K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

24 tháng 3 2022

ô tô đi hết quãng đường mất số thời gian là :

104,5 : 38 = 2,75 ( giờ ) = 2 giờ 45 phút

đ/s:...

24 tháng 3 2022

ô tô đi hết quãng đường mất số thời gian là :

104,5 : 38 = 2,75 ( giờ ) = 2 giờ 45 phút

ô tô đến B lúc :

7 giờ 20 phút + 2 giờ 45 phút = 10 giờ 5 phút

đ/s:..

14 tháng 4 2022

cứu

14 tháng 4 2022

Kể lại câu chuyện" Cánh Cam lạc mẹ" bằng lời kể của Cánh Cam.

16 tháng 3 2022

a) Đổi 2 giờ 30 phút = 2,5 giờ

Trong 2 giờ 30 phút Lan đi được:

 10 x 2,5 = 25 (km)

Hiệu vận tốc Lan và Mai là:

 30 - 10 = 20 (km/ giờ)

Kể từ khi xuất phát Mai gặp Lan sau:

25 : 20 = 1,25 (giờ) 

Đổi : 1,25 giờ = 1 giờ 15 phút

Lan và Mai gặp nhau lúc:

 8 giờ + 2 giờ 30 phút + 1 giờ 15 phút = 11 giờ 45 phút

b) Chỗ hai người gặp nhau cách B số km là:

 103 - 30 x 1,25 = 65,5 (km)

                   Đáp số: a) 11 giờ 45 phút
                                b) 65,5 km

4 tháng 8 2021

dòng3

4 tháng 8 2021

    Một người đi bộ với vận tốc 4,4km/giờ được quãng đường dài 11km. Tính thời gian đi của người đó.

        0,4 giờ

        4 giờ

        2,5 giờ

        0,25 giờ

5 tháng 3 2022

Chủ ngữ: In đậm

Vị ngữ: In ngang

Trạng ngữ: Chữ nhỏ

Cô giáo mới làm chúng tôi khá bỡ ngỡ nhưng sự thân thiện, cởi mở, dịu dàng của cô đã khiến không khí lớp ngay sau đó trở nên thật ấm áp. 

Đến khi tiếng loa từ chiếc ô tô nhỏ dần, tôi mới sực tỉnh và nhớ ra sắp đến giờ học.

Tôi bị cách chức tổ trưởng, còn người nhận chức danh ấy thay tôi lại là Nghi.

5 tháng 3 2022

cảm ơn bạn nhé, nhưng bạn không gạch chéo được à 

Thủ đô Mê-xi-cô một buổi tối mùa đông năm 1968. Đồng hồ chỉ bảy giờ kém mười phút. Vận động viên Giôn Xti-phen Ác-va-ri, người Tan-da-ni-a tập tễnh kết thúc những mét cuối cùng của đường đua Thế vận hội Ô-lim-píc với một chân bị băng bó. Anh là người cuối cùng về đích trong cuộc thi Ma-ra-tông năm ấy. Những người chiến thắng cuộc thi đã nhận huy chương và lễ trao giải cũng đã kết thúc. Vì thế...
Đọc tiếp
Thủ đô Mê-xi-cô một buổi tối mùa đông năm 1968. Đồng hồ chỉ bảy giờ kém mười phút. Vận động viên Giôn Xti-phen Ác-va-ri, người Tan-da-ni-a tập tễnh kết thúc những mét cuối cùng của đường đua Thế vận hội Ô-lim-píc với một chân bị băng bó. Anh là người cuối cùng về đích trong cuộc thi Ma-ra-tông năm ấy. Những người chiến thắng cuộc thi đã nhận huy chương và lễ trao giải cũng đã kết thúc. Vì thế sân vận động hầu như vắng ngắt khi Ác-va-ri, với vết thương ở chân đang rớm máu, cố gắng chạy vòng cuối cùng để về đích. Chỉ có Búc Grin-xpan, nhà làm phim tài liệu nổi tiếng là còn tại đó, đang ngạc nhiên nhìn anh từ xa chạy tới. Sau đó, không giấu được sự tò mò, Grin-xpan bước tới chỗ Ác-va-ri đang thở dốc và hỏi tại sao anh lại cố vất vả chạy về đích như thế khi cuộc đua đã kết thúc từ lâu và chẳng còn khán giả nào trên sân nữa. Giôn Xti-phen Ác-va-ri trả lời bằng giọng nói hụt hơi: Tôi rất hạnh phúc vì đã hoàn thành chặng đua với cố gắng hết mình. Tôi được đất nước gửi đi chín ngàn dặm đến đây không phải chỉ để bắt đầu cuộc đua mà là để hoàn thành cuộc đua. -Em hãy đặt một câu ghép nói lên suy nghĩ của mình về vận động viên Ác-va-ri
0