K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Hôm đó là một ngày hội đối với tôi...

" An! Quỳnh Anh!Minh Quốc!Thảo Nguyên!Khôi Nguyên!Thủy! Đi theo bạn,thầy gọi này! "

Tôi : Cái gì thế cô?

Cô : Cô chẳng biết,thầy gọi ấy chứ!

Phương Anh : Nhanh lên nào! Thay đồ đi!

....

Quỳnh Anh : MÁ ƠI!!!!!!!!!!!CÁI GÌ THẾ QUỐC!!!!!!!!!!!!!!

Thủy : VỪA PHẢI THÔI!! QUẦN Ở NGOÀI CÁI BỌC KÌA,SAO LẠI LẤY VÁY MẶC CHỨ!!!!!!!!!

Minh Quốc : Tại không thấy quần mà.

....................................................................

Thầy : Lằng nhằng quá! Em nào thay xong ra ngoài đứng rồi đi từng chuyến!

Cả bọn : Yes,sir!

Thầy : Đầy đủ chưa! Đội trống đi trước nha!

* Vút *

Chiếc xe lao đi trong nháy mắt.

Minh Quốc : Hôm qua tui lại không onl nữa rùi~

Tôi : Hứ!

Minh Quốc : Bạn bà( Dương ) có onl ko?

Tôi : Không!

Minh Quốc : Ố hì hì, chúng tui hỉu nhau quá mờ~

Tôi : Grrrr...ĐỨNG LẠI CHO BÀ!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

...

Thủy : Hú! Chuyến 2 típ tục kìa...

Quỳnh Anh : Ra ngoài nói chuyện chứ ảnh hưởng bọn nhỏ học thể dục kìa!!!

Cả bọn : OK!

À nói trước,ngoài cổng trước có tới 2 quán bánh kẹo,mỗi quán có mỗi bộ ghế đá nha!

Tôi : ... Ra quán này ngồi cho mát.

Thảo Nguyên : Côi kìa coi kìa! Bà Quỳnh Anh sang bên kia ngồi với đám con trai kìa!

Tôi : Qua chọc bả lẹ!

Cả bọn : Đi đi.

........Còn típ......

A câu chuyện này có thật nha,mk thuật lại thui~

0
Phần 2 :Cả bọn : Đi đi!Thảo Nguyên : Ố hố hố...Quỳnh Anh mê trai ngồi sát nách Minh Quốc kìa.Cả bọn : CÁI GÌ???????????Quỳnh Anh : Ăn đấm giờ!Tôi : Xời ơi...Khôi Nguyên và Hùng Nguyên giành giựt bà Thảo Nguyên đã đi đến đâu rùi?Khôi ( Nguyên ) : Dám chọc chế à?Tôi: Dám chứ! Gan to mà!Khôi : ĐỨNG LẠI!!!!!!!!!!!Vũ : Be...e...e...eCả bọn : TRỜI ƠI!!! GIỐNG Y CON BÊ THIỆT KÌA.Minh Quốc : Nói nè...
Đọc tiếp

Phần 2 :

Cả bọn : Đi đi!

Thảo Nguyên : Ố hố hố...Quỳnh Anh mê trai ngồi sát nách Minh Quốc kìa.

Cả bọn : CÁI GÌ???????????

Quỳnh Anh : Ăn đấm giờ!

Tôi : Xời ơi...Khôi Nguyên và Hùng Nguyên giành giựt bà Thảo Nguyên đã đi đến đâu rùi?

Khôi ( Nguyên ) : Dám chọc chế à?

Tôi: Dám chứ! Gan to mà!

Khôi : ĐỨNG LẠI!!!!!!!!!!!

Vũ : Be...e...e...e

Cả bọn : TRỜI ƠI!!! GIỐNG Y CON BÊ THIỆT KÌA.

Minh Quốc : Nói nè nói nè...

Thì thầm thì thụt...

KHôi : Trời! Ông Minh Quốc hôn ông Vũ kìa!

Cả bọn : A HA HA HA HA!!!

Minh Quốc : Đâu ra!!! ĐẬU XANH RAU MUỐNG.

A HA HA HA HA...

* Vút *

Thủy : MÁ NÓ HẾT HỒN,CÁI XE NÀY!

Chuyến 3 tiếp tục...

Thủy : Y da...

Thầy : Còn thừa chỗ kìa,đứa nào ngồi đi! Thôi Minh Quốc ngồi đi!

Thủy : CÁI GIỀ !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

quỳnh Anh : T ~ T

Thủy : KHÔNG!!!!!!!!!!!!!!!! EM THÀ BỊ CÚP TIỀN TIÊU VẶT CÒN HƠN NGỒI SÁT TÊN PÊ ĐÊ NÀY!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

* Vụt *

Tôi : Tội nghiệp Quỳnh đáng thương ghê.

Quỳnh Anh : Cái gì...

Thảo : Hì hì

.................còn.................

0
Phần 4Khôi : Má!4 ăn hiếp 1!Tôi : Ha ha...Quỳnh Anh : Tui gọi 5 ly trà sữa rồi đấy!Cả bọn : Ừ......lát sau...Thủy : Ờ..Khôi : Hình như tụi tui đâu có kêu bà kêu trà sữa đâu!Quỳnh : Xạo! Lúc nãi tui hỏi uống TRà sữa nha! Mấy người bảo ừ ừ ừ ừ ừ năm đứa đó.Tôi : Ơ...Thảo : Sao tui không nhớ gì ta...Minh : * Với tay *Tôi : Chờ chút! Lỡ thầy bảo ra quán ngồi chơi thôi thì sao? Có nhiều...
Đọc tiếp

Phần 4

Khôi : Má!4 ăn hiếp 1!

Tôi : Ha ha...

Quỳnh Anh : Tui gọi 5 ly trà sữa rồi đấy!

Cả bọn : Ừ...

...lát sau...

Thủy : Ờ..

Khôi : Hình như tụi tui đâu có kêu bà kêu trà sữa đâu!

Quỳnh : Xạo! Lúc nãi tui hỏi uống TRà sữa nha! Mấy người bảo ừ ừ ừ ừ ừ năm đứa đó.

Tôi : Ơ...

Thảo : Sao tui không nhớ gì ta...

Minh : * Với tay *

Tôi : Chờ chút! Lỡ thầy bảo ra quán ngồi chơi thôi thì sao? Có nhiều người kêu người khác ra quán đợi,ăn uống cho đã đến khi trả tiền thì không có tiền trả.

Cả bọn : Ừm...

Thủy : Thôi tốt nhất chờ thầy đi sửa xe về cái đã!

Cả bọn : OK!

Lát.......

Thầy : Thầy bao cho,đứa nào chưa ăn thì ăn đi.

Tôi : Hên quá,nhẹ cả người.

Khôi : Ăn thôi!!!!!!!!

Lát...sau...

Tôi : Hôm nay vui thật đấy! Cúp học 3 tiết luôn...

Minh Quốc :...

* Tiết tiếng anh *

Tôi : Stand up!

Cả lớp : Gút mo ninh chít chờ! ( Good morning,teacher! )

Cô : Good morning class,sit down!

~~~~~~~~~~

Tùng!Tùng!Tùng!

Tôi : Yeahhhhhhh,về rồi.

THảo : Zui ghê

Thủy : Zui thiệt

Tôi : Á chết rồi...

Thảo,Thủy : Sao vậy?

Tôi : Uống trà sữa hơi trễ nên...no mất rồi! Chết rồi!!!!!Làm sao ăn cơm! Hôm nay cô lớp mk canh đó!!!!!!!!!!

Thảo : Hả?! Đừng đùa chứ!!!!!!!!

Tôi : Không đùa đâu,tui xem bảng thông báo rồi mà!

Thủy : Chết...chết...tui...cũng no rồi!

Thảo : Hả?????????!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Thủy : Mấy người kia,định cúp ăn hả?

Minh Quốc : Ừ,ăn không nổi đâu.

Hữu ( Nguyên ) : Tui không đi,nhưng trong tiết học tui ăn vụng 2 cái bánh bao nên...

Thảo : No rồi chứ gì...

Tôi : Hôm nay cô...cô Hằng trực đó!

Hữu,Quốc : Cái gì?????!!!!!!!!!

Cả bọn : Haizz.....

.......còn típ........

0
Lại một chuyện có thật nữa.......Hôm đó là ngày thi làm thiệp xuân kỷ Hợi 2019,lớp mình được cử 4 bạn đi....Cô : Mau lên,thầy chờ kìa.Tôi : Hu hu,em chưa ăn sáng mà...Minh Quốc : Em cũng vậy!Cô : Thôi thì ăn lẹ lẹ rồi đi.Ngân : Ê Quỳnh ( Anh ) tới chưa???TRung : Bả lò mò chậm chạp nên chưa tới.~~~Thắm : Ê Ê RA XEM KÌA,QUỲNH MẶC ÁO Hở BỤNG KÌA!!!Cả bọn : Cái gì???Uyên : Đi xem!* ÀO*tÔI :...
Đọc tiếp

Lại một chuyện có thật nữa....

.

.

.

Hôm đó là ngày thi làm thiệp xuân kỷ Hợi 2019,lớp mình được cử 4 bạn đi.

.

.

.

Cô : Mau lên,thầy chờ kìa.

Tôi : Hu hu,em chưa ăn sáng mà...

Minh Quốc : Em cũng vậy!

Cô : Thôi thì ăn lẹ lẹ rồi đi.

Ngân : Ê Quỳnh ( Anh ) tới chưa???

TRung : Bả lò mò chậm chạp nên chưa tới.

~~~

Thắm : Ê Ê RA XEM KÌA,QUỲNH MẶC ÁO Hở BỤNG KÌA!!!

Cả bọn : Cái gì???

Uyên : Đi xem!

* ÀO*

tÔI : Thiệt là!

Ngân : Mấy người đó....

Minh Quốc : Còn sót thứ gì không nhỉ?Giấy màu nè,giấy nè,bút,thước,gôm,màu tô,kim tuyến,...chắc đủ rồi.

Cô : Mệt quá kêu ăn sáng cái đã rồi tính sau mà cứ đi qua đi lại,hộp cơm nằm một đống đó. Người ta ăn xong rồi kìa.

Tôi : Quá khen.

....

Thảo : Bả mặc áo hở hang thiệt,có khi nào...

Tôi : cho chồng bả ngắm. Thảo định nói vậy à.

Thảo : Ừ.

Quỳnh ( Anh ): Đừng có đẩy tui coi!!!

Ngân : NHanh nhanh nào.Xin mời ông chồng bố láo ra nhìn.

Minh Quốc : Tán cho giờ,đẩy hoài.

Quỳnh : ...

Quốc : ...

Hữu : Mặt ai nấy ngáo như cục shit ớ.

Trung : Ờ.

Quỳnh : GRÀO!!!!!!!!!!

TÙNG!TÙNG!TÙNG!

Cô : Thôi vô học tiết Toán đã,đợi thày Hưng dạy thể dục xong cái.

Quỳnh,Quốc,Ngân,Tôi : hảảảảảảảảảả???!!!

Tôi : Chán thiệt,vẫn toán là sao???

* không khí u ám *

Quỳnh : Có vẻ như chẳng có chút hi vọng nào để đi thi cả.

Tôi : Im coi,cái mỏ bà trù ẻo thì hay lắm,làm có đc đâu!!!

----còn típ----

0
Phần 3Quỳnh Anh : Cái gì?~~~~~~~~Chuyến 4...Tôi : Cuối cùng cũng đã tới.Thầy : Trật tự! Mỗi bạn sẽ được phát một bó hoa để dâng quý đại biểu!Cả bọn : Vâng!...Tùng Tùng Tùng! Cách ! Tùng Tùng Tùng!...* Dâng hoa *Tuyết : Chào cờ! Chào!" Đoàn quân Việt Nam đi,chung lòng cứu quốc. Bước chân dồn vang..."Tôi : ( suy nghĩ ) Mỏi tay quá, để tay chào thế này biết chừng...
Đọc tiếp

Phần 3

Quỳnh Anh : Cái gì?

~~~~~~~~

Chuyến 4...

Tôi : Cuối cùng cũng đã tới.

Thầy : Trật tự! Mỗi bạn sẽ được phát một bó hoa để dâng quý đại biểu!

Cả bọn : Vâng!

...

Tùng Tùng Tùng! Cách ! Tùng Tùng Tùng!...

* Dâng hoa *

Tuyết : Chào cờ! Chào!

" Đoàn quân Việt Nam đi,chung lòng cứu quốc. Bước chân dồn vang..."

Tôi : ( suy nghĩ ) Mỏi tay quá, để tay chào thế này biết chừng nào.

.....................Tua......................

Thủy : Mỏi tay mỏi chân quá đi à!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Thầy : Rồi mấy đứa ra quán Trà Sữa chơi,uống đi!

Cả bọn : YEAHHHHHHHHHH!!!

Tôi : Thiệt tình...học sinh lớp 5 mà đi bộ thành một đám giữa lòng đường cho xe cán chơi à!

Thủy : Đúng đó! Vỉa hè không đi,đi giữa đường.

Thảo ( Nguyên ): Lớp 5A2 là lớp gương mẫu vậy mà đi giữa đường thành một đám thế này! Tụi mình 5A3 là lớp ngu nhất khối 5 vậy mà còn biết điều. Đúng là thầy cô trong trường chỉ bênh vực lớp nào học giỏi,xuất sắc thôi...

Tôi : Trong khi thầy cô nào biết được...mấy người đó ý thức kém thế này!

Thủy : Qua đường cẩn thận mấy má,ở đó mà tám đi!

...........

Tôi : Quán này có võng và ghế,Thảo nằm hay ngồi?

Thảo : Ngồi

Tôi : Vậy mình ngồi luôn.

Ông Minh (Quốc) nằm võng...

Thủy ngồi cùng võng với ông Minh Quốc...tiện thế cái võng lại đối diện bàn Quỳnh Anh ngồi,và...

* Cầm chai nước lên *

Thủy : Há há,tui chưa ngu.

Tới lượt ông Vũ...

Quỳnh : Grrr.... TRÁNH XA CHỒNG BÀ RAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!

Vũ : Má ơi cứu con,bà chằn nổi điên rồi!!!

Thủy : Nhiều võng và bàn quá,y như mê cung ý nhỉ.

Tôi : Hề...

Khôi : Chọi đá này,chọi đá này...

Tôi : Ồ vui đây..

Khôi : Hú hú chạy chạy anh em ơi!!!

Tôi : Thủy,Thảo,Nhung,phụ mình!

Khôi : Má! 4 ăn hiếp 1!

...........còn típ...............

0
Phần 2 :Cô : Rồi tiết Toán đã xong,gấp sách lại học Tiếng Việt.Tôi : Hề hề hôm nay kiểm tra viết( viết văn).MQ : ( giật bắn người ) Cái gì ????!!!!Tôi : Điếc à,tôi nói hôm nay kiểm tra viết. NHưng bọn mình không cần viết.MQ : Tại sao???Tôi : Ngu à,thầy Hưng dạy thể dục xong rồi thì đi thôi,mắc mớ gì ngồi trong lớp.MQ : Ờ ha,quên.Cô : Đứa nào đi thi thiệp xuân thì đi đi.* chạy *Ngân :...
Đọc tiếp

Phần 2 :

Cô : Rồi tiết Toán đã xong,gấp sách lại học Tiếng Việt.

Tôi : Hề hề hôm nay kiểm tra viết( viết văn).

MQ : ( giật bắn người ) Cái gì ????!!!!

Tôi : Điếc à,tôi nói hôm nay kiểm tra viết. NHưng bọn mình không cần viết.

MQ : Tại sao???

Tôi : Ngu à,thầy Hưng dạy thể dục xong rồi thì đi thôi,mắc mớ gì ngồi trong lớp.

MQ : Ờ ha,quên.

Cô : Đứa nào đi thi thiệp xuân thì đi đi.

* chạy *

Ngân : Ủa thầy đâu?

Quỳnh Anh : Ra hỏi bác bảo vệ thử.

Bác bảo vệ : Thầy đi lâu rồi.

Tôi : ...

MQ : hả,vậy thầy bỏ tụi mình lại sao???????

Tôi : Lỡ thầy chở tụi mình đi sau thì sao?

Quỳnh Anh : Đừng mơ mộng nữa.

Ngân : Không cũng có thể đó.

Mq : Vào nhờ cô gọi điện hỏi thử.

Tôi : Đi!

Quỳnh Anh : Thầy bỏ tụi mình lại chắc vì mải học tiết Toán đấy.

Cả bọn : Haizz.

Cô : Vậy hả? Để cô gọi...

* Brừ...*

Cô : Sao anh đi một cách thầm lặng,bỏ lại lớp em là sao?

Thầy : Không phải,lát chở chuyến 2.

Cô : à à...

* Cúp *

Tôi : Thế nào cô???

Cô : Lát thầy quay lại.

Quỳnh Anh : Thót tim.

~ LÁT ~

Ngân : Yay!Tới nơi rồi.

Tôi : Xem nào,ừm...anh kia chỉ đi theo đường vòng này sẽ tới nhỉ.

Quỳnh : Coi chừng lạc đường!

Tôi : Ồ...

Ngân : À...

Quỳnh : Ơ...

Minh Quốc : Đậu xanh mình tới trễ hết chỗ rồi!!!

Phương Anh : Mấy bạn hỏi cô thử đi.

...bla bla bla...

Quỳnh : E hèm! Tụi tui ngồi với mấy người đó.

Phương Anh : Ờ,tụi tui xài cọ và màu nước,cấm đẩy bàn.

Cả bọn : OK!

.

.

.

...........còn típ...........

0
Phần 5 ( cuối cùng )Thiện : Nè!Mấy người mau mau xuống phòng ăn đi,cô Hằng đang la hét om sòm kìa.Thảo : Giờ tính sao?Thủy : Thì ăn thôi chứ sao.Quốc,Hữu : Nhưng mà tui...Tôi : No rồi.Thiện : Thôi đi.* Tới phòng ăn *Cô : Mấy đứa vào ăn lẹ lẹ,còn khay nè.Tôi : Nhưng mà cô...Thủy : Tụi em được thầy chở đi Đại hội liên đội liên điếc gì đó,ăn trà sữa,uống bánh trán no rồi cô.Cô : Thầy...
Đọc tiếp

Phần 5 ( cuối cùng )

Thiện : Nè!Mấy người mau mau xuống phòng ăn đi,cô Hằng đang la hét om sòm kìa.

Thảo : Giờ tính sao?

Thủy : Thì ăn thôi chứ sao.

Quốc,Hữu : Nhưng mà tui...

Tôi : No rồi.

Thiện : Thôi đi.

* Tới phòng ăn *

Cô : Mấy đứa vào ăn lẹ lẹ,còn khay nè.

Tôi : Nhưng mà cô...

Thủy : Tụi em được thầy chở đi Đại hội liên đội liên điếc gì đó,ăn trà sữa,uống bánh trán no rồi cô.

Cô : Thầy Hưng hả...chở đi,ăn no rồi đúng không?

Cả bọn : DẠ CHÍNH XÁC!

Hữu : Em cũng no rồi

Cô : Ủa hình như Hữu Nguyên đâu có đi đâu phải không?

Hữu : Dạ tại trong giờ học em ăn 2 cái bánh bao rồi.

Cô : Ăn vụng hen.

...

Cô : Thôi no rồi thì ăn thịt gà thôi,còn cơm với rau đổ cho chó ăn.

Thủy : Yeah may quá.

------------------

Mấy bạn nam đi mua kem

Tôi : HÍc...no quá đi à,còn bịt bánh trán này nữa.

" Kem,kem,kem cà rem cà lem đây..."

Hữu : Nè kem nè,mấy bà ăn đi.

Thảo : Bao hả?

Thiện : Ừ

Tôi : Zui thiệt

~~~Sau khi các bạn nữ đã có đủ kem~~~

Hữu : Đưa đây,kem của tui!!

Thiện : Hứ,kem tui mà!

Minh Quốc : Mệt quá để tui ăn cho!

....Bla bla...

Thủy : ...

Tôi : Phát kem cho tụi mình xong là mấy ổng nhào vô giành kem.

Thảo : Vậy mới đúng là con trai,biết nhường nhịn con gái chứ.

Cả bọn : HHa ha ha ha..

^^^^^^^^^^^^^Hết^^^^^^^^^^^^^

Vì vụ này diễn ra lâu rồi nên mk ko nhớ rõ lắm, mk bị sót vài chi tiết nha,thông cảm.

1
25 tháng 1 2019

Ko sao đâu, truyện hay lắm

Kỉ niệmHai áo dài có dịp về thăm lại trường cũ.- AD1: Mày biết ko, cây phượng này gắn với tao bao nhiêu là kỉ niệm đấy!- AD2: Tao lại thấy nhớ cây ổi nhà ông Minh hơn- AD1: Chắc cũng có nhiều kỉ niệm lắm hả?- AD2: Không, nhưng nó ngọt và thơm lắm, lại ở ngay cạnh trường.Yêu cầu nhỏThấy cậu học trò ngồi ngủ trong giờ học, thầy giáo nói:- Thầy nghĩ là ở đây không thích hợp để...
Đọc tiếp

Kỉ niệm

Hai áo dài có dịp về thăm lại trường cũ.
- AD1: Mày biết ko, cây phượng này gắn với tao bao nhiêu là kỉ niệm đấy!
- AD2: Tao lại thấy nhớ cây ổi nhà ông Minh hơn
- AD1: Chắc cũng có nhiều kỉ niệm lắm hả?
- AD2: Không, nhưng nó ngọt và thơm lắm, lại ở ngay cạnh trường.

Yêu cầu nhỏ

Thấy cậu học trò ngồi ngủ trong giờ học, thầy giáo nói:
- Thầy nghĩ là ở đây không thích hợp để ngủ. Em có thể về nhà nằm ngủ được đấy!
- Thưa thầy không sao đâu ạ, chỉ mong thầy và các bạn nói nhỏ một chút!

Kết quả thi đại học

Sau kì thi đại học vừa qua, phóng viên có phỏng vấn một thí sinh đã tham dự kì thi này.
Phóng viên:
- Bạn đánh giá thế nào về kì thi năm nay?
Thí sinh:
- Năm ngoái em không may mắn cho lắm, em thiếu có nửa điểm (12/24 điểm).
Phóng viên (hơi choáng): 
- Vậy là năm nay bạn tiếp tục?
Thí sinh:
- Vâng! Nói chung đề năm nay rất dễ, riêng về đề toán chỉ cần học thuộc đầy đủ công thức là có thể làm hết được. Cá nhân em làm sai đúng một câu ... những câu còn lại thì em ...không làm.
Phóng viên:
- !!!!!

Các loại sâu

Trong lớp, cô đang giảng bài thấy Tí đang ngủ, cô gọi dậy…
Cô giáo: Tí! Một số lòai sâu có hại như sâu đục than, sâu cuốn lá…sâu gì nữa?
Tí: Thưa cô! Sâu răng ạ!
o O o
Thầy: Tục ngữ có câu: "Có công mài sắt có ngày nên kim". Các trò về suy nghĩ, phân tích và lấy ví dụ thực hành mai nộp cho thầy.
Thầy: Tèo! Em làm gì vậy?
Tèo: Thưa thầy. Con đang mài cây sắt để kịp ngày mai nộp cho thầy cái kim ạ.
o O o
Áo dài: nhìn ông là tôi đoán tương lai ông sẽ là bậc thầy về sử dụng phao cứu sinh.
Mày râu mặt mày rạng rỡ: Vậy ư!
Áo dài: Ừ thì cứ nhìn ông sử dụng phao trong giờ kiểm tra thì tui đoán ra ngay!

Hoạt động về đêm

- Cô giáo: Bo, em hãy cho cô biết con gì hoạt động về đêm?
- Bo: Thưa cô, con ma ạ!
- Cô giáo: ??!

Hợp tác

Ông chồng trò chuyện với vợ:
- Này em, từ ngày chúng ta dùng tiền để thưởng, con trai mình học khá hẳn lên, nhiều điểm 10 lắm, em thấy vui chứ?
- Theo em thì hẳn là nó đã đem tiền chia cho thày giáo một nửa thì có.

Thích nhìn

- Lan: Chết rồi Nga ơi. Hình như thằng Hùng nó thích tớ hay sao ý!
- Nga: Sao bạn biết?
- Lan: Trong giờ nó cứ hay nhìn sang tớ.
- Nga: Thật à ? Vậy thì hay quá!
- Lan: Nhưng nó chỉ nhìn trong giờ kiểm tra thôi.
- Nga: (rầm)

Biết vâng lời

Cô giáo hỏi học trò:
- Tháng nào em cũng đứng chót lớp, tại sao em không chịu ganh đua với bạn bè?
- Thưa cô, cô vẫn dạy em là phải nhường nhịn bạn bè mà!
- Cô: !?!?

Mái tóc dài

Một mày râu hỏi một áo dài có mái tóc dài nhất lớp
- MR: Con gái đang mốt tóc ngắn sao bà lại để tóc dài?
- AD: Tôi muốn tóc dài đến bao giờ đỗ đại học sẽ cắt!
- MR: Thế thì xin chúc mừng bà nha!
- AD: Mừng cái gì?
- MR: Bà sẽ được ghi vào kỷ luật “ghi nét” vì có mái tóc dài nhất thế giới đấy!
- AD: Hả?

Sao còn chưa thả?

Thầy đồ gõ thước : - Các em im lặng, im lặng đến độ nghe thấy tiếng ruồi bay cho tôi!
- Tất cả nghe lời thầy, không dám nhúc nhích.
Bỗng Quỷnh lên tiếng: Dạ, sao nãy giờ thầy còn chưa thả ruồi ra!!!

Bó tay

- Hùng: Thằng Nam giỏi toán nhất lớp tớ mà nó cũng phải chịu bó tay trước đề toán đấy!
- Hạnh: Đề toán khó đến thế ư?
- Hùng: Không! Dễ lắm nhưng vì nó bị bó bột nên không viết được.

Môi hở răng lạnh

- Thầy: Câu tục ngữ: “ Môi hở răng lạnh” này khuyên ta điều gì?
- Tèo nói ngay: Dạ, nó khuyên ta không nên cười vào mùa đông ạ!
- Thầy: Trời!

Chỉ còn một mình

- Tí: Bố ơi! Thầy hỏi 1 câu, cả lớp chỉ có mình con trả lời được đó bố!
- Bố: Con giỏi quá! Thế thầy hỏi câu gì?
- Tí: Dạ, thầy hỏi: “Ai dám lấy cây bút của tôi, mau trả!”

Càng được kính nể

- Giáo sư: Anh hãy cho biết nếu Sếchxpia còn sống đến nay thì liệu ông có được kính nể như trong thế kỉ XII không?
- Sinh viên: Thưa thầy, theo em Sếchxpia vẫn được kính nể hơn, vì nếu ông sống đến nay thì ông đã hơn 400 tuổi. Chắc chắn sẽ được ghi vào danh sách Guinness vì tuổi thọ cao nhất ạ!

Mười điểm

- Quỷnh: Kỳ thi vừa rồi con đạt được điểm 10 bố ạ!
- Bố: Hả! Con làm bố ngạc nhiên quá. Thế điểm 10 của môn nào vậy con?
- Tí: Hì hì! Lúc nào bố củng không tin giỏi mà. Của cả năm môn cộng lại.
- Bố: Trời!!?

Điểm cao

- Hôm nay làm kiểm tra con được mấy điểm?
- Thưa mẹ, 9 ạ!
- Giỏi lắm!
- Thêm 9 điểm nữa là đủ 10 ạ!

Lầm

Tiết sinh vật
- Cô: Minh hãy cho cô biết: Hóoc môn là gì !
- Minh (hỏang hốt): thưa cô …Hóoc môn là…1 huyện thuộc thành phố Hồ Chí Minh ạ !
- Cô: !?!?

Đáp xoáy..

- Cho tớ hỏi 1 câu được không?
- Bạn vừa hỏi rồi.
- Vậy cho tớ hỏi 2 câu nhé!
- Bạn lại vừa hỏi hết rồi.
- Thế tớ hỏi 4 câu được không?
- Bạn hỏi hết cả 4 câu rồi.
- Mới có 3 mà, 4 đâu???
- Đó.
-!!!!

Tết kiến

Trong giờ học, cô đang giảng bài.Thấy có một học trò đang loay hoay đùa giỡn.
- Cô liền hỏi: Em cho cô biết: "Tết kiến có nghĩa là gì?"
- Thưa cô, là khi đó kiến sẽ đi ăn Tết,đi chơi thoải mải.
- Hả???

Ai đúng?

Trong cuộc thi đố em, ngoài những câu hỏi về văn hóa còn có các câu hỏi về kiến thức. Giáo viên điều khiển chương trình chậm rãi bốc câu hỏi lên đọc:
- Theo em, người Việt Nam đầu tiên bay vào không gian là ai?
- Re…eeng! Re…eeng!
- Mời đội A.
- Thưa thầy, đó là Từ Thức lên không gian và đã lạc động Thiên Tai…
- Mời đội B.
- Thưa thầy, đó là Thánh Giống cưỡi ngựa bay trước ạ.
Bư đứng bên ngoài bổ sung:
- Trật lất, đó là chú Cuội đã bay lên cung trăng ngồi ôm gốc đa lâu lắm rồi chứ bộ!
Người điều khiển chương trình ???

Cá biệt

- Bố: Ở lớp , con thường làm gì để phải mang biệt danh là học sinh cá biệt hả ?
- Con: Dạ , con không làm gì ạ !
- Bố: !?

Lấy ở đâu ra?

Trong buổi thi tốt nghiệp trường hàng hải, giáo sư hỏi thi một thí sinh:
- Nếu cơn bão đến từ phía bên phải con tàu thì anh sẽ làm gì?
- Tôi sẽ thả neo.
- Từ phía mũi tàu?
- Tôi thả neo thứ hai.
- Từ phía đuôi tàu?
- Tôi thả cái neo nữa.
- Anh lấy ở đâu ra nhiều neo thế?
- Thế thầy lấy ở đâu ra mà nhiều bão như vậy?

Lịch sử lặp lại

Một phụ huynh học sinh hỏi cô giáo đang dạy con trai mình:
- Cô vui lòng cho biết con tôi học môn lịch sử ra sao? Khi còn đi học, tôi không thích môn này... và đã bị thi lại môn này đấy.
- Cô giáo tế nhị trả lời: Thưa ông lịch sử đang lặp lại. - Cô giáo tế nhị trả lời

Đây là cái gì?

Cô giáo dùng ngón tay trỏ chỉ trên bản đồ một điểm rồi hỏi:
- Đây là cái gì?
- Trò: Thưa cô, đấy là ngón trỏ của cô ạ...

Chỉ lặp lại mà thôi

Một nhà văn trẻ than thở với bạn:
- Lão Y. thật là tệ, sau khi phê bình từng câu, từng chữ trong cuốn truyện của tớ, ông ta kết luận tớ là kẻ bất tài!
- Cậu đừng để ý đến ông ta làm gì, người ta vẫn bảo ông ta là con vẹt, chỉ chuyên lặp lại lời thiên hạ thôi mà.

Hôn súc vật

Trong giờ học môn sinh vật, cô giáo giảng cho học sinh:
- Các em không được hôn súc vật, vì như vậy có thể bị lây nhiễm những bệnh nguy hiểm. Em nào có thể lấy cho cô một ví dụ?
Một học sinh xung phong: Thưa cô, dì em hay hôn con cún con của dì...
- Và chuyện gì đã xảy ra?
- Con cún đã lăn đùng ra chết.

Hai quả rưỡi

Hai người bạn lâu ngày gặp nhau.
- Tí: Sao , dạo này cậu học toán khá chứ?
- Tèo: Cũng không đến nỗi tồi.
- Tí: Thế thì tớ có hai con gà mái đẻ ra năm trứng, vậy một con đẻ bao nhiêu trứng?
- Tèo: Dễ ợt, một con đẻ hai quả rưỡi!
- Tí: !?

Bố than phiền về cô

Cô giáo bảo Tèo:
- Em học lười thì chỉ làm khổ bố mẹ thôi.
- Bố em lại bảo rằng, chính cô mới làm bố khổ, phải suy tư nhiều và thỉnh thoảng còn mất ngủ.
- Thoáng đỏ mặt, cô giáo hỏi lại: Em không đùa đấy chứ? Em nói rõ hơn đi?
- Vâng ạ, vì cô cho nhiều bài tập về nhà quá, bố em làm không xuể.

Sai giống nhau

Thầy giáo nói với một bà mẹ học sinh :
- Thưa bà, tôi rất lấy làm tiếc phải thông báo cho biết là con trai bà đã nhìn vào vở của bạn khi tôi ra bài làm trên lớp, con bà đã chép bài của bạn.
- Dạ, thầy nói gì tôi chưa hiểu.
- Vì cả hai đứa mắc những lỗi giống nhau.
- Thưa thầy, có thể là đứa bạn kia đã chép bài của con trai tôi…
- Thưa bà, đáng tiếc không phải như vậy. Tôi đã ra câu hỏi: “Các em có biết vị trí của quần đảo Acores không ?, đứa bạn của con bà đã ghi: “Em không biết” và con trai bà ghi :”Em cũng thế!”

Còn mấy cái?

- Tí: Đố cậu , trong một cái hộp có chin cái bánh. Đem chia cho chin người mỗi người một cái hỏi còn mấy cái ?
- Tèo: Hết , không còn cái nào .
- Tí: Sai rồi !
- Tèo: Thế còn mấy cái ?
- Tí: Còn một cái … hộp !
- Tèo: !!!?

Định nghĩa các môn học

- Toán học
Đây là môn học duy nhất không có sự bổ ích. Các bạn sẽ được học 1 + 1 = 2, điều mà một vài năm sau người ta lại nói lại 1 + 1 = 10 và nói cho bạn biết hệ nhị phân là gì. Người ta cũng dạy bạn vi phân, tích phân và nhiều thứ quan trọng khác nhưng nói chung, bạn vẫn phải dùng đến máy tính bỏ túi khi đi chợ.
- Vật lý
Môn học nghiên cứu sự rụng của táo và các loại quả khác. Bạn cũng có được học cách tính giờ tàu chạy và khi nào hai con tàu gặp nhau nếu chạy trên cùng một ... đường ray. Người học vật lý xong thường ít đi trồng táo hoặc đi tàu hoả.
- Hoá học
Môn học phải ghi nhớ những câu trả lời đúng và những bài thí nghiệm. Đổ một lọ này vào lọ kia, lắc hoặc khuấy, nhiều lúc phải đun lên, rồi cuối cùng đổ tất cả ra vườn, đó là thí nghiệm.
- Sinh học
Môn học nghiên cứu ruồi giấm và một số vật nuôi trong nhà khác. Tuy nhiên nếu ta hỏi một người lớn rằng "làm sao để có em bé" thể nào ta cũng được câu trả lời "có con cò mang em bé đến và đặt lên cửa sổ cho các bà mẹ".
- Địa lý
Môn này dạy bạn cách xem bản đồ và bạn phải chỉ ra châu Mỹ trên bản đồ thế giới. Đây có lẽ là môn mới mẻ nhất vì trước khi Christopher Columbus chưa tìm ra châu Mỹ, chắc chưa ai phải học môn này cả.
- Lịch sử
Các thầy giáo sẽ bắt bạn nhớ xem ai đã lật đổ một ông vua nào đó. Nhiều khi bạn phải nhớ ngày sinh của một ông hoàng bà chúa nào đó mặc dù ông ta không làm sinh nhật, mà bạn cũng chẳng cần phải nhớ để tặng quà.
- Văn học
Bạn sẽ phải đọc một quyển sách dày đến nỗi bạn chỉ kịp liếc qua cái tên của nó trước khi vào phòng thi. Sau khi học xong môn này, bạn sẽ có thể biết Huy Gô và Huy Cận không phải là hai anh em hay Xuân Diệu không phải là nhà buôn bút mặc dù ông ta sống bằng ngòi bút.
- Triết học
Triết học là 1 hiện tượng luận về hiện tượng mà đôi khi chúng ta luận về hiện tượng đó thì đúng là hiện tượng luận cho nên người ta mới gọi hiện tượng luận là luận về hiện tượng đó nhưng hiện tượng đó đôi khi không là hiện tượng luận nên luận về hiện tượng đó là hiện tượng luận.
Nói chung các môn học có thể gói gọn lại thành 2000 tiết. Học trong 4 hoặc 5 năm. Trong đó 2 tiết thật sự là hữu ích (ví dụ, chỉ bật được quạt khi có điện) còn 1998 tiết còn lại là hoàn toàn vô nghĩa (ví dụ điện đã làm cho quạt quay như thế nào?). Tất cả những việc gì phải làm là chép những lời thầy giảng, nhớ chúng, chép chúng vào bài thi, rồi sau đó quên đi.
Nếu ai chẳng may không thể quên được thì trở thành giáo viên và suốt đời không ra khỏi trường đại học.
Mà học đại học là cứ học đại đi cho bằng bạn bằng bè. Chẳng lẽ bạn bè nó đi học đại học, mình lại chơi MU Online.

Chào hỏi

- Cô: em muốn nói lời chào hỏi thì em nói gì trước?
- Tèo: Thưa cô, là chào bạn ạ!
- Cô: Rồi tiếp theo là gì?
- Tèo: là bấm Enter

Đứng nhất

- Con: Bố ơi! Hôm nay thầy bảo con đứng nhất lớp
- Bố: Giỏi! Thầy bảo con học giỏi nhất hả ?
- Con: Dạ không, thầy bảo con hay ngủ gật nhất, hay bị điểm kém nhất ạ.
- Bố: Sao cơ ??!

Thưởng cho nếu rớt

Hai thí sinh ngồi trước cổng trường chờ xem kết quả.
- Bố tớ bảo nếu tớ thi đậu sẽ thưởng cho tớ chiếc xe đạp điện để đi học cho đỡ mệt...
- Còn bố tớ lại bảo nếu tớ thi rớt sẽ mua cho tớ chiếc “Quây Anpha”...
- Trời ơi! Sao đã quá vậy?
- À... để tớ về chạy xe ôm đó mà...
- !!!

Cảnh giác

- Tại sao một con ngựa đau cả đàn ngựa lại không ăn cỏ?
- Thưa cô vì đàn ngựa cảnh giác ạ.
- Nghĩa là sao?
- Thưa cô, đàn ngựa sợ ngộ độc thực phẩm!
- ?!

Trứng

Người mẹ vừa đi chợ về.
- Con: Mẹ có mua trứng về cho con ko đấy ?
- Mẹ: Con đã có đầy vở rồi còn gì ?
- Con: ??!

Đông quá

- Thầy: Nhà em có mấy anh chị em?
- Dạ! Nhà em có 5 anh chị em. Đầu tiên là em, sau đó đến em em, em rồi đến em em em, rồi đến em em em em, cuối cùng là em em em em em ạ!
- Thầy: ?!?

Thưa cô, con muốn đi hát

Cô giáo dạy lớp mẫu giáo, thỉnh thoảng có bạn trai đến lớp thăm, sợ các học trò nhỏ vô tư nói năng “mất lịch sự”, cô bèn dặn các cháu:
- Hễ khi nào cô đang nói chuyện với người lớn, cháu nào muốn xin đi ra ngoài tiểu hay đại tiện thì phải nói: “Thưa cô, cho con đi hát” nghe không?
Thế là học trò nhí tuân theo lời cô dạy. Lâu dần thành thói quen, có khách đến là các trò chạy ra: “Thưa cô, cho con đi hát…”.
Có cu Tí học lớp cô giáo, chủ nhật nghỉ ở nhà với bố, nửa đêm cu Tí gọi bố dậy, quen mồm nói:
- Bố ơi, con muốn đi hát!
Bố giật mình, nhưng cũng nghiêng tai vào miệng cu Tí và bảo:
- Hát hả? Con hát nhỏ nhỏ vào lỗ tai của bố thôi nha, khuya rồi, cho mẹ con ngủ.

Sâu gây hại

Trong lớp, cô đang giảng bài thấy Tí đang ngủ, cô gọi dậy…
- Cô giáo: Tí! Một số lòai sâu có hại như sâu đục than, sâu cuốn lá…sâu gì nữa?
- Tí: Thưa cô! Sâu răng ạ!

Quả nhiều C

- ĐĐ: Bà có biết quả nào có nhiều “C” ko?
- TVH: Quả cóc!
- ĐĐ: Why?
- TVH: Vì cóc có hai chữ “C” lận mà.

0
– Lời nói đầuĐây là câu chuyện đầu tiên mà tôi sáng tácTrên thế giới này, song song giữa thực tại, luôn tồn tại một thế giới tâm linh huyền bí, một thế giới vô hình mà đối với con người còn là một ẩn sốCâu chuyện kể về cô gái tên Bảo Nhi cơ duyên khai nhãn Âm Dương sau vụ tại nạn thập tử nhất sinh, và diễn biến cuộc đời cô sẽ ra sao? Và hành trình giúp đỡ những oan...
Đọc tiếp

– Lời nói đầu
Đây là câu chuyện đầu tiên mà tôi sáng tác
Trên thế giới này, song song giữa thực tại, luôn tồn tại một thế giới tâm linh huyền bí, một thế giới vô hình mà đối với con người còn là một ẩn số
Câu chuyện kể về cô gái tên Bảo Nhi cơ duyên khai nhãn Âm Dương sau vụ tại nạn thập tử nhất sinh, và diễn biến cuộc đời cô sẽ ra sao? Và hành trình giúp đỡ những oan hồn được siêu thoát, đằng sau mỗi oan hồn tội nghiệp là một câu chuyện bi thương khiến ta đáng phải suy ngẫm… tuy nhiên song song những oan hồn thiện lành, thì vẫn có những oan hồn giận dữ…
Tôi xin phép được hóa thân vào cô gái Bảo Nhi, và sẽ kể cho các bạn nghe về cuộc đời của tôi.
***
Chương 1- Khai Nhãn

Mẹ tôi nghe thấy tiếng động lạ ở ngoài sân, bà vội vàng chạy ra xem thì hốt hoảng khi thấy tôi đang nằm dưới đất, đầu bị va chạm, máu me tuôn ra ướt trán và chảy dài trên gương mặt xinh xắn của tôi…

Nhi! Nhi ơi… trời ơi, chết con tôi rồi trời ơi, Nhi ơi tỉnh dậy con ơi, ông ơi! Ông ơi… con nó bị té cầu thang đầu chảy máu quá trời nè ông ơi… chết con tôi rồi trời ơi…
Mẹ tôi ôm tôi vào lòng, gào khóc thãm thiết, cảnh vật xế chiều càng thêm ảm đạm, phũ lên bầu không khí não nề, ngay tại chính ngôi nhà thân thương của tôi…
Đầu óc tôi quay cuồng, chỉ còn nghe vang vọng tiếng của mẹ, âm thanh càng lúc càng nhỏ lại, mắt tôi bắt đầu tối sầm không còn thấy rõ xung quanh, lúc đó tôi không còn cảm nhận được cơ thể của mình nữa, mọi thứ nhẹ tựa lông hồng và rồi tôi chìm dần vào trong cơn hôn mê…

📷

* * *

Tôi đang ở đâu đây? Chẳng phải đây là con đường lộ lớn mà tôi thường chở mẹ đi chợ mỗi ngày sao? Nhưng sao lạ quá, trên đường không có lấy một chiếc xe, những căn nhà lưa thưa ven đường cũng khôg thấy một bóng người, cây cỏ xung quanh hoàn toàn tĩnh lặng, không một chút bị giao động bởi gió, hình như giờ này là chiều rồi chăng? Cảnh vật xa xăm mơ hồ, bầu trời toát lên một màu đỏ cam rực rỡ phũ dài phía xa xa tận chân trời thật huyền ảo…

Chị ơi, chị ơi, em cho chị cái này nè hihihii…

Tôi giật mình bởi tiếng gọi, xoay người nhìn lại thì thấy bé gái chạc tám tuổi, cặp mắt long lanh, toát lên vẻ thông minh lanh lợi, có nước da màu ngâm đen khỏe mạnh, đang nắm hờ một thứ gì đó, chìa tay về phía tôi…

– Ủa em là ai? Em tên gì? Nhà em ở đâu đây?
Tôi quay sang cất tiếng dọ hỏi cô bé
Dạ em tên Sen, nhà em gần đây ạ…
Cô bé nhanh nhẹn trả lời, rồi nài nỉ tôi xòe tay ra nhận một thứ gì đó rất bí ẩn
Chị xòe tay ra đi, xòe tay ra đi, em cho chị cái này nè hihi hihii…

– Em tên Sen sao? Tên nge quen quen…
Quả thật tên cô bé nghe rất quen, hình như đã gặp hay đã từng nghe qua rồi, chỉ là nhất thời tôi không thể nhớ được
Nhìn cô bé có vẻ tinh ranh, tôi miễn cưỡng xòe tay ra rồi nói
– Cái gì đây? Định cho tôi cái gì đây hả?

Dạ nè chị… ăn đi… ăn đi… chị ăn đi… hi hi hi hi hi ăn đi… hi hi hi…

Tôi cảm thấy trên tay cái gì đó ương ướt, nhơn nhớt, tôi nhìn kĩ lại thì kinh hãi khi thấy một con mắt đang nhoe nhoét máu trên tay, nói đúng hơn là con mắt người, con mắt đó còn xoay lại nhìn tôi, tôi hốt hoảng la lên rồi vội vã vứt đi thứ trên tay mình rồi quay sang nhìn cô bé, thì kinh hoàng khi thấy gương mặt cô bé trở nên biến dạng mặt mài be bết máu, nửa bên đầu và khuôn mặt bị bẹp, móp méo, lòi hẳn một con mắt ra ngoài, còn dính lại treo lủng lẳng đung đưa trên hốc mắt, tôi quá sợ hãi té bật về phía sau, hai chân đạp lùi trong sự hoảng loạn, miệng hét lớn, quá khiếp sợ nên đôi chân tôi không còn sức lực để đứng dậy mà bỏ chạy, tôi chỉ biết nhắm nghiền đôi mắt lại, nhưng bên tai vẫn còn tiếng cười khoái chí vang vẳng của cô bé, giọng cười lanh lảnh, vang vang rồi nhỏ dần, nhỏ dần rồi tắt hẳn… nhưng vì quá sợ hãi nên tôi không dám mở mắt ra…

Lúc này tôi mới chợt nhớ ra là vào khoảng một năm về trước có một cô bé tên Sen, ở trên quốc lộ chết do tai nạn xe, đúng hơn là bị xe tải cán chết, cô bé này rất ngoan và giỏi, thường xuyên giúp đỡ mẹ, hằng ngày cô bé trông coi bán tạp hóa, có cả xe nước mía, mình ngày xưa cũng có hay ghé mua nước mía nhiều lần, nghe kể là bé chạy sang lộ đi đổi tiền lẻ để thói cho khách, trong lúc ùa chạy về gần đến nơi thì tiền trên tay bị gió thổi bay ra lộ, cô bé vội vã quay ngược trở lại nhặt lượm thì đúng lúc đó có chiếc xe tải lao đến và xảy ra tai nạn, khi chết hàng xóm gần đó và đặt biệt là gia đình bé rất tiếc thương và tội nghiệp, vụ này nổi lắm, cô bé mang tên của một loài hoa rất dễ nhớ nên tôi ấn tượng mãi, Sen…

* * *

* * *

Này cháu ơi, cháu ơi..

Tôi mở mắt ti hí ra thì thấy một bà lão, trông bà khoảng ngoài bảy mươi, nhưng trông rất minh mẫn và khỏe mạnh, gương mặt rất hiền hậu, tôi liền nói, bà ơi, con vừa gặp ma, là cô bé tên Sen, mà khoảng một năm trước đã chết do tai nạn xe trên đường lộ lớn…

Bà lão mỉm cười cùng với đôi mắt trìu mến rồi nói

– Thật vậy sao? Vậy cô bé đó đâu hả cháu?

Tôi định giơ tay chỉ trỏ thì chợt nhận ra cảnh vật xung quanh mình đã thay đổi, hình như tôi đang ngồi trong một con hẻm, hai bên tường cao, tôi hướng mắt nhìn ra đầu hẻm thì thấy xa xăm mơ hồ, ngước lên trời thì thấy bầu trời không khác lúc nảy, cũng một màu đỏ cam rực rỡ xa xăm ảo mộng, tuyệt nhiên không một động tĩnh, hay âm thanh gì xung quanh đây cả, mọi thứ đều tĩnh lặng, tôi quay sang hỏi bà lão

– Bà ơi Cháu đang ở đâu vậy bà?

Bà lão từ tốn trả lời

– Cháu đang ở trong con hẻm mà ngày xưa cháu hay đi học ngang qua đây, cháu đã quên rồi sao?

– Tôi đáo mắt nhìn lại xung quanh, nhìn lại con đường trong hẻm, quả đúng là con hẻm này, mà thuở xưa tôi đi học, thường đi đường tắt rồi bọc qua con hẻm này mà đến trường, Tôi ngạc nhiên quay sang hỏi bà lão

– Dạ đúng rồi, cháu nhớ rồi, chính là con hẻm này, nhưng sao bà lại biết?

– Bởi vì bà đã ở đây từ thuở đó đến tận bây giờ, và thấy cháu thường đi học ngang qua nơi này.
Bà lão nhẹ nhàng trả lời thật ân cần
Thuở đó? Tôi bắt đầu run sợ

Thuở đó chẳng phải cách đây khoảng mười hai năm rồi sao?

Bà… bà… bao… bao nhiêu tuổi rồi ạ?

Bà lão ân cần trả lời

– Nếu bà còn sống thì năm nay bà đã tám mươi bảy tuổi rồi cháu ạ…

Tôi lắp bắp đáp trong sợ hãi

– Còn… còn sống? Như vậy chẳng lẻ bà đã chết rồi sao?

Vẫn ánh mắt hiền hậu bà lão nhẹ nhàng nói

– Phải, bà đã chết rồi, bà đã chết ở đây hơn mười sáu năm về trước, khi đó bà chết bỏ lại vợ chồng thằng Hai, thằng Út, với hai đứa cháu nội, đứa cháu gái lớn khi đó mười bốn tuổi còn thằng cháu trai chỉ mới tám tuổi bây giờ thì nó đã lớn rồi, cũng trạc tuổi cháu hiện giờ..

Vừa nảy cháu cũng nói đã gặp ma, vậy cháu có sợ ma không? Và cháu có sợ bà không?

Tuy rất sợ, nhưng thấy bà ăn nói từ tốn với đôi mắt hiền diệu trìu mến, nên tôi cố lấy lại bĩnh rồi đáp:

– Dạ quả thật là cháu rất sợ, nhưng… nhưng trông bà không đáng sợ so với cô bé cháu vừa gặp khi nảy.

Mà… mà tại sao cháu lại thấy được người đã chết chứ?

Bà lão từ tốn trả lời:

– Bởi vì cháu đang được sở hữu con mắt thứ ba, con mắt âm dương ở ngay giữa chán của cháu..

Tôi tự nhũ

– Con mắt thứ ba sao? Rồi tôi đưa tay lên sờ vào giữa trán thì quả thật có cái gì đó nhô nhô ngự ngay giữa trán của mình, nhưng khi nào chứ? Từ lúc nào mà mình có được con mắt thứ ba này…

– Bà rất mong cháu sẽ dùng con mắt này để giúp đỡ nhiều oan hồn uẩn khúc, có di nguyện lúc họ còn sống họ chưa thể thực hiện được, nên khi chết họ vẫn chưa thể được siêu thoát…
Tôi chăm chú lắng nghe lời bà lão nói, bà nói rằng hồn ma rất hay, họ có thể cảm nhận được người có thể giúp được họ và thông linh với người đó qua giấc mơ nếu người đó ở có tâm linh mạnh mẽ, những oan hồn càng gần thì thông linh càng mãnh liệt và rõ ràng hơn, và cần phải liên kết kí ức giữa linh hồn đó với người giúp được họ, chính vì vậy bà ấy mới có thể thông linh đến tôi…
Bà ấy còn có một tâm nguyện chưa hoàn thành, và mong tôi có thể giúp bà, rằng tìm đến một căn nhà ở cuối con hẻm này, sau đó đi về phía tay trái, căn nhà mà có cây bồ đề to lớn phía sau, đến đó để tìm người cháu nội của bà ấy tên là Trác, bà nhờ tôi chuyển lời nói với cậu trai tên Trác là bà có cất giấu hơn bảy lượng vàng để trong cái hộp gỗ sưa đỏ, được chôn ở dưới gốc cây bồ đề sau nhà, số vàng mà bà lão đã chất chiêu gom góp cả đời, vốn dĩ là bà đợi tới ngày tổ chức đám cưới của thằng út rồi bà mang ra rồi chia hết cho hai anh em nó để có số vốn để làm ăn, nhưng ông trời trớ trêu, đời người nghiệt ngã, còn không đầy hai tháng nữa là ngày tổ chức đám cưới thằng út diễn ra, cớ vậy mà bà không thể đợi được đến ngày ấy
Rồi bà lão tha thiết cầu xin tôi
– Xin cháu hãy hứa là sẽ giúp bà hoàn thành di nguyện này, nhắn với thằng Trác, nếu lấy được số vàng thì hãy chia cho cậu út của nó một nửa để có vốn làm ăn, xoay sở cuộc sống, cháu hứa đi, hãy hứa với bà…

Tôi cảm động khi nghe bà kể rồi nhận lời
– Dạ cháu hứa… cháu hứa mà… cháu sẽ giúp bà hoàn thành tâm nguyện… bà yên tâm, cháu sẽ hứa…

* * *

* * *

Nhi Con tỉnh rồi hả con… trời ơi ông ơi…

Con Nhi nó tỉnh rồi ông ơi…

Bác sĩ ơi… con bé tỉnh rồi…

Tôi vừa nghe được tiếng nó mớ sảng, thấy tay nó cử động rồi nè, trời ơi mừng quá ông ơi..

Nhi! Con tỉnh rồi hả con?

Tiếng mẹ tôi gọi, khiến tôi thức giấc, hóa ra từ nảy đến giờ chỉ là mơ thôi sao? Tôi tự hỏi bản thân rồi cố mở to đôi mắt, nheo mãi tôi mới có thể mở to mắt mà ngắm nhìn xung quanh…

Tôi thấy mẹ tôi đang ở cạnh bên tôi hai tay nắm bàn tay tôi, thấy cha tôi đứng phía sau lưng mẹ, đang hướng mắt nhìn tôi, đôi mắt ông rươm rướm nước mắt, đang lưng tròng bộc lộ rõ sự vui mừng…

Thì ra tôi hiện đang nằm ở bệnh viện

Tôi giơ một tay sờ lên đầu thấy mình đang được băng bó, lúc này đầu tôi vẫn còn đau nhức ê ẩm…

Tôi hỏi mẹ:

– Mẹ, Con bị sao vậy mẹ?

Mẹ tôi sốt sắng, nói lên điều trong lòng:

– Trời ơi, mày tỉnh rồi, mẹ mừng quá, mày làm mẹ lo muốn chết, đã ba ngày nay mẹ cứ thấp thỏm lo cho mày, mày thì hôn mê suốt, mẹ còn tưởng mày đi luôn bỏ mẹ rồi..

Nói xong, mẹ tôi khóc nức nở, rồi mẹ nói tiếp:

– Mẹ đã nói rồi, cái nốc nhà bị mưa dột, hỏng thẳng để cha bây về ổng sửa, con gái con lứa mà bắt thang leo lên đó rồi té, làm mẹ sợ hết hồn hết vía, cũng may đúng lúc mày vừa té xuống thì cha bây cũng vừa về tới cổng, ổng bế mày chở lên bệnh viện, chứ không thôi mẹ cũng không biết phải làm sao..

Nói xong mẹ tôi vén áo lên lao nước mắt… đúng lúc đó thì bác sĩ cũng đến…

Mẹ tôi phở phào rồi nói

– Thôi con mới tỉnh dậy, để mẹ pha cho ly sữa uống xong rồi nằm ngủ một giấc cho khỏe nha con, nói xong mẹ tôi lật đật quay đi…

Tôi nhìn bóng dáng của mẹ và cha, bổng thấy mình thật may mắn và hạnh phúc…

Một thứ cảm giác ấm áp, giúp tôi tràn đầy sự vui sướng, chợt giọt nước mắt khẽ tuôn xuống, ấm nồng trên má, rồi phát giác, tôi tự mỉm cười..

0
NGƯỜI MỸ DẠY BÀI HỌC "CÔ BÉ LỌ LEM NHƯ THẾ NÀO" 🎈Giờ học văn bắt đầu. Hôm nay thầy giảng bài Chuyện Cô bé Lọ Lem.Trước tiên thầy gọi một học sinh lên kể chuyện Cô bé Lọ lem. Em học sinh kể xong, thầy cảm ơn rồi bắt đầu hỏi.Thầy: Các em thích và không thích nhân vật nào trong câu chuyện vừa rồi?Học sinh (HS): Thích Cô bé Lọ Lem Cinderella ạ, và cả Hoàng tử nữa. Không thích bà...
Đọc tiếp

NGƯỜI MỸ DẠY BÀI HỌC "CÔ BÉ LỌ LEM NHƯ THẾ NÀO" 🎈

Giờ học văn bắt đầu. Hôm nay thầy giảng bài Chuyện Cô bé Lọ Lem.

Trước tiên thầy gọi một học sinh lên kể chuyện Cô bé Lọ lem. Em học sinh kể xong, thầy cảm ơn rồi bắt đầu hỏi.

Thầy: Các em thích và không thích nhân vật nào trong câu chuyện vừa rồi?

Học sinh (HS): Thích Cô bé Lọ Lem Cinderella ạ, và cả Hoàng tử nữa. Không thích bà mẹ kế và chị con riêng bà ấy. Cinderella tốt bụng, đáng yêu, lại xinh đẹp. Bà mẹ kế và cô chị kia đối xử tồi với Cinderella.

Thầy: Nếu vào đúng 12 giờ đêm mà Cinderella chưa kịp nhảy lên cỗ xe quả bí thì sẽ xảy ra chuyện gì?

HS: Thì Cinderella sẽ trở lại có hình dạng lọ lem bẩn thỉu như ban đầu, lại mặc bộ quần áo cũ rách rưới tồi tàn. Leo ôi, trông kinh lắm !

Thầy: Bởi vậy, các em nhất thiết phải là những người đúng giờ, nếu không thì sẽ tự gây rắc rối cho mình. Ngoài ra, các em tự nhìn lại mình mà xem, em nào cũng mặc quần áo đẹp cả. Hãy nhớ rằng chớ bao giờ ăn mặc luộm thuộm mà xuất hiện trước mặt người khác. Các em gái nghe đây: các em lại càng phải chú ý chuyện này hơn. Sau này khi lớn lên, mỗ

HS: (im lặng, lát sau có em giơ tay xin nói) Nếu là bà mẹ kế ấy, em cũng sẽ ngăn cản Cinderella đi dự vũ hội.

Thầy: Vì sao thế ?

HS: Vì … vì em yêu con gái mình hơn, em muốn con mình trở thành hoàng hậu.

Thầy: Đúng. Vì thế chúng ta thường cho rằng các bà mẹ kế dường như đều chẳng phải là người tốt. Thật ra họ chỉ không tốt với người khác thôi, chứ lại rất tốt với con mình. Các em hiểu chưa? Họ không phải là người xấu đâu, chỉ có điều họ chưa thể yêu con người khác như con mình mà thôi.

Bây giờ thầy hỏi một câu khác: bà mẹ kế không cho Cinderella đi dự vũ hội của hoàng tử, thậm chí khóa cửa nhốt cô bé trong nhà. Thế tại sao Cinderella vẫn có thể đi được và lại trở thành cô gái xinh đẹp nhất trong vũ hội ?

HS: Vì có cô tiên giúp ạ, cô cho Cinderella mặc quần áo đẹp, lại còn biến quả bí thành cỗ xe ngựa, biến chó và chuột thành người hầu của Cinderella.

Thầy: Đúng, các em nói rất đúng ! Các em thử nghĩ xem, nếu không có cô tiên đến giúp thì Cinderella không thể đi dự vũ hội được, phải không?

HS: Đúng ạ !

Thầy: Nếu chó và chuột không giúp thì cuối cùng Cinderella có thể về nhà được không?
HS: Không ạ

Thầy: Chỉ có cô tiên giúp thôi thì chưa đủ. Cho nên các em cần chú ý: Dù ở bất cứ hoàn cảnh nào, chúng ta đều cần có sự giúp đỡ của bạn bè. Bạn của ta không nhất định là tiên là bụt, nhưng ta vẫn cần đến họ. Thầy mong các em có càng nhiều bạn càng tốt.i lần hẹn gặp bạn trai mà em lại mặc luộm thuộm thì người ta có thể ngất lịm đấy (Thầy làm bộ ngất lịm, cả lớp cười ồ). Bây giờ thầy hỏi một câu khác. Nếu em là bà mẹ kế kia thì em có tìm cách ngăn cản Cinderella đi dự vũ hội của hoàng tử hay không? Các em phải trả lời hoàn toàn thật lòng đấy !

Bây giờ, đề nghị các em thử nghĩ xem, nếu vì mẹ kế không muốn cho mình đi dự vũ hội mà Cinderella bỏ qua cơ hội ấy thì cô bé có thể trở thành vợ của hoàng tử được không ?

HS: Không ạ ! Nếu bỏ qua cơ hội ấy thì Cinderella sẽ không gặp hoàng tử, không được hoàng tử biết và yêu.

Thầy: Đúng quá rồi ! Nếu Cinderella không muốn đi dự vũ hội thì cho dù bà mẹ kế không ngăn cản đi nữa, thậm chí bà ấy còn ủng hộ Cinderella đi nữa, rốt cuộc cô bé cũng chẳng được lợi gì cả. Thế ai đã quyết định Cinderella đi dự vũ hội của hoàng tử ?

HS: Chính là Cinderella ạ.

Thầy: Cho nên các em ạ, dù Cinderella không còn mẹ đẻ để được yêu thương, dù bà mẹ kế không yêu cô bé, những điều ấy cũng chẳng thể làm cho Cinderella không biết tự thương yêu chính mình. Chính vì biết tự yêu lấy mình nên cô bé mới có thể tự đi tìm cái mình muốn giành được. Giả thử có em nào cảm thấy mình chẳng được ai yêu thương cả, hoặc lại có bà mẹ kế không yêu con chồng như trường hợp của Cinderella, thì các em sẽ làm thế nào ?

HS: Phải biết yêu chính mình ạ !

Thầy: Đúng lắm! Chẳng ai có thể ngăn cản các em yêu chính bản thân mình. Nếu cảm thấy người khác không yêu mình thì em càng phải tự yêu mình gấp bội. Nếu người khác không tạo cơ hội cho em thì em cần tự tạo ra thật nhiều cơ hội. Nếu biết thực sự yêu bản thân thì các em sẽ tự tìm được cho mình mọi thứ em muốn có. Ngoài Cinderella ra, chẳng ai có thể ngăn trở cô bé đi dự vũ hội của hoàng tử, chẳng ai có thể ngăn cản cô bé trở thành hoàng hậu, đúng không ?

HS: Đúng ạ, đúng ạ !

Thầy: Bây giờ đến vấn đề cuối cùng. Câu chuyện này có chỗ nào chưa hợp lý không ?

HS: (im lặng một lát) Sau 12 giờ đêm, mọi thứ đều trở lại nguyên dạng như cũ, thế nhưng đôi giày thủy tinh của Cinderella lại không trở về chỗ cũ.

Thầy: Trời ơi ! Các em thật giỏi quá ! Các em thấy chưa, ngay cả nhà văn vĩ đại (nhà văn Pháp Charles Perrault, tác giả truyện Cô Bé Lọ Lem - chú thích của người dịch) mà cũng có lúc sai sót đấy chứ. Cho nên sai chẳng có gì đáng sợ cả. Thầy có thể cam đoan là nếu sau này có ai trong số các em muốn trở thành nhà văn thì nhất định em đó sẽ có tác phẩm hay hơn tác giả của câu chuyện Cô bé Lọ lem ! Các em có tin như thế không ?

Tất cả học sinh hồ hởi vỗ tay reo hò.
_St_

4
18 tháng 4 2019

câu chuyện "các em giỏi lắm!" trong cuốn " tôn sư trọng đạo" những bài học làm ng

20 tháng 4 2019

Thầy giáo của năm:)