Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
CẢM ƠN CÔ
Em muốn nói cảm ơn cô thật nhiều
Hơn tất cả những điều em đã nói
Dù có lần chưa học bài, cô gọi
Bị cô phạt vì tội nói chuyện riêng
Cô dặn chúng em phải gắng học siêng
Đừng ham chơi, đừng có mà lười biếng
Trong giờ học thì không nên nói chuyện
Gắng học hành rồi sẽ tiến bộ lên
Cô ơi cô, em muốn cảm ơn cô
Cảm ơn cô đã ngày ngày dạy dỗ
Đã quan tâm, khuyên dăn và nhắc nhở
Công ơn cô em mãi nhớ không quên
*(bn tham khảo nha)*
Tham khảo nha
Thương lắm những con đò
Bao năm rồi chưa về lại trường xưa
Mái ngói hồng giờ nắng mưa phai nhạt
Tóc của thầy chắc cũng thêm sợi bạc
Mắt hoen mờ nhòa nhạt dấu thời gian.
Cả cuộc đời thầm lặng kiếp đò ngang
Thắp ngọn lửa cho trăm ngàn mơ ước
Bao lứa trò đã ra đi lần lượt
Như con thuyền theo sóng nước muôn phương.
Đò của thầy đầy nặng những yêu thương
Chắp đôi cánh từ cổng trường quen thuộc
Thêm niềm tin vững vàng bao nhịp bước
Cho chim trời vui lả lướt tung bay.
Đò của thầy vẫn lặng lẽ nơi đây
Dù mưa nắng bao ngày không mệt mỏi
Đem tri thức trải dài qua muôn lối
Tặng cho đời nguồn sáng mới tương lai.
Thèm một lần về nhặt cánh phượng rơi
Sống lại tuổi thơ ngây nhiều mong ước
Thương đò thầy trong nắng mưa bao lượt
Gieo xanh mầm trên đất nước quê hương.
Dẫu mai xa trường, bạn có buồn không
Những trang sách vở lưu luyến còn đâu
Nôn nao phượng nở đốt lửa trong lòng
Nắn nót hoài chẳng nên chữ chia ly
Mai xa trường rồi tạm biệt mùa thi
Lớp học thênh thang sân trường trống vắng
Nhớ lại kỷ niệm một thời áo trắng
Nét bút học trò còn nắng và mây
Mai xa trường rồi tậm biệt hàng cây
Trải dài trên sân những quả bàng non
Thơm ngát hương thơm cây hoa sữa nhỏ
Tạm biệt đi những chuyến đi chơi xa
Một " Ngày nhà giáo " âm thầm nhắc nhở
Công ơn dạy dỗ khắc thầm trong tim
Quyết " đưa đò " đi bắt nhịp cầu sáng
Cầu cho tri thức thắp sáng tương lai
k cho mk nha! :0
Chợt nhớ ra nay là ngày nhà giáo
Chợt xấu hổ cho những lần cao ngạo
Thì ra con cũng giống bấy nhiêu người.
Cầm bút lên điều đầu tiên con nghĩ
Đâu là cha, là mẹ, là thầy…
Chỉ là những cảm xúc vu vơ, tầm thường, nhỏ nhặt…
Biết bao giờ con lớn được,
Thầy ơi ! Con viết về thầy, lại “phấn trắng”,”bảng đen”
Lại “kính mến”, lại “hy sinh thầm lặng”…
Những con chữ đều đều xếp thẳng
Sao lại quặn lên những giả dối đến gai người.
Đã rất chiều bến xe vắng quạnh hiu
Chuyến xe cuối cùng bắt đầu lăn bánh
Cửa sổ xe ù ù gió mạnh
Con đường trôi về phía chẳng là nhà…
Mơ màng nghe tiếng cũ ê a
Thầy gần lại thành bóng hình rất thực
Có những điều vô cùng giản dị
Sao mãi giờ con mới nhận ra.
Bài thơ là cảm xúc của một con người đang dần lớn lên và trưởng thành hơn,bắt đầu biết suy nghĩ và quan tâm hơn đến những người xung quanh mình như cha,mẹ,thầy cô mọi thứ thường ngày thật hối hả nông nỗi bởi tuổi trẻ bây giờ bỗng trở nên giản dị ,bình thường hơn trong suy nghĩ chín chắn đang lớn dần đã hiểu ra và giác ngộ được những lời dạy của thầy cô.
Chọn lọc Thơ 8 chữ hay nhất về ngày 20-11 2:khi thầy về hưu
Cây phượng già treo mùa hạ trên cao
Nơi bục giảng giọng thầy sao chợt thấp:
"Các con ráng… năm nay hè cuối cấp…"
Chút nghẹn ngào… bụi phấn vỡ lao xao.
Ngày hôm qua hay tự tháng năm nào
Con nao nức bước vào trường trung học
Thương cây lúa hóa thân từ hạt thóc
Thầy ươm mùa vàng, đất vọng đồng dao.
Mai thầy về, sân trường cũ nằm đau?
Hay nỗi nhớ lấp vùi theo cát bụi?
Dẫu cay đắng, dẫu trăm nghìn đau tủi
Nhọc nhằn nào thầy gửi lại ngày sau?
Mai thầy về, mùa gọi nắng lên cao
Vai áo bạc như màu trang vở cũ
Con muốn gọi sao lòng đau nghẹn ứ
Đã bao lần con ngỗ nghịch thầy ơi!
Vất vả tận tụy cả đời tâm huyết vì học sinh là thế,nhưng ngày về hưu của thầy lại đượm màu buồn chẳng giống với cái cách ngày đầu tiên thầy đã đên bên giảng đường này và chọn nghiệp người lái đò,dạy dỗ bao thế hệ học sinh,bao nhọc nhằn bao lần khó nhọc vì ngỗ nghịch của học trò xin thầy gửi lại nơi bảng đen phấn trắng.
'Không thầy đố mày làm nên'
câu tực ngữ trên hẳn là đã rất quen thuộc với chúng ta rồi . Để bược tới thành công ta chỉ có một con đường duy nhất là học tập. Ta học ở trong sách vở , học ở thầy cô ,học ở bạn bè rồi biến thành vốn sống của mình . Nhưng cho dù ta có học hỏi như thế nào thì cũng cần phải có thầy cô giáo chỉ dạy mới có thể học tập tốt được.
Người ta thường ví thầy cô giáo là người tra người mẹ thứ hai quả không sai. Tra mẹ cho ta hình hài, chăm sóc ta lúc ta mệt mỏi , ốm đau . Còn thầy cô là người chỉ đường, dẫn lối cho chúng ta bước đến được ước mơ và sự thành công. sẽ có những lúc ta cảm thấy thầy cô mình thật đáng ghét , thật quá đáng .Nhương nếu một ngày nào đó ta thành công và nghĩ lại đến những ngày còn đi học , nghĩ lại đến những thầy cô nghiêm khắc lúc trước, những thầy cô mà mình tường ghé đó ta sẽ cảm thấy biết ơn thầy cô ấy rất nhiều.Vì nếu như lúc đó thầy cô hiền dịu , dễ tính thì chúng ta có chịu học hay không,nế không chịu học thì có thành công được hay không.Thế nên chúng ta cần phải chân trọng, biết ơn các thầy cô giáo nhất là các thầy cô giáo đã từng dạy mình. Đường vì họ là người đã chách phạt mình mà chở nên ghét, thù hân họ mà hãy tôn trọng họ nhiều hơn.
Tôi tin chắc rằng mỗi chúng ta ai cũng từng bị thầy cô mắng,từng bị chách phạt ,phê bình và có những người điều đó là thường xuyên và lập đi lập lại mỗi ngày. Tôi cũng đã từng nhị nhắ nhở và phê bình về việc học tập, lúc đó thật sự tôi cảm thâý ghét cô giáo đó lắm nhương rôi bây giờ cô giáo đó lại là cô giáo mài tôi cám thấy thích và tôn trọng cô nhất.
Trong mỗi chúng ta , nhật là thời hiện đại này ai chũng cần phải đi học và người dạy học là thầy cô giáo .Vì thế hãy luôn tôn trọng và biết ơn họ
Tình bạn
Một chút tình một chút thương chút nhớ
Ta là bạn từ thuở nhỏ tuổi thơ
Tháng ngày chôi lòng người kô thay đổi
Tình bạn là cuộc tình khó phai phôi
Nắng và mưa cũng là hai người bạn
Gắn kết nhau xây lên từng bài ca
Kỉ liệm đẹp mưa đem lại cho nắng
Là hình ảnh rựng rỡ của cầu vồng
Tình bạn là tình yêu thương vĩnh cửu
Đến khi ta mở rộng tấm lòng mình
Nhớ thương thay mùi áo trắng đọng lại
Kỉ niệm ngày nào còn vương vấn mãi
Bóng dáng ai thấp thoáng dưới mái trường
Để sầu mai này chỉ còn là vấn vương
Hôm chia tay bạn ơi bạn có nhớ
Dưới cánh phượng kia, kỉ niệm chẳng phai mờ
Tình bạn kia nồng ấp trong năm tháng
Buồn cho người, người lặng bước lang thang
Thu đến thu đi rồi thu lại đến
Tôi nhớ tôi thương rồi tôi có quên ?
Thời học trò hồn nhiên, chiếc áo trắng
Để vào trong tim một khoảng vắng lặng...
Hay không hay không ???????????????? ^0^
Hè đi, hè đi mùa thu lại đến
Lá rơi xào xạc khắp cả bốn bề
Thầy cô, bạn bè trở lại trường lớp
Thầy cô cho ta bao nhiêu điều hay
Bụi phấn vương vãi ở trên bục giảng
Chỉ vì chúng ta, thầy cô phải khổ
Những viên phấn trên tay thầy cô giáo
Để cho chúng ta những bài học hay
Rồi mai sau đây chúng ta chia tay
Tóc thầy cô nay đã bạc trắng rồi
Những giây phút và kỉ niệm thân thương
Và mai sau chúng ta vẫn nhớ lại
Những kỉ niệm hạnh phúc tuổi học trò
sắp đến 20/11 rồi bạn nào biết làm thơ làm giúp mình bài thơ về mái trường, thầy cô nha cảm ơn trước
. Lời ru của thầy
Mỗi nghề có một lời ru
Dở hay thầy cũng chọn ru khúc này
Lời ru của gió màu mây
Con sông của mẹ đường cày của cha
Bắt đầu cái tuổi lên ba
Thầy ru điệp khúc quê nhà cho em
Yêu rồi cũng nhớ yêu thêm
Tình yêu chẳng có bậc thềm cuối đâu!
Thầy không ru đủ nghìn câu
Biết con chữ cũng đứng sau cuộc đời
Tuổi thơ em có một thời
Ước mơ thì rộng như trời, ngàn năm
Như ru ánh lửa trong hồn
Cái hoa trong lá, cái mầm trong cây
Thầy ru hết cả mê say
Mong cho trọn ước mơ đầy của em.
Mẹ ru em ngủ tròn đêm
Thầy ru khi mặt trời lên mỗi ngày
Trong em hạt chữ xếp dày
Đừng quên mẹ vẫn lo gầy hạt cơm
Từ trong vòm mát ngôi trường
Xin lời ru được dẫn đường em đi
(Con đường thầy ngỡ đôi khi
Tuổi thơ lăn một vòng bi tới rồi!)
Hẳn là thầy cũng già thôi
Hóa thân vào mỗi cuộc đời các em
Thì dù phấn trắng bảng đen
Hành trang ấy đủ thầy đem theo mình.
2. Người lái đò
Một đời người - một dòng sông...
Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,
"Muốn qua sông phải lụy đò"
Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa ...
Tháng năm dầu dãi nắng mưa,
Con đò trí thức thầy đưa bao người.
Qua sông gửi lại nụ cười
Tình yêu xin tặng người thầy kính thương.
Con đò mộc - mái đầu sương
Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày,
Khúc sông ấy vẫn còn đây
Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông...
3.
Em cám ơn thầy bài học hôm nay
Cho em hiểu cuộc đời là lẽ sống
Con người sống luôn phải biết hy vọng
Và vươn lên tìm hạnh phúc ngày mai
Em phải bước trên những quãng đường dài
Đầy chông gai, lắm bụi đường vất vả
Hãy cố lên không được để vấp ngã
Nung nấu tâm hồn quyết thắng gian nan
Những kiến thức luôn rộng mở thênh thang
Em cứ bước theo con đường đã chọn.
bạn có thể tự nghĩ 1 số câu cho mình tham khảo được không
Dẫu thời gian cứ dần trôi chảy mãi
Bóng hình thầy vẫn đọng lại trong tôi
Bao tháng ngày đâu nói đặng nên lời
Giờ điểm lại tình nào vơi tiềm thức
Trang vở cũ dường như chưa ráo mực
Tiếng của thầy nào đâu dứt lời vang
Đây trường xưa vẫn đậm nét vôi vàng
Đã hiện hữu những hành trang ngày cũ
Trường xưa đó bạch đàn nay im ngủ
Dáng thầy đây tóc đã rủ màu sương
Bao nếp nhăn của ngày tháng yêu thương
Mãi tô đậm hằn in gương mặt ấy
Và hôm nay thầy vẫn vui tay vẫy
Học trò xưa ai nấy đã toại danh
Về thăm lại với tất cả lòng thành
Kính tặng thầy ước mơ xanh dạo trước
Bao chuyến đò ngày xưa như quay ngược
Đàn trẻ thơ giờ đã bước vinh quang
Mang trên mình đầy ánh sáng huy hoàng
Thầy mãn nguyện ngập tràn niềm sung sướng.
Về mùa xuân nha bạn đây là ý tưởng của mình sắp kt nhưng có vẻ lủng củng
Khi mùa xuân đang gọi ánh nắng về
Chim ca hót líu lo như trẩy hội
Dịp Tết nào cũng mong được thăm quê
Hạnh phúc đơn giản chỉ là thế thôi.
Thành phố nhộn nhịp khúc hát tưng bừng
Đón những cành mai trải khắp phố phường
Bao lì xì đỏ rồi lại bánh chưng
Niềm vui sướng khác xa những ngày thường.
^-^
Thời gian đẹp ấy trôi qua thật mau
Để tiếp tục công việc chưa lo xong
Dành lại kỉ niệm cho xuân năm sau
Để hướng tới những ước mơ thành công.