Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bài làm
"Tùng,tùng"mỗi khi nghe tới tiếng trống đó em lại không thể nào quên được những ngày vui nhộn của thời học sinh,nó đã gắn bó với em trong suốt 5 năm học tiểu học.Dù sau này có đi đâu thì em vẫn luôn nhớ về cái trống trường-người bạn thời ấu thơ.
K CHO MK NHA,NẾU KO HAY THÌ THUI
Ở miền Bắc, đào phai là loài hoa biểu tượng của mùa xuân, của ngày Tết. Chỉ cần thấy cành đào bắt đầu nở phơn phớt hồng, nghĩa là mùa xuân đã về.
Cây đào phai thường cao độ mét rưỡi đến gần hai mét. Từ gốc đào lớn chừng cổ tay, các nhánh đào bắt đầu tỏa dần ra. Từ các nhánh lớn lại tỏa ra các nhánh con, đan xen chi chít. Các nhánh, cành của cây đào bé lắm, chỉ tầm một ngón tay mà thôi. Ấy thế mà vẫn dẻo dai, kiên cường chống chọi với cái rét đậm rét hại của miền Bắc mà đơm hoa trổ lá.
Vào mùa ra hoa, tức là mùa xuân, nhìn từ xa cây đào phai chỉ toàn là hoa. Hiếm hoi lắm mới thấy một vài chiếc lá nhỏ màu xanh non xinh xắn. Đẹp nhất và được mong chờ nhất của cây đào đương nhiên là hoa đào. Khi mùa đông đi vào cuối, cây bắt đầu cho nụ. Nụ đào nhỏ xíu như nụ hồng, e thẹn phơn phớt ở đầu chóp. Các nụ hoa mọc thẳng ra từ chạc hoa, gần nhau đến mức tưởng như nó mọc thành chùm. Chờ xuân sang, hoa bắt đầu bung nở. Đóa hoa đào khi nở rộ lớn chừng chén trà. Cánh hoa nhỏ, mỏng manh như cánh ve, màu hồng phơn phớt, và đậm hơn ở gần nhụy. Cánh hoa xếp thành hai tầng, che chở những nhị hoa cuống trắng đầu vàng tươi ở giữa. Đẹp một cách mong manh như cánh môi người thiếu nữ mới lớn. Từ đằng xa nhìn lại, cả cây đào bồng bềnh như một chiếc kẹo bông lớn. Nhưng chỉ cần gió khẽ mơn man đi qua, thì nó lại như ngàn chú bướm nhỏ đang chập chờn đôi cánh chực bay lên,
Vẻ đẹp của cây hoa đào là một vẻ đẹp rất riêng, rất Tết. Đó là vẻ đẹp khơi gợi lên trong lòng người ta khát vọng về sự đoàn tụ và sum họp của năm mới đến. Cũng như cánh én, cành đào phai chính là biểu tượng của mùa xuân trong lòng người dân xứ Bắc.
“Meo! Meo! Meo!” Vừa về tới nhà, chú Bông Bông đã quấn lấy chân em mừng rỡ ra mặt Đó là chú mèo ba xin được ở nhà một người bạn thân năm em tròn tám tuổi.
Chú mèo có bộ lông trắng muốt nên em đặt tên cho nó là Bông Bông. Khi mới đưa về chú chỉ to bằng chai nước suối Lavie loại nhỏ. Một năm sau chú đã to bằng chiếc bình thủy Rạng Đông. Bông Bông có cái đầu tròn xoe ngộ nghĩnh to bằng quả bóng nhựa của em. Đôi tai rất thính. Chỉ một tiếng động nhỏ chú cũng phát hiện được nó phát ra từ hướng nào. Đôi mắt của chú tròn vành vạnh và trong xanh như màu nước biển. Cái mũi thì nhỏ xíu phơn phớt màu hồng lúc nào cũng ươn ướt như người bị sổ mũi. Hai bên mép là bộ ria trắng như cước vểnh lên mỗi khi đánh hơi thấy con mồi. Thân hình chú dài, thon thả và mềm mại như các diễn viên xiếc. Mỗi khi chú vươn vai, cải đuôi cong lên như hình một dấu ngã. Bộ lông thì dày, mịn, nhuyễn như nhung. Bàn chân phía dưới có nệm thịt dày màu hồng nhạt, giúp chú di chuyển nhẹ nhàng không gây ra tiếng động. Ngón chân có móng dài sắc ngọt. Những lúc vui chú cào cào vào người, em cảm giác nhồn nhột.
Ban ngày, chú như một cậu ấm hiền lành và thích nhõng nhẽo. Nhưng khi đêm xuống, chú như một trinh sát lành nghề nhanh nhẹn và hoạt bát vô cùng. Chú thường đi vòng quanh nhà rồi dừng lại ở những chỗ mà chú nghi là lũ chuột thường hay thăm viếng.
Buổi sáng, khi nắng vàng phủ khắp sân, mèo nằm cạnh gốc cau, phưỡn cái bụng trắng hồng, mắt lim dim nhìn những áng mây trắng như bông lững lờ trôi trên nền trời xanh cao vời vợi, thật đáng yêu. Có lúc chú giơ chân lên miệng liếm liếm rồi ngồi xổm dậy, quẹt quẹt cái mặt như người gãi ngứa.
Em rất quý Bông Bông vì từ khi có chú, em như có thêm một người bạn luôn ở cạnh. Và điều đáng mừng hơn cả là lũ chuột tự nhiên biến đi đâu mất. Nó đúng là một con vật hữu ích, đáng yêu, đáng quý.
Nhà bác em có nuôi một con lợn. Mỗi lần về quê em thường theo bác ra xem cho lợn ăn. Chú lợn rất ngộ nghĩnh và đáng yêu.Em đặt tên cho chú là lucky.
Bác có ý định nuôi lâu dài nên chọn giống lợn sề. Chú lợn tính đến nay đã đươc 6 tháng tuổi. Ngày mới bắt về chú chỉ nhỏ xíu nhưng giờ đã nặng tới 60 kg. Bác em thường xuyên cân chú để biết tình hình rồi chăm sóc cho tốt hơn. Chú lợn có màu khoang đen trắng, nổi bật trên đó là những hàng lông ngắn và cưng cứng, vuốt cảm giác hơi tê tê tay. Đầu chú nhìn như quả dưa hấu nhỏ, suốt ngày gục gặc rất đáng yêu. Tai chú như 2 chiếc lá mít, mỗi khi cử động lại rung rung. Em để ý tai chú còn còn thể phe phẩy một cách rất ngộ nghĩnh. Đôi mắt chú nhỏ dài, màu đen nhánh như 2 hòn bi. Hai lỗ mũi nhỏ hồng hồng suốt ngày khụt khịt, thỉnh thoảng lại hắt xì rất đáng yêu. Chiếc mõm chú dài với hàm răng nhọn hoắt. Lúc mới mua về bác em còn phải nhổ răng nanh cho chú lợn khiến chú kêu ầm ĩ hết cả nhà. Thân hình chú tròn trịa, cái bụng cồng kềnh sệ suống sắt mặt đất. Mông chú căng tròn, nở nang. Bốn chân chắc khỏe, vững chãi với bộ móng dày và cứng. Đuôi chú không dài lắm, suốt ngày ve vẩy đuổi ruồi, cuối đuôi có một chùm lông ngắn màu đen.
Chú lợn rất ham ăn. Bác em rất mừng vì điều này, nói ham ăn thì chóng lớn. Mỗi khi nghe thấy có tiếng bước chân người đến gần là chú lại vùng dậy, nghển cổ kêu ụt ịt, cọ mõm vào thanh xà cửa chuồng lợn ra vẻ đòi ăn. Khi thức ăn đổ đầy vào máng chú vục mõm vào ăn ngon lành, vừa ăn vừa kêu ụt ịt ra chiều thích thú lắm. Bình thường chú chỉ ăn 2 bữa một ngày, sáng và chiều, thỉnh thoảng bác em cho chú ăn thêm rau muống. Chú rất thích ăn rau muống. Mỗi lần về quê em thường đi hái rau muốn rồi vứt cho chú ăn. Chú rau rau ráu một cách ngon lành làm em cũng thấy rất vui. Ăn xong chú lại lặc lè quay vào trong một góc rồi nằm xuống lim dim. Thỉnh thoảng có con ruồi hay muỗi nào bén mảng đến chú lại lấy đuôi phe phẩy đuổi đi. Buồn quá thì chú dụi đầu vào góc tường ủi ủi. Ngắm nhìn chú lợn đáng yêu trong chuồn là một sự thích thú của em.
Em rất yêu quý chú lợn vì những hành động ngộ nghĩnh chủa chú. Mỗi lần về quê em đều ra ngắm nhìn chú. Nhìn chú lớn lên mỗi lần là em lại cảm thấy rất vui. Một ngày nào đó chú lợn sẽ giúp cho kinh tế gia đình bác em khá lên. Điều đó khiến em càng thêm yêu quý chú hơn.
Mới đây, sau khi đọc xong câu chuyện về “Hachiko- chú chó đợi chờ”, em đã vô cùng khâm phục và xúc động về đức tính trung thành của loài chó. Chó từ lâu đã trở thành người bạn gần gũi với con người trong cuộc sống. Đối với gia đình em, Luna không chỉ là một con vật nuôi thông thường. Chú là một thành viên quan trọng, một người bạn thân thiết không thể thiếu vắng.
Luna là món quà mà bà ngoại tặng em khi chú chó nhà bà sinh được 6 chú cún con vô cùng dễ thương. Nhớ ngày nào khi mới về nhà em, chú còn rụt rè và bỡ ngỡ khi phải tập làm quen với một môi trường mới. Lúc ấy, chú chó nhỏ nhát người cứ thui thủi một chỗ, ánh mắt trông thật tội nghiệp. Giờ đây, Luna đã lớn phổng phao, vẻ ngoài nhút nhát đã biến mất nhường chỗ cho sự cứng cáp và tinh nghịch. Chú có bộ lông vàng mềm và mượt như tơ. Hai mắt tròn xoe như hai hòn bi ve, ánh lên sự nhanh nhẹn và lanh lợi. Cái mũi màu đen của chú lúc nào cũng ươn ướt. Người ta vẫn bảo khứu giác của chó vô cùng nhạy bén, quả đúng như vậy. Nhờ cái mũi ấy, chú có thể đánh hơi vô số những mùi khác nhau dù có ở khoảng cách rất xa. Hai cái tai phe phẩy trên đầu như hai cái lá mơ. Mỗi khi vui vẻ hay tò mò điều gì đó, hai tai chú sẽ vểnh lên đầy hứng thú. Còn những lúc buồn rầu hay sợ hãi, đôi tai lại cụp xuống, tiu nghỉu. Bốn chân trông ngắn ngủn nhưng lại chạy rất nhanh. Em vừa cất tiếng gọi, chỉ trong giây lát đã thấy chú chạy đến bên mình. Những lần cùng em chơi đùa, chú đều vô cùng thích chí, cái đuôi đằng sau cứ xoay tròn, ngoáy tít.
Luna đã trở thành một phần không thể thay thế trong cuộc sống của em. Hàng ngày, mỗi khi em đi học về đều thấy chú đứng đợi sẵn ở cổng. Vừa nhìn thấy em, đôi mắt bỗng sáng bừng lên rực rỡ, chan chứa niềm vui và hạnh phúc. Được em xoa đầu hay vỗ nhẹ, chú kêu lên những tiếng gừ... gừ... gừ sung sướng, cái đầu cứ dụi vào tay em như muốn nịnh nọt và làm nũng. Đến tối, khi màn đêm buông xuống, cả nhà chìm trong giấc ngủ yên bình, chú lại lặng lẽ làm công việc của mình. Luna nằm ngoan ngoãn ở một góc hè, chỉ cần nghe thấy một tiếng động dù là nhỏ nhất, hai tai chú lập tức sẽ dựng đứng lên, bộ dạng đầy cảnh giác. Chú chính là người canh gác giấc ngủ, giữ gìn và bảo vệ sự bình yên cho gia đình em. Mỗi lần có khách đến, chú sẽ sủa vang ba tiếng thật to để báo hiệu. Trông dữ tợn là thế nhưng chỉ cần một tiếng quát của mẹ em là chú sẽ im bặt và chạy đến quấn chân mẹ.
Em hi vọng Luna sẽ gắn bó thật lâu với gia đình em. Đối với em chú đã trở thành một người bạn thực thụ, cũng có những suy nghĩ, tình cảm, cảm xúc giống như con người.
Bạn nào dưới 15 điểm đừng k mk nha
Ai trên 15 điểm k mk mk k lại
Nhà em có nuôi một con mèo. Nó là thành viên khá quan trọngtrong gia đình em.
Con mèo vừa tròn một tuổi. Dáng oai vệ cứ như một conbáo nhỏ. Nó là giống mèo tam thể được bác em cho năm ngoái.Mới được một năm mà chú lớn hẳn lên, nằm vừa trong vòng tayem. Em vuốt ve bộ lông dày dày êm êm và khẽ gọi:" Mi Mi -mày đi chơi để chị còn làm văn nhé". Chú có vè làm nũng chỉkhi khừ khừ trong cổ họng một cách yêu ớt. Chú mèo khoác lênmình chiếc áo hai màu: trắng và vàng. Lông chú mượt như tơ,nhìn xa như một khối mây biết đi. Lông phía trên lưng màu nâuvàng, còn lông cổ, đầu và chân đều màu nâu trắng. Cái đuôi dàicong cong mềm mại, mượt mà lúc ngoe nguẩy bên này, lúc lắclư bên kia. Bốn cái chân thon thon. Bên dưới bàn chân là tấmnệm êm của mèo, làm cho những bước chân của chú thêm nhẹnhàng. Đồng thời chú cũng có hàng móng vuốt sắc nhọn vũ khílợi hại nhất của chú ta. Đầu mèo ta chỉ to bằng quả cam sành,lắc lư liên tục. Đôi tai nhỏ như hai lá quất dựng đứng để nghengóng. Mỗi khi sờ tay vào tai chú, chú có vẻ không thích cứ lắclắc cái đầu. Cái mũi hồng hít hít ngửi ngửi trông thật dễ thương.Hàng ria mép trắng muốt, cong cong, vẻnh ra hai bên trông oaivệ gớm! Thế nhưng đẹp nhất vẫn là đôi mắt tinh nhanh, xanhsáng như hai viên bi thủy tinh, ươn ướt luôn trông ngang ngódọc. Mỗi khi chú ngáp để lộ mấy cái răng bé xíu như mấy cái gainhỏ.Những ngày trời nắng, sáng dậy chú lại ra giữa sân rồi liếm cáilưỡi hồng vào chân trước, còn hai chân sau duỗi ra đằng sau.Thế là chú ta lại nằm sưởi nắng. " Chà một ngày đẹp trời đây"Có lẽ chú nghĩ vậy? Chú vờn cái đuôi rồi cắn cắn gặm gặm.Bỗng nhiên chú hí hửng, có vẻ cao hứng leo tót lên cây cau. Haichân cào cào sồn sột vào thân cau, miệng ngêu ngao thích chí.Chú mèo nhà em thính thật đấy! Một tiếng động nhỏ chú ta cũngnghe thấy. Ô kìa! Chú mèo nằm sau thùng gạo để rình chuộtđấy. Bỗng một con chuột mon men đến bên chiếc lồng bàn đậythức ăn. Chợt, chú mèo lấy đà. Mắt chú chăm chú vào gã chuộtkia. Chú thu người, bốn chân chụm lại. Đoạn, Chú nhảy "phóc"một cái đến chỗ con chuột. " Chít" thế là gã chuột ranh mãnhđã nằm gọn trong móng vuốt mèo ta. Chú mèo nhà em là thếđấy.Từ ngày có chú mèo, nhà em bớt chuột hơn.
Em gọi chú là “vệ sĩ” mèo và luôn luôn coi chú như một người bạn nhỏ. "Meo,meo" tiếng kêu nhỏ, khàn khàn từ sau nhà, nghe tiếng đó là emnhận ra đúng là chú mèo nhà em. Em ôm chú vào lòng và thủ thỉ:" Chúng mình mãi là bạn của nhau nhé!"
Đằng sau nhà em có một khoảng đất rộng, nhà em thường dùng chỗ đất đó để trồng rau. Cứ một thời gian ngắn thôi là nhà em đã có một vườn rau xanh tốt.
Chỗ đất đó trước đây nhà em có trồng một số cây ăn quả, nhưng vì một hôm trời mưa bão rất lớn cây bị đổ nên từ đó trở thành khoảng đất trống. Nó cũng được để trống khá lâu cho đến khi mẹ em là người nảy ra ý định sẽ trồng một bãi rau ở đó để việc lấy rau ở gần nhà sẽ tiện hơn, vừa tiết kiệm được một khoản tiền mua rau vừa có rau sạch do chính mình trồng để ăn. Tất cả mọi thành viên trong nhà đêu tán thành.
Vào một buổi chủ nhật bố em ở nhà đào hết mấy cái gốc cây còn sót lại, vì đất đó cũng khá cứng nên bố phải chở thêm một ít đất mềm xốp về. Mẹ và em thì quốc đất, nhặt cỏ. Chẳng mấy chốc từ một khoảng đất trống đã trở thành những luống rau ngay ngắn, hạt rau và cây giống đã được mẹ chuẩn bị sẵn. Trong lúc mẹ và em gieo cấy rau thì bố có nhiệm vụ rào bãi rau lại bằng những miếng lưới để tránh gà vào bới những luống rau mới gieo. Mẹ chuẩn bị rất nhiều loại rau, nào là rau cải, bắp cải, một ít hành, một luống rau thơm gồm xà lách, rau mùi và thì là...
Mãi đến chiều vườn rau mới hoàn thành, mẹ gánh nước tưới rất cẩn thận. Vì trời khô nên hôm nào cũng phải tưới nước rất đều đặn. Chỉ vài hôm sau thôi, những mầm rau xanh đã nhú lên, cỏ cũng chen lấn mọc lên khá nhiều. Tranh thủ những lúc đi học về sớm em ra vườn rau nhổ cỏ và bắt sâu. Khi rau đã khá tốt mẹ bắt đầu tưới đạm và bón phân để rau xanh và nhanh tốt.
Thế là với sự đóng góp công sức của cả gia đình, nhà em đã có một vườn rau xanh tốt với rất nhiều loại rau, mẹ không phải đi chợ mua rau nữa và cũng không phải lo về vấn đề sợ có thuốc sâu trong rau. Rau cải thì để nấu canh, rau xà lách và rau mùi thì để ăn sống còn rau thì là thì dùng để nấu canh cá. Có khi nhiều loại rau được ăn vào cùng một thời gian, mẹ em lại tỉa và bó thành từng bó mang sang biếu mấy nhà cô bác hàng xóm, ai cũng khen rau xanh và ngon.
Em rất vui vì nhà mình có một vườn rau như thế, em và mẹ sẽ chăm sóc thật cẩn thận để vườn rau luôn xanh tốt.
1 VIẾT THƯ
Thạch Hóa, ngày 3 tháng 12 năm 2012
Các chú bộ đội ở quần đảo Trường Sa kính mến !
Cháu xin tự giới thiệu về bản thân mình. Cháu tên là Hà Nguyễn Phương Linh, năm nay vừa tròn 12 tuổi, học lớp 62, trường THCS Thạch Hóa, xã Thạch Hóa, huyện Tuyên Hóa, tỉnh Quảng Bình. Các chú ơi, các chú có khỏe không! Ngoài đó các chú phải canh giữ biển đảo của Tổ quốc giữa đầy nắng và gió cháu thương các chú lắm. Các chú hãy cố lên, đứng vững đôi chân để bảo vệ Trường Sa - một phần máu thịt của đất nước hình chữ S. Cũng sắp đến ngày 22-12, cháu lại nhớ đến mỗi ngày đến lớp lại nghe thầy giáo giảng bài và nói lên lòng biết ơn của chúng ta đối với các chú bộ đội đang ngày đêm canh giữ biển đảo Trường Sa. Qua những bài giảng trên lớp, trên tivi và trên báo chí … đều ca ngợi lòng dũng cảm và kiên trì của các chú bộ đội ở quần đảo Trường Sa để bảo vệ một phần máu thịt của Việt Nam tránh khỏi một số nước đang nhòm ngó đến những nơi có nhiều khoáng sản, nhiều tài nguyên thiên nhiên quý giá như ở quần đảo Trường Sa. Mỗi ngày đến lớp cháu đều nhìn lên tấm bản đồ hình chữ S, dường như Trường Sa đã hiện ra trước mắt cháu là các chú bộ đội đang canh giữ biển đảo giữa cái tiếng xì xào của sóng biển. Cứ nhớ đến các chú bộ đội chịu nắng, chịu gió để bảo vệ Trường Sa, lòng cháu càng biết ơn vô hạn. Các chú đã bảo vệ sự bình yên cho Tổ quốc, tránh các nước xâm lược, để các cháu ngồi dưới mái trường xã hội chủ nghĩa yên bình như ngày hôm nay. Cháu xin hứa với các chú làm tròn nhiệm vụ của người học sinh, là con ngoan trò giỏi. Để mai đây trở thành một người công dân chân chính để giống được như các chú bộ đội, lấy hết sức lực của mình để xây dựng, bảo vệ Tổ quốc càng giàu đẹp. Để khẳng định biển đảo Trường Sa thuộc lãnh thổ nước Việt Nam chúng ta.
Cháu ngoan của các chú
Linh
Hà Nguyễn Phương Linh
2 ĐOẠN VĂN TẢ NGOẠI HÌNH CON VẬT MÀ ....
Trên bãi cỏ ven đê có nhiều trâu, bò đang gặm cỏ. Hình ảnh con nghé và con trâu mẹ thật đáng yêu. Trâu mẹ to béo, da đen bóng cái đuôi phe phẩy, gặm cỏ non. Chú nghứ con cong đuôi từ xa chạy đến rúc đầu vào bầu vú mẹ. Chú nghé thật xinh, lông vàng tơ hồn nhiên, ngây thơ như một em bé mới tập đi. Trâu mẹ lại chốc chốc quay đầu ư lại liếm vào đầu, vào lưng đứa con thơ, cặp mắt mở to với bao tình âu yếm. Nắng vàng chiều quê in bóng trâu mẹ và nghé con. Em bước đi rồi ngoái lại ngắm bức tranh quê đầy tình mẫu tử
3 TẢ CON VẬT
Bài làm
Trong nhà em nuổi rất nhiều loài vật nhưng thông minh và gắn bó với em nhất là chú chó Lu Lu.
Lu Lu được mua về nhà em từ hồi còn bé xíu, tính đên nay cũng 2 tuổi, bằng tuổi đứa em gái em. Lúc mới về nhà, chắc vừa phải xa mẹ nên chú cún nhút nhát vô cùng, ai cho gì ăn nấy chỉ quanh quẩn nơi góc bếp chứ chẳng dám chạy nhảy hay đi đâu. Sau một thời gian quen dần với mọi người trong gia đình thì Lu Lu bắt đầu dạn dĩ hơn. Bố làm cho Lu Lu một chiếc chuồng trong hiên nhà rồi lót vài mảnh vải ấm. Lu Lu có vẻ rất thích chiếc chuồng, nó cứ chui ra rồi lại tự chui vào như một trò chơi của trẻ con.
Tả con chó nuôi trong nhà (ảnh sưu tầm)
Lu Lu có một bộ lông vàng óng, em cũng chẳng biết nó thuộc giống chó gì. Năm nay 2 tuổi Lu Lu nhìn trông to lớn vô cùng, chẳng bù cho lúc trước bé xíu lũn cũn. Lu Lu nặng tầm khoảng 15 kg, đối với người trong nhà rất hiền lành nhưng đối với khách lạ thì rất dữ tợn. Hàm răng chú trắng bóng, sắc lẻm, cái lưỡi hồng hồng suốt ngày thè ra thở . Đôi tai thính cứ có tiếng động lạ là lại vểnh lên. Chiếc đuôi cong cong ngoáy tít lên mỗi khi em xoa đầu hoặc chơi đùa với nó.
!-->
Lu Lu rất thông minh, chuyện gì cũng dạy một lát là hiểu. Lu Lu biết đi vệ sinh đúng chỗ, không bao giờ bước chân vào nhà, bao giờ cũng đợi người cho ăn mới ăn chứ không khi nào ăn vụng. Không những thế Lu Lu còn biết đi bằng 2 chân như một chú chó trong rạp xiếc. Trong nhà em không khi nào có chuột bởi Lu Lu bắt chuột rất tài, lũ chuột phá phách vậy mà không bao giờ dám bén mảng đến gần. Lu Lu thích nhất là chơi trò đuổi bắt. Cứ mỗi lần em chạy là nó lại đuổi theo với vẻ mặt vô cùng hào hứng. Đêm đến, khi cả gia đình ngủ say thì Lu Lu lại âm thầm thức canh cho giấc ngủ của mọi người.
Cả nhà em ai cũng yêu quý Lu Lu. Lu Lu cũng rất gắn bó với mọi người. Đã từ lâu Lu Lu như là một thành viên không thể thiếu của gia đình
4 TẢ CÂY CỐI
Ở vườn trường em có trồng rất nhiều loài cây: cây hoa, cây ăn quả, nhưng em thích nhất cây bưởi.Cây bưởi cao ngang cửa sổ tầng hai trường em, tán lá xoè rộng. Gốc cây to bằng bắp chân xù xì, màu nâu xám. Thân cây to, lên cao khoảng ngay đầu gối, thân cây chia thành nhiều nhánh. Lá mọc thành chùm, hơi thắt lại ở giữa như hình trái tim, mặt trên xanh đậm, bóng, mặt dưới cũng màu xanh nhạt mờ. Hoa bưởi mọc thành chùm, màu trắng, có năm cánh, nhị vàng, hương thơm dịu toả khắp vườn mỗi khi nở. Cuối xuân, hoa tàn, quả bắt đầu nhú ra. Lúc đấu quả bé sau lớn dần. Có cành quả mọc thành chùm như bông hoa. Khi quả to, chín tròn da căng mịn, vàng óng hương thơm dịu. Bên vỏ ngoài màu xanh có quả màu vàng, bên trong là lớp cùi trắng, có nhiều múi cong. Sau lớp vỏ mỏng có nhiều tép. Tôm bưởi giòn, vị ngọt đậm, ăn rất mát và bổ. Em nghe mẹ nói bưởi có chứa nhiều vitamin C và có thể chữa nhiều bệnh và cùi bưởi còn có thể làm chè, vỏ bưởi gội đầu rất mát.Em rất thích cây bưởi ở vườn trường và em thường ra đó ngắm nhìn trong giờ nghỉ. Em không bao giờ bẻ cành hay đu cây.
3. Miêu tả con vật
Bài làm
Trong nhà em nuôi rất nhiều loài vật nhưng thông minh và gắn bó với em nhất là chú chó Lu Lu.
Lu Lu được mua về nhà em từ hồi còn bé xíu, tính đến nay cũng 2 tuổi, bằng tuổi đứa em gái em. Lúc mới về nhà, chắc vừa phải xa mẹ nên chú cún nhút nhát vô cùng, ai cho gì ăn nấy chỉ quanh quẩn nơi góc bếp chứ chẳng dám chạy nhảy hay đi đâu. Sau một thời gian quen dần với mọi người trong gia đình thì Lu Lu bắt đầu dạn dĩ hơn. Bố làm cho Lu Lu một căn nhà nhỏ trong hiên nhà rồi lót vài mảnh vải ấm. Lu Lu có vẻ rất thích chiếc chuồng, nó cứ chui ra rồi lại tự chui vào như một trò chơi của trẻ con.
Lu Lu có một bộ lông vàng óng, em cũng chẳng biết nó thuộc giống chó gì. Năm nay 2 tuổi Lu Lu nhìn trông to lớn vô cùng, chẳng bù cho lúc trước bé xíu lũn cũn. Lu Lu nặng tầm khoảng 15 kg. Đối với người trong nhà, chú rất hiền lành nhưng đối với khách lạ thì trái lại rất dữ tợn. Hàm răng chú trắng bóng, sắc lẻm, cái lưỡi hồng hồng suốt ngày thè ra thở. Đôi tai thính cứ có tiếng động lạ là lại vểnh lên. Chiếc đuôi cong cong ngoáy tít lên mỗi khi em xoa đầu hoặc chơi đùa với nó.
Lu Lu rất thông minh, chuyện gì cũng dạy một lát là hiểu. Cậu biết đi vệ sinh đúng chỗ, không bao giờ bước chân vào nhà, bao giờ cũng đợi người cho ăn mới ăn chứ không khi nào ăn vụng. Không những thế Lu Lu còn biết đi bằng 2 chân như một chú chó trong rạp xiếc. Trong nhà em không khi nào có chuột bởi Lu Lu bắt chuột rất tài, lũ chuột phá phách vậy mà không bao giờ dám bén mảng đến gần. Lu Lu thích nhất là chơi trò đuổi bắt. Cứ mỗi lần em chạy là chú lại đuổi theo với vẻ mặt vô cùng hào hứng.
Đêm đến, khi cả gia đình ngủ say thì Lu Lu lại âm thầm thức canh cho giấc ngủ của mọi người. Cả nhà em ai cũng yêu quý chú. Lu Lu cũng rất gắn bó với mọi người. Đã từ lâu Lu Lu như là một thành viên không thể thiếu của gia đình.
Bài 2 :
Bài làm
Cứ sau mỗi năm học, để động viên tinh thần học tập của em, bố mẹ thường tổ chức cho cả nhà đi nghỉ mát. Năm nay, kết thức năm học, em đạt danh hiệu học sinh xuất sắc, bố mẹ em rất vui mừng, thưởng cho em một chuyến tham quan ở vịnh Hạ Long - một vùng biển đẹp nổi tiêng của nước ta hiện đang được bình chọn là di sản văn hóa thế giới. Em đến Hạ Long với bao nhiêu là háo hức! Em đã nghe truyền thuyết về vịnh, về những con rồng trầm mình làm nên những hòn đảo muôn hình vạn trạng trong lòng vịnh.Từng hòn đảo có những hang động thiên tạo. Một sản phẩm của sự kết hợp đá và nước. Ở hang chúng ta như lạc vào một thế giới huyền ảo và diệu kì. Trên vòm hang cao, rộng hình thành vô số vết lõm tròn như dấu chân của trăm ngàn con voi khổng lồ. Dưới mặt đất, những mảng đá, núi đá thi nhau mọc lên nhọn hoắt như lưỡi mác. Chúng tập kết lại với nhau tạo thành một rừng chông thiên nhiên trên mặt đất. Đỏ rực và lung linh. Thiên nhiên vốn đã kì lạ lại được con người khoác thêm vẻ lung linh, huyền ảo nhờ ánh đèn trông lại càng kì vĩ và hấp dẫn...Vịnh Hạ Long là một trong số những cảnh đẹp nổi tiếng thế giới. Đó là niềm tự hào của người Việt Nam về một nơi thiên nhiên . Em yêu vịnh Hạ Long và mong nơi đây mãi giữ được vẻ đẹp long lanh hài hòa đá nước. Em mong sớm được quay lại vịnh Hạ Long.
Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 12 tháng 3 năm 2018
Lan Hương thân mến!
Thế là chúng ta xa nhau đã gần nửa năm rồi, mình nhớ bạn nhiều lắm! Ở trường mới, lớp mới, bạn có lúc nào nhớ tới thầy cô và các bạn cũ nơi mái trường xưa? Chợt nhớ ngày sinh nhật của Hương, mình vội viết vài dòng hỏi thăm và chúc mừng ngày sinh của bạn thay quà tặng sinh nhật bạn vậy.
Lan Hương ơi! Từ ngày theo ba mẹ ra Hà Nội, tình hình mọi mặt của bạn ra sao? Bạn có khoẻ như hồi ở Sài Gòn không? Bạn đã làm quen được những bạn mới, nếp sống mới chưa? Mình rất mong bạn mau chóng thích nghi để học tập được tốt hơn.
Mình nhớ bữa tiệc sinh nhật của Hương năm ngoái sao giản dị mà ấm cúng thế. Con gấu bông bé nhỏ, món quà các bạn tặng, Hương còn giữ không? Năm nay, Hương có đầy đủ ông bà, cha mẹ và các bạn mới nên tổ chức sinh nhật chắc vui lắm.
Năm nay, các bạn lớp mình chăm học hơn nhiều. Mấy bạn nam đã bớt nghịch ngợm, quậy phá. Cô chủ nhiệm nhẹ được một mối lo.
Ngoài việc học tập ngày càng chăm chỉ, các bạn lớp mình vẫn duy trì phong trào văn nghệ. Chúng mình hiện đang tập một số tiết mục để tham gia hội diễn văn nghệ sắp tới của trường. Nhóm múa luôn nhắc tới Lan Hương. Giá mà bạn còn ở đây thì vui biết mấy!
Thôi thư đã dài, mình chúc Lan Hương và gia đình mạnh khoẻ, gặp nhiều may mắn! Nhận được thư, bạn viết ngay cho mình nhé ! Mong gặp lại bạn trong dịp hè tới!
Thân ái
Lâm Mai Thi
Chó là loài động vật mà có lẽ là gần gũi với con người nhất. Dường như đi đâu chúng ta cũng có thể bắt gặp chúng. Nhà em cũng có nuôi một chú chó con vì vậy mà đối với em chú đặc biệt lắm. Chú là một người bạn mà nếu đi xa thì em sẽ rất nhớ.
Em đặt tên cho chú mèo nhà em là Dôn. Chú có bộ lông óng ả, mượt mà như tấm lụa với ba màu cơ bản nâu, đen và trắng.
Thỉnh thoảng bộ lông ấy hơi xù lên trông như một tấm thảm lông nhỏ tuyệt đẹp. Đầu Dôn nhỏ và tròn như quả cam, nằm gọn trong lòng bàn tay em. Cặp mắt to tròn, đen láy, long lanh và trong suốt như hai viên ngọc bích, có thể nhìn rõ trong đêm tối. Con ngươi thay đổi hình dạng linh hoạt theo ánh sáng. Ban ngày, con ngươi của mèo thu lại chỉ bé bằng sợi chỉ vì ánh sáng mạnh. Sáng sớm hay nhá nhem tối, nó lại chuyển sang hình quả táo. Chú mèo có cái mũi nhỏ ươn ướt làm nổi bật hai bên mép vài cọng ria trắng như hai chùm kim bạc bé nhỏ, nhọn hoắt. Mỗi khi Dôn làm điều gì sai, chú lại dịu đầu vào chân em, chớp chớp mắt ngước lên nhìn em như muốn xin lỗi. Nhìn bộ điệu dễ thương như thế, em không thể giận chú được nữa mà bế chú lên, ôm vào lòng xoa xoa đầu như cậu em nhỏ. Hai cái tay nhọn hoắt, cũng bé xíu, lúc nào cũng vểnh lên để nghe ngóng. Trông mèo không to lớn, nhưng hàm răng lại có tới ba mươi chiếc, là vũ khí sắc bén để tiêu diệt những chú chuột tinh ranh. Dôn có cái đuôi dài, màu đen sẫm. Những lúc buồn chán, chú thường tự vờn bắt cái đuôi của mình nhưng lần nào cũng thất bại. Bốn chân nhanh nhẹn vốn là đặc tính của loài mèo, dưới lòng bàn chân chú là lớp đệm dày màu trắng, trông rất êm giúp Dôn đáp đất và thực hiện những cú leo trèo ngoạn mục. Có lần, chú nhảy từ cầu thang xuống phòng khách nhà tôi như một nghệ sĩ múa thoải mái trong khoảng trời của chính mình. Bàn chân có những chiếc móng vuốt sắc nhọn để cào, táp và vồ mồi.
Chú mèo Dôn nhà em có những thói quen rất đặc biệt. Những ngày nắng nhạt, chú hay trèo ra ban công tầng hai ngồi đón nắng và gió, mắt hướng ra xa như đang đăm chiêu, nghĩ ngợi gì. Chú có thể ngồi ở đó hàng tiếng đồng hồ nên hồi mới nuôi chú, em đã mấy phen tá hỏa vì tưởng chú đi lạc. Bây giờ đã quen nên mỗi khi không thấy chú đâu, thì em chắc chắn chú đang nằm thư giãn ở ban công. Có nhiều lúc, Dôn yên lặng, dịu dàng như một cô gái nhiều tâm sự. Có lúc chú bỗng đổi tính, nghịch ngợm vô cùng. Hết trèo lên, trèo xuống cầu thang rồi lại chạy nhảy trên sân, nô đùa, đuổi theo những cánh bướm vàng. Nhiều lúc mải nô đùa, chú quên mất cả giờ ăn. Em gọi mãi, Dôn mới chậm rãi đi về mà đầu còn ngoảnh lại đằng sau như nuối tiếc những giây phút đang chơi đùa thỏa thích.
Tuy mập mạp nhưng Dôn rất nhanh nhẹn và bắt chuột rất giỏi. Ngày nào chú cũng như một chàng dũng sĩ đi vòng quanh nhà, kiểm tra từng ngóc ngách một để xem còn con chuột hư đốn nào trốn không. Từ ngày có chú về nhà, căn nhà của em đã bớt hẳn chuột đi, không còn nghe thấy những tiếng "chít chít" vang lên mỗi đêm.
Em và Dôn thân nhau lắm. Mỗi lần đi học về, chú hay sa vào lòng em để được em xoa đầu, cưng nựng. Những lúc mỏi mệt hay có chuyện buồn, Dôn lại trở thành một người bạn để em trút bỏ tâm sự. Hằng ngày, em hay dành thời gian để chơi với chú mèo nhỏ. Em ném cuộn len đủ màu sắc ra xa để chú chạy đi lượm về. Cứ mỗi lần lượm được, em lại thưởng cho chú một cái kẹo. Đôi mắt long lanh, nhìn em đầy trìu mến như muốn cảm ơn cô chủ nhỏ.
Chú mèo Dôn đã trở thành một thành viên trong gia đình và là một người bạn tốt của em. Em hứa sẽ chăm sóc chú thật tốt để chú luôn khoẻ mạnh.
tả mèo nha
Tôi đang say sưa trong giấc trưa thì bỗng meo...meo..” đó là tiếng con mèo tam thể tên Mi Mi mà nhà tôi nuôi cách đây một năm làm tôi giật mình tỉnh giấc.
Tôi vuốt ve bộ áo mượt mang ba màu: trắng tuyết, đen huyền và vàng nhạt của Mi Mi. Đầu Mi Mi tròn, xinh xinh như một quả bóng nhựa của trẻ con. Các bạn có biết hai hòn bi ve màu ngọc bích kia là gì không? Đó là đôi mắt của Mi Mi đấy! Trong đêm tối, đôi mắt đó nhìn mọi vật rất rõ. Chiếc mũi của Mi Mi đo đỏ, đánh hơi chuột từ xa đấy nhé! Cái miệng nho nhỏ của nó mỗi khi kêu để lộ ra một hàm răng sắc nhọn. chân Mi Mi có móng vuốt sắc, ngoài ra còn có những miếng đệm thịt êm ái nên bước đi của Mi Mi rất nhẹ nhàng. Mỗi khi rình chuột, Mi Mi thu gọn mình lại, nép vào một chỗ. Khi con chuột tới gần chỗ mình, Mi Mi bất ngờ chồm lên dùng miếng võ gia truyền của họ nhà mèo là cắm vuốt sắc vào con chuột làm cho chuột ta kêu “chít...chít...” như có ý “chị tha cho em, em sẽ không ăn trộm nữa!”. Nhưng Mi Mi không tha mà ngoạm chặt lấy con chuột, lôi vào chỗ khuất vờn cho đến chết rồi ăn thịt. Thỉnh thoảng tôi lại chải bộ lông mềm mại của Mi Mi rồi buộc nơ cho nó hoặc cho cô nàng chén một chú cá khô.
Tôi rất yêu quý Mi Mi vì không những nó đã tiêu diệt những tên trộm chuột xấu xa mà còn là một trong những người bạn thân của tôi.