Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Lời chào luôn gắn với con người, nó không chỉ là một biểu hiện của xã giao mà hơn thế, là sự cởi mở, là những tấm chân tình. Ấy vậy mà nhiều khi người ta quên. Và tôi làm bài thơ như để nhắc, nhắc chính con tôi và cả những ai trót “đi đến nơi nào” mà “bỏ quên lời chào!”.
k cho mình nha
Trả lời :
Nguyễn Hiền vô cùng ham học và chịu khó học: - Ban ngày, đi chăn trâu, dù mưa gió thế nào, chú cũng đứng ngoài lớp nghe giảng nhờ. - Tối đến, chú đợi bạn học thuộc bài mới mượn vở về học. - Sách của chú là lưng trâu, nền cát, bút là ngón tay hay mảnh gạch vỡ; còn đèn là vỏ trứng thả đom đóm vào trong.
Vì nhà nghèo quá phải bỏ học. Đi chăn trâu, dù mưa gió thế nào chú cũng đứng ngoài lớp nghe giảng nhờ. Tối đến đợi bạn học xong mới mượn vở về học.
Sách của Hiền là lưng trâu, nền cát. Bút là ngón tay hay mảnh gạch vụn, đèn là vỏ trứng thả đom đóm vào trong. Nếu có kì thi Hiền làm bài vào lá chuối khô nhờ bạn xin thầy chấm hộ.
Hướng dẫn giải:
- Nhà hiền triết đã nói họ sống không được vui vẻ vì họ sống chỉ vì sợ hãi, chờ đợi, trách nhiệm bất đắc dĩ chứ không vì lí tưởng.
nam cực nha
bắc cực