K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

5 tháng 8 2018

chào bạn nhé, kb ko

25 tháng 8 2018

 ko đăng câu hỏi ltinh

25 tháng 8 2018

con trai à

15 tháng 8 2018

Nhà em có bốn chị em, em là chị cả trong nhà nên được bố mẹ quan tâm, chỉ dạy nhiều hơn. Em cũng ý thức được mình cần làm gương cho các em, nên em đã rất cố gắng làm tốt mọi việc để bố mẹ không phải thất vọng. Nhưng có một chuyện mà đến tận bây giờ em vẫn còn nhớ mãi. Lần đó, em đã làm một việc khiến bố mẹ rất thất vọng và buôn lòng.

Em còn nhớ, đó là năm em học lớp bốn. Hôm đó có giờ kiểm tra toán, nhưng tối hôm trước vì mải xem ti vi nên em không học bài, vậy là em không làm được bài kiểm tra và bị điểm kém. Em lo lắm, em sợ bố mẹ sẽ la mắng, sẽ thất vọng và đánh en nữa nên em vội xé bài kiểm tra dó đi và giấu nó vào cặp. Chiều hôm đó đi học về em lo lắng nhìn nét mặt của bố mẹ xem có gì khác hay không. Vì không biết có chuyện gì, bố mẹ chỉ hỏi em đi học về có mệt không, hôm nay làm bài kiểm tra được mấy điểm, và cũng như mọi lần em trả lời là được mười điểm. Bố mẹ vui vẻ thưởng cho em cái bánh và cho em đi chơi cả buổi chiều với cái Yến. Hai đứa chúng em nhanh chóng rủ thêm mấy bạnnữa ra đầu cổng xóm chơi nhảy dây rồi lại ô ăn quan. Em quên hẳn bài kiểm tra bị điểm kém của mình. Cứ thế, chúng em chơi hết trò chơi này đến trò chơi khác mà không để ý đến thời gian. Tới bữa cơm tối, mẹ phải ra gọi chúng em mới rủ nhau ra về. Về nhà, tắm rửa xong em cùng bố mẹ và các em ăn tối rồi lại xem ti vi. Thấy em hôm nay làm bài kiểm tra được điểm cao nên bố mẹ cũng không bắt em đi học bài ngay mà để em tự do thoải mái xem phim. Cứ như thế từ ngày này qua ngày khác, em quên luôn mình đang mang tội tày đình. Cho tới một hôm bé Phượng là em gái thứ hai của em vào lục cặp tìm cái bút chì thì thấy, em gái em xách luôn cái cặp ra mách mẹ, bảo trong cặp chị có cái gì bị xé đó mẹ ơi. Mẹ mở cặp ra và thấy bài kiểm tra hôm nọ của em. Lúc đó em vừa đi chơi về thấy ánh mắt mẹ rất buồn nhưng em cũng không hỏi vì nghĩ mẹ không vui chuyện khác thôi. Bữa cơm tối hôn nay là lạ, không khí thật nặng nề, không ai nói với nhau câu nào hết. Em cũng không hề biết chuyện bố mẹ đã phát hiện ra việc em xé bài kiểm tra và nói dối bố mẹ. Tối ăn cơm xong, mẹ gọi em vào phòng và nói chuyện. Mặt mẹ buồn rười rượi lộ rõ vẻ thất vọng lắm, mẹ kể cho em nghe câu chuyện về một cậu bé chăn cừu thích nói dối. Cậu ta nói dối đùa cợt dân làng về việc sói đến ăn thịt đàn cừu của mình làm mọi người lo lắng bỏ hết công việc của họ chạy đến để giải cứu, còn cậu ta thì ngồi một chỗ cười vui sướng vì đã lừa được mọi người. Và cái kết là lúc sói đến thật, cậu ta lại kêu cứu nhưng lần này thì không ai tin lời cậu cả. Cả đàn cừu đã bị sói ăn thịt hết. Mẹ bảo lòng tin là thứ mà ta khó gây dựng được với người khác nhất, một khi ta dã làm họ mất lòng tin một lần rồi thì lần sau cho dù ta có làm đúng, làm tốt như thế nào cùng không có kết quả tốt. Mẹ bảo em nếu một việc nhỏ như vậy mà con đã nói dối thì sau này nhiều việc lớn hơn con cũng sẽ nói dối dễ dàng hơn, dần dần con sẽ trở thành người nói dối quen miệng, đánh mất lòng tin của bố mẹ, các em, và của mọi người và con sẽ không bao giờ làm được việc gì tốt đẹp cả. Bố mẹ bảo là bố mẹ không quan tâm việc con được điểm cao hay thấp, bố mẹ chỉ cần con luôn luôn nói thật. Cho dù, sau này có chuyện gì xảy ra đi nữa con cũng luôn phải nói thật với bố mẹ, dù là chuyện nhỏ hay chuyện lớn. Có như thế bố mẹ mới biết con đang gặp phải chuyện gì và sẽ tìm ra cách giải quyết giúp con để con hiểu được vấn đề và tiến bộ hơn. nhìn vào đôi mắt gầy đầy lo lắng và buồn bã thất vọng của mẹ. Em hối hận lắm, em ôm chầm lấy mẹ và khóc nức nở.

Từ đó trở đi, em tự hứa với lòng và cũng hứa với mẹ là dù có chuyện gì xảy ra đi nữa em sẽ luôn nói thật với bố mẹ. Em không muốn làm bố mẹ buồn, cũng không muốn mình là một người chị mà không làm gương tốt được cho các em của mình. Dù bây giờ em đã là học sinh lớp sáu, nhưng em vẫn luôn nhở về ngày hôm đó dể luôn nhắc nhở bản thân mình.

15 tháng 8 2018

Đọc sách, tôi rất thích một câu nói của nhà văn người Úc: "Không có gì là hoàn hảo, có chăng chỉ là sự đề cao mà thôi". Đúng, thử hỏi trong chúng ta có ai dám tự nói mình chưa mắc lỗi dù chỉ một lần không?

Tôi cũng vậy, có lẽ tôi không thể quên lỗi lầm mình gây ra hôm đó, khiến người tôi yêu quý nhất - mẹ tôi, buồn lòng...

Hôm ấy, đất dát vàng ánh nắng, trời mát dịu, gió khẽ hôn lên má những người đi đường. Nhưng nó sẽ là ngày tuyệt đẹp, nếu tôi không có bài kiểm tra khoa học tệ hại đến như vậy, hậu quả của việc không chịu ôn bài. Về nhà, tôi bước nhẹ lên cầu thang mà chân nặng trĩu lại. Tôi buồn và lo vô cùng, nhất là khi gặp mẹ, người tôi nói rất chắc chắn vào tối qua: "Con học bài kỹ lắm rồi".

Mẹ đâu biết khi mẹ lên nhà ông bà, ba đi công tác, tôi chỉ ngồi vào bàn máy tính chứ nào có ngồi vào bàn học, bởi tôi đinh ninh rằng cô sẽ không kiểm tra, vì tôi được mười điểm bài trước, nào ngờ cô cho làm bài kiểm tra mười lăm phút. Chả lẽ bây giờ lại nói với mẹ: "Con chưa học bài hôm qua" sao? Không, nhất định không.

Đứng trước cửa, tôi bỗng nảy ra một ý "Mình thử nói dối mẹ xem sao". Nghĩ như vậy, tôi mở cửa bước vào nhà. Mẹ tôi từ trong bếp chạy ra. Nhìn mẹ, tôi chào lí nhí "Con chào mẹ". Như đoán biết được phần nào, mẹ tôi hỏi: "Có việc gì thế con"? Tôi đưa mẹ bài kiểm tra, nói ra vẻ ấm ức: Con bị đau tay, không tập trung làm bài được nên viết không kịp”... Mẹ tôi nhìn, tôi cố tránh hướng khác. Bỗng mẹ thở dài! “Con thay quần áo rồi tắm rửa đi!”.

Tôi "dạ" khẽ rồi đi nhanh vào phòng tắm và nghĩ thầm: "Ổn rồi, mọi việc thế là xong". Tôi tưởng chuyện như thế là kết thúc, nhưng tôi đã lầm. Sau ngày hôm đó, mẹ tôi cứ như người mất hồn, có lúc mẹ rửa bát chưa sạch, lại còn quên cắm nồi cơm điện. Thậm chí mẹ còn quên tắt đèn điện, điều mà lúc nào mẹ cũng nhắc tôi. Mẹ tôi ít cười và nói chuyện hơn. Đêm đêm, mẹ cứ trở mình không ngủ được.

Bỗng dưng, tôi cảm thấy như mẹ đã biết tôi nói dối. Tôi hối hận khi nói dối mẹ. Nhưng tôi vẫn chưa đủ can đảm để xin lỗi mẹ. Hay nói cách khác, tôi vẫn chưa thừa nhận lỗi lầm của mình. Sáng một hôm, tôi dậy rất sớm, sớm đến nỗi ở ngoài cửa sổ sương đêm vẫn đang chảy "róc rách" trên kẽ lá.

Nhìn mẹ, mẹ vẫn đang ngủ say. Nhưng tôi đoán là mẹ mới chỉ ngủ được mà thôi. Tôi nghĩ: Quyển "Truyện về con người" chưa đọc, mình đọc thử xem". Nghĩ vậy, tôi lấy cuốn sách đó và giở trang đầu ra đọc. Phải chăng ông trời đã giúp tôi lấy cuốn sách đó để đọc câu chuyện "lỗi lầm" chăng ! "...

Khi Thượng đế tạo ra con người, Ngài đã gắn cho họ hai cái túi vô hình, một túi chứa lỗi lầm của mọi người đeo trước ngực, còn cái túi kia đeo ở sau lưng chứa lỗi lầm của mình, nên con người thường không nhìn thấy lỗi của mình". Tôi suy ngẫm: "Mình không thấy lỗi lầm của mình sao?". Tôi nghĩ rất lâu, bất chợt mẹ tôi mở mắt, đi xuống giường. Nhìn mẹ, tự nhiên tôi đi đến một quyết định: Đợi mẹ vào phòng tắm, rồi lấy một mảnh giấy nắn nót đề vài chữ.

Mẹ tôi bước ra, tôi để mảnh giấy trên bàn rồi chạy ù vào phòng tắm. Tôi đánh răng rửa mặt xong, đi ra và... chuẩn bị ăn bữa sáng ngon lành do mẹ làm. Và thật lạ, mảnh giấy ghi chữ: "Con xin lỗi mẹ" đã biến đâu mất, thay vào đó là một chiếc khăn thơm tình mẹ và cốc nước cam. Tôi cười, nụ cười mãn nguyện vì mẹ đã chấp nhận lời xin lỗi của tôi.

Đến bây giờ đã ba năm trôi qua, mảnh giấy đó vẫn nằm yên trong tủ đồ của mẹ. Tôi yêu mẹ vô cùng, và tự nhủ sẽ không bao giờ để mẹ buồn nữa. Tôi cũng rút ra được bài học quý báu: Khi bạn biết xin lỗi bố mẹ, bạn sẽ có nhiều hơn một thứ bạn vẫn đang có, đó là tình thương.
"Từ thuở sinh ra tình mẫu tử "

Mình chép mạng đó ! Nếu bạn thích bài văn này hoặc cảm thấy hay thì k cho mình còn không cần văn chép mạng thì thôi khỏi k !

30 tháng 1 2019

Mk ủng hộ bn nè

30 tháng 1 2019

không phải đâu nha , ấn bình chọn đó

17 tháng 6 2020

Umk Thanks

14 tháng 6 2020

Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam

Độc lập- tự do- hạnh phúc

.................., ngày......tháng......năm......

Giấy đề nghị

Kính gửi:.....................................

Tập thể lớp......chúng em xin trình bày với........... như sau:..............................................................................

Thay mặt lớp.....

Lớp trưởng..............

Ya mk viết đây là các bn hãy cho mk các tìn huống và kính gửi ai đó thôi, nó có Càng nhiều càng tốt nha các bn.

                          XIN CÁC BẠN ĐỪNG ĐỂ Ý MK ĐĂNG                       Mkmuốn tìm ra những đứa nào ăn kẹo cao su nhả ra bôi cmn vào vở và kẹp giấy của mk !mk muốn giết hết bọn nó, căm thù vô cùng!cái j mk cx cho bn nó, mà mk xin hay mượn bọn nó cx ko cho, chúng còn lm hỏng đồ của mk, thì thôi mk cx cho qa, cx chả cần(vị tha vs bây h muốn chính tay cắt cổ).mk ghét cái loại bọn nó, cô giáo đã...
Đọc tiếp

                          XIN CÁC BẠN ĐỪNG ĐỂ Ý MK ĐĂNG                       

Mkmuốn tìm ra những đứa nào ăn kẹo cao su nhả ra bôi cmn vào vở và kẹp giấy của mk !

mk muốn giết hết bọn nó, căm thù vô cùng!

cái j mk cx cho bn nó, mà mk xin hay mượn bọn nó cx ko cho, chúng còn lm hỏng đồ của mk, thì thôi mk cx cho qa, cx chả cần(vị tha vs bây h muốn chính tay cắt cổ).

mk ghét cái loại bọn nó, cô giáo đã nhắc rằng "những bạn đã giúp mk trực nhật buổi chiều thì phải bt giữu gìn lớp sạch đẹp, bt tôn trọng các bạn"(mk là ng trong số ng trực nhật buổi chiều", vậy mà như thế, mấy bọn vô ơn, bầy bừa, bẩn thỉu vs đáng ghét, cáo éo le j cx kêu ngta, dở giọng ngọt dụ ngta vào cái bẫy tình bạn, mk muốn sé đứt đôi ng bọn nó.

bạn bn có thể giúp mk xuôi tan cơn bực tức mún ghiết ng thì mk xin cảm ơn !

5
17 tháng 10 2016

  Mình có lời khuyên đưa ra giúp bạn nè!

    Đừng vì những chuyện không hay mà làm mất đi tình đoàn kết trong lớp. Đúng là các bạn ấy sai nhưng bạn cũng không nên nói những lời lé như thế vì nếu 1 trong số các bạn trong lớp của bạn mà nhìn thấy stt này thì cũng không hay. Vì vậy, bạn có thể gặp riêng một vài bạn để nói chuyện rõ ràng trong trường hợp các bạn ấy không đồng tình và cố ý làm vậy thì bạn có thể trực tiếp lên gặp cô/ thầy chủ nhiệm đưa ra ý kiến của bản thân. 

Mình hi vọng những lời góp ý của mình sẽ làm bạn bớt giận và suy nghĩ lại bạn nhé! hihi

17 tháng 10 2016

Nhỡ tụ nó biết rồi đánh hội đồng thì sao  gianroi

Cẩn thận nhé ! Vậy ko còn cách nào tốt hay sao ?  Theo mk nên lm hòa là cách tốt nhất . Mấy đứa hiền thì ko sao chứ vào mấy bọn côn đồ có ... tụ nó dìm mk xuống là chết , toi mạng đó .

Đúng là hãi thật , học cùng lớp vs nhau mà nhẫn tầm vậy đó hả ? Ở lớp tụ mk cx xảy ra vài vụ tương tự thế nhưng cấp độ nhẹ lắm . Cùng lắm cx chỉ cãi nhau rồi lại làm hòa thôi , đấy là con trai . Nhất là tụ con gái ở lớp ấy , chả những ko bảo vệ nhau mà còn ns xấu và đâm sau lưng cơ . Mk may sao ko dính vào. 

17 tháng 7 2018

Ai bảo tuổi học sinh là rất thảnh thơi và vô tư. "Chúng không phải lo nghĩ nhiều, chỉ có học và vui chơi suốt tuổi học trò". Xin khẳng định là người ấy chỉ đúng một phần, chúng tôi tuy đúng như vậy nhưng trong lòng mỗi người học sinh đều có một nỗi buồn như nhau, đó là :"Hè sắp qua". Đối với những đứa ham chơi, chúng nó tiếc vì không đủ thời gian chơi cho sướng để vào năm học chúng bù đầu vào học. Những đứa ham học, chúng mong thời gian qua nhanh để tới trường cùng bè bạn thi đua học tập, tiến lên mỗi ngày. Còn tôi, thời gian hè này nhanh quá, tôi tiếc vì chưa làm gì được cho bản thân. Tôi còn chưa hưởng thụ hết mùa hè mà, sao thời gian nhanh vậy? Tiếc vì mình chưa trưởng thành, tiếc vì mình bỏ lỡ nhiều bài học trong cuộc sống, tôi chỉ biết ngồi trong nhà học và học. Sẽ ra sao với một con người chỉ nắm vững lí thuyết mà không biết một cái gì về thực hành, về kinh nghiệm giao tiếp, lối ăn nói trang nhã. Có lẽ hè này tôi không làm được, nhưng tôi hứa vào một mùa hè sau, tôi sẽ làm những điều mà tôi hứa. Bao nhiêu hoài bão đang chờ đợi, sao phải hững hờ ?

+ Đại từ : Mình ghi in nghiêng + chữ in đậm nhé

+ 1 cặp đại từ quan hệ : tuy - nhưng

Nguồn : nguyen thi vang.