Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
- Ngoại hình : nhỏ nhắn , xinh xắn , mặt lúc nào cũng lem nhem
- Tài vẽ tranh : vẽ đẹp , có hồn và rất ngộ nghĩnh
- Thái độ tình cảm với anh trai : yêu quý anh trai , gần gũi với anh
- Cử chỉ hành động : lúc nào cũng lục lọi đồ đạc trong nhà , khi bị anh trai mắng thì xịu mặt xuống , môi dẩu ra , tự chế màu vẽ
- Dự định so sánh của em : cô bé hồn nhiên như một chú chim nhỏ (chẳng hạn )
- Nhận xét : cô bé Kiều Phương là một cô bé hồn nhiên , yêu quý anh trai của mình , có tài năng hội hoạ bẩm sinh . Cô bé còn có lòng nhân hậu với anh trai của mình .
Ngoại hình : Bận rộn,say mê vs công việc,mặt mũi lúc nào cũng lấm lem
Tài vẽ tranh : thiên tài hội họa
Thái độ tình cảm đối vs a trai : luôn yêu quý a trai,dù a hay gắt gảu nhưng vẫn yêu quý anh,coi a là số 1
Cử chỉ hành động : thik ca hát,say mê vs công việc,ngây thơ
Dự định so sánh : mặt mũi lúc nào cũng lấm lem
Nhận xét : hồn nhiên,vui tươi,có tâm hồn trong sáng và nhân hậu
Nhân vật người em(Kiều Phương):
=> Là cô bé hồn nhiên, trong sáng, đáng yêu, có tài năng hội họa.
- Ngoại hình:
Mặt luôn bị bôi bẩn, lọ lem
- Cử chỉ, hành động:
+ Lục lọi đồ vật
+ Tự chế màu vẽ,...
- Tài năng:
Vẽ rất đẹp
- Thái độ:
Hồn nhiên, gần gũi, yêu quý anh,...
Qua đó, cho thấy Kiều Phương là cô bé có tính cách như thế nào?
Theo em tài năng hay tấm lòng của Kiều phương đã cảm hóa được người anh?
- Cả hai nhưng tấm lòng vẫn quan trọng nhất.
Tại sao tác giả cho Kiều Phương vẽ anh trai mình hoàn hảo đến thế?
Bức tranh là tình cảm tốt đẹp mà em dành cho anh trai -> luôn muốn anh trai thật tốt đẹp.
=> Lòng nhân hậu của Kiều Phương đã đánh thức người anh, chiến thắng lòng đố kị, ghen ghét.
Kiều Phương là một cô bé hồn nhiên, hiếu động, thích tìm tòi, khám phá. Đôi mắt to, trón và long lanh như hai hòn bi ve toát lên vẻ thông minh, tinh nghịch của tuổi thơ. Mái tóc dài, óng ả được Phương thắt hai bím trông rất dể thương và dịu dàng. Phương rất thích cười, mỗi khi cười dôi môi chúm chím, đỏ như anh đào để lộ hàm răng trắng, đều như hạt bắp. Làn da trắng hồng càng làm cho gương mắt trái xoan thêm phần xinh đẹp.
Nhà văn Tạ Duy Anh là một nhà văn có phong cách văn nhiều sáng tạo, mới lạ độc đáo vừa chân thành, giản dị vừa sâu sắc xúc động lòng người đọc.
Truyện ngắn "Bức tranh của em gái tôi" thể hiện tình cảm gia đình, tình cảm anh em thiêng liêng như chân với tay. Trong đó nhân vật Phương Kiều cô em gái trong truyện ngắn là người em vô cùng dễ thương, khiến cho nhiều người đọc xúc động.
Phương Kiều và anh trai mình thân thiết với nhau từ nhỏ. Tuy nhiên, cô bé thích vẽ tranh thường xuyên tô tô, vẽ vẽ khiến quần áo mặt mũi lấm lem như con mèo lười. Nên cô bé hay bị anh trai mình chọc ghẹo là con mèo. Nhưng cô không buồn vẫn kiên trì niềm đam mê của mình.
Rồi cũng có ngày tài năng của cô bé được người lớn phát hiện ra, nên cô được cha mẹ quan tâm, để ý hơn. Nhưng điều này lại làm cho anh trai cô bé ghen ghét đố kỵ với cô bé.
Tình cảm anh em vì thế mà có sự rạn nứt nhất định. Anh trai cô bé thường xuyên kiếm cớ để quát nạt cô bé, dù những việc cô bé làm chỉ là những việc nhỏ nhoi không đáng bị quát mắng thậm tệ tới như thế.
Cô bé Phương Kiều buồn lắm, nhiều hôm cô thấy anh trai ngồi bên cửa sổ mặt mơ màng suy nghĩ vẩn vơ một điều gì đó. Cô bé không biết anh lo lắng hay nghĩ ngợi điều gì, muốn hỏi anh trai mình nhưng lại sợ bị mắng nên thôi.
Rồi cô bé vẽ anh mình, vẽ khuôn mặt anh khi thẫn thờ bên bàn học nhìn ra cửa sổ. Cô bé vẽ anh bằng cả tình yêu sự cảm phục, sự kính nể của một người em dành cho người anh trai ruột thịt của mình.
Cô bé đã mang bức tranh đi thi cuộc thi hội họa nhí. Và đạt giải nhì- giải cao nhất trong cuộc thi vẽ tranh đó. Nó là điều khiến cả nhà cô vui mừng, nhưng lại khiến anh trai cô vừa vui mừng và ghen tỵ. Bởi anh trai lo lắng từ này sẽ không nổi tiếng, không tài giỏi bằng em thì sẽ không được cha mẹ, và em gái trân trọng, yêu mến nữa.
Tuy nhiên, người anh trai cuối cùng đã hiểu, thông qua bức tranh của cô bé Phương Kiều người anh đã thấy được tình yêu của em gái mình dành cho mình như thế nào và mọi hiểu lầm đã giải tỏa từ đây
Tác giả Tạ Duy anh đã hóa tâm hồn mình thành trẻ thơ để có thể thấu cảm và khắc họa tính cách trẻ thơ sâu sắc chân thực tới như vậy.
tham khảo kiều phương rất mến anh trai
Qua lời nhân vật người anh, cô em gái Kiều Phương hiện lên với đặc điểm nổi bật là một cô bé dễ thương, trong sáng, chăm chỉ, nhân hậu và đặc biệt là có năng khiếu hội họa.
bức tranh kiều phương vễ về anh trai bộc lộ sự tình cảm yêu thương mà em gái dành cho người anh
Nói về nhân vật Kiều Phương trong truyện ngắn Bức tranh của em gái tôi theo gợi ý sau :
- ngoại hình : mặt lúc nào cũng nhem nhuốc như một con mèo, bím tóc hai bên
- tài vẽ tranh : có tài, vẽ ra những bức tranh có hồn
- thái độ , thình cảm với anh trai : yêu thương, tôn trọng, coi anh trai là người gần gũi nhất
- cử chỉ , hành động : hồn nhiên, vẽ tranh người anh trai dưới con mắt ngây thơ, trong sáng và tấm lòng nhân hậu.
- nhận xét của em : Kiều Phương là cô bé hồn nhiên, nhân hậu, có tài vẽ tranh, tình cảm trong sáng, yêu thương anh trai của mình.
-ngoại hình:dáng người nhỏ nhắn , làn da trắng hồng,mái tóc tết bím,khuôn mặt tròn , bầu bĩnh,đôi mắt đen láy,lanh lợi,...
-tài năng vẽ tranh:đam mê vẽ tranh,các bức tranh rất đẹp,ngộ nghĩnh,...
-cử chỉ , hành động:tinh nghịch,hay lục lọi,tự chế màu vẽ,...
-thái độ tình cảm với anh:rất yêu mến mặc dù anh hay quát mắng,xa lánh mình,...
câu 3: em thích nhân vật người em gái vì cô bé là người khoan dung luôn biết tha thứ cho người khác người anh trai trong mắt cô bé lại là người vô cùng hoàn hảo
câu 1 bạn tự nghĩ nhé!
câu2; cách kể chuyện lôi cuốn, chi tiết tỉ mỉ khiến cho ng đọc cảm thấy sư thổi hồn mà tác giả đã đặt trong câu truyện,...
câu 3; tùy vào cảm nhận của mỗi ng về từng nhân vật. nhưng trong truyện có 2 nv tiêu biểu nhất đó chính là: ng anh và mèo-Kiều Phương. nếu bạn thích ng anh thì có thể bạn sẽ thích ở chi tiết ng anh đã dũng cảm đủ tự tin để nhận lỗi những khuyết điểm của bản thân mà sẽ khắc phục.
còn nếu bạn thích mèo-kiều phương: thì chắc hẳn bạn đã thích cô bé ở sự hồn nhiên ngây thơ, và đặc biệt là một lòng bao dung và vị tha vô cùng lớn
-chúc bn học tốt-
Sau khi học xong văn bản “Bức tranh của em gái tôi” của nhà văn Tạ Duy Anh, nhân vật người anh đã để lại trong em những ấn tượng sâu sắc khó quên. Vốn là một người không có tài năng gì nổi bật nên khi tài hội họa của Kiều Phương được phát hiện thì tâm trạng người anh có nhiều thay đổi. Người anh cảm thấy buồn, đôi khi muốn khóc và thậm chí là xem lén những bức tranh của em. Nhìn mọi người yêu mến, khen ngợi, quan tâm Kiều Phương, người anh cảm thấy mình như bị bỏ rơi vì “bất tài vô dụng”. Càng không hiểu tại sao người anh không thể thân với em như trước kia được nữa, có lẽ tính ghen tị đã gặm mòn khối óc, cắn nát trái tim. Khi đứng trước bức tranh đoạt giải nhất của Kiều Phương, tâm trạng người anh thay đổi liên tục: thoạt tiên là ngỡ ngàng, sau đó hãnh diện, cuối cùng là xấu hổ. Xấu hổ vì thấy mình không hoàn hảo như trong tranh, mình còn nhiều hạn chế. Đó cũng chính là điều mà em quý nhất ở người anh: biết nhận ra lỗi lầm của mình và thấy được tấm lòng nhân hậu, tình cảm trong sáng của Kiều Phương.
Câu hỏi của Con rồng hắc ám - Ngữ văn lớp 6 | Học trực tuyến
Sau khi Kiều Phương tham gia trại thi vẽ quốc tế trở về, bố mẹ tôi vui lắm vì bức tranh của em được trao giải nhất. Kiều Phương muốn tôi cùng đi nhận giải trong ngày lễ phát thưởng. Tuy trong lòng không vui nhưng tôi vẫn phải cùng bố mẹ dự triển lãm tranh thiếu nhi. Người xem đông lắm.
Bố mẹ kéo tay tôi chen qua đám đông để xem bức tranh của Kiều Phương được đóng khung, lồng kính treo ở một vị trí trang trọng. Dưới bức tranh có hàng chữ đề: Giải nhất - Kiều
Phương - 8 tuổi.Bức tranh vẽ một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như toả ra một thử ánh sáng rất lạ. Toát lên từ cặp mắt, tư thế ngồi của chú không chỉ sự suy tư mà còn rất mơ mộng nữa.
Khi nghe mẹ thì thầm hỏi: Con có nhận ra con không? thì tôi giật sững người và chẳng hiểu sao tôi phải bấm chặt lấy tay mẹ.Một cảm xúc khó tả dâng lên trong lòng tôi. Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng. Chú bé trong tranh kia là tôi đấy ư? Có lẽ nào như vậy được? Hoá ra những lần “Mèo”(biệt danh của em gái tôi) xét nét khiến tôi bực mình, khó chịu chính là những lúc em quan sát thật kĩ để vẽ chân dung tôi. Em đã có chủ ý chọn tôi làm đề tài cho bức tranh của nó từ trước lúc đi thi, Vậy mà vì thói ghen tị xấu xa, tôi đã không nhận ra thiện ý ấy của nó. “Mèo” yêu quý tôi thực sự nên nó phát hiện ra những nét đẹp ẩn giấu dưới vẻ mặt “khó ưa” của tôi để thể hiện lên tranh, biến tôi thành chú bé suy tư và mơ mộng. Ôi! Em gái tôi có tấm lòng vị tha và nhân hậu đáng quý biết chừng nào!
Ngắm kĩ bức tranh, tôi thấy em gái tôi quả là có tài năng thật sự. Nét vẽ của nó linh hoạt và sinh động. Đôi mắt của chú bé trong tranh rất có thần, phản ánh được trạng thái tâm hổn nhân vật. Phải, tôi vốn hay suy tưvà mơ mộng nhưng sự đố kị đã biến tôi thành kẻ nhỏ nhen đáng ghét. Tôi xấu hổ vì cảm thấy nhỏ bé đến tội nghiệp trước đứa em gái bé bỏng. Tôi nhủ thầm hãy vượt khỏi mặc cảm tự ti, hãy đánh giá lại mình một cách khách quan để tìm ra mặt mạnh, mặt yếu. Từ đó cố gắng phấn đấu để trở thành một người anh trai xứng đáng với cô em gái tài hoa.
Sau khi thẫn thờ trước bức tranh đạt giải của em gái tôi, tim tôi rạo rực. Tôi dường như không nghĩ tới chuyện ấy. Sau buổi lễ, tôi cùng gia đình quay về trong sự thầm lặng, xúc động.
Về tới nhà, tôi nghĩ mãi, không biết có nên xin lỗi Mèo hay không? Chợt tôi thấy Mèo tới cạnh tôi, thì thầm: "Cảm ơn vì anh đã tới nhận giải cùng em!" Không nói lên lời, tôi cúi mặt xuống, vẻ hối lỗi xin lỗi em gái. Tôi nói ra hết mọi chuyện. Chuyện tôi ghen tị, chuyện tôi hay cáu giận và cả chuyện ghét... Dường như sau khi nói ra sự thật, tôi thấy nhẹ nhõm hẳn. Mèo trả lời với vẻ vô tư, khuôn mặt toát lên nụ cười: "Em biết cả rồi, em cũng không bao giờ giận anh, chúng ta huề nhé?" Tôi bất ngờ: "Được" - trong lòng thầm cảm ơn. Thế là sau này, gia đình tôi lại sum vầy như xưa.
Mọi chuyện lại như cũ, tôi mong sẽ không xảy ra nữa, mong cho tâm hồn bé nhỏ của Mèo sẽ sưởi ấm trái tim mình.
(tự viết nên hơi ngắn, thông cảm)
Ngoại hình : Nhỏ nhắn, xinh xắn, lúc nào cũng lem luốc, 2 bím tóc 2 bên
Tài vẽ trang : Đẹp, ngộ nghĩnh ,...
Thái độ tình cảm vs anh trai:
Yêu thương, tôn trọng, tâm hồn ngây thơ, trong sáng, không ngĩ ngợi nhiều, coi anh trai là người gần gũi nhất,...
-----...........-----
Cứ tiếp như vậy mà làm
Ngọai hình:mặt mũi bẩn thủi
Tài vẽ tranh:Chú Tiến Lê phát hiện được tài vẽ tranh,người anh xem trộm tranh đều thấy tranh đẹp,đi thi cuộc vẽ tranh được đạt giải nhất
Thái độ tình cảm với anh : tâm hồn trong sáng,nhân hậu
Cử chỉ hành động:vẽ chân dung người anh qua những bức tranh
Dự định so sánh của em:Người em có tấm lòng nhân hậu ngược lại người anh lại gắt gỏng,khó chịu
Nhận xét của em :Kiều Phương là cô bé hồn nhiên,hiền dịu,tài năng hội họa,tình cảm trong sáng có tâm lòng tốt đẹp dành cho người anh
chúc bạn học tốt