Bạn nào tuổi teen cũng thấy mình khổ hơn người khác. Các bạn luôn phóng to những điểm thiệt thòi của mình lên và thu nhỏ phần vất vả của người khác lại. Đồng thời, các bạn luôn cảm thấy oan ức, bất công và nghĩ rằng cuộc đời này đối xử với mình tệ hơn rất nhiều những gì hy vọng (…). Rất tiếc, thưa các bạn teen, các bạn đang hiểu nhầm nghiêm trọng. Ai cũng phải trải qua...
Đọc tiếp
Bạn nào tuổi teen cũng thấy mình khổ hơn người khác. Các bạn luôn phóng to những điểm thiệt thòi của mình lên và thu nhỏ phần vất vả của người khác lại. Đồng thời, các bạn luôn cảm thấy oan ức, bất công và nghĩ rằng cuộc đời này đối xử với mình tệ hơn rất nhiều những gì hy vọng (…). Rất tiếc, thưa các bạn teen, các bạn đang hiểu nhầm nghiêm trọng. Ai cũng phải trải qua nhiều khó khăn gian khổ và ai cũng phải chịu hoặc từng chịu bất công. Vì thế, đừng bi kịch hóa cuộc đời của mình, điều đó không giúp gì cho các bạn cả. Ngoài ra, những lỗi lầm gây ra thường do chính bản thân mình, nên đừng đổ lỗi cho hoàn cảnh hay người khác.
(…) Tuổi teen có tính ghen tỵ rất lớn. Các bạn luôn ngắm nghía và so bì với người khác để thấy cha mẹ thật tệ, không hiểu mình, cha mẹ chiều em/chị/anh mình hơn… Nhiều bạn thấy như bị bỏ rơi, hay cha mẹ lạc hậu, kém cỏi, giỏi mắng mỏ nhưng hiểu biết ít. Thực ra, điều đó không chính xác. Cha mẹ các bạn đều đã trải qua giai đoạn này nên nhìn xa hơn. Họ biết với tính cách như thế, cách học tập, lao động như thế…, thì hệ quả/hậu quả là gì. Vì thế, bố mẹ có nói nhiều một chút, trách móc một chút, ghê gớm một chút, cũng là vì thương, lo lắng cho các bạn.
(…) Nhiều bạn thấy cảnh rú ga lao vút trên đường rất bản lĩnh. Nếu tầm nhìn hữu hạn thì mọi thứ đơn giản là vậy. Tuy nhiên, chỉ cần nghĩ xa hơn chút nữa, các bạn sẽ nhìn ra phía sau cảnh rú ga, lao ầm ầm đó là bệnh viện với máu me, xương cốt hoặc cảnh đám tang u buồn. Chơi ngông chưa bao giờ và sẽ không bao giờ là bản lĩnh.
(Trích Tuổi dậy thì tưởng chơi ngông là bản lĩnh, TS. Vũ Thu Hương, báo điện tử News.Zing.Giaoduc, 7/10/2015)
Câu 1: Xác định thao tác lập luận chính được sử dụng trong đoạn trích trên?
Câu 2: Tuổi teen thường bi kịch hóa cuộc đời của mình thế nào?
Câu 3: em đã bao giờ rơi váo tình huống bất mãn, cảm thấy bố mẹ không hiểu mình chưa? Theo em, trong tình huống đó, cần làm gì để tìm được tiếng nói chung giữa mình và bố mẹ?
Bạn thân là người cùng mình chia sẻ nỗi vui,buồn của mình
Sau khi mò mẫm ở một số nguồn tài liệu, tôi đã tự đút kết, một số định nghĩa bạn thân từ các trang wed, mạng xã hội:
Bạn thân là người đã chơi với mình 1 thời gian và hiểu khá rõ về mình, biết mình thích gì ghét gì, biết rõ thói quen của mình, thậm chí biết cả thời gian biểu hàng ngày của mình.
Bạn thân là người luôn đứng về phía mình, luôn bênh vực mình trong bất kỳ hoàn cảnh nào mặc dù mình có sai lòi mắt ra đi chăng nữa.
Bạn thân là người mình muốn dành thời gian cho họ nhiều hơn những người bạn xã giao bình thường khác, muốn đi ăn với họ, muốn đi chơi với họ, thậm chí chỉ là lượn lờ thôi cũng muốn đi với họ.
Bạn thân là người luôn nhiệt tình quan tâm đến mình, sẵn sàng mua đồ ăn cho mình khi mình ốm, sẵn sàng đến chơi tá lả với mình khi mình bị đau chân không ra được khỏi nhà.
Learn More
Nhưng rồi, liệu tình bạn ấy sẽ kéo dài mãi mãi chứ?
Có ai dám đánh cược rằng, cái tình bạn gắn mác "bạn thân" ấy sẽ vĩnh hằng mãi theo thời gian mà không bị bất cứ gì ngăn cản.
Ở cái thời cấp hai, cấp ba hay ở một thời điểm nào đấy. Ta sẽ có bạn thân, hoặc một đám bạn thân, luôn ở bên nhau, cùng nhau chia vui, sẽ buồn. Tất cả như chẳng có gì xa cách.
Rồi đến lúc chuẩn bị ra trường, đám bạn thân ấy ôm nhau khóc, khóc thê lương, tự nói với nhau sẽ luôn giữ liên lạc, luôn dành thời gian cho nhau, mỗi tuần mỗi tháng sẽ hẹn gặp nhau.
Một tuần, một tháng, một năm, hai năm, hay cả tuổi thanh xuân lúc đó. Mọi thứ dần phai nhòa.
Họ quá bận cho cuộc sống riêng của họ. Đến mỗi lần hẹn, liệu sẽ còn đông đủ như xưa không, khi đứa bận đi học, đứa bận rộn kiếm tiền cho cuộc sống, đứa phải đi ăn với bạn của nó vì đã lỡ hứa trước đó.
Chỉ một câu hỏi rằng: Mọi thứ liệu có còn nguyên vẹn không.
Có khi muốn viết một bình luận cho bức ảnh cô bạn thân để trêu, viết thật dài rồi lại xóa, vì cảm thấy mình vô duyên quá.
Có khi muốn gửi tin nhắn hỏi xem cuộc sống họ ổn không, có còn nhớ gì đến mình không. Nhưng rồi nhìn thấy xung quanh họ có quá nhiều người quan tâm, chắc hẳn họ quên mình mất rồi.
Dù là tình yêu, tình bạn hay bất kì mối quan hệ nào, sẽ củng có lúc phai nhòa, có lúc chia xa. Vậy nên hãy trân trọng nó ở lúc có thể, hãy thương nhau một cách thật lòng, quan tâm nhau, cùng bên cạnh nhau, đừng nghĩ quá nhiều chuyện tương lai sẽ ra sao, chỉ cần hôm nay và ngày mai, chúng ta sẽ là bạn thân, dù là ở một thời điểm nào trong tương lai, bạn thân của mình sẽ trở thành bạn thân của người ta..Sau khi mò mẫm ở một số nguồn tài liệu, tôi đã tự đút kết, một số định nghĩa bạn thân từ các trang wed, mạng xã hội:
Bạn thân là người đã chơi với mình 1 thời gian và hiểu khá rõ về mình, biết mình thích gì ghét gì, biết rõ thói quen của mình, thậm chí biết cả thời gian biểu hàng ngày của mình.
Bạn thân là người luôn đứng về phía mình, luôn bênh vực mình trong bất kỳ hoàn cảnh nào mặc dù mình có sai lòi mắt ra đi chăng nữa.
Bạn thân là người mình muốn dành thời gian cho họ nhiều hơn những người bạn xã giao bình thường khác, muốn đi ăn với họ, muốn đi chơi với họ, thậm chí chỉ là lượn lờ thôi cũng muốn đi với họ.
Bạn thân là người luôn nhiệt tình quan tâm đến mình, sẵn sàng mua đồ ăn cho mình khi mình ốm, sẵn sàng đến chơi tá lả với mình khi mình bị đau chân không ra được khỏi nhà.
Learn More
Nhưng rồi, liệu tình bạn ấy sẽ kéo dài mãi mãi chứ?
Có ai dám đánh cược rằng, cái tình bạn gắn mác "bạn thân" ấy sẽ vĩnh hằng mãi theo thời gian mà không bị bất cứ gì ngăn cản.
Ở cái thời cấp hai, cấp ba hay ở một thời điểm nào đấy. Ta sẽ có bạn thân, hoặc một đám bạn thân, luôn ở bên nhau, cùng nhau chia vui, sẽ buồn. Tất cả như chẳng có gì xa cách.
Rồi đến lúc chuẩn bị ra trường, đám bạn thân ấy ôm nhau khóc, khóc thê lương, tự nói với nhau sẽ luôn giữ liên lạc, luôn dành thời gian cho nhau, mỗi tuần mỗi tháng sẽ hẹn gặp nhau.
Một tuần, một tháng, một năm, hai năm, hay cả tuổi thanh xuân lúc đó. Mọi thứ dần phai nhòa.
Họ quá bận cho cuộc sống riêng của họ. Đến mỗi lần hẹn, liệu sẽ còn đông đủ như xưa không, khi đứa bận đi học, đứa bận rộn kiếm tiền cho cuộc sống, đứa phải đi ăn với bạn của nó vì đã lỡ hứa trước đó.
Chỉ một câu hỏi rằng: Mọi thứ liệu có còn nguyên vẹn không.
Có khi muốn viết một bình luận cho bức ảnh cô bạn thân để trêu, viết thật dài rồi lại xóa, vì cảm thấy mình vô duyên quá.
Có khi muốn gửi tin nhắn hỏi xem cuộc sống họ ổn không, có còn nhớ gì đến mình không. Nhưng rồi nhìn thấy xung quanh họ có quá nhiều người quan tâm, chắc hẳn họ quên mình mất rồi.
Dù là tình yêu, tình bạn hay bất kì mối quan hệ nào, sẽ củng có lúc phai nhòa, có lúc chia xa. Vậy nên hãy trân trọng nó ở lúc có thể, hãy thương nhau một cách thật lòng, quan tâm nhau, cùng bên cạnh nhau, đừng nghĩ quá nhiều chuyện tương lai sẽ ra sao, chỉ cần hôm nay và ngày mai, chúng ta sẽ là bạn thân, dù là ở một thời điểm nào trong tương lai, bạn thân của mình sẽ trở thành bạn thân của người ta..