Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Đừng tưởng tượng nữa.
Đúng 100% luôn!
Ai tk cho mình mình tk lại.
Giữa 21 song gỗ có:
21 – 1 = 20 (khoảng cách)
Tổng chiều rộng các “khoảng cách” là:
15 × 20 = 300 (cm)
Tổng chiều rộng các song gỗ là:
Đến đây thì ko bít !
363 la dung 100000000000000000000000000000000000000000000000000000000000000000000000000000000000000000000000000000000000@
Nữa chu vi khu đất :
280 : 2 = 140 ( m )
Chiều dài khu đất :
( 140 + 50 ) : 2 = 95 ( m )
Chiều rộng khu đất:
140 - 95 = 45 ( m )
Diện tích khu đất:
95 x 45 = 4275 ( m2 )
Diện tích phần đất vuông là:
45 x 45 = 2025 ( m2 )
Diện tích phần hình chữ nhật còn lại:
4275 - 2025 = 2250 ( m2 )
Nửa chu vi khu đất đó là:
218 : 2 = 109 m
=>chiều dài khu đất đó :
(109+19):2=64 m
=>chiều rộng khu đất đó :
64-19=45m
diện tích khu đất đó :
64 x 45 = 2882m2
diện tích cái ao :
10 x 10 = 100m2
vậy diện tích đất còn lại để trồng trọt :
2880 - 100 = 2780 m2
đ/s:....
gọi cạnh hình vuông là a ta có
Diện tích hình vuông = a x a
diện tích hình vuông sau khi cạnh tăng 2 lần = a x 2 x a x 2= a x a x 4
mà a x a là diện tích hình vuông nên sau khi tăng cạnh lên hai lần diện tích hình vuông sẽ tăng lên 4 lần
Mọi người tk mình đi mình đang bị âm nè!!!!!!
Ai tk mình mình tk lại nha !!!
vi xe do la can cau
Trời ơi ! Đó là một kỉ niệm đáng nhớ nhất trong cuộc đời tôi. Tôi đã lười biếng nên lĩnh trứng ngỗng, đã vậy còn cãi mẹ. Mẹ rất phiền lòng và đã khóc.
Đêm ấy, tôi chợt tỉnh giấc thì thấy mình biến thành một chú chó con. Tôi kêu lên : “Mẹ ơi !” nhưng chỉ thành những tiếng “gâu, gâu” vô nghĩa. Tôi buồn bã bỏ nhà ra đi, lang thang. Ngoài những tiếng “gâu gâu, ăng ẳng”, tôi không thể nói gì thêm. Mệt quá tôi lả đi.
Tôi bừng tỉnh giấc và thấy mình nằm trong một cái ổ rơm xinh xinh. Bên cạnh là một chút sữa đựng trong bát nhựa. Nhìn xung quanh, tôi thấy trong căn phòng có cô bé đang ngồi ôn bài. Thấy tôi tỉnh giấc, cô bé mỉm cười chạy lại bế tôi. Cho dù rất được cô bé thương yêu nhưng tôi vẫn nhớ nhà da diết. Ban đêm, khi bóng tối bao trùm cả thành phố, tôi thấy lạnh lẽo, cô đơn. Tôi nhớ lại những giây phút mẹ âu yếm ôm tôi trong cái se lạnh của gió thu. Những đêm lạnh giá, mẹ đem chăn ấm cho tôi. Mẹ an ủi tôi những lúc tôi buồn. Tôi thèm ăn những món ăn mẹ nấu, thèm được thấy nụ cười của mẹ. Đối với tôi, mẹ là tất cả, là người mẹ, là ngưòi bạn, là cô giáo.
Bình minh lên, những tia nắng tinh nghịch gọi tôi đón chào ngày mới. Tôi gặp những chú chó cũng đáng yêu như tôi và cùng chơi đùa với chúng. Một chiếc xe máy chạy qua phá tan cái yên tĩnh của góc phố nhỏ. Hoá ra là hai tên chuyên bắt chó ban đêm. Chúng đi chậm lại rồi bất chợt vung lưới ra. Những con chó kia đã rơi vào bẫy. Chúng kêu la thảm thiết. Chỉ còn mình tôi, tôi cố vùng chạy mãi, chạy mãi… Tôi dừng lại trước một bức tường. Một người đàn bà đứng dó. Tôi ngẩng lên. ôi ! Mẹ tôi !
Tôi muốn kêu lên : “Mẹ ! Mẹ ! Mẹ yêu quý !” nhưng vẫn chỉ là những tiếng “gâu gâu”. Tôi thấy bố mẹ đang cuống cuồng tìm tôi, những dòng nước mắt nhạt nhoà tuôn trào. Có lẽ bố mẹ đã lo lắng kiếm tìm suốt ba ngày nên khuôn mặt hốc hác xanh xao, đôi mắt thâm quầng. Dòng nước mắt của tôi nhỏ xuống chân mẹ. Mẹ cúi xuống ngạc nhiên ôm tôi vào lòng. Bỗng bên cạnh tôi, một bà Tiên hiện ra. Bà nói nhỏ với tôi :
-Con đã biết hối lỗi rồi chứ ? Ta biết con yêu quý bố mẹ con rất nhiều. Vậy từ nay đừng làm bố mẹ phiền lòng nữa nhé !
Tôi lại biến thành một cô bé xinh xắn. Mẹ vui mừng ôm hôn tôi. Những dòng nước mắt của mẹ làm tim tôi đau nhói. Mẹ ! Mẹ ơi ! Con yêu mẹ !