ĐOẠN VĂN: " Chao ôi! Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố tìm mà hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi... toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn; không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương: không bao giờ ta thương... Vợ tôi không ác, nhưng thị khổ quá rồi. Một người đau chân có lúc nào quên được cái chân đau của mình để nghĩ đến một cái gì khác đâu? Khi người ta khổ quá thì người ta chẳng còn nghĩ gì đến ai được nữa. Cái bản tính tốt của người ta bị những nỗi lo lắng, buồn đau ích kỷ che lấp mất "
Câu1: Xác định thể loại, phương thức biểu đạt chính của văn bản chứa đoạn trích trên?
..........................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................
Câu 2: Nêu nội dung chính của đoạn trích?
..........................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................
Câu 3: Cho đoạn văn " Vợ tôi không ác, nhưng thị khổ quá rồi " .Phân tích cấu tạo ngữ pháp, xác định cách nối và quan hệ ý nghĩa giữa các vế trong câu ghép trên?
....................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................
Câu 4: "Chao ôi! Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố tìm mà hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi... toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn; không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương: không bao giờ ta thương..."có ý nghĩa gì?.
Qua đó tác giả không muốn gủi gắm điều gì về quan niệm sống trong đời sống đối với bản thân mỗi chúng ta?
có ý nghĩa:
.......................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................
-Tác giả không muốn gủi gắm điều gì về quan niệm sống trong đời sống:
......................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................
Câu5: Từ phần Đọc -hiểu, hãy viết đoạn văn (10-15) dòng trình bày suy nghĩ của em về nội dung của đoạn văn trên?
* Mở đoạn: Giới thiệu được chủ đề của đoạn văn: Suy nghĩ của ông giáo về lời nói, hành động của vợ ông với lão hạc...
* Phát triển đoạn:
-Trình bày cách nhìn cuộc sống ,nhìn cụ thể là vợ ông Giáo trong suy nghĩ của nhân vật tôi.
-Câu nói và hành động của vợ ông vợ ông Giáo xuất phát từ điều gì?
* Kết bài:
Suy nghĩ cảm xúc của bản thân về quan niệm sống với nhũng người gặp hoàn cảnh nghèo khổ xung quanh ta (đòng cảm, gần gũi, sẻ chia)
-Giới thiệu tác giả,tác phẩm.
-Suy nghĩ của ông giáo về cách nhìn nhận người nông dân
=>Theo nhà văn,khi nhìn nhận con người ta phải:tìm hiểu rõ về họ để phát hiện những vẻ đẹp tiềm ẩn trong tâm hồn thương bị vẻ bề ngoài che phủ.Đồng thời nhìn nhận họ bằng đôi mắt của lòng tin,tình yêu thương,....những điều đáng quý của họ.Đó là 1 quan điểm tiến bộ,đúng đắn và sâu sắc...Đặc biệt đây là cách sống,thái độ mang tính cao cả.
+ Đây là lời triết lý hòa quyện trong cảm xúc trữ tình đầy xót thương của nhân vật “tôi” đối với người nông dân, đối với con người trong xã hoi
+ Suy nghĩ của nhân vật “tôi” đã khẳng định một thái độ sống, một cách ứng xử, một cách nhìn, cách đánh giá con người mang tinh thần nhân đạo: Không thể nhìn cái vẻ bề ngoài để đánh giá con người; cần phải quan sát, suy nghĩ đầy đủ, sâu sắc về những con người hàng ngày sống quanh mình, cần phải nhìn nhận họ bằng lòng đồng cảm, bằng đnhìn ra và trân trọng những điều đáng thương, đáng quí ở họ. Nếu không sẽ có ác cảm hoặc kết luận sai lầm.
+ Qua suy nghĩ của nhân vật “tôi”, Nam Cao đã nêu lên một phương pháp đúng đắn, sâu sắc khi đánh giá con người: Ta cần biết đặt mình vào cảnh ngộ cụ thể của họ thì mới có thể hiểu đúng, cảm thông đúng. Vấn đề đôi mắt này đã trở thành một chủ đề sâu sắc, nhất quán trong sáng tác Nam Cao. Ông cho rằng con người chỉ thực sự xứng đáng với danh nghĩa con người khi biết đồng cảm với mọi người xung quanh, khi biết nhận thấy và trân trọng vẻ đẹp đáng quí ở họ.
+ neu bai hoc cua ban than