Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
a) Trong khổ thơ 1 : Việt đưa vai cho vịn rồi đỡ ông lên thềm.
b) Trong khổ thơ 3 : Việt nói : Khi nào ông đau, ông nói mấy câu “Không đau ! không đau !”
c) Trong khổ thơ 4: Việt biếu ông cái kẹo.
Những nét đáng yêu, ngộ nghĩnh của Lượm trong hai khổ thơ đầu là : Lượm bé loắt choắt, đeo bên mình cái xắc nhỏ, đôi chân nhanh thoăn thoắt, ca lô đội lệch, mồm huýt sáo, vừa đi vừa nhảy.
- Tặng Biết Tuốt :
Một hôm đi dạo qua dòng suối
Biết Tuốt nhảy qua con cá chuối.
- Tặng Nhanh Nhảu :
Nhanh Nhảu đói, thật tội
Nuốt chửng bàn là nguội.
- Tặng Ngộ Nhỡ :
Có cái bánh nhân mỡ
Dưới gối cậu Ngộ Nhỡ.
Cậu bé đã làm điều không phải với cây si: Cậu dùng dao nhọn khắc tên mình lên thân cây, khiến cây đau điếng.
Để cậu bé hiểu nỗi đau của mình, cây cố lấy giọng vui vẻ hỏi tên cậu bé. Biết cậu bé tên là Ngoan, cây nói : “Vì sao cậu không khắc tên lên người cậu ?” khiến cậu bé rùng mình và hiểu ra rằng cây cũng đang đau đớn.
Thấy chiếc rễ đa nằm trên mặt đất, Bác bảo chú cần vụ trồng cho chiếc rễ mọc tiếp.
Một hôm, Bác Hồ đến thăm một ngôi chùa. Lệ thường , ai vào chùa cũng phải bỏ dép. Nhưng vị sư cả mời Bác cứ đi cả dép vào. Bác không đồng ý. Đến thềm chùa, Bác cởi dép để ngoài như mọi người, xong mới bước vào.
Lượm là một cậu bé dũng cảm. Ngoài mặt trận đạn bay vèo vèo nhưng Lượm vẫn chuyển thư an toàn.