Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Quyền của công dân trong cuộc sống hằng ngày :
- Được học tập, tìm tòi và khám phá những thứ mới lạ.
- Được vui chơi , giải trí, tham gia nhiều hoạt động bổ ích, nhằm giảm stress.
- Được chăm sóc,nuôi dưỡng,....
Nghĩa vụ của công dân trong cuộc sống hằng ngày :
- Kính trọng, yêu mến ông bà , bố mẹ ,...
- Không ngược đãi, hành hạ người trong gia đình.
- Chăm sóc, bảo vệ người thân trong gia đình hoặc những người xung quanh.
-.............
( Tất cả đều ví dụ vậy nha bạn )
-Quyền: được học tập, được vui chơi,...
-Nghĩa vụ: lễ phép với ông bà cha mẹ, thương yêu anh chị em trong nhà, chăm chỉ làm việc nhà và cố gắng chăm ngoan học giỏi
_ Mục đích học tập trước mắt của học sinh là:
+ Mỗi học sinh chúng ta cần cố gắng học tập tốt để trở thành người lao đọng toàn diện,trở thành con ngoan trò giỏi,cháu ngoan bác Hồ
_ Những việc làm đúng để thực hiện mục đích học tập của em là:
+ Tự giác,sáng tạo trong học tập
+ Tu dưỡng đạo đức,học tập tốt
+ Tích cực học ở lớp,ở trường và tự học
+ Tránh lối học vẹt,học lệnh các môn
2. đó là mình đã chấp hành nội quy của trương
ví dụ như + đi học đúng giờ
+làm bài đầy đủ
chấp hành nội quy cộng đòng như
+đội mũ bảo hiểm khi đi xe
+dưới 18 tuổi không được đi xe máy
4.nếu không có nề nếp ,kỉ cương thì xã hội rất tự do , và sau này xã hội sẽ không còn gì nữa
Thời gian vừa qua, miền Trung nước ta đã phải hứng chịu một trận lũ lịch sử, khiến cho người dân khốn đốn. Gây nhiều thiệt hại nặng nề. Đúng lúc này, truyền thống tương thân tương ái của dân tộc ta lại được phát huy mạnh mẽ. Và em cũng đã góp một phần sức nhỏ của mình vào đó.
Suốt mấy ngày nay, trên các kênh tivi, báo đài là những hình ảnh, những lời kêu cứu của người dân miền Trung tội nghiệp. Đối mặt với sự nổi giận của mẹ thiên nhiên, con người trở nên quá nhỏ bé. Nhưng sự kiên cường đã giúp họ chịu đựng, vượt qua trận lũ. Tuy nhiên, sau khi cơn lũ đi qua, thì điều gì còn ở lại? Đó là những trang sách vở, dụng cụ học tập nhuốm đầy bùn đất, những bộ trang phục rách, bẩn hết cả, những gia cụ, ngôi nhà, xe cộ hư hỏng nặng… Những người dân như rơi vào tay trắng, biết bao học sinh nghẹn ngào khi chẳng có sách vở, áo quần sạch sẽ để đến trường. Trước tình hình đó, người người nhà nhà chung tay góp sức ủng hộ miền Trung. Người có sức góp sức, người có của góp của. Nhìn thấy những hành động ấy, trong em bừng lên một cảm giác lạ lùng.
Tối hôm đó, em trở về nhà xin phép mẹ lấy những bộ trang phục không mặc nữa nhưng còn mới để tặng các bạn. Được mẹ đồng ý, em vui lắm, vội lấy áo quần ra giặt lại sạch sẽ, gấp gọn gàng để chuẩn bị gửi vào miền Trung. Xong xuôi, em vào tủ sách, lấy ra những cuốn sách của các năm học trước đóng vào hộp để gửi cùng. Suốt tối hôm đó, em mong sao cho ngày mai đến thật nhanh để được đem quà đến cho các bạn ở miền Trung. Nằm mãi không ngủ được, thế là em lại nghĩ vẩn vơ. Em nhớ đến hình ảnh những bản nhỏ tội nghiệp không có đồ ăn trong nhiều ngày, áo quần, sách vở trôi hết theo dòng nước lũ. Thế là em liền bật dậy, tìm chú heo mà mình đã nuôi suốt hai năm nay. Số tiền đó, được em dành dụm để mua đàn guitar. Tuy rất tiếc, nhưng nghĩ đến nó sẽ có thể giúp cho các bạn học sinh ở vùng lũ thì em lại quyết tâm hơn. Đập vỡ heo, em ngồi vuốt phẳng từng tờ tiền lại, cất gọn gàng vào phong bì. Làm xong tất cả, em trở về giường trong niềm hạnh phúc.
Em biết, hành động của mình không quá lớn lao. Nhưng em vẫn vô cùng hạnh phúc và vui sướng khi góp chút sức mình giúp đỡ đồng bào trong khó khăn. Em sẽ cố gắng học tập hơn nữa, để tương lai, có thể giúp đỡ nhiều người hơn bằng chính sức của mình.