Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Thành phố sau một đêm mưa rào dường như rạng rỡ và tươi sáng hơn. Mới sáng sớm, mảng thành phố hiện ra trong bước chuyển biến huyền ảo của rạng đông. Ánh sáng bao trùm khắp không gian, trải dài trên những tòa nhà cao tầng, khiến cho chúng trở nên nguy nga và đồ sộ. Những hàng cây xanh còn đọng nước lung linh trong nắng sớm. Mặt trời dang từ từ ló lên nhẹ nhàng như một quả bóng bay mềm mại.
Mới có sáu giờ sáng, đường phố đã bắt đầu hoạt động huyên náo. Những chiếc xe lớn nhỏ hiệu Hyundai, TôYôTa chở đầy công nhân, cán bộ đi làm bóp còi inh ỏi. Những chiếc xe vận tải nhẹ chở hàng hóa, thực phẩm từ vùng ngoại ô đổ về các chợ: Cầu Muối, Bến Thành, Chợ Lớn. Hàng trăm chiếc xe máy nổ ầm ầm lũ lượt ngược xuôi. Xe đạp, xe ba gác, xích lô nườm nượp nối đuôi nhau chạy nhanh trên mặt đường, ồ một số đại lộ lớn như Trần Hưng Đạo, Nguyễn Thị Minh Khai, người, xe cộ đi lại như mắc cửi, nhiều lúc ùn tắc lại dài hàng trăm mét.
Trên vỉa hè, người đi bộ tấp nập. Các bạn nhỏ gọn gàng trong bộ đồng phục, các chị sinh viên tha thướt trong tà áo dài trắng đang hối hả đến trường. Các bà, các chị nhanh chân ra chợ để mua thức ăn cho gia đình và kịp giờ đi làm. Các hàng quán bày la liệt, nào là: miến gà, phở, hủ tiếu... tiếng mời chào đon đả. Từ trong các nhà hàng, quán cà phê, tiếng nhạc mở xập xinh... Cả đường phố vang lên một thứ âm thanh hỗn độn.
Dòng người và xe cộ ngược xuôi loang loáng. Nhìn cảnh đường phô' nhộn nhịp, em mới thấy hết sức sống mạnh mẽ, khẩn trương trong một ngày của thành phố công nghiệp.
Thành phố thật đáng yêu và đẹp đẽ quá.
Thành phố sau một đêm mưa rào dường như rạng rỡ và tươi sáng hơn. Mới sáng sớm, mảng thành phố hiện ra trong bước chuyển biến huyền ảo của rạng đông. Ánh sáng bao trùm khắp không gian, trải dài trên những tòa nhà cao tầng, khiến cho chúng trở nên nguy nga và đồ sộ. Những hàng cây xanh còn đọng nước lung linh trong nắng sớm. Mặt trời dang từ từ ló lên nhẹ nhàng như một quả bóng bay mềm mại.
Mới có sáu giờ sáng, đường phố đã bắt đầu hoạt động huyên náo. Những chiếc xe lớn nhỏ hiệu Hyundai, TôYôTa chở đầy công nhân, cán bộ đi làm bóp còi inh ỏi. Những chiếc xe vận tải nhẹ chở hàng hóa, thực phẩm từ vùng ngoại ô đổ về các chợ: Cầu Muối, Bến Thành, Chợ Lớn. Hàng trăm chiếc xe máy nổ ầm ầm lũ lượt ngược xuôi. Xe đạp, xe ba gác, xích lô nườm nượp nối đuôi nhau chạy nhanh trên mặt đường, ồ một số đại lộ lớn như Trần Hưng Đạo, Nguyễn Thị Minh Khai, người, xe cộ đi lại như mắc cửi, nhiều lúc ùn tắc lại dài hàng trăm mét.
Trên vỉa hè, người đi bộ tấp nập. Các bạn nhỏ gọn gàng trong bộ đồng phục, các chị sinh viên tha thướt trong tà áo dài trắng đang hối hả đến trường. Các bà, các chị nhanh chân ra chợ để mua thức ăn cho gia đình và kịp giờ đi làm. Các hàng quán bày la liệt, nào là: miến gà, phở, hủ tiếu... tiếng mời chào đon đả. Từ trong các nhà hàng, quán cà phê, tiếng nhạc mở xập xinh... Cả đường phố vang lên một thứ âm thanh hỗn độn.
Dòng người và xe cộ ngược xuôi loang loáng. Nhìn cảnh đường phô' nhộn nhịp, em mới thấy hết sức sống mạnh mẽ, khẩn trương trong một ngày của thành phố công nghiệp.
Thành phố thật đáng yêu và đẹp đẽ quá.
(Lười nên cóp mạng).
Tiếng chuông báo thức reo lên, em thức dậy vươn vai một cái rồi nhẹ nhàng đi ra ban công ngắm nhìn quang cảnh buổi sáng bình minh nơi em đang sống, đó là một con phố nhỏ thân thuộc và bình yên.
Đường phố lúc này thật vắng vẻ, chờ đợi mãi cũng chỉ có 1-2 xe qua lại, tiếng lá khô rơi xuống đường gió thổi nghe xào xạc, không gian thật tĩnh lặng, tưởng chừng nghe được cả những tiếng gà gáy ở đằng xa vọng lại. Bầu trời lúc này rất trong lành, nền trời trong xanh chỉ có vài đám mây mỏng lững lờ trôi, thi thoảng lại có vài đàn chim lao vụt ra từ những ngọn cây rồi bay lên không trung như khởi động đôi cánh để bắt đầu hành trình kiếm ăn một ngày dài. Dọc hai bên đường phố những dãy nhà vẫn đóng kín mít cửa, đa số là nhà 2 tầng có nhà 3-4 tầng, các nhà san sát nhìn như dính vào với nhau. Bỗng những cây đèn đường vụt tắt, chúng đã được nghỉ ngơi sau một đêm chiếu sáng, những ngọn đèn giống như những người bảo vệ gác đêm cho con phố những giấc ngủ bình yên. Tiếng gõ "keng keng" bác nhân viên thu rác đã tới, thế là từ trong ngõ một số người đem rác ra đường vứt vào xe rác, đường phố nơi em ở không bao giờ để rác ngoài cửa qua đêm mà sẽ để rác trong nhà chờ đến sáng mới đem rác ra, như vậy sẽ giữ gìn cảnh quan đường phố cũng như bảo vệ bầu không khí của khu phố.
Đường phố nơi em ở luôn tự hào là đường phố sạch đẹp văn minh, mỗi người trong khu phố luôn nâng cao ý thức tự giác bảo vệ môi trường và cùng chung tay giữ gìn.
Mấy ngày nay trời nóng như đổ lửa, cây cối thì héo khô. Ai ai cũng mong chờ có một cơn mưa để xua tan ngột ngạt và khó chịu. Và chiều hôm nay, cơn mưa mà mọi người chờ đã đến.
Mây đen từ đâu ùn ùn kéo đến, che lấp cả một vòm trời xanh thẫm. Lúc đầu gió chỉ nổi lên xoáy thành một cơn lốc nhỏ cuốn lá vàng bay đi. Khoảng năm phút sau, gió như điên cuồng thổi đến làm cây cối nghiêng ngả. Người đi bộ cũng khó đi lại vì sức gió. Một tia chớp lóe vàng giáng xuống xé toạc những đám mây xám xịt. Vài hạt mưa to và nặng rơi xuống tạo ra tiếng lách tách, lách tách trên mái tôn.
Mọi người rảo chân bước vội. Xe cộ trên đường cũng lao nhanh hơn. Rồi một lúc sau, hạt mưa cũng nhỏ dần và mưa lớn hơn. Mưa lớn như thế nào thì gió lớn như thế ấy. Mưa như trút nước. Cứ tưởng như là sắp có bão vậy. Nước mưa lao vào những bụi cây. Lá bàng, lá cau vẫy tay như chào đón cơn mưa. Mưa tạch tạch trên lan can, đập vào lòng lá bàng lộp độp, lộp độp.
Hai bên đường cũng đông người trú mưa hơn lúc chuẩn bị mưa. Có người để đầu trần chạy về nhà. Con đường vắng hẳn. Chỉ có một đám trẻ khoảng năm sáu đứa cởi trần chạy ra ngoài mưa để tắm và một vài chiếc xe ô tô, xe tải bật đèn lao vào màn nước trắng xóa. Nước chen nhau tuôn ồ ồ vào các rãnh cống. Những chú chim sẻ cũng tìm chỗ để trú.
Mưa đến rồi cũng đi. Mây đen cũng nhường chỗ cho bầu trời trong trẻo. Cầu vồng hiện ra với bảy sắc lung linh. Tiếng nói chuyện, đi lại rộn rịp từ những chỗ trú mưa, mọi người lại tiếp tục công việc của mình. Nhất là các bác thợ sửa xe, khi mưa xong, bác lại xách hộp đồ nghề lỉnh kỉnh của mình ra để sửa cái bu-gi cho mấy chiếc xe bị chết máy khi trận mưa kết thúc.
Mấy chú chim sẻ bay ra từ hốc cây nào đó, đậu trên mái nhà, dang cánh ra để phơi khô bộ lông óng ánh của chú, và thỉnh thoảng chú kêu rích rích nghe rất vui tai. Mưa xong làm cho không khí oi bức trở thành không khí mát mẻ, trong lành. Những hạt mưa cuốn trôi bụi bặm trên lá cây đi.
Mưa xong, những giọt mưa còn đọng lại trên tán lá. Khi có ánh sáng chiếu vào, nó lấp lánh như kim cương. Đối với chúng ta thì nó chỉ có như thế. Nhưng đối với các bác nông dân, thì nó cần biết bao!
Em lớn lên ở vùng chiêm trũng, nơi có cánh đồng thẳng cánh cò bay. Và có lẽ cánh đồng lúa quê em luôn có sức hấp dẫn kéo những người, đi xa nghĩ về nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Những buổi sáng mùa xuân ra đứng ở đầu làng mà nhìn cánh đồng thì thích thú biết bao! Gió xuân nhẹ thổi, sóng lúa nhấp nhô từng đợt, từng đợt đuổi nhau ra mãi xa. Một đàn cò trắng dang rộng đôi cánh bay qua, nổi bật trên nền trời xanh thẳm. Nhất là những buổi khi bà con nông dân đi làm cỏ, cánh đồng rộn lên bao câu ca tiếng hát. Từng đàn bướm đủ màu sắc sặc sỡ như đùa giỡn với thảm lúa xanh. Vào những mùa lúa chiêm đang chín rộ, nếu ai đứng ở xa nhìn lại sẽ thấy một biển vàng mênh mông. Rải rác khắp cánh đồng là cảnh bà con nông dân đang gặt lúa, nón trắng nhấp nhô trên đồng.
Chiều đến khi gió nồm nhẹ thổi, lúa khẽ lay động rì rào như đang thì thầm tâm sự với nhau. Những buổi chiều thu, làn sương phủ trên cánh đồng, trông xa như một màn khói loãng, trắng nhờ nhờ. Sáng ra, màn sương tan đi để lại những giọt sương long lanh trên lá lúa.
Đến khi mặt trời lên sưởi ấm cánh đồng, những tia nắng rọi vào hạt sương tưởng như muôn vàn hạt ngọc li ti, ánh lên những tia sáng muôn màu, muôn vẻ trông rất đẹp.
Ở xóm em, có những anh chị đi xa, lần nào về thăm quê cũng ra thăm cánh đồng. Họ say sưa nhìn ngắm những con chim sẻ đi kiếm ăn bay là là trên thảm lúa. Thỉnh thoảng, chúng đỗ hẳn xuống rồi lại bay vút lên trời xanh ríu rít gọi nhau.
Em yêu mến cánh đồng làng em, yêu mến quê hương em. Nơi đây, em đã sinh ra và lớn lên. Giờ đây, vùng chiêm trũng này đã có những cậu “trâu sắt” băng băng chạy trên cảnh đồng. Điện cao thế bừng sáng xóm làng. Cuộc sống đang đi lên trên con đường hạnh phúc.
“Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy /Ta có thêm ngày nữa để yêu thương.” Có thêm một ngày mới chính là món quà kì diệu mà cuộc sống ban tặng cho chúng ta. Được ngắm nhìn cảnh một ngày mới bắt đầu trên quê hương thì chính là một điều tuyệt vời.
Khi mọi vật còn đang chìm trong giấc ngủ say nồng thì bỗng nhiên tiếng “ Ò…ó…o” của chú gà trống vang lên rộn rã như chiếc đồng hồ báo thức báo hiệu một ngày mới đã sang. Trời tờ mờ sáng. Màn sương giăng mắc nơi đầu thôn ngõ xóm. Sương đọng lại trên những vòm lá xanh, long lanh như hạt ngọc. Thỉnh thoảng có cơn gió nhẹ thổi qua làm lay động cả những hàng tre đầu làng. Tiếng xào xạc, vi vu của những chiếc lá như tấu lên những bản nhạc ca ngợi vẻ đẹp của quê hương. Những chú chim cũng cất tiếng hó đầu tiên sau một giấc ngủ dài. Khí trời mát mẻ, không gian thoáng đãng. Từ các mái bếp, những làn khói nghi ngút bay lên hòa quyện với sương sớm tạo thành những dải lụa mềm uốn lượn trên bầu trời.
Bầu trời phía Đông đổi dần từ màu xám nhạt sang hồng phớt. Mặt trời như quả cầu lửa từ từ nhô lên, ban phát những tia nắng đầu tiên xuống trần gian, đánh thức vạn vật. Ngoài đồng những bông lúa nghiêng mình thì thầm trò chuyện sau một giấc ngủ dài. Những con bướm sặc sỡ như khoe sắc đẹp tuyệt vời của mình bay dập dìu trong không gian. Thi thoảng có một vài chú chim hót líu lo trên cành cây gần đó. Điểm thêm vào bức tranh tuyệt diệu này là hình ảnh những người nông dân cần cù chịu khó chăm sóc cho đồng ruộng của mình. Con người cũng bắt đầu chuẩn bị bắt đầu công việc của mình cho một ngày làm việc hiệu quả. Từ các ngõ xóm, trên đường làng, các bà các chị gánh những gánh hàng, rau tươi su hào, cải bắp … mang ra chợ bánh hay những bác rao bán những ổ bánh mì nóng giòn. Tiếng xe cộ đi lại ngày một tấp nập hơn, tiếng gọi nhau í ới của những bạn học sinh làm vang động cả một vùng không gian. Các bạn học sinh trong bộ đồng phục gọn gàng màu trắng cùng chiếc khăn quàng đỏ thắm đang tung tăng dạo bước, vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ trao đổi với nhau về bài tập về nhà. Các quán hàng tạp hóa bên đường cũng đang được mở ra để phục vụ cho mọi người. Trên dòng sông thì những bác thuyền chài đang trở về với những mẻ cá đầy ăm ắp không phụ lòng công sức của con người đã bỏ ra.
Đó là một ngày mới bắt đầu trên quê hương tôi. Càng ngắm tôi càng thấy yêu quê mình hơn. Tôi hứa sẽ học thật giỏi để mai này xây dựng quê hương đất nước thêm giàu đẹp.
Trời vừa sẩm tối, ba dẫn em thả bộ thong thả đi. dạo mát trên những con đường quen thuộc của thành phố. Em đã được chứng kiến quang cảnh thành phố bừng lèn bởi các ngọn đèn với các ánh màu lung linh huyền ảo. Thành phố đã lên đèn; nó chuẩn bị bước vào đêm cũng thật ồn ào và sôi động.
Những cơn gió thoảng đưa, đem đến cho thành phố không khí mát mẻ. Tô điểm thêm cho bộ mặt thành phố bởi những sắc màu khác nhau, qua các ngọn đèn, những tiệm bán đồ bày bán các mặt hàng càng đẹp hơn lên trong ánh điện lung linh. Đường phố thêm sôi động.
Từng dòng người đổ ra đường mỗi lúc một đông. Khác với buổi sáng đi làm, bây giờ họ ăn mặc thật đẹp, quần áo đủ màu sắc, đủ kiểu… Các loại xe cộ thi nhau nối đuôi chạy qua chạy lại. Con đường phố vốn đã rộng thế, vậy mà giờ đây trở nên chật chội. Dưới ánh đèn, dưới các sắc màu quần áo, cả thành phố như nổi bật lên trên nền trời đen thẫm, nhấp nhánh như sao sa.
Trên hè phố mọi người đi lại tấp nập hơn buổi chiều. Già có, trẻ có, nhưng nhiều nhất vẫn là thanh niên. Họ đi thành từng đôi hoặc từng nhóm. Tay khoác tay nhau, họ trò chuyện vui vẻ, thỉnh thoảng lại rộ lên tiếng cười khúc khích. Trong số đó có cả những bé trai, bé gái trạc tuổi em, chạy hớt ha hớt hải đến năn nỉ người qua lại mua vé số cho mình. Có cả những gia đình bố mẹ dắt một vài em đi chơi phố. ở ngã tư, đèn xanh đỏ vẫn đều đặn chớp tắt báo hiệu, chú công an trang phục gọn gàng đứng ở vị trí quen thuộc của mình theo mọi hoạt động của đường phố. Ba và em đi dọc theo đường Điện Biên Phủ rồi ra Sài Gòn. Chợ Bến Thành im lìm đứng trong đêm, đèn trên nóc chợ nhấp nháy… Ôn ào và sôi động nhất vẫn là ở trước cửa Uy ban Nhân dân Thành phố. Một công viên rộng lớn tràn ngập người là người: mọi người như quên hết tất cả mệt nhọc sau một ngày làm việc. Họ hớn hở tươi tắn bên nhau. Gần tượng đài Bác, khách du lịch nước ngoài chụp hình liên tục, có lẽ họ muốn ghi lại hình ảnh Bác Hồ thân yêu của đất nước Việt Nam… Phía trái công viên là rạp “Rex” – Đoàn người lũ lượt kéo đến, kín cả trước cổng rạp. Họ đang chờ đợi để vào xem ca nhạc. Ba và em dừng lại trước dãy phố bán đồ may sẵn. Các cửa tiệm sáng trưng, treo la liệt quần áo thành nhiều tầng lớp. Thôi thì đủ kiểu, đủ màu, đủ loại. Những chiếc váy dành cho con nít mới dễ thương làm sao! Mỗi cái có một vẻ đẹp khác nhau quyến rũ khách hàng. Hai anh chị thanh niên đứng cạnh em cứ trầm trồ bàn tán về các kiểu quần áo mới lạ. Ba mua cho em một cái áo sơ mi trắng, may rất khéo, em mặc vừa như in.
Chơi chán, trên đường về, ba dẫn em ra bến cảng. Khác với không khí ồn ào náo nhiệt ở công viên, bến sông có vẻ lặng lẽ êm đềm hơn. Dọc theo men bờ sông là những hàng quán, đèn nhấp nháy vàng làm sáng cả một khúc sông. Ba và em thả bộ theo bờ sông. Gió sông thổi lên lồng lộng mát rượi. Những chiếc phà trong đêm, đen trùi trũi lặng lẽ trôi. Gió đã lành lạnh, ba giục em ra về. Hai cha con thong thả thả bộ bên những hàng cây đang rì rào trong gió. Thỉnh thoảng một vài chiếc lá vàng rơi. Nó lượn lờ, chao đảo rồi buông mình xuống đất. Trong không khí mát mẻ của ban đêm, em ngửi thấy mùi hoa thơm thoang thoảng báo hiệu mùa xuân sắp về trên thành phố.