Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Thời học sinh, ta luôn có một chiếc đồng hồ báo thức để có thể nhắc nhỏ về thời gian trong ngày. Việc dạy sớm đi học, ăn uống, đi ngủ, học bài,... tất cả điều được chiếc đồng hồ bào thức xin xắn ghi nhớ mà hẹn lịch giùm. Cùng xem bài văn tả chiếc đồng hồ báo thức của bạn học sinh dưới đây tả về ưu điểm gì của một chiếc đồng hồ báo thức nha.
Để giúp mọi người đi làm và em đi học đúng giờ, ba đi công tác về mua cho gia đình một chiếc đồng hồ báo thức.
Đây là chiếc đồng hồ của Nhật còn mới tinh. Nó được để trong một chiếc hộp vuông xinh xắn. Chiếc đồng hồ này chạy bằng pin, hiệu Sony.
Cả đồng hồ là một khối tròn, đường kính khoảng mười lăm cen-ti-mét. vỏ đồng hồ được bọc một lớp mạ kền sáng loáng. Phía trên có quai xách cong cong rất tiện cho việc di chuyển. Sau tấm mi-ka trắng là mặt đồng hồ. Mặt đồng hồ được phân định ra mười hai vạch chia đều cho các con số: mười hai, chín, sáu và ba. Riêng con số mười hai được ghi bằng màu đỏ. Các số khác màu đen. Giáp tâm đồng hồ có một ô nhỏ hình chữ nhật ghi ngày, tháng. Trên mặt đồng hồ có ba kim dài ngắn, to nhỏ, di chuyển nhanh chậm khác nhau. Kim nhỏ nhất, mảnh mai màu đỏ là cô em út có tên gọi là kim giây, chạy nhiều và nhanh nhất. To và ngắn hơn là anh kim phút, lâu lâu anh ta mới nhích một chút. Chị kim giờ thấp người hơn anh kim phút dường như đứng tại chỗ, nhưng thật ra chị ta quay rất chậm, từ tốn như bước đi của một bà già ngoài bảy mươi tuổi.
Mặt sau đồng hồ có hai cái núm tròn cũng được mạ kền sáng bóng. Một núm để điều chỉnh giờ, núm kia là hẹn báo thức để gọi em dậy đi học.
Hàng ngày, tiếng "tích tắc! tích tắc! " cứ đều đặn vang lên, trong nhà ai cần biết giờ chạy ra nhìn nó là biết ngay.
Sáng sớm, lúc năm giờ, đồng hồ vang lên một hồi chuông dài. Và tiếp sau là tiếng "cạp, cạp" của chú vịt Đô-nan khiến mọi người bừng tỉnh giấc.
Em rất thích chiếc đồng hồ này, nó không những giúp em đi học đúng giờ mà còn nhắc nhở em chuyên cần hơn nữa trong học tập. Em sẽ cố gắng làm bài, sinh hoạt đúng giờ, biết giữ gìn và quý trọng thời gian.
Ngoài mẹ gọi em thức dậy mỗi sáng mai thì còn có một người bạn làm nhiệm vụ “báo thức”. Đó chính là chiếc đồng hồ xinh đẹp nằm im lìm trên mặt bàn. Đây là người bạn tốt đã giúp em thức dậy đúng giờ hơn hằng ngày trước khi đến trường.
Chiếc đồng hồ báo thức này là món quà đầu năm học mới mẹ mua cho em. Nó giúp em biết được giờ giấc đồng thời hẹn giờ để em tỉnh dậy. Đồng hồ có màu xanh da trời là chủ đạo. Còn mặt đồng hồ hình tròn, màu trắng nhìn rất hài hòa và bắt mắt.
Những con số trên chiếc đồng hồ được đánh dấu bằng chữ số la mã để em biết được lúc này là mấy giờ, mấy phút. Những con số này có màu đen đậm, kể cả những bạn cận thị thì vẫn có thể nhìn thật rõ.
Chiếc đồng hồ này được làm bằng nhựa cứng rất chắc chắn. Nhưng nếu để bị rơi có thể nó sẽ hỏng. Bởi vậy mà em bảo quản, giữ gìn chiếc đồng hồ cẩn thận và không để bị rơi.
Ở phía sau chiếc đồng hồ có một cái giá đỡ để chống cho chiếc đồng hồ giữ được thăng bằng, không bị ngã ngửa về sau. Hơn hết ở phía sau chiếc đồng hồ này còn có hộp đựng pin. Chỉ cần ấn một cái là em có thể tháo và lắp pin một cách dễ dàng nhất. Pin này là pin dùng tạm thời, khi bị hết pin thì em sẽ thay pin mới cho nó.
Mỗi sáng mai cứ vào lúc 6h là chiếc đồng hồ lại vang lên inh ỏi đánh thức em đậy.Đây là âm thanh quen thuộc mà em vẫn nghe hằng ngày. Nhiều khi em rất ghét âm thanh này vì nó làm tỉnh giấc ngủ của em. Nhưng nhiều khi em lại cảm ơn nó vì nhờ vậy mà em không đến trường muộn.
Chiếc đồng hồ báo thức là người bạn đồng hành đáng tin cậy của em. Em sẽ luôn nhớ tới vai trò của nó trong cuộc sống của em. Mỗi sáng chủ nhật em không phải đi học, có thể ngủ nướng thì em có thể để chiếc đồng hồ nghỉ ngơi, không cần phải báo thức.
Dù trong trường hợp này thì em vẫn rất yêu quý chiếc đồng hồ báo thức đáng yêu này.
Hè vừa qua, ông em từ quê lên chơi đã tìm kiếm những mảnh gỗ dư từ hồi làm nhà, đóng cho em một chiếc bàn học thay cho chiếc bàn nhỏ mẹ mua từ ngày em học mẫu giáo.
Đó là một chiếc bàn rất xinh xắn. Mặc dù được đóng bằng ỗ tạp ghép lại nhưng ông em đã bào nhẵn bóng và đánh vecni nên trong chẳng khác gì những chiếc bàn được bày bán
Mặt bàn hình chữ nhật, dài một mết, rộng nửa mét, được em trang trí thêm nhưng hình ảnh rất ngộ nghĩnh nhu chú thỏ bông, chú vịt Đô nan và nhiều quả bóng bay, làm cho mặt bàn sáng hẳn lên. Chiếc bàn có bốn chân, vừa tầm với em. Ghế là một bang gỗ dài cũng có bốn chân và chỗ dựa lưng, trong rất xinh xắn và gọn. Mặt bàn hơ thoai thoải, có thể mở lên được vì nó gắn với phần cố định bởi hai tấm bản lề bằng sắt. Hộc bàn được ngăn đôi. Bên trái, em đựng sách giáo khoa, tập vở; bên phải em đựng đồ dùng học tập như bút, thước, bảng con và các đồ dùng cá nhân khác. Thật là tiện lợi! Dưới chân bàn, ông đóng thêm hai thanh gỗ dài để em gác chân khi ngồi học và để giữ cho bàn thăng bằng, chắc chắn thêm.
Bàn học của em được kê ngay bên cửa sổ, nhìn ra khoảng sân nhỏ có một cái ghế. Nhiều khi, ông mặt trời chiếu những tia nắng ám áp xuyên qua kẽ lá, luồn qua song cửa sổ và đậu trên mặt bàn. Có chiếc bàn học như vậy nên góc học tập của em thú vị biết bao!
Hằng ngày khi ngồi vào bàn học, hình như có tiếng thì thầm: “Chúc cô bé học giỏi”. Để đáp lại “lòng mong muốn” của người bạn thân thiết này, em đã có nhiều điểm mười đỏ chói trên bảng vở.
Bàn là vật kỉ niệm của ông em, nên em quý nó lắm. Em thường lau chùi sạch sẽ và giữ cho nó không bị một vết bẩn, một vết xước nào. Chắc bàn sẽ không đến nổi “tủi thân” khi tự kể về đời mình
mk chỉ có thể chép thôi thông cảm
Thời học sinh, ta luôn có một chiếc đồng hồ báo thức để có thể nhắc nhỏ về thời gian trong ngày. Việc dạy sớm đi học, ăn uống, đi ngủ, học bài,... tất cả điều được chiếc đồng hồ bào thức xin xắn ghi nhớ mà hẹn lịch giùm. Cùng xem bài văn tả chiếc đồng hồ báo thức của bạn học sinh dưới đây tả về ưu điểm gì của một chiếc đồng hồ báo thức nha.
Để giúp mọi người đi làm và em đi học đúng giờ, ba đi công tác về mua cho gia đình một chiếc đồng hồ báo thức.
Đây là chiếc đồng hồ của Nhật còn mới tinh. Nó được để trong một chiếc hộp vuông xinh xắn. Chiếc đồng hồ này chạy bằng pin, hiệu Sony.
Cả đồng hồ là một khối tròn, đường kính khoảng mười lăm cen-ti-mét. vỏ đồng hồ được bọc một lớp mạ kền sáng loáng. Phía trên có quai xách cong cong rất tiện cho việc di chuyển. Sau tấm mi-ka trắng là mặt đồng hồ. Mặt đồng hồ được phân định ra mười hai vạch chia đều cho các con số: mười hai, chín, sáu và ba. Riêng con số mười hai được ghi bằng màu đỏ. Các số khác màu đen. Giáp tâm đồng hồ có một ô nhỏ hình chữ nhật ghi ngày, tháng. Trên mặt đồng hồ có ba kim dài ngắn, to nhỏ, di chuyển nhanh chậm khác nhau. Kim nhỏ nhất, mảnh mai màu đỏ là cô em út có tên gọi là kim giây, chạy nhiều và nhanh nhất. To và ngắn hơn là anh kim phút, lâu lâu anh ta mới nhích một chút. Chị kim giờ thấp người hơn anh kim phút dường như đứng tại chỗ, nhưng thật ra chị ta quay rất chậm, từ tốn như bước đi của một bà già ngoài bảy mươi tuổi.
Mặt sau đồng hồ có hai cái núm tròn cũng được mạ kền sáng bóng. Một núm để điều chỉnh giờ, núm kia là hẹn báo thức để gọi em dậy đi học.
Hàng ngày, tiếng "tích tắc! tích tắc! " cứ đều đặn vang lên, trong nhà ai cần biết giờ chạy ra nhìn nó là biết ngay.
Sáng sớm, lúc năm giờ, đồng hồ vang lên một hồi chuông dài. Và tiếp sau là tiếng "cạp, cạp" của chú vịt Đô-nan khiến mọi người bừng tỉnh giấc.
Em rất thích chiếc đồng hồ này, nó không những giúp em đi học đúng giờ mà còn nhắc nhở em chuyên cần hơn nữa trong học tập. Em sẽ cố gắng làm bài, sinh hoạt đúng giờ, biết giữ gìn và quý trọng thời gian.
Bài mình làm đc rồi nhưng ko hợp các chi tiết cho lắm!
Mẹ em bảo, ngày xưa mẹ dù nhà xa trường nhưng mẹ vẫn đi học đúng giờ vì có chú gà trống gọi mẹ dậy. Còn bây giờ, không có gà trống, nhưng em có chiếc đồng hồ báo thức xinh xắn mẹ tặng để mỗi ngày thức dậy thật đúng giờ, thoải mái.
Chiếc đồng hồ em được mẹ tặng vào đầu năm ngoái, khi em được cô giáo tuyên dương có tiến bộ trong học tập. Nó là món quà ý nghĩa và là món đồ em thích nhất. Chiếc đồng hồ của em mang hình dáng con gấu xinh xắn, đáng yêu. Da của nó màu hồng không giống như những con gấu em thấy trên tivi. Bên trong là các số từ 1 đến 12 được xếp theo hình tròn ngay ngắn. Ở chính giữa là trục gắn 4 chiếc kim đồng hồ. Kim ngắn nhất là kim giờ, nó ì ạch chạy chậm nhất. Tiếp đến là kim phút dài hơn kim giờ và cũng chạy nhanh hơn kim giờ. Ngoài cùng và cũng dài nhất là kim giây. Anh kim giây năng động lắm, chạy tích tắc suốt ngày suốt đêm không mệt mỏi. Khi có pin bỏ vào, 3 kim đồng hồ bắt đầu chạy trong cuộc đua thời gian. Một kim bé hơn, màu vàng sẽ là kim đặt giờ báo thức. Nó lười nhất, chỉ chịu chạy khi có người điều khiển nó.
Nếu chỉ dừng lại ở đó, thì chiếc đồng hồ gấu này cũng sẽ giống như bao chiếc đồng hồ khác. Điểm đặc biệt ở đây là nó có chức năng báo thức. Đằng sau thân gấu có hẳn một “hệ điều hành” điều khiển. Một nút điều chỉnh giờ báo thức, một nút điều chỉnh giờ và công tắc bật – tắt báo thức. Chỉ cần ấn một cái là em có thể yên tâm ngủ ngon mà không lo bị dậy muộn giờ học. Pin của đồng hồ chỉ dùng được tạm thời, khi hết pin sẽ phải thay ngay, nếu không đồng hồ sẽ không đúng giờ nữa.
Vào mỗi buổi sáng, cứ đúng 6 rưỡi là chiếc đồng hồ lại kêu “reng…reng…” inh ỏi để gọi em dậy. Tiếng kêu quen thuộc ấy đã trở thành một âm thanh quen thuộc của em. Cũng nhờ nó mà em không bao giờ đi học muộn. Nó chăm chỉ miệt mài làm việc suốt ngày đêm không mệt mỏi.
Chiếc đồng hồ báo thức đã đồng hành với em hơn một năm nay. Nó là người bạn đáng tin cậy, luôn đóng vai trò quan trọng vào mỗi buổi sáng với em. Em sẽ giữ gìn nó cẩn thận để chiếc đồng hồ xinh xắn luôn sạch sẽ, mới nguyên.
Mẹ! Người mà em yêu quý nhất trên đời. Mẹ mua cho em rất nhiều thứ quà quý giá và hữu ích cho em. Trong đó, em thích nhất là chiếc đồng hồ báo thức mẹ mua tặng em nhân dịp sinh nhật từ năm em vào lớp 1.
Em thích đồng hồ mẹ tặng ngay từ cái nhìn đầu tiên và đến tận bây giờ. Chiếc đồng hồ mang dáng hình chú mèo PoKeMon ngộ nghĩnh xinh xắn màu xanh dương thật bắt mắt. Bạn bè em đến chơi ai nấy đều khen đẹp và thích thú.Chiếc đồng hồ được em để cạnh chiếc máy vi tinh mẹ mua cho trông thật gọn gàng, ngăn nắp.
Bên trong là các chữ số từ một đến mười hai được xếp thành vòng tròn xinh xắn, đúng thứ tự. Trông các chữ số vừa béo vừa lùn trông thật ngộ nghĩnh đáng yêu. Những chữ số được trang trí bằng bảy sắc cầu trông thật tuyệt. Đó là điều mà em rất thích !
Gia đình nhà chú đồng hồ có ba thành viên. Thứ nhất là anh kim giờ mập mạp, chạy chậm nhất nhà. Anh thứ hai là anh kim phút, tốc độ di chuyển của anh ấy nhanh nhẹn hơn anh kim giờ chút xíu. Cuối cùng là anh kim giây, cao ráo nhất nhà nhanh nhẹn hoạt bát lúc nào cũng về đích sớm nhất nhà.
Em luôn thầm cảm ơn mẹ, rất nhiều. Vì mẹ thật sáng suốt khi tặng người bạn đồng hành quý giá này cho em. Từ ngày sở hữu chú, đồng hồ sinh học của em cải thiện đáng kể. luôn thức dậy đúng giờ, không bị trễ giờ đi học, mẹ không còn phải gọi dậy như ngày xưa còn bé nữa. Chiếc đồng hồ được thiết kế bằng chuông báo thức là một đoạn nhạc chúc mừng giáng sinh. Nghe thật hay, em rất thích! Thưởng thức bản nhạc này vào mỗi buổi sớm thức dậy thật là tuyệt vời!
Đằng sau lưng chiếc đồng hồ được thiết kế là hai nút bấm điều khiển, Một nút đặt báo thức, một nút điều chỉnh giờ. Ngoài ra còn có khe để pin. Cứ cuối tuần được nghỉ là em lại mang chiếc đồng hồ ra lau chùi sạch sẽ.
Mỗi lúc buồn hay mệt mỏi , bước vào phòng nhìn thấy chú đồng hồ pokemon ngộ nghĩnh đáng yêu là dường như em quên đi hết sự mệt mỏi và buồn bã. Từ ngày có chiếc đồng hồ Pokemon em như có thêm người bạn tri kỉ . Em luôn yêu quý và giữ gìn nó bên mình!
Mặc dù bố mẹ em đều có đồng hồ đeo tay, nhưng mẹ vẫn mua về một chiếc đồng hồ treo tường GIMIKO kiểu mới rất đẹp. Mẹ bảo chiếc đồng hồ này sẽ giúp con biết giờ giấc mà học tập, lao động và nghỉ ngơi.
Em thích quá, tiến sát lại ngắm thật kỹ chiếc đồng hồ. Đồng hồ có hình chữ nhật đứng. Trông nó to như tờ lịch có hình Diễm Hương đang cầm một bó hoa treo trên tường nhà em. Ở mép ngoài được mạ bằng bạc óng ánh trông rất đẹp. Bên trong mép ngoài có một lớp khảm trai đủ màu sắc. Lượng khảm trai ở hai bên và trên ít hơn lượng khảm trai ở dưới. Giữa lượng khảm tai có mười báy sao vàng. Xung quanh sao vàng có bốn mảng khảm trai giống nhau giống như bốn vệ sỹ bảo vệ.
Nhìn qua lớp kính dày và trong suốt là mười hai số màu đen gồm các số từ một đến mười hai. Số mười hai ở chính giữa phía trên đồng hồ. Số sáu ở chính giữa phía dưới. Bên phải số sáu và số mười hai là các số từ một dến số năm. Bên trái số sáu và số mười hai có các số từ bảy đến mười một. Phía trên các số có những ô vuông màu xanh ngọc. Nếu trời tối ta tắt điện thì những ô vuông đó sẽ tỏa ra dạ quang giúp ta trông thấy tất cả các số.Ở các góc của đồng hồ có các hoa văn tinh vi và đẹp đẽ. Chính giữa tâm đồng hồ đó chính là nơi hội tụ của ba anh em họ kim đang cần mẫn chạy để kéo thời gian trôi đi. Trông anh Giây đầu bé tí hon, còn ở dưới chân lại hơi phình ra giống như mũi tên. Nhưng anh ấy chạy rất nhanh, anh Giây chạy được sáu mươi bước thì anh phút mới chạy được một bước. Anh phút trông như thanh kiếm. Còn anh Giờ thì béo ục ịch và lùn tìn tịt trông như con dao găm, chạy thì chậm như sên. Anh Phút chạy được sáu mươi bước thì anh giờ mới chạy được năm bước. Nhưng đừng chê anh ấy. Anh Giờ chạy được năm bước là đã kéo được một giờ đấy. Lúc ấy anh Giây sẽ gặp anh Phút và cũng là lúc chú Chuông vui sướng reo lên một hồi chuông
Lạ hơn thế, cứ lúc mười hai giờ là ba anh em nhà kim lại gặp nhau khíên cho chú Chuông đổ một hồi thật dài và hay. Trên nơi hội tụ của ba anh em họ kim là chữ GIMIKO và con ngựa màu đỏ đang giơ chân lên định đập xuống trông thật là ngộ nghĩnh. Quanh đó có các chữ tiếng Anh mà em chưa học tới.
Em rất thích chiếc đồng hồ này vì nó đẹp và nó còn báo cho em đi học, bố mẹ em đi làm. Nó còn giúp em biết đã đến giờ học ở nhà chưa.
Cùng làm một công việc đếm thời gian, nhưng nếu tấm lịch lặng thầm thì đồng hồ lại luôn miệng: “Tíc – tắc, tíc – tắc…” đều đặn. Chiếc đồng hồ để bàn nhà em cũng vậy.
Đó là một chiếc đồng hồ hàng nội, loại lên dây, đã cũ. Ba em mua nó trong một lần đi chợ tỉnh cách đây hơn ba năm. Cả đồng hồ là một hình hộp chữ nhật rộng độ hai mươi phân và cao độ mười phân.
Vỏ đồng hồ làm bằng nhựa màu xám. Mép ngoài được mạ nhôm trước đây bóng lộn giờ đã bị trầy xước đôi chỗ. Sau tấm kính trắng là mặt đồng hồ. Trên đó, bên trái là hàn thử biểu, bên phải là phần chính hình bầu dục gồm một vòng mười hai con số từ số 1 đến số 12 trong đó số 6 được thay bằng ô chỉ ngày. Trên mặt đồng hồ có ba chiếc kim dài ngắn di chuyển nhanh chậm khác nhau. Đầu đỏ mảnh mai là kim giây quay liên tục. To và ngắn hơn là kim phút lâu lâu mới nhích tới một chút.
Kim giờ thoáng nhìn tưởng như bất động nhưng thật ra vẫn thầm lặng đếm thời gian, quay chậm chạp. Mặt sau đồng hồ có ba chiếc núm: núm để lên dây, núm điều chỉnh giờ và núm hẹn báo thức.
Ngồi đó, đồng hồ cần mẫn làm việc. Tiếng “tíc tắc”, “tíc tắc” hàng ngày đều đặn vang lên sớm tối. Trong nhà, ai cần đến là có nó ngay. Sáng ra mới năm giờ, nó đã lên tiếng reng reng một hồi lâu gọi mọi người tỉnh giấc. Chưa có lần nào đồng hồ bê trễ công việc nếu như mỗi ngày ta đừng quên một lần lên dây cho nó.
Chiếc đồng hồ làm công việc nhắc nhở ai nấy học tập, làm việc, sinh hoạt đúng giờ, trách chi cả nhà chẳng quý trọng và gìn giữ nó cẩn thận cho được.
Bạn nên tham khảo những bài văn về chiếc đồng hồ ở trên mạng hoặc những quyển văn mẫu nha.Chứ không nên há miệng chờ sung
Mẹ! Người mà em yêu quý nhất trên đời. Mẹ mua cho em rất nhiều thứ quà quý giá và hữu ích cho em. Trong đó, em thích nhất là chiếc đồng hồ báo thức mẹ mua tặng em nhân dịp sinh nhật từ năm em vào lớp 1.
Em thích đồng hồ mẹ tặng ngay từ cái nhìn đầu tiên và đến tận bây giờ. Chiếc đồng hồ mang dáng hình chú mèo PoKeMon ngộ nghĩnh xinh xăn màu xanh dương thật bắt mắt. Bạn bè em đến chơi ai nấy đều khen đẹp và thích thú.Chiếc đồng hồ được em để cạnh chiếc máy vi tinh mẹ mua cho trông thật gọn gang, ngăn nắp.
Bên trong là các chữ số từ một đến mười hai được xếp thành vòng tròn xinh xắn, đúng thứ tự. Trông các chữ số vừa béo vừa lùn trông thật ngộ nghĩnh đáng yêu. Những chữ số được trang trí bằng bảy sắc cầu trông thật tuyệt. Đó là điều mà em rất thích!
Gia đình nhà chú đồng hồ có ba thành viên. Thứ nhất là anh kim giờ mập mạp, chạy chậm nhất nhà. Anh thứ hai là anh kim phút, tốc độ di chuyển của anh ấy nhanh nhẹn hơn anh kim giờ chút xíu.Cuối cùng là anh kim giây, cao dáo nhất nhà nhanh nhẹn hoạt bát lúc nào cũng về đích sớm nhất nhà.
Em luôn thầm cảm ơn mẹ, rất nhiều. Vì mẹ thật sáng suốt khi tặng người bạn đồng hành quý giá này cho em. Từ ngày sở hữu chú , đồng hồ sinh học của em cải thiện đáng kể. luôn thức dậy đúng giờ, không bị trễ giờ đi học, mẹ không còn phải gọi dậy như ngày xưa còn bé nữa. Chiếc đồng hồ được thiết kế bằng chuông báo thức là một đoạn nhạc chúc mừng giáng sinh. Nghe thật hay, em rất thích! Thưởng thức bản nhạc này vào mỗi buổi sớm thức dậy thật là tuyệt vời!
Đằng sau lưng chiếc đồng hồ được thiết kế là hai nút bấm điều khiển, Một nút đặt báo thức, một nút điều chỉnh giờ. Ngoài ra còn có khe để pin. Cứ cuối tuần được nghỉ là em lại mang chiếc đồng hồ ra lau chùi sạch sẽ.
Mỗi lúc buồn hay mệt mỏi , bước vào phòng nhìn thấy chú đồng hồ pokemon ngộ nghĩnh đáng yêu là dường như em quên đi hết sự mệt mỏi và buồn bã. Từ ngày có chiếc đồng Pokemon em như có thêm người bạn tri kỉ . Em luôn yêu quý và giữ gìn nó bên mình!
Bài làm :
Cái tủ sách mà mẹ em vẫn dùng lâu nay là của ông ngoại để lại. Cùng với cái tủ là mười hai quyển sách tiếng Pháp, quyển nào ở trang đầu ông ngoại cũng ghi rõ ngày tháng năm mua và kèm theo chữ kí của ông ngoại.
Cái tủ sách rộng l, 2m; cao l, 8m; bề sâu là 0, 6m. Phần trên có bốn lớp, lớp nào cũng chia làm hai ngăn. Phía trước là cửa kính. Phần dưới cũng chia làm hai ngăn, có hai cánh cửa gỗ, có thể đựng được nhiều thứ lặt vặt khác.
Cái tủ được làm bằng gỗ lim, đánh véc-ni màu nâu sẫm rất bóng. Nó rất nặng, phải bốn người lớn mới khiêng được cái tủ không. Tủ được kê sát tường, cạnh bàn làm việc của mẹ. Rất ít khi nó được di chuyển.
Các ngăn bốn lớp trên đều được xếp sách, gáy hướng ra ngoài. Mười hai quyển sách của ông ngoại để lại, và một ít sách tiếng Nga của bố được mẹ xếp vào lớp trên cùng. Hai lớp giữa là sách và tài liệu giảng dạy của mẹ. Mẹ là giáo viên Ngữ Văn trường Trung học cơ sở, nên sách của mẹ toàn là sách văn học. Các cuốn thơ của Hồ Chí Minh, các tuyển tập của Nguyễn Công Hoan, Ngô Tất Tố, Nguyên Hồng, Nam Cao, Tố Hữu... mẹ đều có cả. Lớp cuối cùng, mẹ xếp sách của Nhà xuất bản Kim Đồng, là sách đọc của hai chị em. Mẹ cấm hai chị em lục lọi sách của ông, của bố mẹ; cần quyển nào ở ngăn sách của mẹ phải xin phép mẹ. Sách của hai chị em, sau khi đọc xong phải xếp gọn vào tủ, không được mang sách đến trường.
Cái tủ sách theo ngày tháng năm vẫn đứng trầm mặc ở một góc phồng. Mỗi lần đứng trước tủ sách, ngước nhìn và nhẩm đọc các tên sách, em tưởng như mình đang được trò chuyện với người xưa, những danh nhân văn hóa, những nhà văn nhà thơ lỗi lạc của đất nước. Ông và bố đã mất, những cuốn sách của ông và bố để lại trở thành kỉ vật thiêng liêng của ba mẹ con em. Em đã nhiều lần thấy mẹ và chị Đào đứng lặng trước tủ sách, hướng nhìn lên lớp sách trên cùng. Mỗi lần nhìn vào tủ sách, em vẫn nhớ lời bố dặn trước ngày bố mất: “Hai chị em phải ngoan ngoãn và chăm chỉ học hành, làm cho mẹ vui... ”.
Nhớ ông, nhớ bố, nhớ chồng, cái tủ sách được ba mẹ con em quý trọng, nâng niu, giữ gìn. Cái tủ sách luôn luôn nhắc nhở hai chị em ghi nhớ lời dạy của người xưa: “Mỗi quyển sách là một hũ vàng. Sách là thầy, là bạn của tuổi thơ”.
Hay thì k nhe
Bước vào phòng làm việc của gia đình em, vật đập vào mắt em là cái tủ sách. Cái tủ được kê sau bàn làm việc của bố, choáng gần hết bức tường phía trái căn phòng.
Cái tủ sách hình khối chữ nhật đứng, cao một phẩy chín mươi lăm mét, rộng một phẩy sáu mét, bề rộng của hông tủ độ năm mươi xăng-ti- mét. Tủ được làm bằng gỗ quý, đánh véc-ni bóng loáng, nổi vân gỗ nâu sậm trên nền gỗ vàng màu hổ phách. Cửa tủ lắp kính trong suốt. Mỗi cánh cửa tủ có một tay nắm khắc chạm hình giọt nước. Phần trên của tủ có ba ngăn, mỗi ngăn cao bốn mươi xăng-ti-mét. Phần dưới tủ không lắp kính, chia thành hai ngăn. Tay nắm ở mỗi cánh cửa tủ ở ngăn dưới cũng được tiện khắc theo hình giọt nước. Hông tủ và lưng tủ đều được làm bằng gỗ quý, nổi vân lụa loang loáng như mặt hồ chiều thu trước lúc hoàng hôn. Các đường hoa văn trên cánh cửa tủ đơn giản nhưng sắc sảo và đẹp. Ở mỗi cánh cửa tủ, người ta khắc hai đường chỉ lõm, song song theo chu vi của tủ. Ngăn cách giữa phần tủ lắp kính và phần dưới cùng của tủ được khắc chỉ nổi bằng gỗ trắc. Người thợ mộc khéo tay đã chọn lấy phần gỗ nửa trắng nửa nâu của cây trắc nên mặt tủ vừa đơn giản, vừa đẹp một cách độc đáo, riêng biệt. Ba ngăn trên bố em xếp sách vào đó, gáy sách hướng ra ngoài, muốn lấy sách cũng rất thuận tiện. Mẹ đặt vào tủ sách một chú gấu bông và một đoá hồng làm bằng vải, cắm trong chiếc bình thuỷ tinh thon nhỏ, thẳng đứng.Tủ sách sáng lên dưới ánh đèn phòng. Nhất là vào buổi sáng, khi nắng mai chiếu rọi vào phòng từ cửa sổ, bình thuỷ tinh hoa hồng có những viên bi li ti đủ màu sắc sáng lấp lánh. Tủ sách như được treo đèn màu thật đẹp. Hai ngăn dưới cùng, bố em để sách cũ, tài liệu in thành tập và hộp mi-ca đựng bút viết, kẹp giấy văn phòng. Tủ sách lớn này được tích luỹ từ hồi ông nội em chưa mất. Tất cả sách được bảo quản ở tủ này đều là sách để học tập, tài liệuquý báu dành để tra cứu, sách "Bách khoa toàn thư", "Đại Việt sử ký" và nhiều tập sách quý mà ông nội em giữ gìn trong mấy chục năm qua. Và giờ đây, nối tiếp ông nội, bố em và em cùng tất cả các thành viên trong nhà rất quý tủ sách mà ông nội để lại.
Cùng với niềm đam mê tích luỹ sách quý, tự học của gia đình em, cái tủ sách chứa đựng vào lòng nó mọi tri thức qua nhiều thời đại. Nó giúp gia đình em giữ sách khỏi bị mối mọt, ẩm mốc. Hàng tuần, em giúp mẹ lau dọn bàn làm việc của bố và tủ sách bằng một mảnh vài mềm nên tủ luôn sáng bóng như mới. Bố em luôn bảo: “Sách tốt là bạn tốt”. Cái tủ sách đẹp như thế nhưng nó chỉ khiêm tốn thầm thì cùng em: “Tôi sẽ giúp ông bà chủ và cậu chủ giữ gìn những pho sách quý.”.
Cùng với những tiến bộ của mạng lưới Internet, một số người không cần mua sách, mua tủ đựng sách làm gì cho choán chỗ trong nhà. Ý nghĩ đó thật sai lầm. Tra cứu trên mạng là việc làmtốt cần phát huy nhưng cũng có những kiến thức chỉ có ở trong sách, mà có sách ắt phải cần có tủ đựng sách. Cái tủ sách của nhà em vừa phục vụ cho nhu cầu học tập, vừa là kỉ niệm của ông nội để lại. Vì thế, em rất vui vì có tủ sách bầu bạn.
ủng hộ nha
Đề c : Tả cái trống trường em
Những ngày hè không đến trường, tôi thấy trong lòng mình nôn nao, nhớ nhung và buồn bã. Hình ảnh trường lớp, bạn bè, như một thước phim quay chậm, khẽ lướt qua trí nhớ tôi. Nhưng có lẽ hình ảnh cái trống trường với những tiếng vang dũng mãnh, mạnh mẽ, giục giã lòng người sẽ mãi đọng lại trong tâm trí tôi. Nó nhắc cho tôi bước chân của thời gian, bước chân hối hả vào những ngày đầu thu tháng chín.
Đề b : Tả cái bàn học ở lớp hoặc ở nhà của em
Năm nay tôi đang học lớp 4 má tôi bảo tôi đã cao lên rất nhiều so với hồi đầu năm lớp 3. Má tôi bảo có lẽ phải đóng cho tôi một cái bàn mới, cao hơn cái bàn cũ. Nghe má tôi nói thế sao trong lòng tôi bỗng nhiên buồn bã khi nghĩ đến một ngày nào đó, xa rời người bạn này. Ôi, tôi yêu quý chiếc bàn biết bao.
đây là hỏi đáp
mình biết bạn chép trên mạng
không tự làm được thì đừng có mà trả lời
các bạn ơi làm thế này có đc k ?
Đề b: Tả cái bàn học ở lớp hoặc ở nhà của em
Năm nay tôi đang học lớp 4 má tôi bảo tôi đã cao lên rất nhiều so với hồi đầu năm lớp 3. Má tôi bảo có lẽ phải đóng cho tôi một cái bàn mới, cao hơn cái bàn cũ. Nghe má tôi nói thế sao trong lòng tôi bỗng nhiên buồn bã khi nghĩ đến một ngày nào đó, xa rời người bạn này. Ôi, tôi yêu quý chiếc bàn biết bao.
Để giúp mọi người đi làm và em đi học đúng giờ, ba đi công tác về mua cho gia đình em một chiếc đồng hồ báo thức.
Đây là chiếc đồng hồ của Nhật còn mới tinh. Nó được để trong một chiếc hộp vuông xinh xắn. Loại đồng hồ chạy bằng pin, hiệu Sony. Cả đồng hồ là một khối tròn, đường kính khoảng mười lăm xăng-ti-mét. Vỏ đồng hồ được bọc một lớp mạ kền sáng loáng. Phía trên có quai xách cong cong rất tiện cho việc di chuyển. Sau tấm mi ka trắng là mặt đồng hồ. Mặt đồng hồ được phân định ra thành mười hai vạch chia đều cho các con số: mười hai, chín, sáu và ba. Riêng con số mười hai được ghi bằng màu đỏ. Các số khác màu đen. Giáp tâm đồng hồ có một ô nhỏ hình chữ nhật ghi ngày, tháng. Trên mặt đồng hồ có ba kim dài ngắn, to nhỏ, di chuyển nhanh chậm khác nhau. Kim nhỏ nhất, mảnh mai, màu đỏ là cô em út có tên gọi là kim giây, chạy nhiều và nhanh nhất. Nhìn vào, em thấy cô bé này quay liên tục không biết mệt mỏi. To và ngắn hơn là anh kim phút, lâu lâu anh ta mới nhích một chút. Chị kim giờ thấp người hơn anh kim phút, dường như đứng tại chỗ, nhưng thực ra, chị ta quay rất chậm, từ tốn như bước đi của một bà già ngoài bảy mươi tuổi.
Mặt sau đồng hồ có hai cái núm tròn cũng được mạ kền sáng bóng. Một núm để điều chỉnh giờ, núm kia là hẹn báo thức để gọi em dậy đi học. Hằng ngày, tiếng “tích tắc! tích tắc!” của đồng hồ đều đặn vang lên. Trong nhà, ai cần biết giờ chỉ cần chạy ra nhìn nó là biết ngay. Sáng sớm, lúc năm giờ, đồng hồ vang lên một hồi chuông dài và tiếp sau là tiếng “cạp, cạp” của chú vịt Đô-nan khiến mọi người bừng tỉnh giấc.
Em rất thích chiếc đồng hồ này, nó không những giúp em đi học đúng giờ mà còn nhắc nhở em chuyên cần hơn nữa trong học tập. Em sẽ cố gắng làm bài và sinh hoạt đúng giờ, biết giữ gìn đồng hồ và quý trọng thời gian
Vào dịp sinh nhật lần thứ 9 của em, mẹ mua tặng em một món quà, đó là một chiếc đồng hồ báo thức. Chiếc đồng hồ đó thật đẹp.
Ôi! Chiếc đồng hồ của em thật đẹp! Cả nhà em ai cũng khen nó đẹp. Chiếc đồng hồ của em được làm bằng nhựa cứng. Mẹ em bảo đây là hàng Việt Nam. Đồng hồ báo thức cầm thật đằm tay, nặng hơn chiếc hộp bút của em một chút. Mặt đồng hồ tròn trĩnh, sáng bóng. Phía trên nó có hai cái chuông trông như hai cái tai thật đẹp. Trông nó gióng y như chú gấu trúc. Cạnh của đồng hồ được sơn màu đen. Hai bên được sơn màu hồng, trông rất xinh. Chiếc đồng hồ có ba cái chân cứng để nó đứng vững hơn. Phía sau đồng hồ là hai chiếc cót, một cái để chỉnh giờ và một cái hẹn giờ báo thức.
Trên mặt đồng hồ có 12 con số chỉ cho em biết bao nhiêu giờ. Kim ngắn nhất là kim chỉ giờ. Kim dài thứ hai là kim chỉ phút. Kim bé, mà cũng là kim chạy nhanh nhất luôn dẫn đầu là kim giây. Phía dưới là con lắc, trông rất đẹp và dễ thương. Khi đến giờ báo thức vang lên tiếng "Kính coong, kính coong". Khi ghé sát tai lại có thể nghe thấy tiếng nhẹ như tiếng đập của con tim.
Em thường vặn cót để hẹn giờ báo thức. Chiếc đồng hồ sẽ nhắc nhở em là đến giờ dậy đi học rồi. Em lau chùi cho đồng hồ thật sạch sẽ và đặt nó ở ngay góc học tập của mình.
Em rất thích chiếc đồng hồ báo thức. Nhờ có chiếc đồng hồ em luôn đến trường đúng giờ. Em sẽ giữ gìn chiếc đồng hồ thật cẩn thận và hay lau chùi cho nó sạch sẽ hơn.