Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Sự ngại ngùng của nhân vật ''tôi'' do trước đó nhân vật này luôn cảm thấy ganh tị, khó chịu với tài năng của em
-Lúc đầu chú định trốn học đi chơi vì sợ bị thầy quở mắng nhưng vẫn đến trường.
-Lúc vào lớp chú sợ hãi và xấu hổ khi thấy mọi người đã ngồi yên trong lớp.
-Khi nghe thầy thông báo đây là buổi học cuối cùng, chú tự giận mk về việc đã bỏ phí thời gian, đã lơ là trong việc học tiếng mẹ đẻ (tiếng Pháp).
-Khi Prăng đọc bài mà cậu ko thuộc chút nào thầy cũng chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo.
-Thầy Ha-men là 1 người thầy yêu nghề và yêu nước sâu xắc.............
cho thấy vai trò lòng nhân hậu, tâm hồn trong sáng, cao cả của nhân vật
Đoạn kết của truyện, người anh muốn khóc và không thể thốt ra những suy nghĩ trong đầu: "Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy". Đoạn kết này cho thấy người anh đã nhận ra những điều không phải của mình. Anh thừa nhận anh chưa được đẹp như người ở trong tranh. Và điều quan trọng hơn, anh đã nhận ra tâm hồn và lòng nhân hậu của em gái. Trước đó chỉ là sự ghen tị, xa lánh, thì giờ đây, anh đã nhận ra được ver đẹp tâm hồn và sự nhân hậu của người em.
Nhân vật người anh đã vượt lên chính mình, thấy sự kém cỏi trong nhân cách của mình và thừa nhận sự nhân hậu, tốt đẹp của người khác. Đó là một sự giác ngộ lớn. Nhân vật người anh do đó giành được sự cảm tình của mọi người.
Những chi tiết cho thấy hai cây phong “có tiếng nói riêng và hẳn phải có một tâm hồn riêng”:
- Như một làn sóng thuỷ triều dâng lên vỗ vào bãi cát
- Như một tiếng thì thầm thiết tha nồng thắm truyền qua lá cành như một đốm lửa vô hình
- Có khi bỗng im bặt một thoáng, rồi khắp là cảnh lại cất tiếng thở dài một lượt như thương tiếc người nào.
- Có khi nghiêng ngả tấm thân dẻo dai và reo vù vù như một ngọn lửa bốc cháy rừng rực khi mưa bão ùa về.
=> Hai cây phong với nhiều cung bậc, trạng thái, được tác giả miêu tả đặc sắc, nhân hóa lên như con người có đầy đủ hơi thở, linh hồn.
bn ơi!
người anh trong truyện nào?
ko bt trong truyện nào thì sao lm đc!
=\
– Nghiêng ngả thân cây, lay động lá cành, không ngớt tiếng rì rào theo nhiều cung bậc khác nhau
– Có khi tưởng chừng như một làn sóng thủy triều dâng lên vỗ vào bãi cát, có khi lại nghe như một tiếng thì thầm thiết tha nồng thắm truyền qua lá cánh như một đốm lửa vô hình, có khi hai cây phong bỗng im bặt một thoáng, rồi khắp lá cành lại cất tiếng thở dài một lượt như thương tiếc người nào.
– Hai cây phong nghiêng ngả tấm thân dẻo dai và reo vù vì như một ngọn lửa ốc cháy rừng rực.
Cho thấy vai trò lòng nhân hậu, tâm hồn trong sáng, cao cả của nhân vật người em.
là câu A
tin mình đi