nhà cửa, không có người thân, trên người chỉ có một tấm áo mỏng manh đang co ro, tím tái. Trong khi mọi người đều về nhà quây quần bên bữa tối ngon lành, bên ánh đèn ấm áp thì các cậu vẫn phải lang thang ở ngõ chợ, nhặt nhạnh những thứ người ta đã bỏ đi.

        Bất giác, An cảm thấy hối hận vô cùng. An nhớ lại ánh mắt buồn của mẹ khi cậu ném chiếc áo khoác xuống đất. Bố chỉ nhẹ nhàng: “Con có hiểu không? Cuộc đời này còn nhiều người thiệt thòi lắm. Hãy biết trân trọng thứ mà mình đang có.” 

Câu 3. Vì sao bố muốn An cùng đi ra phố? 

a. Bố muốn An hiểu được giá trị của đồng tiền và việc lao động.

b. Bố muốn đưa An đi mua một chiếc áo khác đúng với sở thích của cậu.

c. Bố muốn An chứng kiến cảnh nhiều bạn nhỏ còn không có áo để mặc.

d. Bố muốn An quên đi chuyện chiếc áo để tập trung học tập.

3
Cứ quên anh vậy điNhạt nhoà sương tan ái ân mây trôi buồnNhững môi hôn chìm sâuCòn đâu nụ cười thơ ngây đóCứ xa anh vậy điĐường mòn xưa kia dẫn lối đôi chân lẻ loiAnh lẻ loiMưa rơi nhẹ rơi,mưa đừng mang hoàng hôn xua tan bóng emChua cay nào hay,thương là đau màn đêm chia hai giấc mơGiọt nước mắt vô tâm thờ ơNgàn câu ca sao nghe hững hờEm lặng imAnh lặng imSương gió bủa vây !UhhhhhBuông...
Đọc tiếp

Cứ quên anh vậy đi
Nhạt nhoà sương tan ái ân mây trôi buồn
Những môi hôn chìm sâu
Còn đâu nụ cười thơ ngây đó
Cứ xa anh vậy đi
Đường mòn xưa kia dẫn lối đôi chân lẻ loi
Anh lẻ loi

Mưa rơi nhẹ rơi,mưa đừng mang hoàng hôn xua tan bóng em
Chua cay nào hay,thương là đau màn đêm chia hai giấc mơ
Giọt nước mắt vô tâm thờ ơ
Ngàn câu ca sao nghe hững hờ
Em lặng im
Anh lặng im
Sương gió bủa vây !

Uhhhhh
Buông đôi tay nhau ra
Buông đôi tay chia xa
Uhhhhhh
Buông đôi tay nhau ra
Buông đôi tay chia xa
Uhhhhh
Hờn ghen xin cất trong tim này
Uhhhhhh

Ngày tháng êm ấm vụt mất
Ai đó mang em đi rồi,giấu chôn những hoài mong
Ở phía trước mong em bình yên phía sau những vụn vỡ
Cơn gió quay lưng rồi ngoái thương những chờ mong !

Có cơn gió lạnh lùng vội vàng thờ ơ xa chốn đây
Có ai đó ngập ngừng thả trôi yêu thương vào hư vô

Mưa rơi nhẹ rơi,mưa đừng mang hoàng hôn xua tan bóng em
Chua cay nào hay,thương là đau màn đêm chia hai giấc mơ
Giọt nước mắt vô tâm thờ ơ
Ngàn câu ca sao nghe hững hờ
Em lặng im
Anh lặng im
Sương gió bủa vây !

Uhhhhh
Buông đôi tay nhau ra
Buông đôi tay chia xa
Uhhhhhh
Buông đôi tay nhau ra
Buông đôi tay chia xa
Uhhhhhh
Hờn ghen xin cất trong tim này
Uhhhhhh

Ngày tháng êm ấm vụt mất
Ai đó mang em đi rồi,giấu chôn những hoài mong
Ở phía trước mong em bình yên phía sau những vụn vỡ
Cơn gió quay lưng rồi ngoái thương những chờ mong !

Uhhhhh
Có lẽ
Uhhhhh
Anh sẽ quên đi tất cả
Uhhhhh
Phía trước đang chờ em
Uhhhhh
Chúc em hạnh phúc

Uhhhhh
Buông đôi tay nhau ra
Buông đôi tay chia xa
Uhhhhhh
Buông đôi tay nhau ra
Buông đôi tay chia xa
Uhhhhhh
Hờn ghen xin cất trong tim này
Uhhhhhh
Sơn tùng M-TP
Ehhhhh
Buông đôi tay ra
Ehhhhh
Buông đôi tay ra
Ehhhhh
Buông đôi tay ra
Ehhhhh
Buông đôi tay nhau ra
Ehhhhh
Buông đôi tay ra
Ehhhhh
Buông đôi tay ra
Ehhhhh
Buông đôi tay ra
Ehhhhh
Buông đôi tay nhau ra

8
14 tháng 2 2016

hay kinh à ta !

14 tháng 2 2016

linh tinh quá, olm xóa đi

VEĐã qua rồi cái tuổi bắt ve, chuồn chuồn, đi thơ thẩn suốt ngày trong công viên, dọc bờ sông đón nắng, đón gió và hái từng ôm hoa dại trắng. Rồi suốt mấy hôm nay, ve đầu mùa đã gọi.Trên những tầng cây xanh, tiếng ve trong veo như những hạt sương mai đậu long lanh trên ngọn cỏ dịu dàng. Như từ trong xa vắng, tiếng ve gợi nhớ những miền kỉ niệm đã thật xa, khuất lấp ở đâu đó tận...
Đọc tiếp

VE
Đã qua rồi cái tuổi bắt ve, chuồn chuồn, đi thơ thẩn suốt ngày trong công viên, dọc bờ sông đón nắng, đón gió và hái từng ôm hoa dại trắng. Rồi suốt mấy hôm nay, ve đầu mùa đã gọi.
Trên những tầng cây xanh, tiếng ve trong veo như những hạt sương mai đậu long lanh trên ngọn cỏ dịu dàng. Như từ trong xa vắng, tiếng ve gợi nhớ những miền kỉ niệm đã thật xa, khuất lấp ở đâu đó tận những vũng sâu tâm hồn. Giữa thế giới của đời sống hiện đại, nhịp sống gấp gáp, ồn ã và xô bồ, con người như những con ong thợ miệt mài trong cuộc mưu sinh quên ngày tháng, thì tiếng ve đầu mùa cơ chừng như lạc lõng kia lại nhen lên một ngọn lửa nhỏ ấm áp, làm dịu đi những tất bật vô thường.
Thường những ngày ve đầu mùa gọi khan trên phố, tôi dậy thật sớm để đón tiếng kêu thương nhẫn nại mơ hồ mọc lên từ trong đám sương mù. Bầy ve sầu đã dậy từ rất sớm, rồi đánh thức phố phường bằng dàn hợp xướng râm ran. Tiếng v e âm vọng kéo dài mênh mông như một đoản khúc. Lời ca vô tư ấy mê  hoặc cả đám mặc ly hoa trắng từng cánh nhỏ, nở khiêm nhường dưới chân người đi. Với tuổi học trò, tôi hiểu tiếng ve kia là bước khởi hành mùa hạ. Rồi sau đó tưng bừng hay lặng lẽ chia tay dưới nắng sân trường. Rồi niềm lưu luyến còn sót lại trong những trang lưu bút học  trò. ... Những gì chưa nói được, còn e ngại, những gì đã nói rồi mà chưa hết, những gì quá đỗi thân thương, trong sáng vô ngần của tuổi học trò ... sẽ được nói hết kể từ khi tiếng ve đồng ca xao xuyến sân trường.
Không phải là những ngẫu hứng mà là cuộc sống với những quy ước, sự tuân thủ theo quy luật của vũ trụ, để mỗi năm chỉ có một lần ve sầu xao xuyến gọi hè lên ...
Có lẽ ve là những ca sĩ độc đáo nhất của mùa hạ. Trong màu xanh và sương mù, tiếng kêu như là lời nói phong kín một niềm tâm sự riêng tây. Sau lời hát nồng nàn của những chú ve sầu cánh mỏng, ta chợt nghe lòng mình ấm lại những kỉ niệm xưa.

Tìm và ghi lại những từ ngữ, hình ảnh tả tiếng ve trong bài.

0
TÌNH BẠN Thỏ và Sóc rủ nhau vào rừng hái quả. Mùa thu, khu rừng thơm phức hương quả chín. Ở trên một cây cao chót vót, Thỏ reo lên sung sướng: - Ồ chùm quả vàng mọng kia, ngon quá! Thấy chùm quả vắt vẻo cao tít, Sóc vội vàng ngăn bạn: - Cậu đừng lấy, nguy hiểm lắm. Nhưng Thỏ đã men ra. Nó cố với. Trượt chân, Thỏ ngã nhào. Sóc nhanh nhẹn túm được áo Thỏ còn tay kia kịp với được vào...
Đọc tiếp

TÌNH BẠN Thỏ và Sóc rủ nhau vào rừng hái quả. Mùa thu, khu rừng thơm phức hương quả chín. Ở trên một cây cao chót vót, Thỏ reo lên sung sướng: - Ồ chùm quả vàng mọng kia, ngon quá! Thấy chùm quả vắt vẻo cao tít, Sóc vội vàng ngăn bạn: - Cậu đừng lấy, nguy hiểm lắm. Nhưng Thỏ đã men ra. Nó cố với. Trượt chân, Thỏ ngã nhào. Sóc nhanh nhẹn túm được áo Thỏ còn tay kia kịp với được vào một cành cây nhỏ nên cả hai chỉ bị treo lơ lửng trên không chứ không bị rơi xuống khe núi đầy đá nhọn. Cái cành cây cong gập hẳn lại. Sóc vẫn cố sức giữ chặt áo Thỏ. Tiếng răng rắc trên cành cây kêu to hơn. - Cậu bỏ tớ ra đi kẻo cậu cũng bị rơi theo đấy. Thỏ nói với Sóc rồi khóc òa. - Tớ không bỏ cậu đâu. Sóc cương quyết. Bác Voi cao lớn đang làm việc gần đấy nghe tiếng kêu cứu chạy tới. Bác rướn mình đưa chiếc vòi dài đỡ được cả hai xuống an toàn. Bác âu yếm khen: - Các cháu có một tình bạn thật đẹp. câu chuyện khuyên chúng ta điều gì

1
1 tháng 11 2023
Tác dụng của dấu hai chấm trong câu:         Thỏ và Sóc rủ nhau vào rừng hái quả. Mùa thu, hương rừng thơm phức hương quả chín. Ở trên một cây cao chót vót, Thỏ reo lên sung sướng : - Ôi chùm quả chín vàng mọng kìa, ngon quá !