Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Dòng sông mới điệu làm sao
Nắng lên mặc áo lụa đào thướt tha
Trưa về trời rộng bao la
Áo xanh sông mặc như là mới may
Chiều trôi thơ thẩn áng mây
Cài lên màu áo hây hây ráng vàng
Đêm thêu trước ngực vầng trăng
Trên nền nhung tím trăm ngàn sao lên
Khuya rồi sông mặc áo đen
Nép trong rừng bưởi, lặng yên đôi bờ.
Bài thơ khơi gợi cho em tình yêu trước vẻ đẹp của thiên nhiên quê hương. Và đó chính là điều mỗi người cần giữ gìn và trân trọng quê hương của mình.
a. Dòng sông được miêu tả theo trình tự thời gian
b. Miêu tả theo trình tự thời gian ấy giúp lột tả hết vẻ đẹp của dòng sông trong mọi thời điểm trong ngày => để lại dấu ấn trong trí tưởng tượng của người đọc.
c. Quê hương tôi có con sông Hồng chảy nặng phù sa gắn bó với tuổi thơ của bao thế hệ chúng tôi. Lúc bình minh mặt sông phẳng lặng thấp thoáng trong sương sớm. Dường như nó đang say giấc nồng chờ những tia nắng đầu tiên của ngày mới đánh thức. Khi mặt trời từ từ ló dạng, sông Hồng cũng thức giấc. Nó được tạo hóa ban tặng cho tấm áo lấp lánh ánh vàng ánh bạc trong nắng mai khiến người ta không thể rời mắt. Nó đang phô diện toàn bộ vẻ đẹp khỏe khoắn đầy sức sống của mình. Chính dòng sông ấy đã nuôi lớn những người con xa quê như chúng tôi nên người. Vì vậy đối với tôi dòng sông Hồng như một người tri kỉ gợi nhắc về quê hương ....
( bạn tự viết thêm nhé )
Câu 1: Phương thức biểu đạt chính: Miêu tả
Từ láy: thướt tha, thơ thẩn
Câu 2: Dòng sông được miêu tả theo trình tự thời gian: sáng, trưa, chiều, đêm
Câu 3:
- Biện pháp tu từ so sánh "Áo xanh sông mặc như là mới may"
- Biện pháp nhân hóa "Cài lên màu áo hây hây ráng vàng"
Câu 4:
Dòng sông vào buổi sáng tựa như một thiếu nữ đang làm đẹp. Nàng khóc lên mình màu vàng của nắng dịu dàng thướt tha. Đến trưa, nàng lại thay một tấm áo mới, nước sông lồng với sắc trời càng khiến nhan sắc nàng trở nên kiều diễm. Đến buổi chiều, dòng sông lại thay một lớp áo ráng vàng tựa lấy những áng mây trời làm điểm nhấn. Về đêm mới là lúc dòng sông phô diễn vẻ đẹp nhất của mình với trăng và những vì sao tô điểm cho tấm áo nhung tím. Em rất yêu dòng sông ấy.
Tham khảo:
Cách nói "dòng sông mặc áo" là cách nói nhân hóa. Tác giả coi dòng sông như một cô gái luôn thay đổi những tấm áo màu. Cách nói này làm nổi bật sự thay đổi màu sắc của dòng sông theo thời gian, theo màu trời, màu cỏ cây....Các hình ảnh đó gợi ra sự mềm mại duyên dáng của dòng sông. Màu sắc ở đây cũng đẹp. Đó là màu đào của nắng mới lên, màu xanh của bầu trời buổi trưa cao rộng.Phép nhân hóa uyển chuyển, thơ mộng của cảnh vật thiên nhiên. Cảnh vật (dòng sông, nắng, mây) được nhân hóa như con người, cũng biết làm duyên và tô điểm. Phép so sánh màu áo xanh của dòng sông được so sánh như mới may. Hình ảnh so sánh này cho thấy sắc nước mới và tràn đầy sức sống, cho thấy tự tươi trẻ của dòng sông, của bức tranh thiên nhiên. Bài thơ đã thể hiện một cách thắm thiết tình yêu dòng sông nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Tình cảm trong sáng ấy đã chan hòa với tình yêu quê hương đất nước.Ban đêm, dòng sông đã “nép trong rừng bưởi lặng yên đôi bờ”, nên sáng ra, sông mới mặc áo hoa, mùi thơm của áo mới làm ngẩn ngơ” lòng người như thế đó. Đại ý và ý nghĩa: Bài thơ nói lên vẻ đẹp của dòng sôn g thơ ấu qua đó thể hiện tình yêu thiết tha quê hương đất nước.Bài thơ đã thể hiện một cách thắm thiết tình yêu dòng sông nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Tình cảm trong sáng ấy đã chan hòa với tình yêu quê hương đất nước.Và chúng ta hãy khẽ ngân lên những vần thơ đẹp, hãy hát lên những lời ca về các dòng sông trên mọi miền quê. Các hình ảnh đó gợi ra sự mềm mại duyên dáng của dòng sông. Màu sắc ở đây cũng đẹp. Đó là màu đào của nắng mới lên, màu xanh của bầu trời buổi trưa cao rộng.
Cảm ơn bạn nha