Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Em rất yêu quý quê hương mình.Quê em gợi lên bao kí ức tuổi thơ trong em.Quê hương đã đón em chào đời và tình yêu da diết từ người mẹ của mảnh đất.Tình yêu thương của em đối với quê hương đã in sâu từ khi mới lọt lòng.Em cũng không quên những buổi sáng ra sông bắt con tôm,chiều chiều ra triền đê hóng mát gối đầu trên thảm cỏ.Em rất yêu tiếng mỗi buổi sớm mai cho em một ngày nắng đẹp.Và cũng rất yêu ngững người đã vất vả một nắng hai sương sớm tối cần mẫn trên cánh đồng.Em ngước lên trời mơ về một tương lai tốt đẹp.Mai sau dù đi đâu xa,em vẫn luôn nhớ về mảnh đất này nơi cho em những ngày ấu thơ tuyệt đẹp.Dù già hay tẻ thì trong lòng mỗi người cũng có một tình yêu đặc biệt đối với quê mình.
Cặp từ trái nghĩa: già-trẻ
cặp từ đồng nghĩa: chào đời- lọt lòng
Chỉ khoảng thời gian của một người đã mất khi người đó còn sống.
* Đầu - ngực: là trung tâm vận động và định hướng.
* Bụng: là trung tâm của nội quan và tuyến tơ.
Nhện giống Giáp xác về sự phân chia cơ thể, nhưng khác về số lượng các phần phụ. Ở nhện phần phụ bụng tiêu giảm, phần phụ đầu ngực chỉ còn 6 đôi, trong đó có 4 đôi chân làm nhiệm vụ di chuyển
Nhện có 6 đôi phần phụ, 4 đôi chân bò.
Con người không thể thiếu đức tính kiên trì và ý chí nghị lực nếu muốn thành công trong cuộc sống. Câu tục ngữ “Có chí thì nên” mà ông cha ta truyền lại đã khẳng định điều đó. “Chí” là hoài bão, lý tưởng tốt đẹp, là ý chí, nghị lực và sự kiên trì. “Nên” là sự thành công trong mọi việc. “Có chí thì nên” khẳng định vai trò và ý nghĩa to lớn của ý chí trong cuộc sống. Khi ta làm bất cứ việc gì, nếu có ý chí, nghị lực và sự kiên trì thì chúng ta sẽ vượt qua được mọi khó khăn, trở ngại để đi đến thành công bởi vì tất cả những thành công đều phải trải qua quá trình rèn luyện lâu dài. Tính kiên trì sẽ giúp chúng ta không nản chí trước những thất bại và biết rút kinh nghiệm từ những thất bại đó để làm nên thành công sau này. Nếu chỉ có một lần thất bại đã nản lòng, nhụt chí thì chúng ta sẽ không bao giờ đạt được mục tiêu của mình. Tóm lại, mỗi học sinh nên hiểu được lợi ích của đức tính kiên trì và bắt đầu rèn luyện ý chí, nghị lực ngay từ những việc nhỏ trong học tập để sau này trở thành những người có ích cho xã hội.
Có một bí quyết mà cô giáo chỉ mình. Khi đề bài yêu cầu sử dụng thành ngữ, ca dao, tục ngữ,...Bạn chỉ cần trích dẫn và nêu cảm xúc của mình về câu đó. Ví dụ nha:
Trong kho tàng văn học Việt Nam có rất nhiều những câu thành ngữ mà cha ông ta đã để lại để răn dạy chúng ta giữ gìn những truyền thống tốt đẹp của dân tộc, giáo dục con người theo đạo lí tổ tiên. Nhưng em thích nhất một câu thành ngữ, câu thành ngữ này đã để lại trong em nhiều suy nghĩ ( trích câu thành ngữ ấy ra ). Vân vân...
Chúc bạn thành công.
lên mạng bn ê,đứa nào trả lời câu này chắc chắn cx nên mạng thôi
Dưới mái trường thân thương - nơi lưu giữ bao kỉ niệm của tuổi học trò thì Cô giáo dạy văn đã để lại ấn tượng sâu sắc nhất trong lòng tác giả. Trong kí ức của mình, những kỉ niệm về Cô cứ thế hiện lên từ những ngày đầu tiên Cô học trò nhỏ đặt chân vào ngôi trường trung học phổ thông cho đến những bài giảng đầy nhiệt huyết và yêu nghề của Cô giáo. Cái cách Cô truyền đạt thật đặc biệt, Cô khiến cho học trò tiếp thu không chỉ những bài học trên sách vở mà cả trong cuộc sống. Đó là người Thầy mẫu mực có nhân cách cao đẹp khiến cho mỗi học sinh đều cảm thấy hạnh phúc khi được học Cô.
Mái trường - Ngôi nhà thứ hai luôn là nơi lưu lại những dấu ấn đáng nhớ nhất cuộc đời mỗi con người. Ở nơi đó, Thầy Cô là cha mẹ, bạn bè là anh em gắn bó với nhau như ruột thịt và cùng nhau tạo nên những kỉ niệm khó phai. Suốt những năm tháng cắp sách đến trường, chắc hẳn ai cũng có ấn tượng với một Thầy Cô giáo nào đó. Những người để lại cho ta kinh nghiệm suốt đời hay vực ta đứng dạy từng những nơi tối tăm, hay đơn giản là cách giảng bài sâu sắc mà không sao quên được. Tôi cũng vậy, suốt ba năm phổ thông Cô Hưng dạy văn là người tôi nhớ nhất.Viết về hình tượng Cô giáo ngay từ bé chúng tôi đã được nhào nặn trong trí tưởng tượng đó là Cô giáo với mái tóc đen dài bóng mượt, cặp gọn gàng bằng một chiếc kẹp giản dị, da trắng môi đỏ, luôn mặc áo dài thướt tha và dáng đi khoan thai, nhẹ nhàng. Với tôi, chắc chắn đó là Cô giáo bước ra từ giấc mơ.
Ngày đầu ngỡ ngàng bước vào lớp mười, buổi đầu tiên gặp gỡ, Cô bước vào lớp với cặp kính râm to đen, chúng tôi có chút nhốn nháo và bất ngờ, Cô hóm hỉnh giải thích: “Buổi đầu chào cả lớp mà Cô giống mafia quá, Cô xin lỗi các em nhưng nếu bây giờ Cô bỏ kính ra thì cả lớp chắc không ai học được vì sợ vừa vì cười đấy. Cô bị ngã xe, lớp thông cảm cho Cô nhé!” và kèm theo đó là nụ cười rạng rỡ. Tôi cũng phát hiện ra rằng không phải Cô giáo dạy văn nào cũng có giọng nói ngọt như mía lùi hay lanh lảnh như chim hót. Cô Hưng giọng khá trầm và khàn nhưng chưa bao giờ chúng tôi cảm thấy ngao ngán với tiết văn của Cô. Ngày đầu tiên ấy, Cô còn giới thiệu và kể thêm vài câu chuyện vui về “cái tên giông tên con trai” của Cô. Vậy là giờ dạy mở màn, Cô đã đốn tim trọn vẹn bốn mươi lăm thành viên 10A3, đặc biệt là tôi, cảm nhận được một tâm hồn đồng điệu.
Nhắc đến Cô giáo, người ta luôn mường tượng ra sự ân cần, nhẹ nhàng, dạy dỗ chỉ bảo tận tình, sự nhiệt huyết và yêu trẻ. Cô Hưng cũng không phải ngoại lệ. Nhưng điều đặc biệt hơn cả, Cô là người rất cá tính và hiện đại. Cô luôn có cách lôi kéo chúng tôi không thể dời khỏi lời giảng của Cô một giây phút nào. Cô vẫn giữ những nét truyền thống của một nhà giáo, không sai lệch về tư tưởng, đạo đức nhưng Cô cũng không quên bỏ vào đó một chút cái tôi cá nhân riêng để học sinh có thể nhớ về Cô mãi. Ông nội tôi trước đây là một nhà Nho dạy chữ Hán vì vậy ông rất thích con cháu nối nghiệp ông. Mỗi lần về thăm quê, ông lại thủ thỉ với tôi: “Làm giáo viên con nhé! Tôi chỉ biết mỉm cười và lẳng lặng gật đầu”. Tôi yêu trẻ nhưng nóng tính mà ngành giáo luôn cần sự kiên nhẫn và tôi đã tự nhủ rằng “không bao giờ mình thi sư phạm”. Nhưng rỗi mỗi tiết văn của Cô lại truyền thêm cho tôi cảm hứng. Tôi sẽ đứng trên bục giảng, thổi hồn vào từng câu chữ và học sinh sẽ quý mến tôi như chứng tôi kính trọng, yêu quý Cô bây giờ. Tôi sẽ niềm nở, hài hước và thân thiện giống Cô. Tôi sẽ dạy cho những đứa con thứ hai của tôi không chỉ tri thức mà còn cả cách làm người, cách yêu thương cuộc sống, cách gieo lòng nhân hậu với những con người ra chưa từng biết, chưa từng gặp qua mỗi trang sách giống như Cô dạy chúng tôi trong mỗi tiết học.
Cô Hưng mang dáng dấp của người phụ nữ hiện đại nhưng cũng không quên đi nét truyền thống trong mình. Không phải phóng đại, nhưng Cô là người phụ nữ giỏi việc nước, đảm việt nhà. Cô luôn nhiệt tình tham gia các hoạt động Đoàn trường, nhiều năm đạt danh hiệu Giáo viên xuất sắc. Năm học 2012-2013, lần đầu tiên Cô bồi dưỡng học sinh giỏi lớp 12 mang lại thành tích rực rỡ như thế: Ba giải nhì, một giải ba và một giải khuyến khích, đứng nhất tỉnh năm đó. Ở nhà, hai con của Cô luôn là những con ngoan trò giỏi. Hai em luôn dạt danh hiệu học sinh giỏi qua từng năm học. Niềm vinh dự hơn cả là con trai Cô từng đạt giải học sinh tỉnh lớp 5. Cô là người giữ lửa và ngọn lửa ấy luôn bùng cháy trong gia đình nhỏ hạnh phúc của Cô.
Tôi đang cảm nhận từng ngày trọn vẹn khi còn là học sinh, khi còn được ngồi trên ghế nhà trường. Và tôi không thể nào quên những kỉ niệm thời áo trắng bên bạn bè, trang sức cùng hình ảnh người Cô miệt mài bên giáo án. Người đã truyền dạy cho tôi bao tri thức, bao ước mơ và hi vọng - Cô Hưng.
1, a) - Đường phố: Là đường phố là đường đô thị, gồm lòng đường và hè đường phố.
- Phố xá: Phố, đường phố (nói khái quát).
- Phố cổ: Là tên gọi thông thường của một khu vực đô thị có từ lâu đời.
b) - Nhanh nhanh: Có tốc độ, nhịp độ trên mức bình thường.
- Nhanh gọn: Nhanh chóng, gọn - lẹ.
- Nhanh nhẹn: Là nhanh trong mọi cử chỉ, động tác.
c) - Đường đất: Đường đi, về mặt lối đi hoặc độ dài, bước khó khăn phải vượt qua.
- Đường sá: Đường đi lại trên bộ (nói khái quát).
- Đường làng: Đường ở trong làng. :v
2. Đặt câu:
a) + Trên đường phố, mọi người đi lại tấp nập.
+ Phố xá nhộn nhịp người qua lại
+ Các khu phố cổ thật đẹp và lung linh.
b) + Chúng ta hãy đi nhanh nhanh.
+ Ta giải quyết thật nhanh gọn.
+ Bạn ... ( nào đó) thật nhanh nhẹn.
c) + Đường đất thật khó đi.
+ Đường sá xa xôi.
+ Đường làng nhộn nhịp...
1/ Giải thích nghĩa của các từ:
a)- Đường phố: Đường phố là một công trình xây dựng công cộng với đặc trưng là đường xá làm trung tâm gắn môi trường xây dựng ở hai bên vĩa hè của đường (nhà cửa, công trình, quảng trường, nhà hát lớn, công viên, chợ, siêu thị, cửa hàng, tụ điểm văn hóa khác…) hay nói một cách đơn giản, đường phố chính là những con đường đi qua hoặc xây dựng trên một hay những con phố nhất định.
-Phố xá: Phố xá là đường phố nói chung.
-Phố cổ:Phố cổ là tên gọi thông thường của một khu vực đô thị có từ lâu đời .
b)- Nhanh nhanh: Là có tốc độ, nhịp độ trên mức bình thường.
-Nhanh gọn: Có nghĩa là không kéo dài, giải quyết nhanh gọn.
- Nhanh nhẹn: Nhanh nhẹn là hoạt bát, nhẹ nhàng và mau chóng.
c) - Đường đất : Là mặt đường không có bê - tông chỉ có đất.
- Đường xá:Chỉ chung các con đường trên bộ dành cho giao thông công cộng, không kể đường ray (tàu hỏa) hoặc đường lái xe vào nhà.
- Đường làng: Là đường nông thôn hẹp được rào một bên.
2/ Đặt câu với mỗi từ trên:
a)- Đường phố: Đường phố nơi đây được cảnh sát canh giữ 24/24h.
-Phố xá: Phố xá nhộn nhịp người qua lại.
- Phố cổ: Khu phố cổ Hà Nội là nơi thu hút du khách mọi miền đến tham quan.
b) - Nhanh nhanh: Cậu hãy mau mau chuẩn bị nhanh nhanh lên đi! Sắp trể giờ rồi!
- Nhanh gọn: Cô ấy là người luôn luôn giải quyết công việc rất nhanh gọn.
- Nhanh nhẹn: Anh trai tôi là một người rất nhanh nhẹn.
c)- Đường đất: Cứ mỗi lần mưa xuống là con đường đất dẫn tới nhà tôi rất trơn trợt.
- Đường xá: Đường xá nơi đây thật lầy lội.
- Đường làng: Trước nhà tôi là một con đường làng nhỏ.
Bạn học tốt nhá!^^
Kho tàng ca dao, tục ngữ Việt Nam phong phú đặc sắc với nhiều chủ đề khác nhau. Có nhiều câu nói gợi ra mối quân hệ giữa nội dung và hình thức, giữa vẻ bề ngoài và phẩm chất bên trong, qua đó đánh giá cao nội dung cũng như phẩm hạnh của con người. Những điều đó đã được ông cha ta gửi gắm vào câu:
“ Tốt gỗ hơn tốt nước sơn”.
Trải qua bao năm tháng,câu tục ngữ vẫn còn nguyenn giá trị quý báu, thể hiện một chân lí quan trọng ở đời. Vậy “gỗ” là gì? “Gỗ” ở đây có nghĩa là chất liệu làm nên một sản phẩm, vật dụng. Thế còn “nước sơn” thì sao? Nó được hiểu là lớp sơn bao bọc bên ngoài vật dụng. Chất liệu gỗ bên trong có tốt, đồ dùng đó mới có chất lượng. Ta hiểu được rằng chất liệu bên trong quan trọng hơn hình thức bên ngoài.
Từ đó ta có thể mở rộng ra để hiểu ý nghĩa của câu tục nhữ, giữa nội dung và hình thức, bao giờ cũng vậy, nội dung vẫn được coi trọng hơn. Và mở rộng ra hơn nữa là mối quân hệ giữa vể đẹp bên ngoài và phẩm chất bên trong của một con người. Chắc hẳn các bạn ai cũng biết xưa có ông trạng Mạc Đĩnh Chi tuy tướng mạo xấu xí nhưng ông vẫn được người đương thời trọng vọng, người đời sau kính mến. Đó là bởi tài năng lỗi lạc và đức thanh cao, liêm khiết của Trạng nguyên. Ta bỗng nhận ra rằng: chớ có đánh giá con người qua vẻ hào nhoáng bên ngoài, phẩm hạn bên trong mới la quan trọng. Nếu chir xem xét về hìnhthức của một ai đó ta sẽ chẳng thể nào có cái nhìn nhận đánh giá đúng. Phải chăng đây cũng chính là cơ sở thực tế của câu tục ngữ?
Nhưng liệu câu nói đó có cón đùng với xã hội hiện nay không? Thử hỏi một ngôi nhà có kết cấu vững chắc, an toàn nhưng không tiện nghi thì có ai thích không? Một sản phẩm có chất lượng tốt đến mấy mà hình thức không ưa nhìn, không bắt mắt thì sao được người tiêu dùng lựa chọn. Cũng như một con người ngoan ngoãn, giỏi giang nhưng chưa chắc đã nhận đươc sự quý mến. Câu tục ngữ:
“Cái răng cái tóc là góc con người”
ra đời với ý nghĩa đó. Nếu nhìn qua, hai câu tục ngữ trên tưởng như trái ngươc nhau nhưng nếu chú ý ta sễ thấy hai câu nói trên bổ sung ý nghĩa cho nhau. Câu nói:
“Cái răng cái tóc là góc con người”
khuyên chúng ta nên giữ gìn cơ thể sao cho sạch sẽ, gọn gàng vì vẻ đẹp bên ngoài cũng phần nào phản ánh tính cách bên trong. Ví như một bạn học sinh, ý thức dẫu có tốt đén mấy nhưng ăn mặc luộm thuộm, không biết sống sạch sẽ chắc chắn cũng không được mọi người xung quanh yêu mến. qua đó ta mới thấy được các yếu tố: nội dung và hình thức, vẻ đẹo và phẩm hạn gắn bó mật thiết như thế nào. Và để đánh giá về một ai đó có lẽ phải nhìn một cách tổng quan tất cả các yếu tố trên.
Câu tục ngữ: “Tốt gỗ hơn tốt nước sơn” có thể không còn hoàn toàn đúng với cuộc sống hiện đại nhưng đo vẫn mãi là lời khuyên cho những ai muốn trở nên toàn diện. Trong cuộc sống cần có sự cân đối, hài hòa giữa hình thức và nội dung, con người cần biết liên kết chặt chẽ giữa vẻ đẹp bên ngoài và phẩm chất bên trong của mình.
Câu chuyện thật đơn giản mà người ông đã dạy cháu và cũng là dạy chúng ta: muốn hiểu biết phải biết bắt đầu từ đâu, cũng như lòng kiên nhẫn theo đuổi mục đích của mỗi người, của cuộc đời, đúng như cổ nhân đã nói cách tốt nhất của dạy học là làm gương. Đất nước ta cũng vậy các thày cô giáo muốn có kết quả của việc chống bệnh thành tích trong học tập cũng như gian lận trong thi cử thì trước hết lãnh đạo, các thày phải làm tốt sự nghiệp của mình bằng cách làm gương. Như cụ Khổng Tử nói: Không có trò dốt mà chỉ có thày tồi quả chí lý.
uh
KHẨU NGIỆP CÓ NGĨA LÀ NGHIỆP DO LỜI NÓI GÂY RA
NGHIỆP QUẬT LÀ GIỐNG NHƯ BỊ TRỜI PHẠT Í