K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

5 tháng 12 2021

Đúng rồi đó bn

Nhưng lần sau đừng đăng linh tinh nha

6 tháng 12 2021

đúng đấy 
cảnh cáo :cấm đăng linh tinh nếu còn như thế sẽ bị báo cáo vi phạm !
đây là quy tắc mới khi dùng phần này nha nhóc 

17 tháng 10 2015

Đừng tưởng ta cười , ta là bạn

ta mà cười là án mạng xảy ra

15 tháng 12 2021
Dấu này nek ¥€😃🍀🍀
15 tháng 12 2021
Ủa Đây là toán lớp 1 hã:))
Truyện chế Jack: Bộ kinh điển tập 4_Cuộc đua xe hơi.Jack đăng kí đua xe, lúc đua xe, anh đua rất hăng. Và cuối cùng anh đã dành được giải nhất cuộc đua. Nhưng Jack đang nằm mơ, cái đồng hồ báo thức đã làm anh tỉnh giấc, trong lúc tức giận anh đã đập nát cái đồng hồ và hét lên:- Cho mày chừa này!Chừa này!Chừa này!Dám làm hỏng giấc mơ đẹp như tiên của ta. Mày có biết hồi nhỏ ta lái...
Đọc tiếp

Truyện chế Jack: Bộ kinh điển tập 4_Cuộc đua xe hơi.

Jack đăng kí đua xe, lúc đua xe, anh đua rất hăng. Và cuối cùng anh đã dành được giải nhất cuộc đua. Nhưng Jack đang nằm mơ, cái đồng hồ báo thức đã làm anh tỉnh giấc, trong lúc tức giận anh đã đập nát cái đồng hồ và hét lên:

- Cho mày chừa này!Chừa này!Chừa này!Dám làm hỏng giấc mơ đẹp như tiên của ta. Mày có biết hồi nhỏ ta lái xe đạp dở lắm, cứ đâm vào tường không hả?Được giấc mơ này là quá sức tưởng tượng đấy!

Nhưng khi nhận ra là mình đã đập cái đồng hồ thì đã quá muộn. Anh khóc than:

- Than ôi!Sao mình lại đập cái đồng hồ đắt tiền này chứ!Hu hu hu!

Jack ra vườn, anh đào một cái hố, thả cái đồng hồ xuống, đắp đất lên rồi lại khóc tiếp:

- Hu hu hu!Đồng hồ ơi là đồng hồ, sao mày nỡ bỏ ta!Ta đập mày vào tường thì ít ra mày cũng phải còn sống một tí với ta chứ!Xin lỗi nha, đồng hồ, chỉ vì ta đặt báo thức rồi đập mày nên mày mới ra nông nỗi này!Xin lỗi mày, ngàn lần xin lỗi mày!Ta sẽ chăm sóc chu đáo và ngày ngày thắp hương cho mày!Tha lỗi cho ta nhé, đồng hồ!Hu hu hu!.

Khóc chán rồi, anh tự nhủ:"Mình phải đăng kí một cuộc đua và giành giải nhất để lập công chuộc tội với cái đồng hồ này."

Vừa đúng lúc người ta đang tổ chức cuộc đua của tỉnh, ai cũng có thể đăng kí đua xe. Anh đăng kí đua và đọc bảng quy luật của cuộc đua:

- Có thể đâm vào xe người khác.

- Cuộc đua này sẽ kéo dài 500km.

- Thời gian cho cuộc đua là 2 giờ 15 phút.

- Tay đua sẽ chiến thắng ngay cả khi anh ta không ở trong xe mà xe cán đích trước tiên.

- Các tay đua nghỉ ngơi lúc nào cũng được, nhưng phải đảm bảo về thời gian.

- Mỗi chiếc xe đua sẽ được trang bị vận tốc nhanh nhất là 250km/giờ.

- Sẽ có 4 lít xăng dự trữ ở mỗi xe, tùy trường hợp thì phải biết cách sử dụng.

- Chúng tôi sẽ không đảm bảo tính mạng cho các tay đua.

Chân thành cảm ơn!Ngày mai sẽ bắt đầu cuộc đua.

Jack về nhà, anh mua đồ ăn để chuẩn bị cho cuộc đua. Anh mua những thứ sau:

1. 5 cái bánh mì, dự đoán 10 phút sẽ ăn một cái.

2. 2 chai coca, dự đoán 1 giờ uống một chai.

3. 10 cái kẹo cao su, dự đoán 5 phút ăn một cái.

4. 6 cái kẹo mút, dự đoán 15 phút sẽ mút một cái.

5. 1 bánh xà phòng, phòng trường hợp cần sử dụng.

Vào ngày đua...

Jack chọn chiếc xe màu đỏ, rất đẹp. Anh lái xe vào trường đua, dừng trước vạch xuất phát. Có tổng số 5 tay đua cùng đua với anh là: John - xe màu trắng, Mary - xe màu hồng, Cambell - xe màu xanh, Sting - xe màu đen và Lucy - xe màu vàng. Cuộc đua chuẩn bị bắt đầu: 5...4...3...2...1...Go. Cả năm chiếc xe đều nổ ga hết tốc   lực. Xe của Jack đứng thứ 3, sau Cambell và Sting, Jack vừa phóng xe như điên vừa bóc kẹo cao su bỏ vào mồm nhai:

- Ngon quá, hương vị thật là tuyệt vời.

Jack sực nhớ lúc nãy đi vệ sinh chưa rửa tay nên anh lôi ra cái bánh xà phòng. Mở 1 chai coca ra và đổ nước vào tay, xát xà phòng lên, nhưng không may bánh xf phòng trơn quá, tuột ra khỏi tay anh và rơi đúng vào chỗ phía trước bánh xe của Cambell - người đứng thứ 2. Xe của Cambell mất lái, lao thẳng ra khỏi đường đua rồi bay tít ra xa, Cambell không rõ lí do, anh đành bỏ cuộc chơi với một chấn thương khá nặng. Bây giờ Jack đang ở vị trí thứ 2, sau Sting. Đến khúc ngoặt, Jack bẻ lái một cái, và bây giờ xe của anh đã vượt qua khúc ngoặt nhưng xe thì bốc đầu, đổ rầm xuống một cái rồi chạy tiếp. Anh không biết giữ bánh lái, chiếc xe đánh võng trên đường. Bây giờ vận tốc của anh đã là tối đa (anh không biết giảm tốc độ) và vận tốc của Sting giảm xuống còn 180km/giờ vì Sting thấy mình sắp đến đích nên chủ quan, Jack nhanh chóng đuổi kịp Sting. Jack chỉ biết quay xe chứ không biết vượt lên trước, vì vậy, khi đến gần xe của Sting anh không biết làm thế nào, đạp phanh kít một cái, cái số Jack sao mà may thế, xe của anh bay lên trời vì phanh bất ngờ, lộn mấy vòng rồi đập xuống đường chạy tiếp. Chỉ còn 10 km nữa là đến đích, Sting đuổi theo Jack, khi đó, Jack không may nhấn nút mở khoang xe ở đằng sau ra, thùng xăng 2 lít rơi ra, Sting phải tránh cái thùng, không kịp đuổi theo Jack nữa. Đến gần đích rồi, chỉ còn cách 5m thôi thì xe của Jack hết xăng, Sting thì đang đuổi theo sau nhưng còn một quãng khá xa. Không kịp đổ xăng, Jack chuyển xe đến chế độ đẩy, rồi vừa đẩy xe vừa hát:

- Hò dô ta nào...Kéo cái xe vượt qua đường...Hò dô ta nào...Kéo cái xe vượt qua đích...

Nỗ lực của Jack đã thành công, anh đã đến đích trước Sting 2 giây. Anh lấy số tiền thưởng mua một cái đồng hồ báo thức cực xịn và một cái bàn thờ cũng xịn nốt.

Jack về nhà, anh đặt cái bàn thờ lên giữa sân rồi thắp hương cho cái đồng hồ. Vào phòng ngủ, anh đặt cái đồng hồ mới lên cái bàn rồi nói:

- Ta đập cũng phải cố gắng sống nhé!

Jack ra cổng, anh viết một câu danh ngôn với nét chữ thật to, thật đậm:

- Có công ngồi ước có ngày thành danh.

2
11 tháng 1 2016

chuyện hay dữ

 

18 tháng 1 2016

giỏi quá nhỉ viết được nhiều như thế chẳng thấy mỏi tay hay sao

18 tháng 11 2018

mk cx bị nhắn cái tin đó

nhwg mk ko nhắn

mẹ mk vẫn khỏa re

20 tháng 10 2018

tin vịt bạn ơi

ko đăng như vậy nha

hok tốt

Đọc kĩ đi nhé !Trong cung điện của Sunny Kingdom, tại một căn phòng lớn màu xanh biển nhạt, một cô gái có vẻ đẹp thuần khiết, trong sáng đang đứng tựa vào lan can, đôi mắt lục lam vô hồn hướng ra phía ngoài cung điện nơi các thần dân đang chờ đợi ngày vui của cả vương quốc. Trông cô như một vì sao sáng nổi bật giữa một bầu trời đêm rộng lớn…Lulu: Công chúa Rein, đã sắp đến...
Đọc tiếp

Đọc kĩ đi nhé !

Trong cung điện của Sunny Kingdom, tại một căn phòng lớn màu xanh biển nhạt, một cô gái có vẻ đẹp thuần khiết, trong sáng đang đứng tựa vào lan can, đôi mắt lục lam vô hồn hướng ra phía ngoài cung điện nơi các thần dân đang chờ đợi ngày vui của cả vương quốc. Trông cô như một vì sao sáng nổi bật giữa một bầu trời đêm rộng lớn…

Lulu: Công chúa Rein, đã sắp đến giờ làm lễ…mời người sửa soạn…

Rein *sực tỉnh rồi nở nụ cười hiền*: À sắp đến rồi sao ? Em sẽ chuẩn bị liền, chị giúp em nhé.

Lulu *lo lắng*: Vâng thưa công chúa. Nhưng sao tôi thấy người có vẻ không thích buổi lễ này lắm…

Rein *đỏ mặt vội lên tiếng phủ nhận*: Ơ…Không, làm gì có ạ, em rất vui là đằng khác đó chớ vì hôm nay em sẽ kết hôn với người mà em…yêu mà.

Lulu: Nhưng sao tôi thấy người không vui.

Rein: Hìhì chỉ là em hơi buồn vì sắp xa phụ hoàng và mẫu hậu thôi, cả Fine và bà Camelot nữa. À nhắc mới nhớ, bà Camelot đâu rồi ạ ?

Lulu: Bà Camelot đang chuẩn bị cho công chúa Fine ạ, nhưng do bận bịu quá nên nhờ tôi sang giúp công chúa trước.

Rein: Em hiểu rồi. Thôi, chị giúp em chuẩn bị đi ạ.

Lulu gật đầu rồi đi về phía cái tủ đồ to tướng, lấy trong đó ra một bộ lễ phục màu xanh được may vá cực kì tỉ mỉ, từng đường kim, mũi chỉ đều đích thân Pumo làm. Không chỉ Rein mà cả Fine cũng có một bộ, chỉ khác là váy của Fine có màu hồng. Lulu nhanh chóng giúp Rein mặc lễ phục rồi bới tóc cho Rein một cách khéo léo, cài trên đầu cô một cái vương miện kim cương. Giờ thì Rein còn đẹp hơn khi nãy, lộng lẫy hệt như một vị nữ hoàng thực thụ.



Rein: Em muốn được ở một mình.

Lulu: Nhưng công chúa Rein…

Rein: Không sao đâu ạ, tại em thấy hơi hồi hộp nên muốn yên tĩnh một chút thôi.

Lulu: Vậy tôi xin phép ra ngoài chuẩn bị, chốc tôi sẽ quay lại.

Rein: Dạ, chị đừng lo.

Lulu nghe theo lời Rein rời khỏi phòng nhưng trong lòng vẫn không khỏi lo lắng cho cô công chúa bé nhỏ của mình. Dù sao cũng đã theo hầu Rein từ rất lâu nên tính cô biết Rein đang cố gắng gượng cười để mọi người không lo lắng, cô cũng biết Rein đang buồn lòng về chuyện gì nhưng ý trời đã định, không ai có thể trốn khỏi được.

Cốc! Cốc! Cốc!
Lulu đi chưa được bao lâu thì có tiếng gõ cửa của ai đó vang lên.

Rein: Chị vào đi, cửa không khóa mà.

Cạch!

Rein: Chị quên gì sao ?

Rein tưởng là Lulu quên thứ gì đó nên quay lại hỏi thì bắt gặp ánh mắt thân thuộc của người mà cô không muốn gặp. Không phải là không muốn gặp mà là sợ, sợ phải đối diện với chuyện đó. Phải, là Shade. Cậu đang ở ngay tại đây và đang đứng trước mặt cô.



Shade *sững người trước vẻ đẹp của Rein*: Em…hôm nay đẹp lắm. Bộ lễ phục rất hợp với em.

Rein *lúng túng, cúi mặt xuống *: Cảm ơn anh…anh cũng rất đẹp…

Shade *bất ngờ ôm lấy Rein*: Ừm. Anh rất nhớ em…Rein…

Rein *đẩy ra*: Anh buông em ra, nếu người khác thấy sẽ không tốt đâu.

Shade: Em sẽ nhường anh cho Fine sao ? Em không hối hận khi lấy Bright chứ ?

Rein: Có hay không thì đã sao ? Chuyện của chúng ta đã chấm dứt rồi. Anh mau về phòng chuẩn bị hôn lễ đi.

Shade: Rein, anh yêu em và anh không muốn lấy ai khác ngoài em. Em không nhớ những kỉ niệm trước kia sao ?

Rein: Nhớ ư ? Fine là em gái em, chỉ cần Fine hạnh phúc thì em sẵn sàng đánh đổi hạnh phúc của mình.

Shade: Em làm vậy thì người đau cũng là em, cả Bright nữa, cậu ấy cũng rất yêu Fine mà.

Rein *nước mắt bắt đầu rơi*: Em và Bright chấp nhận đánh đổi hạnh phúc của mình để Fine hạnh phúc và hạnh phúc của em ấy là anh.

Shade: Anh không muốn lừa dối tình cảm của Fine. Cô ấy thật sự rất tốt nhưng…

Lulu *ở ngoài nói vọng vào*: Công chúa Rein, đã sắp đến giờ rồi, người mau ra đi ạ.

Rein *quay mặt đi*: Sắp đến giờ rồi, anh mau về đi.



Shade *nắm lấy tay Rein*: Anh không đi. Anh muốn bên cạnh em.

Rein: Có những chuyện ta không nên ích kỉ như vậy được. Nếu có duyên chắc chắn chúng ta sẽ bên nhau nhưng không phải ở kiếp này.

Shade: Rein…

Lulu *gõ cửa*: Công chúa Rein…

Rein: Hẹn gặp anh 5000 năm nữa, nơi ta tìm thấy nhau…Shade!



Rein ôm lấy Shade, những giọt nước mắt trong veo nhẹ nhàng rơi trên gương mặt của cô. Rein cố gắng nở nụ cười thật tươi, thật chua chát, đưa ngón tay út nhỏ nhắn ra. Shade cũng vậy, đây có lẽ sẽ là lần cuối cùng cậu được ở cạnh Rein, được ôm lấy Rein, tay cậu móc vào tay Rein minh chứng cho lời ước hẹn ngàn năm ra đời...

…Buổi lễ chính thức bắt đầu, Rein và Fine lần lượt bước ra với phụ hoàng của mình - vua Truth, theo sau là hai tiểu thiên thần xinh xắn cầm một giỏ hoa hồng một xanh một đỏ rải theo sau. Xúng xính trong bộ lễ phục hồng tuyệt đẹp, nụ cười rạng rỡ hiện trên gương mặt Fine, có lẽ hôm nay cô là người hạnh phúc nhất khi cuối cùng cô cũng đã được ở bên cạnh người cô yêu - Shade. Trên lễ đường, hai chàng hoàng tử điển trai đã đứng chờ sẵn ở đó. Khi đã đến nơi, vua Truth giao hai cô công chúa của mình cho hai chàng hoàng tử rồi trở về ghế ngồi với vợ mình - nữ hoàng Elsa.





Cha xứ đọc bản tuyên thệ cho hai cặp đôi hoàn hảo nhất của vương quốc diệu kì này, họ trao nhẫn cho nhau và chính thức là của nhau bởi sự ràng buộc vô hình…mãi mãi …



“Tạm biệt em…người con gái của nắng…Anh sẽ chúc em hạnh phúc…"

“Anh sẽ mãi yêu em…cho dù ở kiếp sau…hẹn gặp em vào ngày định mệnh đó…Thiên thần của anh…"

~END CHAP 1~

8
8 tháng 4 2016

cậu viết gì vậy nhưng trông rất hay

Chuyện gì vậy bạn

2 tháng 1 2017

Bn cũg z nè,chúc bn học giỏi và lun là con ngoan trò giỏi

Cho mk xin cái

2 tháng 1 2017

Mk nha

1 người đi vào rừng sâu để thám hiểm, thật không may cho ông ta khi bắt gặp 1 con đười ươi rất hung dữ muốn xé xác ông ta ra. Trong tay ông ta có 2 con dao, ông sợ quá vứt 2 con dao ra đó, con đười ươi nhặt lên và sau vài phút nó nằm vật xuống đất chết luôn. Bạn có biết tại sao không?Có một cây cầu có trọng tải là 10 tấn, có nghĩa là nếu vượt quá trọng tải trên 10 tấn thì cây cầu...
Đọc tiếp

1 người đi vào rừng sâu để thám hiểm, thật không may cho ông ta khi bắt gặp 1 con đười ươi rất hung dữ muốn xé xác ông ta ra. Trong tay ông ta có 2 con dao, ông sợ quá vứt 2 con dao ra đó, con đười ươi nhặt lên và sau vài phút nó nằm vật xuống đất chết luôn. Bạn có biết tại sao không?

Có một cây cầu có trọng tải là 10 tấn, có nghĩa là nếu vượt quá trọng tải trên 10 tấn thì cây cầu sẽ sập. Có một chiếc xe tải chở hàng, tổng trọng tải của xe 8 tấn + hàng 4 tấn = 12 tấn. Vậy đố các bạn làm sao bác tài qua được cây cầu này (Không được bớt hàng ra khỏi xe)?

2 con vịt đi trước 2 con vịt, 2 con vịt đi sau 2 con vịt, 2 con vịt đi giữa 2 con vịt. Hỏi có mấy con vịt?

Có 1 anh chàng làm việc trong 1 tòa nhà 50 tầng, nhưng anh ta lại chỉ đi thang máy lên đến tầng 35 rồi đoạn còn lại anh ta đi thang bộ.Tại sao anh ta lại làm như vậy ?

Lịch nào dài nhất?

Câu này nghĩa là gì: 1′ => 4 = 1505

Con gì không gáy ò ó o mà người ta vẫn gọi là gà?

Khi Beckham thực hiện quả đá phạt đền, anh ta sẽ sút vào đâu?

7
2 tháng 9 2018

a] đười ươi tự đâm nó , đười ươi hay làm thế 

b] bác chỉ cần bỏ xe hàng ở đó rồi đi qua

2 tháng 9 2018

Nó cầm dao và đấm vào ngực nó (đười ươi hay làm thế).

Bác tài cứ đi qua thôi, còn xe thì ở lại.

4 con vịt.

Vì cái thang máy đó không lên được tới tầng 50.

Lịch sử.

1 phút suy tư bằng 1 năm không ngủ.

Gà con và gà mái.

Trái bóng.

nêu cảm nghĩ của em về bài thơ sau:Việt Nam ơi, chiều Thường Châu trắng xóa90 triệu người dõi theo bước những chiến binhÔi những đôi chân không hề mệt mỏiDẫu tuyết kia rơi tàn nhẫn vô tìnhThua 1 trận và thủ hòa 1 trậnThắng 3 lần- chỉ vậy đã thành danhDẫu gục ngã trước thiên đường uất hậnNhưng ngọn đuốc tim anh đã cháy cạn trước khung thànhHãy ngừng rơi đi em những giọt buồn...
Đọc tiếp

nêu cảm nghĩ của em về bài thơ sau:

Việt Nam ơi, chiều Thường Châu trắng xóa

90 triệu người dõi theo bước những chiến binh

Ôi những đôi chân không hề mệt mỏi

Dẫu tuyết kia rơi tàn nhẫn vô tình

Thua 1 trận và thủ hòa 1 trận

Thắng 3 lần- chỉ vậy đã thành danh

Dẫu gục ngã trước thiên đường uất hận

Nhưng ngọn đuốc tim anh đã cháy cạn trước khung thành

Hãy ngừng rơi đi em những giọt buồn tiếc nuối

Hãy thắp sáng tự hào ngọn lửa trái tim

Trận chiến này không có nghĩa là trận cuối

Chiến thắng lớn hơn là chiến thắng chính mình

Ta đã ngẩng cao đầu với năm châu bốn biển

Con thuyền Việt Nam đã rẽ sóng băng mình

Trước thử thách, gian nan càng quyết chí

Ta chẳng sợ điều gì khi là những chiến binh

Ta vô địch dẫu ta không đoạt cúp

Những chàng trai kiên cường đưa lịch sử sang trang

Bóng đá Việt Nam đã ghi danh châu lục

Tổ quốc đón các anh như những anh hùng...

Nhà thơ Phong Việt - người nổi tiếng với những tập thơ tự do đầy triết lý cũng gây nhiều xúc cảm với bài thơ “Chúng ta đã vẽ lên nền trời ấy một màu đỏ…”.

Hôm nay chúng ta đã vẽ lên trên những bông tuyết một màu đỏ

dù có ngược chiều gió

vẫn không hề tan ra…

Chúng ta đã vẽ lên nền trời ấy một niềm tin đối diện với phong ba

dù không biết trước điều gì rồi sẽ đến

cứ nắm chặt tay nhau và nhìn về cùng một hướng

tim của những con người cùng đập nhịp theo từng bước

phải trưởng thành để đi…

Chúng ta đã vẽ lên nền trời ấy một ước muốn thầm thì

nhưng lan toả như một ngày mưa trên cánh đồng khô hạn

rồi sẽ có một bông hoa nào đó nở ra trong một mùa thơm mát

cuộc đời hoàn toàn có thể biết trước

nếu cố gắng từ hôm nay…

Chúng ta đã vẽ lên nền trời ấy một ngôi sao giữa ban ngày

và chấm phá thêm bằng từng hơi thở

không ai chọn lựa chúng ta nhưng chúng ta chọn lựa ghi vào tay mình một khoảnh khắc đáng nhớ

bàn tay khi xiết chặt đó

đã cất tiếng thay cho con người…

Chúng ta đã vẽ lên nền trời ấy không phải chỉ là vài giờ vui

rồi trôi đi như một giấc mơ ấm áp

chúng ta đã cùng nhau và giờ đã đến

nếu có rơi nước mắt

cũng chỉ là vì nó cần phải rơi…

Hôm nay chúng ta đã vẽ lên nền trời ấy một màu đỏ tuyệt vời!

Nhà biên kịch Lê Quý Hiền cũng thay cho lời chúc bằng một bài thơ rất đỗi mộc mạc mà chan chứa tình yêu thương. Ông cho biết, đây là những lời thơ mà ông nghĩ gì ghi nấy để gửi tới các tuyển thủ U23 Việt Nam.

Trong một trận cầu cho những trái tim xích lại gần nhau

Tan trận rồi, các em nhé đừng đau

Nếu biết “1-2” hôm nay không hề may rủi

Bạn nhận Cup hoàn toàn thuyết phục

Nhưng các em không thua

Hà Nội tối nay trời lại đổ mưa

Nhưng cơn mưa cờ vẫn bùng lên cháy đỏ

Có trận “thua” nào cả dân tộc vẫn hô vang và nước mắt không hề ứa, nhỏ

Vẫn chúc mừng các em vô địch ở trong lòng

Bởi nhận ra tất cả sự sáng trong

Từ những đôi chân và trái tim chiến đấu hết mình vì tình yêu Tổ quốc!

Cuộc đời có lúc thua lúc được

Nhưng các em được nhân đân tin yêu

Bởi khi quanh chúng ta còn nhan nhản bao điều

Lừa lọc, bon chen, hại nhau, giả trá…

Thì các em đã đạp trên tuyết giá để thắp lại một niềm tin

Tuổi 23 chỉ một cách nghĩ, cách nhìn

Đi đến ước mơ trên chính đôi chân mình. Sòng phẳng!

Các em là tia nắng

Rọi vào đêm cho những xấu xa đang ẩn nấp phải tự ngượng ngùng

Các em đã viết nên bài ca tuyệt diệu đến vô cùng

Đời vẫn đẹp để vẫn còn hy vọng

Bằng sức trẻ tràn đầy nhựa sống

Bằng ý chí của mình với tất cả tình yêu

(Cuộc sống còn ngổn ngang bao điều

Nhưng nhân dân là trọng tài vô tư, chuẩn nhất)

Nhà thơ Phạm Thị Ngọc Thanh xúc động viết nên bài thơ “U23 Việt Nam là những người hùng!”

Các em đã chiến đấu đến giây cuối cùng

Tràn đầy niềm tin, quật cường trong mưa tuyết

Giữa thời tiết cực đoan và giá rét

Quang Hải vẽ cầu vồng kiêu hãnh Việt Nam

Các em đã giành chiếc cúp của niềm tin

Của danh dự, lòng tự hào dân tộc

Bao nhiêu giọt nước mắt rơi không vì chê trách

Mà vì cảm phục vô cùng...

Các em đã thi đấu giữa tuyết trắng mênh mông

Không lùi bước trước bao điều bất lợi

Uzbekistan phải toát mồ hôi hột

Chiến thắng Việt Nam đâu phải dễ dàng

Thật tự hào! Các em là những chiến binh!

Nâng bóng đá Việt Nam lên tầm Châu lục

Tình yêu bóng đá gắn liền niềm tự hào dân tộc

Sân Mỹ Đình thắp lửa đến Thường Châu

Đừng buồn, U23 Việt Nam!

Các em đã đi một hành trình kỳ diệu

Đã chơi hết mình bằng tình yêu thánh thiện

Chinh phục trái tim già trẻ quê nhà

Tổ quốc sẽ đợi các em về trong màu đỏ hoan ca

Người người cùng cờ hoa chờ các em qua phố

Giải vô địch trong lòng người hâm mộ

Thế hệ vàng của bóng đá Việt Nam!

Nghệ sĩ Vượng “râu” cũng đã viết nên bài thơ trong vòng 7 phút để gửi tặng các tuyển thủ U23 Việt Nam.

Tự hào quá Việt Nam ta

Nhờ các cầu thủ 23 tuyệt vời

Ước mơ cứ tưởng ngút trời

Mà ta tiến bước vòng chơi cuối cùng

Các em là những người hùng

Các em như thể bách - tùng hiên ngang

Từ đây rồi sẽ sang trang

Từ đây nối những huy hoàng hôm nay

Dù thua nhưng vẫn vỗ tay

Mình thua mà mắt lại cay lệ mừng

Hơn chín mươi triệu hoà chung

Từ trong quốc nội đến ngoài vùng Việt Nam

Hải ngoại cho tới ngoại bang

Cứ người Việt ở là hô vang đất trời

Ngẩng cao với những nụ cười

Nhà nhà sát cánh, người người ngóng trông

Dù rằng tay có về không

Thì niềm tin đã mênh mông thủa nào

U 23 quá tự hào

Gắn liền cảm xúc dạt dào nơi nơi

Thắng thua cũng một cuộc chơi

Nhưng các em đã gợi khơi chữ “Tình”

Người người lịch sự văn minh

Nhà nhà gắn kết ân tình với nhau

....

Chúc rồi nay lại chúc thêm

Cả đội mạnh khoẻ ấm êm gia đình

Đầu năm nay quá tài tình

Khởi nguồn xuân sắc nảy sinh nụ vàng

Ngày mai mới đúng huy hoàng

Cả nước đón đợi những chàng thanh niên

Anh hùng - dũng khí – hiên ngang

Là niềm kiêu hãnh khắp miền Việt Nam.

24
31 tháng 1 2018

hay dữ luôn á, bn kiếm đâu ra v? Tự sáng tác à? @_@

1 tháng 2 2018

tớ nghĩ là bạn thơ này rất hay và ý nghĩa bài thơ náy ca ngợi tinh thần chiến đấu của con người việt nam dù u23 việt nam có thua nhưng đối với chúng ta các anh là quán quân