Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
cha lai dat con di tre cat min
cha tram ngam nhin mai coui chan troi
con laitro canh uom noi khe
Đọc đoạn thơ sau và thực hiện yêu cầu dưới đây :
Cha lại dắt con đi trên cát mịn
Ánh nắng chảy đầy vai,
Cha trầm ngâm nhìn mãi cuối chân trời.
Con lại trỏ cánh buồm nói khẽ :
'' Cha mượn cho con cánh buồm trắng nhé,
Để con đi...''
(Hoàng Trung Thông, Những cánh buồm)
Tìm những từ ngữ, hình ảnh nói lên hoạt động của hai cha con :
- cha dắt con đi trên cát mịn
- cha trầm ngâm nhìn mãi cuối chân trời.
Con lại trỏ cánh buồm nói khẽ :
'' Cha mượn cho con cánh buồm trắng nhé,
Để con đi...''
- H/ả : ánh nắng chảy đầy vai
=> Dùng những hình ảnh , từ ngữ để gợi lên bức tranh ngập tràn sắc màu , cảnh đẹp của biển và tình phụ tử mang những màu sắc tươi vui , rực rỡ , huy hoàng dưới cảnh sắc thiên nhiên hùng vĩ
Mình không thấy có từ "cháy" nào trong câu thơ cả. Nêu bạn hỏi từ "chảy" thì mình phân tích như sau:
Trong câu thơ đó, tác giả đã sử dụng biện pháp nghệ thuật ẩn dụ ở dòng thơ:
Ánh nắng chảy đầy vai.
Biện pháp ẩn dụ của tác giả rất tinh tế và đặc sắc gợi cho người đọc cảm thấy ánh nắng tràn ngập khắp mọi nơi đây và đặc quánh. Hai dòng thơ đã gợi cho người đọc cảm thấy như hình dung ra trước mắt họ cảnh hai cha con dắt nhau đi xem những cánh buồm trên biển vào một buổi chiều đầy nắng. Câu thơ tuy ngắn nhưng rất hay và sinh động. Đây là bức tranh hài hoà, màu sắc rực rỡ lại chan hòa. Qua đó, cho ta thấy một lần nữa và khẳng định lòng yêu quê hương đất nước, nhất là với những cánh buồm tuổi thơ của nhà thơ Hoàng Trung Thông.
CHính xác là Từ chảy nha
Ánh nắng đâu có thể chảy được đúng ko ? Ở đây tác giả sự dụng BP chính xác là hoán dụ nhé Giải thích:Hình ảnh nắng được diễn tả rất độc đáo qua câu" Ánh nắng chảy đầy vai" . Bởi thông thường , nắng được cảm nhận qua mắt (thị giác) nhưng trong đoạn thơ nắng lại được cảm nhạn qua đôi vai (xúc giác) . Qua cách miêu tả đó nắng trở nên mềm mại , dịu dàng ,tôn lên vẻ đẹp của con người .
.
- Hai cha con trò chuyện về phía chân trời có những gì.
- Miêu tả:
Sau trận mưa đêm rả rích, bầu trời và bãi biển sạch bóng. Có hai cha con dạo chơi dưới ánh mặt trời hồng rực rỡ ban mai. Bóng họ trải dài trên cát. Người cha cao gầy bóng lênh khênh, còn người con trai bụ bẫm, lon ton bước bên cha làm nên một cái bóng tròn chắc nịch.
(1) Biện pháp so sánh
Khái niệm: So sánh là biện pháp dùng để đối chiếu hai sự vật, hiện tượng... với nhau. Trong đó các sự vật, hiện tượng này mặc dù khác nhau về tính chất nhưng lại có nét tương đồng ở cùng một khía cạnh nào đó.
(2) Biện pháp nhân hóa
Khái niệm: Biện pháp nhân hóa chính là nhân cách hóa đồ vật, cây cối, vật nuôi để chúng có tên gọi, hành động, suy nghĩ, tình cảm, tính cách như con người, nhằm giúp hình tượng tác phẩm trở nên sinh động và gần gũi hơn.
(3) Biện pháp ẩn dụ
Khái niệm: Ẩn dụ là biện pháp tu từ dùng tên gọi của sự vật, hiện tượng này bằng tên của sự vật, hiện tượng khác có nét tương đồng giữa hai đối tượng về mặt nào đó (như tính chất, trạng thái, màu sắc, ...) nhằm tăng sức gợi hình và gợi cảm cho diễn đạt.
(4). Biện pháp so sánh
Khái niệm: So sánh là biện pháp dùng để đối chiếu hai sự vật, hiện tượng... với nhau. Trong đó các sự vật, hiện tượng này mặc dù khác nhau về tính chất nhưng lại có nét tương đồng ở cùng một khía cạnh nào đó.
Ẩn dụ chuyển đổi cảm giác: “ánh nắng chảy đầy vai” → Hình ảnh ánh mặt trời rực rỡ lan tỏa khắp không gian, chảy trên cả vai của hai cha con.
Những cánh buồm
Tác giả: Hoàng Trung Thông
Hai cha con bước đi trên cát
Ánh mặt trời rực rỡ biển xanh
Bóng cha dài lênh khênh
Bóng con tròn chắc nịch,
Sau trận mưa đêm rả rích
Cát càng mịn, biển càng trong
Cha dắt con đi dưới ánh mai hồng
Nghe con bước, lòng vui phơi phới.
Con bỗng lắc tay cha khẽ hỏi:
“Cha ơi, sao xa kia chỉ thấy nước thấy trời,
Không thấy nhà, không thấy cây, không thấy người ở đó?”
Cha mỉm cười xoa đầu con nhỏ:
“Theo cánh buồm đi mãi đến nơi xa,
Sẽ có cây, có cửa, có nhà
Vẫn là đất nước của ta
Ở nơi đó cha chưa hề đi đến.”
Cha lại dắt con đi trên cát mịn,
Ánh nắng chảy đầy vai
Cha trầm ngâm nhìn mãi cuối chân trời
Con lại trỏ cánh buồm xa hỏi khẽ:
“Cha mượn cho con cánh buồm trắng nhé,
Để con đi!”
Lời của con hay tiếng sóng thầm thì
Hay tiếng của lòng cha từ một thời xa thẳm
Lần đầu tiên trước biển khơi vô tận
Cha gặp lại mình trong tiếng ước mơ con.